Hỗn Nguyên Ma Cung phi hành yên tĩnh trong cốc, năng lượng không hề tiêu hao. Điều này chứng tỏ bọn hắn chưa gặp phải nguy hiểm gì.
- Không nghĩ tới, Uông Tử Cốc nguy hiểm nhất trong truyền thuyết lại gió êm sóng lặng như vậy.
Lâm Minh nhiều lần dùng thần thức dò xét xung quanh, xác định không có tà vật, liền lên tiếng nói với Tiểu Ma Tiên.
- Chúng ta đi ra xem một chút. Thiên Minh Tử quả nhiên không dám đi vào.
Lâm Minh đi vào trong Uông Tử Cốc là vì tìm kiếm vùng đất thần tàng, không có khả năng một mức đứng ở bên trong Hỗn Nguyên Ma cung. Nếu không nhất dịnh tốn công vô ích.
- Được!
Tiểu Ma Tiên ứng tiếng, đối mặt với tử địa trong truyền thuyết, sác mặt nàng vô cùng ngưng trọng.
Lâm Minh xác định xung quanh không có nguy hiểm gì liền thắp sáng một đám lửa, hào quan yếu ớt phóng xạ ra xa, chiếu sáng bốn phía.
Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên bước ra ngoài chứng kiến hoàn cảnh xung quanh.
Uông Tử Cốc vô cùng rộng lớn, từ bên ngoài nhìn vào Uông Tử Cốc bất quá chỉ có mấy ngàn trượng. Nhưng tiến vào trong cốc lại phát hiện trong này rộng đến hơn mười dặm.
Xung quanh nào là binh khí không trọn vẹn, áo giáp vỡ vụn, nham thạch pha tạp cùng với thi cốt rơi lả tả. Trong Uông Tử Cốc, nói xương trắng chất đống cũng không đủ.
- Thật làm cho người ta cảm khái! Thời gian dài dằng dặc, không có hài cốt nào có thể chịu đựng được cùng tuế nguyệt. Cho dù là Thiên Tôn, tuổi thọ cũng không quá một trăm triệu năm mà thôi. Hết thọ nguyên thì ngay cả Thiên Tôn cũng trở thành cát bụi...
Tiểu Ma Tiên thở dài một hơi, mà lúc này Lâm Minh ngồi chổm hổm trên mặt đất, cầm lấy một trường mâu không trọn vẹn.
- Trường mâu này dùng thần mộc làm cán mâu, tăng thêm đủ các loại thần lực quán chú. Hiện tại cũng mục nát...nếu không có thập ức năm thì không thể như thế được.
Lâm Minh nói vậy, Tiểu Ma Tiên không khỏi rùng mình.
- Ngươi chẳng lẽ không phát hiện thời không ở đây khác với ngoại giới sao?
Lâm Minh lại nói, nội tâm Tiểu Ma Tiên khẽ động. Nàng tra xét rõ ràng một phen, xác thực đây chính là Vũ Thần không gian.
- Quả thật là khác nhau! Đại khái thời gian ở đây nhanh hơn bên ngoài mười lần.
Tiểu ma Tiên nhắm mắt cảm thụ trong chốc lát rồi đưa ra suy đoán.
- Thời gian nhanh hơn mười lần, nói cách khác những thi cốt này đã có mấy trăm ức năm?
Có được kết luận, Tiểu Ma tiên sửng sốt.
- Nơi này thật đáng sợ!
Tiểu Ma Tiên lại thì thào cảm thán. Nàng còn đang sợ hãi, thán phục thì Lâm Minh đang nhắm mắt cảm thụ thứ gì đó, thật lâu về sau, xác rốt cục xác định một chuyện.
- Cơ Tiên Nhi! Ngươi có phát hiện tuy thời gian ở đây bị cải biến nhưng pháp tắc không có bị vặn vẹo?
Thời gian trong kết giới, có thể tùy ý thay đổi tốc độ của nó. Nếu một Thiên Tôn ra tay, bố trí một kết giới tồn tại ngàn năm cũng có thể. Thế nhưng ở trong Uông Tử Cốc, lại không có tình huống này.
Ở chỗ này tu luyện cùng tìm hiểu pháp tác, cùng ngoại giới có hiệu quả không sai biệt lắm. Mà tu luyện trong này mười này, ngoại giới cũng chỉ mới trôi qua một năm mà thôi.
- Thật?
Tiểu Ma Tiên sững sờ, dựa theo lời Lâm Minh xác minh cẩn thận.
- Chúng ta không phải có thể ở chỗ này tu luyện thỏa thích sao?
Cả Tiểu Ma Tiên và Lâm Minh đều am hiểu về thời gian. Nếu hai người ở trong Uông Tử Cốc tu luyện, tuy không có khả năng một hơi đột phá đến Thánh Chủ, Giới Vương nhưng cũng có thể giúp cho hai người tiết kiệm được một khoảng thời gian tương đối dài.
- Đúng vậy! Đáng tiếc nguyên khí ở đây quá mỏng manh, muốn tu luyện phải tiêu hao rất nhiều Cửu Dương ngọc. Chủ nhân của Tu La Lộ thật sự có thủ đoạn đoạt thiên địa, tạo hóa chúng sinh. Uông Tử Cốc mà hắn kiến tạo không ngờ lại có hiệu quả nghịch thiên như vậy.
Tiểu Ma Tiên hưng phấn nói.
- Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu tu luyện?
- Không vội! Trước tiên dò xét tình huống Uông Tử Cốc cái đã. Nếu không dù chúng ta tu luyện được thực lực cao mà không đi ra được cũng chỉ uống phí tâm cơ mà thôi.
Bị Lâm Minh dội một gáo nước lạnh, Tiểu Ma Tiên đang hưng phấn liền bị dập tắt.
Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên đi thẳng về phía trước, bỗng nhiên hắn từ một khối đá cổ xưa đọc được hàng chữ:
- Tử Cực Thiên Tôn, tự biết mệnh không lâu, tuổi thọ sắp tới hạn, nhập Xích Long Cốc tìm kiếm tạo vật thần tích, dục vọng đột phát cực hạn võ đạo, giải đáp lịch sử chi mê.
- Tử Cực Thiên Tôn, không biết là dạng nhân vật gì, tu vi ở trình độ nào? Thọ nguyên của hắn sắp hết mới dám bước vào Uông Tử Cốc, tất nhiên là hắn không còn sống đi ra.
Tiểu Ma Tiên lên tiếng, giọng nói mang theo vài phần sợ hãi.
- Xích Long Cốc! Đây hẳn là tên vốn có của Uông Tử Cốc, cốc này vì niên đại quá xa xưa, người chết quá nhiều. Hiện tại người ta gọi nó là Uông Tử Cốc. Về phần tạo vật thần tích mà Tử Cực Thiên nói đến, có lẽ chính là chủ nhân của Tu La Lộ.
- Đi thôi! Chúng ta tiếp tục đi về phía trước,
Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên lại cùng tiến lên phía trước, đi sâu vào trong cốc. Càng đi vào sâu bên trong thi cốt càng ngày càng ít, chất lượng cũng có khác biệt. Rất nhiều thi cốt óng ánh sáng bóng như bạch ngọc, hiển nhiên những thi cốt này lưu lại đây chưa lâu.
- Có lẽ có vài thứ đồ vật có giá trị.
Lâm Minh nghĩ như vậy, cánh tay duỗi ra, mấy cái Tu Di giới rơi vào trong tay. Những Tu Di giới này còn có thể sử dụng, Lâm Minh lấy toàn bộ những thứ bên trong ra, nhưng hắn lại thất vọng vì tất cả bảo vật bên trong đã mất đi linh quang.
- Kỳ quái! Nếu như tốc độ thời gian ở đây nhanh hơn mười lần, có lẽ không đến mức tất cả pháp bảo đều mục nát. Nhưng một ngàn năm qua cũng có không ít người táng thân trong Uông Tử Cốc, pháp bảo, đan dược cùng kinh nghiệm vạn năm của những người này vẫn phải được bảo lưu mới đúng chú.
Tiểu Ma Tiên nói như vậy, cũng chính là nghi vấn trong lòng Lâm Minh. Sau một hồi tra xét, Lâm Minh lắc đầu:
- Xác thực là mục nát quá nhanh, vượt qua lẽ thường. Có lẽ chúng không đơn giản mục nát như vậy, mà bị trận pháp trong Uông Tử Cốc hút đi nguyên khí.
- Ngươi nói đúng! Xác thực có một cỗ lực lượng không biết tên, đang hút đi nguyên khí của thế giới này. Chính vì thế mà nơi đây thiên địa nguyên khí không đầy đủ...
Tiểu Ma Tiên cẩn thận cảm thụ xung quanh rồi nói.
- Không nghĩ tới, Uông Tử Cốc nguy hiểm nhất trong truyền thuyết lại gió êm sóng lặng như vậy.
Lâm Minh nhiều lần dùng thần thức dò xét xung quanh, xác định không có tà vật, liền lên tiếng nói với Tiểu Ma Tiên.
- Chúng ta đi ra xem một chút. Thiên Minh Tử quả nhiên không dám đi vào.
Lâm Minh đi vào trong Uông Tử Cốc là vì tìm kiếm vùng đất thần tàng, không có khả năng một mức đứng ở bên trong Hỗn Nguyên Ma cung. Nếu không nhất dịnh tốn công vô ích.
- Được!
Tiểu Ma Tiên ứng tiếng, đối mặt với tử địa trong truyền thuyết, sác mặt nàng vô cùng ngưng trọng.
Lâm Minh xác định xung quanh không có nguy hiểm gì liền thắp sáng một đám lửa, hào quan yếu ớt phóng xạ ra xa, chiếu sáng bốn phía.
Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên bước ra ngoài chứng kiến hoàn cảnh xung quanh.
Uông Tử Cốc vô cùng rộng lớn, từ bên ngoài nhìn vào Uông Tử Cốc bất quá chỉ có mấy ngàn trượng. Nhưng tiến vào trong cốc lại phát hiện trong này rộng đến hơn mười dặm.
Xung quanh nào là binh khí không trọn vẹn, áo giáp vỡ vụn, nham thạch pha tạp cùng với thi cốt rơi lả tả. Trong Uông Tử Cốc, nói xương trắng chất đống cũng không đủ.
- Thật làm cho người ta cảm khái! Thời gian dài dằng dặc, không có hài cốt nào có thể chịu đựng được cùng tuế nguyệt. Cho dù là Thiên Tôn, tuổi thọ cũng không quá một trăm triệu năm mà thôi. Hết thọ nguyên thì ngay cả Thiên Tôn cũng trở thành cát bụi...
Tiểu Ma Tiên thở dài một hơi, mà lúc này Lâm Minh ngồi chổm hổm trên mặt đất, cầm lấy một trường mâu không trọn vẹn.
- Trường mâu này dùng thần mộc làm cán mâu, tăng thêm đủ các loại thần lực quán chú. Hiện tại cũng mục nát...nếu không có thập ức năm thì không thể như thế được.
Lâm Minh nói vậy, Tiểu Ma Tiên không khỏi rùng mình.
- Ngươi chẳng lẽ không phát hiện thời không ở đây khác với ngoại giới sao?
Lâm Minh lại nói, nội tâm Tiểu Ma Tiên khẽ động. Nàng tra xét rõ ràng một phen, xác thực đây chính là Vũ Thần không gian.
- Quả thật là khác nhau! Đại khái thời gian ở đây nhanh hơn bên ngoài mười lần.
Tiểu ma Tiên nhắm mắt cảm thụ trong chốc lát rồi đưa ra suy đoán.
- Thời gian nhanh hơn mười lần, nói cách khác những thi cốt này đã có mấy trăm ức năm?
Có được kết luận, Tiểu Ma tiên sửng sốt.
- Nơi này thật đáng sợ!
Tiểu Ma Tiên lại thì thào cảm thán. Nàng còn đang sợ hãi, thán phục thì Lâm Minh đang nhắm mắt cảm thụ thứ gì đó, thật lâu về sau, xác rốt cục xác định một chuyện.
- Cơ Tiên Nhi! Ngươi có phát hiện tuy thời gian ở đây bị cải biến nhưng pháp tắc không có bị vặn vẹo?
Thời gian trong kết giới, có thể tùy ý thay đổi tốc độ của nó. Nếu một Thiên Tôn ra tay, bố trí một kết giới tồn tại ngàn năm cũng có thể. Thế nhưng ở trong Uông Tử Cốc, lại không có tình huống này.
Ở chỗ này tu luyện cùng tìm hiểu pháp tác, cùng ngoại giới có hiệu quả không sai biệt lắm. Mà tu luyện trong này mười này, ngoại giới cũng chỉ mới trôi qua một năm mà thôi.
- Thật?
Tiểu Ma Tiên sững sờ, dựa theo lời Lâm Minh xác minh cẩn thận.
- Chúng ta không phải có thể ở chỗ này tu luyện thỏa thích sao?
Cả Tiểu Ma Tiên và Lâm Minh đều am hiểu về thời gian. Nếu hai người ở trong Uông Tử Cốc tu luyện, tuy không có khả năng một hơi đột phá đến Thánh Chủ, Giới Vương nhưng cũng có thể giúp cho hai người tiết kiệm được một khoảng thời gian tương đối dài.
- Đúng vậy! Đáng tiếc nguyên khí ở đây quá mỏng manh, muốn tu luyện phải tiêu hao rất nhiều Cửu Dương ngọc. Chủ nhân của Tu La Lộ thật sự có thủ đoạn đoạt thiên địa, tạo hóa chúng sinh. Uông Tử Cốc mà hắn kiến tạo không ngờ lại có hiệu quả nghịch thiên như vậy.
Tiểu Ma Tiên hưng phấn nói.
- Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu tu luyện?
- Không vội! Trước tiên dò xét tình huống Uông Tử Cốc cái đã. Nếu không dù chúng ta tu luyện được thực lực cao mà không đi ra được cũng chỉ uống phí tâm cơ mà thôi.
Bị Lâm Minh dội một gáo nước lạnh, Tiểu Ma Tiên đang hưng phấn liền bị dập tắt.
Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên đi thẳng về phía trước, bỗng nhiên hắn từ một khối đá cổ xưa đọc được hàng chữ:
- Tử Cực Thiên Tôn, tự biết mệnh không lâu, tuổi thọ sắp tới hạn, nhập Xích Long Cốc tìm kiếm tạo vật thần tích, dục vọng đột phát cực hạn võ đạo, giải đáp lịch sử chi mê.
- Tử Cực Thiên Tôn, không biết là dạng nhân vật gì, tu vi ở trình độ nào? Thọ nguyên của hắn sắp hết mới dám bước vào Uông Tử Cốc, tất nhiên là hắn không còn sống đi ra.
Tiểu Ma Tiên lên tiếng, giọng nói mang theo vài phần sợ hãi.
- Xích Long Cốc! Đây hẳn là tên vốn có của Uông Tử Cốc, cốc này vì niên đại quá xa xưa, người chết quá nhiều. Hiện tại người ta gọi nó là Uông Tử Cốc. Về phần tạo vật thần tích mà Tử Cực Thiên nói đến, có lẽ chính là chủ nhân của Tu La Lộ.
- Đi thôi! Chúng ta tiếp tục đi về phía trước,
Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên lại cùng tiến lên phía trước, đi sâu vào trong cốc. Càng đi vào sâu bên trong thi cốt càng ngày càng ít, chất lượng cũng có khác biệt. Rất nhiều thi cốt óng ánh sáng bóng như bạch ngọc, hiển nhiên những thi cốt này lưu lại đây chưa lâu.
- Có lẽ có vài thứ đồ vật có giá trị.
Lâm Minh nghĩ như vậy, cánh tay duỗi ra, mấy cái Tu Di giới rơi vào trong tay. Những Tu Di giới này còn có thể sử dụng, Lâm Minh lấy toàn bộ những thứ bên trong ra, nhưng hắn lại thất vọng vì tất cả bảo vật bên trong đã mất đi linh quang.
- Kỳ quái! Nếu như tốc độ thời gian ở đây nhanh hơn mười lần, có lẽ không đến mức tất cả pháp bảo đều mục nát. Nhưng một ngàn năm qua cũng có không ít người táng thân trong Uông Tử Cốc, pháp bảo, đan dược cùng kinh nghiệm vạn năm của những người này vẫn phải được bảo lưu mới đúng chú.
Tiểu Ma Tiên nói như vậy, cũng chính là nghi vấn trong lòng Lâm Minh. Sau một hồi tra xét, Lâm Minh lắc đầu:
- Xác thực là mục nát quá nhanh, vượt qua lẽ thường. Có lẽ chúng không đơn giản mục nát như vậy, mà bị trận pháp trong Uông Tử Cốc hút đi nguyên khí.
- Ngươi nói đúng! Xác thực có một cỗ lực lượng không biết tên, đang hút đi nguyên khí của thế giới này. Chính vì thế mà nơi đây thiên địa nguyên khí không đầy đủ...
Tiểu Ma Tiên cẩn thận cảm thụ xung quanh rồi nói.
/2473
|