“Ta muốn chiến thắng hắn, trừ khi dùng Lôi Hỏa Sát, nhưng chỉ có thể dùng Lôi Hỏa Sát một lần trong thời gian ngắn, dù sao võ giả quang ảnh này cũng là võ giả Hậu Thiên, hắn có thể chống đỡ được Lôi Hỏa Sát hay không? Một khi Lôi Hỏa Sát bị chặn đứng, ta tiêu hao quá nhiều chân nguyên, vậy thật sự sẽ phải thua”.
Lâm Minh nhanh chóng suy nghĩ, không nghĩ ra được biện pháp gì đặc biệt mà thắng được.
Võ giả quang ảnh đánh lâu không phá được, nhíu mày, rõ ràng không quá vừa lòng với chiến tích của mình.
- Ngươi có thể né thì không thủ, có thể thủ thì không đánh, ngươi muốn dựa vào đánh kéo dài tiêu hao thể lực của ta? Cách nghĩ không tệ, nhưng ngươi đừng quên, ngươi chỉ là Luyện Cốt kỳ, còn ta là Hậu Thiên, chân nguyên của ngươi làm sao so sánh được với ta. Tiếp tục kéo, duy trì không nổi trước nhất định là ngươi.
Võ giả quang ảnh lại vung kiếm chém tới, hai người từ mấy chục chiêu đấu tới cả trăm chiêu.
Lâm Minh cắn răng kiên trì, tuy rằng nguy hiểm liên tục, nhưng vẫn không thua!
Bền bỉ như vậy, làm võ giả quang ảnh khiếp sợ.
Vốn hắn nghĩ Lâm Minh sẽ yếu dần, không chống đỡ nổi mà thua, nhưng không ngờ hắn lại ngang ngạnh như thế.
Trong lúc vô tình, lực khí huyết ẩn chứa trong cơ thể Lâm Minh còn chưa hấp thu, chảy theo máu huyết tuần hoàn ra khắp cơ thể.
Dựa vào cỗ khí huyết ngưng tụ này, Lâm Minh càng đánh càng mạnh, chân nguyên tiêu hao dựa vào Hỗn Độn Chân Nguyên quyết và lực khí huyết cùng chống đỡ, duy trì một điểm cân bằng. Cho dù ngẫu nhiên bị thương, dưới năng lực khôi phục mạnh mẽ của Lâm Minh, cũng có thể chầm chậm khôi phục trong chiến đấu.
Đấu mãi tới hai ba trăm chiêu, cuối cùng võ giả quang ảnh không thể không thừa nhận một chuyện rất vớ vẩn, đó sức chịu đựng của Lâm Minh chỉ có hơn chứ không kém hắn!
Một võ giả Luyện Cốt đỉnh phong, trình độ chân nguyên ngưng tụ cùng sức khôi phục có thể sánh với võ giả mới vào Hậu Thiên, làm sao có thể được?
Dựa vào thân pháp quỷ dị né tránh phần lớn công kích, lại có lực phòng ngự cứng như mai rùa cùng năng lực khôi phục cực mạnh, rõ ràng là sức chiến đấu của đối phương kém xa mình, nhưng chính hắn cũng không có cách nào.
Điều này làm nam nhân quang ảnh có cảm giác không chỗ để dùng.
“Cho dù là hấp thu số lượng lớn lực khí huyết ở cửa thí luyện sinh tử thứ nhất, cũng không tới mức ngang bướng như vậy chứ. Chẳng lẽ thể chất của tiểu tử này đặc thù?”.
Võ giả quang ảnh nhíu mày.
“Phải tốc chiến tốc thắng, bằng không tiếp tục kéo, chưa chắc là ai không duy trì nổi. Nhưng tốc độ của hắn quá nhanh, sát chiêu của ta rất khó công kích tới hắn, trước tiên phải hạn chế tốc độ của hắn”.
“Chỉ có một chiêu có thể hạn chế tốc độ của hắn, tuy nhiên sử dụng một chiêu này cũng có hạn chế ta rất lớn, nhưng hiện giờ cũng không còn cách nào...”.
Nghĩ vậy, võ giả quang ảnh đột nhiên chuyển kiếm, một kiếm đâm xuống mặt đất.
Lồng Giam Trọng Lực!
Két!
Số lượng lớn chân nguyên truyền xuống đất, Lâm Minh lập tức cảm giác trọng lực xung quanh trở nên quỷ dị.
“Hả? Lại một chiêu này”.
Lúc ở Phàm Nhân giới tầng thứ năm, võ giả Ngưng Mạch kỳ dùng binh khí Phương Thiên Họa kích cũng dùng một chiêu này, bức Lâm Minh không thể không chọi cứng công kích.
Hiện giờ, cũng là một chiêu này, bởi vì do võ giả Hậu Thiên ra tay, uy lực càng lớn hơn, hắn cảm giác mặt đất như một cái nam châm, hút mình khó mà bước đi.
“Không xong”.
Lâm Minh có thể kiên trì tới bây giờ, ngoài dựa vào năng lực khôi phục và lực phòng ngự mạnh mẽ ra, càng lớn hơn là dựa vào thân pháp Kim Bằng Phá Hư, tránh né phần lớn công kích. Hiện giờ bị hạn chế thân pháp, Lâm Minh trở nên nguy hiểm.
“Ồ? Không đúng, hắn duy trì một chiêu này cũng phải phân chia rất nhiều chân nguyên”.
Lâm Minh phát hiện, hiện giờ chân nguyên trong người võ giả quang ảnh kia rõ ràng yếu đi cả khúc, hắn chia ra một phần lớn lực lượng để duy trì Lồng Giam Trọng Lực này.
Lâm Minh nháy mắt hiểu được, Lồng Giam Trọng Lực này chỉ áp dụng khi quần chiến, phối hợp sử dụng với người khác. Một người sử dụng Lồng Giam Trọng Lực, người còn lại công kích, nếu chỉ có một người, vừa phải dùng Lồng Giam Trọng Lực vừa phải công kích, như vậy hắn chỉ có thể điều động lực lượng có hạn.
Nhìn võ giả quang ảnh đang chuẩn bị sát chiêu, trong lòng Lâm Minh vui vẻ.
“Cơ hội tốt, cái tên này còn không biết ta có võ kỹ bài tẩy như Lôi Hỏa Sát”.
“Vốn còn lo chiêu thức toàn lực của ngươi có thể ngăn cản được Lôi Hỏa Sát, bây giờ ngươi chỉ có thể sử dụng một phần thực lực, quả thật là tự đào hố chôn mình mà!”.
Khóe miệng Lâm Minh nhếch lên một độ cong, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân Thương bùng lên ngọn lửa Hồng Liên.
Chỉ nhìn ngọn lửa màu đỏ sậm, thật sự không có gì nổi bật, nam nhân quang ảnh cũng không cho rằng ngọn lửa này có thể tạo thành uy hiếp gì tới mình. Thực ra, trước đó vài lần công kích đếm trên ngón tay của Lâm Minh cũng căn bản không phá vỡ được chân nguyên hộ thể của hắn.
Hắn chỉ muốn mau chóng giải quyết Lâm Minh, căn bản không nghĩ tới mình có thể thua.
- Vu Thần!
Nam nhân quang ảnh quát lớn, trường kiếm toát ra ánh sáng đỏ quỷ dị, ở sau lưng nam nhân này xuất hiện ảo ảnh màu xám. Hình dạng ảo ảnh này giống như cổ ma trên bích họa tôn giáo, có ba khuôn mặt, sáu cánh tay, ba khuôn mặt kia có dữ tợn, có cười gian, sáu cánh tay như móng vuốt ác ma, mỗi cánh tay đều có vũ khí khác nhau.
Ảo ảnh màu xám xuất hiện, khí thế nam nhân quang ảnh tăng mạnh.
- Chết đi!
Thân pháp của Lâm Minh bị cản trở, nam nhân quang ảnh nắm chắc đánh trúng một đòn này.
Lâm Minh thấy ảo ảnh màu xám phía sau nam nhân này, trong lòng ngạc nhiên, thứ ba đầu sáu tay kia, trước đó hắn đã thấy qua một lần trên bích họa Vu Thần thánh địa, chẳng lẽ thứ này cũng là một cái nô bộc của Vu Thần?
Nhìn nam nhân quang ảnh chém tới một kiếm, Lâm Minh cũng không kịp nghĩ nhiều, hắn phóng ra toàn bộ năng lực trong hạt giống Tà Thần, Tà Thần lực, mở ra!
Trong nháy mắt chân nguyên trong người Lâm Minh tăng vọt!
Lôi Linh cùng Hỏa Tinh hưng phấn gầm lên, ngọn lửa hừng hực cùng tia chớp dữ dội không kiêng nể lao ra khỏi người Lâm Minh.
Trong nháy mắt, nam nhân quang ảnh ý thức được không đúng, tiểu tử này vẫn luôn che giấu thực lực?
Nhưng tên đã lên dây, không thể không bắn, nam nhân quang ảnh cắn răng một cái, mạnh mẽ thu hồi một phần chân nguyên duy trì Lồng Giam Trọng Lực, quang ảnh màu xám sau lưng ngưng thực hơn vài phần, huyết kiếm trong tay cũng đỏ rực hơn.
Thời gian gấp gáp, hắn cũng không kịp tụ tập năng lượng lần nữa, nhưng dù vậy, hắn cũng không cho rằng một tia lửa sấm sét của Lâm Minh có thể chống lại Vu Thần lực của hắn.
Ngay lúc này, ngọn lửa và sấm sét trên thương của Lâm Minh bỗng nhiên hòa vào nhau...
Lôi Hỏa Sát!
- Đây là...
Nam nhân quang ảnh bỗng nhiên phóng to tròng mắt, nhưng trong tầm mắt hắn tràn ngập ánh sáng trắng chói lọi, huyết kiếm của hắn chém lên hào quang trắng lóa, ầm ầm nổ tung!
Ầm!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc như sấm sét san bằng mặt đất, nam nhân quang ảnh đánh vào Lôi Hỏa Sát, sấm sét khủng bố bắn lan tung tóe, ngọn lửa màu đỏ hừng hực chói lọi.
Sóng xung kích mạnh mẽ quét ra như sóng thần, chân nguyên hùng hổ như thủy triều lan tràn mọi hướng, hóa thành con sóng chân nguyên cuốn đi vô số mảnh ngọc vụn quét ra khắp thần điện!
Lâm Minh cùng nam nhân quang ảnh đồng thời văng ngược ra.
Từ lúc Lâm Minh thả ra Lôi Hỏa Sát, đã vận chuyển toàn bộ chân nguyên chống cự sóng xung kích, nhưng hắn vẫn bị chấn tới hộc máu giữa không trung, hai tay cầm thương cũng bị nổ tới đứt gân gãy xương.
Còn nam nhân quang ảnh lại thảm hại hơn, trước đó hắn không có nhiều tư tưởng chuẩn bị, lại một kiếm chém lên quả cầu lôi hỏa, tiếp xúc gần như vậy, dù hắn là cao thủ Hậu Thiên cũng bị nổ tới vỡ vụn ngực, máu thịt lẫn lộn.
- Đáng chết!
Nam nhân quang ảnh dùng trường kiếm chống mặt đất, hắn không ngờ tới nhất thời sơ sẩy, lại bị một tên võ giả Luyện Cốt kỳ đánh cho chật vật như thế. Hắn phun ra một ngụm máu, quá nửa xương sườn đã gãy.
“Còn chưa chết...”.
Tròng mắt Lâm Minh co rụt, cao thủ Hậu Thiên quá mạnh mẽ, dù là vì thi triển Lồng Giam Trọng Lực mà chia đi không ít lực lượng, nhưng vẫn đỡ được Lôi Hỏa Sát của mình.
Trong lòng Lâm Minh trầm xuống, tuy rằng nam nhân quang ảnh bị thương rất nặng, nhưng hắn cũng sử dụng mất Tà Thần lực và Lôi Hỏa Sát, tiếp tục đánh nữa, tình huống sẽ không hay.
Ngay lúc này, bên trên thần điện vang lên tiếng nói của Nhãn Mô:
- Cửa thứ sáu, kết thúc!
Nghe tiếng nói này, nam nhân quang ảnh còn không cam lòng, hắn căm giận trừng Lâm Minh, vác trường kiếm đi về thần điện.
- Thông qua?
Lâm Minh có chút khó tin.
Lúc này, không gian xuất hiện một trận vặn vẹo, Nhãn Mô xuất hiện trước mặt Lâm Minh.
- Chúc mừng ngươi, ngươi là người thí luyện duy nhất thông qua cửa thứ sáu trong một vạn chín ngàn năm qua.
Lâm Minh khó hiểu hỏi:
- Còn chưa giết kẻ địch ở tầng thứ sáu, sao lại xem như thông qua?
Nhãn Mô nói:
- Người thủ hộ tầng thứ sáu, chỉ cần đánh bại là được. Dù ngươi thật có thể giết bọn họ, ta cũng sẽ ra tay ngăn cản. Bọn họ không giống người thủ hộ năm tầng trước, bọn họ chân chính là linh hồn người sống, có dấu ấn linh hồn và ý thức tự chủ.
Quả thế, trước đó Lâm Minh đã có suy đoán, cho nên cũng không có gì bất ngờ.
Nhãn Mô nói:
- Tầng thứ sáu có mười mấy người thủ hộ, tu vi từ mới vào Hậu Thiên đến Tiên Thiên Chí Cực... Bọn họ đều từng là thần sứ các bộ lạc lớn Nam Cương, giữa các bộ lạc Nam Cương không ngừng chinh chiến, thần sứ bị giết là chuyện có xảy ra. Những người này, vốn đều là trọng thương sắp chết, bị ta cứu về, từ đó về sau dùng hình thái linh hồn trấn thủ tầng thứ sáu thí luyện sinh tử.
- Thì ra là vậy.
Lâm Minh giật mình hiểu ra, Thần Sứ giới này thật là danh xứng với thực, bên trong toàn là thần sứ. Vừa rồi đối phó mình chỉ là yếu nhất trong đó, đây cũng là vì hắn chỉ có mười lăm tuổi, nếu hắn lớn một chút, sẽ đối phó cao thủ Hậu Thiên trung kỳ, hậu kỳ.
- Nghỉ ngơi ba canh giờ, ngươi có thể tiến hành thí luyện tầng thứ bảy!
Nhãn Mô nói xong, liền trực tiếp biến mất.
Lâm Minh nghe vậy cười khổ không thôi, hắn còn có thể thông qua tầng thứ bảy ư?
Tầng thứ sáu đã dùng kỹ xảo, với thực lực của hắn căn bản không đánh lại cao thủ Hậu Thiên. Nếu không phải dựa vào thân pháp, sức bền và lực phòng ngự kéo dài làm người thủ vệ mất nhẫn nại, ra một chiêu hồ đồ, chính mình căn bản không đánh thắng được.
Hiện giờ thực lực cơ bản không tăng lên, phải đi tầng thứ bảy, làm sao được?
Bắt đầu từ tầng thứ tư, mỗi một tầng đều có độ khó gia tăng cả mảng lớn, nếu không có gì bất ngờ, độ khó tầng thứ sáu đến tầng thứ bảy cũng sẽ tăng vọt.
Như vậy làm sao qua đây?
Nếu không qua được, chẳng những thủy tinh màu đỏ kỳ dị kia cũng biến thành hoa trong gương, trăng trong nước, ngay cả thưởng cho lực lượng tầng thứ sáu cũng đổ vào đó.
Cho nên mặc kệ thế nào, cũng phải dốc hết sức đối phó. Tuy rằng hy vọng xa vời, nhưng cũng phải ra sức mà làm.
Lâm Minh nhanh chóng suy nghĩ, không nghĩ ra được biện pháp gì đặc biệt mà thắng được.
Võ giả quang ảnh đánh lâu không phá được, nhíu mày, rõ ràng không quá vừa lòng với chiến tích của mình.
- Ngươi có thể né thì không thủ, có thể thủ thì không đánh, ngươi muốn dựa vào đánh kéo dài tiêu hao thể lực của ta? Cách nghĩ không tệ, nhưng ngươi đừng quên, ngươi chỉ là Luyện Cốt kỳ, còn ta là Hậu Thiên, chân nguyên của ngươi làm sao so sánh được với ta. Tiếp tục kéo, duy trì không nổi trước nhất định là ngươi.
Võ giả quang ảnh lại vung kiếm chém tới, hai người từ mấy chục chiêu đấu tới cả trăm chiêu.
Lâm Minh cắn răng kiên trì, tuy rằng nguy hiểm liên tục, nhưng vẫn không thua!
Bền bỉ như vậy, làm võ giả quang ảnh khiếp sợ.
Vốn hắn nghĩ Lâm Minh sẽ yếu dần, không chống đỡ nổi mà thua, nhưng không ngờ hắn lại ngang ngạnh như thế.
Trong lúc vô tình, lực khí huyết ẩn chứa trong cơ thể Lâm Minh còn chưa hấp thu, chảy theo máu huyết tuần hoàn ra khắp cơ thể.
Dựa vào cỗ khí huyết ngưng tụ này, Lâm Minh càng đánh càng mạnh, chân nguyên tiêu hao dựa vào Hỗn Độn Chân Nguyên quyết và lực khí huyết cùng chống đỡ, duy trì một điểm cân bằng. Cho dù ngẫu nhiên bị thương, dưới năng lực khôi phục mạnh mẽ của Lâm Minh, cũng có thể chầm chậm khôi phục trong chiến đấu.
Đấu mãi tới hai ba trăm chiêu, cuối cùng võ giả quang ảnh không thể không thừa nhận một chuyện rất vớ vẩn, đó sức chịu đựng của Lâm Minh chỉ có hơn chứ không kém hắn!
Một võ giả Luyện Cốt đỉnh phong, trình độ chân nguyên ngưng tụ cùng sức khôi phục có thể sánh với võ giả mới vào Hậu Thiên, làm sao có thể được?
Dựa vào thân pháp quỷ dị né tránh phần lớn công kích, lại có lực phòng ngự cứng như mai rùa cùng năng lực khôi phục cực mạnh, rõ ràng là sức chiến đấu của đối phương kém xa mình, nhưng chính hắn cũng không có cách nào.
Điều này làm nam nhân quang ảnh có cảm giác không chỗ để dùng.
“Cho dù là hấp thu số lượng lớn lực khí huyết ở cửa thí luyện sinh tử thứ nhất, cũng không tới mức ngang bướng như vậy chứ. Chẳng lẽ thể chất của tiểu tử này đặc thù?”.
Võ giả quang ảnh nhíu mày.
“Phải tốc chiến tốc thắng, bằng không tiếp tục kéo, chưa chắc là ai không duy trì nổi. Nhưng tốc độ của hắn quá nhanh, sát chiêu của ta rất khó công kích tới hắn, trước tiên phải hạn chế tốc độ của hắn”.
“Chỉ có một chiêu có thể hạn chế tốc độ của hắn, tuy nhiên sử dụng một chiêu này cũng có hạn chế ta rất lớn, nhưng hiện giờ cũng không còn cách nào...”.
Nghĩ vậy, võ giả quang ảnh đột nhiên chuyển kiếm, một kiếm đâm xuống mặt đất.
Lồng Giam Trọng Lực!
Két!
Số lượng lớn chân nguyên truyền xuống đất, Lâm Minh lập tức cảm giác trọng lực xung quanh trở nên quỷ dị.
“Hả? Lại một chiêu này”.
Lúc ở Phàm Nhân giới tầng thứ năm, võ giả Ngưng Mạch kỳ dùng binh khí Phương Thiên Họa kích cũng dùng một chiêu này, bức Lâm Minh không thể không chọi cứng công kích.
Hiện giờ, cũng là một chiêu này, bởi vì do võ giả Hậu Thiên ra tay, uy lực càng lớn hơn, hắn cảm giác mặt đất như một cái nam châm, hút mình khó mà bước đi.
“Không xong”.
Lâm Minh có thể kiên trì tới bây giờ, ngoài dựa vào năng lực khôi phục và lực phòng ngự mạnh mẽ ra, càng lớn hơn là dựa vào thân pháp Kim Bằng Phá Hư, tránh né phần lớn công kích. Hiện giờ bị hạn chế thân pháp, Lâm Minh trở nên nguy hiểm.
“Ồ? Không đúng, hắn duy trì một chiêu này cũng phải phân chia rất nhiều chân nguyên”.
Lâm Minh phát hiện, hiện giờ chân nguyên trong người võ giả quang ảnh kia rõ ràng yếu đi cả khúc, hắn chia ra một phần lớn lực lượng để duy trì Lồng Giam Trọng Lực này.
Lâm Minh nháy mắt hiểu được, Lồng Giam Trọng Lực này chỉ áp dụng khi quần chiến, phối hợp sử dụng với người khác. Một người sử dụng Lồng Giam Trọng Lực, người còn lại công kích, nếu chỉ có một người, vừa phải dùng Lồng Giam Trọng Lực vừa phải công kích, như vậy hắn chỉ có thể điều động lực lượng có hạn.
Nhìn võ giả quang ảnh đang chuẩn bị sát chiêu, trong lòng Lâm Minh vui vẻ.
“Cơ hội tốt, cái tên này còn không biết ta có võ kỹ bài tẩy như Lôi Hỏa Sát”.
“Vốn còn lo chiêu thức toàn lực của ngươi có thể ngăn cản được Lôi Hỏa Sát, bây giờ ngươi chỉ có thể sử dụng một phần thực lực, quả thật là tự đào hố chôn mình mà!”.
Khóe miệng Lâm Minh nhếch lên một độ cong, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân Thương bùng lên ngọn lửa Hồng Liên.
Chỉ nhìn ngọn lửa màu đỏ sậm, thật sự không có gì nổi bật, nam nhân quang ảnh cũng không cho rằng ngọn lửa này có thể tạo thành uy hiếp gì tới mình. Thực ra, trước đó vài lần công kích đếm trên ngón tay của Lâm Minh cũng căn bản không phá vỡ được chân nguyên hộ thể của hắn.
Hắn chỉ muốn mau chóng giải quyết Lâm Minh, căn bản không nghĩ tới mình có thể thua.
- Vu Thần!
Nam nhân quang ảnh quát lớn, trường kiếm toát ra ánh sáng đỏ quỷ dị, ở sau lưng nam nhân này xuất hiện ảo ảnh màu xám. Hình dạng ảo ảnh này giống như cổ ma trên bích họa tôn giáo, có ba khuôn mặt, sáu cánh tay, ba khuôn mặt kia có dữ tợn, có cười gian, sáu cánh tay như móng vuốt ác ma, mỗi cánh tay đều có vũ khí khác nhau.
Ảo ảnh màu xám xuất hiện, khí thế nam nhân quang ảnh tăng mạnh.
- Chết đi!
Thân pháp của Lâm Minh bị cản trở, nam nhân quang ảnh nắm chắc đánh trúng một đòn này.
Lâm Minh thấy ảo ảnh màu xám phía sau nam nhân này, trong lòng ngạc nhiên, thứ ba đầu sáu tay kia, trước đó hắn đã thấy qua một lần trên bích họa Vu Thần thánh địa, chẳng lẽ thứ này cũng là một cái nô bộc của Vu Thần?
Nhìn nam nhân quang ảnh chém tới một kiếm, Lâm Minh cũng không kịp nghĩ nhiều, hắn phóng ra toàn bộ năng lực trong hạt giống Tà Thần, Tà Thần lực, mở ra!
Trong nháy mắt chân nguyên trong người Lâm Minh tăng vọt!
Lôi Linh cùng Hỏa Tinh hưng phấn gầm lên, ngọn lửa hừng hực cùng tia chớp dữ dội không kiêng nể lao ra khỏi người Lâm Minh.
Trong nháy mắt, nam nhân quang ảnh ý thức được không đúng, tiểu tử này vẫn luôn che giấu thực lực?
Nhưng tên đã lên dây, không thể không bắn, nam nhân quang ảnh cắn răng một cái, mạnh mẽ thu hồi một phần chân nguyên duy trì Lồng Giam Trọng Lực, quang ảnh màu xám sau lưng ngưng thực hơn vài phần, huyết kiếm trong tay cũng đỏ rực hơn.
Thời gian gấp gáp, hắn cũng không kịp tụ tập năng lượng lần nữa, nhưng dù vậy, hắn cũng không cho rằng một tia lửa sấm sét của Lâm Minh có thể chống lại Vu Thần lực của hắn.
Ngay lúc này, ngọn lửa và sấm sét trên thương của Lâm Minh bỗng nhiên hòa vào nhau...
Lôi Hỏa Sát!
- Đây là...
Nam nhân quang ảnh bỗng nhiên phóng to tròng mắt, nhưng trong tầm mắt hắn tràn ngập ánh sáng trắng chói lọi, huyết kiếm của hắn chém lên hào quang trắng lóa, ầm ầm nổ tung!
Ầm!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc như sấm sét san bằng mặt đất, nam nhân quang ảnh đánh vào Lôi Hỏa Sát, sấm sét khủng bố bắn lan tung tóe, ngọn lửa màu đỏ hừng hực chói lọi.
Sóng xung kích mạnh mẽ quét ra như sóng thần, chân nguyên hùng hổ như thủy triều lan tràn mọi hướng, hóa thành con sóng chân nguyên cuốn đi vô số mảnh ngọc vụn quét ra khắp thần điện!
Lâm Minh cùng nam nhân quang ảnh đồng thời văng ngược ra.
Từ lúc Lâm Minh thả ra Lôi Hỏa Sát, đã vận chuyển toàn bộ chân nguyên chống cự sóng xung kích, nhưng hắn vẫn bị chấn tới hộc máu giữa không trung, hai tay cầm thương cũng bị nổ tới đứt gân gãy xương.
Còn nam nhân quang ảnh lại thảm hại hơn, trước đó hắn không có nhiều tư tưởng chuẩn bị, lại một kiếm chém lên quả cầu lôi hỏa, tiếp xúc gần như vậy, dù hắn là cao thủ Hậu Thiên cũng bị nổ tới vỡ vụn ngực, máu thịt lẫn lộn.
- Đáng chết!
Nam nhân quang ảnh dùng trường kiếm chống mặt đất, hắn không ngờ tới nhất thời sơ sẩy, lại bị một tên võ giả Luyện Cốt kỳ đánh cho chật vật như thế. Hắn phun ra một ngụm máu, quá nửa xương sườn đã gãy.
“Còn chưa chết...”.
Tròng mắt Lâm Minh co rụt, cao thủ Hậu Thiên quá mạnh mẽ, dù là vì thi triển Lồng Giam Trọng Lực mà chia đi không ít lực lượng, nhưng vẫn đỡ được Lôi Hỏa Sát của mình.
Trong lòng Lâm Minh trầm xuống, tuy rằng nam nhân quang ảnh bị thương rất nặng, nhưng hắn cũng sử dụng mất Tà Thần lực và Lôi Hỏa Sát, tiếp tục đánh nữa, tình huống sẽ không hay.
Ngay lúc này, bên trên thần điện vang lên tiếng nói của Nhãn Mô:
- Cửa thứ sáu, kết thúc!
Nghe tiếng nói này, nam nhân quang ảnh còn không cam lòng, hắn căm giận trừng Lâm Minh, vác trường kiếm đi về thần điện.
- Thông qua?
Lâm Minh có chút khó tin.
Lúc này, không gian xuất hiện một trận vặn vẹo, Nhãn Mô xuất hiện trước mặt Lâm Minh.
- Chúc mừng ngươi, ngươi là người thí luyện duy nhất thông qua cửa thứ sáu trong một vạn chín ngàn năm qua.
Lâm Minh khó hiểu hỏi:
- Còn chưa giết kẻ địch ở tầng thứ sáu, sao lại xem như thông qua?
Nhãn Mô nói:
- Người thủ hộ tầng thứ sáu, chỉ cần đánh bại là được. Dù ngươi thật có thể giết bọn họ, ta cũng sẽ ra tay ngăn cản. Bọn họ không giống người thủ hộ năm tầng trước, bọn họ chân chính là linh hồn người sống, có dấu ấn linh hồn và ý thức tự chủ.
Quả thế, trước đó Lâm Minh đã có suy đoán, cho nên cũng không có gì bất ngờ.
Nhãn Mô nói:
- Tầng thứ sáu có mười mấy người thủ hộ, tu vi từ mới vào Hậu Thiên đến Tiên Thiên Chí Cực... Bọn họ đều từng là thần sứ các bộ lạc lớn Nam Cương, giữa các bộ lạc Nam Cương không ngừng chinh chiến, thần sứ bị giết là chuyện có xảy ra. Những người này, vốn đều là trọng thương sắp chết, bị ta cứu về, từ đó về sau dùng hình thái linh hồn trấn thủ tầng thứ sáu thí luyện sinh tử.
- Thì ra là vậy.
Lâm Minh giật mình hiểu ra, Thần Sứ giới này thật là danh xứng với thực, bên trong toàn là thần sứ. Vừa rồi đối phó mình chỉ là yếu nhất trong đó, đây cũng là vì hắn chỉ có mười lăm tuổi, nếu hắn lớn một chút, sẽ đối phó cao thủ Hậu Thiên trung kỳ, hậu kỳ.
- Nghỉ ngơi ba canh giờ, ngươi có thể tiến hành thí luyện tầng thứ bảy!
Nhãn Mô nói xong, liền trực tiếp biến mất.
Lâm Minh nghe vậy cười khổ không thôi, hắn còn có thể thông qua tầng thứ bảy ư?
Tầng thứ sáu đã dùng kỹ xảo, với thực lực của hắn căn bản không đánh lại cao thủ Hậu Thiên. Nếu không phải dựa vào thân pháp, sức bền và lực phòng ngự kéo dài làm người thủ vệ mất nhẫn nại, ra một chiêu hồ đồ, chính mình căn bản không đánh thắng được.
Hiện giờ thực lực cơ bản không tăng lên, phải đi tầng thứ bảy, làm sao được?
Bắt đầu từ tầng thứ tư, mỗi một tầng đều có độ khó gia tăng cả mảng lớn, nếu không có gì bất ngờ, độ khó tầng thứ sáu đến tầng thứ bảy cũng sẽ tăng vọt.
Như vậy làm sao qua đây?
Nếu không qua được, chẳng những thủy tinh màu đỏ kỳ dị kia cũng biến thành hoa trong gương, trăng trong nước, ngay cả thưởng cho lực lượng tầng thứ sáu cũng đổ vào đó.
Cho nên mặc kệ thế nào, cũng phải dốc hết sức đối phó. Tuy rằng hy vọng xa vời, nhưng cũng phải ra sức mà làm.
/2473
|