Hiện tại Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết gặp được một đám Hồng Mông chi khí phiêu đãng ở bốn phía, bởi vì Hồng Mông chi khí giống như hỗn động cho nên có thể hấp thu vật chất, năng lượng, kể cả ánh sáng, cho nên ánh sáng chiếu vào Hồng Mông chi khí không bị phản xạ lạ, mọi người căn bản không thấy nó.
Nhưng mà nó lại tồn tại, bởi vì sức nặng khủng bố của nó đủ để tạo áp lực lên thân thể, linh hồn, nội thế giới của võ giả chung quanh.
- Nơi này là Hỗn Nguyên Thiên tôn lưu lại?
Lâm Minh đứng trong đại điện, ở chỗ này, cho dù hô hấp bình thường cũng hao phí không ít năng lượng.
Trong đại điện này có một cái tế đàn, trên tế đàn có một cái chung cổ, cái chung cổ này cao mười trượng, có thể bao phủ một cung điện bên trong.
Trên tế đàn có khắc ba chữ lớn-- Hỗn Nguyên chung!
Hỗn Nguyên chung?
Hẳn là thánh binh của Hỗn Nguyên Thiên tôn năm đó!
Lâm Minh có thể từ trên chung cổ cảm nhận được khí tức bàng bạc. Khí tức không khác gì đại điện.
Ở trung ương của tế đàn còn có một tòa cửa đá, cửa đá cao mười trượng, tỏa ra khí tức cổ xưa.
Hiển nhiên là đại thủ bút của Hỗn Nguyên Thiên tôn, Lâm Minh cúi đầu trước cửa dá của Hỗn Nguyên chung thật sâu.
Thân là võ giả có thể không kính thiên, không kính địa, nhưng mà không thể không kính các bậc tiền bối. Võ giả chính là nghịch thiên mà đi, chấp chưởng Thiên Đạo pháp tắc, đối kháng thiên kiếp chi lực, thiên địa đều là dùng để chinh phục, không cần kính sợ! Nhưng mà võ đạo đỉnh phong là đạo của võ giả, không có bọn họ là không có truyền thừ. Không có võ đạo thì không có bọn họ.
Lâm Minh cúi đầu xong thì phát hiện ngọc giản màu xám trên tế đàn. Cẩn thận từng li từng tí cầm ngọc giản lên. Phủi bụi trên ngọc giản và cảm giác tiến vào trong đó.
- Người tiến vào Hỗn Nguyên cung đến trung ương tế đàn quỳ xuống, dùng trái tim chân thành cảm hóa Hỗn Nguyên chi môn cho tới ngày mở cửa. Võ đạo chi lộ nghịch thiên mà đi, tu hành đứng ngạo nghễ trong thiên địa, nhưng cũng là tu tâm chịu nhục, dùng tâm tính chịu nhục vượt qua đủ loại khó khăn leo lên võ đạo đỉnh phong.
Quỳ gối trên tế đàn, dùng trái tim chân thành cảm hóa Hỗn Nguyên chi môn?
Lâm Minh vốn cho rằng Hỗn Nguyên Thiên tôn thiết hạ khảo nghiệm cho hắn chiến đấu, không thể ngờ cửa đầu tiên là chịu nhục, khảo nghiệm tâm tính.
- Hỗn Nguyên tiền bối đại khái đoán ra nơi này sẽ có người kế thừa tới, mà người kế thưa tất nhiên có thiên tư tuyệt đỉnh, có tâm cao khí ngạo, thiết hạ khảo nghiệm này không phải làm khó dễ, mà là khảo nghiệm tâm tính.
Trong lòng Lâm Minh nghĩ như vậy liền đi lên tế đàn và quỳ xuống.
Mà đúng lúc này tiếng chuông vang lên, trên đỉnh đầu Lâm Minh Hỗn Nguyên chung cao hơn mười trượng rơi xuống, lập tức bao phủ Lâm Minh vào trong..
Lâm Minh vẫn quỳ trên đất, mặc cho Hỗn Nguyên chung rơi xuống.
Keng!
Tiếng chung vang lên thật lớn, tế đàn đột nhiên rung động lắc lư một cí, Lâm Minh cứ như vậy tính cả Hỗn Nguyên chi môn đều bị bao phủ trong Hỗn Nguyên chung.
Trong nháy mắt Hỗn Nguyên chung chụp xuống thì Lâm Minh lập tức cảm nhận được áp lực khủng khiếp ập vào người mình.
Đây là Hồng Mông chi khí!
Trong Hỗn Nguyên chung ẩn chứa nhiều Hồng Mông chi khí, những Hồng Mông chi khí mặc dù không có chạm vào người Lâm Minh nhưng mà bản thân chúng phá hư phiến hư không rất đáng sợ.
Nếu không có Hỗn Nguyên chung chấn ở nơi này, phiến hư không này chẳng thể chịu nổi sức nặng của Hồng Mông chi khí mà sụp đổ.
Lâm Minh cảm giác xương cốt của mình nặng nề, phát ra tiếng vang tạch tạch tạch, nếu như võ giả Thần Hải hậu kỳ bình thường ở đây sẽ bị ép thành bánh thịt.
Lâm Minh vận chuyển chân nguyên, vận chuyển toàn thân, dùng thân thể cường đại và chân nguyên chống đỡ.
Hắn căn cơ thâm hậu, thân thể cường đại, thừa nhận áp lực này cũng không xem vào đâu.
Hắn cứ như vậy quỳ gối trên tế đàn, một quỳ đã là hai tháng.
Trong Hỗn Nguyên chung vẫn đen kịt, chỉ có Lâm Minh và Hỗn Nguyên chi môn trước mặt, ẩn ẩn tản mát ra hào quang sáng bóng.
Hai tháng sau Lâm Minh phát hiện áp lực trong Hỗn Nguyên chung không ngừng tăng lên.
Lại qua mười ngày áp lực tăng lên tới mức đáng sợ, mi tâm của Lâm Minh có hư ảnh Tà Thần Thụ hiện ra, nó trấn ở sau lưng của hắn, bằng vào Tà Thần Thụ tiếp nhận trọng áp của không gian, Lâm Minh rốt cục nhẹ nhõm một chút.
- Đã qua hai tháng rưỡi...
Trong lòng Lâm Minh nhẩm tính thời gian qua đi, hắn căn cơ thâm hậu, điều tức trong áp lực và không ngừng hấp thu thiên địa nguyên khí, duy trì chân nguyên tiêu hao.
Kế tiếp áp lực càng ngày càng mạnh, áp như thế mười ngày tám ngày thì Lâm Minh còn có thể nhẹ nhõm thừa nhận, nhưng áp lâu hơn mười ngày, hai mươi ngày, khó tránh sẽ có mệt nhọc, xương cốt toàn thân đau đớn, chân nguyên tiêu hao, võ giả quỳ ở đây chính là khảo nghiệm to lớn.
Nếu như không có thân thể cường đại, căn cơ vững chắc và tâm chịu nhục, bền gan vững chí với võ đạo, căn bản không có khả năng kiên trì được.
- Chẳng trách Hỗn Nguyên Thiên tôn thiết hạ khảo nghiệm này, nếu như ý chí không kiên định, trong hoàn cảnh này tinh thần đã sụp đổ rồi.
Mọi người đều sợ bóng tối và tịch mịch, phàm nhân bị nhốt trong nhà giam yên tĩnh, có ăn có uống sống qua ba ngày là phát điên lên, nếu như bị nhốt tron một tháng sẽ tịch mịch mà tự sát hoặc điên loạn.
Phương diện này võ giả mạnh hơn nhiều, nhưng mà đối mặt với không gian bịt kín, ngày đêm thừa nhận trọng áp cũng không thể ào thừa nhận được.
Ba tháng qua đi, Hỗn Nguyên chi môn vẫn không sứt mở, không có ý mở ra.
- Khảo nghiệm này quá khó khăn rồi.,
Lâm Minh đang nghĩ ngợi thì đột nhiên trong nội tâm khẽ động, hắn hắn phát hiện trên cửa chẳng biết lúc nào hiện ra một đạo vân, nó lưu chuyển như nước chảy.
Lâm Minh nhớ rõ ngay từ đầu mình quỳ ở đây, trên cửa đá không có đạo vân này, tuy cửa đá vô cùng thần bí, ẩn chứa khí tức đại đạo, nhưng mà những pháp tắc chi lực đều ẩn sâu trong cánh cửa, không có lộ ra ngoài, dùng năng lực của Lâm Minh muốn phá cánh cửa đá tìm hiểu pháp tắc đại đạo Hỗn Nguyên Thiên tôn lưu lạilà chuyện hoang đường.
Mà bây giờ những đường vân này hiện ra toàn bộ, hiện ra trước mặt lâm Minh.
Hỗn Nguyên chi môn trước mặt là Hỗn Nguyên Thiên tôn chế tạo từ loại đá Hỗn Độn cực kỳ quý hiếm.
Một khối cao mười trượng cao như đá Hỗn Độn này ẩn chứa không biết bao nhiêu Hỗn Nguyên pháp tắc chi lực.
Lâm Minh mừng rỡ trong lòng, hắn không ngừng quan sát và tìm hiểu lấy, luận ngộ tính thì Lâm Minh không thua bất luận kẻ nào, huống chi đá Hỗn Độn hắn đã tìm hiểu qua một lần, lần này lại tìm hiểu là quen việc dễ làm.
Nhưng mà Lâm Minh vẫn đánh giá thấp đường vân đại đạo trên Hỗn Nguyên chi môn huyền diệu thế nào.
Theo thời gian trôi qua, đường vân trên Hỗn Nguyên chi môn càng ngày càng rõ ràng, hơn nữa thậm chí không ngừng biến hóa, trong đó ẩn chứa từng đạo huyền diệu làm Lâm Minh nhìn không xuể, thường thường có một loại đạo lý chưa tìm hiểu rõ ràng lại bị đạo lý khác thay thế.
Áp lực càng ngày càng nặng!
Đến tháng thứ tư trong không gian bịt kín này tràn ngập Hồng Mông chi khí, nó càn ngày càng nhiều, toàn bộ không gian áp súc về phía Lâm Minh, giống như huyết nhục sắp vỡ ra.
Tuy Lâm Minh có thể thúc dục chân nguyên toàn thân ngạnh kháng, nhưng mà chuyện này không thể kéo dài, mà áp lực càng ngày càng nặng thì căn cơ Lâm Minh sâu hơn nữa cũng tiêu hao hết, cuối cùng là dầu tắt đèn hết.
Lâm Minh tự nhận trong thiên tài cùng tuổi, luận căn cơ và thân thể cường đại, luận thừa nhận áp lực thì hắn là đệ nhất.
Nếu như hắn đoán không lầm thì khảo nghiệm này nhắm vào thiên tài Thần Hải kỳ.
Nhắm mắt minh thần, Lâm Minh cẩn thận cảm ngộ Hồng Mông chi khí lưu động trong không gian, hắn ẩn ẩn phát hiện quy luật nào đó
Mà những đường vân trên đá Hỗn Độn Lâm Minh đã sớm hiểu trong lòng, những mà hiểu lại không thể phá giải Hồng Mông pháp tắc trong Hỗn Nguyên chung!
- Thì ra là thế, ta hiểu rồi, Hỗn Nguyên Thiên tôn lưu pháp tắc đại đạo trong Hỗn Nguyên chung, bản thân chính là muốn võ gia tìm hiểu đá Hỗn Độn vượt qua khảo nghiệm, nếu như tìm hiểu không được thì không chịu nổi áp lực mà thất bại.
Ý thức được điểm này, trong lòng Lâm Minh bừng sáng, hắn cũng phải khâm phục Hỗn Nguyên Thiên tôn, có thể bằng vào lý giải của mình với Hồng Mông Thiên Đạo xếp đặt ra thí luyện này.
Nhưng mà nó lại tồn tại, bởi vì sức nặng khủng bố của nó đủ để tạo áp lực lên thân thể, linh hồn, nội thế giới của võ giả chung quanh.
- Nơi này là Hỗn Nguyên Thiên tôn lưu lại?
Lâm Minh đứng trong đại điện, ở chỗ này, cho dù hô hấp bình thường cũng hao phí không ít năng lượng.
Trong đại điện này có một cái tế đàn, trên tế đàn có một cái chung cổ, cái chung cổ này cao mười trượng, có thể bao phủ một cung điện bên trong.
Trên tế đàn có khắc ba chữ lớn-- Hỗn Nguyên chung!
Hỗn Nguyên chung?
Hẳn là thánh binh của Hỗn Nguyên Thiên tôn năm đó!
Lâm Minh có thể từ trên chung cổ cảm nhận được khí tức bàng bạc. Khí tức không khác gì đại điện.
Ở trung ương của tế đàn còn có một tòa cửa đá, cửa đá cao mười trượng, tỏa ra khí tức cổ xưa.
Hiển nhiên là đại thủ bút của Hỗn Nguyên Thiên tôn, Lâm Minh cúi đầu trước cửa dá của Hỗn Nguyên chung thật sâu.
Thân là võ giả có thể không kính thiên, không kính địa, nhưng mà không thể không kính các bậc tiền bối. Võ giả chính là nghịch thiên mà đi, chấp chưởng Thiên Đạo pháp tắc, đối kháng thiên kiếp chi lực, thiên địa đều là dùng để chinh phục, không cần kính sợ! Nhưng mà võ đạo đỉnh phong là đạo của võ giả, không có bọn họ là không có truyền thừ. Không có võ đạo thì không có bọn họ.
Lâm Minh cúi đầu xong thì phát hiện ngọc giản màu xám trên tế đàn. Cẩn thận từng li từng tí cầm ngọc giản lên. Phủi bụi trên ngọc giản và cảm giác tiến vào trong đó.
- Người tiến vào Hỗn Nguyên cung đến trung ương tế đàn quỳ xuống, dùng trái tim chân thành cảm hóa Hỗn Nguyên chi môn cho tới ngày mở cửa. Võ đạo chi lộ nghịch thiên mà đi, tu hành đứng ngạo nghễ trong thiên địa, nhưng cũng là tu tâm chịu nhục, dùng tâm tính chịu nhục vượt qua đủ loại khó khăn leo lên võ đạo đỉnh phong.
Quỳ gối trên tế đàn, dùng trái tim chân thành cảm hóa Hỗn Nguyên chi môn?
Lâm Minh vốn cho rằng Hỗn Nguyên Thiên tôn thiết hạ khảo nghiệm cho hắn chiến đấu, không thể ngờ cửa đầu tiên là chịu nhục, khảo nghiệm tâm tính.
- Hỗn Nguyên tiền bối đại khái đoán ra nơi này sẽ có người kế thừa tới, mà người kế thưa tất nhiên có thiên tư tuyệt đỉnh, có tâm cao khí ngạo, thiết hạ khảo nghiệm này không phải làm khó dễ, mà là khảo nghiệm tâm tính.
Trong lòng Lâm Minh nghĩ như vậy liền đi lên tế đàn và quỳ xuống.
Mà đúng lúc này tiếng chuông vang lên, trên đỉnh đầu Lâm Minh Hỗn Nguyên chung cao hơn mười trượng rơi xuống, lập tức bao phủ Lâm Minh vào trong..
Lâm Minh vẫn quỳ trên đất, mặc cho Hỗn Nguyên chung rơi xuống.
Keng!
Tiếng chung vang lên thật lớn, tế đàn đột nhiên rung động lắc lư một cí, Lâm Minh cứ như vậy tính cả Hỗn Nguyên chi môn đều bị bao phủ trong Hỗn Nguyên chung.
Trong nháy mắt Hỗn Nguyên chung chụp xuống thì Lâm Minh lập tức cảm nhận được áp lực khủng khiếp ập vào người mình.
Đây là Hồng Mông chi khí!
Trong Hỗn Nguyên chung ẩn chứa nhiều Hồng Mông chi khí, những Hồng Mông chi khí mặc dù không có chạm vào người Lâm Minh nhưng mà bản thân chúng phá hư phiến hư không rất đáng sợ.
Nếu không có Hỗn Nguyên chung chấn ở nơi này, phiến hư không này chẳng thể chịu nổi sức nặng của Hồng Mông chi khí mà sụp đổ.
Lâm Minh cảm giác xương cốt của mình nặng nề, phát ra tiếng vang tạch tạch tạch, nếu như võ giả Thần Hải hậu kỳ bình thường ở đây sẽ bị ép thành bánh thịt.
Lâm Minh vận chuyển chân nguyên, vận chuyển toàn thân, dùng thân thể cường đại và chân nguyên chống đỡ.
Hắn căn cơ thâm hậu, thân thể cường đại, thừa nhận áp lực này cũng không xem vào đâu.
Hắn cứ như vậy quỳ gối trên tế đàn, một quỳ đã là hai tháng.
Trong Hỗn Nguyên chung vẫn đen kịt, chỉ có Lâm Minh và Hỗn Nguyên chi môn trước mặt, ẩn ẩn tản mát ra hào quang sáng bóng.
Hai tháng sau Lâm Minh phát hiện áp lực trong Hỗn Nguyên chung không ngừng tăng lên.
Lại qua mười ngày áp lực tăng lên tới mức đáng sợ, mi tâm của Lâm Minh có hư ảnh Tà Thần Thụ hiện ra, nó trấn ở sau lưng của hắn, bằng vào Tà Thần Thụ tiếp nhận trọng áp của không gian, Lâm Minh rốt cục nhẹ nhõm một chút.
- Đã qua hai tháng rưỡi...
Trong lòng Lâm Minh nhẩm tính thời gian qua đi, hắn căn cơ thâm hậu, điều tức trong áp lực và không ngừng hấp thu thiên địa nguyên khí, duy trì chân nguyên tiêu hao.
Kế tiếp áp lực càng ngày càng mạnh, áp như thế mười ngày tám ngày thì Lâm Minh còn có thể nhẹ nhõm thừa nhận, nhưng áp lâu hơn mười ngày, hai mươi ngày, khó tránh sẽ có mệt nhọc, xương cốt toàn thân đau đớn, chân nguyên tiêu hao, võ giả quỳ ở đây chính là khảo nghiệm to lớn.
Nếu như không có thân thể cường đại, căn cơ vững chắc và tâm chịu nhục, bền gan vững chí với võ đạo, căn bản không có khả năng kiên trì được.
- Chẳng trách Hỗn Nguyên Thiên tôn thiết hạ khảo nghiệm này, nếu như ý chí không kiên định, trong hoàn cảnh này tinh thần đã sụp đổ rồi.
Mọi người đều sợ bóng tối và tịch mịch, phàm nhân bị nhốt trong nhà giam yên tĩnh, có ăn có uống sống qua ba ngày là phát điên lên, nếu như bị nhốt tron một tháng sẽ tịch mịch mà tự sát hoặc điên loạn.
Phương diện này võ giả mạnh hơn nhiều, nhưng mà đối mặt với không gian bịt kín, ngày đêm thừa nhận trọng áp cũng không thể ào thừa nhận được.
Ba tháng qua đi, Hỗn Nguyên chi môn vẫn không sứt mở, không có ý mở ra.
- Khảo nghiệm này quá khó khăn rồi.,
Lâm Minh đang nghĩ ngợi thì đột nhiên trong nội tâm khẽ động, hắn hắn phát hiện trên cửa chẳng biết lúc nào hiện ra một đạo vân, nó lưu chuyển như nước chảy.
Lâm Minh nhớ rõ ngay từ đầu mình quỳ ở đây, trên cửa đá không có đạo vân này, tuy cửa đá vô cùng thần bí, ẩn chứa khí tức đại đạo, nhưng mà những pháp tắc chi lực đều ẩn sâu trong cánh cửa, không có lộ ra ngoài, dùng năng lực của Lâm Minh muốn phá cánh cửa đá tìm hiểu pháp tắc đại đạo Hỗn Nguyên Thiên tôn lưu lạilà chuyện hoang đường.
Mà bây giờ những đường vân này hiện ra toàn bộ, hiện ra trước mặt lâm Minh.
Hỗn Nguyên chi môn trước mặt là Hỗn Nguyên Thiên tôn chế tạo từ loại đá Hỗn Độn cực kỳ quý hiếm.
Một khối cao mười trượng cao như đá Hỗn Độn này ẩn chứa không biết bao nhiêu Hỗn Nguyên pháp tắc chi lực.
Lâm Minh mừng rỡ trong lòng, hắn không ngừng quan sát và tìm hiểu lấy, luận ngộ tính thì Lâm Minh không thua bất luận kẻ nào, huống chi đá Hỗn Độn hắn đã tìm hiểu qua một lần, lần này lại tìm hiểu là quen việc dễ làm.
Nhưng mà Lâm Minh vẫn đánh giá thấp đường vân đại đạo trên Hỗn Nguyên chi môn huyền diệu thế nào.
Theo thời gian trôi qua, đường vân trên Hỗn Nguyên chi môn càng ngày càng rõ ràng, hơn nữa thậm chí không ngừng biến hóa, trong đó ẩn chứa từng đạo huyền diệu làm Lâm Minh nhìn không xuể, thường thường có một loại đạo lý chưa tìm hiểu rõ ràng lại bị đạo lý khác thay thế.
Áp lực càng ngày càng nặng!
Đến tháng thứ tư trong không gian bịt kín này tràn ngập Hồng Mông chi khí, nó càn ngày càng nhiều, toàn bộ không gian áp súc về phía Lâm Minh, giống như huyết nhục sắp vỡ ra.
Tuy Lâm Minh có thể thúc dục chân nguyên toàn thân ngạnh kháng, nhưng mà chuyện này không thể kéo dài, mà áp lực càng ngày càng nặng thì căn cơ Lâm Minh sâu hơn nữa cũng tiêu hao hết, cuối cùng là dầu tắt đèn hết.
Lâm Minh tự nhận trong thiên tài cùng tuổi, luận căn cơ và thân thể cường đại, luận thừa nhận áp lực thì hắn là đệ nhất.
Nếu như hắn đoán không lầm thì khảo nghiệm này nhắm vào thiên tài Thần Hải kỳ.
Nhắm mắt minh thần, Lâm Minh cẩn thận cảm ngộ Hồng Mông chi khí lưu động trong không gian, hắn ẩn ẩn phát hiện quy luật nào đó
Mà những đường vân trên đá Hỗn Độn Lâm Minh đã sớm hiểu trong lòng, những mà hiểu lại không thể phá giải Hồng Mông pháp tắc trong Hỗn Nguyên chung!
- Thì ra là thế, ta hiểu rồi, Hỗn Nguyên Thiên tôn lưu pháp tắc đại đạo trong Hỗn Nguyên chung, bản thân chính là muốn võ gia tìm hiểu đá Hỗn Độn vượt qua khảo nghiệm, nếu như tìm hiểu không được thì không chịu nổi áp lực mà thất bại.
Ý thức được điểm này, trong lòng Lâm Minh bừng sáng, hắn cũng phải khâm phục Hỗn Nguyên Thiên tôn, có thể bằng vào lý giải của mình với Hồng Mông Thiên Đạo xếp đặt ra thí luyện này.
/2473
|