Vũ Động Càn Khôn

Chương 109: Tống Thanh

/1309


Viêm Thành, Vạn Kim Thương Hội.

"Ta nói là chúng ta đã chọn được người tốt nhất, cho nên lần tranh đoạt Tiên Trì này, ngươi không cần tham dự."

Ở trong một gian đại sảnh của thương hội, Hạ Chỉ Lam nhìn một vị thanh niên áo xanh ở bên cạnh, nói một cách nhạt nhẽo.

"Chỉ Lam, tuy rằng ta biết nàng có thành kiến với ta, nhưng mà tranh đoạt Tiên Trì hôm nay sắp bắt đầu, trong những người trẻ tuổi ở Viêm Thành này, Tống Thanh ta không coi là đứng đầu, nhưng mà nhân vật tầm thường cũng không thể thay thế được, hiện giờ không nên đùa giỡn như vậy."

Bộ dáng của thanh niên áo xanh này có chút âm nhu, bởi vì câu nói của Hạ Chỉ Lam mà sắc mặt trầm xuống, mặc dù mặt vẫn còn tươi cười nhưng mà mắt lại liếc vào những đường cong động lòng người của thiếu nữ trước mặt, trong hai mắt hắn sự dâm ô bắt đầu hiện lên.

Tuy rằng không nhìn thấy vẻ dâm ô của thanh niên áo xanh, nhưng Hạ Chỉ Lam vẫn luôn chán ghét người này, người này luôn cậy nhà có tiền mà khinh thường người khác, cho nên từ trước tới nay nàng chẳng có hảo cảm gì với hắn, thậm chí chỉ tiếp xúc cũng khiến nàng buồn nôn.

"Tống Thanh, chuyện này đã định rồi, ta sẽ đích thân giải thích với phụ thân ngươi sau."

Đổng Tố ở bên cạnh cười nhạt, nhẹ nhàng nói.

Nhìn thấy nàng mở miệng, khóe mắt Tống Thanh giật giật, hắn cúi đầu nhìn bàn chân đầy đà như ngọc dưới làn váy của Đổng Tố, một cỗ tà hỏa trong tiểu phúc dâng lên, nhưng mà hắn cũng biết vưu vật này vô cùng lợi hại, cho nên không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của nàng, do sợ bị phát hiện lên hắn quay lại nhìn vào hai vị lão giả ngồi ở bên cạnh.

"Đổng Tố việc này có phải là hơi nóng vội hay không? Chẳng phải đã thống nhất là Tống Thanh sẽ chiếm vị trí cuối cùng hay sao? Chúng ta không thể tùy tiện một người để thay thế được, vạn nhất vì người nọ mà thua trận, Đan Tiên Trì không thuộc về chúng ta, thì sẽ hơi khó giải thích."

Hai lão giả kia đều mặc áo vàng, một người trong đó liếc mắt nhìn Tống Thanh, thả chén trà trong tay xuống, vẻ mặt tươi cười nhìn Đổng Tố, mở miệng nói.

"Nếu không hãy để cho Tống Thanh tham gia đi, thực lực của tiểu tử này thế nào chúng ta đều biết rõ cả."

Một người khác cũng cười nói.

Đổng Tố mỉm cười nói:

"Hai vị quản sự, việc thay đổi người không phải do nguyên nhân riêng tư gì cả, lần tranh đoạt này vô cùng trọng yếu, tất cả phải lấy phần thắng làm đầu, chỉ cần có thể nâng cao tỷ lệ thắng thì cho dù có người tốt hơn Chỉ Lam, ta cũng sẽ không do dự mà thay thế."

Ý của nàng đã rất rõ ràng, việc thay Tống Thanh không phải do nàng có thành kiến với hắn, mà là có sự lựa chọn tốt hơn.

Nghe được Đổng Tố nói thế, hai vị lão giả nhíu mày, nhưng bọn họ không tin là như vậy, liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên cười nói:

"Nếu Tố tổng quản đã nói như vậy, chắc là người này có bản lĩnh rất cao, hai người lão phu lúc này cũng đang rảnh, đành ở nơi này chờ một chút vậy, chúng ta muốn xem người mà Tố tổng quản chọn có chỗ nào tốt hơn so với Tống Thanh?"

"Nhưng mà, Tố tổng quản, việc này quan hệ trọng đại, nếu như người kia không có bản lĩnh thực sự, thì phải chọn người cũ, Vạn Kim Thương Hội chúng ta không muốn vì nguyên nhân này lại bại bởi tay Huyết Lang Bang."

"Ha hả, ta cũng đang muốn xem, đến tột cùng là cao nhân phương nào, mà có thể làm cho Tố tổng quản có đánh giá cao như vậy."

Trong mắt Tống Thanh hiện lên sự tự tin, cười cười, lùi lại ngồi xuống cái ghế phía sau.

Nhìn thấy bộ dáng ba người như vậy, Đổng Tố nhíu mi, ưu nhã nâng chung trà lên, sắc mặt bình tĩnh, Hạ Chỉ Lam ngồi ở bên cạnh có chút lo lắng, bọn người này hiển nhiên là muốn đợi Lâm Động lộ diện, sau đó xuất thủ thử công phu, nếu Lâm Động biểu hiện kém một chút thì chắc chắn bọn họ sẽ hủy bỏ tư cách.

Trong lòng có chút lo lắng, nhưng Hạ Chỉ Lam cũng không có biện pháp gì khác, hai vị lão giả này là lão nhân trong Vạn Kim Thương Hội, ở trong thương hội cũng có chút danh tiếng, nếu như để bọn họ nắm được nhược điểm, thì hôm nay nàng cũng không có cách nào hủy bỏ tư cách của tên Tống Thanh này được.

"Ai, chỉ có thể hi vọng rằng tên tiểu tử kia có chút bản lĩnh."

Trong lòng khẽ thở dài một tiếng, Hạ Chỉ Lam đành ngồi xuống đợi Lâm Động đến.

Chẳng bao lâu sau, có một thị vệ vào bẩm báo.

Khi Lâm Động đi vào trong phòng khách, Lâm Động cảm thấy bầu không khí ở đây có chút gì đó kỳ quái, hắn đảo mắt nhìn thấy hai cô gái Đổng Tố và Hạ Chỉ Lam, sau đó nhìn vào ba người ở bên cạnh.

Trong ba người, hai người là lão giả, một người khác ước chừng hơn hai mươi tuổi, mặc áo xanh, diện mục có chút âm nhu, trong mắt hắn có sự âm lãnh, giống như độc xà nhìn chằm chằm vào Lâm Động. Nguồn truyện:

/1309

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status