Dù hiện tại hắn chỉ đi như một chuyến du lịch nhưng thời gian cũng không nhiều, nếu bay loạn thì không biết lúc nào mới có thể tới đảo, hiện tại thì hắn chỉ cần đi theo Log Pose chỉ dẫn là được, đến Grand Line thì hắn không cần kiềm chế nữa, ở đây hắn đã có thể buông tay đại triển thân thủ, nhưng hắn cần phải tới tòa đảo đầu tiên sử lý một số việc mới có thể an tâm.
Đầu tiên hắn cần phải đổi một con thuyền khác, sau đó bỏ đi hóa trang hiện tại, sử dụng khuôn mặt thật đánh ra danh tiếng, hiện tại con thuyền này đã xuất hiện ở đông hải trước mắt người khác khá nhiều lần, cần phải đổi một chiếc khác nếu không vẫn sẽ bị lộ tẩy.
Mênh mông mặt biển, một chiếc thuyền nhỏ đang theo gió vượt sóng chạy nhanh, từ lúc rời khỏi hẻm núi đảo ngược của Red Line, đã trải qua hơn một tuần, bởi vì chỉ có một mình Lâm cho nên hắn có lúc quên để ý hướng đi của thuyền, và trong một tuần này hắn gặp hơn mười trận thiên tai, trong lúc chóng cự thiên tai buông xuống thì thuyền của hắn bị thổi đi lạc tuyến đường, sau khi bị thay đổi nhiều lần tuyến đường mà một tuần rồi hắn vẫn chưa tới được hòn đảo đầu tiên.
Trong một tuần này ngoại trừ chống cự thiên tai ra, Lâm còn cảm giác mình sắp đột phá kiếm hào đẳng cấp, mỗi ngày trảm kích của hắn lại mạnh hơn một chút, cường độ sắc bén, kích thước, tốc độ đều gia tăng từng ngày, và hôm qua đã đạt đến cực hạn nếu không làm ra đột phá thì không thể tiếp tục tăng lên.
Sau hai ngày không ăn không ngủ cảm ngộ kiếm thuật, hiện tại hắn cảm giác mình sắp vượt qua đạo khảm này, chỉ cần vượt qua thì sau này khi sử dụng trảm kích cùng kiếm chiêu càng mạnh, tiêu hao cũng càng giảm bớt nhờ đó sẽ kéo dài chiến lực phát huy.
Lâm đứng trên thuyền, nhắm mắt chém ra từng đạo trảm kích lên mặt biển, tạo ra từng đạo vết chém cùng các đợt sóng biển cao hai mét cuốn ra xa, mỗi đạo trảm kích dài hơn một mét, khoảng cách xa nhất đạt đến hơn năm mươi mét, và mỗi lần Lâm huy kiếm thì những đạo trảm kích này mỗi lần lại lớn một chút, phạm vi cũng xa một chút, dù rất bé nhỏ nhưng hắn đang từng bước vượt qua cực hạn.
Trán xuất hiện mồ hôi, khuôn mặt thì tái nhợt không còn chút máu, hắn duy trì tư thế này đã hơn hai ngày hai đêm rồi, dù cho thể lực hắn hồi phục tốc độ mau nhưng không chống được thời gian quá dài, dù sao hai ngày toàn lực kích phát trảm kích mà không hề bổ xung một chút năng lượng nào, chỉ bòn rút năng lượng chứa đựng trong cơ thể mà duy trì hoạt động, hiện tại hắn cũng sắp đạt tới cực hạn.
Nếu một trận đấu thì hắn với thể lực hiện tại mà không đánh quá mức kịch liệt có thể duy thì bốn ngày, nếu toàn chiêu đều dùng hết toàn lực đánh ra thì chỉ có thể duy trì một ngày hoặc ít hơn, dù sao không giống hiện tại chỉ đứng một chỗ huy kiếm, mà trong chiến đấu còn phải di chuyễn, né tránh cùng chịu đòn, có lúc còn bị thương mà vết thương tự động hồi phục cũng cần số lớn năng lượng.
Nếu sau này Lâm có thể học được sinh mệnh trả lại, thì hắn có thể tích trữ số lớn năng lượng dự trữ trong cơ thể, mà theo Lâm cảm thấy những quái vật mạnh mẽ trong One Piece, cơ thể bọn họ có thể làm được tích trữ năng lượng giống chiêu thức sinh mệnh trả lại của hải quân, dù sao trong nguyên tác Kaido cùng Râu Trắng thường xuyên đại chiến mấy ngày mấy đêm, mà bọn họ không phải hải quân không có học tập lục thức, từ đó không thể học được áo nghĩa sinh mệnh trả lại được.
Nhưng đều là quái vật nên bọn họ cũng có cách riêng của mình để sử lý tình huống này, giống như Sanji dù không học lục thức nhưng vì bị đuổi chạy quá nhiều, từ đó tự động học được vậy có thể thấy lục thức cũng chưa chắc không có hải quân dạy bảo thì người khác không học được.
Lại qua hai giờ!
“ Đinh: chúc mừng người chơi thành công thăng cấp kiếm đạo làm kiếm hào trung cấp sức mạnh + 50 điểm, tốc độ + 150 điểm, tinh thần + 30 điểm”.
Một đạo trảm kích màu đen nhánh dài hai mét bay ra chém thẳng vào mặt biển, cự ly vượt qua một trăm mét khoảng cách, mặt biển bị chẻ ra một cái khe dài hơn bảy mét và duy trì hơn năm giây, sau đó mới bị nước biển lấp đầy, Lâm vẫn còn duy trì tư thế chém ra và nhắm mắt cảm ngộ, tiếng hệ thống cùng cường hóa năng lượng cũng không làm hắn phân tâm chút nào, sau năm phút Lâm mới tra kiếm vào vỏ và phun ra một hơi thật dài.
“ cuối cùng cũng đột phá, thật không dể dàng, kiếm đạo chỉ có thể bằng cảm ngộ của chính ta để đột phá”: sau khi lẩm bẩm một hồi Lâm mới bắt đầu mở ra bảng thuộc tính xem xét, trải qua hơn một năm hắn mới quan sát lại bảng số liệu.
Đầu tiên hắn cần phải đổi một con thuyền khác, sau đó bỏ đi hóa trang hiện tại, sử dụng khuôn mặt thật đánh ra danh tiếng, hiện tại con thuyền này đã xuất hiện ở đông hải trước mắt người khác khá nhiều lần, cần phải đổi một chiếc khác nếu không vẫn sẽ bị lộ tẩy.
Mênh mông mặt biển, một chiếc thuyền nhỏ đang theo gió vượt sóng chạy nhanh, từ lúc rời khỏi hẻm núi đảo ngược của Red Line, đã trải qua hơn một tuần, bởi vì chỉ có một mình Lâm cho nên hắn có lúc quên để ý hướng đi của thuyền, và trong một tuần này hắn gặp hơn mười trận thiên tai, trong lúc chóng cự thiên tai buông xuống thì thuyền của hắn bị thổi đi lạc tuyến đường, sau khi bị thay đổi nhiều lần tuyến đường mà một tuần rồi hắn vẫn chưa tới được hòn đảo đầu tiên.
Trong một tuần này ngoại trừ chống cự thiên tai ra, Lâm còn cảm giác mình sắp đột phá kiếm hào đẳng cấp, mỗi ngày trảm kích của hắn lại mạnh hơn một chút, cường độ sắc bén, kích thước, tốc độ đều gia tăng từng ngày, và hôm qua đã đạt đến cực hạn nếu không làm ra đột phá thì không thể tiếp tục tăng lên.
Sau hai ngày không ăn không ngủ cảm ngộ kiếm thuật, hiện tại hắn cảm giác mình sắp vượt qua đạo khảm này, chỉ cần vượt qua thì sau này khi sử dụng trảm kích cùng kiếm chiêu càng mạnh, tiêu hao cũng càng giảm bớt nhờ đó sẽ kéo dài chiến lực phát huy.
Lâm đứng trên thuyền, nhắm mắt chém ra từng đạo trảm kích lên mặt biển, tạo ra từng đạo vết chém cùng các đợt sóng biển cao hai mét cuốn ra xa, mỗi đạo trảm kích dài hơn một mét, khoảng cách xa nhất đạt đến hơn năm mươi mét, và mỗi lần Lâm huy kiếm thì những đạo trảm kích này mỗi lần lại lớn một chút, phạm vi cũng xa một chút, dù rất bé nhỏ nhưng hắn đang từng bước vượt qua cực hạn.
Trán xuất hiện mồ hôi, khuôn mặt thì tái nhợt không còn chút máu, hắn duy trì tư thế này đã hơn hai ngày hai đêm rồi, dù cho thể lực hắn hồi phục tốc độ mau nhưng không chống được thời gian quá dài, dù sao hai ngày toàn lực kích phát trảm kích mà không hề bổ xung một chút năng lượng nào, chỉ bòn rút năng lượng chứa đựng trong cơ thể mà duy trì hoạt động, hiện tại hắn cũng sắp đạt tới cực hạn.
Nếu một trận đấu thì hắn với thể lực hiện tại mà không đánh quá mức kịch liệt có thể duy thì bốn ngày, nếu toàn chiêu đều dùng hết toàn lực đánh ra thì chỉ có thể duy trì một ngày hoặc ít hơn, dù sao không giống hiện tại chỉ đứng một chỗ huy kiếm, mà trong chiến đấu còn phải di chuyễn, né tránh cùng chịu đòn, có lúc còn bị thương mà vết thương tự động hồi phục cũng cần số lớn năng lượng.
Nếu sau này Lâm có thể học được sinh mệnh trả lại, thì hắn có thể tích trữ số lớn năng lượng dự trữ trong cơ thể, mà theo Lâm cảm thấy những quái vật mạnh mẽ trong One Piece, cơ thể bọn họ có thể làm được tích trữ năng lượng giống chiêu thức sinh mệnh trả lại của hải quân, dù sao trong nguyên tác Kaido cùng Râu Trắng thường xuyên đại chiến mấy ngày mấy đêm, mà bọn họ không phải hải quân không có học tập lục thức, từ đó không thể học được áo nghĩa sinh mệnh trả lại được.
Nhưng đều là quái vật nên bọn họ cũng có cách riêng của mình để sử lý tình huống này, giống như Sanji dù không học lục thức nhưng vì bị đuổi chạy quá nhiều, từ đó tự động học được vậy có thể thấy lục thức cũng chưa chắc không có hải quân dạy bảo thì người khác không học được.
Lại qua hai giờ!
“ Đinh: chúc mừng người chơi thành công thăng cấp kiếm đạo làm kiếm hào trung cấp sức mạnh + 50 điểm, tốc độ + 150 điểm, tinh thần + 30 điểm”.
Một đạo trảm kích màu đen nhánh dài hai mét bay ra chém thẳng vào mặt biển, cự ly vượt qua một trăm mét khoảng cách, mặt biển bị chẻ ra một cái khe dài hơn bảy mét và duy trì hơn năm giây, sau đó mới bị nước biển lấp đầy, Lâm vẫn còn duy trì tư thế chém ra và nhắm mắt cảm ngộ, tiếng hệ thống cùng cường hóa năng lượng cũng không làm hắn phân tâm chút nào, sau năm phút Lâm mới tra kiếm vào vỏ và phun ra một hơi thật dài.
“ cuối cùng cũng đột phá, thật không dể dàng, kiếm đạo chỉ có thể bằng cảm ngộ của chính ta để đột phá”: sau khi lẩm bẩm một hồi Lâm mới bắt đầu mở ra bảng thuộc tính xem xét, trải qua hơn một năm hắn mới quan sát lại bảng số liệu.
/530
|