Nhìn dược thảo trong sọt thuốc đám nô lệ càng ngày càng nhiều, một nam nhân giáp đen cười nói:
- Phu ca, lần này chúng ta kiếm lớn a, những dược vật này, so với ta nghĩ còn nhiều hơn, trở về có thể một lượng lớn quân công, hơn nữa huynh đệ chúng ta cũng có thể giữ lại một chút, đến lúc đó địa vị của đại ca trong gia tộc cũng sẽ lên cao.
- Đúng vậy, tại cái nơi chim không thèm la này lăn lộn nửa năm trời, rốt cuộc cũng có ngày xuất đầu.
- Lần này trở về, rốt cuộc không cần nhìn sắc mặt những lão già bất tử kia.
Vài tên nam nhân giáp đen hưng phấn nghị luận, bọn họ đến từ gia tộc tu võ tam phẩm phụ thuộc Nam Hải Ma Vực, Nam Hải Ma Vực bao la có vô số hòn đảo, thậm chí trong đó có rất nhiều dị tộc, có tới mấy chục tiểu tông môn tam phẩm và gia tộc tu võ tam phẩm, thậm chí có một ít tông môn tam phẩm siêu mạnh như Khổng Tước sơn, vô hạn tiếp cận cấp bậc tông môn tứ phẩm.
Lần đại chiến Nam Hải Ma Vực và Thần Hoàng đảo này, càng đánh quy mô càng lớn, càng đánh phạm vi ảnh hưởng càng nhiều, những tiểu tông môn Nam Hải Ma Vực cũng tham dự vào, muốn từ đó được phân một chén canh.
Cũng nguyên nhân này khiến cho võ giả Tiên Thiên tụ tập ở Nam Hải càng ngày càng nhiều, trong số tiểu đội hỗn chiến thậm chí có cả tiểu đội tự phát, ngay cả biên chế cũng có muốn thừa dịp tóc bay nhà loạn, đối với những võ giả tầng dưới chót kia mà nói, chỉ cần là nhặt được một ít đồ bỏ của cường giả đã đủ cho bọn họ ăn uống rất nhiều năm.
Trong rừng rậm hắc ám, khi tới cách tiểu đội kia bảy, tám dặm. Mạt Lương đột nhiên dừng chân:
- Phát hiện bọn họ, số lượng cường giả khoảng từ bảy tới mười, còn có một ít dao động sinh mệnh mỏng manh, chắc là người hái thuốc.
Tuy rằng nói, người có cảm giác mạnh nhất thường là có thực lực cao nhất, tuy nhiên tiểu đội Hỏa Phủ lại ngoại lệ, Mạt Lương trên phương diện này rất có thiên phú, mà Hỏa Phủ tuy rằng thực lực mạnh, nhưng mà cảm giác lại yếu kém.
- Ừ, làm tốt lắm, chuẩn bị đánh bất ngờ, Tử Vũ, Hắc Kiếm theo ta cùng nhau bám trụ cao thủ Tiên Thiên trong bọn họ, người còn lại tập trung lực lượng diệt sát Hậu Thiên đỉnh phong trước, phương thức tác chiến vẫn như cũ, Hoang Kích, ngươi đây là lần đầu tiên xuất chiến, trước tiên không cần ra tay, đợi thời cơ xuất động là được.
Hỏa Phủ nhìn về phía Lâm Minh nói, bình thường tân binh lần đầu tiên lên chiến trường khó tránh khỏi khẩn trương, khó phát huy hết thực lực, mặc dù đội viên này thời điểm lần đầu ra chiến đấu cũng không tránh khỏi như vậy, lần này mang Lâm Minh đến chỉ là muốn hắn thích ứng một chút mà thôi, không trông cậy vào hắn lập công.
- Ha ha, có phải có chút khẩn trương hay không, không sao, lần đầu tiên ta lên chiến trường còn không bằng ngươi nữa.
Nam nhân râu ria vỗ mạnh bả vai Lâm Minh nói.
Lâm Minh cười cười nói:
- Còn được.
- Chuẩn bị chiến đấu!
Theo Hỏa Phủ ra lệnh một tiếng, mọi người nhao nhao rút ra vũ khí.
- Đi!
- Vù!
Chín người cùng nhau lao ra, dùng tốc độ cao nhất tấn công, bảy, tám dặm cũng không tính là khoảng cách gì.
- Hả? Địch tập kích!
Trong tám gã chiến sĩ giáp đen, tên cầm đầu biến sắc:
- Chuẩn bị nghênh chiến!
- Xịch xịch xịch!
Tám căn trường mâu chuyển hướng về phía tiểu đội Hỏa Phủ, mà lúc này, đội trưởng Hỏa Phủ đã đầu tàu gương mẫu giết tới:
- Khai Sơn phủ!
- Oanh!
Ngọn lửa màu đỏ giống như núi lửa phun trào, Hỏa Phủ một búa nện xuống, lực lượng bùng nổ đến mức tận cùng, đây là phương thức tác chiến của Hỏa Phủ, không cần kỹ xảo rườm rà, dùng lực lượng tuyệt đối quét ngang hết thảy.
- Đang!
Tên chiến sĩ giáp đen cầm đầu giơ ngang trường mâu, ngăn cản một kích này của Hỏa Phủ, nhưng mà lực lượng Hỏa Phủ quá mạnh mẽ, lực đạo cực mạnh khiến cho tên chiến sĩ giáp đen kia lui về phía sau một bước, trực tiếp lún vào trong lòng đất.
- Chết!
Hỏa Phủ lại một búa bổ tới!
Võ sĩ giáp đen lại giơ trường mâu chặn lại, nhưng mà lại bị trực tiếp đánh bay ra ngoài, thối lui liên tiếp mười mấy trượng.
Mà lúc này, Hắc Kiếm, đám người Tử Vũ nhao nhao giết, Hắc Kiếm là võ giả đứng thứ ba trong tiểu đội Hỏa Phủ, tu vi mới vào Tiên Thiên, vũ khí là một thanh trọng kiếm huyền thiết, mà Tử Vũ lại không dùng bất kỳ binh khí nào, hai tay nàng lóe ra hồ quang tử lôi, cả người đều được bao bọc bên trong lôi điện, chỉ một lần chạm tới cũng khiến cho một tên chiến sĩ giáp đen cả người tê dại, lôi đình lực ào ào đi vào trong kinh mạch đối phương, tàn phá khắp nơi!
Tử Vũ vươn bàn tay trắng nõn ấn vào mi tâm đối phương.
- Nữ nhân, đối thủ của ngươi là ta!
Theo sát khí tản ra, một cây trường mâu màu đen đâm thẳng tới ngực Tử Vũ, khiến cho nàng lui về phía sau mấy bước, người ra tay chính là một tên cao thủ Tiên Thiên trong tiểu đội giáp đen.
Tiểu đội giáp đen chỉ có hai võ giả Tiên Thiên, so với tiểu đội Hỏa Phủ thì ít hơn một người.
Cũng vì nguyên nhân này cho nên không người nào có thể chống lại được Hắc Kiếm.
- A...
Một tiếng hét thảm vang lên, tên chiến sĩ giáp đen yếu nhất bị Hắc Kiếm một kiếm đâm xuyên bụng, trường kiếm xoáy một cái, phá vỡ đan điền, chết ngay tức khắc.
Trong tám tên chiến sĩ giáp đen, một tên trong đó bị lén giết chết, chỉ còn lại bảy, mà tiểu đội Hỏa Phủ có chín người, đã vậy còn nhiều hơn một cao thủ Tiên Thiên, thực lực chênh lệch rất rõ ràng.
Đám người nam nhân râu ria kia đã nhanh chóng chặn lại đường lui của chiến sĩ giáp đen này rồi, cho dù không thể lưu lại toàn bộ bọn họ, nhưng mà cũng giết được hơn phân nửa bọn họ.
- Thật khi dễ chúng ta là cá trên thớt sao!
Lau lau máu trên khóe miệng, chiến sĩ giáp đen cầm đầu cười lên dữ tợn, dường như đối với việc bị người đánh lén không chút ngoài ý muốn gì, chấp hành nhiệm vụ ở trên Nam Hà đảo luôn phải chạy đua cùng sinh tử, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi vào phục kích, mỗi một chiến sĩ đều phải làm tốt chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào. Bất cứ lúc nào cũng phải giác ngộ tử vong.
- Đám chuột liên minh thời chiến, hôm nay các người đã đến đây, vậy thì đều lưu lại ở trong này đi.
Một tay thò vào trong Tu Di giới, rút ra hai hộp gỗ lớn để trên mặt đất, không ngờ đó lại là hai cỗ quan tài.
Quan tài đặt trên mặt đất, run rẩy kịch liệt, bên trong không ngừng phát ra tiếng roạt roạt chói tai, dường như cương thi trong quan tài phát ra tiếng cào kịch liệt.
- Thi vệ?
Hỏa Phủ biến sắc, dùng thi thể luyện chế thi vệ chính là một loại xú danh trong công pháp ma đạo.
- Hôm nay, các ngươi đều phải chết!
Chiến sĩ giáp đen cười lên điên cuồng.
Quan tài rung lên càng lúc càng mạnh, hai luồng sương mù màu đen từ trong quan tài trào ra, ngưng tụ thành hai quỷ trào khô gầy, móng tay hoàn toàn là màu đen, sắc nhọn như đao, trên tay đầy gai xương dữ tợn, bên cạnh xương gai đầy bọc mủ.
Mí mắt khô héo mở ra, lộ ra hai con mắt đỏ tươi, trong đêm đen cực kỳ chói mắt.
Lâm Minh xem ra trong lòng vừa động:
- Thì ra là thế, con rối Khôi Lỗi tông Thất Huyền cốc luyện chế ra, chính là thi vệ trong công pháp ma đạo.
Dùng thi thể luyện chế con rối, kỳ thật chính là thi vệ, Mộc Cổ Bặc Vực thậm chí còn cải tạo một phần thân thể mình thành thi vệ, cũng chẳng trách Mộc Cổ Bặc Vực hội lại trở thành bộ dạng khủng bố cỡ vậy.
- Thi vệ Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong!
Sắc mặt Hỏa Phủ trầm xuống, trong nháy mắt, đối phương lại mạnh hơn một cái cao thủ Tiên Thiên.
- Tử Vũ, ngươi đối phó thi vệ, lôi điện lực của ngươi có tác dụng khắc chế đối với thi vệ!
Tuy rằng chiến cuộc xuất hiện biến hóa, nhưng mà Hỏa Phủ vẫn trấn định:
- Hoang Kích, ngươi cũng là võ giả Lôi hệ, ở xa giúp đỡ, không cần tới gần!
Trong lòng Hỏa Phủ thầm thở dài một hơi:
- Không nghĩ tới vừa gia nhập đã gặp phải ác chiến như vậy, trận chiến tranh này đối với Hoang Kích mà nói là một khảo nghiệm tàn khốc, hắn có thể chống đỡ được hay không, khó nói.
- Ra tay!
Hỏa Phủ hét lớn một tiếng, chiến phủ trong tay lại hướng tên thủ lĩnh đập xuống, chân nguyên toàn thân vận chuyển tới cực hạn, nếu có thể làm một tiếng trống hăng hái xử lý đối phương, trận chiến này có thể sẽ thắng.
- Rầm rầm ầm!
Hỏa Phủ cùng với võ giả giáp đen va chạm kịch liệt với nhau, thực lực Hỏa Phủ mạnh hơn một chút, nhưng mà muốn trong thời gian ngắn đánh bại đối thủ, cũng là chuyện không có khả năng.
Tử Vũ mi thanh mục tú nhíu lại, nói khẽ với Lâm Minh:
- Theo sát sau ta, không được rời khỏi vòng lôi điện bảo hộ của ta, nếu không, ta cũng không thể phân tâm cứu ngươi!
Tử Vũ nói xong liền nhằm về phía hai thi vệ, vòng lôi điện màu tím bảo hộ của nàng càng thêm rộng lớn, đủ cho Lâm Minh tiến vào trong.
Lâm Minh không chút hoang mang đi theo, tuy rằng vài ngày tiếp xúc ngắn ngủi, nhưng mà những đội hữu này, đối với hắn rất không tệ.
Những đội viên tiểu đội Hỏa Phủ khác, cũng chiến đấu kịch liệt với chiến sĩ giáp đen.
Hắc Kiếm chống lại tên võ sĩ giáp đen Tiên Thiên, tuy rằng thực lực kém hơn một chút, nhưng trong thời gian ngắn, cũng không bị thua.
Những người khác thực lực ngang nhau, mà áp lực lớn nhất chính là Tử Vũ. Bởi vì tiểu đội giáp đen nhiều hơn một tên cấp bậc Tiên Thiên cho nên Tử Vũ vì bảo vệ đội ngũ phải lấy một địch hai.
Mặc dù là lôi đình lực có tác dụng khắc chế rất lớn đối với thi vệ, nhưng mà lấy một địch hai cũng như lấy trứng chọi đá.
Đứng trước Lâm Minh, Tử Vũ rút ra một thanh nhuyễn kiếm màu lam, từng đạo điện mang màu tím, giống như đóa hoa nở rộ trong đêm khuya.
- Xuy!
Tử Vũ một kiếm bổ vào móng vuốt thi vệ, lôi đình lực thiêu đốt thi khí, toát ra làn khói nhè nhẹ.
Tử Vũ nhướng mày, chém không đứt!
Thi vệ Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong, trong thân thể còn có kim loại đỉnh cấp, toàn thân có thể so với bảo khí, lôi đình lực của Tử Vũ chỉ là có thể thiêu đốt thi khí trên thi vệ, muốn phá hư hoàn toàn, rất khó.
- Khọt.
Thi vệ phát ra tiếng gầm gừ khàn khàn, một thi vệ bị Tử Vũ bức lui, một con thi vệ khác liều chết phóng tới, móng vuốt lạnh lẽo chụp thẳng tới ngực Tử Vũ.
Tử Vũ quát lên một tiếng, điện mang toàn thân bùng nổ, trên kiếm nàng, ngưng tụ thành một con chim to màu lam.
- Kinh Lôi kiếm!
Nhuyễn kiếm ba thước, mang theo một con chim lam mạnh mẽ chém lên thi vệ kia, thi vệ bị chim lam bao phủ, lửa lam nhẹ nhàng tỏa ra, chấn động kịch liệt, sau đó bị đánh bay ra ngoài.
Nhưng mà đúng lúc này, con thi vệ kia cũng vọt tới trước mặt Tử Vũ, trên móng vuốt màu đen, móng tay dài hơn một xích tản ra hắc quang dày đặc, một khi bị chụp trúng chính là năm cái lỗ máu.
Tử Vũ sắc mặt thay đổi, trong lúc vội vàng, nàng căn bản không kịp thu kiếm, chỉ có thể đá một cước tới tên thi vệ kia.
Dùng máu thịt chống lại móng vuốt thi vệ! Một khi va chạm với nhau, Tử Vũ tất sẽ bị thương!
Lâm Minh lông mày nhướng lên, ngón tay búng ra, hai đạo điện quang màu tím trực tiếp bắn vào mắt thi vệ. Lâm Minh cố ý đè thấp lực lượng, dù vậy, lôi đình lực ẩn chứa Tà Thần Lôi Linh ý chí cũng không phải con mắt yếu ớt thi vệ kia có thể chống lại.
Thi vệ cả người chấn động, móng vuốt chậm lại một chút, mà đúng lúc này, Tử Vũ một cước mạnh mẽ đá lên mặt thi vệ, trực tiếp đá bay nó ra ngoài.
- Phu ca, lần này chúng ta kiếm lớn a, những dược vật này, so với ta nghĩ còn nhiều hơn, trở về có thể một lượng lớn quân công, hơn nữa huynh đệ chúng ta cũng có thể giữ lại một chút, đến lúc đó địa vị của đại ca trong gia tộc cũng sẽ lên cao.
- Đúng vậy, tại cái nơi chim không thèm la này lăn lộn nửa năm trời, rốt cuộc cũng có ngày xuất đầu.
- Lần này trở về, rốt cuộc không cần nhìn sắc mặt những lão già bất tử kia.
Vài tên nam nhân giáp đen hưng phấn nghị luận, bọn họ đến từ gia tộc tu võ tam phẩm phụ thuộc Nam Hải Ma Vực, Nam Hải Ma Vực bao la có vô số hòn đảo, thậm chí trong đó có rất nhiều dị tộc, có tới mấy chục tiểu tông môn tam phẩm và gia tộc tu võ tam phẩm, thậm chí có một ít tông môn tam phẩm siêu mạnh như Khổng Tước sơn, vô hạn tiếp cận cấp bậc tông môn tứ phẩm.
Lần đại chiến Nam Hải Ma Vực và Thần Hoàng đảo này, càng đánh quy mô càng lớn, càng đánh phạm vi ảnh hưởng càng nhiều, những tiểu tông môn Nam Hải Ma Vực cũng tham dự vào, muốn từ đó được phân một chén canh.
Cũng nguyên nhân này khiến cho võ giả Tiên Thiên tụ tập ở Nam Hải càng ngày càng nhiều, trong số tiểu đội hỗn chiến thậm chí có cả tiểu đội tự phát, ngay cả biên chế cũng có muốn thừa dịp tóc bay nhà loạn, đối với những võ giả tầng dưới chót kia mà nói, chỉ cần là nhặt được một ít đồ bỏ của cường giả đã đủ cho bọn họ ăn uống rất nhiều năm.
Trong rừng rậm hắc ám, khi tới cách tiểu đội kia bảy, tám dặm. Mạt Lương đột nhiên dừng chân:
- Phát hiện bọn họ, số lượng cường giả khoảng từ bảy tới mười, còn có một ít dao động sinh mệnh mỏng manh, chắc là người hái thuốc.
Tuy rằng nói, người có cảm giác mạnh nhất thường là có thực lực cao nhất, tuy nhiên tiểu đội Hỏa Phủ lại ngoại lệ, Mạt Lương trên phương diện này rất có thiên phú, mà Hỏa Phủ tuy rằng thực lực mạnh, nhưng mà cảm giác lại yếu kém.
- Ừ, làm tốt lắm, chuẩn bị đánh bất ngờ, Tử Vũ, Hắc Kiếm theo ta cùng nhau bám trụ cao thủ Tiên Thiên trong bọn họ, người còn lại tập trung lực lượng diệt sát Hậu Thiên đỉnh phong trước, phương thức tác chiến vẫn như cũ, Hoang Kích, ngươi đây là lần đầu tiên xuất chiến, trước tiên không cần ra tay, đợi thời cơ xuất động là được.
Hỏa Phủ nhìn về phía Lâm Minh nói, bình thường tân binh lần đầu tiên lên chiến trường khó tránh khỏi khẩn trương, khó phát huy hết thực lực, mặc dù đội viên này thời điểm lần đầu ra chiến đấu cũng không tránh khỏi như vậy, lần này mang Lâm Minh đến chỉ là muốn hắn thích ứng một chút mà thôi, không trông cậy vào hắn lập công.
- Ha ha, có phải có chút khẩn trương hay không, không sao, lần đầu tiên ta lên chiến trường còn không bằng ngươi nữa.
Nam nhân râu ria vỗ mạnh bả vai Lâm Minh nói.
Lâm Minh cười cười nói:
- Còn được.
- Chuẩn bị chiến đấu!
Theo Hỏa Phủ ra lệnh một tiếng, mọi người nhao nhao rút ra vũ khí.
- Đi!
- Vù!
Chín người cùng nhau lao ra, dùng tốc độ cao nhất tấn công, bảy, tám dặm cũng không tính là khoảng cách gì.
- Hả? Địch tập kích!
Trong tám gã chiến sĩ giáp đen, tên cầm đầu biến sắc:
- Chuẩn bị nghênh chiến!
- Xịch xịch xịch!
Tám căn trường mâu chuyển hướng về phía tiểu đội Hỏa Phủ, mà lúc này, đội trưởng Hỏa Phủ đã đầu tàu gương mẫu giết tới:
- Khai Sơn phủ!
- Oanh!
Ngọn lửa màu đỏ giống như núi lửa phun trào, Hỏa Phủ một búa nện xuống, lực lượng bùng nổ đến mức tận cùng, đây là phương thức tác chiến của Hỏa Phủ, không cần kỹ xảo rườm rà, dùng lực lượng tuyệt đối quét ngang hết thảy.
- Đang!
Tên chiến sĩ giáp đen cầm đầu giơ ngang trường mâu, ngăn cản một kích này của Hỏa Phủ, nhưng mà lực lượng Hỏa Phủ quá mạnh mẽ, lực đạo cực mạnh khiến cho tên chiến sĩ giáp đen kia lui về phía sau một bước, trực tiếp lún vào trong lòng đất.
- Chết!
Hỏa Phủ lại một búa bổ tới!
Võ sĩ giáp đen lại giơ trường mâu chặn lại, nhưng mà lại bị trực tiếp đánh bay ra ngoài, thối lui liên tiếp mười mấy trượng.
Mà lúc này, Hắc Kiếm, đám người Tử Vũ nhao nhao giết, Hắc Kiếm là võ giả đứng thứ ba trong tiểu đội Hỏa Phủ, tu vi mới vào Tiên Thiên, vũ khí là một thanh trọng kiếm huyền thiết, mà Tử Vũ lại không dùng bất kỳ binh khí nào, hai tay nàng lóe ra hồ quang tử lôi, cả người đều được bao bọc bên trong lôi điện, chỉ một lần chạm tới cũng khiến cho một tên chiến sĩ giáp đen cả người tê dại, lôi đình lực ào ào đi vào trong kinh mạch đối phương, tàn phá khắp nơi!
Tử Vũ vươn bàn tay trắng nõn ấn vào mi tâm đối phương.
- Nữ nhân, đối thủ của ngươi là ta!
Theo sát khí tản ra, một cây trường mâu màu đen đâm thẳng tới ngực Tử Vũ, khiến cho nàng lui về phía sau mấy bước, người ra tay chính là một tên cao thủ Tiên Thiên trong tiểu đội giáp đen.
Tiểu đội giáp đen chỉ có hai võ giả Tiên Thiên, so với tiểu đội Hỏa Phủ thì ít hơn một người.
Cũng vì nguyên nhân này cho nên không người nào có thể chống lại được Hắc Kiếm.
- A...
Một tiếng hét thảm vang lên, tên chiến sĩ giáp đen yếu nhất bị Hắc Kiếm một kiếm đâm xuyên bụng, trường kiếm xoáy một cái, phá vỡ đan điền, chết ngay tức khắc.
Trong tám tên chiến sĩ giáp đen, một tên trong đó bị lén giết chết, chỉ còn lại bảy, mà tiểu đội Hỏa Phủ có chín người, đã vậy còn nhiều hơn một cao thủ Tiên Thiên, thực lực chênh lệch rất rõ ràng.
Đám người nam nhân râu ria kia đã nhanh chóng chặn lại đường lui của chiến sĩ giáp đen này rồi, cho dù không thể lưu lại toàn bộ bọn họ, nhưng mà cũng giết được hơn phân nửa bọn họ.
- Thật khi dễ chúng ta là cá trên thớt sao!
Lau lau máu trên khóe miệng, chiến sĩ giáp đen cầm đầu cười lên dữ tợn, dường như đối với việc bị người đánh lén không chút ngoài ý muốn gì, chấp hành nhiệm vụ ở trên Nam Hà đảo luôn phải chạy đua cùng sinh tử, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi vào phục kích, mỗi một chiến sĩ đều phải làm tốt chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào. Bất cứ lúc nào cũng phải giác ngộ tử vong.
- Đám chuột liên minh thời chiến, hôm nay các người đã đến đây, vậy thì đều lưu lại ở trong này đi.
Một tay thò vào trong Tu Di giới, rút ra hai hộp gỗ lớn để trên mặt đất, không ngờ đó lại là hai cỗ quan tài.
Quan tài đặt trên mặt đất, run rẩy kịch liệt, bên trong không ngừng phát ra tiếng roạt roạt chói tai, dường như cương thi trong quan tài phát ra tiếng cào kịch liệt.
- Thi vệ?
Hỏa Phủ biến sắc, dùng thi thể luyện chế thi vệ chính là một loại xú danh trong công pháp ma đạo.
- Hôm nay, các ngươi đều phải chết!
Chiến sĩ giáp đen cười lên điên cuồng.
Quan tài rung lên càng lúc càng mạnh, hai luồng sương mù màu đen từ trong quan tài trào ra, ngưng tụ thành hai quỷ trào khô gầy, móng tay hoàn toàn là màu đen, sắc nhọn như đao, trên tay đầy gai xương dữ tợn, bên cạnh xương gai đầy bọc mủ.
Mí mắt khô héo mở ra, lộ ra hai con mắt đỏ tươi, trong đêm đen cực kỳ chói mắt.
Lâm Minh xem ra trong lòng vừa động:
- Thì ra là thế, con rối Khôi Lỗi tông Thất Huyền cốc luyện chế ra, chính là thi vệ trong công pháp ma đạo.
Dùng thi thể luyện chế con rối, kỳ thật chính là thi vệ, Mộc Cổ Bặc Vực thậm chí còn cải tạo một phần thân thể mình thành thi vệ, cũng chẳng trách Mộc Cổ Bặc Vực hội lại trở thành bộ dạng khủng bố cỡ vậy.
- Thi vệ Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong!
Sắc mặt Hỏa Phủ trầm xuống, trong nháy mắt, đối phương lại mạnh hơn một cái cao thủ Tiên Thiên.
- Tử Vũ, ngươi đối phó thi vệ, lôi điện lực của ngươi có tác dụng khắc chế đối với thi vệ!
Tuy rằng chiến cuộc xuất hiện biến hóa, nhưng mà Hỏa Phủ vẫn trấn định:
- Hoang Kích, ngươi cũng là võ giả Lôi hệ, ở xa giúp đỡ, không cần tới gần!
Trong lòng Hỏa Phủ thầm thở dài một hơi:
- Không nghĩ tới vừa gia nhập đã gặp phải ác chiến như vậy, trận chiến tranh này đối với Hoang Kích mà nói là một khảo nghiệm tàn khốc, hắn có thể chống đỡ được hay không, khó nói.
- Ra tay!
Hỏa Phủ hét lớn một tiếng, chiến phủ trong tay lại hướng tên thủ lĩnh đập xuống, chân nguyên toàn thân vận chuyển tới cực hạn, nếu có thể làm một tiếng trống hăng hái xử lý đối phương, trận chiến này có thể sẽ thắng.
- Rầm rầm ầm!
Hỏa Phủ cùng với võ giả giáp đen va chạm kịch liệt với nhau, thực lực Hỏa Phủ mạnh hơn một chút, nhưng mà muốn trong thời gian ngắn đánh bại đối thủ, cũng là chuyện không có khả năng.
Tử Vũ mi thanh mục tú nhíu lại, nói khẽ với Lâm Minh:
- Theo sát sau ta, không được rời khỏi vòng lôi điện bảo hộ của ta, nếu không, ta cũng không thể phân tâm cứu ngươi!
Tử Vũ nói xong liền nhằm về phía hai thi vệ, vòng lôi điện màu tím bảo hộ của nàng càng thêm rộng lớn, đủ cho Lâm Minh tiến vào trong.
Lâm Minh không chút hoang mang đi theo, tuy rằng vài ngày tiếp xúc ngắn ngủi, nhưng mà những đội hữu này, đối với hắn rất không tệ.
Những đội viên tiểu đội Hỏa Phủ khác, cũng chiến đấu kịch liệt với chiến sĩ giáp đen.
Hắc Kiếm chống lại tên võ sĩ giáp đen Tiên Thiên, tuy rằng thực lực kém hơn một chút, nhưng trong thời gian ngắn, cũng không bị thua.
Những người khác thực lực ngang nhau, mà áp lực lớn nhất chính là Tử Vũ. Bởi vì tiểu đội giáp đen nhiều hơn một tên cấp bậc Tiên Thiên cho nên Tử Vũ vì bảo vệ đội ngũ phải lấy một địch hai.
Mặc dù là lôi đình lực có tác dụng khắc chế rất lớn đối với thi vệ, nhưng mà lấy một địch hai cũng như lấy trứng chọi đá.
Đứng trước Lâm Minh, Tử Vũ rút ra một thanh nhuyễn kiếm màu lam, từng đạo điện mang màu tím, giống như đóa hoa nở rộ trong đêm khuya.
- Xuy!
Tử Vũ một kiếm bổ vào móng vuốt thi vệ, lôi đình lực thiêu đốt thi khí, toát ra làn khói nhè nhẹ.
Tử Vũ nhướng mày, chém không đứt!
Thi vệ Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong, trong thân thể còn có kim loại đỉnh cấp, toàn thân có thể so với bảo khí, lôi đình lực của Tử Vũ chỉ là có thể thiêu đốt thi khí trên thi vệ, muốn phá hư hoàn toàn, rất khó.
- Khọt.
Thi vệ phát ra tiếng gầm gừ khàn khàn, một thi vệ bị Tử Vũ bức lui, một con thi vệ khác liều chết phóng tới, móng vuốt lạnh lẽo chụp thẳng tới ngực Tử Vũ.
Tử Vũ quát lên một tiếng, điện mang toàn thân bùng nổ, trên kiếm nàng, ngưng tụ thành một con chim to màu lam.
- Kinh Lôi kiếm!
Nhuyễn kiếm ba thước, mang theo một con chim lam mạnh mẽ chém lên thi vệ kia, thi vệ bị chim lam bao phủ, lửa lam nhẹ nhàng tỏa ra, chấn động kịch liệt, sau đó bị đánh bay ra ngoài.
Nhưng mà đúng lúc này, con thi vệ kia cũng vọt tới trước mặt Tử Vũ, trên móng vuốt màu đen, móng tay dài hơn một xích tản ra hắc quang dày đặc, một khi bị chụp trúng chính là năm cái lỗ máu.
Tử Vũ sắc mặt thay đổi, trong lúc vội vàng, nàng căn bản không kịp thu kiếm, chỉ có thể đá một cước tới tên thi vệ kia.
Dùng máu thịt chống lại móng vuốt thi vệ! Một khi va chạm với nhau, Tử Vũ tất sẽ bị thương!
Lâm Minh lông mày nhướng lên, ngón tay búng ra, hai đạo điện quang màu tím trực tiếp bắn vào mắt thi vệ. Lâm Minh cố ý đè thấp lực lượng, dù vậy, lôi đình lực ẩn chứa Tà Thần Lôi Linh ý chí cũng không phải con mắt yếu ớt thi vệ kia có thể chống lại.
Thi vệ cả người chấn động, móng vuốt chậm lại một chút, mà đúng lúc này, Tử Vũ một cước mạnh mẽ đá lên mặt thi vệ, trực tiếp đá bay nó ra ngoài.
/2473
|