Vũ Động Càn Khôn

Chương 103: Tạm thời ly biệt

/1309


... Ùng ùng!...

Bên ngoài Thanh Dương Trấn, một đạo sát khí màu hồng nhanh chóng rút lui, để lại một đám bụi vàng.

"Môn chủ, tiểu tử kia rõ ràng là muốn kéo dài thời gian, cần gì phải đồng ý đánh cuộc với hắn?"

Ở phía trước đạo nhân mã này, lão giả gầy gò có chút không cam lòng nhìn thoáng qua thôn trang phía sau, quay đầu nhìn Ngụy Thông nói.

"Thực lực của Lâm gia có chút ngoài dự liệu của ta, một vị Tiểu Nguyên Đan Cảnh, hơn nữa còn có một Phù sư trẻ tuổi có khả năng đạt tới nhị ấn, nếu như bọn họ liều mạng thì mặc dù Huyết Y Môn ta có thể diệt Lâm gia, nhưng cũng phải mất một cái giá không nhỏ."

Ngụy Thông sắc mặt lạnh lùng, âm trầm nói.

"Hiện giờ Huyết Y Môn ta đang cùng với đám gia hỏa Thiết Sơn Bang tranh đoạt địa bàn, nếu như bây giờ mà có tổn thất lớn ở đây, vậy thì không đáng."

"Trong hai tháng này ta sẽ đem đám Thiết Sơn Bang hoàn toàn giải quyết, đến lúc đó, Lâm gia có thể chạy trốn khỏi bàn tay ta sao?"

"Với lại... Tên tiểu tử kia phải giết cho bằng được, nếu không thì hậu hoạn vô cùng, nhưng mà trải qua lần giao thủ ngắn ngủi vừa rồi, ta có thể đánh bại hắn nhưng mà hắn cũng có khả năng chạy trốn, vạn nhất đúng như lời hắn nói, hắn tìm một nơi âm thầm tu luyện, cuộc sống sau này của chúng ta sẽ tương đối khó khăn."

"Tiểu tử kia cũng là điểm ấy, cho nên mới dám đặt đề nghị đánh cuộc với ta."

Vị cường giả Cung Phụng kia cau mày nói:

"Nhưng mà môn chủ không sợ đêm dài lắm mộng hay sao?"

"Nếu như mà hắn chạy thoát thì biết đâu, đêm dài mộng sẽ nhiều hơn."

Hàn mang trong mắt Ngụy Thông lóe lên, một lát sau hắn cười lạnh nói:

"Không cần lo lắng, đến lúc quyết đấu, Giác Đấu Trường không phải là nơi có thể thi triển Tinh thần lực chạy trốn, không có cái trợ lực này chắc chắn hắn phải chết."

"Mà chỉ cần tiểu tử này vừa chết, chuyện Lâm gia và Thiết Mộc Trang sẽ đơn giản như lật bàn tay?"

"Môn chủ anh minh."

Nghe vậy, lão giả kia cũng cười nói.

Ngụy Thông cười, không nói thêm gì nữa, giương roi ngựa, mang theo đại đội nhân mã, chạy về Viêm Thành.

"Động nhi, cháu có nắm chắc hai tháng sau đánh bại Ngụy Thông không?"

Trong một gian phòng của Lâm gia, tất cả mọi người đang nhìn vào thiếu niên, Lâm Chấn Thiên thoáng có chút lo lắng nói.

"Dù sao cũng phải thử xem."

Lâm Động cũng không đưa ra một đáp án khẳng định, cường giả Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn không phải là một tiểu nhân vật gì.

"Ai, cháu làm rất tốt, nếu không thì hôm nay Lâm gia chúng ta sẽ không thoát khỏi độc thủ đâu."

Lâm Chấn Thiên cười khổ thở dài một hơi, hôm nay Huyết Y Môn hưng sư động chúng kéo đến, nếu không phải hôm nay hắn đã thành công bước vào Tiểu Nguyên Đan Cảnh, thì việc Lâm Động đánh chết Cổ Ảnh sẽ không bằng hai ba câu nói ba hoa mà giải quyết được, trường đổ máu chắc chắn sẽ diễn ra.

"Hai tháng..."

Lâm Khiếu ở bên cạnh đám người cũng âm thầm thở dài, sắc mặt phức tạp.

"Trong hai tháng này ta sẽ đình chỉ tu luyện, tận lực ngưng luyện hai viên Thuần Nguyên Đan cho Động nhi."

Lâm Chấn Thiên trầm ngâm một hồi, nói.

"Thuần Nguyên Đan?"

Nghe thấy Lâm Chấn Thiên nói thế, đám người Lâm Khiếu cũng cảm thấy kinh hãi, Thuần Nguyên Đan chính là đan được mà cường giả Nguyên Đan cảnh ngưng tụ Nguyên Lực tinh thuần trong cơ thể mình tạo thành, so với các loại đan dược thông thường có hiểu quả hơn gấp bội, vì vậy mới có tên là "Thuần Nguyên Đan..."

Thứ này, đối với tu luyện có tác dụng cực lớn, còn hơn Dương Nguyên Đan không biết bao nhiêu lần. Bạn đang đọc truyện tại

/1309

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status