Mặc Thanh hiện giờ hai mươi ba tuổi, ở trong tông môn là thiên tài cấp thánh không hơn không kém, tương lai thành tựu rất có thể vượt qua Mặc Cổ, không thua kém chút nào so với Mục Thiên Vũ.
Nghe Mặc Cổ nói Lâm Minh tuổi còn nhỏ hơn mình, Mặc Thanh bị nghẹn nói không ra lời, trước nay nàng quen với chuyện vượt qua người khác, cho nên mới phản xạ có điều kiện nói ra, trong vòng vài năm, có tin tưởng đuổi kịp và vượt qua Lâm Minh. Giờ lại biết được đối phương tuổi còn nhỏ hơn mình, nên có chút khó có thể chấp nhận.
- Chúng ta đi thôi! Có lẽ hắn cũng muốn đi Cực Tinh thành, nếu như đi các Thiên Ma thành khác, bình thường sẽ không đi qua Hồng Nhật thành. Ngẫm lại chuyện trước đây ta nói với hắn cẩn thận coi chừng bị đoạt Huyết Sát lệnh, thật đúng là để người chê cười! Nói không chừng lúc ấy, nếu ta thật sự ra tay cướp đoạt, có thể đã thua ở trên tay hắn...
- Sư huynh! Huynh cảm thấy ngay cả huynh cũng không phải đối thủ của hắn ư?
Mặc Thanh kinh ngạc hỏi.
- Khó mà nói... Xem ra sau vài năm nữa, ở Cực Tinh thành lại sắp xuất hiện một cường giả siêu cấp rồi!
Mặc Cổ cảm khái nói từ đáy lòng.
Người đến Huyết Sát Nguyên, hơn phân nửa là tuấn kiệt trẻ tuổi.
Về phần thế hệ trước thực lực cường đại, rất ít đến Huyết Sát Nguyên, bọn họ sợ hãi cái gọi là lời nguyền thần bí kia. Hơn nữa bọn họ lịch lãm cùng một chỗ với một đám tuấn kiệt trẻ tuổi, cũng không có ý nghĩa gì.
Mà thế hệ trước thực lực yếu kém, thì càng không muốn đến Huyết Sát Nguyên, lớn tuổi như vậy mà thực lực yếu kém, hơn phân nửa không có phát triển tiền đồ gì lớn, đến Huyết Sát Nguyên mạo hiểm chém giết, không công vứt bỏ tính mạng lại không có cách nào tăng lên tu vi, vậy mất nhiều hơn được!
Có thể nói, Huyết Sát Nguyên là nơi tụ tập tuấn kiệt trẻ tuổi của Thánh Ma đại lục. Ở nơi này, thiên tài như mây trên trời, ngươi có thể vượt cấp chiến đấu, người khác cũng có thể! Vĩnh viễn không cần bởi vì mình là thiên tài mà xem thường võ giả cùng cấp, thậm chí cấp bậc thấp tuổi nhỏ hơn ngươi, đều có thể miểu sát ngươi.
Ở Huyết Sát Nguyên, mặc dù là mãnh long cũng phải ẩn giấu, bằng không ai biết có thể trêu chọc phải còn “mãnh” hơn hay không.
Mặc Cổ nói xong, lui trở lại trong tòa nhà cao lớn phía sau, Mặc Thanh cắn chặt răng, liếc nhìn Lâm Minh thật sâu một cái, bước nhanh đuổi theo.
- Thiếu hiệp, thiếu hiệp! Viên Thần Huyết đan này, chỉ lấy mười viên Huyết Sát tinh trung phẩm, ngươi xem...
Ở quảng trường Hồng Nhật hiên rộng lớn, Cự Ma bán Thần Huyết đan, nhìn thấy thực lực khủng bố của Lâm Minh trong lòng hối hận đến ruột đều xanh. Chẳng những hắn bỏ lỡ mất một cơ hội kết giao với thiên tài đỉnh cấp còn kết thù với đối phương. Hồng Nhật thành này cũng không như địa phương khác, giữa võ giả có cừu oán, thực có thể sẽ báo thù ngay đương trường, một lời không hợp liền ra tay giết đối phương, cũng không tính chuyện lạ lắm. Đương nhiên lúc này quán chủ Cự Ma sợ hãi, vì để không đắc tội với Lâm Minh, chỉ có thể nhịn đau dứt bỏ Thần Huyết đan. Nếu không phải hắn thật sự rất cần Huyết Sát tinh, chỉ sợ ngay cả mười viên Huyết Sát tinh trung phẩm cũng không lấy ra giá với Lâm Minh.
Có chuyện tốt bậc này chủ động đưa tới cửa, tự nhiên Lâm Minh sẽ không cự tuyệt:
- Huyết Sát tinh trung phẩm tại hạ không có, chỉ có Chân Nguyên thạch trung phẩm và Huyết Sát tinh hạ phẩm, ngươi nói cái giá đi!
Quán chủ sửng sốt, tên này rốt cuộc là ở đâu ra? Thiên phú tốt như vậy, mà lại không có Huyết Sát tinh trung phẩm? Huyết Sát tinh hạ phẩm đổi với Huyết Sát tinh trung phẩm theo tỷ lệ là một trăm lấy một. Tuy rằng tỷ lệ là nói như vậy, mà trên thực tế với thiên tài mà nói, Huyết Sát tinh hạ phẩm tác dụng rất nhỏ, cho nên người bình thường đều không muốn thu Huyết Sát tinh hạ phẩm.
Quán chủ cắn răng một cái, nói:
- Một ngàn viên Huyết Sát tinh hạ phẩm, nửa bán nửa tặng!
Nói xong, hắn đỏ mắt trông mong nhìn Lâm Minh, chỉ hy vọng Lâm Minh có thể bỏ qua chuyện vừa rồi, về sau hắn còn muốn sống lay lắt ở Hồng Nhật thành, cũng không muốn suốt ngày phải lo lắng đề phòng.
Lâm Minh sao có thể không biết tính toán trong lòng đối phương, không có bất kỳ ý chối từ đưa tay tiếp nhận Thần Huyết đan, nói:
- Đây hai ngàn viên Huyết Sát tinh hạ phẩm, ngươi đếm đi!
Lâm Minh lấy ra một cái Tu Di giới, đúng là của sáu trưởng lão bộ lạc Mặc Thương.
Quán chủ vừa nghe nói là hai ngàn viên Huyết Sát tinh hạ phẩm, trong lòng vui vẻ, xem ra võ giả nhân loại này coi như dễ nói chuyện, không đến mức hùng hổ dọa người. Nhưng vừa tiếp nhận Tu Di giới, hắn đã có chút hết chỗ nói rồi, Huyết Sát tinh trong Tu Di giới này gọi là thứ rác rưởi, đây vốn chính là Huyết Sát tinh khai thác từ quặng mỏ cổ, hai ngàn viên Huyết Sát tinh này tính ra không bằng một ngàn viên Huyết Sát tinh hạ phẩm tinh thuần.
Người này rốt cuộc là ở đâu ra?
Quán chủ hết chỗ nói rồi, loại Huyết Sát tinh này, cũng chỉ có võ giả bình dân mới dùng.
Nhưng ở dưới mái hiên người ta, không thể không cúi đầu! Quán chủ cũng chỉ có thể cố nuốt cục nghẹn uất vào trong bụng, đây là quy tắc của Huyết Sát Nguyên...
Rời đi Hồng Nhật thành, Lâm Minh tìm mua một con thú làm vật cưỡi. Huyết Sát tinh trong tay hắn thật sự không nhiều lắm, cộng thêm một ít Chân Nguyên thạch, mới mua được một con Thanh Dực điểu, tốc độ phi hành không tính nhanh lắm, chủ yếu là dùng để Lâm Minh có thời gian nghỉ ngơi.
Dù sao càng đi vào sâu Huyết Sát Nguyên sẽ càng nguy hiểm, giết chóc cũng càng phổ biến, Lâm Minh cần phải luôn luôn duy trì ở trạng thái chiến đấu tốt nhất.
Lâm Minh một đường đi tới, gặp mười mấy đợt võ giả, có Nhân tộc, Cự Ma tộc, Yêu Tinh tộc... Đủ loại chủng tộc, xem theo tình huống bọn họ, không có người nào không phải là tuổi còn trẻ, chân nguyên tinh thuần nồng đậm.
“Thánh Ma đại lục phong trào tập võ, còn hưng thịnh hơn Thiên Diễn đại lục, một là vì thiên phú ưu tú của các chủng tộc, thứ hai là vì Thánh Ma đại lục có rất nhiều chủng tộc, chinh chiến quanh năm càng dễ dàng sinh ra cường giả”. Chinh chiến quanh năm quả thật dễ dàng xuất ra thiên tài. Thời điểm Thiên Diễn đại lục cổ xưa số lượng cường giả phong hoàng tăng nhiều, cũng thường thường là thời điểm chiến tranh thổi quét toàn bộ Thiên Diễn đại lục.
Càng đến gần Cực Tinh thành, càng ngày càng nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi, khiến Lâm Minh ngạc nhiên thán phục, nhất là Yêu Tinh tộc, thiên phú của họ thậm chí tốt hơn nhiều so với Cự Ma tộc, chỉ tiếc, số lượng Yêu Tinh tộc rất thưa thớt, nếu không đã sớm xưng vương xưng bá ở Thánh Ma đại lục.
Lâm Minh một đường đi tới, riêng là tuấn kiệt trẻ tuổi thiên tài cấp thánh của Yêu Tinh tộc, liền thấy được hai người.
“Thánh Ma đại lục vốn thiên tài đã nhiều, Huyết Sát Nguyên lại hội tụ vô số thiên tài của Thánh Ma đại lục, thật quá khủng bố!”. Lâm Minh tuy rằng cảm khái, nhưng trong nội tâm lại ẩn ẩn nổi lên hưng phấn kích động, cùng tồn tại cạnh tranh khiêu chiến, chỉ có như vậy mới có thể tiến bộ nhanh hơn. Nếu chỉ bế quan trong một góc, chung quy không thể lĩnh ngộ được tinh túy của võ đạo.
Đến Huyết Sát Nguyên này là đúng rồi!
- Đợi lâu như vậy, rốt cuộc gặp một con dê béo!
Ở cách Lâm Minh vài dặm xa xa, vài võ giả Ải Ma tộc tụm vào một chỗ, đánh giá Lâm Minh giống như xem con mồi.
- Tiên Thiên sơ kỳ, thú cưỡi cũng bình thường, có thể quá nghèo hay không?
- Ừm... Tuy rằng tu vi hơi thấp, nhưng nhìn chân nguyên của hắn vô cùng nồng đậm, tốt xấu cũng là thiên tài của đại tông môn đây! Hẳn là mang theo cả bó tài sản! Tiên Thiên sơ kỳ mà dám lang bạt tới Huyết Sát Nguyên, thật đúng là có tự tin nha! Tuy nhiên người tự tin thường thường hay chết sớm!
Rất nhiều thiên tài từ lâu nghe tới đại danh của Huyết Sát Nguyên, lại tự cho mình rất cao, tu vi không thể nào đủ, liền tùy tiện đến Huyết Sát Nguyên, kết quả táng thân vùng hoang dã. Có người ngay cả cửa thành cũng chưa đi vào đã bị cường đạo chặn giết chết.
Làm cường đạo này phần lớn là Ải Ma tộc. Ở Thánh Ma đại lục, Ải Ma tộc có thể nói là xú danh rõ ràng, Cự Ma tộc tuy rằng hung danh hiếu sát, nhưng tốt xấu gì còn dám làm dám chịu, ở trên một số sự việc, còn có một chút mặt mũi.
Nhưng Ải Ma tộc vừa tham lam, đê tiện, vừa âm hiểm, không từ chuyện xấu gì không làm, ỷ mạnh hiếp yếu, ham mê mỹ sắc, hành vi biến thái... Trừ Bán Thú tộc ra, bất kể là mỹ nữ của bộ tộc nào, rơi vào tay Ải Ma tộc, thường thường đều là kết cục thê thảm nhất, bị đủ các loại tra tấn tới chết.
- Hắc hắc... Nếu không có người như thế, huynh đệ chúng ta lấy gì sống chứ!
Tên đầu lĩnh Ải Ma tộc, tham lam liếm liếm môi.
- Động thủ, giết hắn!
Sư tử vồ thỏ, cũng dùng toàn lực, tuy rằng những Ải Ma tộc này không ít người tu vi cao qua Lâm Minh, người lại đông, nhưng vẫn cùng nhau ra tay. Trong lúc nhất thời, ma nguyên màu đen như mây đen cuồn cuộn!
Lâm Minh cười lạnh một tiếng, tốc độ không giảm, bay thẳng tới hướng mây đen.
“Đã sớm nói Huyết Sát Nguyên này việc giết người cướp của nơi nơi có thể thấy được, ta đi vào Huyết Sát Nguyên xa như vậy, mới gặp được tốp cường đầu tiên. Hơn nữa tu vi của ta thấp như vậy, lại không có người cùng đi, thật đúng là may mắn mà!”.
Lâm Minh cười thầm trong lòng, ngay cả thương cũng không lấy ra, mười ngón tay búng liên tiếp, Huyết Ẩm chi ấn bay vụt ra ngoài!
Ánh sáng đỏ cắt qua hư không, máu tươi bắn tung tóe nhuộm đỏ mặt đất. Bảy tám tên Ải Ma, bị Lâm Minh phát ra gió lốc Huyết Ẩm chi ấn cắt thành mảnh nhỏ! Có mấy tên Ải Ma đến chết còn trừng lớn ánh mắt, đầy vẻ kinh ngạc không thể tin.
“Bồng bồng bồng!”.
Đoàn đoàn sương máu từ trên thân những tên Ải Ma nổ tung, ngưng tụ thành Huyết Ẩm chi ấn mới.
- Hả? Huyết Ẩm chi ấn của Ải Ma tộc cũng không tệ, không kém gì Cự Ma tộc!
Lâm Minh nhìn phù văn màu máu đỏ tươi giữa không trung, thì thào nói. Xem ra chỉ có khí huyết lực của nhân loại là kém cỏi nhất, ngưng tụ thành Huyết Ẩm chi ấn uy lực cũng yếu nhất.
- Thấy không, tiểu tử áo lam kia, giương tay phát ra mười mấy đạo ám khí, giết bảy tám tên cướp đường, mà những Ải Ma này tu vi đều cao hơn hắn đấy!
- Ừm! Những Ải Ma kia tuy rằng nhân phẩm xấu xa, nhưng thực lực cũng không tệ lắm. Hơn nữa am hiểu chạy trốn, lại bị một chiêu miểu sát. Thanh niên này là ai? Người nổi bật thiên tài cấp thánh, ở Tiên Thiên kỳ cũng chẳng qua cũng thế thôi!
- Có hứng thú! Nhân tộc ở Cực Tinh thành đã thật lâu không có xuất ra thiên tài có thể ra tay được như thế! Đáng tiếc tên này tu vi còn rất thấp, so với hai người Đạt Cổ, Ma Ha của Cự Ma tộc vẫn còn chênh lệch không nhỏ, hai người bọn họ, gần đây chiến tích đều là toàn thắng, không biết hình xăm Thiên Ma trên thân hai người bọn họ, trưởng thành đến mấy cánh rồi...
Ngay từ đầu võ giả đi mười hai Thiên Ma thành, trên thân chỉ có một hình xăm Thiên Ma mơ hồ, theo tích lũy sát khí, hình xăm sẽ càng ngày càng ngưng thực, khi sát khí tích lũy đến trình độ nhất định sẽ mọc ra hai cánh, tiếp sau đó là bốn cánh, sáu cánh... Cho đến mười hai cánh.
Mà phương thức cướp đoạt sát khí, chính là giết người, hoặc là chiến thắng người khác.
Ở trên lôi đài của Cực Tinh thành Huyết Sát Nguyên, mỗi trận so đấu xác suất người chết vượt qua sáu thành, bất kể là chết hay là chiến bại, thì năm đến bảy thành sát khí trên thân sẽ bổ sung đến trên thân kẻ thắng lợi, một nửa sát khí khác thì tiêu tan mất. Đây là quy tắc kỳ lạ của mười hai Thiên Ma thành.
“Đạt Cổ... Ma Ha...”. Lâm Minh đã là lần thứ hai nghe hai cái tên này: “Hai người kia đều là tinh anh của Cự Ma tộc, không biết thực lực của bọn họ đạt tới trình độ gì, dường như còn có một Si Diêm của Ải Ma tộc, có thể được Ngao Nhật nhắc tới, nói vậy hẳn không phải kẻ đầu đường xó chợ”.
Nghe Mặc Cổ nói Lâm Minh tuổi còn nhỏ hơn mình, Mặc Thanh bị nghẹn nói không ra lời, trước nay nàng quen với chuyện vượt qua người khác, cho nên mới phản xạ có điều kiện nói ra, trong vòng vài năm, có tin tưởng đuổi kịp và vượt qua Lâm Minh. Giờ lại biết được đối phương tuổi còn nhỏ hơn mình, nên có chút khó có thể chấp nhận.
- Chúng ta đi thôi! Có lẽ hắn cũng muốn đi Cực Tinh thành, nếu như đi các Thiên Ma thành khác, bình thường sẽ không đi qua Hồng Nhật thành. Ngẫm lại chuyện trước đây ta nói với hắn cẩn thận coi chừng bị đoạt Huyết Sát lệnh, thật đúng là để người chê cười! Nói không chừng lúc ấy, nếu ta thật sự ra tay cướp đoạt, có thể đã thua ở trên tay hắn...
- Sư huynh! Huynh cảm thấy ngay cả huynh cũng không phải đối thủ của hắn ư?
Mặc Thanh kinh ngạc hỏi.
- Khó mà nói... Xem ra sau vài năm nữa, ở Cực Tinh thành lại sắp xuất hiện một cường giả siêu cấp rồi!
Mặc Cổ cảm khái nói từ đáy lòng.
Người đến Huyết Sát Nguyên, hơn phân nửa là tuấn kiệt trẻ tuổi.
Về phần thế hệ trước thực lực cường đại, rất ít đến Huyết Sát Nguyên, bọn họ sợ hãi cái gọi là lời nguyền thần bí kia. Hơn nữa bọn họ lịch lãm cùng một chỗ với một đám tuấn kiệt trẻ tuổi, cũng không có ý nghĩa gì.
Mà thế hệ trước thực lực yếu kém, thì càng không muốn đến Huyết Sát Nguyên, lớn tuổi như vậy mà thực lực yếu kém, hơn phân nửa không có phát triển tiền đồ gì lớn, đến Huyết Sát Nguyên mạo hiểm chém giết, không công vứt bỏ tính mạng lại không có cách nào tăng lên tu vi, vậy mất nhiều hơn được!
Có thể nói, Huyết Sát Nguyên là nơi tụ tập tuấn kiệt trẻ tuổi của Thánh Ma đại lục. Ở nơi này, thiên tài như mây trên trời, ngươi có thể vượt cấp chiến đấu, người khác cũng có thể! Vĩnh viễn không cần bởi vì mình là thiên tài mà xem thường võ giả cùng cấp, thậm chí cấp bậc thấp tuổi nhỏ hơn ngươi, đều có thể miểu sát ngươi.
Ở Huyết Sát Nguyên, mặc dù là mãnh long cũng phải ẩn giấu, bằng không ai biết có thể trêu chọc phải còn “mãnh” hơn hay không.
Mặc Cổ nói xong, lui trở lại trong tòa nhà cao lớn phía sau, Mặc Thanh cắn chặt răng, liếc nhìn Lâm Minh thật sâu một cái, bước nhanh đuổi theo.
- Thiếu hiệp, thiếu hiệp! Viên Thần Huyết đan này, chỉ lấy mười viên Huyết Sát tinh trung phẩm, ngươi xem...
Ở quảng trường Hồng Nhật hiên rộng lớn, Cự Ma bán Thần Huyết đan, nhìn thấy thực lực khủng bố của Lâm Minh trong lòng hối hận đến ruột đều xanh. Chẳng những hắn bỏ lỡ mất một cơ hội kết giao với thiên tài đỉnh cấp còn kết thù với đối phương. Hồng Nhật thành này cũng không như địa phương khác, giữa võ giả có cừu oán, thực có thể sẽ báo thù ngay đương trường, một lời không hợp liền ra tay giết đối phương, cũng không tính chuyện lạ lắm. Đương nhiên lúc này quán chủ Cự Ma sợ hãi, vì để không đắc tội với Lâm Minh, chỉ có thể nhịn đau dứt bỏ Thần Huyết đan. Nếu không phải hắn thật sự rất cần Huyết Sát tinh, chỉ sợ ngay cả mười viên Huyết Sát tinh trung phẩm cũng không lấy ra giá với Lâm Minh.
Có chuyện tốt bậc này chủ động đưa tới cửa, tự nhiên Lâm Minh sẽ không cự tuyệt:
- Huyết Sát tinh trung phẩm tại hạ không có, chỉ có Chân Nguyên thạch trung phẩm và Huyết Sát tinh hạ phẩm, ngươi nói cái giá đi!
Quán chủ sửng sốt, tên này rốt cuộc là ở đâu ra? Thiên phú tốt như vậy, mà lại không có Huyết Sát tinh trung phẩm? Huyết Sát tinh hạ phẩm đổi với Huyết Sát tinh trung phẩm theo tỷ lệ là một trăm lấy một. Tuy rằng tỷ lệ là nói như vậy, mà trên thực tế với thiên tài mà nói, Huyết Sát tinh hạ phẩm tác dụng rất nhỏ, cho nên người bình thường đều không muốn thu Huyết Sát tinh hạ phẩm.
Quán chủ cắn răng một cái, nói:
- Một ngàn viên Huyết Sát tinh hạ phẩm, nửa bán nửa tặng!
Nói xong, hắn đỏ mắt trông mong nhìn Lâm Minh, chỉ hy vọng Lâm Minh có thể bỏ qua chuyện vừa rồi, về sau hắn còn muốn sống lay lắt ở Hồng Nhật thành, cũng không muốn suốt ngày phải lo lắng đề phòng.
Lâm Minh sao có thể không biết tính toán trong lòng đối phương, không có bất kỳ ý chối từ đưa tay tiếp nhận Thần Huyết đan, nói:
- Đây hai ngàn viên Huyết Sát tinh hạ phẩm, ngươi đếm đi!
Lâm Minh lấy ra một cái Tu Di giới, đúng là của sáu trưởng lão bộ lạc Mặc Thương.
Quán chủ vừa nghe nói là hai ngàn viên Huyết Sát tinh hạ phẩm, trong lòng vui vẻ, xem ra võ giả nhân loại này coi như dễ nói chuyện, không đến mức hùng hổ dọa người. Nhưng vừa tiếp nhận Tu Di giới, hắn đã có chút hết chỗ nói rồi, Huyết Sát tinh trong Tu Di giới này gọi là thứ rác rưởi, đây vốn chính là Huyết Sát tinh khai thác từ quặng mỏ cổ, hai ngàn viên Huyết Sát tinh này tính ra không bằng một ngàn viên Huyết Sát tinh hạ phẩm tinh thuần.
Người này rốt cuộc là ở đâu ra?
Quán chủ hết chỗ nói rồi, loại Huyết Sát tinh này, cũng chỉ có võ giả bình dân mới dùng.
Nhưng ở dưới mái hiên người ta, không thể không cúi đầu! Quán chủ cũng chỉ có thể cố nuốt cục nghẹn uất vào trong bụng, đây là quy tắc của Huyết Sát Nguyên...
Rời đi Hồng Nhật thành, Lâm Minh tìm mua một con thú làm vật cưỡi. Huyết Sát tinh trong tay hắn thật sự không nhiều lắm, cộng thêm một ít Chân Nguyên thạch, mới mua được một con Thanh Dực điểu, tốc độ phi hành không tính nhanh lắm, chủ yếu là dùng để Lâm Minh có thời gian nghỉ ngơi.
Dù sao càng đi vào sâu Huyết Sát Nguyên sẽ càng nguy hiểm, giết chóc cũng càng phổ biến, Lâm Minh cần phải luôn luôn duy trì ở trạng thái chiến đấu tốt nhất.
Lâm Minh một đường đi tới, gặp mười mấy đợt võ giả, có Nhân tộc, Cự Ma tộc, Yêu Tinh tộc... Đủ loại chủng tộc, xem theo tình huống bọn họ, không có người nào không phải là tuổi còn trẻ, chân nguyên tinh thuần nồng đậm.
“Thánh Ma đại lục phong trào tập võ, còn hưng thịnh hơn Thiên Diễn đại lục, một là vì thiên phú ưu tú của các chủng tộc, thứ hai là vì Thánh Ma đại lục có rất nhiều chủng tộc, chinh chiến quanh năm càng dễ dàng sinh ra cường giả”. Chinh chiến quanh năm quả thật dễ dàng xuất ra thiên tài. Thời điểm Thiên Diễn đại lục cổ xưa số lượng cường giả phong hoàng tăng nhiều, cũng thường thường là thời điểm chiến tranh thổi quét toàn bộ Thiên Diễn đại lục.
Càng đến gần Cực Tinh thành, càng ngày càng nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi, khiến Lâm Minh ngạc nhiên thán phục, nhất là Yêu Tinh tộc, thiên phú của họ thậm chí tốt hơn nhiều so với Cự Ma tộc, chỉ tiếc, số lượng Yêu Tinh tộc rất thưa thớt, nếu không đã sớm xưng vương xưng bá ở Thánh Ma đại lục.
Lâm Minh một đường đi tới, riêng là tuấn kiệt trẻ tuổi thiên tài cấp thánh của Yêu Tinh tộc, liền thấy được hai người.
“Thánh Ma đại lục vốn thiên tài đã nhiều, Huyết Sát Nguyên lại hội tụ vô số thiên tài của Thánh Ma đại lục, thật quá khủng bố!”. Lâm Minh tuy rằng cảm khái, nhưng trong nội tâm lại ẩn ẩn nổi lên hưng phấn kích động, cùng tồn tại cạnh tranh khiêu chiến, chỉ có như vậy mới có thể tiến bộ nhanh hơn. Nếu chỉ bế quan trong một góc, chung quy không thể lĩnh ngộ được tinh túy của võ đạo.
Đến Huyết Sát Nguyên này là đúng rồi!
- Đợi lâu như vậy, rốt cuộc gặp một con dê béo!
Ở cách Lâm Minh vài dặm xa xa, vài võ giả Ải Ma tộc tụm vào một chỗ, đánh giá Lâm Minh giống như xem con mồi.
- Tiên Thiên sơ kỳ, thú cưỡi cũng bình thường, có thể quá nghèo hay không?
- Ừm... Tuy rằng tu vi hơi thấp, nhưng nhìn chân nguyên của hắn vô cùng nồng đậm, tốt xấu cũng là thiên tài của đại tông môn đây! Hẳn là mang theo cả bó tài sản! Tiên Thiên sơ kỳ mà dám lang bạt tới Huyết Sát Nguyên, thật đúng là có tự tin nha! Tuy nhiên người tự tin thường thường hay chết sớm!
Rất nhiều thiên tài từ lâu nghe tới đại danh của Huyết Sát Nguyên, lại tự cho mình rất cao, tu vi không thể nào đủ, liền tùy tiện đến Huyết Sát Nguyên, kết quả táng thân vùng hoang dã. Có người ngay cả cửa thành cũng chưa đi vào đã bị cường đạo chặn giết chết.
Làm cường đạo này phần lớn là Ải Ma tộc. Ở Thánh Ma đại lục, Ải Ma tộc có thể nói là xú danh rõ ràng, Cự Ma tộc tuy rằng hung danh hiếu sát, nhưng tốt xấu gì còn dám làm dám chịu, ở trên một số sự việc, còn có một chút mặt mũi.
Nhưng Ải Ma tộc vừa tham lam, đê tiện, vừa âm hiểm, không từ chuyện xấu gì không làm, ỷ mạnh hiếp yếu, ham mê mỹ sắc, hành vi biến thái... Trừ Bán Thú tộc ra, bất kể là mỹ nữ của bộ tộc nào, rơi vào tay Ải Ma tộc, thường thường đều là kết cục thê thảm nhất, bị đủ các loại tra tấn tới chết.
- Hắc hắc... Nếu không có người như thế, huynh đệ chúng ta lấy gì sống chứ!
Tên đầu lĩnh Ải Ma tộc, tham lam liếm liếm môi.
- Động thủ, giết hắn!
Sư tử vồ thỏ, cũng dùng toàn lực, tuy rằng những Ải Ma tộc này không ít người tu vi cao qua Lâm Minh, người lại đông, nhưng vẫn cùng nhau ra tay. Trong lúc nhất thời, ma nguyên màu đen như mây đen cuồn cuộn!
Lâm Minh cười lạnh một tiếng, tốc độ không giảm, bay thẳng tới hướng mây đen.
“Đã sớm nói Huyết Sát Nguyên này việc giết người cướp của nơi nơi có thể thấy được, ta đi vào Huyết Sát Nguyên xa như vậy, mới gặp được tốp cường đầu tiên. Hơn nữa tu vi của ta thấp như vậy, lại không có người cùng đi, thật đúng là may mắn mà!”.
Lâm Minh cười thầm trong lòng, ngay cả thương cũng không lấy ra, mười ngón tay búng liên tiếp, Huyết Ẩm chi ấn bay vụt ra ngoài!
Ánh sáng đỏ cắt qua hư không, máu tươi bắn tung tóe nhuộm đỏ mặt đất. Bảy tám tên Ải Ma, bị Lâm Minh phát ra gió lốc Huyết Ẩm chi ấn cắt thành mảnh nhỏ! Có mấy tên Ải Ma đến chết còn trừng lớn ánh mắt, đầy vẻ kinh ngạc không thể tin.
“Bồng bồng bồng!”.
Đoàn đoàn sương máu từ trên thân những tên Ải Ma nổ tung, ngưng tụ thành Huyết Ẩm chi ấn mới.
- Hả? Huyết Ẩm chi ấn của Ải Ma tộc cũng không tệ, không kém gì Cự Ma tộc!
Lâm Minh nhìn phù văn màu máu đỏ tươi giữa không trung, thì thào nói. Xem ra chỉ có khí huyết lực của nhân loại là kém cỏi nhất, ngưng tụ thành Huyết Ẩm chi ấn uy lực cũng yếu nhất.
- Thấy không, tiểu tử áo lam kia, giương tay phát ra mười mấy đạo ám khí, giết bảy tám tên cướp đường, mà những Ải Ma này tu vi đều cao hơn hắn đấy!
- Ừm! Những Ải Ma kia tuy rằng nhân phẩm xấu xa, nhưng thực lực cũng không tệ lắm. Hơn nữa am hiểu chạy trốn, lại bị một chiêu miểu sát. Thanh niên này là ai? Người nổi bật thiên tài cấp thánh, ở Tiên Thiên kỳ cũng chẳng qua cũng thế thôi!
- Có hứng thú! Nhân tộc ở Cực Tinh thành đã thật lâu không có xuất ra thiên tài có thể ra tay được như thế! Đáng tiếc tên này tu vi còn rất thấp, so với hai người Đạt Cổ, Ma Ha của Cự Ma tộc vẫn còn chênh lệch không nhỏ, hai người bọn họ, gần đây chiến tích đều là toàn thắng, không biết hình xăm Thiên Ma trên thân hai người bọn họ, trưởng thành đến mấy cánh rồi...
Ngay từ đầu võ giả đi mười hai Thiên Ma thành, trên thân chỉ có một hình xăm Thiên Ma mơ hồ, theo tích lũy sát khí, hình xăm sẽ càng ngày càng ngưng thực, khi sát khí tích lũy đến trình độ nhất định sẽ mọc ra hai cánh, tiếp sau đó là bốn cánh, sáu cánh... Cho đến mười hai cánh.
Mà phương thức cướp đoạt sát khí, chính là giết người, hoặc là chiến thắng người khác.
Ở trên lôi đài của Cực Tinh thành Huyết Sát Nguyên, mỗi trận so đấu xác suất người chết vượt qua sáu thành, bất kể là chết hay là chiến bại, thì năm đến bảy thành sát khí trên thân sẽ bổ sung đến trên thân kẻ thắng lợi, một nửa sát khí khác thì tiêu tan mất. Đây là quy tắc kỳ lạ của mười hai Thiên Ma thành.
“Đạt Cổ... Ma Ha...”. Lâm Minh đã là lần thứ hai nghe hai cái tên này: “Hai người kia đều là tinh anh của Cự Ma tộc, không biết thực lực của bọn họ đạt tới trình độ gì, dường như còn có một Si Diêm của Ải Ma tộc, có thể được Ngao Nhật nhắc tới, nói vậy hẳn không phải kẻ đầu đường xó chợ”.
/2473
|