Kết thúc bộ phim, Kim Hạ cùng Thiên Nguyên Sát Na nhìn nhau, tẻ ngắt. Tổ bốn người phía trước cũng quay đầu lại nhìn bọn họ, nữ sinh nói: “Có rảnh không? Cùng đi ăn khuya.”
Thiên Nguyên Sát Na trực tiếp hỏi: “Cô là hủ nữ hay là lace?”
nói thật là Đậu cũng ko biết lace này thuộc nghĩa gì:v, trans thì nó khá nhiều nghĩa nhưng ko thấy cái nào có liên quan, nếu mọi người biết thì giúp Đậu với nhé, thank you ^^
Nữ sinh cười khanh khách: “Lace, mở quán bar gia đình đồng chí, nếu rảnh hoan nghênh đến quán ngồi một chút a.” Nàng rút danh thiếp ra.”Sau khi tốt nghiệp công việc làm cảm thấy không thích, liền mở quán bar gia đình mình thích, có thể quen biết rất nhiều người cùng sở thích, mọi người trao đổi cũng thuận tiện. Lấy tên khá thô tục, khiến mọi người chê cười rồi.”
“Thiên đường Tình yêu” … Kim Hạ Thiên Nguyên Sát thấy tên quán bar liền hắc tuyến một chút.
Sáu người đi đến quán ăn đêm ăn khuya, bà chủ trẻ nói quán bar mới vừa khai trương nên doanh thu thấp, nàng nói tình yêu của đồng chí khó tìm, nàng mở quán bar này ước nguyện ban đầu là hy vọng có thể khiến mọi người có một nền tảng nhận thức, tương tự sở giới thiệu hôn nhân. Nhưng sau khi khai trương thì phát hiện, khách thường 419 chiếm đa số, tìm tình yêu? Rất nhiều người cũng tự giễu: “Đồng chí sao có thể có tình yêu? Cho dù có, cũng không tới trên đầu tôi.”
Bà chủ trẻ rót bia, thở dài: “Tôi tin tưởng tình yêu.”
Kim Hạ uống cola “Tôi không tin.”
Thiên Nguyên Sát Na nhìn hắn: “Mới là lạ.”
“…”
Tiểu Bối nhịn không được lắm mồm: “Các người thật không phải một đôi?”
Kim Hạ không trả lời, Thiên Nguyên Sát Na trở lời: “Đúng, một đôi, chân ái.”
Bà chủ trẻ thống khổ gục xuống bàn: “Ai, tôi cũng biết. Bất quá cho dù không tìm tình yêu cũng có thể đến quán của tôi chơi, giảm giá cho các anh.”
Trên đường về nhà Kim Hạ một mực nghĩ tới bà chủ trẻ kia, nàng nói người nhà của nàng hi vọng nàng có thể làm nhân viên công sở, mà lý tưởng của nàng là mở một tiểu hang ổ cho bạn bè tụ một chỗ, có thể là quán bar cũng có thể là quán cà phê, cuộc sống cũng không tịch mịch. Như vậy có thể tùy tâm sở dục “Làm chuyện mình thích”, mục tiêu cuộc sống như vậy hắn rất hâm mộ. Chờ trong thẻ hắn nhiều tiền hơn cuộc sống có cơ bản bảo đảm hắn cũng thực hiện giấc mộng của mình.
Kim Hạ hỏi Thiên Nguyên Sát Na lý tưởng là gì, y không nói về vấn đề này, Kim Hạ đã hỏi trước.
“Lý tưởng a? Chính là không bệnh tật không tai ương đến già đi.”
“…”
Thật… Thực tế.
“Anh nói đúng, khỏe mạnh so với bất cứ điều gì đều quan trọng hơn.” Kim Hạ nhớ tới ông bà nội đã mất của hắn, bọn họ rất thương hắn, nhưng lúc hắn học sơ trung hai lão đã qua đời, năm đó rất khó vượt qua, đau lòng núp ở trong chăn khóc, đó là lần đầu tiên hắn trải nghiệm được cảm giác mất đi người thân, loại thống khổ này thật sự là không muốn cảm nhận lần thứ ba. Hắn bây giờ còn trẻ, ba mẹ cũng còn trẻ, tạm thời sẽ không nghĩ tới chuyện lâu như vậy, chờ ba mẹ tới tuổi nhất định, hắn hi vọng sẽ thay đổi đi.
Nhớ tới điều này,hắn liền nhớ tới bây giờ còn cùng người trong nhà chiến tranh lạnh, Kim Hạ liền buồn bực một trận. Đợi đến ngày Kim Lăng kết hôn sẽ vấn an ba mẹ, nếu bọn họ vẫn không chấp nhận tính hướng của hắn thì làm sao bây giờ…
Kim Hạ nghĩ đi nghĩ lại sắc mặt liền bắt đầu âm trầm, đỉnh đầu giống như bị một đám mây đen đè ép. So sánh với nỗi khổ của hắn, Thiên Nguyên Sát Na sẽ không phiền não phương diện này, dù sao qua hai năm nữa y sẽ thẳng lại rồi kết hôn, dù thế nào đi nữa hắn chỉ là một đoạn nhạc đệm trên đường nhân sinh của người khác.
Mà hắn, có thể tiếp tục cả đời tịch mịch vì không tìm được tình yêu.
Kim Hạ yên lặng ghi nhớ địa chỉ Thiên đường Tình yêu, có lẽ sau này sẽ vào đó tìm kiếm tình yêu.
Về đến nhà, Thiên Nguyên Sát Na liền nhận được điện thoại của mẹ y. Đối với ba mẹ Thiên Nguyên Sát Na Kim Hạ không nửa điểm nhận thức, Thiên Nguyên Sát Na không nhắc tới, hắn cũng sẽ không hỏi. Nhưng ba mẹ của hắn, Thiên Nguyên Sát Na sớm từ chỗ Kim Lăng hiểu rõ đến bảy tám phần, thiên vị con gái thích đánh con trai, từ nhỏ đến lớn cái gì tốt đều cho con gái trước còn dư thì cho con trai, nhưng ở trước mặt người ngoài thì lại thích đem con trai ra khoe, vẻ vang ganh đua so sánh này nọ. Như vậy rất bất công, Kim Hạ chẳng những không xuyên tạc phản nghịch trái lại còn rất hiểu, con gái sớm hay muộn cũng phải gả ra ngoài, cho nên lúc ở nhà thương nhiều hơn, không chừng sau này ở nhà chồng sẽ gặp uất ức. Hiện nay mẹ chồng Kim Lăng là một lão thái thái sắp bảy mươi, ở nhà dưỡng lão không cần con dâu hầu hạ, mẹ Kim từng lo lắng vấn đề không có. Hiện tại nàng lại bắt đầu lo con gái ở nhà chồng có thể hay không bị ức hiếp… Kim Lăng không nói cho nàng biết, hai người sớm hay muộn sẽ chia tay, nếu không ba mẹ chỉ sợ lại muốn hộc máu lần nữa.
Nếu Kim Hạ hiện tại chịu cùng ba mẹ liên lạc cũng không có nhiều phiền não như vậy, chỉ cần ba mẹ khoan dung cùng ủng hộ hắn, dù không tìm được tình yêu hắn cũng sẽ không thống khổ như vậy.
Ngay tại lúc đường nhân sinh của hắn phiền não, Thiên Nguyên Sát Na phiền não chuyện nhà, sau khi cúp điện thoại sắc mặt của y so với lúc xem phim càng khó coi hơn.
Cúp điện thoại, Kim Hạ từ trong trò chơi ngước nhìn y một cái, cũng không hỏi nhiều. Thiên Nguyên Sát Na tự động nói: “Thiểm Thiểm, anh thật sự có em trai, tám tuổi.”
“…”
“Mẹ của anh xác định, cho tiểu tam kia một cái tát rồi mời nàng cút đi.”
“…”
Mẹ của Thiên Nguyên Sát Na là nữ nhân như thế nào Kim Hạ không rõ lắm, bây giờ nghe được cảm thấy đặc biệt khí phách.
“Anh đã nói với em a, nhà mẹ anh có tiền, lúc nàng gả cho ba của anh thì ông là người hai bàn tay trắng, hai người liên thủ gây dựng sự nghiệp mới có tập đoàn Thiên Nguyên quy mô như ngày hôm nay, mẹ của anh trong tay có 23% cổ phần công ty, gần bằng với ba anh. Ba anh sau khi giàu lên thì ở bên ngoài sống vất vưởng, nàng cũng biết, lúc đầu còn phẫn nộ sau lại chịu phận bất hạnh. Nàng thường xuyên giáo dục anh, sau này nhất định phải đối với vợ mình thật tốt, không được phụ người ta, nếu không, cổ phần của anh trong tay nàng sẽ không đoán trước được. Mẹ của anh có thể chịu cảnh ba anh ở bên ngoài sống vất vưởng, nhưng những nữ nhân kia ngấp nghé tài sản nhà của anh, vọng tưởng. Ba anh cũng biết mẹ anh là người mạnh mẽ, mấy năm nay biện pháp phòng ngừa đều làm rất khá, nhưng vẫn có lúc cá lọt lưới… Trước mắt con cá kia tìm tới cửa, cần nhận tổ quy tông. Ba anh nhiều năm như vậy chỉ có một mình anh độc đinh, đã sớm muốn có thêm con nối dõi, nhưng mẹ anh vì phối hợp kế hoạch hoá gia đình quốc gia đã sớm đeo vòng không cởi xuống, ai.”
“…” Mọi nhà đều là có khó khăn của riêng mình.
Thiên Nguyên Sát Na cũng không trông cậy vào Kim Hạ có thể phát biểu cảm tưởng gì, y chỉ là càu nhàu: “Nếu trước đây anh nhất định ủng hộ mẹ anh thực hiện, nhưng hiện tại… Anh muốn đem em trai nhận về.”
Kim Hạ nhíu mày: “Tại sao?”
“Hương khói của ba anh rất trọng yếu, anh hiện tại không phải là đứa con phong lưu ông đã rất bất mãn, có một em trai áp lực của anh sẽ không lớn như vậy.”
“Anh có nghĩ tới mẹ anh không đó? Nàng nhiều năm chịu đưng chồng mình ở bên ngoài phong lưu như vậy là vì cái gì?” Kim Hạ thật muốn tấu Thiên Nguyên Sát Na một quyền, “Anh chính là báo đáp ân tình của nàng như vậy?”
Thiên Nguyên Sát Na suy sút ngã nằm trên sô pha: “Anh biết như vậy đối với nàng thực tàn nhẫn, cho nên… Anh không muốn nhúng tay vào chuyện này, để nàng tự giải quyết đi. Hiện tại xem thái độ bên ba anh như thế nào, ông tuy rằng yêu mẹ anh, nhưng tính cách cũng rất cường thế.”
“Ba của anh thật yêu mẹ anh?” Đây là chuyện buồn cười nhất hắn nghe được trong đêm nay.
“Có lẽ đi? Ông nói. Chỉ là mẹ của anh quá mạnh mẽ, quá áp đảo ông. Ông nói, những nữ nhân bên ngoài toàn bộ so ra đều kém mẹ anh, chơi đùa có thể, lấy về nhà không cần.”
“…”
“Mẹ anh cũng đã nói, tình nhân trẻ đẹp kia có thể lên mặt với nàng, nhưng nàng mới vừa rồi còn nói tuyệt sẽ không cho phép bất cứ người nào động đến tài sản thuộc về anh, thằng nhóc kia có thể nhận về, nhưng nhất định không cho quyền thừa kế.”
” Thái độ của ba anh thì sao?”
“Không rõ.” Nhắc tới việc này Thiên Nguyên Sát Na liền cười khổ, “Em có biết mới vừa rồi ba anh gọi điện thoại hỏi anh cái gì không? Ông hỏi anh đang làm gì đó, anh nói đi xem phim, ông hỏi là ai, anh nói bằng hữu, ông hỏi bạn trai hay bạn gái? Khiến anh nghẹn họng. Nhớ lúc trước Ngữ Mộng theo chân bọn họ nói anh rất thân thuộc với nhiều đồng tính luyến ái khiến cho ba của anh sợ anh theo chân bọn họ học xấu, hiện tại phỏng chừng bắt đầu hoài nghi anh thật sự có khuynh hướng cong. Nếu anh thật sự cong, ông phải dựa vào em trai của anh nối dõi tông đường.”
“Vậy anh có thể không kết hôn không?” Kim Hạ mặt than hỏi chuyện này.
Thiên Nguyên Sát Na nhìn hắn, trong đôi mắt kia không rõ có đau lòng hay không: “Có thể kết, nhưng chỉ có thể là hình hôn.”
Kim Hạ gật đầu: “Mặc kệ như thế nào, cũng phải có một nữ nhân ra sân khấu.”
Kim Hạ đờ đẫn nghiêng đầu sang chỗ khác tiếp tục chơi trò chơi, hắn đột nhiên đối với Thiên Nguyên Sát Na tuyệt vọng, cho dù y vượt qua chướng ngại tâm lý, thanh trừ chướng ngại vật của ba mẹ cũng phải như cũ đi đến con đường kết hôn. Y sẽ lấy một người môn đăng hộ đối, tham dự hoạt động gì cũng đều phải có nữ nhân đi theo.
Cho dù y cùng người đàn bà kia chỉ là hình hôn, hắn cũng sẽ không chịu được bản thân làm tình nhân ngầm.
Sớm hay muộn cũng hết.
Nhìn Kim Hạ trả lời như vậy, Thiên Nguyên Sát Na xem như minh bạch thái độ của hắn, y thở dài: “Thiểm Thiểm, anh có nghiêm túc nghĩ tới lâu dài với em.”
“Nha.”
“Anhcó thể không kết hôn.”
“Nha.”
“Chúng ta mở một cửa tiệm đi, có sản nghiệp của chính mình, anh không cần tài sản của ba mẹ anh, chúng ta liền mở một quán cà phê như Hiên Phi sau đó tư thủ cả đời.”
“Anh thật tình?” Kim Hạ thật tình nhìn y, “Có lẽ anh sẽ yêu em mười năm tám năm, đến lúc đó em trai của anh trưởng thành lông cánh đầy đủ, anh dù hối hận cũng không còn kịp rồi.”
“Anh không cầu đại phú đại quý chỉ cầu không bệnh không tai ương cùng em đến già.”
“Như vậy… Anh liền chứng minh bằng hành động, tìm được cửa hàng rồi nói sau.”
Kim Hạ rất tỉnh táo, cũng không vì ngọt ngào nhất thời của Thiên Nguyên Sát Na hấp dẫn mà cảm động, hắn rất thực tế, để Thiên Nguyên Sát Na hành động trước rồi hãy nói đến thật lòng. Bọn họ bây giờ có tư cách gì mà nói chuyện tương lai a? Một thanh niên bình thường không nhà không xe, một nhị thế tổ dựa vào ba mẹ. Nhị thế tổ rời khỏi cha mẹ thì thanh niên bình thường cũng bị cách chức.
“Anh làm việc nhiều năm như vậy cũng có chút gởi ngân hàng, lương hàng năm của anh đều là ba anh gửi cho, anh xem xem còn có bao nhiêu.” Thiên Nguyên Sát Na đăng nhập ngân hàng trên mạng, “Không nhiều lắm, còn dư lại hơn ba nghìn vạn.”
“…”
Không nhiều lắm, còn dư lại hơn ba nghìn vạn.
Kim Hạ bị những lời này kích thích, tức chết người. Trước hết bất luận Thiên Nguyên Sát Na đi làm gì thì, lương một năm bất quá cũng chỉ là tiền xài vặt mà người ba cho con mình.
“Thiểm Thiểm, em muốn mở quán gì?”
“Tùy tiện.”
“Sao có thể tùy tiện? Chúng ta hỏi Hiên Phi một chút, để bọn họ cho ý kiến.”
Thiên Nguyên Sát Na trực tiếp hỏi: “Cô là hủ nữ hay là lace?”
nói thật là Đậu cũng ko biết lace này thuộc nghĩa gì:v, trans thì nó khá nhiều nghĩa nhưng ko thấy cái nào có liên quan, nếu mọi người biết thì giúp Đậu với nhé, thank you ^^
Nữ sinh cười khanh khách: “Lace, mở quán bar gia đình đồng chí, nếu rảnh hoan nghênh đến quán ngồi một chút a.” Nàng rút danh thiếp ra.”Sau khi tốt nghiệp công việc làm cảm thấy không thích, liền mở quán bar gia đình mình thích, có thể quen biết rất nhiều người cùng sở thích, mọi người trao đổi cũng thuận tiện. Lấy tên khá thô tục, khiến mọi người chê cười rồi.”
“Thiên đường Tình yêu” … Kim Hạ Thiên Nguyên Sát thấy tên quán bar liền hắc tuyến một chút.
Sáu người đi đến quán ăn đêm ăn khuya, bà chủ trẻ nói quán bar mới vừa khai trương nên doanh thu thấp, nàng nói tình yêu của đồng chí khó tìm, nàng mở quán bar này ước nguyện ban đầu là hy vọng có thể khiến mọi người có một nền tảng nhận thức, tương tự sở giới thiệu hôn nhân. Nhưng sau khi khai trương thì phát hiện, khách thường 419 chiếm đa số, tìm tình yêu? Rất nhiều người cũng tự giễu: “Đồng chí sao có thể có tình yêu? Cho dù có, cũng không tới trên đầu tôi.”
Bà chủ trẻ rót bia, thở dài: “Tôi tin tưởng tình yêu.”
Kim Hạ uống cola “Tôi không tin.”
Thiên Nguyên Sát Na nhìn hắn: “Mới là lạ.”
“…”
Tiểu Bối nhịn không được lắm mồm: “Các người thật không phải một đôi?”
Kim Hạ không trả lời, Thiên Nguyên Sát Na trở lời: “Đúng, một đôi, chân ái.”
Bà chủ trẻ thống khổ gục xuống bàn: “Ai, tôi cũng biết. Bất quá cho dù không tìm tình yêu cũng có thể đến quán của tôi chơi, giảm giá cho các anh.”
Trên đường về nhà Kim Hạ một mực nghĩ tới bà chủ trẻ kia, nàng nói người nhà của nàng hi vọng nàng có thể làm nhân viên công sở, mà lý tưởng của nàng là mở một tiểu hang ổ cho bạn bè tụ một chỗ, có thể là quán bar cũng có thể là quán cà phê, cuộc sống cũng không tịch mịch. Như vậy có thể tùy tâm sở dục “Làm chuyện mình thích”, mục tiêu cuộc sống như vậy hắn rất hâm mộ. Chờ trong thẻ hắn nhiều tiền hơn cuộc sống có cơ bản bảo đảm hắn cũng thực hiện giấc mộng của mình.
Kim Hạ hỏi Thiên Nguyên Sát Na lý tưởng là gì, y không nói về vấn đề này, Kim Hạ đã hỏi trước.
“Lý tưởng a? Chính là không bệnh tật không tai ương đến già đi.”
“…”
Thật… Thực tế.
“Anh nói đúng, khỏe mạnh so với bất cứ điều gì đều quan trọng hơn.” Kim Hạ nhớ tới ông bà nội đã mất của hắn, bọn họ rất thương hắn, nhưng lúc hắn học sơ trung hai lão đã qua đời, năm đó rất khó vượt qua, đau lòng núp ở trong chăn khóc, đó là lần đầu tiên hắn trải nghiệm được cảm giác mất đi người thân, loại thống khổ này thật sự là không muốn cảm nhận lần thứ ba. Hắn bây giờ còn trẻ, ba mẹ cũng còn trẻ, tạm thời sẽ không nghĩ tới chuyện lâu như vậy, chờ ba mẹ tới tuổi nhất định, hắn hi vọng sẽ thay đổi đi.
Nhớ tới điều này,hắn liền nhớ tới bây giờ còn cùng người trong nhà chiến tranh lạnh, Kim Hạ liền buồn bực một trận. Đợi đến ngày Kim Lăng kết hôn sẽ vấn an ba mẹ, nếu bọn họ vẫn không chấp nhận tính hướng của hắn thì làm sao bây giờ…
Kim Hạ nghĩ đi nghĩ lại sắc mặt liền bắt đầu âm trầm, đỉnh đầu giống như bị một đám mây đen đè ép. So sánh với nỗi khổ của hắn, Thiên Nguyên Sát Na sẽ không phiền não phương diện này, dù sao qua hai năm nữa y sẽ thẳng lại rồi kết hôn, dù thế nào đi nữa hắn chỉ là một đoạn nhạc đệm trên đường nhân sinh của người khác.
Mà hắn, có thể tiếp tục cả đời tịch mịch vì không tìm được tình yêu.
Kim Hạ yên lặng ghi nhớ địa chỉ Thiên đường Tình yêu, có lẽ sau này sẽ vào đó tìm kiếm tình yêu.
Về đến nhà, Thiên Nguyên Sát Na liền nhận được điện thoại của mẹ y. Đối với ba mẹ Thiên Nguyên Sát Na Kim Hạ không nửa điểm nhận thức, Thiên Nguyên Sát Na không nhắc tới, hắn cũng sẽ không hỏi. Nhưng ba mẹ của hắn, Thiên Nguyên Sát Na sớm từ chỗ Kim Lăng hiểu rõ đến bảy tám phần, thiên vị con gái thích đánh con trai, từ nhỏ đến lớn cái gì tốt đều cho con gái trước còn dư thì cho con trai, nhưng ở trước mặt người ngoài thì lại thích đem con trai ra khoe, vẻ vang ganh đua so sánh này nọ. Như vậy rất bất công, Kim Hạ chẳng những không xuyên tạc phản nghịch trái lại còn rất hiểu, con gái sớm hay muộn cũng phải gả ra ngoài, cho nên lúc ở nhà thương nhiều hơn, không chừng sau này ở nhà chồng sẽ gặp uất ức. Hiện nay mẹ chồng Kim Lăng là một lão thái thái sắp bảy mươi, ở nhà dưỡng lão không cần con dâu hầu hạ, mẹ Kim từng lo lắng vấn đề không có. Hiện tại nàng lại bắt đầu lo con gái ở nhà chồng có thể hay không bị ức hiếp… Kim Lăng không nói cho nàng biết, hai người sớm hay muộn sẽ chia tay, nếu không ba mẹ chỉ sợ lại muốn hộc máu lần nữa.
Nếu Kim Hạ hiện tại chịu cùng ba mẹ liên lạc cũng không có nhiều phiền não như vậy, chỉ cần ba mẹ khoan dung cùng ủng hộ hắn, dù không tìm được tình yêu hắn cũng sẽ không thống khổ như vậy.
Ngay tại lúc đường nhân sinh của hắn phiền não, Thiên Nguyên Sát Na phiền não chuyện nhà, sau khi cúp điện thoại sắc mặt của y so với lúc xem phim càng khó coi hơn.
Cúp điện thoại, Kim Hạ từ trong trò chơi ngước nhìn y một cái, cũng không hỏi nhiều. Thiên Nguyên Sát Na tự động nói: “Thiểm Thiểm, anh thật sự có em trai, tám tuổi.”
“…”
“Mẹ của anh xác định, cho tiểu tam kia một cái tát rồi mời nàng cút đi.”
“…”
Mẹ của Thiên Nguyên Sát Na là nữ nhân như thế nào Kim Hạ không rõ lắm, bây giờ nghe được cảm thấy đặc biệt khí phách.
“Anh đã nói với em a, nhà mẹ anh có tiền, lúc nàng gả cho ba của anh thì ông là người hai bàn tay trắng, hai người liên thủ gây dựng sự nghiệp mới có tập đoàn Thiên Nguyên quy mô như ngày hôm nay, mẹ của anh trong tay có 23% cổ phần công ty, gần bằng với ba anh. Ba anh sau khi giàu lên thì ở bên ngoài sống vất vưởng, nàng cũng biết, lúc đầu còn phẫn nộ sau lại chịu phận bất hạnh. Nàng thường xuyên giáo dục anh, sau này nhất định phải đối với vợ mình thật tốt, không được phụ người ta, nếu không, cổ phần của anh trong tay nàng sẽ không đoán trước được. Mẹ của anh có thể chịu cảnh ba anh ở bên ngoài sống vất vưởng, nhưng những nữ nhân kia ngấp nghé tài sản nhà của anh, vọng tưởng. Ba anh cũng biết mẹ anh là người mạnh mẽ, mấy năm nay biện pháp phòng ngừa đều làm rất khá, nhưng vẫn có lúc cá lọt lưới… Trước mắt con cá kia tìm tới cửa, cần nhận tổ quy tông. Ba anh nhiều năm như vậy chỉ có một mình anh độc đinh, đã sớm muốn có thêm con nối dõi, nhưng mẹ anh vì phối hợp kế hoạch hoá gia đình quốc gia đã sớm đeo vòng không cởi xuống, ai.”
“…” Mọi nhà đều là có khó khăn của riêng mình.
Thiên Nguyên Sát Na cũng không trông cậy vào Kim Hạ có thể phát biểu cảm tưởng gì, y chỉ là càu nhàu: “Nếu trước đây anh nhất định ủng hộ mẹ anh thực hiện, nhưng hiện tại… Anh muốn đem em trai nhận về.”
Kim Hạ nhíu mày: “Tại sao?”
“Hương khói của ba anh rất trọng yếu, anh hiện tại không phải là đứa con phong lưu ông đã rất bất mãn, có một em trai áp lực của anh sẽ không lớn như vậy.”
“Anh có nghĩ tới mẹ anh không đó? Nàng nhiều năm chịu đưng chồng mình ở bên ngoài phong lưu như vậy là vì cái gì?” Kim Hạ thật muốn tấu Thiên Nguyên Sát Na một quyền, “Anh chính là báo đáp ân tình của nàng như vậy?”
Thiên Nguyên Sát Na suy sút ngã nằm trên sô pha: “Anh biết như vậy đối với nàng thực tàn nhẫn, cho nên… Anh không muốn nhúng tay vào chuyện này, để nàng tự giải quyết đi. Hiện tại xem thái độ bên ba anh như thế nào, ông tuy rằng yêu mẹ anh, nhưng tính cách cũng rất cường thế.”
“Ba của anh thật yêu mẹ anh?” Đây là chuyện buồn cười nhất hắn nghe được trong đêm nay.
“Có lẽ đi? Ông nói. Chỉ là mẹ của anh quá mạnh mẽ, quá áp đảo ông. Ông nói, những nữ nhân bên ngoài toàn bộ so ra đều kém mẹ anh, chơi đùa có thể, lấy về nhà không cần.”
“…”
“Mẹ anh cũng đã nói, tình nhân trẻ đẹp kia có thể lên mặt với nàng, nhưng nàng mới vừa rồi còn nói tuyệt sẽ không cho phép bất cứ người nào động đến tài sản thuộc về anh, thằng nhóc kia có thể nhận về, nhưng nhất định không cho quyền thừa kế.”
” Thái độ của ba anh thì sao?”
“Không rõ.” Nhắc tới việc này Thiên Nguyên Sát Na liền cười khổ, “Em có biết mới vừa rồi ba anh gọi điện thoại hỏi anh cái gì không? Ông hỏi anh đang làm gì đó, anh nói đi xem phim, ông hỏi là ai, anh nói bằng hữu, ông hỏi bạn trai hay bạn gái? Khiến anh nghẹn họng. Nhớ lúc trước Ngữ Mộng theo chân bọn họ nói anh rất thân thuộc với nhiều đồng tính luyến ái khiến cho ba của anh sợ anh theo chân bọn họ học xấu, hiện tại phỏng chừng bắt đầu hoài nghi anh thật sự có khuynh hướng cong. Nếu anh thật sự cong, ông phải dựa vào em trai của anh nối dõi tông đường.”
“Vậy anh có thể không kết hôn không?” Kim Hạ mặt than hỏi chuyện này.
Thiên Nguyên Sát Na nhìn hắn, trong đôi mắt kia không rõ có đau lòng hay không: “Có thể kết, nhưng chỉ có thể là hình hôn.”
Kim Hạ gật đầu: “Mặc kệ như thế nào, cũng phải có một nữ nhân ra sân khấu.”
Kim Hạ đờ đẫn nghiêng đầu sang chỗ khác tiếp tục chơi trò chơi, hắn đột nhiên đối với Thiên Nguyên Sát Na tuyệt vọng, cho dù y vượt qua chướng ngại tâm lý, thanh trừ chướng ngại vật của ba mẹ cũng phải như cũ đi đến con đường kết hôn. Y sẽ lấy một người môn đăng hộ đối, tham dự hoạt động gì cũng đều phải có nữ nhân đi theo.
Cho dù y cùng người đàn bà kia chỉ là hình hôn, hắn cũng sẽ không chịu được bản thân làm tình nhân ngầm.
Sớm hay muộn cũng hết.
Nhìn Kim Hạ trả lời như vậy, Thiên Nguyên Sát Na xem như minh bạch thái độ của hắn, y thở dài: “Thiểm Thiểm, anh có nghiêm túc nghĩ tới lâu dài với em.”
“Nha.”
“Anhcó thể không kết hôn.”
“Nha.”
“Chúng ta mở một cửa tiệm đi, có sản nghiệp của chính mình, anh không cần tài sản của ba mẹ anh, chúng ta liền mở một quán cà phê như Hiên Phi sau đó tư thủ cả đời.”
“Anh thật tình?” Kim Hạ thật tình nhìn y, “Có lẽ anh sẽ yêu em mười năm tám năm, đến lúc đó em trai của anh trưởng thành lông cánh đầy đủ, anh dù hối hận cũng không còn kịp rồi.”
“Anh không cầu đại phú đại quý chỉ cầu không bệnh không tai ương cùng em đến già.”
“Như vậy… Anh liền chứng minh bằng hành động, tìm được cửa hàng rồi nói sau.”
Kim Hạ rất tỉnh táo, cũng không vì ngọt ngào nhất thời của Thiên Nguyên Sát Na hấp dẫn mà cảm động, hắn rất thực tế, để Thiên Nguyên Sát Na hành động trước rồi hãy nói đến thật lòng. Bọn họ bây giờ có tư cách gì mà nói chuyện tương lai a? Một thanh niên bình thường không nhà không xe, một nhị thế tổ dựa vào ba mẹ. Nhị thế tổ rời khỏi cha mẹ thì thanh niên bình thường cũng bị cách chức.
“Anh làm việc nhiều năm như vậy cũng có chút gởi ngân hàng, lương hàng năm của anh đều là ba anh gửi cho, anh xem xem còn có bao nhiêu.” Thiên Nguyên Sát Na đăng nhập ngân hàng trên mạng, “Không nhiều lắm, còn dư lại hơn ba nghìn vạn.”
“…”
Không nhiều lắm, còn dư lại hơn ba nghìn vạn.
Kim Hạ bị những lời này kích thích, tức chết người. Trước hết bất luận Thiên Nguyên Sát Na đi làm gì thì, lương một năm bất quá cũng chỉ là tiền xài vặt mà người ba cho con mình.
“Thiểm Thiểm, em muốn mở quán gì?”
“Tùy tiện.”
“Sao có thể tùy tiện? Chúng ta hỏi Hiên Phi một chút, để bọn họ cho ý kiến.”
/75
|