Có điều nơi này hiện tại đao kiếm đạn dược bay loạn, nếu không cẩn thận rất dễ dàng bị thương thậm chí mất mạng.
Cho dù người bên Lâm có mạnh đến đâu, cũng sẽ có lúc sơ suất, hơn nữa bọn họ dù có Thiết Khối làm kỹ năng phòng ngự.
Nhưng cũng không thể như Lâm mọi thời mọi khắc tùy tiện duy trì Thiết Khối, một khi sử dụng Thiết Khối là bọn họ không thể di chuyển được, hơn nữa dùng ra Thiết Khối cũng là một chuyện khá tốn thể lực.
Hiện tại chưa suất hiện người tử vong, nhưng càng về sau thì tình hình như vậy chắc chắn sẽ bị đánh vỡ.
Chiến trường của Thiếu Tướng cấp đến Tinh Anh Trung Tướng cấp cũng được chia ra làm mấy khu vực riêng, mặc dù so với Lâm cùng Aokiji, Fiona, Aboli cùng hai vị Lão Tướng quân thì kém rất nhiều.
Nhưng không chịu nổi bọn họ nhân số nhiều, lực phá hoại cộng lại cũng không kém gì mấy vị Chuẩn Đại Tướng đánh nhau.
Hai bên vừa mới va chạm, mặt băng bị ảnh hưởng rất lớn, lúc này phạm vi quanh chiến trường mười cây số, mặt băng đã lít nhít vết rạn.
Thậm chí nhiều nơi mặt băng đã hoàn toàn hóa khí, từ trên cao nhìn xuống sẽ nhìn thấy rất nhiều hố to hố nhỏ như tổ ong vậy.
“ Vũ Trang – Trảm Không!”
“ Vũ Trang – Đại Băng Kiếm!”
Ầm … ầm.. rắc … rắc … keng … keng
“ Vũ Trang – Chấn Thiên!”
“ Vũ Trang – Liệt Thiên!”
Vô Hạn Băng Tiễn!
Vô Hạn Băng Thương!
Trận chiến giữa Lâm cùng Aokiji từ đầu đã lâm vào kịch liệt, thậm chí hai vị lão tướng quân hoàn toàn không có bao nhiêu cơ hội nhúng tay vào được.
Hai người chỉ có thể ở bên ngoài chờ đợi cơ hội, mặc dù hai người không có nhiều cơ hội nhúng tay vào, nhưng cũng làm cho Lâm phải phân tâm một phần để đề phòng.
Lúc này viễn trình đội cũng trong bóng tối ra tay, hiện tại viễn trình đội đã không còn bị sương mù ảnh hưởng, làm cho khoảng cách công kích của viễn trình đội gia tăng thật lớn.
Ít nhất đều ngoài ngàn mét, bởi vậy không có ai phát hiện một chi ám sát đội ngũ đang trong bóng tối liên tục thu gặt sinh mệnh của hải quân binh sĩ.
Trong trường hợp hai bên loạn đấu như vậy, không có ai có thể phát hiện được sự hiện diện của viễn trình đội.
Dù sao chỉ cần phân tâm một chút, là có nguy cơ tới tính mạng, ai lại dám hiện tại buông lỏng đi thăm dò quan sát tình hình xung quanh đâu.
Cứ mỗi qua mười giây hoặc mười mấy giây, thì hải quân sẽ bị viễn trình đội bắn chết khoảng trăm vị hải quân binh sĩ, một phút có khoảng năm trăm hải quân binh sĩ mất mạng.
Đây là bởi vì viễn trình đội phụ trách giải vây cho những thành viên gặp nguy hiểm, đây chính là nhiệm vụ của bọn họ được Lâm giao từ trước.
Nếu bọn họ được tự do công kích, thì mỗi phút có thể kéo khoảng bảy tám trăm hải quân binh sĩ về với vòng tay của diêm vương.
Nhưng vì phải canh chừng ứng cứu những thành viên gặp nguy cơ, cho nên thành tích chỉ khoảng năm trăm hải quân mỗi phút, nhưng dù vậy chiến công cũng hết sức kinh khủng.
Những tướng tá hải quân có Haki quan sát cũng cảm thấy có chút không đúng, nhưng vì trường hợp hiện tại quá mức loạn, làm cho bọn họ cũng không có thời gian tìm hiểu chuyện gì xảy ra.
Điều này cũng gián tiếp làm cho chiến công của viễn trình đội liên tục mở rộng, trải qua năm phút đại chiến, bên Lâm cũng bắt đầu có thành viên tử vong.
Mặc dù hải quân bên kia tử vong người nhiều hơn bên Lâm rất nhiều, có thể nói là lấy năm mươi đổi một, năm mươi tính mạng hải quân binh sĩ đổi một tính mạng thành viên bên Lâm.
Chiến tích rất khủng bố, nhưng bên Lâm thành viên quả thực là có hạn, hơn nữa bồi dưỡng được một thành viên như vậy không phải chuyện đơn giản chút nào.
Có thể nói mỗi một thành viên tử vong, cũng làm cho các cán bộ cùng với Lâm đều tâm thương yêu không dứt, cho dù là viễn trình đội liên tục trong bóng tối cứu viện cũng liên tục xuất hiện thành viên tử vong.
Có điều lúc này hai bên đã chiến ra chân hỏa rồi, cho dù là hải quân hay là bên Lâm, đều đã không quan tâm tới tổn thất lớn hay nhỏ nữa.
Chỉ trong mười phút giao phong ngắn ngủi, hải quân tổn thất một vạn binh sĩ, gần một nửa một vạn binh sĩ này đã hoàn toàn tử vong.
Một nửa còn lại thì đã hoàn toàn mất đi chiến đấu lực, bên Lâm tổn thất cũng không hề ít, phải biết bên hắn chỉ có hai ngàn thành viên thôi.
Cho dù thật có thể một đánh mười, nhưng hai tay vẫn khó địch hai mươi cái tay a, chỉ mười phút, số thành viên bên Lâm tổn thất đã trên năm trăm người.
Trong đó hơn ba trăm thành viên đã hoàn toàn tử vong, còn lại gần hai trăm thành viên đã hoàn toàn mất đi chiến đấu lực, tổn thất không thể bảo là không lớn.
Hai ngàn thành viên này, là thành quả của mấy năm nay Lâm cùng tổ chức của hắn cố gắng bồi dưỡng được a, đại đa số thành viên trong hai ngàn người này, đều là nhóm cô nhi đầu tiên được nhận.
Lập tức tổn thất hơn ba trăm người, hơn nữa gần hai trăm mất đi lực chiến đấu, trong đó quá nửa là trọng thương, còn có thể trị, nhưng trị liệu xong thì ám thương lưu lại sẽ không nhỏ.
Sợ rằng tiền đồ dừng lại ở đây, số còn lại thì hoàn toàn trở thành người tàn tật rồi, mỗi người ít nhất cũng thiếu cái tay cái chân, xem như hoàn toàn báo phế.
Cho dù người bên Lâm có mạnh đến đâu, cũng sẽ có lúc sơ suất, hơn nữa bọn họ dù có Thiết Khối làm kỹ năng phòng ngự.
Nhưng cũng không thể như Lâm mọi thời mọi khắc tùy tiện duy trì Thiết Khối, một khi sử dụng Thiết Khối là bọn họ không thể di chuyển được, hơn nữa dùng ra Thiết Khối cũng là một chuyện khá tốn thể lực.
Hiện tại chưa suất hiện người tử vong, nhưng càng về sau thì tình hình như vậy chắc chắn sẽ bị đánh vỡ.
Chiến trường của Thiếu Tướng cấp đến Tinh Anh Trung Tướng cấp cũng được chia ra làm mấy khu vực riêng, mặc dù so với Lâm cùng Aokiji, Fiona, Aboli cùng hai vị Lão Tướng quân thì kém rất nhiều.
Nhưng không chịu nổi bọn họ nhân số nhiều, lực phá hoại cộng lại cũng không kém gì mấy vị Chuẩn Đại Tướng đánh nhau.
Hai bên vừa mới va chạm, mặt băng bị ảnh hưởng rất lớn, lúc này phạm vi quanh chiến trường mười cây số, mặt băng đã lít nhít vết rạn.
Thậm chí nhiều nơi mặt băng đã hoàn toàn hóa khí, từ trên cao nhìn xuống sẽ nhìn thấy rất nhiều hố to hố nhỏ như tổ ong vậy.
“ Vũ Trang – Trảm Không!”
“ Vũ Trang – Đại Băng Kiếm!”
Ầm … ầm.. rắc … rắc … keng … keng
“ Vũ Trang – Chấn Thiên!”
“ Vũ Trang – Liệt Thiên!”
Vô Hạn Băng Tiễn!
Vô Hạn Băng Thương!
Trận chiến giữa Lâm cùng Aokiji từ đầu đã lâm vào kịch liệt, thậm chí hai vị lão tướng quân hoàn toàn không có bao nhiêu cơ hội nhúng tay vào được.
Hai người chỉ có thể ở bên ngoài chờ đợi cơ hội, mặc dù hai người không có nhiều cơ hội nhúng tay vào, nhưng cũng làm cho Lâm phải phân tâm một phần để đề phòng.
Lúc này viễn trình đội cũng trong bóng tối ra tay, hiện tại viễn trình đội đã không còn bị sương mù ảnh hưởng, làm cho khoảng cách công kích của viễn trình đội gia tăng thật lớn.
Ít nhất đều ngoài ngàn mét, bởi vậy không có ai phát hiện một chi ám sát đội ngũ đang trong bóng tối liên tục thu gặt sinh mệnh của hải quân binh sĩ.
Trong trường hợp hai bên loạn đấu như vậy, không có ai có thể phát hiện được sự hiện diện của viễn trình đội.
Dù sao chỉ cần phân tâm một chút, là có nguy cơ tới tính mạng, ai lại dám hiện tại buông lỏng đi thăm dò quan sát tình hình xung quanh đâu.
Cứ mỗi qua mười giây hoặc mười mấy giây, thì hải quân sẽ bị viễn trình đội bắn chết khoảng trăm vị hải quân binh sĩ, một phút có khoảng năm trăm hải quân binh sĩ mất mạng.
Đây là bởi vì viễn trình đội phụ trách giải vây cho những thành viên gặp nguy hiểm, đây chính là nhiệm vụ của bọn họ được Lâm giao từ trước.
Nếu bọn họ được tự do công kích, thì mỗi phút có thể kéo khoảng bảy tám trăm hải quân binh sĩ về với vòng tay của diêm vương.
Nhưng vì phải canh chừng ứng cứu những thành viên gặp nguy cơ, cho nên thành tích chỉ khoảng năm trăm hải quân mỗi phút, nhưng dù vậy chiến công cũng hết sức kinh khủng.
Những tướng tá hải quân có Haki quan sát cũng cảm thấy có chút không đúng, nhưng vì trường hợp hiện tại quá mức loạn, làm cho bọn họ cũng không có thời gian tìm hiểu chuyện gì xảy ra.
Điều này cũng gián tiếp làm cho chiến công của viễn trình đội liên tục mở rộng, trải qua năm phút đại chiến, bên Lâm cũng bắt đầu có thành viên tử vong.
Mặc dù hải quân bên kia tử vong người nhiều hơn bên Lâm rất nhiều, có thể nói là lấy năm mươi đổi một, năm mươi tính mạng hải quân binh sĩ đổi một tính mạng thành viên bên Lâm.
Chiến tích rất khủng bố, nhưng bên Lâm thành viên quả thực là có hạn, hơn nữa bồi dưỡng được một thành viên như vậy không phải chuyện đơn giản chút nào.
Có thể nói mỗi một thành viên tử vong, cũng làm cho các cán bộ cùng với Lâm đều tâm thương yêu không dứt, cho dù là viễn trình đội liên tục trong bóng tối cứu viện cũng liên tục xuất hiện thành viên tử vong.
Có điều lúc này hai bên đã chiến ra chân hỏa rồi, cho dù là hải quân hay là bên Lâm, đều đã không quan tâm tới tổn thất lớn hay nhỏ nữa.
Chỉ trong mười phút giao phong ngắn ngủi, hải quân tổn thất một vạn binh sĩ, gần một nửa một vạn binh sĩ này đã hoàn toàn tử vong.
Một nửa còn lại thì đã hoàn toàn mất đi chiến đấu lực, bên Lâm tổn thất cũng không hề ít, phải biết bên hắn chỉ có hai ngàn thành viên thôi.
Cho dù thật có thể một đánh mười, nhưng hai tay vẫn khó địch hai mươi cái tay a, chỉ mười phút, số thành viên bên Lâm tổn thất đã trên năm trăm người.
Trong đó hơn ba trăm thành viên đã hoàn toàn tử vong, còn lại gần hai trăm thành viên đã hoàn toàn mất đi chiến đấu lực, tổn thất không thể bảo là không lớn.
Hai ngàn thành viên này, là thành quả của mấy năm nay Lâm cùng tổ chức của hắn cố gắng bồi dưỡng được a, đại đa số thành viên trong hai ngàn người này, đều là nhóm cô nhi đầu tiên được nhận.
Lập tức tổn thất hơn ba trăm người, hơn nữa gần hai trăm mất đi lực chiến đấu, trong đó quá nửa là trọng thương, còn có thể trị, nhưng trị liệu xong thì ám thương lưu lại sẽ không nhỏ.
Sợ rằng tiền đồ dừng lại ở đây, số còn lại thì hoàn toàn trở thành người tàn tật rồi, mỗi người ít nhất cũng thiếu cái tay cái chân, xem như hoàn toàn báo phế.
/530
|