Bọn họ không biết tên này muốn làm gì, nhưng vẫn cho người gắt gao theo dõi hành tung của hắn, bởi vậy khi các thế lực lớn phát hiện.
Đường đi của người này một mực tiến tới một điểm cuối cùng, chính là Đảo Cá Voi, ban đầu khi ở xa thì bọn họ còn cho rằng đó là trùng hợp thôi.
Nhưng khi Mắt Ưng nhiều lần đối mặt bão, bị thay đổi tuyến đường, sau đó rất nhanh hắn lại quay trở lại trên tuyến đường cũ tiến đến Đảo Cá Voi.
Sau khi khoảng cách giữa Mắt Ưng cùng Đảo Cá Voi càng lúc càng gần, thì cao tầng các thế lực lớn đã hoàn toàn xác định.
Mục tiêu lần này của Mắt Ưng chính là Đảo Cá Voi rồi, sau khi nhiều lần suy đoán, thì bọn họ cho ra một kết luận.
Đó là Mắt Ưng tới tìm thủ lĩnh của Đảo Cá Voi, chính là Lâm luận bàn kiếm thuật rồi, khi xác định được việc này, các thế lực lớn lập tức náo động lên.
Phải biết gần mười năm rồi, từ khi Mắt Ưng cùng Tứ Hoàng Shank tóc đỏ một trận chiến, đến bây giờ Mắt Ưng chưa từng công khai chuẩn bị luận bần kiếm đạo như vậy lần nào.
Mặc dù gần mười năm Mắt Ưng chiến đấu to to nhỏ nhỏ vô số, nhưng mà để hắn tự bại lộ hành tung, một đường công khai đi tới mục tiêu khiêu chiến.
Chỉ suất hiện qua mấy lần thôi, còn lại thì toàn bộ đều là trong âm thầm triển khai, khi có kết quả rồi thì tin tức mới truyền ra cho mọi người biết.
Số lần công khai cũng cực ít, một lần là hắn khiêu chiến đương nhiệm Kiếm sĩ đệ nhất thế giới, lần này cũng là lần mà Mắt Ưng xác định vị thế của mình, một lần chính là cùng Shank tóc đó đại chiến.
Còn lần này chính là lần thứ ba rồi, bởi vậy hành động lần này của Mắt Ưng rất được các thế lực quan tâm chú ý.
Lại một lần nữa, xung quanh hải vực của Đảo Cá Voi lại bắt đầu xuất hiện người của các thế lực lớn phái tới, bộ tình báo của Lâm mặc dù phát hiện.
Nhưng bọn hắn chỉ báo cáo về tổng bộ rồi không còn quan tâm, dù sao những người này trước đó đã từng suất hiện một lần rồi.
Đó là trận chiến của Lâm cùng Doflamingo, diện mạo của những người này đã bị bộ tình báo lưu vào hồ sơ rồi, chỉ cần bọn họ vừa suất hiện là bị phát hiện ngay.
Người của bộ tình báo biết những người này chủ yếu chỉ đến dò thám tin tức thôi, không hề có nguy hại gì với tổ chức.
Hơn nữa những người này có điều tra gì, cũng chỉ điều tra được tin tức bên ngoài thôi, nên bọn họ không thèm quan tâm, chỉ cần chú ý tới một chút, tránh không để bọn họ phát hiện bí mật gì là được.
Lúc này khoảng cách mà Mắt Ưng cách Đảo Cá Voi khoảng ba ngày đi thuyền, trong ba ngày này thì người của các thế lực lớn tụ tập ở hải vực quanh Đảo Cá Voi càng lúc càng nhiều.
...
Lúc này, tin tức cũng truyền tới hải quân tổng bộ, và truyền tới trên bàn làm việc của Nguyên Soái Sengoku, Sengoku lập tức triệu tập hội nghị giữa các cao tầng.
Sau nửa giờ, thì tất cả hải quân cao tầng có mặt tại tổng bộ cũng có mặt đông đủ, lúc này trong văn phòng của Sengoku ngồi hơn hai mươi người.
Trong đó Trung Tướng mười sáu người, đây là mười sáu vị Trung Tướng thường xuyên đóng quân tại tổng bộ để đề phòng bất cứ tình huống nào.
Còn lại bốn người, thì là hải quân Nguyên Soái Sengoku, hải quân anh hùng Grap, hải quân tổng tham mưu trưởng Tsuru, cùng với một vị Đại Tướng hải quân là Aokiji.
bởi vì phòng bị hải tặc tấn công tổng bộ hải quân, cho nên hải quân lúc nào cũng phải có một vị cấp Đại Tướng phòng thủ.
Tam Đại Tướng, bọn họ thay phiên nhau canh giữ ở hải quân bản bộ, bởi vậy binh lực mà Sengoku có thể điều động ra biển chỉ có hai vị Đại Tướng cấp mà thôi.
Còn nói ở tổng bộ có hắn cùng Grap rồi không cần lo lắng, thì hoàn toàn không phải, Grap người này không thể trông cậy vào, ai biết lão hứng lúc nào trốn về đông hải thăm cháu đây.
Còn chỉ có một mình Sengoku phòng thủ, thì vẫn không quá an toàn, dù sao Tứ Hoàng tấn công lên hải quân tổng bộ không phải không có, mà điển hình trong đó là Tứ Hoàng Kaido.
Người này trước đây rất thích tự tìm đường chết, hắn từng mấy lần một thân một mình công lên hải quân bản bộ, bởi vậy tại tổng bộ lúc nào cũng phải có một vị Đại Tướng mới được.
Làm cho trong tay Sengoku người có thể dùng đã ít, vì vậy mà càng giật gấu vá vai, đã vậy chính phủ thế giới còn thường xuyên cắt giảm binh lực của hải quân, cái này là đã tuyết còn gia thêm sương vào.
Sengoku quét mắt một vòng quanh phòng họp, trong lòng có chút bất đắc dĩ, sau đó cũng không thèm nghĩ nhiều nữa, bắt đầu nói.
“ vừa nhận được tin tức, lần này vẫn là liên quan đến đám người ở Đảo Cá Voi, đám người này gần đây gây rắc rối có chút nhiều!”: Sengoku khi nhắc tới Lâm bọn hắn thì lại càng đau đầu.
Mấy tháng này gần một nửa việc hắn phải sử lý đều có liên quan tới đám người này, từ đám người này mở rộng chiêu nạp nạn dân, thu hút thêm thương nhân gia nhập.
Đường đi của người này một mực tiến tới một điểm cuối cùng, chính là Đảo Cá Voi, ban đầu khi ở xa thì bọn họ còn cho rằng đó là trùng hợp thôi.
Nhưng khi Mắt Ưng nhiều lần đối mặt bão, bị thay đổi tuyến đường, sau đó rất nhanh hắn lại quay trở lại trên tuyến đường cũ tiến đến Đảo Cá Voi.
Sau khi khoảng cách giữa Mắt Ưng cùng Đảo Cá Voi càng lúc càng gần, thì cao tầng các thế lực lớn đã hoàn toàn xác định.
Mục tiêu lần này của Mắt Ưng chính là Đảo Cá Voi rồi, sau khi nhiều lần suy đoán, thì bọn họ cho ra một kết luận.
Đó là Mắt Ưng tới tìm thủ lĩnh của Đảo Cá Voi, chính là Lâm luận bàn kiếm thuật rồi, khi xác định được việc này, các thế lực lớn lập tức náo động lên.
Phải biết gần mười năm rồi, từ khi Mắt Ưng cùng Tứ Hoàng Shank tóc đỏ một trận chiến, đến bây giờ Mắt Ưng chưa từng công khai chuẩn bị luận bần kiếm đạo như vậy lần nào.
Mặc dù gần mười năm Mắt Ưng chiến đấu to to nhỏ nhỏ vô số, nhưng mà để hắn tự bại lộ hành tung, một đường công khai đi tới mục tiêu khiêu chiến.
Chỉ suất hiện qua mấy lần thôi, còn lại thì toàn bộ đều là trong âm thầm triển khai, khi có kết quả rồi thì tin tức mới truyền ra cho mọi người biết.
Số lần công khai cũng cực ít, một lần là hắn khiêu chiến đương nhiệm Kiếm sĩ đệ nhất thế giới, lần này cũng là lần mà Mắt Ưng xác định vị thế của mình, một lần chính là cùng Shank tóc đó đại chiến.
Còn lần này chính là lần thứ ba rồi, bởi vậy hành động lần này của Mắt Ưng rất được các thế lực quan tâm chú ý.
Lại một lần nữa, xung quanh hải vực của Đảo Cá Voi lại bắt đầu xuất hiện người của các thế lực lớn phái tới, bộ tình báo của Lâm mặc dù phát hiện.
Nhưng bọn hắn chỉ báo cáo về tổng bộ rồi không còn quan tâm, dù sao những người này trước đó đã từng suất hiện một lần rồi.
Đó là trận chiến của Lâm cùng Doflamingo, diện mạo của những người này đã bị bộ tình báo lưu vào hồ sơ rồi, chỉ cần bọn họ vừa suất hiện là bị phát hiện ngay.
Người của bộ tình báo biết những người này chủ yếu chỉ đến dò thám tin tức thôi, không hề có nguy hại gì với tổ chức.
Hơn nữa những người này có điều tra gì, cũng chỉ điều tra được tin tức bên ngoài thôi, nên bọn họ không thèm quan tâm, chỉ cần chú ý tới một chút, tránh không để bọn họ phát hiện bí mật gì là được.
Lúc này khoảng cách mà Mắt Ưng cách Đảo Cá Voi khoảng ba ngày đi thuyền, trong ba ngày này thì người của các thế lực lớn tụ tập ở hải vực quanh Đảo Cá Voi càng lúc càng nhiều.
...
Lúc này, tin tức cũng truyền tới hải quân tổng bộ, và truyền tới trên bàn làm việc của Nguyên Soái Sengoku, Sengoku lập tức triệu tập hội nghị giữa các cao tầng.
Sau nửa giờ, thì tất cả hải quân cao tầng có mặt tại tổng bộ cũng có mặt đông đủ, lúc này trong văn phòng của Sengoku ngồi hơn hai mươi người.
Trong đó Trung Tướng mười sáu người, đây là mười sáu vị Trung Tướng thường xuyên đóng quân tại tổng bộ để đề phòng bất cứ tình huống nào.
Còn lại bốn người, thì là hải quân Nguyên Soái Sengoku, hải quân anh hùng Grap, hải quân tổng tham mưu trưởng Tsuru, cùng với một vị Đại Tướng hải quân là Aokiji.
bởi vì phòng bị hải tặc tấn công tổng bộ hải quân, cho nên hải quân lúc nào cũng phải có một vị cấp Đại Tướng phòng thủ.
Tam Đại Tướng, bọn họ thay phiên nhau canh giữ ở hải quân bản bộ, bởi vậy binh lực mà Sengoku có thể điều động ra biển chỉ có hai vị Đại Tướng cấp mà thôi.
Còn nói ở tổng bộ có hắn cùng Grap rồi không cần lo lắng, thì hoàn toàn không phải, Grap người này không thể trông cậy vào, ai biết lão hứng lúc nào trốn về đông hải thăm cháu đây.
Còn chỉ có một mình Sengoku phòng thủ, thì vẫn không quá an toàn, dù sao Tứ Hoàng tấn công lên hải quân tổng bộ không phải không có, mà điển hình trong đó là Tứ Hoàng Kaido.
Người này trước đây rất thích tự tìm đường chết, hắn từng mấy lần một thân một mình công lên hải quân bản bộ, bởi vậy tại tổng bộ lúc nào cũng phải có một vị Đại Tướng mới được.
Làm cho trong tay Sengoku người có thể dùng đã ít, vì vậy mà càng giật gấu vá vai, đã vậy chính phủ thế giới còn thường xuyên cắt giảm binh lực của hải quân, cái này là đã tuyết còn gia thêm sương vào.
Sengoku quét mắt một vòng quanh phòng họp, trong lòng có chút bất đắc dĩ, sau đó cũng không thèm nghĩ nhiều nữa, bắt đầu nói.
“ vừa nhận được tin tức, lần này vẫn là liên quan đến đám người ở Đảo Cá Voi, đám người này gần đây gây rắc rối có chút nhiều!”: Sengoku khi nhắc tới Lâm bọn hắn thì lại càng đau đầu.
Mấy tháng này gần một nửa việc hắn phải sử lý đều có liên quan tới đám người này, từ đám người này mở rộng chiêu nạp nạn dân, thu hút thêm thương nhân gia nhập.
/530
|