Các tin tức nhìn như nhỏ bé nhưng vào lúc then chốt có thể giúp Lâm Minh xa hại gần lợi. Nếu gặp phải Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Chân Thần thì Lâm Minh sẽ nguy hiểm.
Dựa theo tình báo, Hắc Sa thành có năm Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn trở lên.
Dù trong Hắc Ám Thâm Uyên thì Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn không dễ gặp, đa số là trưởng lão một đại thế lực, địa vị cao quý. Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn thường cư trú ở địa điểm quan trọng của đại thế lực, Bốn phía canh gác nghiêm ngặt, cơ quan đầy rẫy.
Nếu có Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn bị giết sẽ gây chấn động trong một khu vực.
Hiện giờ Lâm Minh chưa muốn lộ mình quá sớm, hắn định lặng lẽ giết Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn. Hắc Sa thành cách Ma Xà thành khá xa là lựa chọn tốt nhất. Lâm Minh tùy ý giết chóc trong Hắc Sa thành sẽ không kinh động Ba Xà, nó là chủ nhân Ma Xà thành, hơn năm mươi phần trăm nó lười nhúng tay vào chuyện Ma Đạo Hội.
Thành chủ Hắc Sa thành là một trưởng lão Ma Đạo Hội, nếu tính thực lực theo tiêu chuẩn nhân loại thì ở giữa Thiên Tôn và Chân Thần, cũng là người mạnh nhất Hắc Sa thành.
Hắc Sa thành còn có một Thâm Uyên Ác Ma đỉnh Thiên Tôn, hai trung vị Thiên Tôn. Lâm Minh rất mong chờ, hắn giết đám Thâm Uyên Ác Ma này, cắn nuốt lực lượng của bọn họ sẽ tăng bao nhiêu sức mạnh.
Lâm Minh âm thầm chờ đêm đến. Nguyệt hắc phong cao, đêm thích hợp giết người hủy xác.
Lâm Minh chờ một canh giờ, chợt lòng máy động nhìn năng lượng sát khí bắn lên cao cách ngàn dặm.
Lâm Minh nheo mắt, tận cùng sa mạc đen lóe ánh đỏ, chỗ đó có người chém giết.
Lâm Minh khẽ kêu:
- A?
Cảm tri bắn thẳng ra ngoài, cảm tri hiện tại của Lâm Minh có thể dễ dàng điều tra tình huống cách ngàn dặm.
Lâm Minh thấy cảnh tượng chỗ đó thì ngạc nhiên. Lâm Minh thấy một số Võ Giả các tộc thái cổ đánh nhau với một đội Thâm Uyên Ác Ma.
Cánh tay phải đám Võ Giả các tộc thái cổ cột khăn vuông màu vàng, khăn thêu đồ án hao tuyết sáu cạnh.
Các Võ Giả các tộc thái cổ có chiêu thức công pháp phẩm cấp không tệ, chiến trận phối hợp với nhau. Nhìn ra được là các tộc thái cổ có trí tuệ cao cấp chứ không phải 'con mồi' bị nuôi trong hoang sơn.
Lâm Minh kinh ngạc nói:
- Quân khởi nghĩa?
Khăn vuông màu vàng trên cánh tay các Võ Giả các tộc thái cổ làm hắn liên tưởng đến nô lệ khởi nghĩa cuốn sạch Thâm Uyên thập nhất đến thập tứ tầng gần đây.
Cuộc khởi nghĩa quy mô cực lớn, nhưng Ba Xà phớt lờ, Ma Đạo Hội vẫn làm việc bình thường. Sự thật thì mấy năm nay cuộc khởi nghĩa này đã giết nhiều Thâm Uyên Ác Ma, giải cứu nhiều nô lệ.
Các nô lệ tham gia vào quân khởi nghĩa, liên tục không dứt.
Cánh tay quân khởi nghĩa cột khăn vàng tên Thâm Uyên Ác Ma gọi bọn họ là Giặc Khăn Vàng.
Chính Lâm Minh cũng thấy quân khởi nghĩa các tộc thái cổ không gây sóng gió gì được, sớm muộn gì cũng bị Thâm Uyên Ác Ma tiêu diệt. Dù sao thực lực cách biệt quá lớn.
Tuy nhiên hôm nay Lâm Minh chính mắt thấy cách chiến đấu của đám quân khởi nghĩa, bọn họ sử dụng công pháp và chiến trận làm lòng hắn nổi lên cảm xúc kỳ dị.
Lâm Minh vẫn không xem trọng cuộc khởi nghĩa, nhưng phải công nhận sau lưng không giống hắn tưởng tượng không chịu nổi một kích. Có lẽ quân khởi nghĩa khao quật di tích thái cổ nào đó, nếu không lấy đâu ra công pháp đẳng cấp như vậy?
Trong khi Lâm Minh suy nghĩ, hắn thấy mấy luồng sáng bắn lên từ Hắc Sa thành lao nhanh tới chỗ xảy ra chiến đấu.
Chắc là viện quân của Hắc Sa thành, địa điểm chiến đấu cách Hắc Sa thành rất gần, Hắc Sa thành không biết mới lạ. Khi viện quân tham gia vào cuộc chiến, dưới tình huống bình thường quân khởi nghĩa sẽ bị tiêu diệt chỉ trong nửa nén nhang.
Lâm Minh sẽ không thấy chết không cứu, hắn lắc người bay hướng địa điểm chiến đấu.
***
Ngoài ngàn dặm, quân khởi nghĩa các tộc thái cổ rơi vào khổ chiến. Bọn họ là một tiểu đội tinh anh, đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ bị đội Thâm Uyên Ác Ma của Ma Đạo Hội phát hiện.
Không thể tránh khỏi đại chiến. Vốn thực lực quân khởi nghĩa chiếm ưu thế, nhưng viện quên phe địch dần tăng nhiều, quân khởi nghĩa bắt đầu chống đỡ hết nổi.
Một thiếu nữ áo xanh các tộc thái cổ hét thảm:
- A!
Thiếu nữ bay ra xa, trường kiếm rời tay, lộn mấy vòng trên cao rồi đập xuống một tảng đá.
Trong hoàn cảnh này vũ khí rời tay thì rất nguy hiểm, mới rồi thiếu nữ áo xanh bị thương nặng, gần như mất hết năng lực chiến đấu.
Mấy người trẻ tuổi khác mắt đỏ ngầu:
- Thiên Ảnh!
Nhưng lúc này bọn họ tự lo thân còn không xong, cơ hồ không thể cứu thiếu nữ áo xanh.
Thiếu nữ áo xanh rên đau, mặt trắng bệch, người run rẩy. Cánh tay phải cầm kiếm nhanh chóng già nua, héo rút, khí huyết của thiếu nữ áo xanh trôi nhanh.
Cảm giác như thời gian thân thể mục nát từ ngàn năm bị áp súc chỉ còn mấy giây, vô cùng thê thảm.
Một nam nhân trung niên hét to:
- Chặt xuống đi!
Thiếu nữ tên Thiên Ảnh có tiềm lực lớn nhất trong quân khởi nghĩa, thiếu nữ trẻ tuổi huyết mạch ưu tú, nếu nàng bị gì sẽ là tổn thất lớn cho quân khởi nghĩa.
Thiếu nữ áo xanh cắn răng, tay nâng kiếm chém, cánh tay cột khăn vuông vàng bay lên. Bề ngoài thiếu nữ yếu đuối nhưng tính nàng rất dứt khoát, máu nhuộm đỏ hoa tuyết sáu cạnh trên khăn vuông.
Cánh tay ngừng thối rữa. Tình huống làm Thâm Uyên Ác Ma đang bao vây tiễu trừ quân khởi nghĩa bất ngờ. Đừng nói thiếu nữ, dũng sĩ muốn chém đứt tay mình cũng sẽ nhíu mày, nhưng thiếu nữ tên Thiên Ảnh ra tay thật dứt khoát.
Một Thâm Uyên Ác Ma cười to bảo:
- Ha ha ha! Độc thật, tiếc rằng không thay đổi được kết quả, các ngươi chết chắc! Hãy bó tay chịu trói, để chúng ta gieo nô ấn. Một số người trong đám các ngươi có lẽ sẽ bán được giá cao, ha ha ha ha ha ha!
Ngay lúc này, sau lưng Thâm Uyên Ác Ma đang cười có tiếng cường giả bay nhanh xé gió đến, là viện quân Thâm Uyên Ác Ma ở Hắc Sa thành.
Thâm Uyên Ác Ma nhếch môi cười nói:
- Viện quân đến, các ngươi càng xong đời.
Địa điểm Thâm Uyên Ác Ma và quân khởi nghĩa chiến đấu cách Hắc Sa thành chỉ một ngàn bảy, tám trăm dặm. Khoảng cách này đối với Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp cao thậm chí không cần không gian na di, đến ngay trong vài giây.
Hắc Sa thành không thể nào không phát hiện tiếng đánh nhau của Thâm Uyên Ác Ma và quân khởi nghĩa, nên chiến đấu ngay từ đầu đã định trước Đế Thích Già cổ tộc nếu không nhanh chóng thoát khỏi Thâm Uyên Ác Ma dây dưa thì chỉ có thể ngồi chờ chết.
Lúc này viện quân Thâm Uyên Ác Ma đã đến, tương đương địa ngục giáng xuống quân khởi nghĩa.
Thâm Uyên Ác Ma dẫn đầu viện quân rống to:
- Giết!
Đó là một con Tích Dịch Ma, cái đầu như thằn lằn, lưng giương đôi cánh thịt như dơi lơ lửng trên trời.
Nhìn Tích Dịch Ma đến, nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa biến sắc mặt nói:
- Quân chủ hộ vệ quân Hắc Sa thành!
Con thằn lằn này là tổng chỉ huy thành vệ quân Hắc Sa thành, nó mang theo thân vệ quân toàn là tinh anh trong tinh anh.
Nghĩa là phân bộ Ma Đạo Hội Hắc Sa thành đã chú trọng cổ tộc khởi nghãi, nhưng cũng tương đương với tuyên bố án tử hình cho quân khởi nghĩa.
Dựa theo tình báo, Hắc Sa thành có năm Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn trở lên.
Dù trong Hắc Ám Thâm Uyên thì Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn không dễ gặp, đa số là trưởng lão một đại thế lực, địa vị cao quý. Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn thường cư trú ở địa điểm quan trọng của đại thế lực, Bốn phía canh gác nghiêm ngặt, cơ quan đầy rẫy.
Nếu có Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn bị giết sẽ gây chấn động trong một khu vực.
Hiện giờ Lâm Minh chưa muốn lộ mình quá sớm, hắn định lặng lẽ giết Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn. Hắc Sa thành cách Ma Xà thành khá xa là lựa chọn tốt nhất. Lâm Minh tùy ý giết chóc trong Hắc Sa thành sẽ không kinh động Ba Xà, nó là chủ nhân Ma Xà thành, hơn năm mươi phần trăm nó lười nhúng tay vào chuyện Ma Đạo Hội.
Thành chủ Hắc Sa thành là một trưởng lão Ma Đạo Hội, nếu tính thực lực theo tiêu chuẩn nhân loại thì ở giữa Thiên Tôn và Chân Thần, cũng là người mạnh nhất Hắc Sa thành.
Hắc Sa thành còn có một Thâm Uyên Ác Ma đỉnh Thiên Tôn, hai trung vị Thiên Tôn. Lâm Minh rất mong chờ, hắn giết đám Thâm Uyên Ác Ma này, cắn nuốt lực lượng của bọn họ sẽ tăng bao nhiêu sức mạnh.
Lâm Minh âm thầm chờ đêm đến. Nguyệt hắc phong cao, đêm thích hợp giết người hủy xác.
Lâm Minh chờ một canh giờ, chợt lòng máy động nhìn năng lượng sát khí bắn lên cao cách ngàn dặm.
Lâm Minh nheo mắt, tận cùng sa mạc đen lóe ánh đỏ, chỗ đó có người chém giết.
Lâm Minh khẽ kêu:
- A?
Cảm tri bắn thẳng ra ngoài, cảm tri hiện tại của Lâm Minh có thể dễ dàng điều tra tình huống cách ngàn dặm.
Lâm Minh thấy cảnh tượng chỗ đó thì ngạc nhiên. Lâm Minh thấy một số Võ Giả các tộc thái cổ đánh nhau với một đội Thâm Uyên Ác Ma.
Cánh tay phải đám Võ Giả các tộc thái cổ cột khăn vuông màu vàng, khăn thêu đồ án hao tuyết sáu cạnh.
Các Võ Giả các tộc thái cổ có chiêu thức công pháp phẩm cấp không tệ, chiến trận phối hợp với nhau. Nhìn ra được là các tộc thái cổ có trí tuệ cao cấp chứ không phải 'con mồi' bị nuôi trong hoang sơn.
Lâm Minh kinh ngạc nói:
- Quân khởi nghĩa?
Khăn vuông màu vàng trên cánh tay các Võ Giả các tộc thái cổ làm hắn liên tưởng đến nô lệ khởi nghĩa cuốn sạch Thâm Uyên thập nhất đến thập tứ tầng gần đây.
Cuộc khởi nghĩa quy mô cực lớn, nhưng Ba Xà phớt lờ, Ma Đạo Hội vẫn làm việc bình thường. Sự thật thì mấy năm nay cuộc khởi nghĩa này đã giết nhiều Thâm Uyên Ác Ma, giải cứu nhiều nô lệ.
Các nô lệ tham gia vào quân khởi nghĩa, liên tục không dứt.
Cánh tay quân khởi nghĩa cột khăn vàng tên Thâm Uyên Ác Ma gọi bọn họ là Giặc Khăn Vàng.
Chính Lâm Minh cũng thấy quân khởi nghĩa các tộc thái cổ không gây sóng gió gì được, sớm muộn gì cũng bị Thâm Uyên Ác Ma tiêu diệt. Dù sao thực lực cách biệt quá lớn.
Tuy nhiên hôm nay Lâm Minh chính mắt thấy cách chiến đấu của đám quân khởi nghĩa, bọn họ sử dụng công pháp và chiến trận làm lòng hắn nổi lên cảm xúc kỳ dị.
Lâm Minh vẫn không xem trọng cuộc khởi nghĩa, nhưng phải công nhận sau lưng không giống hắn tưởng tượng không chịu nổi một kích. Có lẽ quân khởi nghĩa khao quật di tích thái cổ nào đó, nếu không lấy đâu ra công pháp đẳng cấp như vậy?
Trong khi Lâm Minh suy nghĩ, hắn thấy mấy luồng sáng bắn lên từ Hắc Sa thành lao nhanh tới chỗ xảy ra chiến đấu.
Chắc là viện quân của Hắc Sa thành, địa điểm chiến đấu cách Hắc Sa thành rất gần, Hắc Sa thành không biết mới lạ. Khi viện quân tham gia vào cuộc chiến, dưới tình huống bình thường quân khởi nghĩa sẽ bị tiêu diệt chỉ trong nửa nén nhang.
Lâm Minh sẽ không thấy chết không cứu, hắn lắc người bay hướng địa điểm chiến đấu.
***
Ngoài ngàn dặm, quân khởi nghĩa các tộc thái cổ rơi vào khổ chiến. Bọn họ là một tiểu đội tinh anh, đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ bị đội Thâm Uyên Ác Ma của Ma Đạo Hội phát hiện.
Không thể tránh khỏi đại chiến. Vốn thực lực quân khởi nghĩa chiếm ưu thế, nhưng viện quên phe địch dần tăng nhiều, quân khởi nghĩa bắt đầu chống đỡ hết nổi.
Một thiếu nữ áo xanh các tộc thái cổ hét thảm:
- A!
Thiếu nữ bay ra xa, trường kiếm rời tay, lộn mấy vòng trên cao rồi đập xuống một tảng đá.
Trong hoàn cảnh này vũ khí rời tay thì rất nguy hiểm, mới rồi thiếu nữ áo xanh bị thương nặng, gần như mất hết năng lực chiến đấu.
Mấy người trẻ tuổi khác mắt đỏ ngầu:
- Thiên Ảnh!
Nhưng lúc này bọn họ tự lo thân còn không xong, cơ hồ không thể cứu thiếu nữ áo xanh.
Thiếu nữ áo xanh rên đau, mặt trắng bệch, người run rẩy. Cánh tay phải cầm kiếm nhanh chóng già nua, héo rút, khí huyết của thiếu nữ áo xanh trôi nhanh.
Cảm giác như thời gian thân thể mục nát từ ngàn năm bị áp súc chỉ còn mấy giây, vô cùng thê thảm.
Một nam nhân trung niên hét to:
- Chặt xuống đi!
Thiếu nữ tên Thiên Ảnh có tiềm lực lớn nhất trong quân khởi nghĩa, thiếu nữ trẻ tuổi huyết mạch ưu tú, nếu nàng bị gì sẽ là tổn thất lớn cho quân khởi nghĩa.
Thiếu nữ áo xanh cắn răng, tay nâng kiếm chém, cánh tay cột khăn vuông vàng bay lên. Bề ngoài thiếu nữ yếu đuối nhưng tính nàng rất dứt khoát, máu nhuộm đỏ hoa tuyết sáu cạnh trên khăn vuông.
Cánh tay ngừng thối rữa. Tình huống làm Thâm Uyên Ác Ma đang bao vây tiễu trừ quân khởi nghĩa bất ngờ. Đừng nói thiếu nữ, dũng sĩ muốn chém đứt tay mình cũng sẽ nhíu mày, nhưng thiếu nữ tên Thiên Ảnh ra tay thật dứt khoát.
Một Thâm Uyên Ác Ma cười to bảo:
- Ha ha ha! Độc thật, tiếc rằng không thay đổi được kết quả, các ngươi chết chắc! Hãy bó tay chịu trói, để chúng ta gieo nô ấn. Một số người trong đám các ngươi có lẽ sẽ bán được giá cao, ha ha ha ha ha ha!
Ngay lúc này, sau lưng Thâm Uyên Ác Ma đang cười có tiếng cường giả bay nhanh xé gió đến, là viện quân Thâm Uyên Ác Ma ở Hắc Sa thành.
Thâm Uyên Ác Ma nhếch môi cười nói:
- Viện quân đến, các ngươi càng xong đời.
Địa điểm Thâm Uyên Ác Ma và quân khởi nghĩa chiến đấu cách Hắc Sa thành chỉ một ngàn bảy, tám trăm dặm. Khoảng cách này đối với Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp cao thậm chí không cần không gian na di, đến ngay trong vài giây.
Hắc Sa thành không thể nào không phát hiện tiếng đánh nhau của Thâm Uyên Ác Ma và quân khởi nghĩa, nên chiến đấu ngay từ đầu đã định trước Đế Thích Già cổ tộc nếu không nhanh chóng thoát khỏi Thâm Uyên Ác Ma dây dưa thì chỉ có thể ngồi chờ chết.
Lúc này viện quân Thâm Uyên Ác Ma đã đến, tương đương địa ngục giáng xuống quân khởi nghĩa.
Thâm Uyên Ác Ma dẫn đầu viện quân rống to:
- Giết!
Đó là một con Tích Dịch Ma, cái đầu như thằn lằn, lưng giương đôi cánh thịt như dơi lơ lửng trên trời.
Nhìn Tích Dịch Ma đến, nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa biến sắc mặt nói:
- Quân chủ hộ vệ quân Hắc Sa thành!
Con thằn lằn này là tổng chỉ huy thành vệ quân Hắc Sa thành, nó mang theo thân vệ quân toàn là tinh anh trong tinh anh.
Nghĩa là phân bộ Ma Đạo Hội Hắc Sa thành đã chú trọng cổ tộc khởi nghãi, nhưng cũng tương đương với tuyên bố án tử hình cho quân khởi nghĩa.
/2473
|