Giải quyết xong Thủy Băng Nguyệt, chỉ còn lại một vú em “một cây chẳng chống vững nhà”, rất nhanh bị bọn họ liên thủ làm rụng. Trận chiến này kéo dài phi thường lâu, từ 8 giờ tối đến rạng sáng 1 giờ, toàn bộ nhân tài Thịnh Thế Vương Triều vào Toái Tinh Thai, có Tinh anh mấy cũng đáng thương chịu chết, cũng có khi một gậy đã bị diệt đoàn.
Thiên Nguyên Sát Na sau khi thoát ra liền ở bên cạnh vây xem, sau lại ngủ gật ghé trên bàn máy tính. Kim Hạ tập trung tinh thần, sau mười hai giờ sau mí mắt cũng bắt đầu đánh nhau, chú ý tập trung độ cao như vậy so với xoát phụ bản bình thường còn mệt hơn. Thịnh Thế Vương Triều có nhi đồng bởi vì onl quá muộn bị cha mẹ đuổi logout.
Trong lúc đó Thiên Nguyên Sát Na tỉnh lại một lần, sợ hãi kêu: “Còn chưa chấm dứt?”
“Sắp. Dây cáp mạng hội trưởng bọn họ bị bạn gái rút.”
“…”
“Đã xong.”
Thịnh Thế Vương Triều hội trưởng bị rút dây mạng, như rắn mất đầu, trận địa lại có Duy Tâm đại thần trấn thủ, tất cả mọi người nhịn không được logout logout, xoát xoát, chửi rủa chửi rủa.
Từ lúc công hội chiến bắt đầu, kênh loa thường xuyên ân cần thăm hỏi tổ tông Xiêm Y Xốc Xếch, khi công hội chiến chấm dứt, kênh thế giới đều mắng Xiêm Y Xốc Xếch là phản đồ nội gián.
Kim Hạ làm như không thấy, bình tĩnh đi xoát tháp.
【 Mật 】 Áp Mỗ La: công hội chiến đã xong, cậu còn ở lại công hội của chúng ta không?
【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: hội trưởng các người nói như thế nào?
【 Mật 】 Áp Mỗ La: hắn tức điên, chuẩn bị công hội chiến chấm dứt liền đá cậu ra ngoài.
【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: tùy tiện đi.
【 Mật 】 Áp Mỗ La: tôi không hi vọng cậu đi, ở lại đi, tôi đi nói với hắn.
【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: cho dù hắn đáp ứng, người khác cũng sẽ không phục.
【 Mật 】 Áp Mỗ La: cậu quản bọn họ.
Thiên Nguyên Sát Na cằm gối lên vai Kim Hạ, chứng kiến bọn họ Mật, nheo mắt lại: “Thiểm Thiểm, em có ý gì a?”
“Áp Mỗ La cùng hiềm khích trước kia, muốn em ở lại Thịnh Thế Vương Triều.”
“Có ý gì a! Em liều sống chết cuối cùng lại ở lại công hội á quân? Không được! Đối với em không công bình!”
“Quán quân cùng á quân bất quá kém nhau một kỹ năng công hội, dù em gia nhập Phái Thiên Sơn cũng sẽ không có danh hiệu quán quân cùng điểm kỹ năng, cho nên liền ở lại đi.”
“Thiểm Thiểm, đừng nói giỡn, chúng ta cùng nhau tốt lắm, em còn chờ gì nữa mà ở lại Thịnh Thế Vương Triều?”
“Chờ gì, đổi tới đổi lui có ý nghĩa sao? Anh muốn quán quân en lấy cho anh, đừng nói nhảm.”
“… Thiểm Thiểm, em đây là đang chọc tức anh. Nói anh bức em giúp Phái Thiên Sơn đánh Thịnh Thế Vương Triều, làm em mất đi danh hiệu quán quân.”
“Ân.”
“…”
“Cho dù em thực để ý danh hiệu quán quân, nhưng vẫn hy sinh vì anh. Anh cảm động không?” Kim Hạ giễu cợt nói.
“Cảm động thì đi tắm rửa ngủ đi, không có thuộc tính danh hiệu em làm theo có thể hành hạ anh đến chết.”
Thiên Nguyên Sát Na uất ức ghé vào trên bàn, hai mắt thất thần. Y hiểu được Kim Hạ đối trò chơi có bao nhiêu coi trọng, danh hiệu thuộc tính quán quân có bao nhiêu ngoạn gia muốn, Kim Hạ vốn có năng lực đạt được, lại đem cơ hội vứt đi. Vì cái gì? Vì chứng minh hắn thích y hơn là coi trọng trò chơi sao.
“Thiểm Thiểm, đối với em anh và trò chơi cái nào quan trọng hơn?.”
Kim Hạ mắt lạnh nhìn hắn: “Trò chơi là giả thuyết, sao có thể so sách với thực tế? Được rồi, anh lăn xa ra chút đi.”
Đang xoát tháp, Thiên Nguyên Sát Na lần nữa phiền hà bị hắn ghét bỏ, Thiên Nguyên Sát Na đứng dậy, trở lại phòng mở laptop ra, đối với một tấm hình bên trong ngẩn người.
Xoát tháp xong cũng đến 3 giờ, Kim Hạ nghĩ Thiên Nguyên Sát Na hẳn là đang ngủ, liền trở về phòng của mình, hai người sau khi chính thức kết giao thì ngủ chung một giường, Kim Hạ không có thói quen cùng người khác chen chúc trong một cái giường, hơn nữa Thiên Nguyên Sát Na người này tướng ngủ rất kém, nửa đêm luôn đem hắn ôm ngủ. Buổi sáng, hắn còn có thể cảm nhận được cái đàn ông của Thiên Nguyên Sát Na ấn vào người, nếu không nhanh đem y đẩy ra, sáng sớm sẽ mệt chết. May mắn Thiên Nguyên Sát Na tỉnh dậy luôn muộn hơn hắn.
Kết quả sang sớm ngày hôm sau, hắn mở mắt thấy Thiên Nguyên Sát Na ngồi ở bên giường không nhúc nhích nhìn hắn.
“…”
“Thiểm Thiểm, đứng lên ăn sáng đi “
Hắn nghe lầm đi? Thiên Nguyên Sát Na sáng sớm đi làm bữa sáng?
Bữa sáng của hai người đều là ở nhà ăn công ty giải quyết, cuối tuần cũng là kêu bên ngoài, Kim Hạ thỉnh thoảng làm, Thiên Nguyên Sát Na sau khi ăn xong còn tỏ vẻ còn không bằng cơm bên ngoài.
Lời này Kim Hạ luôn luôn nhớ ở trong lòng, cho nên khi hắn ăn sáng, nói: “Còn không bằng gọi bên ngoài.”
“Không ngon sao? Lần trước em nói ăn thật ngon.”
“… Không phải anh tự làm?”
“Chỉ có trứng là anh chiên, còn lại đều là anh đi mua.”
“…”
Kim Hạ trầm mặc.
“Thiểm Thiểm, anh muốn đối tốt với em, cho nên mới đi mua, nếu anh muốn ngược đãi em, liền tự mình xuống bếp.”
“Cám ơn anh.”
“Anh yêu em.”
“…”
“Anh không có gì thì trở lại như bình thường đi.”
Hôm nay có điểm không bình thường, Kim Hạ coi như thần kinh Thiên Nguyên Sát Na xếp lộn chỗ, cũng không để ý đến y, cơm nước xong nhanh nhẹn dọn dẹp để đi làm. Khi rửa chén Kim Hạ còn nói: “Lần sau vẫn là ăn bên ngoài đi, rửa xong chén dĩa đi làm sẽ muộn.”
“Trở về rồi rửa.”
“Nếu là Phong Tranh, anh như vậy em ấy sẽ đánh chết anh.” Kim Hạ ngẫu nhiên sẽ cảm khái, “Cùng Phong Tranh ở chung, sinh hoạt khỏi nói có bao nhiêu hạnh phúc, em mỗi ngày chỉ cần chờ ở trước máy vi tính, hắn sẽ xử lý tốt hết thảy.”
Thiên Nguyên Sát Na trầm ngâm một lát: “Lần sau anh giúp em phơi quần áo.”
Một lần khi Kim Hạ phơi quần áo nói qua lúc hắn ở Bắc Kinh quần áo đều là Phong Tranh giúp hắn giặt. Phong Tranh không làm thêm giờ, mỗi ngày đều lau chùi bàn ghế.
“Cám ơn.” Kim Hạ nghe được câu này thầm thoải mái, “Em mỗi ngày chỉ chịu trách nhiệm ăn cơm, nấu cơm rửa chén đều là một mình hắn đảm nhiệm.”
“…” Thiên Nguyên Sát Na nói, “Hắn còn phụ trách đút em sao?”
“…”
“Hắc hắc, anh thắng. Hắn nhất định sẽ không giống như anh mỗi ngày lái xe đưa em đi làm. Sau này không cần lấy anh cùng hắn ra so sánh, em suy nghĩ lại, nếu anh lấy em cùng Ngụy Ngữ Mộng ra so sánh em sẽ có tâm tình gì.”
“Em cùng Ngụy Ngữ Mộng giới tính không giống, có thể so sánh?”
“…”
Tháng mười, phân đội võng phối có thời gian. Trong khoảng thời gian này, Kim Hạ thường xuyên cùng Hiên Phi bàn việc Thiên Nguyên Sát Na gần đây bị câu hồn, từ một trạch nam ngồi ăn rồi chờ chết biến thành thượng nam nhân ba tốt được phòng khách vào nhà bếp, tuy rằng y nấu gì đó không thể ăn, nhưng y sẽ kêu cơm ngoài, còn rửa chén phơi quần áo.
Hiên Phi uyển chuyển hỏi hắn: “Cậu bình thường đều ở nhà làm gì?”
“Chơi trò chơi.”
“…” Kim Hạ nói, “Thiên Nguyên hiện tại rất ít chơi, tôi hoài nghi y đã chán, hiện tại cũng không làm gì, chỉ PK.”
Thiên Nguyên Sát Na toàn bộ chức nghiệp đều luyện tới max level, trang bị cũng từ súng bắn chim đổi thành pháo, Thiên Nguyên Sát Na hiện tại lên mạng là chạy thẳng đến sâu đấu, thấy Xiêm Y Xốc Xếch liền trực tiếp thoát game. Kim Hạ hoài nghi y đang từ mấy tay mơ tìm tự tin “Cường giả”, có lẽ y cũng mê luyến cái khoái cảm đem người khác chà đạp đến chết.
“Vừa lúc, mười một đến chơi, tôi giúp cậu thẩm vấn một chút.”
Hiên Phi đặc quan tâm đời sống tình cảm của hắn, sinh nhật luôn chúc Kim Hạ tìm được người yêu thương. Thiên Nguyên Sát Na là người quen, hắn cũng cổ vũ Kim Hạ đem y bẻ cong, nhưng hắn còn chưa dùng mưu trí cùng Thiên Nguyên Sát Na thảo luận để bẻ cong. Trực giác nói cho hắn biết, nếu bị Thiên Nguyên biết là hắn cổ vũ Kim Hạ bẻ cong y, Thiên Nguyên Sát Na sẽ đem hắn xếp vào sổ đen.
Hiên Phi ở thành thị ven biển mở một quán cà phê ở bờ biển. Kim Hạ xem qua ảnh chụp trên mạng, đặc biệt tươi mát trong lành, mùa du lịch sinh ý quán cà phê rất đông, bình thường cũng có rất nhiều cặp đôi đến quán ngồi ở sát cửa sổ dựa vào nhau, hoặc là xem một quyển sách, đều là một chuyện rất hưởng thụ.
Bạn trai Hiên Phi đã ba mươi, khí tức thẳng thắng chính trực. Cuộc sống vợ chồng son hiện tại thật sự hạnh phúc, chỉ còn kém ra nước ngoài làm giấy tờ.
Loạn Thế Lưu Tinh ở võng phối cùng Hiên Phi “Kết đôi”, vì thế bạn trai Hiên Phi ghen qua vài lần, thậm chí muốn Hiên Phi không chơi võng phối nữa. Hiên Phi đối võng phối rất nhiệt tâm, nên không thèm để ý kháng nghị của y. Loạn Thế Lưu Tinh biết mình bị bạn trai Hiên Phi xem như tình địch, áp lực rất lớn, hơn nữa một phòng nam chỉ có hắn là thẳng, hắn luôn lo lắng cho mình gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
Sau này cùng Thiên Nguyên Sát Na gặp lại, cũng lẩm bẩm sao y lại cong rồi, giữ vững lễ tiết của quý huynh chạy đi đâu rồi, Thiểm Thiểm còn là một bé trai vân vân.
Cuối cùng, còn sát phong cảnh xả một câu: “Phong Tranh cùng Thiểm Thiểm mới là tuyệt phối.”
“Phối ngươi muội.” Thiên Nguyên Sát Na không khách khí.
“Phong Tranh thật sự thích Thiểm Thiểm, em ấy muốn cùng Thiểm Thiểm cả đời, không giống như cậu chỉ chơi đùa một chút. Tôi nói nếu cậu không tính toán cả đời thì cần gì cùng Phong Tranh cướp người?”
“Cậu đi hỏi Thiểm Thiểm a, nguyện ý cùng tôi tốt một chút hay là nguyện ý cùng Phong Tranh tốt cả đời?”
“Cậu là cặn bã cặn bã!”
Thiên Nguyên Sát Na cho hắn ngón giữa, Loạn Thế Lưu Tinh rít gào nhào lên, thay trời hành đạo trừng phạt tiện nhân kia.
Hai người ầm ĩ đủ rồi, bắt đầu đàm luận đàng hoàng: “Phong Tranh nói sẽ đưa bạn tới, cậu đoán sẽ là ai?”
“Nam nhân em ấy đi?”
“Không có khả năng, Phong Tranh cùng chúng ta nói rồi, ngày hôm qua hắn còn muốn đem Thiểm Thiểm bắt cóc nhốt trong tầng hầm.”
“Thiểm Thiểm đã đi theo tôi rồi, hắn không phải hướng tới tình yêu thuần khiết sao? Thiểm Thiểm hiện tại vừa không thuần khiết cũng không không rảnh rỗi, không phù hợp tiêu chuẩn hắn.”
Nói đến cái này, Loạn Thế Lưu Tinh lén lút hỏi y: “Huynh đệ, cậu cùng Thiểm Thiểm lần đầu tiên không khẩn trương a? Lần đầu tiên thượng nam nhân cảm giác như thế nào a? Đối với nam nhân mà có thể cứng lên thì cậu trời sinh chính là cong a!”
“Bởi vì là Thiểm Thiểm, tôi sẽ tự nhiên mà đem hắn đẩy ngã.” Thiên Nguyên Sát Na đẩy y ra, “Nếu như là cậu, tôi chỉ sợ mình bị bất lực.”
“Hiên Phi đây?”
“Hắn là hảo cơ hữu.”
“Phong Tranh? Bộ dạng em ấy cũng không kém a.”
“Không phải Thiểm Thiểm tôi ai cũng không muốn.”
“Nếu như vậy, là có thể tốt cả đời rồi. Đồng tính luyến ái có cái gì không được, khó gặp được người mình yêu mến, là tôi liền chặt chẽ nắm lấy, cho dù là nam nhân.” Đây là độc thân hai mươi lăm năm Loạn Thế Lưu Tinh cảm khái, “Có đôi khi thật muốn tìm người thích hợp, nhưng không phải người trong lòng thì dù có là đại mỹ nữ tôi cũng không muốn. Mẹ của tôi bức tôi xem mắt, không biết tình yêu không thể có nhờ vào xem mắt sao, tôi muốn kết hôn với người mà mình hợp ý.”
Thiên Nguyên Sát Na cầm cà phê, mắt liếc về phía Kim Hạ Hiên Phi hai người ngoài phòng đang ngồi trên đá ngầm: ” Cho dù kết hôn cũng có thể có ly hôn. Hai người cùng một chỗ chính là cùng một chỗ, cái gì mà cả đời thiên trường địa cửu đều là lời ngon tiếng ngọt mà con trai dụ dỗ con gái. Cậu xem tôi cũng là một nam nhân không tồi, Thiểm Thiểm đó là tiểu tử ngốc sao? Đối với hắn hứa hẹn hắn cũng không tin.”
Loạn Thế Lưu Tinh nói: “Nhưng còn hơn là mới vừa cùng cậu một chỗ liền nói cái gì N năm sau liền chia tay nhau, xúi quẩy bao nhiêu.”
Một giọng nói từ trên trời giáng xuống: “N năm là mấy năm a, Thiên Nguyên anh nói ba mươi tuổi kết hôn, vậy cảm tình là ba năm? Tốt lắm a, đây ba năm sau sẽ tốt nghiệp, đến lúc đó Thiểm Thiểm chính là của tôi.”
.:.
VD vs VP
Thiên Nguyên Sát Na sau khi thoát ra liền ở bên cạnh vây xem, sau lại ngủ gật ghé trên bàn máy tính. Kim Hạ tập trung tinh thần, sau mười hai giờ sau mí mắt cũng bắt đầu đánh nhau, chú ý tập trung độ cao như vậy so với xoát phụ bản bình thường còn mệt hơn. Thịnh Thế Vương Triều có nhi đồng bởi vì onl quá muộn bị cha mẹ đuổi logout.
Trong lúc đó Thiên Nguyên Sát Na tỉnh lại một lần, sợ hãi kêu: “Còn chưa chấm dứt?”
“Sắp. Dây cáp mạng hội trưởng bọn họ bị bạn gái rút.”
“…”
“Đã xong.”
Thịnh Thế Vương Triều hội trưởng bị rút dây mạng, như rắn mất đầu, trận địa lại có Duy Tâm đại thần trấn thủ, tất cả mọi người nhịn không được logout logout, xoát xoát, chửi rủa chửi rủa.
Từ lúc công hội chiến bắt đầu, kênh loa thường xuyên ân cần thăm hỏi tổ tông Xiêm Y Xốc Xếch, khi công hội chiến chấm dứt, kênh thế giới đều mắng Xiêm Y Xốc Xếch là phản đồ nội gián.
Kim Hạ làm như không thấy, bình tĩnh đi xoát tháp.
【 Mật 】 Áp Mỗ La: công hội chiến đã xong, cậu còn ở lại công hội của chúng ta không?
【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: hội trưởng các người nói như thế nào?
【 Mật 】 Áp Mỗ La: hắn tức điên, chuẩn bị công hội chiến chấm dứt liền đá cậu ra ngoài.
【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: tùy tiện đi.
【 Mật 】 Áp Mỗ La: tôi không hi vọng cậu đi, ở lại đi, tôi đi nói với hắn.
【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: cho dù hắn đáp ứng, người khác cũng sẽ không phục.
【 Mật 】 Áp Mỗ La: cậu quản bọn họ.
Thiên Nguyên Sát Na cằm gối lên vai Kim Hạ, chứng kiến bọn họ Mật, nheo mắt lại: “Thiểm Thiểm, em có ý gì a?”
“Áp Mỗ La cùng hiềm khích trước kia, muốn em ở lại Thịnh Thế Vương Triều.”
“Có ý gì a! Em liều sống chết cuối cùng lại ở lại công hội á quân? Không được! Đối với em không công bình!”
“Quán quân cùng á quân bất quá kém nhau một kỹ năng công hội, dù em gia nhập Phái Thiên Sơn cũng sẽ không có danh hiệu quán quân cùng điểm kỹ năng, cho nên liền ở lại đi.”
“Thiểm Thiểm, đừng nói giỡn, chúng ta cùng nhau tốt lắm, em còn chờ gì nữa mà ở lại Thịnh Thế Vương Triều?”
“Chờ gì, đổi tới đổi lui có ý nghĩa sao? Anh muốn quán quân en lấy cho anh, đừng nói nhảm.”
“… Thiểm Thiểm, em đây là đang chọc tức anh. Nói anh bức em giúp Phái Thiên Sơn đánh Thịnh Thế Vương Triều, làm em mất đi danh hiệu quán quân.”
“Ân.”
“…”
“Cho dù em thực để ý danh hiệu quán quân, nhưng vẫn hy sinh vì anh. Anh cảm động không?” Kim Hạ giễu cợt nói.
“Cảm động thì đi tắm rửa ngủ đi, không có thuộc tính danh hiệu em làm theo có thể hành hạ anh đến chết.”
Thiên Nguyên Sát Na uất ức ghé vào trên bàn, hai mắt thất thần. Y hiểu được Kim Hạ đối trò chơi có bao nhiêu coi trọng, danh hiệu thuộc tính quán quân có bao nhiêu ngoạn gia muốn, Kim Hạ vốn có năng lực đạt được, lại đem cơ hội vứt đi. Vì cái gì? Vì chứng minh hắn thích y hơn là coi trọng trò chơi sao.
“Thiểm Thiểm, đối với em anh và trò chơi cái nào quan trọng hơn?.”
Kim Hạ mắt lạnh nhìn hắn: “Trò chơi là giả thuyết, sao có thể so sách với thực tế? Được rồi, anh lăn xa ra chút đi.”
Đang xoát tháp, Thiên Nguyên Sát Na lần nữa phiền hà bị hắn ghét bỏ, Thiên Nguyên Sát Na đứng dậy, trở lại phòng mở laptop ra, đối với một tấm hình bên trong ngẩn người.
Xoát tháp xong cũng đến 3 giờ, Kim Hạ nghĩ Thiên Nguyên Sát Na hẳn là đang ngủ, liền trở về phòng của mình, hai người sau khi chính thức kết giao thì ngủ chung một giường, Kim Hạ không có thói quen cùng người khác chen chúc trong một cái giường, hơn nữa Thiên Nguyên Sát Na người này tướng ngủ rất kém, nửa đêm luôn đem hắn ôm ngủ. Buổi sáng, hắn còn có thể cảm nhận được cái đàn ông của Thiên Nguyên Sát Na ấn vào người, nếu không nhanh đem y đẩy ra, sáng sớm sẽ mệt chết. May mắn Thiên Nguyên Sát Na tỉnh dậy luôn muộn hơn hắn.
Kết quả sang sớm ngày hôm sau, hắn mở mắt thấy Thiên Nguyên Sát Na ngồi ở bên giường không nhúc nhích nhìn hắn.
“…”
“Thiểm Thiểm, đứng lên ăn sáng đi “
Hắn nghe lầm đi? Thiên Nguyên Sát Na sáng sớm đi làm bữa sáng?
Bữa sáng của hai người đều là ở nhà ăn công ty giải quyết, cuối tuần cũng là kêu bên ngoài, Kim Hạ thỉnh thoảng làm, Thiên Nguyên Sát Na sau khi ăn xong còn tỏ vẻ còn không bằng cơm bên ngoài.
Lời này Kim Hạ luôn luôn nhớ ở trong lòng, cho nên khi hắn ăn sáng, nói: “Còn không bằng gọi bên ngoài.”
“Không ngon sao? Lần trước em nói ăn thật ngon.”
“… Không phải anh tự làm?”
“Chỉ có trứng là anh chiên, còn lại đều là anh đi mua.”
“…”
Kim Hạ trầm mặc.
“Thiểm Thiểm, anh muốn đối tốt với em, cho nên mới đi mua, nếu anh muốn ngược đãi em, liền tự mình xuống bếp.”
“Cám ơn anh.”
“Anh yêu em.”
“…”
“Anh không có gì thì trở lại như bình thường đi.”
Hôm nay có điểm không bình thường, Kim Hạ coi như thần kinh Thiên Nguyên Sát Na xếp lộn chỗ, cũng không để ý đến y, cơm nước xong nhanh nhẹn dọn dẹp để đi làm. Khi rửa chén Kim Hạ còn nói: “Lần sau vẫn là ăn bên ngoài đi, rửa xong chén dĩa đi làm sẽ muộn.”
“Trở về rồi rửa.”
“Nếu là Phong Tranh, anh như vậy em ấy sẽ đánh chết anh.” Kim Hạ ngẫu nhiên sẽ cảm khái, “Cùng Phong Tranh ở chung, sinh hoạt khỏi nói có bao nhiêu hạnh phúc, em mỗi ngày chỉ cần chờ ở trước máy vi tính, hắn sẽ xử lý tốt hết thảy.”
Thiên Nguyên Sát Na trầm ngâm một lát: “Lần sau anh giúp em phơi quần áo.”
Một lần khi Kim Hạ phơi quần áo nói qua lúc hắn ở Bắc Kinh quần áo đều là Phong Tranh giúp hắn giặt. Phong Tranh không làm thêm giờ, mỗi ngày đều lau chùi bàn ghế.
“Cám ơn.” Kim Hạ nghe được câu này thầm thoải mái, “Em mỗi ngày chỉ chịu trách nhiệm ăn cơm, nấu cơm rửa chén đều là một mình hắn đảm nhiệm.”
“…” Thiên Nguyên Sát Na nói, “Hắn còn phụ trách đút em sao?”
“…”
“Hắc hắc, anh thắng. Hắn nhất định sẽ không giống như anh mỗi ngày lái xe đưa em đi làm. Sau này không cần lấy anh cùng hắn ra so sánh, em suy nghĩ lại, nếu anh lấy em cùng Ngụy Ngữ Mộng ra so sánh em sẽ có tâm tình gì.”
“Em cùng Ngụy Ngữ Mộng giới tính không giống, có thể so sánh?”
“…”
Tháng mười, phân đội võng phối có thời gian. Trong khoảng thời gian này, Kim Hạ thường xuyên cùng Hiên Phi bàn việc Thiên Nguyên Sát Na gần đây bị câu hồn, từ một trạch nam ngồi ăn rồi chờ chết biến thành thượng nam nhân ba tốt được phòng khách vào nhà bếp, tuy rằng y nấu gì đó không thể ăn, nhưng y sẽ kêu cơm ngoài, còn rửa chén phơi quần áo.
Hiên Phi uyển chuyển hỏi hắn: “Cậu bình thường đều ở nhà làm gì?”
“Chơi trò chơi.”
“…” Kim Hạ nói, “Thiên Nguyên hiện tại rất ít chơi, tôi hoài nghi y đã chán, hiện tại cũng không làm gì, chỉ PK.”
Thiên Nguyên Sát Na toàn bộ chức nghiệp đều luyện tới max level, trang bị cũng từ súng bắn chim đổi thành pháo, Thiên Nguyên Sát Na hiện tại lên mạng là chạy thẳng đến sâu đấu, thấy Xiêm Y Xốc Xếch liền trực tiếp thoát game. Kim Hạ hoài nghi y đang từ mấy tay mơ tìm tự tin “Cường giả”, có lẽ y cũng mê luyến cái khoái cảm đem người khác chà đạp đến chết.
“Vừa lúc, mười một đến chơi, tôi giúp cậu thẩm vấn một chút.”
Hiên Phi đặc quan tâm đời sống tình cảm của hắn, sinh nhật luôn chúc Kim Hạ tìm được người yêu thương. Thiên Nguyên Sát Na là người quen, hắn cũng cổ vũ Kim Hạ đem y bẻ cong, nhưng hắn còn chưa dùng mưu trí cùng Thiên Nguyên Sát Na thảo luận để bẻ cong. Trực giác nói cho hắn biết, nếu bị Thiên Nguyên biết là hắn cổ vũ Kim Hạ bẻ cong y, Thiên Nguyên Sát Na sẽ đem hắn xếp vào sổ đen.
Hiên Phi ở thành thị ven biển mở một quán cà phê ở bờ biển. Kim Hạ xem qua ảnh chụp trên mạng, đặc biệt tươi mát trong lành, mùa du lịch sinh ý quán cà phê rất đông, bình thường cũng có rất nhiều cặp đôi đến quán ngồi ở sát cửa sổ dựa vào nhau, hoặc là xem một quyển sách, đều là một chuyện rất hưởng thụ.
Bạn trai Hiên Phi đã ba mươi, khí tức thẳng thắng chính trực. Cuộc sống vợ chồng son hiện tại thật sự hạnh phúc, chỉ còn kém ra nước ngoài làm giấy tờ.
Loạn Thế Lưu Tinh ở võng phối cùng Hiên Phi “Kết đôi”, vì thế bạn trai Hiên Phi ghen qua vài lần, thậm chí muốn Hiên Phi không chơi võng phối nữa. Hiên Phi đối võng phối rất nhiệt tâm, nên không thèm để ý kháng nghị của y. Loạn Thế Lưu Tinh biết mình bị bạn trai Hiên Phi xem như tình địch, áp lực rất lớn, hơn nữa một phòng nam chỉ có hắn là thẳng, hắn luôn lo lắng cho mình gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
Sau này cùng Thiên Nguyên Sát Na gặp lại, cũng lẩm bẩm sao y lại cong rồi, giữ vững lễ tiết của quý huynh chạy đi đâu rồi, Thiểm Thiểm còn là một bé trai vân vân.
Cuối cùng, còn sát phong cảnh xả một câu: “Phong Tranh cùng Thiểm Thiểm mới là tuyệt phối.”
“Phối ngươi muội.” Thiên Nguyên Sát Na không khách khí.
“Phong Tranh thật sự thích Thiểm Thiểm, em ấy muốn cùng Thiểm Thiểm cả đời, không giống như cậu chỉ chơi đùa một chút. Tôi nói nếu cậu không tính toán cả đời thì cần gì cùng Phong Tranh cướp người?”
“Cậu đi hỏi Thiểm Thiểm a, nguyện ý cùng tôi tốt một chút hay là nguyện ý cùng Phong Tranh tốt cả đời?”
“Cậu là cặn bã cặn bã!”
Thiên Nguyên Sát Na cho hắn ngón giữa, Loạn Thế Lưu Tinh rít gào nhào lên, thay trời hành đạo trừng phạt tiện nhân kia.
Hai người ầm ĩ đủ rồi, bắt đầu đàm luận đàng hoàng: “Phong Tranh nói sẽ đưa bạn tới, cậu đoán sẽ là ai?”
“Nam nhân em ấy đi?”
“Không có khả năng, Phong Tranh cùng chúng ta nói rồi, ngày hôm qua hắn còn muốn đem Thiểm Thiểm bắt cóc nhốt trong tầng hầm.”
“Thiểm Thiểm đã đi theo tôi rồi, hắn không phải hướng tới tình yêu thuần khiết sao? Thiểm Thiểm hiện tại vừa không thuần khiết cũng không không rảnh rỗi, không phù hợp tiêu chuẩn hắn.”
Nói đến cái này, Loạn Thế Lưu Tinh lén lút hỏi y: “Huynh đệ, cậu cùng Thiểm Thiểm lần đầu tiên không khẩn trương a? Lần đầu tiên thượng nam nhân cảm giác như thế nào a? Đối với nam nhân mà có thể cứng lên thì cậu trời sinh chính là cong a!”
“Bởi vì là Thiểm Thiểm, tôi sẽ tự nhiên mà đem hắn đẩy ngã.” Thiên Nguyên Sát Na đẩy y ra, “Nếu như là cậu, tôi chỉ sợ mình bị bất lực.”
“Hiên Phi đây?”
“Hắn là hảo cơ hữu.”
“Phong Tranh? Bộ dạng em ấy cũng không kém a.”
“Không phải Thiểm Thiểm tôi ai cũng không muốn.”
“Nếu như vậy, là có thể tốt cả đời rồi. Đồng tính luyến ái có cái gì không được, khó gặp được người mình yêu mến, là tôi liền chặt chẽ nắm lấy, cho dù là nam nhân.” Đây là độc thân hai mươi lăm năm Loạn Thế Lưu Tinh cảm khái, “Có đôi khi thật muốn tìm người thích hợp, nhưng không phải người trong lòng thì dù có là đại mỹ nữ tôi cũng không muốn. Mẹ của tôi bức tôi xem mắt, không biết tình yêu không thể có nhờ vào xem mắt sao, tôi muốn kết hôn với người mà mình hợp ý.”
Thiên Nguyên Sát Na cầm cà phê, mắt liếc về phía Kim Hạ Hiên Phi hai người ngoài phòng đang ngồi trên đá ngầm: ” Cho dù kết hôn cũng có thể có ly hôn. Hai người cùng một chỗ chính là cùng một chỗ, cái gì mà cả đời thiên trường địa cửu đều là lời ngon tiếng ngọt mà con trai dụ dỗ con gái. Cậu xem tôi cũng là một nam nhân không tồi, Thiểm Thiểm đó là tiểu tử ngốc sao? Đối với hắn hứa hẹn hắn cũng không tin.”
Loạn Thế Lưu Tinh nói: “Nhưng còn hơn là mới vừa cùng cậu một chỗ liền nói cái gì N năm sau liền chia tay nhau, xúi quẩy bao nhiêu.”
Một giọng nói từ trên trời giáng xuống: “N năm là mấy năm a, Thiên Nguyên anh nói ba mươi tuổi kết hôn, vậy cảm tình là ba năm? Tốt lắm a, đây ba năm sau sẽ tốt nghiệp, đến lúc đó Thiểm Thiểm chính là của tôi.”
.:.
VD vs VP
/75
|