Vũ cực thiên hạ

Chương 410 - Mục Tiêu, Huyết Sát Đảo

/2473


Gió biển thổi phật phật, dây cầm đứt rời vẫn đang rung động, Cầm Tử Nha đứng lên, đứng ở trên bờ biển giống như đá.

Truyền Âm phù đến từ chỗ Lâm Minh?

Lâm Minh không có chết?

Cầm Tử Nha sửng sốt thật lâu, nội dung Truyền Âm phù rất đơn giản, Lâm Minh hỏi thăm tình huống của cha mẹ mình, bọn họ là sau khi biết được tin mình đã chết, có thương tâm hay không, tiện đà lưu lại ấn ký truyền âm mới, lại bảo Cầm Tử Nha chờ trên đảo, không bao lâu nữa hắn tới đây trở về cùng Cầm Tử Nha.

Lâm Minh còn sống!

Cầm Tử Nha hít sâu mấy hơi thở, lúc này mới bình phục tâm tình, tay lấy ra Truyền Âm phù khoảng cách dài hồi báo quân tình từ trong Tu Di giới, nói đơn giản về tình huống trước mắt, tay run lên, đem đốt.

Ở ngoài vạn dặm, một đoàn ngọn lửa bay lên trước mặt Lâm Minh, trong nháy mắt bị tốc độ khủng khiếp của Hỏa Lân bỏ mặc phía sau, tiếng vọng của thanh âm đứt quãng vang lên bên tai Lâm Minh.

- Lâm phụ Lâm mẫu mạnh khỏe, đừng lo, Dương Lâm bị phế, Dương Chấn lên ngôi, Tần nguyên soái bị giam lỏng, Âu Dương Bác Duyên lấy tính mạng già trẻ Tần gia uy hiếp, bức bách Tần Hạnh Hiên đến chiến trường ngoại hải cửu tử nhất sinh ở Huyết Sát đảo, cho tới nay đã một tháng có thừa, năng lực ta thấp kém, bởi do quân lệnh bị vây ở Tinh Gia đảo, không cách nào bứt ra đi cứu viện.

Sau khi nghe một đoạn thanh âm, sắc mặt Lâm Minh trong nháy mắt xanh mét.

Âu Dương Bác Duyên!

Lửa giận trong lòng Lâm Minh bị thiêu đốt, ban đầu hắn rời khỏi Thất Huyền cốc, để lại một con rắn độc này, không phải là hắn không muốn giết chết, mà là hắn không đối phó được.

Âu Dương Bác Duyên đại biểu cho Âu Dương gia tộc ở Hợp Hoan tông của Thất Huyền cốc, thế lực phía sau quá lớn, tu vi bản thân cũng đã ngưng lại ở Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong nhiều hơn mười năm. Loại nhân vật này, hắn căn bản không thể làm gì.

Lâm Minh cố ý an bài cha mẹ của mình cùng Lâm Tiểu Đông, nhưng là không nghĩ tới, Âu Dương Bác Duyên thế nhưng hạ thủ với Tần Hạnh Hiên!

Tần Hạnh Hiên là đệ tử Thất Huyền cốc, Âu Dương Bác Duyên không lấy cớ được, không cách nào đối phó công khai, nhưng là âm thầm lấy tính mạng già trẻ Tần gia bức bách, cũng là bắt được mệnh môn của Tần Hạnh Hiên!

- Đáng chết!

Quả đấm Lâm Minh nắm chặt lại vang lên tiếng ken két, ở ngoài đốt ngón tay, lôi đình nhỏ tích tích ba ba chớp động lên. Mà ấn ký ngọn lửa trên trán Lâm Minh, cũng bởi vì tức giận mà hiện ra màu đỏ.

- Trước cứu Tần Hạnh Hiên, Âu Dương Bác Duyên, ta sẽ khiến cho ngươi phải trả một cái giá thảm khốc!

Lâm Minh nằm ở trên sống lưng Hỏa Lân, liên tục không ngừng đưa chân nguyên vào trong cơ thể Hỏa Lân.

- Hỏa Lân, mau chút ít, mau hơn nữa!

Trong lòng Lâm Minh vô cùng lo lắng, Nam Hải địa vực rộng rãi, mặc dù lấy tốc độ của Hỏa Lan, lại thêm Truyền Tống trận, cũng phải mất thời gian mấy ngày!

Hắn không biết trong thời gian mấy ngày này, Tần Hạnh Hiên Tần Hạnh Hiên có phát sinh ngoài ý muốn hay không?

...

- Cầm trưởng lão, ngươi là muốn đi đâu a?

Một đệ tử Hợp Hoan tông cười híp mắt nói, hắn là người Âu Dương Bác Duyên phái tới giám thị Cầm Tử Nha, tu vi Hậu Thiên trung kỳ.

Cầm Tử Nha nhìn đồng hồ cát ở góc tường một chút, tính toán thời gian, cũng không để ý tên đệ tử Hợp Hoan tông Hậu Thiên trung kỳ kia, trực tiếp gói lại hết hải đồ tác chiến trong phòng chỉ huy.

Sa bàn phía trên hải đồ, cờ nhỏ rớt trên đất.

Sắc mặt đệ tử Hợp Hoan tông nhất thời trở nên khó nhìn.

- Cầm Tử Nha, ngươi có ý gì?

- Không có ý gì, ta muốn đi ra ngoài mấy ngày, mượn hải đồ một chút, mấy ngày nữa sẽ mang trở về.

Cầm Tử Nha hời hợt nói.

- Cầm Tử Nha, ngươi muốn tạo phản sao?

Đệ tử Hợp Hoan tông nổi giận, nhưng chợt vừa nghĩ, cười lạnh nói:

- Hừ, cũng tốt, ngươi cưỡng lại quân lệnh, tự chui đầu vào rọ, cái này không trách được chúng ta, ta sẽ nhớ kỹ tội của ngươi, đến lúc đó báo lên cho tông môn, buộc tội ngươi! Ừm, ánh mắt kia của ngươi là thế nào, làm sao, ngươi nghĩ giết người diệt khẩu a?

Đệ tử Hợp Hoan tông khinh thường cười, mặc dù tu vi của hắn chỉ có Hậu Thiên trung kỳ, tuy nhiên có Âu Dương Bác Duyên làm chỗ dựa, hơn nữa hắn lại là ở Hợp Hoan tông, thật đúng là không cần thiết phải kính sợ Cầm Tử Nha của Cầm tông.

Cầm Tử Nha thương cảm liếc mắt nhìn người này một cái, đúng lúc này, bên trong bầu trời truyền đến một tiếng phượng minh thê lương, đệ tử Hợp Hoan tông giật mình, xông ra vừa nhìn, chỉ thấy ngọn lửa cùng cuồng phong nổi lên bốn phía, một con Chu Tước khổng lồ rơi vào bên ngoài phòng chỉ huy, cánh đỏ như lửa khổng lồ mở rộng ra, che đậy cả tòa đình viện.

Mà ở trên lưng Chu Tước, rõ ràng có một thanh niên mặc hồng y đang đứng đó, tóc dài tùy ý buông thõng, ánh mắt lóe lên như lôi đình, dung mạo hơn người, khí thế bức người, trên trán hắn rõ ràng có một đạo ấn ký ngọn lửa, vừa nhìn sẽ làm cho lòng người kinh sợ vô cùng.

- Này... Này...

Đệ tử Hợp Hoan tông ngốc trệ, bây giờ là tình huống nào.

Nhìn kỹ thanh niên mặc hồng y trên lưng Chu Tước, ánh mắt của đệ tử Hợp Hoan tông kia càng ngày càng mờ mịt.

- Này... Người này làm sao có điểm giống...

Ánh mắt của đệ tử Hợp Hoan tông cùng Lâm Minh đụng nhau, chỉ cảm thấy hai mắt của mình phảng phất lâm vào một đoàn nước xoáy màu đen, mấy hơi sau, tâm thần hắn rung mạnh, sắc mặt trắng nhợt, phun ra một búng máu!

Đây cũng không phải Lâm Minh cố ý đả thương hắn, chẳng qua là lúc này hắn biết được tin tức của Tần Hạnh Hiên, sát ý nội tâm nổi lên bốn phía, mà lịch lãm ở trong Thần Hoàng bí cảnh một năm, kinh nghiệm chém giết của hắn vô số, sát khí trên người hắn đã ngưng tụ thành trình độ hóa thực chất.

Hiện tại, cỗ sát ý này từ tâm niệm của hắn tùy ý đi ra ngoài, thế cho nên ánh mắt lóe lên như sét đánh, có thể trực tiếp đâm thủng tinh thần chi hải của võ giả bình thường.

Đệ tử Hợp Hoan tông này, tu vi có khả năng là Hậu Thiên trung kỳ, chẳng qua là cùng Lâm Minh liếc mắt nhìn nhau đã bị sát khí của Lâm Minh gây thương tích!

- Ngươi... Ngươi là... Lâm... Lâm Minh?

Đệ tử Hợp Hoan tông kia hai chân cũng bắt đầu phát run.

Lâm Minh nhíu nhíu mày, ánh mắt chợt ngưng tụ thành nước xoáy màu đen.

- Để cho ta tới.

Cầm Tử Nha vừa nói, vừa lấy ra cầm dài trong Tu Di giới, tùy ý bắn ra mấy tiếng đàn, đệ tử Hợp Hoan kia hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngã trên mặt đất.

Cầm Tử Nha nói:

- Như vậy hắn cũng sẽ không nhớ được ngươi, hiện tại chúng ta không nên kinh động Thất Huyền cốc.

Lâm Minh gật đầu, tin tức hắn còn sống, bây giờ còn không có công khai, một khi truyền đi, Âu Dương Bác Duyên sẽ chuẩn bị trước, đến lúc đó, Âu Dương Bác Duyên nói không chừng người cũng chạy.

- Đi thôi!

Cầm Tử Nha nhảy lên lưng Hỏa Lân, Hỏa Lân triển khai hai cánh, phóng lên cao!

- Cầm phủ chủ, ấn ký truyền âm của Hạnh Hiên là cái gì?

Cuồng phong trước mặt tùy ý thổi tan tóc dài của Lâm Minh, ánh mắt Lâm Minh càng thêm kiên quyết.

Cầm Tử Nha thở dài nói:

- Sau khi tiến vào Huyết Sát đảo, ấn ký truyền âm của Tần Hạnh Hiên cũng đã bị hủy diệt, ta căn bản liên lạc không được với nàng.

Âu Dương Bác Duyên muốn đối phó Tần Hạnh Hiên, chặt đứt liên lạc giữa nàng cùng Cầm Tử Nha cũng là hợp tình lý.

Trong lòng Lâm Minh trầm xuống, sát ý dày đặc thêm mấy phần.

- Không có ấn ký truyền âm, Huyết Sát đảo mịt mờ, đi tìm Hạnh Hiên như thế nào?

- Ta lường trước lần này nàng đi cửu tử nhất sinh, cho nên cố ý giữ lại một luồng phân hồn của nàng, niêm phong ở bên trong ngọc giản, chế thành ngọc giản linh hồn, vốn chỉ là muốn biết nàng sống hay chết. Hiện tại cũng có công dụng, ngọc giản linh hồn này, có thể cảm ứng được vị trí của nàng ở trong phạm vi nhất định.

Cầm Tử Nha vừa nói, vừa lấy ra ngọc giản linh hồn của Tần Hạnh Hiên.

Lâm Minh nhìn thoáng qua, trong lòng căng thẳng, phân hồn ngọc giản linh hồn cùng chủ vốn là nhất thể, có thể thấy được tình huống bây giờ của chủ nhân.

Lâm Minh có thể cảm giác được, sinh mệnh lực hiện giờ của Tần Hạnh Hiên đã như ngọn nến trước gió, cực kỳ không xong!

Cầm Tử Nha thở dài một hơi, nói:

- Huyết sát chi khí ở Huyết Sát đảo vô cùng nồng đậm, đừng nói là phải thường chiến đấu, cho dù là cái gì cũng không làm, thân thể cũng sẽ bị huyết sát chi khí chầm chậm hủ thực. Làm cho sinh mệnh lực càng ngày càng yếu, võ giả Hậu Thiên kỳ hoàn hảo một chút nhưng Hạnh Hiên chẳng qua là Ngưng Mạch sơ kỳ mà thôi.

Lâm Minh không nói lời nào, hắn chẳng qua là trầm mặc, cuồng phong gào thét bên tai. Song không khí bên cạnh Lâm Minh tựa hồ hoàn toàn đọng lại, một tia lưu động cũng không có, đây là sát khí ngưng tụ thành thực chất trên người hắn gây ra, cơ hồ tạo thành một cái lĩnh vực, dày đặc đến mức làm cho Cầm Tử Nha cũng cảm giác có chút bị đè nén.

Cầm Tử Nha thở khẽ một luồng lương khí, mới vừa rồi đi quá vội vàng. Hắn còn chưa kịp cẩn thận dò xét tình huống của Lâm Minh, hiện tại vừa nhìn, hắn chỉ cảm thấy sợ hết hồn hết vía, hắn chỉ cảm thấy, thanh niên bên cạnh này giống như một pho tượng Ma Thần.

Thần cản sát thần, Phật cản giết Phật!

Không cách nào tưởng tượng, người đứng bên cạnh hắn chính là một võ giả Hậu Thiên hậu kỳ. Một năm thời gian này, Lâm Minh rốt cuộc đã trải qua cái gì a!

Không khí bị đè nén hồi lâu, Cầm Tử Nha đột nhiên nghĩ đến cái gì, do dự một chút nói:

- Về tình huống của Tần gia cùng Lâm gia, ta vết thơ cho Mục Thiên Vũ điện hạ, viết liền hai phong, nhưng là không có hồi âm.

Lâm Minh khẽ cau mày, đối với Mục Thiên Vũ, hắn không có chút hoài nghi nào, nếu như Mục Thiên Vũ biết được tình huống như thế, hắn tuyệt sẽ không bằng quan đứng nhìn.

Trên thực tế, Mục Thiên Vũ căn bản không biết mình cùng Âu Dương Bác Duyên có cừu oán, hơn nữa hiện tại Thần Hoàng đảo bị cuốn vào bên trong chiến cuộc, nhiều nhất sau khi xác nhận chính mình tử vong, phái người đưa một chút vật phẩm an ủi đến Lâm gia ở Thanh Tang thành, bọn họ căn bản sẽ không nghĩ tới có người muốn xuất thủ đối phó bằng hữu, người nhà của mình.

Tuy nhiên nếu Cầm Tử Nha viết thư, như vậy thư đã đi đâu?

Lâm Minh trầm giọng nói:

- Cầm phủ chủ, Mục Thiên Vũ là người ta rất hiểu, nàng có ân đối với ta, thư tín của ngươi như đá chìm xuống biển, tuyệt đối không phải là bản ý của nàng, ta sẽ truy xét!

Thanh âm của Lâm Minh có chút lãnh, hắn biết, chính mình xuất hiện ở Thần Hoàng đảo, không phải là người nào cũng sẽ cao hứng, người có lòng ganh tị mãnh liệt chỗ nào cũng có, huống chi, hắn lấy đi tài nguyên của bao nhiêu người, một ít bình nhỏ tinh huyết Chu Tước, tựu không biết có bao nhiêu người đỏ mắt!

Chuyện lần này cho Lâm Minh một bài học, phàm là cừu nhân, phải đuổi tận giết tuyệt!

- Lâm Minh, sáu ngàn dặm phía trước, có một tòa Truyền Tống trận mới, là Lôi Cực tông của Ngũ Hành Vực thiết lập, tốc hành đi Huyết Sát đảo, nếu như chúng ta từ nơi đó đi, có thể sau mấy canh giờ sẽ tới Huyết Sát đảo, tiết kiệm hai ngày.

Nam Hải Hải Vực rộng lớn vô cùng, trận đại chiến này, đại tông môn vì để tiện vận chuyển, tạm thời thiết lập không ít Truyền Tống trận, mới vừa rồi Cầm Tử Nha lấy đi hải đồ, chính là vì để xác định vị trí các Truyền Tống trận, định ra lộ tuyến nhanh nhẹn nhất.

- Ta biết rồi.

Lâm Minh rót chân nguyên vào trong cơ thể Hỏa Lân, tăng nhanh tốc độ của Hỏa Lân, nhưng sát ý trong lòng đã ngập trời!

Khoảng cách sáu ngàn dặm, không cần quá lâu, Hỏa Lân phi hành hết tốc lực, chỉ có sau hai canh giờ, ở bên trong phạm vi nhìn của Lâm Minh, liền xuất hiện tiểu đảo phía trên hải đồ.


/2473

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status