Thần Văn Sư công hội cùng các thế lực gần đây có quan hệ không phải bí mật gì, đây là điểm phát ra tài nguyên và phú trọng yếu nhất của Thần Văn Sư công hội.
Nhưng mà liên quan tới tổ chức sát thủ Thiên La, Thần Văn Sư công hội vẫn kiêng kỵ, dù sao tổ chức sát thủ quá mẫn cảm, nó liên quan tới giết người và báo thù.
Tổ chức sát thủ Thiên La đắc tội qua rất nhiều thế lực lớn, một ít đại nhân vật đều chết trong tay của bọn họ, Thần Văn Sư công hội hợp tác với tổ chức sát thủ, khó tránh khỏi thừa nhận áp lực, cho nên không phải thành viên trung tâm của Thần Văn Sư công hội thì không thể biết quá trình hợp tác rõ ràng.
Đột nhiên Lâm Minh đưa ra chuyện tổ chức sát thủ Thiên La thì lão giả áo trắng và Tiết lão đầu nhíu mày, mà trong mắt Tô lão hiện ra dị sắc. - Ngươi và tổ chức sát thủ Thiên La có cừu oán sao?
Đột nhiên Tô lão hỏi, Lâm Minh cảm thấy hứng thú với tổ chức Thiên La, làm cho người ta suy nghĩ đầu tiên là Thiên La có cừu oán với Lâm Minh, dù sao Thiên La thật sự kết thù quá nhiều, bọn họ cũng chẳng biết mình có bao nhiêu cừu nhân.
- Không phải, vãn bối muốn quen một người -- Một trong các thủ lĩnh của Thiên La, Huyết Nguyệt! Thực không dám đấu diếm, vãn bối rất muốn một bộ công pháp, nó nằm trong tay Huyết Nguyệt!
Lâm Minh nhìn về phía Tô lão, hắn ẩn ẩn cảm giác được Tô lão cùng Thiên La chỉ sợ có giao tình, ít nhất hắn có lẽ là thành viên mấu chốt của tổ chức sát thủ Thiên La.
- Huyết Nguyệt...
Tô lão có chút trầm ngâm, không biết hắn đang suy nghĩ gì.
- Lão gia hỏa, ngươi quen Huyết Nguyệt?
Tiết lão đầu cũng nhìn ra Tô lão khác thường, Tô lão vẫn trầm ngâm không nói, dường như đang đánh giá cái gì đó.
- Nếu tiền bối quen Huyết Nguyệt, mong rằng dẫn tiến vãn bối một phen, liên quan đến tới thân phận của Huyết Nguyệt, vãn bối nguyện ý dùng võ đạo chi tâm thề sẽ không tiết lộ ra ngoài.
Ánh mắt tất cả mọi người nhìn qua người Tô lão, Tiết lão cũng là trưởng lão áo bào trắng của Thần Văn Sư công hội, tự nhiên hy vọng Tô lão có thể mang chuyện Huyết Nguyệt nói cho Lâm Minh nghe, kể từ đó xem như Lâm Minh thiếu nợ Thần Văn Sư công hội một nhân tình.
Tô lão nói:
- Ta cũng không biết Huyết Nguyệt ở nơi nào, chỉ có biện pháp liên lạc mà thôi, về phần Huyết Nguyệt có nguyện ý gặp ngươi hay không ta không cam đoan...
Lâm Minh nghe xong thì vui vẻ, nói:
- Cảm ơn Tô tiền bối!
Chỉ cần có thể liên lạc với Huyết Nguyệt, vậy thì hy vọng lớn lên rất nhiều, dùng thân phận của Lâm Minh hiện tại trẻ tuổi đã là tam phẩm Thần Văn Sư, hơn nữa nghi là đệ tử của Chân Thần, nếu Huyết Nguyệt không phải kẻ có tính cách quái gở, có lẽ sẽ nguyện ý kết giao với hắn.
Dù sao người như Lâm Minh trong mắt nhiều người, ngày khác sau có khả năn trở thành thất phẩm Thần Văn Sư.
Nhân lúc Lâm Minh chưa lớn bán nhân tình cho Lâm Minh. Đây là chuyện có ý nghĩa.
Tô lão đứng lên nói:
- Đêm nay ta sẽ nghĩ biện pháp truyền tin tức cho Huyết Nguyệt, ngày mai mới có thể có được câu trả lời thuyết phục, nếu như Huyết Nguyệt bằng lòng gặp ngươi, ta mới có thể mang ngươi đi, nếu không thì ta... Lực bất tòng tâm.
Có thể nghe được Tô lão trả lời thuyết phục như vậy, Lâm Minh đã phi thường hài lòng.
- Cảm ơn Tô tiền bối thành toàn. Việc này cho dù thành hay không thành, đều tính toán vãn bối thiếu nợ tiền bối một nhân tình.
- Không nghiêm trọng như vậy.
Tô lão khoát khoát tay, nói:
- Đúng rồi, ngươi vừa tới Thần Văn Sư công hội, có thể mang hai nha đầu Thanh Ảnh, Mộng Dao đi dạo khắp nơi, làm quen hoàn cảnh chung quanh.
- Đúng, Thần Văn Sư công hội có rất nhiều chỗ ngươi không hiểu, quen thuộc một chút cũng không tệ!
Tiết lão đầu cũng ở một bên phụ họa. Hắn thật ra tồn tâm tư cho Lâm Minh quen Mộng Dao trong đầu, giao hảo với Lâm Minh, đối với Mộng Dao, Thanh Ảnh ngày sau có chỗ tốt rất lớn.
Vì vậy thời gian một nén hương, Lâm Minh, Thanh Ảnh, Mộng Dao và Nguyệt Lưu Tinh, Nguyệt Thu Phong hai tỷ đệ năm người dùng đi thăm Thần Văn Sư công hội.
Thần Văn Sư công hội nhìn từ bên ngoài quá chỉ chiếm diện tích hơn mười dặm, nhưng mà bên trong có càn khôn khác.
Trong Thần Văn Sư công hội là một không gian phong ấn độc lập. Đây là một thế giới to lớn.
- Lâm sư đệ, ngươi không ngại gọi ta là...
Bên cạnh Lâm Minh, Mộng Dao ngọt ngào nói ra, nàng đã sớm gia nhập Thần Văn Sư công hội, gọi Lâm Minh một tiếng sư đệ là phải.
- Có thể, Mộng Dao sư tỷ.
Lâm Minh mỉm cười, xem như làm quen sư tỷ tiện nghi đi, chuyện này khiến Mộng Dao vui vẻ ra mặt.
- Nơi này là bảo tàng cung, rất nhiều tài nguyên trân quý của Thần Văn Sư công hội đều cất ở đây, muốn đổi trả đầy đủ nguyên khí phù văn, còn có điểm cống hiến của Thần Văn Sư công hội, điểm cống hiến này trong Thần Văn Sư công hội là tiền tệ mạnh.
Mộng Dao chỉ vào cung điện phía trước và nói ra.
Trong cung điện này phong cảnh hoa mỹ, nhìn qua cảnh sắc rất tú lệ.
Lúc này bên ngoài cung điện có không ít đệ tử, mà trong đó có một người Lâm Minh từng nhận ra.
- La... La sư huynh?
Bên cạnh Lâm Minh, Nguyệt Thu Phong hô.
Tên La sư huynh La Vũ Bạch này có cùng sư phụ với Nguyệt Thu Phong cùng Nguyệt Lưu Tinh, ba người xem như đồng môn.
Một năm trước Lâm Minh tiến vào Thần Văn Sư công hội thì đã gặp qua La Vũ Bạch một lần.
La Vũ Bạch nhìn thấy đoàn người Lâm Minh đi tới thì kinh ngạc, mà ánh mắt của hắn nhanh chóng nhìn qua Mộng Dao, Thanh Ảnh.
Hắn mỉm cười, nói:
- Thì ra là Mộng Dao, Thanh Ảnh hai vị sư muội, còn có Thu Phong, Lưu Tinh, các ngươi đã ở, còn có vị này...
La Vũ Bạch nhìn thấy Lâm Minh, nao nao, hắn cảm giác Lâm Minh hơi quen thuộc.
Trí nhớ võ giả rất tốt, dù một năm trước Lâm Minh với La Vũ Bạch mà nói chỉ là người qua đường giáp nào đó, nhưng mà hắn vẫn nhận ra Lâm Minh.
- Ngươi không phải... Cái kia...
Nhớ tới thân phận của Lâm Minh thì trong mắt La Vũ Bạch trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, một năm trước Lâm Minh được Nguyệt Thu Phong cùng Nguyệt Lưu Tinh mang theo đi thăm Thần Văn Sư công hội, cũng là đi dạo bên ngoài, nhưng bây giờ bọn họ đang ở khu vực hạch tâm của Thần Văn Sư công hội, ngoại nhân tuyệt đối không thể tiến vào, thực tế quần áo của Lâm Minh và huy chương Thần Văn Sư...
Đây rõ ràng là -- tam phẩm Thần Văn Sư huy chương!
Mà La Vũ Bạch là Thần Văn Sư mới tam phẩm mà thôi!
Như thế nào... Như thế?
La Vũ Bạch sửng sốt, mà lúc này Nguyệt Thu Phong kịp thời giải thích:
- La sư huynh, Lâm Minh đại ca vừa mới thông qua khảo hạch Thần Văn Sư công hội, hiện tại cũng là tam phẩm Thần Văn Sư!
Trải qua Nguyệt Thu Phong giải thích, La Vũ Bạch hoàn toàn sửng sốt, Nguyệt Thu Phong nói thì hời hợt nhẹ như bông gòn.
Đây chính là khảo hạch tam phẩm Thần Văn Sư đấy! Thông qua đơn giản sao? Hơn nữa là một lần là thông qua!
La Vũ Bạch cảm giác mình như lọt vào sương mù, mà lúc này Thanh Ảnh đã vì Lâm Minh mà đánh giá rồi, trong đó liên quan tới rất nhiều tài liệu quý hiếm của Thần Văn Sư công hội.
Lâm Minh kế thừa trí nhớ của ba Thần Văn Sư, cũng thập phần hiểu tài liệu thần văn thuật, hắn chỉ tùy ý quét qua một vòng, nhìn qua đám tài liệu có tiền không mua được, nếu như không phải người của Thần Văn Sư công hội thì muốn mua được chúng quá khó khăn.
Chuyện này khiến Lâm Minh càng cảm thấy gia nhập Thần Văn Sư công hội là lựa chọn sáng suốt nhất, ngày sau đó mình dựa vào Thần Văn Sư công hội luyện chế đan dược Đạo Cung Cửu Tinh chắc hẳn đơn giản hơn nhiều.
- Điểm cống hiến của công hội tính thế nào?
Lâm Minh càng cảm thấy hứng thú.
Mộng Dao nói:
- Điểm tích lũy có nhiều cách lấy, ví dụ như bổng lộc mỗi tháng có một ít, hoàn thành nhiệm vụ Thần Văn Sư công hội, công hội sẽ căn cứ theo độ khó của nhiệm vụ mà cho ra bao nhiêu tích lũy, cũng có thể giao dịch với người khác được điểm tích lũy, những này điểm tích lũy này chỉ là tiểu ngạch, còn có một loại phương thức thu hoạch điểm tích lũy nhanh chính là tiến hành cải tạo kỹ thuật, cống hiến bản lĩnh ẩn tàng của mình, như vậy sẽ kiếm được điểm tích lũy quá cao.
Rất nhiều Thần Văn Sư coi trọng bản lĩnh của mình, Thần Văn Sư công hội nguyên bản chính là tổ chức tán tu, tự nhiên cần nhiều kinh nghiệm, vì vậy từ năm xưa đã lập quy định, phàm là cống hiến công phu ẩn dấu đều có thể đạt được điểm tích lũy.
- Ta biết rõ.
Lâm Minh lúc này xem ra đã có thêm biện pháp kiếm thêm điểm tích lũy.
Lâm Minh đang tính toán thì vào lúc này một đạo truyền âm phù sáng lên trước mặt lâm Minh.
Giọng nói này chính là Tô lão, nội dung truyền âm rất đơn giản, tổ chức sất thủ Thiên La Huyết Nguyệt đã đồng ý gặp Lâm Minh một lần.
Nhưng mà liên quan tới tổ chức sát thủ Thiên La, Thần Văn Sư công hội vẫn kiêng kỵ, dù sao tổ chức sát thủ quá mẫn cảm, nó liên quan tới giết người và báo thù.
Tổ chức sát thủ Thiên La đắc tội qua rất nhiều thế lực lớn, một ít đại nhân vật đều chết trong tay của bọn họ, Thần Văn Sư công hội hợp tác với tổ chức sát thủ, khó tránh khỏi thừa nhận áp lực, cho nên không phải thành viên trung tâm của Thần Văn Sư công hội thì không thể biết quá trình hợp tác rõ ràng.
Đột nhiên Lâm Minh đưa ra chuyện tổ chức sát thủ Thiên La thì lão giả áo trắng và Tiết lão đầu nhíu mày, mà trong mắt Tô lão hiện ra dị sắc. - Ngươi và tổ chức sát thủ Thiên La có cừu oán sao?
Đột nhiên Tô lão hỏi, Lâm Minh cảm thấy hứng thú với tổ chức Thiên La, làm cho người ta suy nghĩ đầu tiên là Thiên La có cừu oán với Lâm Minh, dù sao Thiên La thật sự kết thù quá nhiều, bọn họ cũng chẳng biết mình có bao nhiêu cừu nhân.
- Không phải, vãn bối muốn quen một người -- Một trong các thủ lĩnh của Thiên La, Huyết Nguyệt! Thực không dám đấu diếm, vãn bối rất muốn một bộ công pháp, nó nằm trong tay Huyết Nguyệt!
Lâm Minh nhìn về phía Tô lão, hắn ẩn ẩn cảm giác được Tô lão cùng Thiên La chỉ sợ có giao tình, ít nhất hắn có lẽ là thành viên mấu chốt của tổ chức sát thủ Thiên La.
- Huyết Nguyệt...
Tô lão có chút trầm ngâm, không biết hắn đang suy nghĩ gì.
- Lão gia hỏa, ngươi quen Huyết Nguyệt?
Tiết lão đầu cũng nhìn ra Tô lão khác thường, Tô lão vẫn trầm ngâm không nói, dường như đang đánh giá cái gì đó.
- Nếu tiền bối quen Huyết Nguyệt, mong rằng dẫn tiến vãn bối một phen, liên quan đến tới thân phận của Huyết Nguyệt, vãn bối nguyện ý dùng võ đạo chi tâm thề sẽ không tiết lộ ra ngoài.
Ánh mắt tất cả mọi người nhìn qua người Tô lão, Tiết lão cũng là trưởng lão áo bào trắng của Thần Văn Sư công hội, tự nhiên hy vọng Tô lão có thể mang chuyện Huyết Nguyệt nói cho Lâm Minh nghe, kể từ đó xem như Lâm Minh thiếu nợ Thần Văn Sư công hội một nhân tình.
Tô lão nói:
- Ta cũng không biết Huyết Nguyệt ở nơi nào, chỉ có biện pháp liên lạc mà thôi, về phần Huyết Nguyệt có nguyện ý gặp ngươi hay không ta không cam đoan...
Lâm Minh nghe xong thì vui vẻ, nói:
- Cảm ơn Tô tiền bối!
Chỉ cần có thể liên lạc với Huyết Nguyệt, vậy thì hy vọng lớn lên rất nhiều, dùng thân phận của Lâm Minh hiện tại trẻ tuổi đã là tam phẩm Thần Văn Sư, hơn nữa nghi là đệ tử của Chân Thần, nếu Huyết Nguyệt không phải kẻ có tính cách quái gở, có lẽ sẽ nguyện ý kết giao với hắn.
Dù sao người như Lâm Minh trong mắt nhiều người, ngày khác sau có khả năn trở thành thất phẩm Thần Văn Sư.
Nhân lúc Lâm Minh chưa lớn bán nhân tình cho Lâm Minh. Đây là chuyện có ý nghĩa.
Tô lão đứng lên nói:
- Đêm nay ta sẽ nghĩ biện pháp truyền tin tức cho Huyết Nguyệt, ngày mai mới có thể có được câu trả lời thuyết phục, nếu như Huyết Nguyệt bằng lòng gặp ngươi, ta mới có thể mang ngươi đi, nếu không thì ta... Lực bất tòng tâm.
Có thể nghe được Tô lão trả lời thuyết phục như vậy, Lâm Minh đã phi thường hài lòng.
- Cảm ơn Tô tiền bối thành toàn. Việc này cho dù thành hay không thành, đều tính toán vãn bối thiếu nợ tiền bối một nhân tình.
- Không nghiêm trọng như vậy.
Tô lão khoát khoát tay, nói:
- Đúng rồi, ngươi vừa tới Thần Văn Sư công hội, có thể mang hai nha đầu Thanh Ảnh, Mộng Dao đi dạo khắp nơi, làm quen hoàn cảnh chung quanh.
- Đúng, Thần Văn Sư công hội có rất nhiều chỗ ngươi không hiểu, quen thuộc một chút cũng không tệ!
Tiết lão đầu cũng ở một bên phụ họa. Hắn thật ra tồn tâm tư cho Lâm Minh quen Mộng Dao trong đầu, giao hảo với Lâm Minh, đối với Mộng Dao, Thanh Ảnh ngày sau có chỗ tốt rất lớn.
Vì vậy thời gian một nén hương, Lâm Minh, Thanh Ảnh, Mộng Dao và Nguyệt Lưu Tinh, Nguyệt Thu Phong hai tỷ đệ năm người dùng đi thăm Thần Văn Sư công hội.
Thần Văn Sư công hội nhìn từ bên ngoài quá chỉ chiếm diện tích hơn mười dặm, nhưng mà bên trong có càn khôn khác.
Trong Thần Văn Sư công hội là một không gian phong ấn độc lập. Đây là một thế giới to lớn.
- Lâm sư đệ, ngươi không ngại gọi ta là...
Bên cạnh Lâm Minh, Mộng Dao ngọt ngào nói ra, nàng đã sớm gia nhập Thần Văn Sư công hội, gọi Lâm Minh một tiếng sư đệ là phải.
- Có thể, Mộng Dao sư tỷ.
Lâm Minh mỉm cười, xem như làm quen sư tỷ tiện nghi đi, chuyện này khiến Mộng Dao vui vẻ ra mặt.
- Nơi này là bảo tàng cung, rất nhiều tài nguyên trân quý của Thần Văn Sư công hội đều cất ở đây, muốn đổi trả đầy đủ nguyên khí phù văn, còn có điểm cống hiến của Thần Văn Sư công hội, điểm cống hiến này trong Thần Văn Sư công hội là tiền tệ mạnh.
Mộng Dao chỉ vào cung điện phía trước và nói ra.
Trong cung điện này phong cảnh hoa mỹ, nhìn qua cảnh sắc rất tú lệ.
Lúc này bên ngoài cung điện có không ít đệ tử, mà trong đó có một người Lâm Minh từng nhận ra.
- La... La sư huynh?
Bên cạnh Lâm Minh, Nguyệt Thu Phong hô.
Tên La sư huynh La Vũ Bạch này có cùng sư phụ với Nguyệt Thu Phong cùng Nguyệt Lưu Tinh, ba người xem như đồng môn.
Một năm trước Lâm Minh tiến vào Thần Văn Sư công hội thì đã gặp qua La Vũ Bạch một lần.
La Vũ Bạch nhìn thấy đoàn người Lâm Minh đi tới thì kinh ngạc, mà ánh mắt của hắn nhanh chóng nhìn qua Mộng Dao, Thanh Ảnh.
Hắn mỉm cười, nói:
- Thì ra là Mộng Dao, Thanh Ảnh hai vị sư muội, còn có Thu Phong, Lưu Tinh, các ngươi đã ở, còn có vị này...
La Vũ Bạch nhìn thấy Lâm Minh, nao nao, hắn cảm giác Lâm Minh hơi quen thuộc.
Trí nhớ võ giả rất tốt, dù một năm trước Lâm Minh với La Vũ Bạch mà nói chỉ là người qua đường giáp nào đó, nhưng mà hắn vẫn nhận ra Lâm Minh.
- Ngươi không phải... Cái kia...
Nhớ tới thân phận của Lâm Minh thì trong mắt La Vũ Bạch trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, một năm trước Lâm Minh được Nguyệt Thu Phong cùng Nguyệt Lưu Tinh mang theo đi thăm Thần Văn Sư công hội, cũng là đi dạo bên ngoài, nhưng bây giờ bọn họ đang ở khu vực hạch tâm của Thần Văn Sư công hội, ngoại nhân tuyệt đối không thể tiến vào, thực tế quần áo của Lâm Minh và huy chương Thần Văn Sư...
Đây rõ ràng là -- tam phẩm Thần Văn Sư huy chương!
Mà La Vũ Bạch là Thần Văn Sư mới tam phẩm mà thôi!
Như thế nào... Như thế?
La Vũ Bạch sửng sốt, mà lúc này Nguyệt Thu Phong kịp thời giải thích:
- La sư huynh, Lâm Minh đại ca vừa mới thông qua khảo hạch Thần Văn Sư công hội, hiện tại cũng là tam phẩm Thần Văn Sư!
Trải qua Nguyệt Thu Phong giải thích, La Vũ Bạch hoàn toàn sửng sốt, Nguyệt Thu Phong nói thì hời hợt nhẹ như bông gòn.
Đây chính là khảo hạch tam phẩm Thần Văn Sư đấy! Thông qua đơn giản sao? Hơn nữa là một lần là thông qua!
La Vũ Bạch cảm giác mình như lọt vào sương mù, mà lúc này Thanh Ảnh đã vì Lâm Minh mà đánh giá rồi, trong đó liên quan tới rất nhiều tài liệu quý hiếm của Thần Văn Sư công hội.
Lâm Minh kế thừa trí nhớ của ba Thần Văn Sư, cũng thập phần hiểu tài liệu thần văn thuật, hắn chỉ tùy ý quét qua một vòng, nhìn qua đám tài liệu có tiền không mua được, nếu như không phải người của Thần Văn Sư công hội thì muốn mua được chúng quá khó khăn.
Chuyện này khiến Lâm Minh càng cảm thấy gia nhập Thần Văn Sư công hội là lựa chọn sáng suốt nhất, ngày sau đó mình dựa vào Thần Văn Sư công hội luyện chế đan dược Đạo Cung Cửu Tinh chắc hẳn đơn giản hơn nhiều.
- Điểm cống hiến của công hội tính thế nào?
Lâm Minh càng cảm thấy hứng thú.
Mộng Dao nói:
- Điểm tích lũy có nhiều cách lấy, ví dụ như bổng lộc mỗi tháng có một ít, hoàn thành nhiệm vụ Thần Văn Sư công hội, công hội sẽ căn cứ theo độ khó của nhiệm vụ mà cho ra bao nhiêu tích lũy, cũng có thể giao dịch với người khác được điểm tích lũy, những này điểm tích lũy này chỉ là tiểu ngạch, còn có một loại phương thức thu hoạch điểm tích lũy nhanh chính là tiến hành cải tạo kỹ thuật, cống hiến bản lĩnh ẩn tàng của mình, như vậy sẽ kiếm được điểm tích lũy quá cao.
Rất nhiều Thần Văn Sư coi trọng bản lĩnh của mình, Thần Văn Sư công hội nguyên bản chính là tổ chức tán tu, tự nhiên cần nhiều kinh nghiệm, vì vậy từ năm xưa đã lập quy định, phàm là cống hiến công phu ẩn dấu đều có thể đạt được điểm tích lũy.
- Ta biết rõ.
Lâm Minh lúc này xem ra đã có thêm biện pháp kiếm thêm điểm tích lũy.
Lâm Minh đang tính toán thì vào lúc này một đạo truyền âm phù sáng lên trước mặt lâm Minh.
Giọng nói này chính là Tô lão, nội dung truyền âm rất đơn giản, tổ chức sất thủ Thiên La Huyết Nguyệt đã đồng ý gặp Lâm Minh một lần.
/2473
|