Lúc này Lâm Minh đối mặt với Thanh Liên tiên tử, trong lòng Thanh Liên tiên tử sinh ra bất an không hiểu, nàng biết rõ người thần bí trấn định tự nhiên không phải ngụy trang ra, chẳng lẽ bố trí của nàng hắn sớm phát hiện ra.
Điều này sao có thể, nàng lợi dụng quân đoàn Hoang bố trí đại trận lừa gạt, trừ phi là Chân Thần, nếu không sẽ không thể phát hiện ra được.
Thời điểm này Thanh Liên tiên tử đã không kịp suy nghĩ lỗ thủng nằm ở đâu, đối mặt với người thần bí, nàng chỉ thấy đối phương cưỡi hắc long, hơn nữa không phải Chân Thần, Thanh Liên tiên tử nghĩ không ra lý do mình thua ở đâu cả,
Một trận chiến này phải thắng!
- Khốn thần trận! Phong bế hắn!
Thanh Liên tiên tử quát to, một trăm lẻ tám Đại Giới Giới Vương giơ trận kỳ lên, ma khí um tùm, ma quỷ gào khóc thảm thiết, giống như có vô số oán linh bay múa trên bầu trời, giam cầm trong đó đều là sinh hồn người chết.
Phàm là trận kỳ đều là linh bảo, rất nhiều phong ấn hồn phách võ giả để tăng cường uy lực bản thân, cũng gọi là quỷ kỳ, quý phiên, một trăm lẻ tám trận kỳ trong quá trình luyện chế đã nhiễm không biết bao nhiêu máu tươi.
Một trận kỳ tỏa ra năng lượng hắc ám, không ngừng tương liên với nhau.
Những trận kỳ này trải rộng bốn phía, cao có thấp có, có trên đỉnh đầu Lâm Minh, có dưới chân Lâm minh, chúng tỏa ra năng lượng màu đen tương liên với nhau, cuối cùng tạo thành lưới ánh sáng màu đen cực lớn, bao vây Lâm Minh và hắc long vào trong.
Đây là khốn thần trận, Thanh Liên tiên tử bố trí đầu tiên chính là phòng ngừa người thần bí chạy trốn.
- Thì ra là khốn trận!
Lâm Minh nhìn thấy trận pháp vây quanh mình, trong nháy mắt đoán được ánh sáng của chúng tỏa ra năng lượng khủng bố, nếu không phải Chân Thần, không cách nào đánh xuyên qua được.
Một cuộc chiến tranh giữa hai chủng tộc, cao thủ đứng đầu rất trọng yếu, nhưng kết quả chiến tranh chưa bao giờ đơn thuần là so cao thủ đứng đầu của ai nhiều, cao thủ đứng đầu của ai mạnh hơn.
Mấy ngàn, mấy vạn, thậm chí hơn mười vạn Thánh Chủ, Giới Vương, Đại Giới Giới Vương tổ hợp trận pháp lại, sức chiến đấu bọn họ có thể phát huy ra cũng không thể tưởng tượng nổi, đủ để nghịch chuyển cuộc chiến.
Bày ra trước mắt Lâm Minh, chính là tình cảnh này.
Mà khốn thần trận vừa mới bố trí xong, Thanh Liên tiên tử rống to.
- Sát thần trận!
Hư không thay đổi, năng lượng quét qua các nơi, hiện ra bảy mươi hai Đại Giới GIới Vương, trong tay bọn họ cầm trận bàn đỏ như máu, bọn họ giẫm lên trận bàn chẳng khác gì tế đàn đẫm máu.
Sau khi bảy mươi hai người đứng ở các phương vị, khốn thần trận tỏa ra sát khí um tùm.
Loại cảm giác này giống như một toa địa ngục huyết trì, võ giả ở đây đều cảm nhận được hào khí của sát thần trận, đều cảm giác huyết mạch bị đè nén, khó có thể hô hấp.
Chỉ cảm thụ dư âm năng lượng đáng sợ còn sót lại, rất khó tưởng tượng Lâm Minh trong sát thần trận thừa nhận sát cơ đáng sợ cỡ nào.
Khốn thần trận và sát thần trận có thể dung hợp hoàn mỹ, khốn thần trận dùng năng lượng tạo thành lưới, sát thần trận công kích không bị ngăn cản, cả hai hợp lại tỏa ra lực lượng đáng sợ.
Lâm Minh đứng trên đầu hắc long, yên lặng rút Ám Long Thương ra.
Cây thương này Lâm Minh đã tân trang qua, hào quang Ám Long Thương đã biến mất, làm cho người khác không nhìn ra được, nhưng mà người khác ít nhất cũng nhận ra ngoại hình nó là thương.
- Thương!
Nhìn thấy cây thương này, đồng tử Thanh Liên tiên tử co rút lại, tại sao lại là vũ khí thương, chuyện này làm nàng nhớ tới một người.
Sáu ngàn năm trăm năm trước, người nọ ngang trời xuất thế, lực áp tất cả tất cả tuấn kiệt trong Tam Thập Tam Thiên, năm đó Thanh Liên tiên tử còn lánh đời bế quan trong Phiêu Vũ Thần Sơn, chưa từng xuống núi cũng nghe tên của hắn.
Lúc ấy Thánh tộc như mặt trời ban trưa, liên tục đánh bại Đai Giới Giới Vương của Nhân tộc, áp chế sĩ khí Nhân tộc, Tạo Hóa thánh tử có thể nói quét mặt mũi của Nhân tộc.
Tuy trong lòng không phục, nhưng mà Thanh Liên tiên tử không thừa nhận cũng không được, khi đó mình còn non hơn Tạo Hóa thánh tử nhiều, nàng hiểu rõ bản thân mình, cho dù thiên phú, pháp tắc, thực lực, tiềm lực đều bị Lâm Minh áp chế.
Đây là nguyên nhân sư tôn của nàng rời núi đuổi giết một Thánh Chủ Kỳ.
Người thần bí cầm thương trong tay, làm cho Thanh Liên tiên tử liên tưởng tới Lâm Minh, nàng thậm chí hoài nghi người này có phải Lâm Minh hay không.
Đây thuần túy là cảm giác, tuy nàng biết rõ Lâm Minh đã bị sư tôn của nàng giết rồi.
- Bất kẻ là ai, hôm nay phải ở lại nơi này!
Thanh Liên tiên tử lầm bầm.
Nơi này có tổng cộng hai ngàn bốn trăm Giới Vương bình thường, bọn họ rót toàn lực vào trong sát thần trận.
Kế tiếp là năm vạn bốn ngàn Thánh Chủ đi lên.
Lực lượng Thánh Chủ rót vào Giới Vương, lực lượng Giới Vương rót vào Đại Giới Giới Vương.
Từng tầng hiện ra, điệp gia với nhau, hội tụ lực lượng đáng sợ này, chỉ cần một kích cũng đủ diệt sát bất cứ tồn tại dưới Chân Thần.
Nhìn thấy cảnh này, dù Lâm Minh đứng ở thế bất bại cũng phải hít khí lạnh.
Tuy trước đó Lâm Minh cảm giác sự tồn tại của quân đoàn Hoang, nhưng mà trước kia hắn không biết Thanh Liên tiên tử chuẩn bị trận pháp gì đối phó hắn, hiện tại nhìn thấy mới biết là khốn thần trận và sát thần trận phối hợp.
Hơn nữa còn dùng lực lượng diệp gia dung hợp với thiên đạo quy tắc, hai ngàn năm trăm Giới Vương và sáu vạn Thánh Chủ liên thủ với nhau, mà một ít người còn lại bố trí sau đó, một khi có Giới Vương hoặc Thánh Chủ bỏ mạng, bọn họ sẽ dự bị lao lên thế chỗ, giúp trận pháp duy trì uy lực mạnh nhất.
Trong trận pháp khốn thần trận và sát thần trận kết hợp với nhau, mặc cho ngươi thực lực mạnh thế nào, dù lên trời xuống đất, tay không chém giết cự long cũng vô dụng, ở đây cũng chỉ có đường chết.
Đây là một hành động lớn, bố trí thiên la địa võng, nhưng Lâm Minh dùng trận pháp hoàn mỹ này gậy ông đập lưng ông cũng thật tốt!
Lâm Minh không thừa nhận không được, Thanh Liên tiên tử đúng là đối thủ mạnh mẽ, nàng nắm giữu quân đoàn Hoang trong tay và phát huy uy lực tới mức tận cùng, hôm nay đổi thành người khác sẽ phải nuốt hận lập tức.
- Quân đoàn Hoang đúng là đáng sợ!
Một chi bộ đội phối hợp nghiêm mật, biến thành cối xay thịt của Thánh tộc, võ giả Nhân tộc chết trong tay đám này không đếm đưowjc.
- Quân đoàn Hoang cắn nuốt lực lượng Nhân tộc, không biết cung cấp cho Tạo Hóa Thánh Hoàng hay là tiếp tế nguyên khí cho huyết nhục tinh hoa của Hoang đây?
Lâm Minh đột nhiên sinh ra ý niệm này, có lẽ năm đó Tạo Hóa Thánh Hoàng tổ kiến quân đoàn Hoang, chính là muốn Hoang sinh ra nhiều phân thân, chính là muốn cướp đoạt huyết nhục, năng lượng và hồn lực, dùng hoàn thành dã tâm của mình.
...
- Thời điểm này còn trấn định như thế, ta thật sự chán ghét loại giả hảo hán như hắn, hận không thể xé mặt mũi của hắn xuống.
Bên cạnh Thanh Liên tiên tử, đế tử Khê Thận chậm rãi nói ra, một câu này giống như hắn cố nặn ra từng chữ một, hắn sờ tu di giới, trong tay xuất hiện một quyển sách khảm nạm con mắt.
Điều này sao có thể, nàng lợi dụng quân đoàn Hoang bố trí đại trận lừa gạt, trừ phi là Chân Thần, nếu không sẽ không thể phát hiện ra được.
Thời điểm này Thanh Liên tiên tử đã không kịp suy nghĩ lỗ thủng nằm ở đâu, đối mặt với người thần bí, nàng chỉ thấy đối phương cưỡi hắc long, hơn nữa không phải Chân Thần, Thanh Liên tiên tử nghĩ không ra lý do mình thua ở đâu cả,
Một trận chiến này phải thắng!
- Khốn thần trận! Phong bế hắn!
Thanh Liên tiên tử quát to, một trăm lẻ tám Đại Giới Giới Vương giơ trận kỳ lên, ma khí um tùm, ma quỷ gào khóc thảm thiết, giống như có vô số oán linh bay múa trên bầu trời, giam cầm trong đó đều là sinh hồn người chết.
Phàm là trận kỳ đều là linh bảo, rất nhiều phong ấn hồn phách võ giả để tăng cường uy lực bản thân, cũng gọi là quỷ kỳ, quý phiên, một trăm lẻ tám trận kỳ trong quá trình luyện chế đã nhiễm không biết bao nhiêu máu tươi.
Một trận kỳ tỏa ra năng lượng hắc ám, không ngừng tương liên với nhau.
Những trận kỳ này trải rộng bốn phía, cao có thấp có, có trên đỉnh đầu Lâm Minh, có dưới chân Lâm minh, chúng tỏa ra năng lượng màu đen tương liên với nhau, cuối cùng tạo thành lưới ánh sáng màu đen cực lớn, bao vây Lâm Minh và hắc long vào trong.
Đây là khốn thần trận, Thanh Liên tiên tử bố trí đầu tiên chính là phòng ngừa người thần bí chạy trốn.
- Thì ra là khốn trận!
Lâm Minh nhìn thấy trận pháp vây quanh mình, trong nháy mắt đoán được ánh sáng của chúng tỏa ra năng lượng khủng bố, nếu không phải Chân Thần, không cách nào đánh xuyên qua được.
Một cuộc chiến tranh giữa hai chủng tộc, cao thủ đứng đầu rất trọng yếu, nhưng kết quả chiến tranh chưa bao giờ đơn thuần là so cao thủ đứng đầu của ai nhiều, cao thủ đứng đầu của ai mạnh hơn.
Mấy ngàn, mấy vạn, thậm chí hơn mười vạn Thánh Chủ, Giới Vương, Đại Giới Giới Vương tổ hợp trận pháp lại, sức chiến đấu bọn họ có thể phát huy ra cũng không thể tưởng tượng nổi, đủ để nghịch chuyển cuộc chiến.
Bày ra trước mắt Lâm Minh, chính là tình cảnh này.
Mà khốn thần trận vừa mới bố trí xong, Thanh Liên tiên tử rống to.
- Sát thần trận!
Hư không thay đổi, năng lượng quét qua các nơi, hiện ra bảy mươi hai Đại Giới GIới Vương, trong tay bọn họ cầm trận bàn đỏ như máu, bọn họ giẫm lên trận bàn chẳng khác gì tế đàn đẫm máu.
Sau khi bảy mươi hai người đứng ở các phương vị, khốn thần trận tỏa ra sát khí um tùm.
Loại cảm giác này giống như một toa địa ngục huyết trì, võ giả ở đây đều cảm nhận được hào khí của sát thần trận, đều cảm giác huyết mạch bị đè nén, khó có thể hô hấp.
Chỉ cảm thụ dư âm năng lượng đáng sợ còn sót lại, rất khó tưởng tượng Lâm Minh trong sát thần trận thừa nhận sát cơ đáng sợ cỡ nào.
Khốn thần trận và sát thần trận có thể dung hợp hoàn mỹ, khốn thần trận dùng năng lượng tạo thành lưới, sát thần trận công kích không bị ngăn cản, cả hai hợp lại tỏa ra lực lượng đáng sợ.
Lâm Minh đứng trên đầu hắc long, yên lặng rút Ám Long Thương ra.
Cây thương này Lâm Minh đã tân trang qua, hào quang Ám Long Thương đã biến mất, làm cho người khác không nhìn ra được, nhưng mà người khác ít nhất cũng nhận ra ngoại hình nó là thương.
- Thương!
Nhìn thấy cây thương này, đồng tử Thanh Liên tiên tử co rút lại, tại sao lại là vũ khí thương, chuyện này làm nàng nhớ tới một người.
Sáu ngàn năm trăm năm trước, người nọ ngang trời xuất thế, lực áp tất cả tất cả tuấn kiệt trong Tam Thập Tam Thiên, năm đó Thanh Liên tiên tử còn lánh đời bế quan trong Phiêu Vũ Thần Sơn, chưa từng xuống núi cũng nghe tên của hắn.
Lúc ấy Thánh tộc như mặt trời ban trưa, liên tục đánh bại Đai Giới Giới Vương của Nhân tộc, áp chế sĩ khí Nhân tộc, Tạo Hóa thánh tử có thể nói quét mặt mũi của Nhân tộc.
Tuy trong lòng không phục, nhưng mà Thanh Liên tiên tử không thừa nhận cũng không được, khi đó mình còn non hơn Tạo Hóa thánh tử nhiều, nàng hiểu rõ bản thân mình, cho dù thiên phú, pháp tắc, thực lực, tiềm lực đều bị Lâm Minh áp chế.
Đây là nguyên nhân sư tôn của nàng rời núi đuổi giết một Thánh Chủ Kỳ.
Người thần bí cầm thương trong tay, làm cho Thanh Liên tiên tử liên tưởng tới Lâm Minh, nàng thậm chí hoài nghi người này có phải Lâm Minh hay không.
Đây thuần túy là cảm giác, tuy nàng biết rõ Lâm Minh đã bị sư tôn của nàng giết rồi.
- Bất kẻ là ai, hôm nay phải ở lại nơi này!
Thanh Liên tiên tử lầm bầm.
Nơi này có tổng cộng hai ngàn bốn trăm Giới Vương bình thường, bọn họ rót toàn lực vào trong sát thần trận.
Kế tiếp là năm vạn bốn ngàn Thánh Chủ đi lên.
Lực lượng Thánh Chủ rót vào Giới Vương, lực lượng Giới Vương rót vào Đại Giới Giới Vương.
Từng tầng hiện ra, điệp gia với nhau, hội tụ lực lượng đáng sợ này, chỉ cần một kích cũng đủ diệt sát bất cứ tồn tại dưới Chân Thần.
Nhìn thấy cảnh này, dù Lâm Minh đứng ở thế bất bại cũng phải hít khí lạnh.
Tuy trước đó Lâm Minh cảm giác sự tồn tại của quân đoàn Hoang, nhưng mà trước kia hắn không biết Thanh Liên tiên tử chuẩn bị trận pháp gì đối phó hắn, hiện tại nhìn thấy mới biết là khốn thần trận và sát thần trận phối hợp.
Hơn nữa còn dùng lực lượng diệp gia dung hợp với thiên đạo quy tắc, hai ngàn năm trăm Giới Vương và sáu vạn Thánh Chủ liên thủ với nhau, mà một ít người còn lại bố trí sau đó, một khi có Giới Vương hoặc Thánh Chủ bỏ mạng, bọn họ sẽ dự bị lao lên thế chỗ, giúp trận pháp duy trì uy lực mạnh nhất.
Trong trận pháp khốn thần trận và sát thần trận kết hợp với nhau, mặc cho ngươi thực lực mạnh thế nào, dù lên trời xuống đất, tay không chém giết cự long cũng vô dụng, ở đây cũng chỉ có đường chết.
Đây là một hành động lớn, bố trí thiên la địa võng, nhưng Lâm Minh dùng trận pháp hoàn mỹ này gậy ông đập lưng ông cũng thật tốt!
Lâm Minh không thừa nhận không được, Thanh Liên tiên tử đúng là đối thủ mạnh mẽ, nàng nắm giữu quân đoàn Hoang trong tay và phát huy uy lực tới mức tận cùng, hôm nay đổi thành người khác sẽ phải nuốt hận lập tức.
- Quân đoàn Hoang đúng là đáng sợ!
Một chi bộ đội phối hợp nghiêm mật, biến thành cối xay thịt của Thánh tộc, võ giả Nhân tộc chết trong tay đám này không đếm đưowjc.
- Quân đoàn Hoang cắn nuốt lực lượng Nhân tộc, không biết cung cấp cho Tạo Hóa Thánh Hoàng hay là tiếp tế nguyên khí cho huyết nhục tinh hoa của Hoang đây?
Lâm Minh đột nhiên sinh ra ý niệm này, có lẽ năm đó Tạo Hóa Thánh Hoàng tổ kiến quân đoàn Hoang, chính là muốn Hoang sinh ra nhiều phân thân, chính là muốn cướp đoạt huyết nhục, năng lượng và hồn lực, dùng hoàn thành dã tâm của mình.
...
- Thời điểm này còn trấn định như thế, ta thật sự chán ghét loại giả hảo hán như hắn, hận không thể xé mặt mũi của hắn xuống.
Bên cạnh Thanh Liên tiên tử, đế tử Khê Thận chậm rãi nói ra, một câu này giống như hắn cố nặn ra từng chữ một, hắn sờ tu di giới, trong tay xuất hiện một quyển sách khảm nạm con mắt.
/2473
|