Thần Mộng Thiên Tôn đang ở sâu trong Tu Di Sơn, ở trong cung điện tên là Tứ Đại Thiên Vương.
Cung điện to lớn như thế cơ hồ tất cả tiểu sa di, tăng lữ đều được dời đi, trong cung điện toàn bộ đổi thành đệ tử Thần Mộng Thiên Cung, thuần một sắc nữ tính.
Thần Mộng Thiên Tôn vừa mới tắm rửa thay quần áo, đôi chân ngọc để trần đi trong đại điện, nhìn kỹ thì thấy chân của nàng không có chạm đất, giống như tiên tử hạ phàm.
- Sư tôn, Lâm Minh cầu kiến!
Một đệ tử áo trắng nói.
- Lâm Minh?
Thần Mộng Thiên Tôn tâm niệm khẽ động, nói ra:
- Cho hắn vào đi!
Cho dù là Thần Mộng Thiên Cung hay ở Tu Di Sơn, tẩm cung của Thần Mộng Thiên Tôn chỉ có nữ nhân mới đi vào được, Lâm Minh xem như ngoại lệ duy nhất.
Sau khi được cho vào, Lâm Minh đi vào Tứ đại Thiên Vương điện, bước đi trong hành lang Lâm Minh cảm giác được lệ khí.
Nhìn chung quanh thì thấy khắc đầy ấn ký phạn văn.
Phạn văn của phật giới đã tự hành hệ thống, vô cùng xảo diệu.
Những viên gạch dưới chân của Lâm Minh được rót đầy ma huyết.
Những ma huyết này luyện thành đá có thể tụ tập sát khí cùng lệ khí, nếu như người nào tâm trí không kiên định, đi lên những viên gạch này tâm thần sẽ thất thủ, mà nhười tâm trí kiên định đi lên sẽ rèn luyện tâm tính, nếu như là đệ tử cửa phật sẽ rèn luyện phật tính.
Tĩnh! Nhẫn! Thiền!
Đây là phật tính của đệ tử phật môn.
Lâm Minh đi thẳng tới tẩm cung của Thần Mộng Thiên Tôn. Cung kính thi lễ,
- Đệ tử Lâm Minh, bái kiến Thần Mộng tiền bối.
- Chuyện gì?
Thần Mộng nhìn về phía Lâm Minh.
Lâm Minh cung kính nói:
- Đệ tử muốn mượn thi thể Thánh tộc Giới Vương.
Lâm Minh nói thẳng ý đồ mình tới, hắn cũng tương đối tín nhiệm Thần Mộng Thiên Tôn. Thậm chí Lâm Minh còn nghĩ tới lúc này đại chiến là thời điểm sinh tử tồn vong của nhân tộc, hắn có thể mang ma phương cho Thần Mộng Thiên Tôn sử dụng.
Tuy ma phương trân quý, nhưng mà trước sinh tử tồn vong của nhân tộc, nước mất nhà tan, nếu như nhân tộc bị diệt thì Lâm Minh tu vị Thần Biến kỳ cũng chẳng còn căn cơ, thân nhân, người yêu của hắn sẽ gặp tai họa ngập đầu.
- Ah?
Trong lòng Thần Mộng khẽ động, có chút khó tin nhìn qua Lâm Minh, trầm mặc trong chốc lát, nàng không có vấn đề gì, chỉ hất tay lên và thi thể Giới Vương bay về phía Lâm Minh.
- Cầm đi đi!
Thần Mộng Thiên Tôn quả quyết làm cho Lâm Minh có chút ngoài ý muốn, những lời hắn chuẩn bị tốt cũng không cần dùng.
- Tạ tiền bối.
Thần Mộng Thiên Tôn chỉ qua một phía, chỉ vào đại điện bên cạnh nói ra.
- Ngươi muốn làm chuyện gì thì đi vào trong khu bế quan đi.
Nói xong Thần Mộng Thiên Tôn quay người rời đi, lưu lại Lâm Minh ở đây.
Sau khi tiến vào khu bế quan, bên trong tự thành tiểu thế giới, không bị người quấy rầy..
- Thần Mộng tiền bối đúng là có phong phạm của người đứng đầu.
Trong không gian ma phương, Mộ Thiên Tuyết nói ra.
- Người bình thường đều hỏi ngươi cần thi thể làm gì, dù sao tu vị của ngươi cũng dò xét không ra, muốn thi thể không hợp với lẽ thường.
- Nhưng mà Thần Mộng cái gì cũng không hỏi, bởi vì nàng tin tưởng ngươi, biết rõ ngươi cần thi thể có chỗ hữu dụng, mà tu vị của ngươi cầm thi thể cũng chẳng làm được gì, nhưng mà ngươi lại có lòng tin thăm dò như thế, như vậy nhất định là có đồ vật vượt qua người thường, thuộc về bí mật của ngươi, cho nên Thần Mộng Thiên Tôn dứt khoát không hỏi gì cả, trực tiếp đem thi thể cho ngươi, cho ngươi đi vào không gian độc lập.
- Đúng vậy.
Lâm Minh gật gật đầu, nếu như là người khác sẽ cướp đồ của mình, như vậy chỉ có thể kiêu hùng như Thần Mộng Thiên Tôn có lòng dạ quảng đại mới làm thế, mới có thống lĩnh nhân tộc, đoàn kết các thế lực, có người như vậy đứng đầu là phúc của nhân tộc..
Thúc dục ma phương, đọc trí nhớ của Giới Vương này thì phải cởi bỏ phong ấn của kẻ này, đây là công tác không dễ dàng, cần Mộ Thiên Tuyết phối hợp.
Lâm Minh hiện tại cùng có quan hệ thân mật với ma phương hơn trước, nghĩ đến hắn tới lúc có thể thúc dục ma phương cũng không còn xa nữa.
Tạo Hóa thánh tử xuất hiện làm cho Lâm Minh cảm giác nguy cơ.
Tạo Hóa thánh tử là Thánh Quân cảnh, đã có thể thúc dục Hồng Mông linh châu.
Mà Tạo Hóa Thánh Hoàng mang Hồng Mông linh châu cho Tạo Hóa thánh tử sử dụng, chuyện này cũng chứng minh Thánh tộc tín nhiệm Tạo Hóa thánh tử.
Cũng là một đời tuổi trẻ, Tạo Hóa thánh tử đã vượt xa Lâm Minh.
Lâm Minh làm sao nhận thua? Hắn muốn hiển lộ phong mang trong đại kiếp, đầu tiên cần phải làm là khống chế ma phương!
Hít sâu một hơi, mi tâm của Lâm Minh có Hồng Mông chiến linh bay ra.
Hồng Mông chiến linh màu vàng lọt, hôm nay đã biến thành màu xanh, khoảng cách bích hồn chiến linh đã rất gần.
Được sự quán chú của Hồng Mông chiến linh, ma phương trong người Lâm Minh chấn động lên.
Sắc mặt Mộ Thiên Tuyết cũn ngưng trọng, hai tay liên tục đánh ra ấn bí quyết, bay vào nội thế giới của Lâm Minh. Phụ trợ Lâm Minh điều khiển, hiện tại Mộ Thiên Tuyết thực lực tăng nhanh chóng, đã khó có thể phỏng đoán thực lực của nàng rồi.
Giờ khắc này trong đan điền của Lâm Minh có hắc quang thâm trầm hiện ra. Lâm Minh có thể cảm giác được ma phương chấn động.
Phù văn mặt ngoài của ma phương chấn động, từng đạo phù văn lưu chuyển trôi nổi trong không gian.
Những phù văn này không có quán chú bất cứ năng lượng nào, nhưng mà nó bay múa rung động lắc lư, chỉ cần Lâm Minh dùng đầy đủ thực lực quán chú vào có thể đánh tan ngay!
- Đi!
Lâm Minh chỉ một ngón tay, rất nhiều phù văn bay vào trong thi thể Thánh tộc Giới Vương kia, chui vào tinh thần chi hải của nó.
Trong tích tắc Lâm Minh cảm giác đại não trống rỗng, vô số trí nhớ hỗn loạn gào thét bay tới, đột nhiên thân thể Lâm Minh chấn động, sắc mặt hơi tái nhợt.
- Lâm Minh...
Mộ Thiên Tuyết có chút bận tâm. Dùng thực lực của Lâm Minh bây giờ dù có mình trợ giúp, trực tiếp đọc trí nhớ của Giới Vương cũng có nhiều nguy hiểm, không cẩn thận rơi vào trí nhớ loạn lưu của đối phương sẽ lạc mất bản thân, không phân rõ trí nhớ của mình hoặc đối phương.
Trong trí nhớ loạn lưu mãnh liệt, Lâm Minh giống như trải qua nhân sinh của Giới Vương này.
Trong hỗn loạn hắn nhìn thấy nhiều tình cảnh, những tình cảnh này vô cùng chân thật, Lâm Minh giống như tự mình trải qua, trong tích tắc Lâm Minh cơ hồ cho rằng mình chính là Thánh tộc Giới Vương, ánh mắt của hắn có chút mất phương hướng.
Mộ Thiên Tuyết thấy trong lòng căng thẳng, đúng lúc này mi tâm của Lâm Minh có Hồng Mông chiến linh quang mang lập loè, thời điểm Lâm Minh sắp trầm luân thì Hồng Mông chiến linh giống như hải đăng chỉ hướng cho Lâm Minh.
Trong chốc lát Lâm Minh thanh tỉnh lại.
Mộ Thiên Tuyết thở một hơi dài nhẹ nhõm, phương diện ý chí Lâm Minh xác thực không phải người bình thường có thể so sánh.
Lâm Minh yên lặng đọc trí nhớ, từ nhỏ đến lớn, từ bước một trải qua phát triển của Thánh tộc Giới Vương.
Chuyện này còn rõ ràng hơn sưu hồn thuật cả trăm ngàn lần, cơ hồ làm cho Lâm Minh trải qua nhân sinh của Thánh tộc Giới Vương.
Quá trình này tương đối dài dằng dặc, cũng tiêu hao nhiều tinh lực và thời gian, mặc dù ý chí của Lâm Minh cường đại và tu tập Thần Mộng pháp tắc, tiêu hao lớn như vậy hắn cũng khó chịu nổi.
Mộ Thiên Tuyết yên lặng đặt tay lên lưng của Lâm Minh, chèo chống tiêu hao của Lâm Minh.
- Tìm được, chính là trong chỗ này.
Lâm Minh phát hiện trí nhớ bị phong ấn của Thánh tộc Giới Vương, hắn hét lớn một tiếng, Hồng Mông chiến linh thúc dục đến mức tận cùng, ma phương dùng nhiều ấn phù đánh giết vào, chỉ nghe oanh một tiếng nổ lớn.
Đột nhiên thân thể Lâm Minh run rẩy lên, lỗ mũi chảy máu tươi.
Thi thể Thánh tộc Giới Vương bắn ra mạnh mẽ, Lâm Minh quỳ một chân trên đất, thở hổn hển.
- Thế nào rồi?
Mộ Thiên Tuyết không thể chờ đợi được hỏi.
- Tìm được! Ta biết rõ rất nhiều tin tức của Thánh tộc, cũng biết được Thánh tộc đang kiêng kị cái gì!
- Trước đó thán tức thần tường của Thánh tộc đã vỡ ra, thán tức thần tường của Thánh tộc cùng Hồn Tộc đã sớm nứt vỡ rồi, hiện tại Thánh tộc đang như nước với lửa với Hồn Tộc, tùy thời có khả năng khai chiến, cường giả Chân Thần của Thánh tộc đã bị kiềm chế, Thiên tôn cũng không dám tùy ý hi sinh. Trừ chuyện đó ra tình huống bây giờ của Thánh tộc còn phức tạp hơn chúng ta nghĩ nhiều.
Cung điện to lớn như thế cơ hồ tất cả tiểu sa di, tăng lữ đều được dời đi, trong cung điện toàn bộ đổi thành đệ tử Thần Mộng Thiên Cung, thuần một sắc nữ tính.
Thần Mộng Thiên Tôn vừa mới tắm rửa thay quần áo, đôi chân ngọc để trần đi trong đại điện, nhìn kỹ thì thấy chân của nàng không có chạm đất, giống như tiên tử hạ phàm.
- Sư tôn, Lâm Minh cầu kiến!
Một đệ tử áo trắng nói.
- Lâm Minh?
Thần Mộng Thiên Tôn tâm niệm khẽ động, nói ra:
- Cho hắn vào đi!
Cho dù là Thần Mộng Thiên Cung hay ở Tu Di Sơn, tẩm cung của Thần Mộng Thiên Tôn chỉ có nữ nhân mới đi vào được, Lâm Minh xem như ngoại lệ duy nhất.
Sau khi được cho vào, Lâm Minh đi vào Tứ đại Thiên Vương điện, bước đi trong hành lang Lâm Minh cảm giác được lệ khí.
Nhìn chung quanh thì thấy khắc đầy ấn ký phạn văn.
Phạn văn của phật giới đã tự hành hệ thống, vô cùng xảo diệu.
Những viên gạch dưới chân của Lâm Minh được rót đầy ma huyết.
Những ma huyết này luyện thành đá có thể tụ tập sát khí cùng lệ khí, nếu như người nào tâm trí không kiên định, đi lên những viên gạch này tâm thần sẽ thất thủ, mà nhười tâm trí kiên định đi lên sẽ rèn luyện tâm tính, nếu như là đệ tử cửa phật sẽ rèn luyện phật tính.
Tĩnh! Nhẫn! Thiền!
Đây là phật tính của đệ tử phật môn.
Lâm Minh đi thẳng tới tẩm cung của Thần Mộng Thiên Tôn. Cung kính thi lễ,
- Đệ tử Lâm Minh, bái kiến Thần Mộng tiền bối.
- Chuyện gì?
Thần Mộng nhìn về phía Lâm Minh.
Lâm Minh cung kính nói:
- Đệ tử muốn mượn thi thể Thánh tộc Giới Vương.
Lâm Minh nói thẳng ý đồ mình tới, hắn cũng tương đối tín nhiệm Thần Mộng Thiên Tôn. Thậm chí Lâm Minh còn nghĩ tới lúc này đại chiến là thời điểm sinh tử tồn vong của nhân tộc, hắn có thể mang ma phương cho Thần Mộng Thiên Tôn sử dụng.
Tuy ma phương trân quý, nhưng mà trước sinh tử tồn vong của nhân tộc, nước mất nhà tan, nếu như nhân tộc bị diệt thì Lâm Minh tu vị Thần Biến kỳ cũng chẳng còn căn cơ, thân nhân, người yêu của hắn sẽ gặp tai họa ngập đầu.
- Ah?
Trong lòng Thần Mộng khẽ động, có chút khó tin nhìn qua Lâm Minh, trầm mặc trong chốc lát, nàng không có vấn đề gì, chỉ hất tay lên và thi thể Giới Vương bay về phía Lâm Minh.
- Cầm đi đi!
Thần Mộng Thiên Tôn quả quyết làm cho Lâm Minh có chút ngoài ý muốn, những lời hắn chuẩn bị tốt cũng không cần dùng.
- Tạ tiền bối.
Thần Mộng Thiên Tôn chỉ qua một phía, chỉ vào đại điện bên cạnh nói ra.
- Ngươi muốn làm chuyện gì thì đi vào trong khu bế quan đi.
Nói xong Thần Mộng Thiên Tôn quay người rời đi, lưu lại Lâm Minh ở đây.
Sau khi tiến vào khu bế quan, bên trong tự thành tiểu thế giới, không bị người quấy rầy..
- Thần Mộng tiền bối đúng là có phong phạm của người đứng đầu.
Trong không gian ma phương, Mộ Thiên Tuyết nói ra.
- Người bình thường đều hỏi ngươi cần thi thể làm gì, dù sao tu vị của ngươi cũng dò xét không ra, muốn thi thể không hợp với lẽ thường.
- Nhưng mà Thần Mộng cái gì cũng không hỏi, bởi vì nàng tin tưởng ngươi, biết rõ ngươi cần thi thể có chỗ hữu dụng, mà tu vị của ngươi cầm thi thể cũng chẳng làm được gì, nhưng mà ngươi lại có lòng tin thăm dò như thế, như vậy nhất định là có đồ vật vượt qua người thường, thuộc về bí mật của ngươi, cho nên Thần Mộng Thiên Tôn dứt khoát không hỏi gì cả, trực tiếp đem thi thể cho ngươi, cho ngươi đi vào không gian độc lập.
- Đúng vậy.
Lâm Minh gật gật đầu, nếu như là người khác sẽ cướp đồ của mình, như vậy chỉ có thể kiêu hùng như Thần Mộng Thiên Tôn có lòng dạ quảng đại mới làm thế, mới có thống lĩnh nhân tộc, đoàn kết các thế lực, có người như vậy đứng đầu là phúc của nhân tộc..
Thúc dục ma phương, đọc trí nhớ của Giới Vương này thì phải cởi bỏ phong ấn của kẻ này, đây là công tác không dễ dàng, cần Mộ Thiên Tuyết phối hợp.
Lâm Minh hiện tại cùng có quan hệ thân mật với ma phương hơn trước, nghĩ đến hắn tới lúc có thể thúc dục ma phương cũng không còn xa nữa.
Tạo Hóa thánh tử xuất hiện làm cho Lâm Minh cảm giác nguy cơ.
Tạo Hóa thánh tử là Thánh Quân cảnh, đã có thể thúc dục Hồng Mông linh châu.
Mà Tạo Hóa Thánh Hoàng mang Hồng Mông linh châu cho Tạo Hóa thánh tử sử dụng, chuyện này cũng chứng minh Thánh tộc tín nhiệm Tạo Hóa thánh tử.
Cũng là một đời tuổi trẻ, Tạo Hóa thánh tử đã vượt xa Lâm Minh.
Lâm Minh làm sao nhận thua? Hắn muốn hiển lộ phong mang trong đại kiếp, đầu tiên cần phải làm là khống chế ma phương!
Hít sâu một hơi, mi tâm của Lâm Minh có Hồng Mông chiến linh bay ra.
Hồng Mông chiến linh màu vàng lọt, hôm nay đã biến thành màu xanh, khoảng cách bích hồn chiến linh đã rất gần.
Được sự quán chú của Hồng Mông chiến linh, ma phương trong người Lâm Minh chấn động lên.
Sắc mặt Mộ Thiên Tuyết cũn ngưng trọng, hai tay liên tục đánh ra ấn bí quyết, bay vào nội thế giới của Lâm Minh. Phụ trợ Lâm Minh điều khiển, hiện tại Mộ Thiên Tuyết thực lực tăng nhanh chóng, đã khó có thể phỏng đoán thực lực của nàng rồi.
Giờ khắc này trong đan điền của Lâm Minh có hắc quang thâm trầm hiện ra. Lâm Minh có thể cảm giác được ma phương chấn động.
Phù văn mặt ngoài của ma phương chấn động, từng đạo phù văn lưu chuyển trôi nổi trong không gian.
Những phù văn này không có quán chú bất cứ năng lượng nào, nhưng mà nó bay múa rung động lắc lư, chỉ cần Lâm Minh dùng đầy đủ thực lực quán chú vào có thể đánh tan ngay!
- Đi!
Lâm Minh chỉ một ngón tay, rất nhiều phù văn bay vào trong thi thể Thánh tộc Giới Vương kia, chui vào tinh thần chi hải của nó.
Trong tích tắc Lâm Minh cảm giác đại não trống rỗng, vô số trí nhớ hỗn loạn gào thét bay tới, đột nhiên thân thể Lâm Minh chấn động, sắc mặt hơi tái nhợt.
- Lâm Minh...
Mộ Thiên Tuyết có chút bận tâm. Dùng thực lực của Lâm Minh bây giờ dù có mình trợ giúp, trực tiếp đọc trí nhớ của Giới Vương cũng có nhiều nguy hiểm, không cẩn thận rơi vào trí nhớ loạn lưu của đối phương sẽ lạc mất bản thân, không phân rõ trí nhớ của mình hoặc đối phương.
Trong trí nhớ loạn lưu mãnh liệt, Lâm Minh giống như trải qua nhân sinh của Giới Vương này.
Trong hỗn loạn hắn nhìn thấy nhiều tình cảnh, những tình cảnh này vô cùng chân thật, Lâm Minh giống như tự mình trải qua, trong tích tắc Lâm Minh cơ hồ cho rằng mình chính là Thánh tộc Giới Vương, ánh mắt của hắn có chút mất phương hướng.
Mộ Thiên Tuyết thấy trong lòng căng thẳng, đúng lúc này mi tâm của Lâm Minh có Hồng Mông chiến linh quang mang lập loè, thời điểm Lâm Minh sắp trầm luân thì Hồng Mông chiến linh giống như hải đăng chỉ hướng cho Lâm Minh.
Trong chốc lát Lâm Minh thanh tỉnh lại.
Mộ Thiên Tuyết thở một hơi dài nhẹ nhõm, phương diện ý chí Lâm Minh xác thực không phải người bình thường có thể so sánh.
Lâm Minh yên lặng đọc trí nhớ, từ nhỏ đến lớn, từ bước một trải qua phát triển của Thánh tộc Giới Vương.
Chuyện này còn rõ ràng hơn sưu hồn thuật cả trăm ngàn lần, cơ hồ làm cho Lâm Minh trải qua nhân sinh của Thánh tộc Giới Vương.
Quá trình này tương đối dài dằng dặc, cũng tiêu hao nhiều tinh lực và thời gian, mặc dù ý chí của Lâm Minh cường đại và tu tập Thần Mộng pháp tắc, tiêu hao lớn như vậy hắn cũng khó chịu nổi.
Mộ Thiên Tuyết yên lặng đặt tay lên lưng của Lâm Minh, chèo chống tiêu hao của Lâm Minh.
- Tìm được, chính là trong chỗ này.
Lâm Minh phát hiện trí nhớ bị phong ấn của Thánh tộc Giới Vương, hắn hét lớn một tiếng, Hồng Mông chiến linh thúc dục đến mức tận cùng, ma phương dùng nhiều ấn phù đánh giết vào, chỉ nghe oanh một tiếng nổ lớn.
Đột nhiên thân thể Lâm Minh run rẩy lên, lỗ mũi chảy máu tươi.
Thi thể Thánh tộc Giới Vương bắn ra mạnh mẽ, Lâm Minh quỳ một chân trên đất, thở hổn hển.
- Thế nào rồi?
Mộ Thiên Tuyết không thể chờ đợi được hỏi.
- Tìm được! Ta biết rõ rất nhiều tin tức của Thánh tộc, cũng biết được Thánh tộc đang kiêng kị cái gì!
- Trước đó thán tức thần tường của Thánh tộc đã vỡ ra, thán tức thần tường của Thánh tộc cùng Hồn Tộc đã sớm nứt vỡ rồi, hiện tại Thánh tộc đang như nước với lửa với Hồn Tộc, tùy thời có khả năng khai chiến, cường giả Chân Thần của Thánh tộc đã bị kiềm chế, Thiên tôn cũng không dám tùy ý hi sinh. Trừ chuyện đó ra tình huống bây giờ của Thánh tộc còn phức tạp hơn chúng ta nghĩ nhiều.
/2473
|