Vũ Động Càn Khôn

Chương 684: Cứu người

/1309


Phía trên hải dương xanh biếc, nguyên lực cuồng bạo dâng tràn, một giai điệu du dương nhẹ nhàng với giai điệu vô cùng thần kỳ vang vọng trong không trung.

Ầm ầm!

Nguyên lực bùng phát, sắc mặt Diêu Linh tối lại, một chưởng mang theo luồng nguyên lực hùng hồn oanh kích lên bóng người phía trước, dung mạo của nó giống hệt hắn, thậm chí cái thần trên gương mặt cũng không khác chút nào, nhìn giống như được sinh ra từ một khuôn mẫu vậy!

Nắm đấm của Diêu Linh đánh mạnh lên cái bóng kia, nguyên lực cuồng bạo bùng nổ, cái bóng rung lên, cuối cùng bùm một tiếng nổ tan tành.

Tung chưởng đánh tan cái bóng của chính mình, ánh mắt Diêu Linh tối sầm lại nhìn xung quanh. Trên không trung lúc này cũng rất hỗn loạn. Trước mặt tất cả những ai đuổi đến đều có một cái bóng giống hệt mình. Thực lực của bọn chúng giống hệt kẻ mà bọn chúng sao chép. Thực lực của cái bóng trước mặt Diêu Linh ban nãy tuy không thể bằng hắn nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu, hơn nữa vũ kỹ mà nó biết đều giống hệt hắn, đối phó rất khó khăn.

Diêu Linh nhìn về đỉnh núi, ở đó, một gốc cây Bồ Đề huyết sắc đang khẽ lay động, và những cái bóng kia chính là được phát ra từ gốc cây này!

Bên dưới cây Bồ Đề là nàng thiếu nữ đang ngồi tĩnh tọa. Những ngón tay ngọc ngà gảy lên những sợi đàn huyết sắc, sắc mặt nàng ta lúc này có phần tái nhợt, màu đỏ của máu trên môi ngày càng rõ rệt hơn, ai cũng biết hiện giờ trạng thái của cô không phải rất tốt!

- Không hổ là vũ kỹ mạnh nhất ngoài Tứ Đại Kỳ Kinh của Thiên Điện Đạo Tông, nhưng với thực lực của ngươi thì có thể kiên trì được bao lâu?

Diêu Linh cười lạnh.

- Ngăn cản được các ngươi là đủ rồi!

Ứng Hoan Hoan ngẩng đầu lên, nụ cười hiện lên với vẻ huyết sắc nhìn rất thê lương, nhưng lại có một vẻ đẹp kinh động hồn phách.

Khóe mắt Diêu Linh co giật mấy cái, rồi ánh mắt tràn ngập sát ý, nói:

- Ngươi với thực lực Thất Nguyên Niết Bàn mà giữ chân được bọn ta ở đây. Chuyện này mà truyền đi cũng đủ khiến ngươi tự hào rồi! Chỉ có điều, ngươi không có cơ hội chứng kiến thời khắc đó đâu! Ta đã cảnh cáo ngươi rồi, Diêu Linh ta không phải người biết thương hoa tiếc ngọc!

Vừa dứt lời, mắt Diêu Linh lóe lên hung quang, thân hình biến thành một vệt lưu quang bay ra, bàn tay to lớn đánh xuống Ứng Hoan Hoan!

Cự chưởng đánh xuống khiến không khí cũng nổ tung, trên đỉnh núi chịu áp lực lớn, tách ra thành vô số rãnh nứt. Bạn đang đọc truyện tại

/1309

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status