Khi Thiên Mục Đạo Cung và Tam Sinh Đồng phối hợp, một ít năng lượng lưu động trong người Phiêu Vũ Thần Vương trở nên rõ ràng một ít, Lâm Minh hai tay vẽ thái cực, trước mặt hắn xuất hiện năng lượng hắc kim hội tụ cùng chỗ.
Năng lượng màu đen có ma khí um tùm lưu động, mà năng lượng màu huy hoàng như mặt trời rực rỡ.
Hai đạo năng lượng này giao hội với nhau, không gian chung quanh bị cuốn vào, dường như hai tay Lâm Minh chính là trung tâm pháp tắc của vũ trụ.
Mà vòng xoáy âm dương to lớn vừa hình thành, nó như âm dương thái cực đồ, nhưng mà độ cao pháp tắc lại vượt qua âm dương pháp tắc.
Vòng xoáy này va chạm với kiếm khí của Phiêu Vũ Thần Vương.
Ầm ầm ầm ầm!
Kiếm quang nát bấy, trên mặt hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương mang theo một tia sửng sờ.
Một thân ngoại hóa thân chỉ là ý thức thể không trọn vẹn của Phiêu Vũ Thần Vương, nhưng vẫn có trí tuệ và ý thức của bản thân, nàng sẽ có cảm tình như nhân loại.
Vòng xoáy thần ma thế không thể đỡ, nghiền nát tất cả, hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương dùng kiếm quang bảo vệ toàn thân, nhưng mà nàng cuối cùng chỉ là hóa thân mà thôi, căn bản không thể ngăn cản một đòn toàn lực của Lâm Minh.
Bồng!
Kiếm quang cuối cùng đã nát bấy, Phiêu Vũ Thần Vương sử dụng hộ thể cương nguyên bảo hộ cũng bị cuồng phong đánh rung rung lên.
Lâm Minh hét lớn một tiếng, sau lưng hắn hiện ra hư ảnh chín ngôi sao, tinh quang hội tụ toàn thân Lâm Minh, trong nháy mắt bộc phát sức lực không kém gì hắc long, đánh xuyên qua hộ thể cương nguyên của Phiêu Vũ Thần Vương.
Áo trắng nhuốm máu, giống như tuyết trắng điểm một cánh hoa hồng, khóe miệng Phiêu Vũ Thần Vương có máu tươi chảy ra, trường kiếm của nàng đã rời tay, hóa thành năng lượng thần quang tiêu tán đi, hai tay Phiêu Vũ Thần Vương nắm lấy thân Ám Long Thương, trong ánh mắt u lan hiện ra thần thái không dám tin nhìn qua Lâm Minh.
Lúc này nàng và Lâm Minh gần trong gang tấc, đôi mắt mất đi hào quang sáng ngời, gương mặt như đao gọt của Lâm Minh, chân mày như kiếm, ánh mắt thâm thúy làm cho sắc mặt Phiêu Vũ Thần Vương mờ mịt, thanh niên này hình như quen thuộc, cũng rất lạ lẫm.
Bồng!
Thân thể Phiêu Vũ Thần Vương đã tan vỡ thành vô số hào quang, tiêu tán sâu trong tinh không.
Trung tâm quang điểm có cọng lông vũ thanh thúy như ngọc đang phiêu phù.
Lâm Minh vươn tay ra cầm lông vũ vào trong tay.
Lông vũ này rất kỳ dị, chỉ dài nửa xích, xem ra giống như lông vũ bạch hạt, có một tơ máu uốn lượn từ từ đầu tới chân lông vũ, vô cùng tinh xảo đẹp mắt.
Tuy hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương đã bị Lâm Minh đánh nát, nhưng mà lông vũ này Lâm Minh vẫn cảm nhận được lực lượng cường đại của nó, nó tỏa ra hào quang bảy màu, dường như muốn thoát ra khỏi tay của hắn.
Lâm Minh dùng hai tay đánh ra từng đạo ấn phù, phong ấn lông vũ tầng tầng, thẳng tới khi nó khong nhúc nhích được nữa.
Làm xong tất cả, ánh mắt Lâm Minh đảo qua, cười nhạt nhìn Thanh Liên tiên tử.
Thanh Liên tiên tử hiện tại sắc mặt tái nhợt.
Thiên phú của nàng xuất chúng, từ nhỏ bị Phiêu Vũ Thần Vương chọn làm đệ tử thân truyền, mấy ngàn năm qua nàng sinh hoạt trong hoàn cảnh chúng tinh ủng nguyệt, chưa bao giờ như ngày hôm nay, bị người ta áp chế sít sao.
Mặc cho nàng vắt hết óc, át chủ bài ra hết, cũng không thể taojt hành chút thương tổn cho đối phương.
- Còn đánh nữa không?
Lâm Minh bình tĩnh nói ra, Thanh Liên tiên tử cắn chặt bờ môi, đột nhiên đồng tử Lâm Minh bắn ra sát cơ âm trầm, hắn dường như hóa thành dã thú hung mãnh, bước tới trước mặt Thanh Liên tiên tử.
Gương mặt hắn dữ tợn, đánh ra một quyền.
Bồng!
Một quyền này vô cùng mạnh mẽ đánh vào bụng Thanh Liên tiên tử, hộ thể cương nguyên vỡ nát, thân thể Thanh Liên tiên tử cong như con tôm luộc.
Trong nháy mắt đó, ánh mắt của nàng đã phủ kín tơ máu, dường như hai mắt như rơi ra ngoài, nàng cảm thấy lực lượng cương mãnh của Lâm Minh không chút lưu tình tiến vào thân thể của nàng, trùng kích kinh mạch.
Đau đớn khủng khiếp này làm toàn thân nàng run rẩy, gần như ngất đi.
Sau khi đánh ra một quyền, Lâm Minh nâng tay phải, khuỷu tay trực tiếp nện vào sống lưng Thanh Liên tiên tử.
Răng rắc!
Thanh Liên tiên tử phun một ngụm máu tươi, nàng nghe được âm thanh xương sống đứt gãy, lực lượng cuồng bạo tiến vào người của nàng, làm nội tạng tan nát, khí huyết trong người vừa ngưng tụ đã bị đánh tan.
Lâm Minh ra tay không chút lưu tình, nữ nhân này quá nguy hiểm, nhiều lần đưa hắn vào hiểm cảnh, nếu không phải hắn có nhiều át chủ bài mà người khác không biết, bây giờ nói không chừng đã bị nàng tính toán tới chết.
Đối mặt đối thủ như vậy, đương nhiên Lâm Minh sẽ không lưu thủ, cho nên cho dù đối phương lựa chọn đầu hàng hay chống cự, Lâm Minh cũng đánh nàng một trận, làm nàng mất đi lực phản kháng.
Đương nhiên cũng giống như đế tử Khê Thận, Lâm Minh giữ Thanh Liên tiên tử lại có hữu dụng, chỉ cần Phiêu Vũ Thần Vương có chút chiếu cố Thanh Liên tiên tử, Lâm Minh sẽ không giết Thanh Liên tiên tử đi, như vậy trừ chọc giận Phiêu Vũ Thần Vương ra, nàng tiến hành trả thù hắn, chẳng có chỗ tốt nào cả.
Lâm Minh suy đoán, kỳ thật hiện tại Phiêu Vũ Thần Vương căn bản không có liều lĩnh ra tay với Nhân tộc, nếu không Thần Mộng Thiên Tôn lấy một địch hai, sợ rằng không đỡ được.
Chọc Phiêu Vũ Thần Vương bực tức, còn không biết xảy ra chuyện gì, cục diện hiện tại Nhân tộc bấp bênh, Lâm Minh không muốn đại chiến này càng gian nan hơn.
Xử lý Thanh Liên tiên tử xong, kế tiếp là Ngạo Nhật và Tà Nguyệt.
Thời điểm này sắc mặt Ngạo Nhật và Tà Nguyệt khó coi cực điểm, ngay cả Thanh Liên tiên tửu cũng bị thu thập, Ngạo Nhật xem ra mình chẳng làm gì được người ta, sẽ bị người thần bí thu thập hung tàn.
Thanh Liên tiên tử chính là nữ nhân yếu đuối, nhưng mà Ngạo Nhật thể trạng kinh người, không hề nghi ngờ hắn sẽ thảm hơn nhiều.
Mà thời điểm này Lâm Minh không nói hai lời, xông thẳng về phía Ngạo Nhật và Tà Nguyệt.
...
Một ngày này, tuyệt đối là ngày khó quên của Thánh tộc bốn thánh tướng, bọn họ bố trí bẫy rập thất bại, còn thừa nhận người thần bí hành hung, cuối cùng bị giam cầm, bố trí trong vũ trụ hắc ám, đây là nội thế giới người thần bí.
Thanh Liên tiên tử không ngờ trong người thâm uyên ác ma cũng có nội thế giới, nhưng mà thời điểm này nàng không có tâm tư đi nghiên cứu.
Hôm nay là ngày nàng thất bại triệt để, nàng huy động nhân lực bố trí đại trận, cuối cùng lại tự chui đầu vào lưới, nghĩ lại thật châm chọc.
Tuy người thần bí hiện tại không giết nàng, nhưng mà Thanh Liên tiên tử không có ôm tâm lý may mắn gì đó, vận mệnh của nàng không chừng còn thảm hơn chết.
Ba người nhìn nhau trong nội thế giới của Lâm Minh, trong nội tâm sinh ra cảm giác tuyệt vọng, tuy thực lực của bọn họ trong Tam Thập Tam Thiên không tính là cao nhất, nhưng mà cũng tính là thượng đẳng, trước mặt người thần bí lại chẳng khác gì trẻ con cả.
Sau khi Lâm Minh trấn áp Thanh Liên tiên tử, Ngạo Nhật và Tà Nguyệt lại nhìn qua Khê Thận, ý định bắt đầu trấn áp từ Khê Thân.
Năng lượng màu đen có ma khí um tùm lưu động, mà năng lượng màu huy hoàng như mặt trời rực rỡ.
Hai đạo năng lượng này giao hội với nhau, không gian chung quanh bị cuốn vào, dường như hai tay Lâm Minh chính là trung tâm pháp tắc của vũ trụ.
Mà vòng xoáy âm dương to lớn vừa hình thành, nó như âm dương thái cực đồ, nhưng mà độ cao pháp tắc lại vượt qua âm dương pháp tắc.
Vòng xoáy này va chạm với kiếm khí của Phiêu Vũ Thần Vương.
Ầm ầm ầm ầm!
Kiếm quang nát bấy, trên mặt hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương mang theo một tia sửng sờ.
Một thân ngoại hóa thân chỉ là ý thức thể không trọn vẹn của Phiêu Vũ Thần Vương, nhưng vẫn có trí tuệ và ý thức của bản thân, nàng sẽ có cảm tình như nhân loại.
Vòng xoáy thần ma thế không thể đỡ, nghiền nát tất cả, hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương dùng kiếm quang bảo vệ toàn thân, nhưng mà nàng cuối cùng chỉ là hóa thân mà thôi, căn bản không thể ngăn cản một đòn toàn lực của Lâm Minh.
Bồng!
Kiếm quang cuối cùng đã nát bấy, Phiêu Vũ Thần Vương sử dụng hộ thể cương nguyên bảo hộ cũng bị cuồng phong đánh rung rung lên.
Lâm Minh hét lớn một tiếng, sau lưng hắn hiện ra hư ảnh chín ngôi sao, tinh quang hội tụ toàn thân Lâm Minh, trong nháy mắt bộc phát sức lực không kém gì hắc long, đánh xuyên qua hộ thể cương nguyên của Phiêu Vũ Thần Vương.
Áo trắng nhuốm máu, giống như tuyết trắng điểm một cánh hoa hồng, khóe miệng Phiêu Vũ Thần Vương có máu tươi chảy ra, trường kiếm của nàng đã rời tay, hóa thành năng lượng thần quang tiêu tán đi, hai tay Phiêu Vũ Thần Vương nắm lấy thân Ám Long Thương, trong ánh mắt u lan hiện ra thần thái không dám tin nhìn qua Lâm Minh.
Lúc này nàng và Lâm Minh gần trong gang tấc, đôi mắt mất đi hào quang sáng ngời, gương mặt như đao gọt của Lâm Minh, chân mày như kiếm, ánh mắt thâm thúy làm cho sắc mặt Phiêu Vũ Thần Vương mờ mịt, thanh niên này hình như quen thuộc, cũng rất lạ lẫm.
Bồng!
Thân thể Phiêu Vũ Thần Vương đã tan vỡ thành vô số hào quang, tiêu tán sâu trong tinh không.
Trung tâm quang điểm có cọng lông vũ thanh thúy như ngọc đang phiêu phù.
Lâm Minh vươn tay ra cầm lông vũ vào trong tay.
Lông vũ này rất kỳ dị, chỉ dài nửa xích, xem ra giống như lông vũ bạch hạt, có một tơ máu uốn lượn từ từ đầu tới chân lông vũ, vô cùng tinh xảo đẹp mắt.
Tuy hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương đã bị Lâm Minh đánh nát, nhưng mà lông vũ này Lâm Minh vẫn cảm nhận được lực lượng cường đại của nó, nó tỏa ra hào quang bảy màu, dường như muốn thoát ra khỏi tay của hắn.
Lâm Minh dùng hai tay đánh ra từng đạo ấn phù, phong ấn lông vũ tầng tầng, thẳng tới khi nó khong nhúc nhích được nữa.
Làm xong tất cả, ánh mắt Lâm Minh đảo qua, cười nhạt nhìn Thanh Liên tiên tử.
Thanh Liên tiên tử hiện tại sắc mặt tái nhợt.
Thiên phú của nàng xuất chúng, từ nhỏ bị Phiêu Vũ Thần Vương chọn làm đệ tử thân truyền, mấy ngàn năm qua nàng sinh hoạt trong hoàn cảnh chúng tinh ủng nguyệt, chưa bao giờ như ngày hôm nay, bị người ta áp chế sít sao.
Mặc cho nàng vắt hết óc, át chủ bài ra hết, cũng không thể taojt hành chút thương tổn cho đối phương.
- Còn đánh nữa không?
Lâm Minh bình tĩnh nói ra, Thanh Liên tiên tử cắn chặt bờ môi, đột nhiên đồng tử Lâm Minh bắn ra sát cơ âm trầm, hắn dường như hóa thành dã thú hung mãnh, bước tới trước mặt Thanh Liên tiên tử.
Gương mặt hắn dữ tợn, đánh ra một quyền.
Bồng!
Một quyền này vô cùng mạnh mẽ đánh vào bụng Thanh Liên tiên tử, hộ thể cương nguyên vỡ nát, thân thể Thanh Liên tiên tử cong như con tôm luộc.
Trong nháy mắt đó, ánh mắt của nàng đã phủ kín tơ máu, dường như hai mắt như rơi ra ngoài, nàng cảm thấy lực lượng cương mãnh của Lâm Minh không chút lưu tình tiến vào thân thể của nàng, trùng kích kinh mạch.
Đau đớn khủng khiếp này làm toàn thân nàng run rẩy, gần như ngất đi.
Sau khi đánh ra một quyền, Lâm Minh nâng tay phải, khuỷu tay trực tiếp nện vào sống lưng Thanh Liên tiên tử.
Răng rắc!
Thanh Liên tiên tử phun một ngụm máu tươi, nàng nghe được âm thanh xương sống đứt gãy, lực lượng cuồng bạo tiến vào người của nàng, làm nội tạng tan nát, khí huyết trong người vừa ngưng tụ đã bị đánh tan.
Lâm Minh ra tay không chút lưu tình, nữ nhân này quá nguy hiểm, nhiều lần đưa hắn vào hiểm cảnh, nếu không phải hắn có nhiều át chủ bài mà người khác không biết, bây giờ nói không chừng đã bị nàng tính toán tới chết.
Đối mặt đối thủ như vậy, đương nhiên Lâm Minh sẽ không lưu thủ, cho nên cho dù đối phương lựa chọn đầu hàng hay chống cự, Lâm Minh cũng đánh nàng một trận, làm nàng mất đi lực phản kháng.
Đương nhiên cũng giống như đế tử Khê Thận, Lâm Minh giữ Thanh Liên tiên tử lại có hữu dụng, chỉ cần Phiêu Vũ Thần Vương có chút chiếu cố Thanh Liên tiên tử, Lâm Minh sẽ không giết Thanh Liên tiên tử đi, như vậy trừ chọc giận Phiêu Vũ Thần Vương ra, nàng tiến hành trả thù hắn, chẳng có chỗ tốt nào cả.
Lâm Minh suy đoán, kỳ thật hiện tại Phiêu Vũ Thần Vương căn bản không có liều lĩnh ra tay với Nhân tộc, nếu không Thần Mộng Thiên Tôn lấy một địch hai, sợ rằng không đỡ được.
Chọc Phiêu Vũ Thần Vương bực tức, còn không biết xảy ra chuyện gì, cục diện hiện tại Nhân tộc bấp bênh, Lâm Minh không muốn đại chiến này càng gian nan hơn.
Xử lý Thanh Liên tiên tử xong, kế tiếp là Ngạo Nhật và Tà Nguyệt.
Thời điểm này sắc mặt Ngạo Nhật và Tà Nguyệt khó coi cực điểm, ngay cả Thanh Liên tiên tửu cũng bị thu thập, Ngạo Nhật xem ra mình chẳng làm gì được người ta, sẽ bị người thần bí thu thập hung tàn.
Thanh Liên tiên tử chính là nữ nhân yếu đuối, nhưng mà Ngạo Nhật thể trạng kinh người, không hề nghi ngờ hắn sẽ thảm hơn nhiều.
Mà thời điểm này Lâm Minh không nói hai lời, xông thẳng về phía Ngạo Nhật và Tà Nguyệt.
...
Một ngày này, tuyệt đối là ngày khó quên của Thánh tộc bốn thánh tướng, bọn họ bố trí bẫy rập thất bại, còn thừa nhận người thần bí hành hung, cuối cùng bị giam cầm, bố trí trong vũ trụ hắc ám, đây là nội thế giới người thần bí.
Thanh Liên tiên tử không ngờ trong người thâm uyên ác ma cũng có nội thế giới, nhưng mà thời điểm này nàng không có tâm tư đi nghiên cứu.
Hôm nay là ngày nàng thất bại triệt để, nàng huy động nhân lực bố trí đại trận, cuối cùng lại tự chui đầu vào lưới, nghĩ lại thật châm chọc.
Tuy người thần bí hiện tại không giết nàng, nhưng mà Thanh Liên tiên tử không có ôm tâm lý may mắn gì đó, vận mệnh của nàng không chừng còn thảm hơn chết.
Ba người nhìn nhau trong nội thế giới của Lâm Minh, trong nội tâm sinh ra cảm giác tuyệt vọng, tuy thực lực của bọn họ trong Tam Thập Tam Thiên không tính là cao nhất, nhưng mà cũng tính là thượng đẳng, trước mặt người thần bí lại chẳng khác gì trẻ con cả.
Sau khi Lâm Minh trấn áp Thanh Liên tiên tử, Ngạo Nhật và Tà Nguyệt lại nhìn qua Khê Thận, ý định bắt đầu trấn áp từ Khê Thân.
/2473
|