Chương 2358 Tu hành
Lát sau Thâm Uyên Ác Ma như chó chết nằm sấp dưới đất, người ướt mồ hôi lạnh. Khoảnh khắc vừa rồi Thâm Uyên Ác Ma cảm giác huyết mạch toàn thân gần như bị Lâm Minh rút sạch.
Nhưng Thâm Uyên Ác Ma không chết, dường như Lâm Minh không hứng thú giết.
Lâm Minh phất tay:
- Ngươi cút được rồi!
Thâm Uyên Ác Ma nghe Lâm Minh nói thì sửng sốt, không ngờ mình có thể sống tiếp, cảm giác rất khó tin.
Lâm Minh mắt lóe tia sáng lạnh:
- Còn không cút?
Thâm Uyên Ác Ma lật đật chạy đi.
Lâm Minh thổ nạp ngắn ngủi, thu mỗi phần lực lượng Ma Thần vào người, không lãng phí chút xíu nào.
Lâm Minh chợt mở to mắt, chậm rãi xoay người nhì một chỗ trong hư không, lạnh nhạt nói:
- Đã đến rồi thì ra đi.
Không gian lặng yên một lúc chợt vang lên tiếng cười sang sảng:
- Ha ha ha! Trưởng lão thứ chín thật nhạy bén!
Cùng với thanh âm là một bàn tay xé rách bình chướng trận pháp ẩn núp, một Thâm Uyên Ác Ma đi ra, là Minh Đồng.
Đi vào Mộ Ma Thần lâu như vậy lần đầu tiên Lâm Minh gặp Minh Đồng.
Lâm Minh không biết Minh Đồng hấp thu bao nhiêu lực lượng Ma Thần, hắn rất cảnh giác với gã. Lâm Minh cảm giác đối phương là con dã thú âm hiểm luôn giấu đi răng nanh sắc bén, không biết khi nào sẽ nhe ra.
Minh Đồng liếc hướng Thâm Uyên Ác Ma Hồng Minh chạy trốn, mắt lóe tia sáng bí bí hiểm:
- Thú vị, không ngờ trưởng lão thứ chín thả Ác Ma Hồng Minh đi.
Minh Đồng nhìn Lâm Minh nói:
- Nhưng mà . . . Trưởng lão thứ chín không phải loại người ngu xuẩn lòng dạ đàn bà.
Lâm Minh không trả lời, cvhỉ nhìn Minh Đồng, lạnh lùng nói:
- Ngươi tìm ta làm gì?
Lâm Minh đã sẵn sàng chiến đấu, tuy có thệ ước Minh Minh nhưng loại thệ ưcó đơn giản này chẳng có chút sức ràng buộc với Minh Đồng.
Minh Đồng cười to bảo:
- Chỉ tình cờ gặp, nếu trưởng lão thứ chín không muốn nói nhiều với ta thì . . . Chúng ta hẹn gặp lại chỗ sâu nhất Mộ Ma Thần.
Minh Đồng nói xong thật sự xoay người rời đi.
Từ đầu đến cuối Minh Đồng không tấn công Lâm Minh, thậm chí không lộ ra chút sát khí.
Lâm Minh nhíu mày cho đến khi Minh Đồng hoàn toàn biến mất trong tầm mắt.
Lâm Minh không biết trong bụng Minh Đồng muốn gì, thực lực của đối phương tuyệt đối siêu mạnh nhưng vẫn luôn che giấu.
Minh Đồng không tranh cướp Tế Văn Chi Thư của Lâm Minh, không đi tìm Đại Hồng thái tử quyết chiến. Mấy tháng qua Minh Minh và Hồng Minh không ngừng xung đột nhưng đến nay chưa xảy ra chiến đấu đổ máu quy mô lớn.
Lâm Minh lắc đầu không suy nghĩ nữa. Thời gian trong Mộ Ma Thần vô cùng quý giá, hắn phải nắm chặt mỗi phút mỗi giây nâng cao thực lực của mình.
Trong Mộ Ma Thần có bí mật hay cạm bẫy, hăọc Minh Đồng có âm mưu gì với hắn hì chờ khi Lâm Minh có đủ thực lực mới ung dung ứng đối sau.
Lâm Minh laức người biến thành luồng sáng bay đi, hắn đang tìm mục tiêu tiếp theo, dù là ác linh hay con mồi.
Đây là tháng thứ mười Lâm Minh ở trong Mộ Ma Thần.
Mộ Ma Thần vô cùng rộng lớn, thời gian mười tháng nay một mình Lâm Minh lang thang, đa số lúc trải qua quá trình tu luyện khô khan.
Chém giết, tu luyện, đây chính là ngày trong Mộ Ma Thần.
Lâm Minh không muốn tham gia chiến đấu giữa hai liên minh Hồng Minh, Minh Minh. Nhưng Lâm Minh gặp thành viên Hồng Minh thì sẽ không chút do dự công kích.
Đây là con mồi của riêng Lâm Minh.
Chuyến đi Mộ Ma Thần này vốn là ưbã tiệc giết chóc, Lâm Minh đã tham gia vào đó tất nhiên phải lợi dụng quy tắc trong đó.
Lúc này mà nói nhân tằ, đạo nghĩa gì thì là ngu ngốc.
Mười tháng nay danh tiếng của Lâm Minh dần nổi lên, không còn Thâm Uyên Ác Ma ngu dại xem hắn là Ác Ma Thiên Tôn thượng vị.
Vì không ai biết tên Lâm Minh, mọi người chỉ biết đến danh hiệu trưởng lão thứ chín. Chậm rãi Ác Ma Hồng Minh gọi Lâm Minh là Chiến Ma Đệ Cửu.
Mấy ngày nay, đặc biệt là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn của Hồng Minh nghe đến danh hiệu Chiến Ma Đệ Cửu sẽ phập phồng lo sợ.
Tuy Lâm Minh có chiến tích hiển hách nhưng không giết hết tất cả Thâm Uyên Ác Ma Hồng Minh đã gặp, hắn phát hiện dựa vào pháp tắc cắn nuốt Hoang có thể nhẹ nhàng rút sạch lực lượng Ma Thần trong người Thâm Uyên Ác Ma khác.
Cho nên đối với một số Ác Ma cam nguyện dâng ra lực lượng Ma Thần của mình thì đa phần Lâm Minh sẽ để lại con đường sống cho bọn họ.
Không phải lòng dạ đàn bà, Lâm Minh có tính toán riêng. Lâm Minh làm như vậy vì giành lấy hiệu quả tu luyện cực nhanh trong thời gian có hạn.
Lâm Minh có dã tâm của mình, hắn muốn trong thời gian ngắn tích lũy số lượng đồ đằng đến mức tận cùng.
Về sau nhận truyền thừa Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, theo ngọc giản Mộ Ma Thần ghi chép thì người nhận thử thách có tổng sản lượng lực lượng Ma Thần càng nhiều xác suất vượt qua khi truyền thừa Ác Ma đẳng cấp đồ đằng càng lớn.
Hơn nữa một khi thành công tiếp nhận truyền thừa, những lực lượng Ma Thần trong quá trình sẽ bị người nhận thử thách hoàn mỹ hấp thu, hoàn thành một lần thực lực thăng hoa.
Trong Mộ Ma Thần mỗi ngày đều có màn chém giết.
Có lẽ là Thâm Uyên Ác Ma giết chóc ác linh, luyện hóa lực lượng Ma Thần. Hoặc là giết chóc giữa Thâm Uyên Ác Ma và Thâm Uyên Ác Ma, cướp lấy thành quả tu hành của nhau.
Cứ thế ba năm trôi qua.
Trong một đầm lầy đen ở Mộ Ma Thần, Lâm Minh chậm rãi hấp thu một lũLực lượng Ma Thần tinh thuần, nhìn ấn ký đồ đằng trên cánh tay. Hiện tại Lâm Minh đã ngưng tụ ra đồ đằng thứ sáu.
Ba năm qua thành quả tương lai Lâm Minh tu luyện mấy chục năm bên ngoài.
Cảnh giới Thiên Tôn thượng vị của Lâm Minh đã hoàn toàn ổn định, tu vi tiến triển siêu nhanh thẳng tiến cực hạn Thiên Tôn.
Mắt thấy đồ đằng thứ sáu sắp sửa hoàn thành, Lâm Minh hơi trầm ngâm, phát tán cảm giác ra bốn phía, khóe môi cong lên.
Cách không xa Lâm Minh cảm giác vài bài bố trước đó của mình, đã tới lúc gặt hái.
Lâm Minh chậm rãi bay lên hóa thành luồng sáng bắn hướng mình cảm giác được.
Tốc độ của Lâm Minh siêu mau, nhanh như tia chớp, chỉ một giây đã bay đến mục đích.
Nơi đây có một hiệp cốc, bên tngoài hiệp cốc bày một trận pháp ẩn giấu.
Trận pháp ẩn giấu đẳng cấp Thiên Tôn như sắt vụn với Lâm Minh.
Lâm Minh siết chặt nắm đấm phải, Ác Ma lực hừng hực quanh quẩn toàn thân.
Răng rắc!
Lâm Minh vung nắm đấm đập nát trận pháp ẩn giấu.
Trận pháp ẩn giấu vỡ nát, mấy Thâm Uyên Ác Ma núp trong đó hết hồn:
- Gì? Xảy ra chuyện gì?
Bọn họ vốn dựng điểm nghỉ tạm nơi đây, dù là Thiên Tôn trong chém giết, tu luyện ngày qua ngày cũng sẽ cảm thấy tinh thần mệt nhọc, bọn họ cần nghỉ ngơi.
Bình thường bọn họ tụ tập tại đây, có Ác Ma phụ trách canh gác, có trận pháp cảnh giới. Nhưng hôm nay mọi thứ không nhạy.
Mãi khi bị người giết tới cửa, trận pháp vỡ nát thì bọn họ mới phản ứng lại.
Có thể lặng yên không một tiếng động đến gần bọn họ, dễ dàng đánh nát trận pháp ẩn giấu của họ thì rất có thể đối thủ là đẳng cấp Chân Thần.
Bọn họ không đánh lại đối thủ đẳng cấp Chân Thần được!
Nhưng khi bọn họ lao ra trông thấy kẻ xâm nhập thì biểu tình cực kỳ khó xem.
Lát sau Thâm Uyên Ác Ma như chó chết nằm sấp dưới đất, người ướt mồ hôi lạnh. Khoảnh khắc vừa rồi Thâm Uyên Ác Ma cảm giác huyết mạch toàn thân gần như bị Lâm Minh rút sạch.
Nhưng Thâm Uyên Ác Ma không chết, dường như Lâm Minh không hứng thú giết.
Lâm Minh phất tay:
- Ngươi cút được rồi!
Thâm Uyên Ác Ma nghe Lâm Minh nói thì sửng sốt, không ngờ mình có thể sống tiếp, cảm giác rất khó tin.
Lâm Minh mắt lóe tia sáng lạnh:
- Còn không cút?
Thâm Uyên Ác Ma lật đật chạy đi.
Lâm Minh thổ nạp ngắn ngủi, thu mỗi phần lực lượng Ma Thần vào người, không lãng phí chút xíu nào.
Lâm Minh chợt mở to mắt, chậm rãi xoay người nhì một chỗ trong hư không, lạnh nhạt nói:
- Đã đến rồi thì ra đi.
Không gian lặng yên một lúc chợt vang lên tiếng cười sang sảng:
- Ha ha ha! Trưởng lão thứ chín thật nhạy bén!
Cùng với thanh âm là một bàn tay xé rách bình chướng trận pháp ẩn núp, một Thâm Uyên Ác Ma đi ra, là Minh Đồng.
Đi vào Mộ Ma Thần lâu như vậy lần đầu tiên Lâm Minh gặp Minh Đồng.
Lâm Minh không biết Minh Đồng hấp thu bao nhiêu lực lượng Ma Thần, hắn rất cảnh giác với gã. Lâm Minh cảm giác đối phương là con dã thú âm hiểm luôn giấu đi răng nanh sắc bén, không biết khi nào sẽ nhe ra.
Minh Đồng liếc hướng Thâm Uyên Ác Ma Hồng Minh chạy trốn, mắt lóe tia sáng bí bí hiểm:
- Thú vị, không ngờ trưởng lão thứ chín thả Ác Ma Hồng Minh đi.
Minh Đồng nhìn Lâm Minh nói:
- Nhưng mà . . . Trưởng lão thứ chín không phải loại người ngu xuẩn lòng dạ đàn bà.
Lâm Minh không trả lời, cvhỉ nhìn Minh Đồng, lạnh lùng nói:
- Ngươi tìm ta làm gì?
Lâm Minh đã sẵn sàng chiến đấu, tuy có thệ ước Minh Minh nhưng loại thệ ưcó đơn giản này chẳng có chút sức ràng buộc với Minh Đồng.
Minh Đồng cười to bảo:
- Chỉ tình cờ gặp, nếu trưởng lão thứ chín không muốn nói nhiều với ta thì . . . Chúng ta hẹn gặp lại chỗ sâu nhất Mộ Ma Thần.
Minh Đồng nói xong thật sự xoay người rời đi.
Từ đầu đến cuối Minh Đồng không tấn công Lâm Minh, thậm chí không lộ ra chút sát khí.
Lâm Minh nhíu mày cho đến khi Minh Đồng hoàn toàn biến mất trong tầm mắt.
Lâm Minh không biết trong bụng Minh Đồng muốn gì, thực lực của đối phương tuyệt đối siêu mạnh nhưng vẫn luôn che giấu.
Minh Đồng không tranh cướp Tế Văn Chi Thư của Lâm Minh, không đi tìm Đại Hồng thái tử quyết chiến. Mấy tháng qua Minh Minh và Hồng Minh không ngừng xung đột nhưng đến nay chưa xảy ra chiến đấu đổ máu quy mô lớn.
Lâm Minh lắc đầu không suy nghĩ nữa. Thời gian trong Mộ Ma Thần vô cùng quý giá, hắn phải nắm chặt mỗi phút mỗi giây nâng cao thực lực của mình.
Trong Mộ Ma Thần có bí mật hay cạm bẫy, hăọc Minh Đồng có âm mưu gì với hắn hì chờ khi Lâm Minh có đủ thực lực mới ung dung ứng đối sau.
Lâm Minh laức người biến thành luồng sáng bay đi, hắn đang tìm mục tiêu tiếp theo, dù là ác linh hay con mồi.
Đây là tháng thứ mười Lâm Minh ở trong Mộ Ma Thần.
Mộ Ma Thần vô cùng rộng lớn, thời gian mười tháng nay một mình Lâm Minh lang thang, đa số lúc trải qua quá trình tu luyện khô khan.
Chém giết, tu luyện, đây chính là ngày trong Mộ Ma Thần.
Lâm Minh không muốn tham gia chiến đấu giữa hai liên minh Hồng Minh, Minh Minh. Nhưng Lâm Minh gặp thành viên Hồng Minh thì sẽ không chút do dự công kích.
Đây là con mồi của riêng Lâm Minh.
Chuyến đi Mộ Ma Thần này vốn là ưbã tiệc giết chóc, Lâm Minh đã tham gia vào đó tất nhiên phải lợi dụng quy tắc trong đó.
Lúc này mà nói nhân tằ, đạo nghĩa gì thì là ngu ngốc.
Mười tháng nay danh tiếng của Lâm Minh dần nổi lên, không còn Thâm Uyên Ác Ma ngu dại xem hắn là Ác Ma Thiên Tôn thượng vị.
Vì không ai biết tên Lâm Minh, mọi người chỉ biết đến danh hiệu trưởng lão thứ chín. Chậm rãi Ác Ma Hồng Minh gọi Lâm Minh là Chiến Ma Đệ Cửu.
Mấy ngày nay, đặc biệt là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn của Hồng Minh nghe đến danh hiệu Chiến Ma Đệ Cửu sẽ phập phồng lo sợ.
Tuy Lâm Minh có chiến tích hiển hách nhưng không giết hết tất cả Thâm Uyên Ác Ma Hồng Minh đã gặp, hắn phát hiện dựa vào pháp tắc cắn nuốt Hoang có thể nhẹ nhàng rút sạch lực lượng Ma Thần trong người Thâm Uyên Ác Ma khác.
Cho nên đối với một số Ác Ma cam nguyện dâng ra lực lượng Ma Thần của mình thì đa phần Lâm Minh sẽ để lại con đường sống cho bọn họ.
Không phải lòng dạ đàn bà, Lâm Minh có tính toán riêng. Lâm Minh làm như vậy vì giành lấy hiệu quả tu luyện cực nhanh trong thời gian có hạn.
Lâm Minh có dã tâm của mình, hắn muốn trong thời gian ngắn tích lũy số lượng đồ đằng đến mức tận cùng.
Về sau nhận truyền thừa Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, theo ngọc giản Mộ Ma Thần ghi chép thì người nhận thử thách có tổng sản lượng lực lượng Ma Thần càng nhiều xác suất vượt qua khi truyền thừa Ác Ma đẳng cấp đồ đằng càng lớn.
Hơn nữa một khi thành công tiếp nhận truyền thừa, những lực lượng Ma Thần trong quá trình sẽ bị người nhận thử thách hoàn mỹ hấp thu, hoàn thành một lần thực lực thăng hoa.
Trong Mộ Ma Thần mỗi ngày đều có màn chém giết.
Có lẽ là Thâm Uyên Ác Ma giết chóc ác linh, luyện hóa lực lượng Ma Thần. Hoặc là giết chóc giữa Thâm Uyên Ác Ma và Thâm Uyên Ác Ma, cướp lấy thành quả tu hành của nhau.
Cứ thế ba năm trôi qua.
Trong một đầm lầy đen ở Mộ Ma Thần, Lâm Minh chậm rãi hấp thu một lũLực lượng Ma Thần tinh thuần, nhìn ấn ký đồ đằng trên cánh tay. Hiện tại Lâm Minh đã ngưng tụ ra đồ đằng thứ sáu.
Ba năm qua thành quả tương lai Lâm Minh tu luyện mấy chục năm bên ngoài.
Cảnh giới Thiên Tôn thượng vị của Lâm Minh đã hoàn toàn ổn định, tu vi tiến triển siêu nhanh thẳng tiến cực hạn Thiên Tôn.
Mắt thấy đồ đằng thứ sáu sắp sửa hoàn thành, Lâm Minh hơi trầm ngâm, phát tán cảm giác ra bốn phía, khóe môi cong lên.
Cách không xa Lâm Minh cảm giác vài bài bố trước đó của mình, đã tới lúc gặt hái.
Lâm Minh chậm rãi bay lên hóa thành luồng sáng bắn hướng mình cảm giác được.
Tốc độ của Lâm Minh siêu mau, nhanh như tia chớp, chỉ một giây đã bay đến mục đích.
Nơi đây có một hiệp cốc, bên tngoài hiệp cốc bày một trận pháp ẩn giấu.
Trận pháp ẩn giấu đẳng cấp Thiên Tôn như sắt vụn với Lâm Minh.
Lâm Minh siết chặt nắm đấm phải, Ác Ma lực hừng hực quanh quẩn toàn thân.
Răng rắc!
Lâm Minh vung nắm đấm đập nát trận pháp ẩn giấu.
Trận pháp ẩn giấu vỡ nát, mấy Thâm Uyên Ác Ma núp trong đó hết hồn:
- Gì? Xảy ra chuyện gì?
Bọn họ vốn dựng điểm nghỉ tạm nơi đây, dù là Thiên Tôn trong chém giết, tu luyện ngày qua ngày cũng sẽ cảm thấy tinh thần mệt nhọc, bọn họ cần nghỉ ngơi.
Bình thường bọn họ tụ tập tại đây, có Ác Ma phụ trách canh gác, có trận pháp cảnh giới. Nhưng hôm nay mọi thứ không nhạy.
Mãi khi bị người giết tới cửa, trận pháp vỡ nát thì bọn họ mới phản ứng lại.
Có thể lặng yên không một tiếng động đến gần bọn họ, dễ dàng đánh nát trận pháp ẩn giấu của họ thì rất có thể đối thủ là đẳng cấp Chân Thần.
Bọn họ không đánh lại đối thủ đẳng cấp Chân Thần được!
Nhưng khi bọn họ lao ra trông thấy kẻ xâm nhập thì biểu tình cực kỳ khó xem.
/2473
|