Thanh niên này vừa xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Võ giả Thánh tộc nhìn thấy người nọ thì kích động lên.
- Đế Tử Na Kỳ!
- Thật sự là đế tử!
Thánh tộc đẳng cấp sâm nghiêm, thượng vị giả sẽ được cả chủng tộc sùng bái, thiên tìa đỉnh cấp của Thánh tộc có được địa vị vô thượng.
Huống chi danh xưng đế tử là Tạo Hóa Thánh Hoàng tự mình phong xuống, tự nhiên ý nghĩa phi phàm.
Trong thế hệ trẻ, địa vị của Na Kỳ cũng gần với Tạo Hóa thánh tử, với tư cách thiên tài đỉnh cấp của Thánh tộc sinh ra trong đại thế, tương lai hắn có khả năng trở thành Chân Thần.
Đến lúc đó Na Kỳ cho dù không phải Thánh tộc Thánh hoàng, cũng là á hoàng, địa vị không kém hơn Tạo Hóa Thánh Hoàng bao nhiêu.
- Hắn chính là Na Kỳ!
Tuyệt đại đa số võ giả nhân tộc đều lần đầu nhìn thấy Na Kỳ.
Kể cả Lâm Minh cũng là như thế.
Lâm Minh nhìn qua Na Kỳ, cười lạnh nói:
- Ngươi rốt cục chịu hiện thân, giá đỡ thật lớn!
Khóe miệng Na Kỳ cong lên châm chọc.
- Ngươi còn không phải như vậy, ta rất sớm đã muốn chiếu cố ngươi, thế nhưng mà ngươi hình như co đầu rụt cổ ở Phổ Đà sơn bế quan nha, đến bây giờ mới bằng lòng hiện thân?
Na Kỳ đang nói chuyện, chậm rãi đi vào chiến trường, đứng trước mặt Lâm Minh chừng mười trượng.
- Na Kỳ... Sư huynh...
Hắc Diêm mở miệng gian nan, miệng phun bọt máu.
Nhìn thấy một màn này võ giả Thánh tộc đều cảm thấy nội tâm phát lạnh, thực lực của Hắc Diêm thế nào bọn họ biết rõ. Nhưng mà lực lượng này bị người ta áp không thể thở nổi.
Nhưng mà bây giờ Lâm Minh dùng một thương làm Hắc Diêm không có lực chống cự, loại trùng kích thị giác này quá rung động.
- Lâm Minh rốt cuộc là người thế nào?
- Hắn xác thực là nhân vật đáng sợ, chúng ta trước kia quá xem nhẹ nhân tộc rồi.
Võ giả Thánh tộc sùng kính cường giả, cho dù là địch nhân vẫn không ngoại lệ, Lâm Minh cường đại đã thắng được kính sợ của những người này. Không hề nghi ngờ nếu như Lâm Minh hiện tại giết vào đám võ giả Thánh tộc thì như hổ vào bầy dê, nhẹ nhõm giết người vô số. Với người có thể dễ dàng hủy diệt mình còn dám xem nhẹ sao?
Bất quá đối với Lâm Minh ngăn chặn Hắc Diêm một màn này, Na Kỳ lại tựa hồ như lơ đễnh, hắn nhìn chằm chằm vào Phượng Huyết Thương xem trong chốc lát, đột nhiên mở miệng nói ra:
- Không thể ngờ được. Ngươi còn luyện hóa Hồng Mông chi khí!
Na Kỳ nói một câu đã nói chuẩn át chủ bài của Lâm Minh, thật ra khiến nội tâm của Lâm Minh chấn động, Hồng Mông Thiên Đạo vô cùng thần bí, rất nhiều nhân tộc Giới Vương còn không biết Hồng Mông không gian cùng Hồng Mông chi khí. Dù sao Hồng Mông chi khí tồn tại lúc vũ trụ mới hình thành, về sau khi vũ trụ diễn biến thì Hồng Mông chi khí đã sớm diễn biến ra vạn vật, biến mất không thấy gì nữa.
Hỗn Nguyên Thiên tôn cũng vì cơ duyên xảo hợp mới luyện ra Hồng Mông Thiên Đạo.
Lâm Minh âm thầm chú ý Đế Tử Na Kỳ trước mặt, nói thực lực của hắn còn mạnh hơn kiến thức của hắn nhiều, phải cẩn thận.
Dường như nhìn ra tâm tư của Lâm Minh, Na Kỳ cười hắc hắc, nói:
- Ta nhận ra Hồng Mông chi khí rất kỳ quái sao, chẳng lẽ ngươi không biết mươi vạn năm trước Nhân tộc đã từng có Thiên tôn vận dụng Hồng Mông Thiên Đạo vẫn lạc trong tay tộc ta à, hắn rất nhiều bảo vật thậm chí có chứa Hồng Mông chi khí, cũng đã bị tộc ta đoạt được.
Na Kỳ xùy vừa cười nói ra, mà lời này lọt vào trong tai Lâm Minh trong thì vô cùng chói tai, sắc mặt Lâm Minh trầm xuống, Hỗn Nguyên Thiên tôn là ân sư của hắn, hắn đã chết trong tay Thánh tộc, thù này không thể không báo, mà Na Kỳ vào lúc này còn mang ra khoe khoang, càng xúc động nghịch lân trong lòng Lâm Minh.
Lâm Minh phẫn nộ và cầm Phượng Huyết Thương không tự giác tăng lớn sức nặng, báng thương không ngừng vang lên âm thanh xương cốt Tạch tạch tạch đứt gãy, bị đặt dưới Phượng Huyết Thương là Hắc Diêm miệng lớn thổ huyết, thân thể không ngưng run lên, hắn hiện tại không có năng lực kêu rên, xương cốt của hắn gãy rất nhiều, nội tạng biến thành bùn nhão.
Na Kỳ nhướng mày, âm thanh lạnh lùng nói:
- Lâm Minh, ngươi hẳn là không biết, trong cuộc chiến lúc trước cao tầng Phổ Đà sơn đã ước định với Thánh tộc rồi, chỉ là thi đấu, trừ phi đao thương không có mắt, nếu không không thể cố ý giết người!
Na Kỳ nói là sự thật, Phổ Đà sơn phái Hành Si, Long Nha xuất chiến, đã định liệu trước bọn họ phần thắng không lớn, tự nhiên không có khả năng phái hy vọng của nhân tộc đi chịu chết, cho nên mới chủ động ước đinh với Thánh tộc.
Lâm Minh có chút trầm mặc, vẫn dời Phượng Huyết Thương đi, áp lực thật lớn đột nhiên biến mất, thân thể Hắc Diêm đột nhiên chấn động, lại phun máu tươi và ngất đi.
Cách đó không xa võ giả Thánh tộc câm như hến, Lâm Minh thật đáng sợ, dùng lực lượng thân thể làm võ giả Thánh tộc Hắc Diêm chuyên tu phòng ngự bị ép thân thể nát nhừ, có khả năng tàn phế
- Hừ!
Na Kỳ hừ lạnh một tiếng, vẫy tay thu Hắc Diêm vào trong động phủ tùy thân.
Hắn không có đi truy cứu Lâm Minh dời Phượng Huyết Thương ra làm cho Hắc Diêm bị thương lớn hơn, đây chỉ là việc nhỏ, mà là cười lạnh nói:
- Có thể đánh Hắc Diêm thành bộ dáng như vậy, ngươi ngược lại còn mạnh hơn ta nghĩ một chút, nhưng mà... Hắc hắc, ngươi ở hiện trường đàm phán trên Phổ Đà sơn khiêu chiến Tạo Hóa thánh tử Ô Ma sư huynh, thật sự là ngu xuẩn, quân đội hai bên khai chiến cầm đao thương thuẫn kiếm chiến đấu ác liệt, ngươi một hài đồng cầm ná cao su đi vào trong kêu gào với tướng lãnh của đối thủ, nếu như không là hội trường đàm phán, tình huống đặc thù, khí tràng không thể yếu, ngươi cho rằng Ô Ma sư huynh sẽ đáp ứng ngươi sao? Hắn chỉ là con sâu cái kiến thôi.
Sắc mặt Lâm Minh lạnh lùng, hỏi ngược lại:
- Nghe khẩu khí của ngươi thì có thể tùy ý giết ta như con sâu cái kiến?
- Ha ha, ngươi đúng là thông minh, tuy thực lực của ngươi xuất chúng hơn ta nghĩ một ít, nhưng xem như có tư cách làm đối thủ của ta mà thôi, ngươi cho rằng ngươi vô địch cùng thế hệ sao? Ngươi vừa trải qua hai cuộc chiến đấu, tuy ta biết ngươi tiêu hao không lớn, nhưng mà ta không muốn ngươi tìm cớ vì thất bại của ngươi trước ta, ta cho ngươi ba ngày điều chỉnh trạng thái, ba ngày sau ta sẽ chiến với ngươi.
Na Kỳ hai tay ôm ngực, lười biếng nói ra, bộ dáng bấ cần đời, dường như đại chiến với Lâm Minh chẳng đặt trong lòng.
- Thằng này, thật là quá trang Bức'!
- Hắn cho rằng hắn là ai?
Nhân tộc bên này đám võ giả không nhìn được, nhưng mà bọn họ không thể không thừa nhận Na Kỳ thực lực thâm bất khả trắc, tới bây giờ không ai biết thực lực của hắn là thế nào, thậm chí bọn họ chưa biết chiêu thức của Na Kỳ là gì.
Mà ở cách chiến trường không xa, Long Nha áo đen và Hành Si mặc tăng bào nhìn qua chiến trường.
- Chín năm không gặp Lâm Minh quả nhiên đã tiến một bước dài, thần thoại của hắn chỉ sợ sẽ tiếp diễn.
Hành Si yên lặng nói ra, cầm phật châu trong tay niệm một câu phật hiệu, mà Long Nha chậm rãi nắm chặt nắm đấm, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Lâm Minh cầm Phượng Huyết Thương trong tay, nhìn qua phía Đế Tử Na Kỳ, hắn cười lạnh một tiếng, mũi thương chậm rãi chỉ thẳng vào mi tâm của Na Kỳ.
- Ba ngày quá lâu, hai cuộc chiến đấu vừa rồi ta chỉ xem như tập thể dục, ta và ngươi chiến đấu nay bây giờ.
Lâm Minh nói lời này rất hung hăng càn quấy, hai cuộc chiến đấu vừa rồi đối chiến nữ tử áo đỏ không đáng kể, thế nhưng mà đối chiến Hắc Diêm tuyệt đối xem là kịch liệt, bản thân Hắc Diêm cũng không phỉa kẻ yếu, thế nhưng mà Lâm Minh xem đó chỉ là tập thể dục mà thôi.
- Vậy sao...
Na Kỳ sờ lên cằm và cười, hắn tươi cười lộ ra tà khí, ánh mắt sắc bén như đao.
- Nếu ngươi muốn bại nhanh như thế thì ta chờ ngươi.
BOANG...
Từng tiếng minh dài vang lên, Na Kỳ từ trong tu di giới rút một trường trương tối đen.
Vũ khí của Na Kỳ cũng là thương!
- Thương? Có ý tứ!
Lâm Minh nhìn qua Na Kỳ, chiến ý sôi trào, hắn có thể cảm giác được Na Kỳ cũng không phải kẻ yếu, tuy Na Kỳ hung hăng càn quấy, nhưng mà thực lực thâm bất khả trắc.
- Ta muốn chiến thắng Tạo Hóa thánh tử, cho nên bắt đầu từ ngươi đi.
Võ giả Thánh tộc nhìn thấy người nọ thì kích động lên.
- Đế Tử Na Kỳ!
- Thật sự là đế tử!
Thánh tộc đẳng cấp sâm nghiêm, thượng vị giả sẽ được cả chủng tộc sùng bái, thiên tìa đỉnh cấp của Thánh tộc có được địa vị vô thượng.
Huống chi danh xưng đế tử là Tạo Hóa Thánh Hoàng tự mình phong xuống, tự nhiên ý nghĩa phi phàm.
Trong thế hệ trẻ, địa vị của Na Kỳ cũng gần với Tạo Hóa thánh tử, với tư cách thiên tài đỉnh cấp của Thánh tộc sinh ra trong đại thế, tương lai hắn có khả năng trở thành Chân Thần.
Đến lúc đó Na Kỳ cho dù không phải Thánh tộc Thánh hoàng, cũng là á hoàng, địa vị không kém hơn Tạo Hóa Thánh Hoàng bao nhiêu.
- Hắn chính là Na Kỳ!
Tuyệt đại đa số võ giả nhân tộc đều lần đầu nhìn thấy Na Kỳ.
Kể cả Lâm Minh cũng là như thế.
Lâm Minh nhìn qua Na Kỳ, cười lạnh nói:
- Ngươi rốt cục chịu hiện thân, giá đỡ thật lớn!
Khóe miệng Na Kỳ cong lên châm chọc.
- Ngươi còn không phải như vậy, ta rất sớm đã muốn chiếu cố ngươi, thế nhưng mà ngươi hình như co đầu rụt cổ ở Phổ Đà sơn bế quan nha, đến bây giờ mới bằng lòng hiện thân?
Na Kỳ đang nói chuyện, chậm rãi đi vào chiến trường, đứng trước mặt Lâm Minh chừng mười trượng.
- Na Kỳ... Sư huynh...
Hắc Diêm mở miệng gian nan, miệng phun bọt máu.
Nhìn thấy một màn này võ giả Thánh tộc đều cảm thấy nội tâm phát lạnh, thực lực của Hắc Diêm thế nào bọn họ biết rõ. Nhưng mà lực lượng này bị người ta áp không thể thở nổi.
Nhưng mà bây giờ Lâm Minh dùng một thương làm Hắc Diêm không có lực chống cự, loại trùng kích thị giác này quá rung động.
- Lâm Minh rốt cuộc là người thế nào?
- Hắn xác thực là nhân vật đáng sợ, chúng ta trước kia quá xem nhẹ nhân tộc rồi.
Võ giả Thánh tộc sùng kính cường giả, cho dù là địch nhân vẫn không ngoại lệ, Lâm Minh cường đại đã thắng được kính sợ của những người này. Không hề nghi ngờ nếu như Lâm Minh hiện tại giết vào đám võ giả Thánh tộc thì như hổ vào bầy dê, nhẹ nhõm giết người vô số. Với người có thể dễ dàng hủy diệt mình còn dám xem nhẹ sao?
Bất quá đối với Lâm Minh ngăn chặn Hắc Diêm một màn này, Na Kỳ lại tựa hồ như lơ đễnh, hắn nhìn chằm chằm vào Phượng Huyết Thương xem trong chốc lát, đột nhiên mở miệng nói ra:
- Không thể ngờ được. Ngươi còn luyện hóa Hồng Mông chi khí!
Na Kỳ nói một câu đã nói chuẩn át chủ bài của Lâm Minh, thật ra khiến nội tâm của Lâm Minh chấn động, Hồng Mông Thiên Đạo vô cùng thần bí, rất nhiều nhân tộc Giới Vương còn không biết Hồng Mông không gian cùng Hồng Mông chi khí. Dù sao Hồng Mông chi khí tồn tại lúc vũ trụ mới hình thành, về sau khi vũ trụ diễn biến thì Hồng Mông chi khí đã sớm diễn biến ra vạn vật, biến mất không thấy gì nữa.
Hỗn Nguyên Thiên tôn cũng vì cơ duyên xảo hợp mới luyện ra Hồng Mông Thiên Đạo.
Lâm Minh âm thầm chú ý Đế Tử Na Kỳ trước mặt, nói thực lực của hắn còn mạnh hơn kiến thức của hắn nhiều, phải cẩn thận.
Dường như nhìn ra tâm tư của Lâm Minh, Na Kỳ cười hắc hắc, nói:
- Ta nhận ra Hồng Mông chi khí rất kỳ quái sao, chẳng lẽ ngươi không biết mươi vạn năm trước Nhân tộc đã từng có Thiên tôn vận dụng Hồng Mông Thiên Đạo vẫn lạc trong tay tộc ta à, hắn rất nhiều bảo vật thậm chí có chứa Hồng Mông chi khí, cũng đã bị tộc ta đoạt được.
Na Kỳ xùy vừa cười nói ra, mà lời này lọt vào trong tai Lâm Minh trong thì vô cùng chói tai, sắc mặt Lâm Minh trầm xuống, Hỗn Nguyên Thiên tôn là ân sư của hắn, hắn đã chết trong tay Thánh tộc, thù này không thể không báo, mà Na Kỳ vào lúc này còn mang ra khoe khoang, càng xúc động nghịch lân trong lòng Lâm Minh.
Lâm Minh phẫn nộ và cầm Phượng Huyết Thương không tự giác tăng lớn sức nặng, báng thương không ngừng vang lên âm thanh xương cốt Tạch tạch tạch đứt gãy, bị đặt dưới Phượng Huyết Thương là Hắc Diêm miệng lớn thổ huyết, thân thể không ngưng run lên, hắn hiện tại không có năng lực kêu rên, xương cốt của hắn gãy rất nhiều, nội tạng biến thành bùn nhão.
Na Kỳ nhướng mày, âm thanh lạnh lùng nói:
- Lâm Minh, ngươi hẳn là không biết, trong cuộc chiến lúc trước cao tầng Phổ Đà sơn đã ước định với Thánh tộc rồi, chỉ là thi đấu, trừ phi đao thương không có mắt, nếu không không thể cố ý giết người!
Na Kỳ nói là sự thật, Phổ Đà sơn phái Hành Si, Long Nha xuất chiến, đã định liệu trước bọn họ phần thắng không lớn, tự nhiên không có khả năng phái hy vọng của nhân tộc đi chịu chết, cho nên mới chủ động ước đinh với Thánh tộc.
Lâm Minh có chút trầm mặc, vẫn dời Phượng Huyết Thương đi, áp lực thật lớn đột nhiên biến mất, thân thể Hắc Diêm đột nhiên chấn động, lại phun máu tươi và ngất đi.
Cách đó không xa võ giả Thánh tộc câm như hến, Lâm Minh thật đáng sợ, dùng lực lượng thân thể làm võ giả Thánh tộc Hắc Diêm chuyên tu phòng ngự bị ép thân thể nát nhừ, có khả năng tàn phế
- Hừ!
Na Kỳ hừ lạnh một tiếng, vẫy tay thu Hắc Diêm vào trong động phủ tùy thân.
Hắn không có đi truy cứu Lâm Minh dời Phượng Huyết Thương ra làm cho Hắc Diêm bị thương lớn hơn, đây chỉ là việc nhỏ, mà là cười lạnh nói:
- Có thể đánh Hắc Diêm thành bộ dáng như vậy, ngươi ngược lại còn mạnh hơn ta nghĩ một chút, nhưng mà... Hắc hắc, ngươi ở hiện trường đàm phán trên Phổ Đà sơn khiêu chiến Tạo Hóa thánh tử Ô Ma sư huynh, thật sự là ngu xuẩn, quân đội hai bên khai chiến cầm đao thương thuẫn kiếm chiến đấu ác liệt, ngươi một hài đồng cầm ná cao su đi vào trong kêu gào với tướng lãnh của đối thủ, nếu như không là hội trường đàm phán, tình huống đặc thù, khí tràng không thể yếu, ngươi cho rằng Ô Ma sư huynh sẽ đáp ứng ngươi sao? Hắn chỉ là con sâu cái kiến thôi.
Sắc mặt Lâm Minh lạnh lùng, hỏi ngược lại:
- Nghe khẩu khí của ngươi thì có thể tùy ý giết ta như con sâu cái kiến?
- Ha ha, ngươi đúng là thông minh, tuy thực lực của ngươi xuất chúng hơn ta nghĩ một ít, nhưng xem như có tư cách làm đối thủ của ta mà thôi, ngươi cho rằng ngươi vô địch cùng thế hệ sao? Ngươi vừa trải qua hai cuộc chiến đấu, tuy ta biết ngươi tiêu hao không lớn, nhưng mà ta không muốn ngươi tìm cớ vì thất bại của ngươi trước ta, ta cho ngươi ba ngày điều chỉnh trạng thái, ba ngày sau ta sẽ chiến với ngươi.
Na Kỳ hai tay ôm ngực, lười biếng nói ra, bộ dáng bấ cần đời, dường như đại chiến với Lâm Minh chẳng đặt trong lòng.
- Thằng này, thật là quá trang Bức'!
- Hắn cho rằng hắn là ai?
Nhân tộc bên này đám võ giả không nhìn được, nhưng mà bọn họ không thể không thừa nhận Na Kỳ thực lực thâm bất khả trắc, tới bây giờ không ai biết thực lực của hắn là thế nào, thậm chí bọn họ chưa biết chiêu thức của Na Kỳ là gì.
Mà ở cách chiến trường không xa, Long Nha áo đen và Hành Si mặc tăng bào nhìn qua chiến trường.
- Chín năm không gặp Lâm Minh quả nhiên đã tiến một bước dài, thần thoại của hắn chỉ sợ sẽ tiếp diễn.
Hành Si yên lặng nói ra, cầm phật châu trong tay niệm một câu phật hiệu, mà Long Nha chậm rãi nắm chặt nắm đấm, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Lâm Minh cầm Phượng Huyết Thương trong tay, nhìn qua phía Đế Tử Na Kỳ, hắn cười lạnh một tiếng, mũi thương chậm rãi chỉ thẳng vào mi tâm của Na Kỳ.
- Ba ngày quá lâu, hai cuộc chiến đấu vừa rồi ta chỉ xem như tập thể dục, ta và ngươi chiến đấu nay bây giờ.
Lâm Minh nói lời này rất hung hăng càn quấy, hai cuộc chiến đấu vừa rồi đối chiến nữ tử áo đỏ không đáng kể, thế nhưng mà đối chiến Hắc Diêm tuyệt đối xem là kịch liệt, bản thân Hắc Diêm cũng không phỉa kẻ yếu, thế nhưng mà Lâm Minh xem đó chỉ là tập thể dục mà thôi.
- Vậy sao...
Na Kỳ sờ lên cằm và cười, hắn tươi cười lộ ra tà khí, ánh mắt sắc bén như đao.
- Nếu ngươi muốn bại nhanh như thế thì ta chờ ngươi.
BOANG...
Từng tiếng minh dài vang lên, Na Kỳ từ trong tu di giới rút một trường trương tối đen.
Vũ khí của Na Kỳ cũng là thương!
- Thương? Có ý tứ!
Lâm Minh nhìn qua Na Kỳ, chiến ý sôi trào, hắn có thể cảm giác được Na Kỳ cũng không phải kẻ yếu, tuy Na Kỳ hung hăng càn quấy, nhưng mà thực lực thâm bất khả trắc.
- Ta muốn chiến thắng Tạo Hóa thánh tử, cho nên bắt đầu từ ngươi đi.
/2473
|