Hơn nữa tổ chức mỗi ngày đều có chiến lực mới gia tăng, thì theo thời gian, số chiến hạm cần có còn phải gia tăng nhiều hơn nữa.
Mà hiện tại tổ chức chỉ mới chế tạo được mười hai chiếc thôi, quả thật là không đủ nhét kẽ răng a.
Có điều Lâm cũng hết cách rồi, chế tạo Ngân Hà Phó Hạm không có đơn giản như vậy, mỗi chế tạo một chiếc, cũng cần tài nguyên quá nhiều đi.
Hơn nữa cũng không thể trong thời gian ngắn là có thể chế tạo thành, nhân lực cùng vật lực yêu cầu rất cao.
Cho dù Lâm đã nhiều lần nổ lực mở rộng xưởng đóng tàu lớn hết mức có thể, nhưng tiến độ vẫn không đáp ứng nổi nhu cầu của tổ chức cần.
Cái mà tổ chức của Lâm và Lâm cần lúc này, không phải là tài nguyên hay thứ gì khác, mà chính là thời gian a.
Thời gian để cho Lâm là quá ngắn, phải nói tổ chức phát triển ở Grand Line chưa lâu, thì liên tục gặp phải đại chiến, mà đại chiến càng lúc càng thăng cấp rồi.
Nhưng thời gian dành cho bọn hắn lại quá mức eo hẹp, hiện tại nếu cho tổ chức của hắn khoảng hai ba năm phát triển thôi, thì Lâm đủ tự tin, hải quân đến bao nhiêu hắn diệt bấy nhiêu.
Có điều hiện tại tình huống lại không cho phép a, kế hoạch bao giờ cũng sẽ không theo kịp biến hóa cả.
...
Bởi vì tin tức về trận chiến của Lâm và Mắt Ưng, theo thời gian bắt đầu lan rộng ra toàn thế giới.
Những người có thói quen thường xuyên đọc báo mỗi ngày, thì lập tức sẽ nhìn thấy tin này ngay đầu đề.
Bởi vậy trong khoảng thời gian này, danh tiếng của Lâm và tổ chức của hắn đột nhiên tăng mạnh.
Phải biết bản thân Mắt Ưng, hắn là thần tượng của đại đa số kiếm sĩ, mà thế giới này kiếm sĩ là chức nghiệp cực nhiều.
Hầu như chỉ cần có người sử dụng kiếm, là bọn hắn đều cho rằng mình là kiếm sĩ rồi, cho dù bản thân bọn hắn không học được một chiêu một thức kiếm kỹ nào ra hồn.
Sau đó Mắt Ưng đại diện cho kiếm sĩ mạnh nhất thời đại này, fan hâm mộ của hắn có mặt khắp thế giới, hiện tại truyền ra tin tức, Lâm đánh ngang tay cùng Mắt Ưng.
Mặc dù trên tin tức có nói rõ, là Mắt Ưng chưa dùng hết toàn bộ thực lực, nhưng ai cũng biết, để có thể cùng Mắt Ưng đánh ngang tay, thì trình độ kiếm đạo của Lâm là không cần phải bàn cãi rồi.
Bởi vậy Lâm đột nhiên có lượng lớn fan hâm mộ, có điều hắn không biết mình lúc này đã có fan hâm mộ thôi, nhờ có những người này, mà danh tiếng của Lâm tiến bộ vượt bậc.
Người mộ danh đi tới Đảo Cá Voi mỗi ngày một nhiều hơn, những người này đủ loại thành phần khác nhau.
Bọn họ có thể là người bình thường, vì danh tiếng của Đảo Cá Voi, vì cuộc sống tự do ở hòn đảo này, mà mộ danh tới.
Có người thì là thương nhân, cũng vì danh tiếng của Lâm và độ an toàn, độ phồn vinh của hòn đảo này mới mộ danh mà tới.
Có người thì là hải tặc, bọn hắn cũng vì danh tiếng của Lâm mới đến, mặc dù Lâm lúc này vẫn không phải là hải tặc.
Nhưng thực chất trong mắt của rất nhiều hải tặc, thì Lâm cùng tổ chức của hắn không khác gì một băng khác loại hải tặc cả.
Cho nên trong hải tặc, Lâm cũng có khá nhiều fan hâm mộ tồn tại, sau đó nhìn thấy cảnh tượng phát triển nhộn nhịp của Đảo Cá Voi mà ở lại.
Có người thì chính là fan hâm mộ của Lâm, bọn hắn muốn gặp Lâm một lần, thế là tìm tới nơi này, có người thì chính là đến điều tra, giám thị tin tức của Đảo Cá Voi.
Có thể nói khoảng thời gian này, Đảo Cá Voi gia nhập đủ mọi thành phần, số lượng người lên đảo gia tăng chóng mặt, các cửa hàng để trống trước đó lập tức được cho thuê sạch.
Số nhà cửa mới xây cũng bị thuê mướn sạch, hơn nữa trong khoảng thời gian này, Rorein theo kế hoạch của Lâm làm ra một cái Ngân Hàng.
Rất được mọi người hoan nghênh, mỗi ngày đều có lượng lớn người xin cho vay, hoặc lượng lớn người tới cầm cố tài sản, từ vàng bạc châu báu, cho đến kỳ trân dị bảo.
Tổ chức chỉ dùng vài ngày, thu được rất nhiều món đồ hữu dụng, trong đó còn mua được vài viên trái ác quỷ có năng lực cũng không tệ.
Bị Lâm ra lệnh đưa vào danh sách vật có thể dùng điểm tích lũy hối đoái, cái điểm tích lũy này, là dành cho các thành viên trong tổ chức.
Khi có người lập công sẽ nhận được điểm tích lũy, sau đó bọn họ có thể từ trong bảo khố đổi thứ mà mình nhìn trúng sử dụng.
Đây xem như Lâm gia tăng nhiệt tình vì tổ chức của bọn họ đi, dù sao hắn cũng không thể cứ mãi miễn phí cung cấp đồ vật cho mọi người được.
Làm như thế chỉ đem đến tác dụng ngược lại thôi, không hề chút chỗ tốt nào cả, còn có thể vì như vậy mà làm hao mòn ý chí tiến lên của các thành viên nữa.
Dù sao khi một người, khi bọn họ được mọi thời mọi khắc, liên tục được người khác cung cấp cho bọn họ thứ mà bọn hắn cần.
Thì bọn họ sẽ không còn ý chí tiến thủ nữa, từ từ sẽ thoái hóa trở thành một cái ăn no chờ chết thôi.
Có lẽ không phải tất cả đều sẽ bết bát như vậy, nhưng Lâm tin chắc, người như vậy sẽ không thiếu.
Mà hiện tại tổ chức chỉ mới chế tạo được mười hai chiếc thôi, quả thật là không đủ nhét kẽ răng a.
Có điều Lâm cũng hết cách rồi, chế tạo Ngân Hà Phó Hạm không có đơn giản như vậy, mỗi chế tạo một chiếc, cũng cần tài nguyên quá nhiều đi.
Hơn nữa cũng không thể trong thời gian ngắn là có thể chế tạo thành, nhân lực cùng vật lực yêu cầu rất cao.
Cho dù Lâm đã nhiều lần nổ lực mở rộng xưởng đóng tàu lớn hết mức có thể, nhưng tiến độ vẫn không đáp ứng nổi nhu cầu của tổ chức cần.
Cái mà tổ chức của Lâm và Lâm cần lúc này, không phải là tài nguyên hay thứ gì khác, mà chính là thời gian a.
Thời gian để cho Lâm là quá ngắn, phải nói tổ chức phát triển ở Grand Line chưa lâu, thì liên tục gặp phải đại chiến, mà đại chiến càng lúc càng thăng cấp rồi.
Nhưng thời gian dành cho bọn hắn lại quá mức eo hẹp, hiện tại nếu cho tổ chức của hắn khoảng hai ba năm phát triển thôi, thì Lâm đủ tự tin, hải quân đến bao nhiêu hắn diệt bấy nhiêu.
Có điều hiện tại tình huống lại không cho phép a, kế hoạch bao giờ cũng sẽ không theo kịp biến hóa cả.
...
Bởi vì tin tức về trận chiến của Lâm và Mắt Ưng, theo thời gian bắt đầu lan rộng ra toàn thế giới.
Những người có thói quen thường xuyên đọc báo mỗi ngày, thì lập tức sẽ nhìn thấy tin này ngay đầu đề.
Bởi vậy trong khoảng thời gian này, danh tiếng của Lâm và tổ chức của hắn đột nhiên tăng mạnh.
Phải biết bản thân Mắt Ưng, hắn là thần tượng của đại đa số kiếm sĩ, mà thế giới này kiếm sĩ là chức nghiệp cực nhiều.
Hầu như chỉ cần có người sử dụng kiếm, là bọn hắn đều cho rằng mình là kiếm sĩ rồi, cho dù bản thân bọn hắn không học được một chiêu một thức kiếm kỹ nào ra hồn.
Sau đó Mắt Ưng đại diện cho kiếm sĩ mạnh nhất thời đại này, fan hâm mộ của hắn có mặt khắp thế giới, hiện tại truyền ra tin tức, Lâm đánh ngang tay cùng Mắt Ưng.
Mặc dù trên tin tức có nói rõ, là Mắt Ưng chưa dùng hết toàn bộ thực lực, nhưng ai cũng biết, để có thể cùng Mắt Ưng đánh ngang tay, thì trình độ kiếm đạo của Lâm là không cần phải bàn cãi rồi.
Bởi vậy Lâm đột nhiên có lượng lớn fan hâm mộ, có điều hắn không biết mình lúc này đã có fan hâm mộ thôi, nhờ có những người này, mà danh tiếng của Lâm tiến bộ vượt bậc.
Người mộ danh đi tới Đảo Cá Voi mỗi ngày một nhiều hơn, những người này đủ loại thành phần khác nhau.
Bọn họ có thể là người bình thường, vì danh tiếng của Đảo Cá Voi, vì cuộc sống tự do ở hòn đảo này, mà mộ danh tới.
Có người thì là thương nhân, cũng vì danh tiếng của Lâm và độ an toàn, độ phồn vinh của hòn đảo này mới mộ danh mà tới.
Có người thì là hải tặc, bọn hắn cũng vì danh tiếng của Lâm mới đến, mặc dù Lâm lúc này vẫn không phải là hải tặc.
Nhưng thực chất trong mắt của rất nhiều hải tặc, thì Lâm cùng tổ chức của hắn không khác gì một băng khác loại hải tặc cả.
Cho nên trong hải tặc, Lâm cũng có khá nhiều fan hâm mộ tồn tại, sau đó nhìn thấy cảnh tượng phát triển nhộn nhịp của Đảo Cá Voi mà ở lại.
Có người thì chính là fan hâm mộ của Lâm, bọn hắn muốn gặp Lâm một lần, thế là tìm tới nơi này, có người thì chính là đến điều tra, giám thị tin tức của Đảo Cá Voi.
Có thể nói khoảng thời gian này, Đảo Cá Voi gia nhập đủ mọi thành phần, số lượng người lên đảo gia tăng chóng mặt, các cửa hàng để trống trước đó lập tức được cho thuê sạch.
Số nhà cửa mới xây cũng bị thuê mướn sạch, hơn nữa trong khoảng thời gian này, Rorein theo kế hoạch của Lâm làm ra một cái Ngân Hàng.
Rất được mọi người hoan nghênh, mỗi ngày đều có lượng lớn người xin cho vay, hoặc lượng lớn người tới cầm cố tài sản, từ vàng bạc châu báu, cho đến kỳ trân dị bảo.
Tổ chức chỉ dùng vài ngày, thu được rất nhiều món đồ hữu dụng, trong đó còn mua được vài viên trái ác quỷ có năng lực cũng không tệ.
Bị Lâm ra lệnh đưa vào danh sách vật có thể dùng điểm tích lũy hối đoái, cái điểm tích lũy này, là dành cho các thành viên trong tổ chức.
Khi có người lập công sẽ nhận được điểm tích lũy, sau đó bọn họ có thể từ trong bảo khố đổi thứ mà mình nhìn trúng sử dụng.
Đây xem như Lâm gia tăng nhiệt tình vì tổ chức của bọn họ đi, dù sao hắn cũng không thể cứ mãi miễn phí cung cấp đồ vật cho mọi người được.
Làm như thế chỉ đem đến tác dụng ngược lại thôi, không hề chút chỗ tốt nào cả, còn có thể vì như vậy mà làm hao mòn ý chí tiến lên của các thành viên nữa.
Dù sao khi một người, khi bọn họ được mọi thời mọi khắc, liên tục được người khác cung cấp cho bọn họ thứ mà bọn hắn cần.
Thì bọn họ sẽ không còn ý chí tiến thủ nữa, từ từ sẽ thoái hóa trở thành một cái ăn no chờ chết thôi.
Có lẽ không phải tất cả đều sẽ bết bát như vậy, nhưng Lâm tin chắc, người như vậy sẽ không thiếu.
/530
|