Bởi vì hải quân binh sĩ bị tập kích làm cho bối rối, cộng thêm lần đầu bọn họ thấy hơn trăm binh sĩ hi sinh, làm cho hải quân có chút rối loạn.
Hơn nữa địch nhân cũng không thấy bóng dáng đâu, cho dù là có Đại Tướng tọa trấn, cũng có một chút loạn lên.
Làm cho lần thứ hai này số binh sĩ xui xẻo bị nạn vượt qua mấy ngàn người, tổn thất gần như một phần ba số binh sĩ của hai mươi chiếc quân hạm.
Aokiji thấy cảnh này thì tâm can lập tức run rẩy, vừa xuất sư đã bất lợi rồi, bọn hắn còn chưa cùng Lâm chạm mặt đâu, hiện tại đã bị tập kích tổn thất một phần mười.
Quân hạm tổn thất vượt qua hai phần mười rồi, gần ba mươi chiếc quân hạm bị bắn nổ, đây là một số tiền lớn trôi theo dòng nước a.
Mỗi chiếc quân hạm tiêu hao tiền tài cũng gần trăm triệu beri, gần ba mươi chiếc bị bắn nổ hải quân lập tức tổn thất hai tỷ beri trở lên.
Chưa tính vũ khí đạn dược được trang bị trên thuyền, đây cũng là một số tiền lớn, tính đâu ra đấy chỉ mới một đợt này, hải quân tổn thất từ 3 tỷ beri trở lên.
Tổn thất về người càng khó có thể đánh giá, chưa gặp phải địch nhân, mà số binh sĩ tổn thất đã có mấy ngàn người, sĩ quan cũng tổn thất mấy chục vị.
Binh sĩ còn có thể còn dễ dàng chiêu mộ một chút, chứ sĩ quan phải tốn thời gian dài bồi dưỡng mới có.
Mỗi một vị sĩ quan của hải quân, phải tốn năm đến mười năm bồi dưỡng mới có thể thành tài.
Gia đại nghiệp đại như hải quân, cũng không thể chịu đựng nổi khi cấp bậc sĩ quan tổn thất quá lớn, mặc dù mấy chục sĩ quan đối với hải quân vẫn chưa là gì.
Nhưng Aokiji trong lòng cũng nhỏ máu a, bởi đại đa số sĩ quan theo hắn lần này, hầu như trong đó vượt qua một nửa là người ủng hộ kiên định của Aokiji.
Lập tức tổn thất mấy chục gần trăm người, Aokiji làm sao có thể không đau lòng được, đau lòng đồng thời nộ hỏa trong lòng Aokiji cũng tăng cao.
Aokiji hận a, hắn bị Lâm đánh lén, nộ khí xung thiên hét lớn!
“ Lâm, đừng trốn, ra đây cùng ta đánh một trận!”
Âm thanh to lớn vang ra rất xa, cho dù lúc này có rất nhiều thanh âm hỗn tạp xung quanh cũng không ngăn được giọng hét của Aokiji.
Đủ chứng tỏ lúc này Aokiji cực kỳ tức giận, Lâm lúc này còn đang chỉ huy cũng nghe thấy tiếng Aokiji hét, có điều Lâm không hề đáp lại.
Lâm bĩu môi khinh thường, trong lòng thì nhã rãnh Aokiji, đây là chiến tranh a, không phải so tài mà Aokiji đòi bình đẳng giao chiến.
Lâm không có ngu như vậy, nếu Aokiji muốn Lâm cùng hải quân bình đẳng giao chiến, thì sao hắn không điều cùng binh lực bằng Lâm đi.
Trong lòng thì nhã rãnh, Lâm cũng không chút dừng lại, hắn tiếp tục chỉ huy đợt thứ ba tấn công, bởi vì đại pháo đã được tổ chức của hắn cải tiến.
Làm cho tốc độ nạp đạn cực nhanh, sau đợt thứ hai, thời gian trôi qua chưa được một phút, thì tiếng đại pháo bắn đợt thứ ba lại lần nữa vang lên.
Lúc này bên hải quân vẫn còn loạn tung lên, bởi vì bị tấn công bất ngờ, hơn nữa chỉ mới qua hai đợt tấn công, mà hải quân tổn thất khá lớn.
Làm cho hải quân hiện tại vẫn chưa bình ổn lại, cũng vì thời gian trôi qua còn quá ngắn ngủi, từ khi đợt tấn công đầu tiên đến đợt thứ ba, thời gian chỉ mới trôi qua khoảng hơn 2 phút đồng hồ thôi.
Thời gian này chỉ đủ cho các vị cán bộ bên hải quân có chút hành động, còn lại binh sĩ thì hoàn toàn không đủ thời gian để làm gì.
Khi đợt đạn pháo thứ ba bắn tới, bởi vì các cán bộ hải quân đã vào vị trí, cho dù bị sương mù cản trở rất nhiều, nhưng bởi vì bọn họ đều là cường giả.
Cho nên trực giác của mỗi người đều cực kỳ nhạy cảm, những đạn pháo bắn tới hầu như đều bị đánh nổ.
Chỉ có vài chiếc quân hạm xui xẻo vì đạn pháo tập trung quá nhiều mới bị bắn nổ, cũng may lần này tất cả hải quân binh sĩ đều đã nhảy xuống mặt băng tránh nạn.
Bởi vậy lần này chỉ tổn thất hai ba chiếc quân hạm thôi, còn về người thì chỉ tổn thất vài vị cán bộ trên mấy chiếc quân hạm xui xẻo này.
Tổn thất này còn trong sự chịu đựng của Aokiji, nhìn thấy tình hình đã có bước đầu được khống chế, Aokiji mới nhẹ thở một hơi.
Sau đó thì hắn lại cau mày, bởi vì hắn phát hiện, tốc độ bắn của đạn pháo mỗi đợt có chút nhanh a, hơn nữa số lượng đạn pháo cũng có chút nhiều hơn dự đoán một ít.
Nếu như theo thông tin mà hải quân đạt được, thì Lâm chỉ có mười chiếc chiến hạm thôi, mà thông tin về loại chiến hạm này cũng bị hải quân thu thập kỹ càng.
Theo Aokiji biết, thì loại chiến hạm này có bốn môn đại pháo, mỗi khẩu đại pháo có thể cùng một lúc bắn ra bốn viên đạn.
Nhưng theo Haki quan sát của Aokiji bao trùm, thì số lượng đạn pháo bắn ra có gần hai trăm viên rồi.
Nhưng hải quân không có tin tức gì về việc Lâm có vượt mười chiếc loại chiến hạm này a, hơi suy nghĩ một chút Aokiji xem như rõ ràng.
Hơn nữa địch nhân cũng không thấy bóng dáng đâu, cho dù là có Đại Tướng tọa trấn, cũng có một chút loạn lên.
Làm cho lần thứ hai này số binh sĩ xui xẻo bị nạn vượt qua mấy ngàn người, tổn thất gần như một phần ba số binh sĩ của hai mươi chiếc quân hạm.
Aokiji thấy cảnh này thì tâm can lập tức run rẩy, vừa xuất sư đã bất lợi rồi, bọn hắn còn chưa cùng Lâm chạm mặt đâu, hiện tại đã bị tập kích tổn thất một phần mười.
Quân hạm tổn thất vượt qua hai phần mười rồi, gần ba mươi chiếc quân hạm bị bắn nổ, đây là một số tiền lớn trôi theo dòng nước a.
Mỗi chiếc quân hạm tiêu hao tiền tài cũng gần trăm triệu beri, gần ba mươi chiếc bị bắn nổ hải quân lập tức tổn thất hai tỷ beri trở lên.
Chưa tính vũ khí đạn dược được trang bị trên thuyền, đây cũng là một số tiền lớn, tính đâu ra đấy chỉ mới một đợt này, hải quân tổn thất từ 3 tỷ beri trở lên.
Tổn thất về người càng khó có thể đánh giá, chưa gặp phải địch nhân, mà số binh sĩ tổn thất đã có mấy ngàn người, sĩ quan cũng tổn thất mấy chục vị.
Binh sĩ còn có thể còn dễ dàng chiêu mộ một chút, chứ sĩ quan phải tốn thời gian dài bồi dưỡng mới có.
Mỗi một vị sĩ quan của hải quân, phải tốn năm đến mười năm bồi dưỡng mới có thể thành tài.
Gia đại nghiệp đại như hải quân, cũng không thể chịu đựng nổi khi cấp bậc sĩ quan tổn thất quá lớn, mặc dù mấy chục sĩ quan đối với hải quân vẫn chưa là gì.
Nhưng Aokiji trong lòng cũng nhỏ máu a, bởi đại đa số sĩ quan theo hắn lần này, hầu như trong đó vượt qua một nửa là người ủng hộ kiên định của Aokiji.
Lập tức tổn thất mấy chục gần trăm người, Aokiji làm sao có thể không đau lòng được, đau lòng đồng thời nộ hỏa trong lòng Aokiji cũng tăng cao.
Aokiji hận a, hắn bị Lâm đánh lén, nộ khí xung thiên hét lớn!
“ Lâm, đừng trốn, ra đây cùng ta đánh một trận!”
Âm thanh to lớn vang ra rất xa, cho dù lúc này có rất nhiều thanh âm hỗn tạp xung quanh cũng không ngăn được giọng hét của Aokiji.
Đủ chứng tỏ lúc này Aokiji cực kỳ tức giận, Lâm lúc này còn đang chỉ huy cũng nghe thấy tiếng Aokiji hét, có điều Lâm không hề đáp lại.
Lâm bĩu môi khinh thường, trong lòng thì nhã rãnh Aokiji, đây là chiến tranh a, không phải so tài mà Aokiji đòi bình đẳng giao chiến.
Lâm không có ngu như vậy, nếu Aokiji muốn Lâm cùng hải quân bình đẳng giao chiến, thì sao hắn không điều cùng binh lực bằng Lâm đi.
Trong lòng thì nhã rãnh, Lâm cũng không chút dừng lại, hắn tiếp tục chỉ huy đợt thứ ba tấn công, bởi vì đại pháo đã được tổ chức của hắn cải tiến.
Làm cho tốc độ nạp đạn cực nhanh, sau đợt thứ hai, thời gian trôi qua chưa được một phút, thì tiếng đại pháo bắn đợt thứ ba lại lần nữa vang lên.
Lúc này bên hải quân vẫn còn loạn tung lên, bởi vì bị tấn công bất ngờ, hơn nữa chỉ mới qua hai đợt tấn công, mà hải quân tổn thất khá lớn.
Làm cho hải quân hiện tại vẫn chưa bình ổn lại, cũng vì thời gian trôi qua còn quá ngắn ngủi, từ khi đợt tấn công đầu tiên đến đợt thứ ba, thời gian chỉ mới trôi qua khoảng hơn 2 phút đồng hồ thôi.
Thời gian này chỉ đủ cho các vị cán bộ bên hải quân có chút hành động, còn lại binh sĩ thì hoàn toàn không đủ thời gian để làm gì.
Khi đợt đạn pháo thứ ba bắn tới, bởi vì các cán bộ hải quân đã vào vị trí, cho dù bị sương mù cản trở rất nhiều, nhưng bởi vì bọn họ đều là cường giả.
Cho nên trực giác của mỗi người đều cực kỳ nhạy cảm, những đạn pháo bắn tới hầu như đều bị đánh nổ.
Chỉ có vài chiếc quân hạm xui xẻo vì đạn pháo tập trung quá nhiều mới bị bắn nổ, cũng may lần này tất cả hải quân binh sĩ đều đã nhảy xuống mặt băng tránh nạn.
Bởi vậy lần này chỉ tổn thất hai ba chiếc quân hạm thôi, còn về người thì chỉ tổn thất vài vị cán bộ trên mấy chiếc quân hạm xui xẻo này.
Tổn thất này còn trong sự chịu đựng của Aokiji, nhìn thấy tình hình đã có bước đầu được khống chế, Aokiji mới nhẹ thở một hơi.
Sau đó thì hắn lại cau mày, bởi vì hắn phát hiện, tốc độ bắn của đạn pháo mỗi đợt có chút nhanh a, hơn nữa số lượng đạn pháo cũng có chút nhiều hơn dự đoán một ít.
Nếu như theo thông tin mà hải quân đạt được, thì Lâm chỉ có mười chiếc chiến hạm thôi, mà thông tin về loại chiến hạm này cũng bị hải quân thu thập kỹ càng.
Theo Aokiji biết, thì loại chiến hạm này có bốn môn đại pháo, mỗi khẩu đại pháo có thể cùng một lúc bắn ra bốn viên đạn.
Nhưng theo Haki quan sát của Aokiji bao trùm, thì số lượng đạn pháo bắn ra có gần hai trăm viên rồi.
Nhưng hải quân không có tin tức gì về việc Lâm có vượt mười chiếc loại chiến hạm này a, hơi suy nghĩ một chút Aokiji xem như rõ ràng.
/530
|