Vũ Động Càn Khôn

Chương 238: Luyện hóa tinh huyết Long Viên

/1309


Thân ảnh Lâm Động giống như một đầu u linh trong đêm tối, nhanh như tia chớp vọt ra khỏi sơn cốc. Hắn lúc này đã thi triển ra toàn bộ tốc độ của mình, bởi vì hắn có thể nghe thấy tiếng gầm gừ điên cuồng của Viễn Cổ Long Viên ở phía sau không ngừng truyền tới.

Sự phẫn nộ của Viễn Cổ Long Viên lần này hiển nhiên không hề yếu hơn lần trước. Trong lúc trị thương không ngờ lại bị kẻ khác rút mất một đạo tinh huyết, đối với nó mà nói rõ ràng là một loại sỉ nhục. Thậm chí ngay cả lúc Vạn Thú Quả bị mất cũng không khiến nó điên cuồng đến như vậy.

Hôm nay liên tiếp gặp phải đả kích, khiến Viễn Cổ Long Viên giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào. Từng mảng rừng rậm to lớn nháy mắt bị nó san bằng, không ít Yêu thú bị xui xẻo, bất kể thực lực thế nào, trong khoảnh khắc đều bị đánh văng đi, cũng không biết sống chết thế nào.

Sự phá hoại khủng khiếp truyền tới từ phía sau khiến Lâm Động vô cùng kinh hoàng, tốc độ tháo chạy càng lúc càng nhanh. Tháo chạy như vậy trong khoảng mười phút, hắn mới đột ngột rẽ ngang một cái, chui tọt vào trong một sơn động trên một sườn núi lúc trước đã tính toán sẵn, đó chính là nơi ẩn trốn tốt nhất!

Thân hình Lâm Động chui tọt vào trong sơn động, sau đó khuân ra một tảng đá to lấp kín cửa hang lại. Từ bên trong vẫn có thể cảm nhận được ngọn núi vẫn còn đang rung chuyển, trong lòng không ngừng khiếp sợ. Con súc sinh này không ngờ lại hung hãn tới mức độ này, lần này lại phát điên lên, không biết sẽ có bao nhiêu Yêu thú lẫn con người bị xui xẻo đây…

Từ trong túi Càn Khôn lấy ra một vài viên dạ minh châu, ánh sáng nhẹ nhàng lan tỏa ra trong sơn động, Lâm Động lúc này mới như trút được gánh nặng, ngồi phịch xuống đất, sau đó đem Tiểu Viêm trong lòng vứt sang một bên.

Để lấy được tinh huyết bản mạng này, hôm nay hắn quả thực đã tiêu hao không ít khí lực, cũng may mà cuối cùng đã lấy được.

- Đúng là phải cảm ơn Cổ Kiếm Môn rồi!

Lâm Động cười hắc hắc. Nếu như không có Cổ Kiếm Môn thì Viễn Cổ Long Viên sẽ không bị thương. Nếu nó không bị thương thì cho dù hắn và tiểu điêu nỗ lực thế nào cũng sẽ không thể thuận lợi lấy được tinh huyết bản mạng như vậy.

- Phải điều chỉnh trạng thái một chút!

Trốn trong sơn động, Lâm Động cũng không lập tức hấp thu tinh huyết bản mạng đó. Tuy rằng có tiểu điêu ở đây sẽ không bị Viễn Cổ Long Viên phát hiện ra, nhưng cẩn thận một chút vẫn tốt hơn. Hiện tại Viễn Cổ Long Viên đang trong trạng thái phát điên, một khi phát hiện ra một chút động tĩnh, e rằng sẽ điên cuồng giết tới.

Cho nên hắn vẫn nên im lặng, đợi một chút khi tên gia hỏa kia phát tiết xong thì mới bắt đầu dùng tinh huyết bản mạng sẽ tốt hơn.

Quyết định như vậy, Lâm Động cũng không vội vàng, chậm rãi nhắm mắt lại, an tĩnh điều chỉnh trạng thái thân thể.

Trong khi Lâm Động đang im lặng điều dưỡng, Viễn Cổ Phế Giản ở bên ngoài lại bị Viễn Cổ Long Viên đang nuổi giận cày xới lên, rất nhiều nơi trở nên tan hoang.

Trong một ngày Viễn Cổ Long Viên hai lần phát điên khiến rất nhiều người không thể hiểu được, súc sinh này vốn đã an tĩnh bao nhiêu năm nay, sao đột nhiên lại trở nên hung bạo như vậy?

Tuy nhiên có đoán thế nào đi chăng nữa, có lẽ bọn họ cũng không thể tưởng tượng được rằng, trong một ngày lại có tên gan to bằng trời, đã cả gan đánh cắp Vạn Thú Quả của Viễn Cổ Long Viên, lại còn nhân cơ hội nó đang trị thương mà hút đi tinh huyết bản mạng trong cơ thể nó.

Viễn Cổ Long Viên là bá chủ không cần bàn cãi của Viễn Cổ Phế Giản này, cho dù là mạnh như Cổ Kiếm Môn cuối cùng cũng bị làm cho hoang tàn đổ nát. Nếu không dựa vào uy lực của đại trận e rằng đã sớm bị đánh nát sơn môn rồi. Tồn tại đáng sợ như vậy ai còn dám động đến?

Đương nhiên là có Lâm Động dám làm việc đó. Tuy nhiên việc này chỉ có một người, một điêu, một hổ biết mà thôi…

Sự ầm ĩ trong Viễn Cổ Phế Giản kéo dài suốt một đêm, cũng không biết có bao nhiêu Yêu thú đã bị Viễn Cổ Long Viên đánh bay đi. Nhưng khiến cho nó tức giận nhất chính là kẻ lén lút lấy trộm tinh huyết của nó, nó lại không hề cảm nhận thấy chút ba động nào.

Viễn Cổ Phế Giản rộng lớn như vậy, cho dù là bá chủ trong đó cũng không thể lần tìm từng tấc một. Do vậy, sau khi phát tiết lửa giận suốt một đêm, Viễn Cổ Long Viên cuối cùng đành lê bước chân không cam tâm, dưới con mắt kinh hoàng của bao Yêu thú khác quay về trong sơn cốc. Lần hỗn loạn này cuối cùng cũng chấm dứt tại đây!

o0o

Khi Viễn Cổ Long Viên cuối cùng đã chịu lui về, Lâm Động bên trong sơn động cũng chậm rãi mở mắt ra, khóe miệng hiện lên một nụ cười.

- Tiểu điêu, chúng ta có thể bắt đầu tu luyện Ma Viên Biến kia chưa?

Lâm Động vươn vai cười nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại

/1309

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status