Aokiji làm sao không biết, lần này Lâm mang theo người đi ra cũng không nhiều, so với hải quân thua kém tầm mười lần trở lên chứ chả ít gì.
Lúc này chỉ cần có thể đánh cận chiến, thì hải quân rất có lợi, dù chiến lực cá nhân có thể không bằng, nhưng hải quân chuyên môn chơi chiến thuật biển người a.
Cơ hội lần này rất hiếm có, nhưng hiện tại tình hình không cho phép, Aokiji cũng hết cách rồi, hắn không thể bỏ mặc hải quân chết vô bổ như vậy được.
Trong lúc viễn trình đội cùng hải quân giằng co, nói đúng hơn thì là viễn trình đội cùng Aokiji giằng co, thì lúc này mười lăm chiếc Ngân Hà Phó Hạm đã lực tục phá băng thành công.
Mặc dù chỉ có thể di chuyển một đoạn ngắn, rồi phải tiếp tục phá băng, nhưng hiện tại cả hạm đội đã bắt đầu có thể di chuyển rồi.
Chỉ cần thời gian kéo ra một chút, thì lúc đó khoảng cách giữa Lâm cùng hải quân sẽ càng lúc càng xa, cho tới thoát khỏi nguy hiểm.
Aokiji theo thời gian trôi qua cũng càng ngày càng nóng nảy, nếu không tìm ra cách gì đó, thì cơ hội lần này sẽ mất đi.
Tiếp sau đó sẽ là một cuộc chiến rất khó khăn đối với hải quân, cho dù gấp Aokiji cũng hoàn toàn chưa nghĩ ra cách.
Hơn nữa Aokiji cảm giác, tấn công của đối phương càng ngày càng yếu dần rồi, lập tức Aokiji đoán được, đối phương đã bắt đầu thành công phá băng rời đi rồi.
Có thể rời đi chưa xa, nhưng bọn họ đã bắt đầu di động, Aokiji trong tâm muốn lần nữa dùng ra một cái kỷ băng hà, nhưng sau nhiều lần đắn đo suy nghĩ, Aokiji đành thở dài từ bỏ.
Kỷ băng hà cực kỳ tốn hao thể lực, hiện tại thể lực của Aokiji còn chưa đủ chín thành, lần nữa dùng ra một lần kỷ băng hà rất có thể đến lúc đó Aokiji chỉ còn lại tám phần thể lực.
Tám phần thể lực, trong tâm Aokiji phán đoán, nhiêu đó thể lực hoàn toàn không đủ để đánh bại Lâm, cho dù là lần này Aokiji có nhiều người giúp đỡ cũng như thế.
Tấn công áp chế vẫn còn đang tiếp tục tiến hành, Aokiji cùng các cao tầng hải quân cũng đang bàn bạc kế hoạch tiếp theo.
Có điều bọn họ cũng chưa có cách gì, hiện tại không thể nào bỏ đi tường băng được, mà Aokiji nếu không tại đây, hắn một khi đi chỗ khác, rất có thể tường băng sẽ không chịu được bao lâu.
Hiện tại cứ trải qua một hai phút, là Aokiji phải dựng lai hai đến ba cái tường băng gia trì, bởi vì mấy cái tường băng khác bị liên tục bắn nổ ra.
Hơn nữa theo Grace cùng viễn trình đội dần dần quen thuộc, tốc độ bạo phá tường băng của Aokiji đang dần dần tăng nhanh.
Bởi vậy Aokiji là không thể rời đi được, một vài vị cao tầng cho rằng, hiện tại để cho hải quân binh sĩ trở lại quân hạm.
Bọn họ những cường giả này thì tách ra tiến lên, nhưng sau nhiều lần suy xét Aokiji vẫn đành bác bỏ cách này, hải quân bọn hắn ưu thế lúc này vẫn là nhiều người.
Cho dù Lâm có Haki Bá Vương, thì hải quân vẫn có lợi thế rất lớn, dù sao lần này hải quân theo Aokiji đi ra cũng không phải người yếu gì.
Gặp phải Haki Bá Vương có lẽ cũng sẽ có nhiều người chịu không nổi mất đi chiến lực, nhưng càng nhiều người vẫn có thể chịu đựng nổi.
Trong trận chiến với Râu Trắng ở cuộc chiến thượng đỉnh, rất nhiều hải quân vì biết Râu Trắng sở hữu Haki Bá Vương, bởi vì có chuẩn bị trước cho nên khi Râu Trắng xuất ra Haki Bá Vương không có bao nhiêu hải quân ngã xuống.
Còn lúc Luffy thức tỉnh Haki Bá Vương, bởi vì không kịp chuẩn bị, mới làm cho có nhiều hải quân ngã xuống như vậy, mà Lâm thì đã bị hải quân biết hắn sở hữu Haki Bá Vương rồi.
Haki Bá Vương tấn công chủ yếu là tinh thần áp bách người khác, một người mạnh tới trình độ nhất định, thì tinh thần cũng theo đó mạnh lên.
Hơn nữa có phòng bị từ trước, thì vẫn có cơ hội rất lớn phòng bị trước Haki Bá Vương công kích, nhưng phòng bị xong còn lại bao nhiêu chiến lực có thể phát huy thì không biết được, tùy từng người mà định ra thôi.
Trong lúc hải quân đang khó khăn với kế sách tiếp theo phải làm thế nào, thì lúc này bên Lâm vẫn đang khí thế ngất trời phá băng bỏ chạy.
Chính là bỏ chạy, bởi vì Lâm biết với số binh lực lúc này của bên mình, hoàn toàn đánh không lại hải quân nếu chính diện giao chiến.
Bởi vậy ba mươi sáu kế vẫn chạy là thượng sách, theo khoảng cách giữa hai bên từ ba trăm mét, hiện tại đã kéo dài tới năm trăm mét.
Bên Lâm cũng đã sắp đi ra khu vực trung tâm rồi, một khi đi ra khu vực trung tâm, thì viễn trình đội hoàn toàn không thể bắn tới vị trí của hải quân lúc này nữa.
Có điều cũng không quan hệ, bắn không tới thì thôi, vượt qua phạn vi năm trăm mét, thì Lâm đã cảm giác bọn hắn an toàn tuyệt đối rồi.
Đây chính là khi vực trung tâm, trăm mét cũng đã là lạch trời rồi nói gì tới năm trăm mét, hơn nữa bởi vì tốc độ thuyền từ từ tăng cao.
Làm cho tốc độ phá băng cũng nhanh hơn trước nhiều, hiện tại những người phá băng chỉ cần đánh nứt mặt băng là được, sau đó Ngân Hà Phó Hạm cứ việc va tới là có thể tiến lên rồi.
Lúc này chỉ cần có thể đánh cận chiến, thì hải quân rất có lợi, dù chiến lực cá nhân có thể không bằng, nhưng hải quân chuyên môn chơi chiến thuật biển người a.
Cơ hội lần này rất hiếm có, nhưng hiện tại tình hình không cho phép, Aokiji cũng hết cách rồi, hắn không thể bỏ mặc hải quân chết vô bổ như vậy được.
Trong lúc viễn trình đội cùng hải quân giằng co, nói đúng hơn thì là viễn trình đội cùng Aokiji giằng co, thì lúc này mười lăm chiếc Ngân Hà Phó Hạm đã lực tục phá băng thành công.
Mặc dù chỉ có thể di chuyển một đoạn ngắn, rồi phải tiếp tục phá băng, nhưng hiện tại cả hạm đội đã bắt đầu có thể di chuyển rồi.
Chỉ cần thời gian kéo ra một chút, thì lúc đó khoảng cách giữa Lâm cùng hải quân sẽ càng lúc càng xa, cho tới thoát khỏi nguy hiểm.
Aokiji theo thời gian trôi qua cũng càng ngày càng nóng nảy, nếu không tìm ra cách gì đó, thì cơ hội lần này sẽ mất đi.
Tiếp sau đó sẽ là một cuộc chiến rất khó khăn đối với hải quân, cho dù gấp Aokiji cũng hoàn toàn chưa nghĩ ra cách.
Hơn nữa Aokiji cảm giác, tấn công của đối phương càng ngày càng yếu dần rồi, lập tức Aokiji đoán được, đối phương đã bắt đầu thành công phá băng rời đi rồi.
Có thể rời đi chưa xa, nhưng bọn họ đã bắt đầu di động, Aokiji trong tâm muốn lần nữa dùng ra một cái kỷ băng hà, nhưng sau nhiều lần đắn đo suy nghĩ, Aokiji đành thở dài từ bỏ.
Kỷ băng hà cực kỳ tốn hao thể lực, hiện tại thể lực của Aokiji còn chưa đủ chín thành, lần nữa dùng ra một lần kỷ băng hà rất có thể đến lúc đó Aokiji chỉ còn lại tám phần thể lực.
Tám phần thể lực, trong tâm Aokiji phán đoán, nhiêu đó thể lực hoàn toàn không đủ để đánh bại Lâm, cho dù là lần này Aokiji có nhiều người giúp đỡ cũng như thế.
Tấn công áp chế vẫn còn đang tiếp tục tiến hành, Aokiji cùng các cao tầng hải quân cũng đang bàn bạc kế hoạch tiếp theo.
Có điều bọn họ cũng chưa có cách gì, hiện tại không thể nào bỏ đi tường băng được, mà Aokiji nếu không tại đây, hắn một khi đi chỗ khác, rất có thể tường băng sẽ không chịu được bao lâu.
Hiện tại cứ trải qua một hai phút, là Aokiji phải dựng lai hai đến ba cái tường băng gia trì, bởi vì mấy cái tường băng khác bị liên tục bắn nổ ra.
Hơn nữa theo Grace cùng viễn trình đội dần dần quen thuộc, tốc độ bạo phá tường băng của Aokiji đang dần dần tăng nhanh.
Bởi vậy Aokiji là không thể rời đi được, một vài vị cao tầng cho rằng, hiện tại để cho hải quân binh sĩ trở lại quân hạm.
Bọn họ những cường giả này thì tách ra tiến lên, nhưng sau nhiều lần suy xét Aokiji vẫn đành bác bỏ cách này, hải quân bọn hắn ưu thế lúc này vẫn là nhiều người.
Cho dù Lâm có Haki Bá Vương, thì hải quân vẫn có lợi thế rất lớn, dù sao lần này hải quân theo Aokiji đi ra cũng không phải người yếu gì.
Gặp phải Haki Bá Vương có lẽ cũng sẽ có nhiều người chịu không nổi mất đi chiến lực, nhưng càng nhiều người vẫn có thể chịu đựng nổi.
Trong trận chiến với Râu Trắng ở cuộc chiến thượng đỉnh, rất nhiều hải quân vì biết Râu Trắng sở hữu Haki Bá Vương, bởi vì có chuẩn bị trước cho nên khi Râu Trắng xuất ra Haki Bá Vương không có bao nhiêu hải quân ngã xuống.
Còn lúc Luffy thức tỉnh Haki Bá Vương, bởi vì không kịp chuẩn bị, mới làm cho có nhiều hải quân ngã xuống như vậy, mà Lâm thì đã bị hải quân biết hắn sở hữu Haki Bá Vương rồi.
Haki Bá Vương tấn công chủ yếu là tinh thần áp bách người khác, một người mạnh tới trình độ nhất định, thì tinh thần cũng theo đó mạnh lên.
Hơn nữa có phòng bị từ trước, thì vẫn có cơ hội rất lớn phòng bị trước Haki Bá Vương công kích, nhưng phòng bị xong còn lại bao nhiêu chiến lực có thể phát huy thì không biết được, tùy từng người mà định ra thôi.
Trong lúc hải quân đang khó khăn với kế sách tiếp theo phải làm thế nào, thì lúc này bên Lâm vẫn đang khí thế ngất trời phá băng bỏ chạy.
Chính là bỏ chạy, bởi vì Lâm biết với số binh lực lúc này của bên mình, hoàn toàn đánh không lại hải quân nếu chính diện giao chiến.
Bởi vậy ba mươi sáu kế vẫn chạy là thượng sách, theo khoảng cách giữa hai bên từ ba trăm mét, hiện tại đã kéo dài tới năm trăm mét.
Bên Lâm cũng đã sắp đi ra khu vực trung tâm rồi, một khi đi ra khu vực trung tâm, thì viễn trình đội hoàn toàn không thể bắn tới vị trí của hải quân lúc này nữa.
Có điều cũng không quan hệ, bắn không tới thì thôi, vượt qua phạn vi năm trăm mét, thì Lâm đã cảm giác bọn hắn an toàn tuyệt đối rồi.
Đây chính là khi vực trung tâm, trăm mét cũng đã là lạch trời rồi nói gì tới năm trăm mét, hơn nữa bởi vì tốc độ thuyền từ từ tăng cao.
Làm cho tốc độ phá băng cũng nhanh hơn trước nhiều, hiện tại những người phá băng chỉ cần đánh nứt mặt băng là được, sau đó Ngân Hà Phó Hạm cứ việc va tới là có thể tiến lên rồi.
/530
|