- Trận đại chiến Thánh tộc và Nhân tộc mấy ngàn năm trước, Thánh tộc tứ kiệt chiến công hiển hách, nhất là Ngạo Nhật và Tà Nguyệt, diệt rất nhiều tông môn Nhân tộc, lại chém giết Thiên Tôn nhân tộc, hai người này đã trưởng thành rồi, mà Tạo Hóa thánh tử và Thanh Liên tiên tử trưởng thành chỉ là chuyện ngàn năm gần đây.
Người nọ thao thao bất tuyệt, Lâm Minh nghe xong bất động thanh sắc, hắn chỉ âm thầm ghi nhớ cái tên Ngạo Nhật và Tà Nguyệt này.
Hắn hít sâu một hơi, hỏi:
- Nhân tộc diệt vong rồi sao? Ta quy ẩn trong Tu La Lộ nhiều năm, trước khi quy ẩn cũng đã nghe được tin tức của Nhân tộc, dường như cao thủ đứng đầu cua Nhân tộc đều chết trận sao?
- Ha ha! Ta cũng không rõ ràng.
- Nghe nói Nhân tộc tìm được phương pháp đánh xuyên qua thán tức thần tường của Tâm Thập Tam Thiên. Sau đó mang theo tinh nhuệ bỏ chạy, nhưng mà bọn họ hình như vẫn bị Thánh tộc đuổi giết, ai biết vào lúc sớm muộn gì cũng diệt vong xuất hiện thiên tài tuyệt thế, gọi là Lâm Minh, không phải đã chết rồi sao? Đây chứng minh số mệnh Nhân tộc đã hết, số mệnh hết thì thiên tài còn có tương lai sao?
- Ah? Lâm Minh thì ra có nghe thấy, hắn đã chết rồi sao?
- Chắc chắn 100%!
Người nọ hoài nghi nhìn qua Lâm Minh, bất mãn nói:
- Nghe nói Chân Thân Thánh tộc vì đoạn tuyệt hậu họa nên ra tay, hắn còn sống được sao? Trước đó ta còn nghe người ta đồn nếu Lâm Minh không chết, nhất định không bao lâu sẽ trở thành tồn tại chói mắt.
- Cảm ơn!
Lâm Minh nói ra, hắn đã hiểu một bộ phận tin tức mình cần, chính là Nhân tộc đã chạy trối chết, hắn lo lắng không rồi.
Thời điểm này trong Tu La Hải sinh ra sóng gió ngập trời, khí thế mênh mông lăng không hàng lâm.
Nhưng lượng loạn lưu nổi lên bốn phía, quấy sóng gió ngập trời, bầu trời có mây mù mịt, giống như có mấy thương long đang xuyên qua tầng mây, tự nhiên dễ dàng ngăn canrnawng lượng loạn lưu, hội tụ thành linh vật.
Lôi đình cuồn cuộn gaigns xuống, tiếng sấm đáng sợ giống như phá nát trời cao.
Lâm Minh biết rõ, thí luyện cuối cùng đã mở ra.
- Ha ha ha ha!
Tạo Hóa thánh tử cười ha hả, đột nhiên hắn nhìn qua Thanh Liên tiên tử, nói:
- Thanh Liên, ta vốn cho rằng hôm nay chỉ có ta tới dân đội, không ngờ Phiêu Vũ Thần Vương cũn tam gia náo niệt, chúng ta cũng nên tranh giành cao thấp a.
- Tranh giành thì tranh giành!
Thanh Liên tiên tử nói ra, dường như lơ đễnh.
Sau lưng nàng có bốn đệ tử đi ra, ba nam một nữ, bọn họ không có ngoại lệ đều mang theo dấu hiệu lông vũ trên đầu.
Thời điểm này trong hư không xuất hiện cái khe lớn, vô số đại đạo phù văn mang theo hỗn độn chi lực mênh mông dâng trào ra ngoài.
Lực lượng đáng sợ như thế làm cho khí huyết toàn thân người ta như bị rút ra, thần hồn bị dẫn dắt, căn bản khó có thể tiếp cận vết nứt thời không đó, nhưng mà có mười tên tuấn kiệt trẻ tuổi tài cao gan lớn, trước khi khe hở thời không hoàn toàn mở ra, thân hình lóe lên tiến vào trong cửa vào.
Thân ảnh của bọn họ lập lòe, tráng kiện như du long, không ngừng xuyên qua lôi đình.
Mười mấy người này phần lớn tới từ Phiêu Vũ thần sơn và Tạo Hóa Thánh Cung.
Trong lôi đình cuồng mãnh này, bọn họ hành động tự nhiên, trong đó một tên mập mạp đứng trong gió lốc, hắn nhìn qua bốn đệ tử Phiêu Vũ thần sơn, sau đó thân ảnh lóe lên rồi biến mất, trực tiếp tiến vào trong gió lốc đáng sợ.
- Đã đi vào!
Ratas nhiều người nhìn thấy thế giới không biết đằng sau vết nứt thời không, nhưng không dám tiến lên.
Thẳng tới khi lôi đình từ từ biến mất mới có rất nhiều võ giả tốp năm tốp ba tiến vào cửa vào thí luyện cuối cùng, chui vào trong khe nứt màu đen.
Mà LÂm Minh theo sau đám người này đi vào, không chút thu hút, lẫn vào trong cái khe, từ đầu tới cuối hắn không bị ai chú ý tới cả.
...
Thời điểm rất nhiều người trẻ tuổi tuấn kiệt tiến vào trong thí luyện cuối cùng, Tạo Hóa thánh tử cũng bay ngược ra.
Sau lưng hắn là phân thân Hoang chậm rãi trồi lên mặt biển, duỗi xúc tu to lớn như huyết long bao bọc Tạo Hóa thánh tử./
Kế tiếp huyết nhục của Hoang vỡ ra, thân thể Tạo Hóa thánh tử chìm vào trong cơ thể của Hoang.
Sau khi Tạo Hóa thánh tử tiến vào thân thể của Hoang, Hoang yên lặng chui vào sâu trong biển cả, ngăn cách tất cả tin tức.
Tạo Hóa thánh tử mặc áo choàng màu đỏ, giẫm lên thông đạo do huyết nhục của Hoang hình thành, chậm rãi đi tới khu vực hạch tâm của Hoang, ở nơi này có gian phòng do huyết nhục hình thành.
Gian phòng này vô cùng rộng rãi, trưng bài nhiều đồ nghệ thuật quý giá, có thảm lông vũ màu đỏ xốp, giường gỗ cổ xưa và thần ti dệt thành trướng màn và lót giường, bên cạnh giường còn có nhiều rượu ngon sản xuất từ thiên tài địa bảo.
Nhưng mà gian phòng này tràn ngập mùi máu tươi, trên mặt đất huyết nhục nhúc nhích khiến người ta thập phần không thoải mái.
Tạo Hóa thánh tử vào trong phòng, cầm ngọc giản ra và bóp nát, lúc này hào quang trận phát tỏa ra ngoài, hình thành một gương mặt mơ hồ trên không trung.
Gương mặt này ẩn chứa uy áp khó có thể hình dung, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Chính là gương mặt của Tạo Hóa Thánh Hoàng.
Chờ gương mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất hiện, Tạo Hóa thánh tử bộ dáng bất cần đời trở nên cung kính, hắn thi lễ sau đó khoanh tay đứng thẳng.
- Có gì ngoài ý muốn sao?
Giọng của Tạo Hóa Thánh Hoàng lạnh như kim loại, không mang theo chút cảm tình nào.
- Bẩm hoàng tổ bệ hạ, tất cả thuận lợi, thí luyện đã bắt đầu, người của Phiêu Vũ thần sơn cũng xuất hiện, trừ bọn họ ra, không có đối thủ nào đáng chú ý cả, hài nhi sẽ hoàn thành nhiệm vụ ngài giao.
- Ân!
Tạo Hóa Thánh Hoàng trầm ngâm một chút, nói:
- Nữ nhân Phiêu Vũ kia có lẽ không biết nội tình, lần thí luyện này thành tích là thứ yếu, thứ kia... Nhất định phải tìm được...
- Rõ!
Tạo Hóa thánh tử trả lời trịnh trọng, mà thời điểm này hào quang trận pháp của ngọc giản tan vỡ, gương mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng dần dần biến mất.
Chờ tới khi hào quang hoàn toàn tiêu tán đi, Tạo Hóa thánh tử hít sâu một hơi, hắn mỉm cười, hắn chẳng những muốn hoàn thành nhiệm vụ này, đệ tử tham gia thí luyện của Tạo Hóa Thánh Cung cũng phải phóng dị sắc, ôm được toàn bộ chỗ tốt!
Đây là lần thứ hai Lâm Minh tiến vào trong thế giới thí luyện.
Năm đó chủ nhân Tu La Lộ lưu di tích ở đây, hôm nay Lâm Minh trải qua mấy đời chuyển sinh, tu vị sau khi tiến nhanh thì tiến vào nơi này, cảm thụ càng sâu sắc.
Hắn ẩn ẩn cảm thấy bản thân mình và thế giới này có liên hệ huyết mạch.
Hô!
Hô!
Lâm Minh dường như nghe được tiếng hô hấp của thế giới này, mà tần suất hô hấp có liên hệ khó hiểu với thế giới thí luyện cuối cùng.
Không gian chung quanh còn sót một tia thế giới chi lực, chúng tiến vào trong người Lâm Minh, phát triển thật nhanh, tốc độ phát triển vượt xa lúc trước.
- Tu La Thiên Đạo đúng là vô cùng huyền diệu.
Lâm Minh hiểu rõ Tu La Thiên Thu tu thành thiên địa vũ trụ, nếu như đơn thuần là sáng tác thế giới, xây dựng thế giới, Tu La Thiên Thư có tác dụng lớn hơn Thánh Điển.
Người nọ thao thao bất tuyệt, Lâm Minh nghe xong bất động thanh sắc, hắn chỉ âm thầm ghi nhớ cái tên Ngạo Nhật và Tà Nguyệt này.
Hắn hít sâu một hơi, hỏi:
- Nhân tộc diệt vong rồi sao? Ta quy ẩn trong Tu La Lộ nhiều năm, trước khi quy ẩn cũng đã nghe được tin tức của Nhân tộc, dường như cao thủ đứng đầu cua Nhân tộc đều chết trận sao?
- Ha ha! Ta cũng không rõ ràng.
- Nghe nói Nhân tộc tìm được phương pháp đánh xuyên qua thán tức thần tường của Tâm Thập Tam Thiên. Sau đó mang theo tinh nhuệ bỏ chạy, nhưng mà bọn họ hình như vẫn bị Thánh tộc đuổi giết, ai biết vào lúc sớm muộn gì cũng diệt vong xuất hiện thiên tài tuyệt thế, gọi là Lâm Minh, không phải đã chết rồi sao? Đây chứng minh số mệnh Nhân tộc đã hết, số mệnh hết thì thiên tài còn có tương lai sao?
- Ah? Lâm Minh thì ra có nghe thấy, hắn đã chết rồi sao?
- Chắc chắn 100%!
Người nọ hoài nghi nhìn qua Lâm Minh, bất mãn nói:
- Nghe nói Chân Thân Thánh tộc vì đoạn tuyệt hậu họa nên ra tay, hắn còn sống được sao? Trước đó ta còn nghe người ta đồn nếu Lâm Minh không chết, nhất định không bao lâu sẽ trở thành tồn tại chói mắt.
- Cảm ơn!
Lâm Minh nói ra, hắn đã hiểu một bộ phận tin tức mình cần, chính là Nhân tộc đã chạy trối chết, hắn lo lắng không rồi.
Thời điểm này trong Tu La Hải sinh ra sóng gió ngập trời, khí thế mênh mông lăng không hàng lâm.
Nhưng lượng loạn lưu nổi lên bốn phía, quấy sóng gió ngập trời, bầu trời có mây mù mịt, giống như có mấy thương long đang xuyên qua tầng mây, tự nhiên dễ dàng ngăn canrnawng lượng loạn lưu, hội tụ thành linh vật.
Lôi đình cuồn cuộn gaigns xuống, tiếng sấm đáng sợ giống như phá nát trời cao.
Lâm Minh biết rõ, thí luyện cuối cùng đã mở ra.
- Ha ha ha ha!
Tạo Hóa thánh tử cười ha hả, đột nhiên hắn nhìn qua Thanh Liên tiên tử, nói:
- Thanh Liên, ta vốn cho rằng hôm nay chỉ có ta tới dân đội, không ngờ Phiêu Vũ Thần Vương cũn tam gia náo niệt, chúng ta cũng nên tranh giành cao thấp a.
- Tranh giành thì tranh giành!
Thanh Liên tiên tử nói ra, dường như lơ đễnh.
Sau lưng nàng có bốn đệ tử đi ra, ba nam một nữ, bọn họ không có ngoại lệ đều mang theo dấu hiệu lông vũ trên đầu.
Thời điểm này trong hư không xuất hiện cái khe lớn, vô số đại đạo phù văn mang theo hỗn độn chi lực mênh mông dâng trào ra ngoài.
Lực lượng đáng sợ như thế làm cho khí huyết toàn thân người ta như bị rút ra, thần hồn bị dẫn dắt, căn bản khó có thể tiếp cận vết nứt thời không đó, nhưng mà có mười tên tuấn kiệt trẻ tuổi tài cao gan lớn, trước khi khe hở thời không hoàn toàn mở ra, thân hình lóe lên tiến vào trong cửa vào.
Thân ảnh của bọn họ lập lòe, tráng kiện như du long, không ngừng xuyên qua lôi đình.
Mười mấy người này phần lớn tới từ Phiêu Vũ thần sơn và Tạo Hóa Thánh Cung.
Trong lôi đình cuồng mãnh này, bọn họ hành động tự nhiên, trong đó một tên mập mạp đứng trong gió lốc, hắn nhìn qua bốn đệ tử Phiêu Vũ thần sơn, sau đó thân ảnh lóe lên rồi biến mất, trực tiếp tiến vào trong gió lốc đáng sợ.
- Đã đi vào!
Ratas nhiều người nhìn thấy thế giới không biết đằng sau vết nứt thời không, nhưng không dám tiến lên.
Thẳng tới khi lôi đình từ từ biến mất mới có rất nhiều võ giả tốp năm tốp ba tiến vào cửa vào thí luyện cuối cùng, chui vào trong khe nứt màu đen.
Mà LÂm Minh theo sau đám người này đi vào, không chút thu hút, lẫn vào trong cái khe, từ đầu tới cuối hắn không bị ai chú ý tới cả.
...
Thời điểm rất nhiều người trẻ tuổi tuấn kiệt tiến vào trong thí luyện cuối cùng, Tạo Hóa thánh tử cũng bay ngược ra.
Sau lưng hắn là phân thân Hoang chậm rãi trồi lên mặt biển, duỗi xúc tu to lớn như huyết long bao bọc Tạo Hóa thánh tử./
Kế tiếp huyết nhục của Hoang vỡ ra, thân thể Tạo Hóa thánh tử chìm vào trong cơ thể của Hoang.
Sau khi Tạo Hóa thánh tử tiến vào thân thể của Hoang, Hoang yên lặng chui vào sâu trong biển cả, ngăn cách tất cả tin tức.
Tạo Hóa thánh tử mặc áo choàng màu đỏ, giẫm lên thông đạo do huyết nhục của Hoang hình thành, chậm rãi đi tới khu vực hạch tâm của Hoang, ở nơi này có gian phòng do huyết nhục hình thành.
Gian phòng này vô cùng rộng rãi, trưng bài nhiều đồ nghệ thuật quý giá, có thảm lông vũ màu đỏ xốp, giường gỗ cổ xưa và thần ti dệt thành trướng màn và lót giường, bên cạnh giường còn có nhiều rượu ngon sản xuất từ thiên tài địa bảo.
Nhưng mà gian phòng này tràn ngập mùi máu tươi, trên mặt đất huyết nhục nhúc nhích khiến người ta thập phần không thoải mái.
Tạo Hóa thánh tử vào trong phòng, cầm ngọc giản ra và bóp nát, lúc này hào quang trận phát tỏa ra ngoài, hình thành một gương mặt mơ hồ trên không trung.
Gương mặt này ẩn chứa uy áp khó có thể hình dung, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Chính là gương mặt của Tạo Hóa Thánh Hoàng.
Chờ gương mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất hiện, Tạo Hóa thánh tử bộ dáng bất cần đời trở nên cung kính, hắn thi lễ sau đó khoanh tay đứng thẳng.
- Có gì ngoài ý muốn sao?
Giọng của Tạo Hóa Thánh Hoàng lạnh như kim loại, không mang theo chút cảm tình nào.
- Bẩm hoàng tổ bệ hạ, tất cả thuận lợi, thí luyện đã bắt đầu, người của Phiêu Vũ thần sơn cũng xuất hiện, trừ bọn họ ra, không có đối thủ nào đáng chú ý cả, hài nhi sẽ hoàn thành nhiệm vụ ngài giao.
- Ân!
Tạo Hóa Thánh Hoàng trầm ngâm một chút, nói:
- Nữ nhân Phiêu Vũ kia có lẽ không biết nội tình, lần thí luyện này thành tích là thứ yếu, thứ kia... Nhất định phải tìm được...
- Rõ!
Tạo Hóa thánh tử trả lời trịnh trọng, mà thời điểm này hào quang trận pháp của ngọc giản tan vỡ, gương mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng dần dần biến mất.
Chờ tới khi hào quang hoàn toàn tiêu tán đi, Tạo Hóa thánh tử hít sâu một hơi, hắn mỉm cười, hắn chẳng những muốn hoàn thành nhiệm vụ này, đệ tử tham gia thí luyện của Tạo Hóa Thánh Cung cũng phải phóng dị sắc, ôm được toàn bộ chỗ tốt!
Đây là lần thứ hai Lâm Minh tiến vào trong thế giới thí luyện.
Năm đó chủ nhân Tu La Lộ lưu di tích ở đây, hôm nay Lâm Minh trải qua mấy đời chuyển sinh, tu vị sau khi tiến nhanh thì tiến vào nơi này, cảm thụ càng sâu sắc.
Hắn ẩn ẩn cảm thấy bản thân mình và thế giới này có liên hệ huyết mạch.
Hô!
Hô!
Lâm Minh dường như nghe được tiếng hô hấp của thế giới này, mà tần suất hô hấp có liên hệ khó hiểu với thế giới thí luyện cuối cùng.
Không gian chung quanh còn sót một tia thế giới chi lực, chúng tiến vào trong người Lâm Minh, phát triển thật nhanh, tốc độ phát triển vượt xa lúc trước.
- Tu La Thiên Đạo đúng là vô cùng huyền diệu.
Lâm Minh hiểu rõ Tu La Thiên Thu tu thành thiên địa vũ trụ, nếu như đơn thuần là sáng tác thế giới, xây dựng thế giới, Tu La Thiên Thư có tác dụng lớn hơn Thánh Điển.
/2473
|