Kim Hạ sống hơn hai mươi năm chưa bao giờ xem GV, cuộc sống như thế không hoàn chỉnh, cho nên Thiên Nguyên Sát Na từ từ bổ sung cuộc đời của hắn.
Nghe âm thanh H được ghi âm chẳng qua là bước đầu tiên, Thiên Nguyên Sát Na nói: “Còn có GV ơ, trong máy tính có, cậu muốn xem không?”
“…”
Âm thanh ngọt nị mà *** đãng quanh quẩn ở bên trong phòng, Kim Hạ biết vị Thiên Nguyên Sát Na này là thanh ưu bổn mạng, hắn đối với y hiểu biết chỉ dừng lại ở anime, biết y từng phối qua rất nhiều BL, nhưng đây là lần đầu tiên nghe được.
Ở đây xin nói 1 chút, có thể nhiều bạn đọc lâu rồi nên ko nhớ rõ, anh Nguyên từng phối qua nhiều BL nhưng là của nhật chứ ko phải là đam mỹ, nên mấy chương đầu có câu nói là anh Nguyên ko thích phối đam mỹ, chứ ko có nghĩa là chưa từng động vào BL (tóm lại là sau này cũng ko thoát dc =)))
Thiên Nguyên Sát Na nằm ở trên giường, cái cắt nối biên tập này y nghe qua mấy lần, lúc bắt đầu là vì tò mò, sau lại bởi vì thú vui quái đản, hiện tại muốn sửa chữa một chút cho Kim Hạ. Y đã từng hỏi qua Kim Hạ, xem không. Không xem. Xem GV không. Không xem. Y tin tưởng Kim Hạ, sẽ không cho rằng hắn nói xạo. Khi đó trong đầu liền ảo tưởng Kim Hạ là một bé trai thuần khiết.
Cười hì hì nhìn về phía Kim Hạ, hắn trầm mặc ngồi ở bên giường, trên khuôn mặt tái nhợt hiện ra nét đỏ ửng, ô, người này đỏ mặt!
Đây cũng là hình ảnh ngàn năm khó gặp!
“Ha ha, Thiểm Thiểm, cậu đỏ mặt, thật đáng yêu “
“…”
Kim Hạ lạnh lùng nhìn: “Tắt.”
“Rốt cuộc tìm được phương pháp làm cho Thiểm Thiểm biến sắc. ” Thiên Nguyên Sát Na dương dương đắc ý, “Thật ra thì nghe là được rồi, không cần e lệ.”
“Người nào e lệ? ” Kim Hạ mạnh miệng.
“Sau khi rời khỏi đây không cho phép lại cùng tên đó phối H, không được cùng cái loại nam nhân bỉ ổi này lêu lổng.”
“Anh quản tôi.”
Thiên Nguyên Sát Na nhắm mắt, lại nằm xuống nằm ngay đơ.
“…”
MP3 ở trên bàn làm việc, Kim Hạ không thể làm gì khác hơn là lỗ tai bị thanh âm H cưỡng gian quanh quẩn. Nếu như một người nghe, còn có thể lấy nó trở thành niềm vui thú, hai người nghe thì sẽ lúng túng. Kim Hạ hiện tại cũng rất lúng túng, điện thoại di động cũng không ở bên cạnh, muốn gọi điện thoại phân tán lực chú ý cũng không được.
Hít sâu… Đứng dậy đi tắt âm thanh, Thiên Nguyên Sát Na tốc độ phản ứng so với hắn còn nhanh hơn, giành lại ngăn cản hắn: “Thật tình, hảo hảo học tập, tương lai cậu cũng phải phối H, tích lũy điểm exp.”
Y nghiêm trang, Kim Hạ im lặng.
“Phong Tranh đã nghe H để học tập, tiếng kêu của hắn rất đẹp, cậu có từng nghe chưa?”
Y vừa nhắc tới Phong Tranh, Kim Hạ đột nhiên cảm thấy thanh âm này hơi quen tai: “Có điểm giống thanh âm Phong Tranh?”
“Ha hả, cậu phát hiện rồi.”
Hắn kìm lòng không được thay mặt Phong Tranh… thụ không không chịu được!
“Cậu đang suy nghĩ gì? ” nhìn Kim Hạ thất thần, Thiên Nguyên Sát Na không chớp mắt, khoảng cách gần như vậy nhìn Kim Hạ, ngũ quan hắn rất đẹp, da trắng, đôi môi cũng rất hồng nhuận. Tầm mắt y từ ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của hắn chuyển đến trên cánh môi hồng nhuận, nhớ tới ở Bắc Kinh hắn hôn y một màn kia, xúc cảm mềm mại lạnh như băng hãy còn mới mẻ… Nội tâm tiểu tiểu xôn xao nổi lên.
Y biết nếu như y hôn Kim Hạ sẽ không cự tuyệt, hắn là fan của y, nhưng mình thật phải làm như vậy sao? Giống như câu dẫn người hâm mộ lên giường CV bỉ ổi giống nhau? Kim Hạ đối với người như vậy khinh thường nhất, nếu như bị chán ghét thì làm sao bây giờ?
Nhưng thật sự rất muốn hôn một chút.
Thiên Nguyên Sát Na bên này quấn quýt, Kim Hạ bên kia đầu óc lu bù, không khỏi nhíu mày: Không thể nghe nữa, sẽ bị Phong Tranh giết chết.
Biết rõ Phong Tranh là công, vẫn đang suy nghĩ bộ dáng thụ của em ấy, nghĩ đi nghĩ lại mặt càng ngày càng hồng, ở Thiên Nguyên Sát Na xem ra, cũng là Kim Hạ xinh đẹp động lòng người.
Hắn lúc động tình sẽ như thế nào?
Còn có thể là khuôn mặt than băng sơn sao?
Thử một chút?
“Thiểm Thiểm… ” Thiên Nguyên Sát Na tiếng nói từ tính kề bên, y biết thanh âm của y đối với Kim Thiểm Thiểm có bao nhiêu sức hấp dẫn, “Không muốn đẩy thì tôi ra.”
Kỹ năng thiên phú của Thiên Nguyên —— phát động thanh âm đầu độc, khi Kim Hạ giật mình tỉnh lại, đôi môi đã bị y nhẹ nhàng hôn.
Đây không phải là một nụ hôn lướt qua. Ít nhất Thiên Nguyên Sát Na muốn xâm nhập.
Đầu lưỡi của y mân mê đôi môi Kim Hạ, bắt đầu xâm nhập, y ôn nhu liếm mỗi một tấc địa phương trong miệng Kim Hạ, chỉ cảm thấy dị thường mỹ vị.
Kim Hạ bị hôn đến đầu óc trống rỗng, chờ đại não hắn có phản ứng, thân thể cũng có phản ứng.
Hỏng bét!
Kim Hạ vội vàng đẩy Thiên Nguyên Sát Na ra. Thiên Nguyên Sát Na ôm lưng hắn, hắn đẩy ra, y ôm càng chặt hơn, kết quả…
“Thiểm Thiểm, cậu… cứng.”
“…”
Kim Hạ bình tĩnh nhìn hai tròng mắt của Thiên Nguyên Sát Na cười không ngớt: “Tôi đi giải quyết một chút.”
“Tôi giúp cậu. ” Thiên Nguyên Sát Na không nói lời nào liền giải khai khóa quần Kim Hạ, cách quần lót cầm lên phân thân nóng hổi kia, “Lần đầu tiên sờ bảo bối ngoại trừ của mình, ách, không có lớn như tôi.” (câu nói đả kích trong ngày =))))
“…”
Thiên Nguyên Sát Na cũng không nhìn bảo bối Kim Hạ, y cúi đầu chuyên chú nhìn Kim Hạ bởi vì phản ứng sinh lý mà ửng hồng hai gò má, ánh mắt mê ly làm y tâm thần nhộn nhạo. Khi y vuốt ve, Kim Hạ khó có thể khống chế thơ ra một hơi, kìm lòng không được nắm chặc hai cánh tay y, ý thức được Thiên Nguyên Sát Na theo dõi hắn, liền đem mặt chôn trên bả vai của y: “Nhìn em gái anh.”
“Ha hả. ” Thiên Nguyên Sát Na cười nhẹ, “Tai cũng đỏ.”
Kim Hạ đem đầu dựa vào trên bả vai Thiên Nguyên Sát Na, linh hồn thoải mái đến ngoài chín tầng mây: cái thế giới này, thật là không thành thật.
Đợi Kim Hạ bắn hết hai người tách ra, giống như chuyện vừa không có phát sinh qua, một người đi vào phòng vệ sinh một người sửa sang lại quần áo.
Thiên Nguyên Sát Na lúc rửa tay suy nghĩ nên giải thích thế nào về hành động vừa rồi, nói hồn bị câu?
Vì muốn cho mặt than Kim Hạ có chút điểm biến hóa, Thiên Nguyên Sát Na không biết nghĩ tới bao nhiêu phương pháp, thẳng cho tới hôm nay, y mới hiểu được, bất kỳ toà băng sơn nào đến trên giường cũng sẽ hòa tan, bất kỳ lúc sảng khoái nào cũng sẽ biến hóa. Kim Hạ chính là. Trong đầu cũng toàn là hình ảnh Kim Hạ mới vừa rồi mặt ửng hồng mắt mê ly, hơi thở của hắn như còn phảng phất ở bên tai.
Kim Thiểm Thiểm công lược thành công.
Hắn đi ra ngoài lúc Kim Hạ đã tắt âm, cũng bình tĩnh nhìn y: “Cực khổ anh.”
“…”
“Tôi biết anh bị câu hồn.”
“Khốn kiếp. ” Thiên Nguyên Sát Na mắng, “Tôi là nhất thời rút não, cậu bỏ qua cho.”
“Người thoải mái là tôi, tôi nên cám ơn anh.”
Kim Hạ đến gần y, theo dõi y bằng nụ cười: “Tại sao đột nhiên hôn tôi?”
“Lần trước cậu cũng không phải hôn yôi sao! Chúng ta coi như là huề nhau. ” Thiên Nguyên Sát Na chột dạ nói. Tại sao? Nghĩ rồi! Cho dù bây giờ nhìn, y vẫn có ý nghĩ xúc động muốn hôn, nhưng giới hạn hơn thế, càng tiến thêm một bước ý niệm trong đầu chợt lóe lên rồi lại biến thành hư vô. Chính y cũng không hiểu đối với Kim Hạ có hay không có giới hạn ham muốn, y chỉ cảm thấy đôi môi của Kim Hạ giống như nam châm hấp dẫn lấy y.
“Nha. ” Kim Hạ xem như chấp nhận lý do này, “Mở cửa, tôi phải làm việc.”
Từ đó về sau Thiên Nguyên Sát Na sẽ vô tình hay cố ý chú ý đến môi Kim Hạ, môi Kim Hạ hình dạng tương đối thanh tú, lúc làm việc là “Ngọc diện chu thần”, lúc nói chuyện là “Khinh thải chu thần”, lúc ăn cơm là “Tiểu chủy vi trương”, trừ những lần đó ra, rất ít thấy biến hóa thứ tư.
Ngọc diện chu thần: đôi môi xinh đẹp « chu thần »: môi
Khinh thải chu thần: đôi môi đỏ mộng khẽ hé
Tiểu chủy vi trương:Cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch
Hắn từng đối với y mỉm cười, nhưng đối với đồng nghiệp trong công ty lại lịch sự lễ phép mỉm cười. Hắn cười lên, đường cong nơi khóe miệng, cũng rất mê người.
Còn cảm giác của Kim Hạ lúc này, chính là gần đây bị một người nam nhân háo sắc nhìn chằm chằm. Cho dù nam nhân này là bổn mạng hắn, cũng thật đáng ghét.
Hiện tại, bọn họ là quan hệ giữa thần tượng và người hâm mộ. Kim Hạ không khỏi nghĩ đến những tin tức bát quái truyền ra từ võng phối, cái gì mà nam CV bỉ ổi cùng người hâm mộ gặp mặt thuê phòng, cái gì mà nam CV bỉ ổi lừa gạt người hâm mộ thuê phòng… Cái trước thì cậu tình tôi nguyện không đáng bình luận, cái sau lại ghê tởm đến cực điểm.
Dĩ nhiên, hắn cùng Thiên Nguyên Sát là kiểu thứ nhất không phải kiểu thứ hai, nhưng hắn không muốn lấy thân phận người hâm mộ cùng Thiên Nguyên Sát Na thuê phòng, hắn không muốn bị trở thành kẻ thiếu não trước mặt Thiên Nguyên Sát Na.
Trừ việc người hâm mộ dụ dỗ lên giường CV, cũng có CV dụ dỗ lên giường người hâm mộ. Từ lần trước phối H không được, Ninh Kiến kiên trì không ngừng dụ dỗ Kim Thiểm Thiểm. Kim Hạ đối với y xa cách căn bản không có để ý, Ninh Kiến liền một mình lầm bầm lầu bầu với hắn. Ninh Kiến mày rậm mắt to được xem như dễ nhìn, y cũng đối với tướng mạo mình rất tự tin mới dám gửi hình cho hắn, mà ảnh chụp Kim Hạ ở võng phối đã không còn là bí mật.
Ngày cá tháng tư sinh nhật Thiên Nguyên người hâm mộ nhìn thấy hắn sau đó ở trên mạng đào ra chân tướng hắn là coser, rồi vào ngày đi manga fes bị người đi đường quay chụp phát ở trên mạng, lại hồng thêm một thời gian ngắn.
Bắt đầu chẳng qua là gửi hình chân dung lớn cho hắn, sau đó là cả người, sau đó là lưng trần, sau đó là ngực trần, sau đó là quần, sau đó… Thiên Nguyên Sát Na tức giận đem tất cả ảnh chụp xóa hết.
“Thiểm Thiểm, tôi bắt buộc cậu phải tránh xa cái tên nam nhân bỉ ổi kia! Đi xuống dưới nữa sẽ là ảnh nude!”
“Ừ.”
“Thiểm Thiểm, tôi biết cậu trên thực tế tịch mịch, nhưng cũng không có thể vì vậy mà ở trên mạng tìm lung tung, giống như những đồng chí ở trên web tìm 419, tình cảm căn bản không được phát triển, cậu hẳn là ở trên thực tế hảo hảo tìm một người. “Ngoan, đừng cùng Ninh Kiến tiếp tục chơi nữa, tôi quả thực nhìn không được!”
“Anh lên web đồng chí?”
“Tò mò đi xem một lần. ” Thiên Nguyên Sát Na mặt chính trực, “Sau đó chán ghét đi ra. Thiểm Thiểm, cậu không cần đi.”
“Tôi cao trung từng đến, lại còn đăng hình lên.”
“…”
“Khi đó trẻ người non dạ, vì diễn đàn bạo phát.”
Cái diễn đàn kia có quyền hạn hội viên VIP, mười sáu tuổi Kim Hạ không có kinh nghiệm, thật sự kiếm tiền bằng cách viết lách. Lần thứ nhất tiếng vọng mãnh liệt, nhưng nhân viên quản lý nói phải đăng năm bài mới được cho quyền VIP, cho nên Kim Hạ lại đăng năm.
Hắn ở trên diễn đàn trang đầu đề cử, từ từ, hắn cũng thành công bắt được quyền hạn hội viên VIP, kết quả hắn còn chưa kịp sử dụng quyền hạn, đã bị một lão sư cao trung “Nhận thân”. Lão sư kia cũng là gay, ở trên diễn đàn thấy ảnh chụp hắn liền muốn dụ dỗ hắn. Kim Hạ ý thức được ở trên internet có bao nhiêu nguy hiểm, hơn nữa mình lại ngây ngốc ở web đồng chí… Càng nghĩ càng sợ, Kim Hạ xóa ảnh, bị triệt tiêu quyền hạn hội viên VIP.
Những tưởng rằng chuyện lúc đó đã kết thúc.
Hai năm sau, Kim Lăng đi dạo một trang web đồng chí, thấy hình một tiểu thụ: “Di? Đệ, hắn thật giống em nha.”
Kim Hạ nhìn sang… Này không phải là hình hai năm trước của hắn sao!
Lúc này hắn mới biết được năm kia hình của hắn bị rất nhiều người lấy để giả mạo thành chính mình, thậm chí bát quái đến nỗi thử đi qua diễn đàn soái ca nhân dân cũng sẽ thấy hắn có một chỗ ngồi.
hình như là tên một trang web đồng chí
Hiện tại không nhớ được ai năm đó ở trên trang website phát tán, nhưng lần kinh nghiệm đó đã dạy cho Kim Hạ biết không bao giờ … ở trên mạng phát tán bất cứ thứ gì nữa.
Thiên Nguyên nghe hắn kể chuyện này, không khỏi buồn cười: “Tôi muốn xem hình Thiểm Thiểm lúc mười sáu tuổi.”
“Tự mình tìm. ” hắn cho từ mấu chốt, để cho y tự tìm. Nhớ khi còn ở trang web soái ca nhân dân kia, lâu chủ cho hắn danh hiệu “Thủy tiên mỹ thiếu niên”, đánh giá mình như vậy. Hắn chẳng qua là tự nhìn bản thân, cũng đối với diện mạo mình rất tự tin mà thôi.
Nghe âm thanh H được ghi âm chẳng qua là bước đầu tiên, Thiên Nguyên Sát Na nói: “Còn có GV ơ, trong máy tính có, cậu muốn xem không?”
“…”
Âm thanh ngọt nị mà *** đãng quanh quẩn ở bên trong phòng, Kim Hạ biết vị Thiên Nguyên Sát Na này là thanh ưu bổn mạng, hắn đối với y hiểu biết chỉ dừng lại ở anime, biết y từng phối qua rất nhiều BL, nhưng đây là lần đầu tiên nghe được.
Ở đây xin nói 1 chút, có thể nhiều bạn đọc lâu rồi nên ko nhớ rõ, anh Nguyên từng phối qua nhiều BL nhưng là của nhật chứ ko phải là đam mỹ, nên mấy chương đầu có câu nói là anh Nguyên ko thích phối đam mỹ, chứ ko có nghĩa là chưa từng động vào BL (tóm lại là sau này cũng ko thoát dc =)))
Thiên Nguyên Sát Na nằm ở trên giường, cái cắt nối biên tập này y nghe qua mấy lần, lúc bắt đầu là vì tò mò, sau lại bởi vì thú vui quái đản, hiện tại muốn sửa chữa một chút cho Kim Hạ. Y đã từng hỏi qua Kim Hạ, xem không. Không xem. Xem GV không. Không xem. Y tin tưởng Kim Hạ, sẽ không cho rằng hắn nói xạo. Khi đó trong đầu liền ảo tưởng Kim Hạ là một bé trai thuần khiết.
Cười hì hì nhìn về phía Kim Hạ, hắn trầm mặc ngồi ở bên giường, trên khuôn mặt tái nhợt hiện ra nét đỏ ửng, ô, người này đỏ mặt!
Đây cũng là hình ảnh ngàn năm khó gặp!
“Ha ha, Thiểm Thiểm, cậu đỏ mặt, thật đáng yêu “
“…”
Kim Hạ lạnh lùng nhìn: “Tắt.”
“Rốt cuộc tìm được phương pháp làm cho Thiểm Thiểm biến sắc. ” Thiên Nguyên Sát Na dương dương đắc ý, “Thật ra thì nghe là được rồi, không cần e lệ.”
“Người nào e lệ? ” Kim Hạ mạnh miệng.
“Sau khi rời khỏi đây không cho phép lại cùng tên đó phối H, không được cùng cái loại nam nhân bỉ ổi này lêu lổng.”
“Anh quản tôi.”
Thiên Nguyên Sát Na nhắm mắt, lại nằm xuống nằm ngay đơ.
“…”
MP3 ở trên bàn làm việc, Kim Hạ không thể làm gì khác hơn là lỗ tai bị thanh âm H cưỡng gian quanh quẩn. Nếu như một người nghe, còn có thể lấy nó trở thành niềm vui thú, hai người nghe thì sẽ lúng túng. Kim Hạ hiện tại cũng rất lúng túng, điện thoại di động cũng không ở bên cạnh, muốn gọi điện thoại phân tán lực chú ý cũng không được.
Hít sâu… Đứng dậy đi tắt âm thanh, Thiên Nguyên Sát Na tốc độ phản ứng so với hắn còn nhanh hơn, giành lại ngăn cản hắn: “Thật tình, hảo hảo học tập, tương lai cậu cũng phải phối H, tích lũy điểm exp.”
Y nghiêm trang, Kim Hạ im lặng.
“Phong Tranh đã nghe H để học tập, tiếng kêu của hắn rất đẹp, cậu có từng nghe chưa?”
Y vừa nhắc tới Phong Tranh, Kim Hạ đột nhiên cảm thấy thanh âm này hơi quen tai: “Có điểm giống thanh âm Phong Tranh?”
“Ha hả, cậu phát hiện rồi.”
Hắn kìm lòng không được thay mặt Phong Tranh… thụ không không chịu được!
“Cậu đang suy nghĩ gì? ” nhìn Kim Hạ thất thần, Thiên Nguyên Sát Na không chớp mắt, khoảng cách gần như vậy nhìn Kim Hạ, ngũ quan hắn rất đẹp, da trắng, đôi môi cũng rất hồng nhuận. Tầm mắt y từ ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của hắn chuyển đến trên cánh môi hồng nhuận, nhớ tới ở Bắc Kinh hắn hôn y một màn kia, xúc cảm mềm mại lạnh như băng hãy còn mới mẻ… Nội tâm tiểu tiểu xôn xao nổi lên.
Y biết nếu như y hôn Kim Hạ sẽ không cự tuyệt, hắn là fan của y, nhưng mình thật phải làm như vậy sao? Giống như câu dẫn người hâm mộ lên giường CV bỉ ổi giống nhau? Kim Hạ đối với người như vậy khinh thường nhất, nếu như bị chán ghét thì làm sao bây giờ?
Nhưng thật sự rất muốn hôn một chút.
Thiên Nguyên Sát Na bên này quấn quýt, Kim Hạ bên kia đầu óc lu bù, không khỏi nhíu mày: Không thể nghe nữa, sẽ bị Phong Tranh giết chết.
Biết rõ Phong Tranh là công, vẫn đang suy nghĩ bộ dáng thụ của em ấy, nghĩ đi nghĩ lại mặt càng ngày càng hồng, ở Thiên Nguyên Sát Na xem ra, cũng là Kim Hạ xinh đẹp động lòng người.
Hắn lúc động tình sẽ như thế nào?
Còn có thể là khuôn mặt than băng sơn sao?
Thử một chút?
“Thiểm Thiểm… ” Thiên Nguyên Sát Na tiếng nói từ tính kề bên, y biết thanh âm của y đối với Kim Thiểm Thiểm có bao nhiêu sức hấp dẫn, “Không muốn đẩy thì tôi ra.”
Kỹ năng thiên phú của Thiên Nguyên —— phát động thanh âm đầu độc, khi Kim Hạ giật mình tỉnh lại, đôi môi đã bị y nhẹ nhàng hôn.
Đây không phải là một nụ hôn lướt qua. Ít nhất Thiên Nguyên Sát Na muốn xâm nhập.
Đầu lưỡi của y mân mê đôi môi Kim Hạ, bắt đầu xâm nhập, y ôn nhu liếm mỗi một tấc địa phương trong miệng Kim Hạ, chỉ cảm thấy dị thường mỹ vị.
Kim Hạ bị hôn đến đầu óc trống rỗng, chờ đại não hắn có phản ứng, thân thể cũng có phản ứng.
Hỏng bét!
Kim Hạ vội vàng đẩy Thiên Nguyên Sát Na ra. Thiên Nguyên Sát Na ôm lưng hắn, hắn đẩy ra, y ôm càng chặt hơn, kết quả…
“Thiểm Thiểm, cậu… cứng.”
“…”
Kim Hạ bình tĩnh nhìn hai tròng mắt của Thiên Nguyên Sát Na cười không ngớt: “Tôi đi giải quyết một chút.”
“Tôi giúp cậu. ” Thiên Nguyên Sát Na không nói lời nào liền giải khai khóa quần Kim Hạ, cách quần lót cầm lên phân thân nóng hổi kia, “Lần đầu tiên sờ bảo bối ngoại trừ của mình, ách, không có lớn như tôi.” (câu nói đả kích trong ngày =))))
“…”
Thiên Nguyên Sát Na cũng không nhìn bảo bối Kim Hạ, y cúi đầu chuyên chú nhìn Kim Hạ bởi vì phản ứng sinh lý mà ửng hồng hai gò má, ánh mắt mê ly làm y tâm thần nhộn nhạo. Khi y vuốt ve, Kim Hạ khó có thể khống chế thơ ra một hơi, kìm lòng không được nắm chặc hai cánh tay y, ý thức được Thiên Nguyên Sát Na theo dõi hắn, liền đem mặt chôn trên bả vai của y: “Nhìn em gái anh.”
“Ha hả. ” Thiên Nguyên Sát Na cười nhẹ, “Tai cũng đỏ.”
Kim Hạ đem đầu dựa vào trên bả vai Thiên Nguyên Sát Na, linh hồn thoải mái đến ngoài chín tầng mây: cái thế giới này, thật là không thành thật.
Đợi Kim Hạ bắn hết hai người tách ra, giống như chuyện vừa không có phát sinh qua, một người đi vào phòng vệ sinh một người sửa sang lại quần áo.
Thiên Nguyên Sát Na lúc rửa tay suy nghĩ nên giải thích thế nào về hành động vừa rồi, nói hồn bị câu?
Vì muốn cho mặt than Kim Hạ có chút điểm biến hóa, Thiên Nguyên Sát Na không biết nghĩ tới bao nhiêu phương pháp, thẳng cho tới hôm nay, y mới hiểu được, bất kỳ toà băng sơn nào đến trên giường cũng sẽ hòa tan, bất kỳ lúc sảng khoái nào cũng sẽ biến hóa. Kim Hạ chính là. Trong đầu cũng toàn là hình ảnh Kim Hạ mới vừa rồi mặt ửng hồng mắt mê ly, hơi thở của hắn như còn phảng phất ở bên tai.
Kim Thiểm Thiểm công lược thành công.
Hắn đi ra ngoài lúc Kim Hạ đã tắt âm, cũng bình tĩnh nhìn y: “Cực khổ anh.”
“…”
“Tôi biết anh bị câu hồn.”
“Khốn kiếp. ” Thiên Nguyên Sát Na mắng, “Tôi là nhất thời rút não, cậu bỏ qua cho.”
“Người thoải mái là tôi, tôi nên cám ơn anh.”
Kim Hạ đến gần y, theo dõi y bằng nụ cười: “Tại sao đột nhiên hôn tôi?”
“Lần trước cậu cũng không phải hôn yôi sao! Chúng ta coi như là huề nhau. ” Thiên Nguyên Sát Na chột dạ nói. Tại sao? Nghĩ rồi! Cho dù bây giờ nhìn, y vẫn có ý nghĩ xúc động muốn hôn, nhưng giới hạn hơn thế, càng tiến thêm một bước ý niệm trong đầu chợt lóe lên rồi lại biến thành hư vô. Chính y cũng không hiểu đối với Kim Hạ có hay không có giới hạn ham muốn, y chỉ cảm thấy đôi môi của Kim Hạ giống như nam châm hấp dẫn lấy y.
“Nha. ” Kim Hạ xem như chấp nhận lý do này, “Mở cửa, tôi phải làm việc.”
Từ đó về sau Thiên Nguyên Sát Na sẽ vô tình hay cố ý chú ý đến môi Kim Hạ, môi Kim Hạ hình dạng tương đối thanh tú, lúc làm việc là “Ngọc diện chu thần”, lúc nói chuyện là “Khinh thải chu thần”, lúc ăn cơm là “Tiểu chủy vi trương”, trừ những lần đó ra, rất ít thấy biến hóa thứ tư.
Ngọc diện chu thần: đôi môi xinh đẹp « chu thần »: môi
Khinh thải chu thần: đôi môi đỏ mộng khẽ hé
Tiểu chủy vi trương:Cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch
Hắn từng đối với y mỉm cười, nhưng đối với đồng nghiệp trong công ty lại lịch sự lễ phép mỉm cười. Hắn cười lên, đường cong nơi khóe miệng, cũng rất mê người.
Còn cảm giác của Kim Hạ lúc này, chính là gần đây bị một người nam nhân háo sắc nhìn chằm chằm. Cho dù nam nhân này là bổn mạng hắn, cũng thật đáng ghét.
Hiện tại, bọn họ là quan hệ giữa thần tượng và người hâm mộ. Kim Hạ không khỏi nghĩ đến những tin tức bát quái truyền ra từ võng phối, cái gì mà nam CV bỉ ổi cùng người hâm mộ gặp mặt thuê phòng, cái gì mà nam CV bỉ ổi lừa gạt người hâm mộ thuê phòng… Cái trước thì cậu tình tôi nguyện không đáng bình luận, cái sau lại ghê tởm đến cực điểm.
Dĩ nhiên, hắn cùng Thiên Nguyên Sát là kiểu thứ nhất không phải kiểu thứ hai, nhưng hắn không muốn lấy thân phận người hâm mộ cùng Thiên Nguyên Sát Na thuê phòng, hắn không muốn bị trở thành kẻ thiếu não trước mặt Thiên Nguyên Sát Na.
Trừ việc người hâm mộ dụ dỗ lên giường CV, cũng có CV dụ dỗ lên giường người hâm mộ. Từ lần trước phối H không được, Ninh Kiến kiên trì không ngừng dụ dỗ Kim Thiểm Thiểm. Kim Hạ đối với y xa cách căn bản không có để ý, Ninh Kiến liền một mình lầm bầm lầu bầu với hắn. Ninh Kiến mày rậm mắt to được xem như dễ nhìn, y cũng đối với tướng mạo mình rất tự tin mới dám gửi hình cho hắn, mà ảnh chụp Kim Hạ ở võng phối đã không còn là bí mật.
Ngày cá tháng tư sinh nhật Thiên Nguyên người hâm mộ nhìn thấy hắn sau đó ở trên mạng đào ra chân tướng hắn là coser, rồi vào ngày đi manga fes bị người đi đường quay chụp phát ở trên mạng, lại hồng thêm một thời gian ngắn.
Bắt đầu chẳng qua là gửi hình chân dung lớn cho hắn, sau đó là cả người, sau đó là lưng trần, sau đó là ngực trần, sau đó là quần, sau đó… Thiên Nguyên Sát Na tức giận đem tất cả ảnh chụp xóa hết.
“Thiểm Thiểm, tôi bắt buộc cậu phải tránh xa cái tên nam nhân bỉ ổi kia! Đi xuống dưới nữa sẽ là ảnh nude!”
“Ừ.”
“Thiểm Thiểm, tôi biết cậu trên thực tế tịch mịch, nhưng cũng không có thể vì vậy mà ở trên mạng tìm lung tung, giống như những đồng chí ở trên web tìm 419, tình cảm căn bản không được phát triển, cậu hẳn là ở trên thực tế hảo hảo tìm một người. “Ngoan, đừng cùng Ninh Kiến tiếp tục chơi nữa, tôi quả thực nhìn không được!”
“Anh lên web đồng chí?”
“Tò mò đi xem một lần. ” Thiên Nguyên Sát Na mặt chính trực, “Sau đó chán ghét đi ra. Thiểm Thiểm, cậu không cần đi.”
“Tôi cao trung từng đến, lại còn đăng hình lên.”
“…”
“Khi đó trẻ người non dạ, vì diễn đàn bạo phát.”
Cái diễn đàn kia có quyền hạn hội viên VIP, mười sáu tuổi Kim Hạ không có kinh nghiệm, thật sự kiếm tiền bằng cách viết lách. Lần thứ nhất tiếng vọng mãnh liệt, nhưng nhân viên quản lý nói phải đăng năm bài mới được cho quyền VIP, cho nên Kim Hạ lại đăng năm.
Hắn ở trên diễn đàn trang đầu đề cử, từ từ, hắn cũng thành công bắt được quyền hạn hội viên VIP, kết quả hắn còn chưa kịp sử dụng quyền hạn, đã bị một lão sư cao trung “Nhận thân”. Lão sư kia cũng là gay, ở trên diễn đàn thấy ảnh chụp hắn liền muốn dụ dỗ hắn. Kim Hạ ý thức được ở trên internet có bao nhiêu nguy hiểm, hơn nữa mình lại ngây ngốc ở web đồng chí… Càng nghĩ càng sợ, Kim Hạ xóa ảnh, bị triệt tiêu quyền hạn hội viên VIP.
Những tưởng rằng chuyện lúc đó đã kết thúc.
Hai năm sau, Kim Lăng đi dạo một trang web đồng chí, thấy hình một tiểu thụ: “Di? Đệ, hắn thật giống em nha.”
Kim Hạ nhìn sang… Này không phải là hình hai năm trước của hắn sao!
Lúc này hắn mới biết được năm kia hình của hắn bị rất nhiều người lấy để giả mạo thành chính mình, thậm chí bát quái đến nỗi thử đi qua diễn đàn soái ca nhân dân cũng sẽ thấy hắn có một chỗ ngồi.
hình như là tên một trang web đồng chí
Hiện tại không nhớ được ai năm đó ở trên trang website phát tán, nhưng lần kinh nghiệm đó đã dạy cho Kim Hạ biết không bao giờ … ở trên mạng phát tán bất cứ thứ gì nữa.
Thiên Nguyên nghe hắn kể chuyện này, không khỏi buồn cười: “Tôi muốn xem hình Thiểm Thiểm lúc mười sáu tuổi.”
“Tự mình tìm. ” hắn cho từ mấu chốt, để cho y tự tìm. Nhớ khi còn ở trang web soái ca nhân dân kia, lâu chủ cho hắn danh hiệu “Thủy tiên mỹ thiếu niên”, đánh giá mình như vậy. Hắn chẳng qua là tự nhìn bản thân, cũng đối với diện mạo mình rất tự tin mà thôi.
/75
|