Đừng nỡ lòng nào hoài nghi hồ ly tinh đối với hắc bào yêu quái là chân ái, cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng buông tha cho nó.
Nam Hoa là đại phái đạo môn, cao thủ nhiều như mây. Mà trên núi lại càng nghiêm cẩn, có thi bố trận pháp hộ sơn, hồ ly tinh một con yêu quái cho dù tự tin đến mức nào cũng không có gan liều mình đi lên. Dù sao hắn cũng đã bao lần trải qua bao quá trình thải âm bổ dương, là tình nhân trong mộng của biết bao cô nương như hoa như ngọc, giờ nếu lên núi nơi đầy rẫy đạo sĩ đi tìm chết, há chẳng phải quá uổng phí sao?
Hắn trông chừng ở dưới chân núi Nam Hoa hơn nửa tháng, so với hắc bào yêu quái ở trên núi mỗi ngày thân thể khoan khoái ăn cơm ngon ngọt sơn hào hải vị, hắn ở dưới này màn trời chiếu đất, khổ không ai thấu.
Mặt trời mùa hè chiếu xuống chói chang, hắn hái được mảnh lá cây hóa thành một cây dù màu xanh biếc, che đi ánh nắng khủng bố tra tấn trên đầu.
Hồng hồ ly cũng là một trang tuyệt sắc. Hồ ly tinh vốn am hiểu mị thuật, phần lớn diện mạo trong loài cũng xinh đẹp dụ người. Dung nhan hắn thế nên cũng rất tuấn nhã, từng đóa từng đóa hải đường đỏ đến mị hoặc tràn ra từ trong ống tay áo, ô đung đưa trong cơn gió phiêu lãng. Hắn đứng dưới bóng râm của cây hoa lê trắng muốt, trong lúc ở giữa một rừng lá cây xanh biếc, liền tựa như vị công tử tuấn tú đứng dưới mưa bụi Giang Nam, ôn nhã xuất chúng, quả thật có chút tình thơ ý hoạ.
Thực ra tên dở hơi này đang trong lúc tự kỷ. Hắn đứng bên hồ, ngắm hình bóng mình dưới nước mà xem trái ngó phải, nhìn đến mức ánh mắt nóng rực, tự mình say mê mình.( đồ tự luyến!)
Bỗng nhiên, một làn hơi nước trong veo mát rượi bỗng sà xuống trước mặt hắn, chung quanh vốn nóng bức, vậy mà trong thoáng chốc nhiệt độ không khí lại nhanh chóng trở nên mát mẻ. Nhiều loại hoa trong lúc đó bỗng bừng nở rộ, tản ra xung quanh giống như đám khói bay trong không khí, lại giống như làn nước trong dòng sông, quả thực là một biển hoa rực rỡ với tốc độ nở bừng nhanh đến chóng mặt! Tướng Diêu đứng giữa khung cảnh diễm lệ đó, chẳng biết từ bao giờ, cất bước tới gần.
Lông mày thanh lạnh tựa tuyết, dung mạo trong trẻo thanh lãnh như sương, dung nhan đẹp đến mức có thể ăn được, làm cho muôn hoa tươi đẹp cũng trở nên thất sắc.
Cái tên này đi đến đâu cũng lưu lại một khe nước nhỏ, hồ ly tinh miễn cưỡng khen một tiếng khung cảnh đẹp, nhìn thấy thế nhất thời đầu đầy hắc tuyến.
Tướng Diêu ngẩng đầu nhìn trên núi Nam gió thổi mây trắng nhẹ bay, nhấc tay nhẹ ngắt một đóa hoa đỏ kiều diễm từ một bụi sơn trà, nâng lên khóe miệng khẽ ngửi, không chút để ý nhẹ nhàng ôn nhu mở miệng: Tối nay ta đưa ngươi đi lên trên đó.
...
Giờ tý vừa qua, trên núi Nam Hoa lại một trận náo nhiệt.
Hắc bào yêu quái hôm nay lại bắt đầu điên cuồng chống trả, đánh thẳng về phía trước liên tục không ngừng nghỉ, rốt cuộc đến đêm cũng có thể giải khai trận pháp vây khốn nó ngoài cửa. Mà trong lòng nó vẫn còn có vẻ tiếc nuối u cốc nước suối vô cùng dễ chịu phía sau núi kia, vừa lao ra khỏi phòng chạy về phía đằng sau núi.
Lúc đi ngang qua phòng ốc cách vách, hóa ra Cốt Đầu đang dựa vào tường ôm lấy Linh Linh trong lòng đếm sao.
Lông mi Linh Linh rất dài, ban ngày lại ngủ nhiều, lúc này nàng liền không chịu thành thật đi ngủ, ầm ỹ muốn ngắm sao xem ánh trăng.
Hắc bào yêu quái đi ngang qua trước cửa sổ, quay đầu cùng Cốt Đầu bốn mắt nhìn nhau. Cốt Đầu bình tĩnh xoay người đem Linh Linh đặt lên trên ghế, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng. Sau đó, đi ra cùng với hắc bào yêu quái đứng cân đối hai bên cánh cửa, tọng cho nó một trận Lưu Tinh quyền(nắm đấm dày đặc như sao rơi), đánh đến thoải mái khoan khoái xong lại quay về ngắm sao cùng với Linh Linh.
Hắc bào yêu quái bị đánh đến nỗi mặt mũi bầm dập, mặt xám mày tro chui lủi ra đằng sau núi. Cái tên ngốc này thiên tính hướng thủy, nhảy vào Cửu âm u tuyền lại một phen nghịch ngợm.
Cốt Đầu dỗ Linh Linh đi ngủ, cũng đi theo đến u tuyền. So với hắc bào yêu quái thì nó cũng chẳng thành thật hơn bao nhiêu, nhưng mặc dù nó không có đầu óc mấy, chí ít cũng thông minh hơn hắc bào yêu quái. Nó biết muốn vụng trộm đến tắm nước suối Cửu âm u tuyền, mà lại làm giống như tên ngốc đó, nghịch ngợm lung tung làm nước văng ào ào, làm đạo đồng canh giữ giật mình tỉnh dậy, làm hại người khác cũng chưa được tắm đủ.
Bất quá Cốt Đầu chạy nhanh, chư vị trưởng lão đều nghĩ cũng chỉ có hắc bào yêu quái một mình xông vào Cửu âm u tuyền, nghiễm nhiên không đề phòng cái tên Cốt Đầu tinh quái.
Cốt Đầu chui vào trong làn nước suối. Cái tên hắc bào yêu quái kia vốn là sinh vật có kỹ năng bơi tuyệt vời, ở trong nước đại phát thần uy, chỉ cần gặp Cốt Đầu sẽ xông tới đánh. Cốt Đầu nay sao thèm để nó vào trong mắt, trong nháy mắt lại cho hắc bào yêu quái một trận đòn như lưu tinh, rồi nó bắt đầu tu luyện trong nước.
Phía sau núi Nam Hoa linh khí dư thừa, Cửu âm u tuyền thông với ma giới, là suối nguồn yêu giới, cũng là thánh địa tu luyện của tam giới. Cốt Đầu cũng khá chăm chỉ, vừa vào trong nước liền hết sức chuyên chú thổ nạp tu luyện, nhưng cũng vì thế nên phát cáu với việc hắc bào yêu quái cứ liên tục quấy rối.
Nó ở trong nước bơi qua bơi lại, thỉnh thoảng lại phun nước phì phò, thậm chí là ngốc ngốc nghếch nghếch bơi theo một đàn cá hay tôm gì đó cũng có thể làm nó nghịch vui vẻ cả buổi sáng, nếu làm ra tiếng động lớn liền bị Cốt Đầu đập một trận. Sau khi bị đánh vài lần, cuối cùng tên ngốc này cũng trở nên thành thật hơn. Khổ nỗi Cốt Đầu cũng chưa có được thanh tĩnh bao lâu, cái con hồng hồ ly chết tiệt kia lại không biết chui ra từ chỗ nào, xông tới đòi chém đòi giết.
Hồng hồ ly ở dưới chân núi đợi đến nửa đêm, Tướng Diêu dùng thủy độn thuật đưa hắn lên trên. Hắn cũng phải xoay vòng vòng mấy lần đằng sau núi, rốt cuộc cũng tìm được đến chỗ này.
Vốn trước đây bên ngoài U tuyền có kết giới, ai ngờ mấy ngày trước bị hắc bào yêu quái mạnh tay phá vỡ. Cái tên này ấy vậy mà lại là một cao thủ phá kết giới, dù thế nào cũng có thể trong thời gian ngắn nhất tìm được mắt trận hoặc chỗ phòng thủ mỏng nhất trong trận. Mà Hư Ngụy cùng bốn vị trưởng lão vì tu bổ chân nguyên Linh Linh đã bị hư hao quá độ, phạm vi Cửu âm u tuyền lại cực lớn, cực rộng rãi, để mà tu bổ kết giới của nơi lớn như vậy, nhất thời bọn họ chỉ có thể bó tay vô phương, chỉ đành đắp thêm một lớp mỏng manh ở chỗ hổng trên kết giới bổ sung vào một tầng, lại ở ngoài cửa phòng hắc bào yêu quái lập trận vây khốn nó.
Hồ ly tinh này ban đầu vẫn còn rất do dự không biết có nên đi vào phạm vi kết giới hay không, bởi tự nhiên hắn cũng sợ trận pháp này. Khổ nỗi hắn không chịu nổi nỗi nhớ nhung đối với hắc bào yêu quái vốn là chân ái của hắn, chân ái nay đang ở bên trong, còn hắn thì lại không thể cứ thế đường hoàng bước vào cửa.
Hắn lo lắng vòng vòng ở phạm vi xung quanh kết giới, rốt cục cũng tìm được lỗ hổng hắc bào yêu quái tạo ra, liền hóa nguyên hình xông vào trong suối, vừa bắt được hắc bào yêu quái liền xông vào đập cho một trận.
Mới đầu Cốt Đầu đối với hai tên này chẳng thèm quan tâm, chỉ chuyên chú tu luyện. Nhưng hai kẻ này cũng không phải chỉ đánh nhau là xong chuyện! Hắc bào yêu quái ở trong nước so với trên đất bằng lại càng lợi hại, giao thủ với hồng hồ ly nó cảm thấy đánh thắng được liền không thèm chạy, cả hai quấn lấy nhau từ phía đông đến phía tây, lại phía nam đánh tới phía bắc, toàn bộ u tuyền đều bị chúng nó quấy đục. Cốt Đầu ngại bọn chúng ầm ỹ, cũng xông vào trận đánh nhau với tụi nó.
Ba kẻ này quấn thành một đoàn, quậy U tuyền đến long trời lở đất. Đợi đến khi đám người Hư Ngụy phát hiện dị động chạy tới, ba cái tên ngu ngốc này đã gây ra đại họa.
...
Nước suối giống như sôi trào, ở trung tâm phun lên những bọt khí, dâng lên một cột nước...
Cột nước càng ngày càng lớn, cuối cùng tựa như phun cao lên đến tận trời, bên trong thỉnh thoảng xuất hiện một ít vật thể màu đen hỗn loạn vây quanh. Cuối cùng mấy cái vật thể không rõ đều bị phun lên bờ, người người ngã trái ngã phải phát ra tiếng rầm rầm, lại vuốt râu trợn mắt chửi ầm lên —— Ni mã (chửi bậy đó) là đồ khốn rùa con nào ở suối nguồn quậy nước sôi trào, nghịch đến mức suối nguồn tức giận phun trào dòng nước lớn?!
Nguyên lai đây là dòng suối đi qua tam giới, Cửu âm u tuyền này nối thẳng đến dòng nước thượng nguồn trong ma giới, khiến cho suối nguồn tạo thành lũ lụt, cuốn vô số yêu ma quỷ quái trên bờ phun tới nơi này.
Chẳng trách từng có đồn đại nói U tuyền này là Ma mẫu (mẫu trong mẫu thân), lúc này quả nhiên giống như yêu quái mẫu thân, không ngừng nôn mửa ra môt loạt yêu ma, lăn lộn đầy trên đất.
Cốt Đầu vừa thấy tình hình không ổn, liền mau chóng bỏ chạy. Nó chạy về phòng trước tiên, đem đi Linh Linh đang ngủ say, lại tiến tới tủ quần áo, ăn mặc kín mít cả người, rồi lại chạy tới phía sau núi xem xét tình thế.
Phía sau núi đã sáng rực ánh lửa như ban ngày, mọi việc nhiễu loạn thành một đống hỗn độn. Mấy trăm đệ tử Nam Hoa giơ cao cây đuốc tới hiện trường, thấy được Cửu âm u tuyền đã yên lặng gần trăm năm giờ đây đột nhiên phun trào, bọn họ đều thất kinh, mấy đại trưởng lão người người sắc mặt đại biến.
Lúc này cũng không phải thời điểm truy cứu trách nhiệm. Tứ đại trưởng lão dựa theo phân phó của thủ tọa, bắt đầu an bài mọi thứ đâu vào đấy, mệnh lệnh cho vài đội đệ tử tạo thành một đội quân vây quanh, hòng mong chiếm được lợi thế chủ động, có thể liên kết giết yêu quái.
Mới đầu U tuyền phun ra yêu quái, số lượng cũng không nhiều lắm, mỗi con thưa thớt rơi xuống, còn chưa làm rõ tình huống đã bị đám đệ tử dễ dàng thu phục.
Nhưng U tuyền càng phun cột nước càng cao, không ngừng phun ra càng ngày càng nhiều yêu quái. Đệ tử Nam Hoa đều hiểu được đây chỉ là khúc nhạc dạo đầu, theo thời gian yêu quái đến sẽ càng ngày càng nhiều, trận địa nghênh địch của bọn họ sẽ luôn phải sẵn sàng tiếp đón một quân đoàn yêu quái khổng lồ, một ít đệ tử tuổi trẻ khí thịnh lại vô cùng phấn khởi, nóng lòng muốn thử.
Mãng Xà tinh kia sớm đã theo Hư Ngụy từ trong phòng đi ra ngoài, hóa thành nguyên hình yêu quái, thi thoảng bơi qua bơi lại cuốn lấy một con Ngưu yêu chơi đến bất diệc nhạc hồ. Hắc bào yêu quái cũng xen lẫn trong đám yêu quái, miệng còn đang ăn, trong tay lại vẫn còn giơ nắm đấm với một con yêu quái khác, chân thong thả giơ lên đạp trúng một con nữa.
Cốt Đầu cũng ăn mấy con yêu quái, trong lòng nó còn đang mải nhớ nhung Linh Linh kìa.
Nay Linh Linh thân thể tốt hơn rất nhiều, mặc dù Cốt Đầu không hiểu ngôn ngữ loài người, cũng có thể cảm giác được hiện giờ phía sau núi Nam Hoa yêu khí dâng đến tận trời. Suối phun ra cuồn cuộn, yêu quái tới một đám lại nối tiếp một đám đông nghìn nghịt, quả thực số lượng sắp hơn vạn con, dày đặc đến kinh người. Giờ nó nghĩ, đã đến lúc chuồn.
Nó chạy về phòng, từ trong tủ quần áo ôm Linh Linh ra ngoài, ba chân bốn cẳng mặc cho Linh Linh quần áo bình thường của nàng, cùng với một ít món đồ chơi, toàn bộ bỏ vào một cái bao, vác lên trên vai định sẽ chuồn đi, thì đúng lúc này Hư Ngụy đạo trưởng lại nhanh chân chạy tới chắn trước cửa.
Vài vị trưởng lão cùng thủ tọa vì thay Linh Linh tu bổ chân nguyên, tu vi hao tổn rất lớn, cần thời gian khôi phục. Nay thực lực không thể so sánh trước kia, chư vị đệ tử Nam Hoa mặc dù có thể ngăn cản nhất thời, nhưng trước mắt số lượng yêu vật đã đạt tới con số kinh thiên, nếu lũ lụt lần này kinh động tới cao tầng trong Ma giới làm bọn chúng ra tay, Nam Hoa sẽ gặp nguy hiểm.
Hư Ngụy đã từng cùng Bạch Cốt Tinh giao đấu, thực lực nó đương nhiên Hư Ngụy rất rõ ràng. Đáng tiếc, tuy rằng vũ lực của nó mạnh tới nghịch thiên, vậy mà lại là âm tà vật, trời sinh e ngại dương khí, đạo sĩ thu phục nó tất nhiên là dễ như trở bàn tay. Nhưng mà đối chiến với yêu ma tà vật, nó cũng là người xử lý tốt nhất... Ách, yêu quái xử lý tốt nhất.
Cái tên này tự nhiên không thể giảng đạo lý được, Hư Ngụy liền hóa ra một viên tuyệt sắc thủy tinh đan, đúng là bảo bối của Nam Hoa —— đại bổ hoàn chế từ nước suối U tuyền.
Đan hoàn này chế luyện từ tinh hoa nước suối mà thành, hợp âm bổ khí, người tu đạo hay thần tiên yêu quái đều có thể dùng nó để tăng tu vi. Cái tên Cốt Đầu này ngươi nói nó ngốc thì công nhận nó cũng ngốc thật, nói nó thông minh, có đôi khi thông minh hơn người, nhìn một cái liền biết ý tứ Hư Ngụy.
Nó cũng do dự, cúi đầu nhìn Linh Linh trong lòng. Hư Ngụy liền nhanh chóng tiếp tục lại lấy ra một viên đan dược. Khỏa đan dược này hắn cũng vừa mới luyện thành, hắn cũng nhìn ra được Cốt Đầu vô tình hút nguyên khí Linh Linh, khỏa đan dược này nếu để Linh Linh ăn vào sẽ hình thành một đạo bình chướng (lá chắn) bảo hộ Linh Linh không bị Cốt Đầu vô tình hấp thu nguyên khí. Đương nhiên, nếu Cốt Đầu thực sự muốn hấp thu chân nguyên Linh Linh, cái đan dược này cũng chỉ vô dụng.
Cốt Đầu cũng không biết đây là cái gì, thấy Hư Ngụy đút cho Linh Linh, nó tự xác nhận là sẽ có lợi cho Linh Linh, lúc này liền không chút do dự đem Linh Linh giấu trở lại trong tủ quần áo. Nó nhìn Hư Ngụy ở ngoài phòng thiết kế trận giới bảo đảm an toàn cho Linh Linh, thế này mới chịu bay ra đằng sau núi.
Cốt Đầu khó có khi được triển khai quyền cước. Nó ở giữa đám yêu quái anh dũng giết địch, nơi nào đi qua thi thể cũng la liệt khắp nơi, tả xung hữu đột giống như chốn không người. Nó có nanh vuốt sắc nhọn có thể so với thần binh, thân hình lại nhanh đến nghịch thiên, trảm yêu trừ ma đối nó căn bản không cần tốn nhiều sức.
Hắc bào yêu quái cũng là gặp một con lại một trảo ăn hết. Hồ ly tinh đuổi theo hắc bào yêu quái, phàm là con yêu nào dám chặn đường nó cũng đều giết hết không tha. Ba “người” này khắp chiến trường đại sát tứ phương, quả thực giảm bớt áp lực cho đệ tử Nam Hoa rất nhiều.
Mãng Xà tinh đã ở giữa đám yêu quái chơi đùa vui vẻ, Hư Ngụy thừa dịp bay lên không muốn tóm nàng trở lại. Nàng đang chơi vui vẻ, Hư Ngụy lại cách không bắt nàng qua, làm nàng vô cùng bất mãn, một đuôi ba nhát đập hắn, Hư Ngụy khó khăn tránh được liền tóm lấy cái đuôi của nàng cuốn vào trong lòng, đọc một khẩu quyết liền hóa thành hình dạng con người, quả đúng là một cô gái thiên kiều bá mị.
Đừng nhìn này nàng ấy bình thường mở miệng ra nói bậy không chịu nổi, diện mạo lại vô cùng xinh đẹp, mặt như hoa đào da như phấn, so với hoa còn đẹp hơn, cặp mắt trong veo như nước tức giận trừng Hư Ngụy.
Hư Ngụy ôm chặt nàng vào trong ngực, còn cúi đầu cọ cọ cái trán của nàng muốn trấn an nàng. Nàng tránh cũng tránh không được, khó thở chỉ lo lấy móng tay làm móng vuốt muốn cào hắn. Hư Ngụy vừa vội vàng bắt yêu còn phải dỗ nàng, khuôn mặt tuấn lãng nhỏ nhắn bị nàng cào có đến mấy vệt cào đỏ sẫm.
Hắc bào yêu quái ở giữa đám yêu quái ăn liên tục, mà số lượng yêu quái thì cực nhiều, dày đặc. Cái tên này là đồ ngu ngốc không sợ chết, xông lên trước, bị bầy yêu nhất loạt xông tới, quần ẩu đánh cho răng rơi đầy đất.
Hồng hồ ly sao có thể để cho chân ái chết bởi những yêu quái khác trước, liền nhảy vào giữa đám yêu quái, cùng hắc bào yêu quái lưng dựa lưng, vai kề vai chiến đấu giữa bầy yêu như hổ rình mồi.
Nam Hoa là đại phái đạo môn, cao thủ nhiều như mây. Mà trên núi lại càng nghiêm cẩn, có thi bố trận pháp hộ sơn, hồ ly tinh một con yêu quái cho dù tự tin đến mức nào cũng không có gan liều mình đi lên. Dù sao hắn cũng đã bao lần trải qua bao quá trình thải âm bổ dương, là tình nhân trong mộng của biết bao cô nương như hoa như ngọc, giờ nếu lên núi nơi đầy rẫy đạo sĩ đi tìm chết, há chẳng phải quá uổng phí sao?
Hắn trông chừng ở dưới chân núi Nam Hoa hơn nửa tháng, so với hắc bào yêu quái ở trên núi mỗi ngày thân thể khoan khoái ăn cơm ngon ngọt sơn hào hải vị, hắn ở dưới này màn trời chiếu đất, khổ không ai thấu.
Mặt trời mùa hè chiếu xuống chói chang, hắn hái được mảnh lá cây hóa thành một cây dù màu xanh biếc, che đi ánh nắng khủng bố tra tấn trên đầu.
Hồng hồ ly cũng là một trang tuyệt sắc. Hồ ly tinh vốn am hiểu mị thuật, phần lớn diện mạo trong loài cũng xinh đẹp dụ người. Dung nhan hắn thế nên cũng rất tuấn nhã, từng đóa từng đóa hải đường đỏ đến mị hoặc tràn ra từ trong ống tay áo, ô đung đưa trong cơn gió phiêu lãng. Hắn đứng dưới bóng râm của cây hoa lê trắng muốt, trong lúc ở giữa một rừng lá cây xanh biếc, liền tựa như vị công tử tuấn tú đứng dưới mưa bụi Giang Nam, ôn nhã xuất chúng, quả thật có chút tình thơ ý hoạ.
Thực ra tên dở hơi này đang trong lúc tự kỷ. Hắn đứng bên hồ, ngắm hình bóng mình dưới nước mà xem trái ngó phải, nhìn đến mức ánh mắt nóng rực, tự mình say mê mình.( đồ tự luyến!)
Bỗng nhiên, một làn hơi nước trong veo mát rượi bỗng sà xuống trước mặt hắn, chung quanh vốn nóng bức, vậy mà trong thoáng chốc nhiệt độ không khí lại nhanh chóng trở nên mát mẻ. Nhiều loại hoa trong lúc đó bỗng bừng nở rộ, tản ra xung quanh giống như đám khói bay trong không khí, lại giống như làn nước trong dòng sông, quả thực là một biển hoa rực rỡ với tốc độ nở bừng nhanh đến chóng mặt! Tướng Diêu đứng giữa khung cảnh diễm lệ đó, chẳng biết từ bao giờ, cất bước tới gần.
Lông mày thanh lạnh tựa tuyết, dung mạo trong trẻo thanh lãnh như sương, dung nhan đẹp đến mức có thể ăn được, làm cho muôn hoa tươi đẹp cũng trở nên thất sắc.
Cái tên này đi đến đâu cũng lưu lại một khe nước nhỏ, hồ ly tinh miễn cưỡng khen một tiếng khung cảnh đẹp, nhìn thấy thế nhất thời đầu đầy hắc tuyến.
Tướng Diêu ngẩng đầu nhìn trên núi Nam gió thổi mây trắng nhẹ bay, nhấc tay nhẹ ngắt một đóa hoa đỏ kiều diễm từ một bụi sơn trà, nâng lên khóe miệng khẽ ngửi, không chút để ý nhẹ nhàng ôn nhu mở miệng: Tối nay ta đưa ngươi đi lên trên đó.
...
Giờ tý vừa qua, trên núi Nam Hoa lại một trận náo nhiệt.
Hắc bào yêu quái hôm nay lại bắt đầu điên cuồng chống trả, đánh thẳng về phía trước liên tục không ngừng nghỉ, rốt cuộc đến đêm cũng có thể giải khai trận pháp vây khốn nó ngoài cửa. Mà trong lòng nó vẫn còn có vẻ tiếc nuối u cốc nước suối vô cùng dễ chịu phía sau núi kia, vừa lao ra khỏi phòng chạy về phía đằng sau núi.
Lúc đi ngang qua phòng ốc cách vách, hóa ra Cốt Đầu đang dựa vào tường ôm lấy Linh Linh trong lòng đếm sao.
Lông mi Linh Linh rất dài, ban ngày lại ngủ nhiều, lúc này nàng liền không chịu thành thật đi ngủ, ầm ỹ muốn ngắm sao xem ánh trăng.
Hắc bào yêu quái đi ngang qua trước cửa sổ, quay đầu cùng Cốt Đầu bốn mắt nhìn nhau. Cốt Đầu bình tĩnh xoay người đem Linh Linh đặt lên trên ghế, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng. Sau đó, đi ra cùng với hắc bào yêu quái đứng cân đối hai bên cánh cửa, tọng cho nó một trận Lưu Tinh quyền(nắm đấm dày đặc như sao rơi), đánh đến thoải mái khoan khoái xong lại quay về ngắm sao cùng với Linh Linh.
Hắc bào yêu quái bị đánh đến nỗi mặt mũi bầm dập, mặt xám mày tro chui lủi ra đằng sau núi. Cái tên ngốc này thiên tính hướng thủy, nhảy vào Cửu âm u tuyền lại một phen nghịch ngợm.
Cốt Đầu dỗ Linh Linh đi ngủ, cũng đi theo đến u tuyền. So với hắc bào yêu quái thì nó cũng chẳng thành thật hơn bao nhiêu, nhưng mặc dù nó không có đầu óc mấy, chí ít cũng thông minh hơn hắc bào yêu quái. Nó biết muốn vụng trộm đến tắm nước suối Cửu âm u tuyền, mà lại làm giống như tên ngốc đó, nghịch ngợm lung tung làm nước văng ào ào, làm đạo đồng canh giữ giật mình tỉnh dậy, làm hại người khác cũng chưa được tắm đủ.
Bất quá Cốt Đầu chạy nhanh, chư vị trưởng lão đều nghĩ cũng chỉ có hắc bào yêu quái một mình xông vào Cửu âm u tuyền, nghiễm nhiên không đề phòng cái tên Cốt Đầu tinh quái.
Cốt Đầu chui vào trong làn nước suối. Cái tên hắc bào yêu quái kia vốn là sinh vật có kỹ năng bơi tuyệt vời, ở trong nước đại phát thần uy, chỉ cần gặp Cốt Đầu sẽ xông tới đánh. Cốt Đầu nay sao thèm để nó vào trong mắt, trong nháy mắt lại cho hắc bào yêu quái một trận đòn như lưu tinh, rồi nó bắt đầu tu luyện trong nước.
Phía sau núi Nam Hoa linh khí dư thừa, Cửu âm u tuyền thông với ma giới, là suối nguồn yêu giới, cũng là thánh địa tu luyện của tam giới. Cốt Đầu cũng khá chăm chỉ, vừa vào trong nước liền hết sức chuyên chú thổ nạp tu luyện, nhưng cũng vì thế nên phát cáu với việc hắc bào yêu quái cứ liên tục quấy rối.
Nó ở trong nước bơi qua bơi lại, thỉnh thoảng lại phun nước phì phò, thậm chí là ngốc ngốc nghếch nghếch bơi theo một đàn cá hay tôm gì đó cũng có thể làm nó nghịch vui vẻ cả buổi sáng, nếu làm ra tiếng động lớn liền bị Cốt Đầu đập một trận. Sau khi bị đánh vài lần, cuối cùng tên ngốc này cũng trở nên thành thật hơn. Khổ nỗi Cốt Đầu cũng chưa có được thanh tĩnh bao lâu, cái con hồng hồ ly chết tiệt kia lại không biết chui ra từ chỗ nào, xông tới đòi chém đòi giết.
Hồng hồ ly ở dưới chân núi đợi đến nửa đêm, Tướng Diêu dùng thủy độn thuật đưa hắn lên trên. Hắn cũng phải xoay vòng vòng mấy lần đằng sau núi, rốt cuộc cũng tìm được đến chỗ này.
Vốn trước đây bên ngoài U tuyền có kết giới, ai ngờ mấy ngày trước bị hắc bào yêu quái mạnh tay phá vỡ. Cái tên này ấy vậy mà lại là một cao thủ phá kết giới, dù thế nào cũng có thể trong thời gian ngắn nhất tìm được mắt trận hoặc chỗ phòng thủ mỏng nhất trong trận. Mà Hư Ngụy cùng bốn vị trưởng lão vì tu bổ chân nguyên Linh Linh đã bị hư hao quá độ, phạm vi Cửu âm u tuyền lại cực lớn, cực rộng rãi, để mà tu bổ kết giới của nơi lớn như vậy, nhất thời bọn họ chỉ có thể bó tay vô phương, chỉ đành đắp thêm một lớp mỏng manh ở chỗ hổng trên kết giới bổ sung vào một tầng, lại ở ngoài cửa phòng hắc bào yêu quái lập trận vây khốn nó.
Hồ ly tinh này ban đầu vẫn còn rất do dự không biết có nên đi vào phạm vi kết giới hay không, bởi tự nhiên hắn cũng sợ trận pháp này. Khổ nỗi hắn không chịu nổi nỗi nhớ nhung đối với hắc bào yêu quái vốn là chân ái của hắn, chân ái nay đang ở bên trong, còn hắn thì lại không thể cứ thế đường hoàng bước vào cửa.
Hắn lo lắng vòng vòng ở phạm vi xung quanh kết giới, rốt cục cũng tìm được lỗ hổng hắc bào yêu quái tạo ra, liền hóa nguyên hình xông vào trong suối, vừa bắt được hắc bào yêu quái liền xông vào đập cho một trận.
Mới đầu Cốt Đầu đối với hai tên này chẳng thèm quan tâm, chỉ chuyên chú tu luyện. Nhưng hai kẻ này cũng không phải chỉ đánh nhau là xong chuyện! Hắc bào yêu quái ở trong nước so với trên đất bằng lại càng lợi hại, giao thủ với hồng hồ ly nó cảm thấy đánh thắng được liền không thèm chạy, cả hai quấn lấy nhau từ phía đông đến phía tây, lại phía nam đánh tới phía bắc, toàn bộ u tuyền đều bị chúng nó quấy đục. Cốt Đầu ngại bọn chúng ầm ỹ, cũng xông vào trận đánh nhau với tụi nó.
Ba kẻ này quấn thành một đoàn, quậy U tuyền đến long trời lở đất. Đợi đến khi đám người Hư Ngụy phát hiện dị động chạy tới, ba cái tên ngu ngốc này đã gây ra đại họa.
...
Nước suối giống như sôi trào, ở trung tâm phun lên những bọt khí, dâng lên một cột nước...
Cột nước càng ngày càng lớn, cuối cùng tựa như phun cao lên đến tận trời, bên trong thỉnh thoảng xuất hiện một ít vật thể màu đen hỗn loạn vây quanh. Cuối cùng mấy cái vật thể không rõ đều bị phun lên bờ, người người ngã trái ngã phải phát ra tiếng rầm rầm, lại vuốt râu trợn mắt chửi ầm lên —— Ni mã (chửi bậy đó) là đồ khốn rùa con nào ở suối nguồn quậy nước sôi trào, nghịch đến mức suối nguồn tức giận phun trào dòng nước lớn?!
Nguyên lai đây là dòng suối đi qua tam giới, Cửu âm u tuyền này nối thẳng đến dòng nước thượng nguồn trong ma giới, khiến cho suối nguồn tạo thành lũ lụt, cuốn vô số yêu ma quỷ quái trên bờ phun tới nơi này.
Chẳng trách từng có đồn đại nói U tuyền này là Ma mẫu (mẫu trong mẫu thân), lúc này quả nhiên giống như yêu quái mẫu thân, không ngừng nôn mửa ra môt loạt yêu ma, lăn lộn đầy trên đất.
Cốt Đầu vừa thấy tình hình không ổn, liền mau chóng bỏ chạy. Nó chạy về phòng trước tiên, đem đi Linh Linh đang ngủ say, lại tiến tới tủ quần áo, ăn mặc kín mít cả người, rồi lại chạy tới phía sau núi xem xét tình thế.
Phía sau núi đã sáng rực ánh lửa như ban ngày, mọi việc nhiễu loạn thành một đống hỗn độn. Mấy trăm đệ tử Nam Hoa giơ cao cây đuốc tới hiện trường, thấy được Cửu âm u tuyền đã yên lặng gần trăm năm giờ đây đột nhiên phun trào, bọn họ đều thất kinh, mấy đại trưởng lão người người sắc mặt đại biến.
Lúc này cũng không phải thời điểm truy cứu trách nhiệm. Tứ đại trưởng lão dựa theo phân phó của thủ tọa, bắt đầu an bài mọi thứ đâu vào đấy, mệnh lệnh cho vài đội đệ tử tạo thành một đội quân vây quanh, hòng mong chiếm được lợi thế chủ động, có thể liên kết giết yêu quái.
Mới đầu U tuyền phun ra yêu quái, số lượng cũng không nhiều lắm, mỗi con thưa thớt rơi xuống, còn chưa làm rõ tình huống đã bị đám đệ tử dễ dàng thu phục.
Nhưng U tuyền càng phun cột nước càng cao, không ngừng phun ra càng ngày càng nhiều yêu quái. Đệ tử Nam Hoa đều hiểu được đây chỉ là khúc nhạc dạo đầu, theo thời gian yêu quái đến sẽ càng ngày càng nhiều, trận địa nghênh địch của bọn họ sẽ luôn phải sẵn sàng tiếp đón một quân đoàn yêu quái khổng lồ, một ít đệ tử tuổi trẻ khí thịnh lại vô cùng phấn khởi, nóng lòng muốn thử.
Mãng Xà tinh kia sớm đã theo Hư Ngụy từ trong phòng đi ra ngoài, hóa thành nguyên hình yêu quái, thi thoảng bơi qua bơi lại cuốn lấy một con Ngưu yêu chơi đến bất diệc nhạc hồ. Hắc bào yêu quái cũng xen lẫn trong đám yêu quái, miệng còn đang ăn, trong tay lại vẫn còn giơ nắm đấm với một con yêu quái khác, chân thong thả giơ lên đạp trúng một con nữa.
Cốt Đầu cũng ăn mấy con yêu quái, trong lòng nó còn đang mải nhớ nhung Linh Linh kìa.
Nay Linh Linh thân thể tốt hơn rất nhiều, mặc dù Cốt Đầu không hiểu ngôn ngữ loài người, cũng có thể cảm giác được hiện giờ phía sau núi Nam Hoa yêu khí dâng đến tận trời. Suối phun ra cuồn cuộn, yêu quái tới một đám lại nối tiếp một đám đông nghìn nghịt, quả thực số lượng sắp hơn vạn con, dày đặc đến kinh người. Giờ nó nghĩ, đã đến lúc chuồn.
Nó chạy về phòng, từ trong tủ quần áo ôm Linh Linh ra ngoài, ba chân bốn cẳng mặc cho Linh Linh quần áo bình thường của nàng, cùng với một ít món đồ chơi, toàn bộ bỏ vào một cái bao, vác lên trên vai định sẽ chuồn đi, thì đúng lúc này Hư Ngụy đạo trưởng lại nhanh chân chạy tới chắn trước cửa.
Vài vị trưởng lão cùng thủ tọa vì thay Linh Linh tu bổ chân nguyên, tu vi hao tổn rất lớn, cần thời gian khôi phục. Nay thực lực không thể so sánh trước kia, chư vị đệ tử Nam Hoa mặc dù có thể ngăn cản nhất thời, nhưng trước mắt số lượng yêu vật đã đạt tới con số kinh thiên, nếu lũ lụt lần này kinh động tới cao tầng trong Ma giới làm bọn chúng ra tay, Nam Hoa sẽ gặp nguy hiểm.
Hư Ngụy đã từng cùng Bạch Cốt Tinh giao đấu, thực lực nó đương nhiên Hư Ngụy rất rõ ràng. Đáng tiếc, tuy rằng vũ lực của nó mạnh tới nghịch thiên, vậy mà lại là âm tà vật, trời sinh e ngại dương khí, đạo sĩ thu phục nó tất nhiên là dễ như trở bàn tay. Nhưng mà đối chiến với yêu ma tà vật, nó cũng là người xử lý tốt nhất... Ách, yêu quái xử lý tốt nhất.
Cái tên này tự nhiên không thể giảng đạo lý được, Hư Ngụy liền hóa ra một viên tuyệt sắc thủy tinh đan, đúng là bảo bối của Nam Hoa —— đại bổ hoàn chế từ nước suối U tuyền.
Đan hoàn này chế luyện từ tinh hoa nước suối mà thành, hợp âm bổ khí, người tu đạo hay thần tiên yêu quái đều có thể dùng nó để tăng tu vi. Cái tên Cốt Đầu này ngươi nói nó ngốc thì công nhận nó cũng ngốc thật, nói nó thông minh, có đôi khi thông minh hơn người, nhìn một cái liền biết ý tứ Hư Ngụy.
Nó cũng do dự, cúi đầu nhìn Linh Linh trong lòng. Hư Ngụy liền nhanh chóng tiếp tục lại lấy ra một viên đan dược. Khỏa đan dược này hắn cũng vừa mới luyện thành, hắn cũng nhìn ra được Cốt Đầu vô tình hút nguyên khí Linh Linh, khỏa đan dược này nếu để Linh Linh ăn vào sẽ hình thành một đạo bình chướng (lá chắn) bảo hộ Linh Linh không bị Cốt Đầu vô tình hấp thu nguyên khí. Đương nhiên, nếu Cốt Đầu thực sự muốn hấp thu chân nguyên Linh Linh, cái đan dược này cũng chỉ vô dụng.
Cốt Đầu cũng không biết đây là cái gì, thấy Hư Ngụy đút cho Linh Linh, nó tự xác nhận là sẽ có lợi cho Linh Linh, lúc này liền không chút do dự đem Linh Linh giấu trở lại trong tủ quần áo. Nó nhìn Hư Ngụy ở ngoài phòng thiết kế trận giới bảo đảm an toàn cho Linh Linh, thế này mới chịu bay ra đằng sau núi.
Cốt Đầu khó có khi được triển khai quyền cước. Nó ở giữa đám yêu quái anh dũng giết địch, nơi nào đi qua thi thể cũng la liệt khắp nơi, tả xung hữu đột giống như chốn không người. Nó có nanh vuốt sắc nhọn có thể so với thần binh, thân hình lại nhanh đến nghịch thiên, trảm yêu trừ ma đối nó căn bản không cần tốn nhiều sức.
Hắc bào yêu quái cũng là gặp một con lại một trảo ăn hết. Hồ ly tinh đuổi theo hắc bào yêu quái, phàm là con yêu nào dám chặn đường nó cũng đều giết hết không tha. Ba “người” này khắp chiến trường đại sát tứ phương, quả thực giảm bớt áp lực cho đệ tử Nam Hoa rất nhiều.
Mãng Xà tinh đã ở giữa đám yêu quái chơi đùa vui vẻ, Hư Ngụy thừa dịp bay lên không muốn tóm nàng trở lại. Nàng đang chơi vui vẻ, Hư Ngụy lại cách không bắt nàng qua, làm nàng vô cùng bất mãn, một đuôi ba nhát đập hắn, Hư Ngụy khó khăn tránh được liền tóm lấy cái đuôi của nàng cuốn vào trong lòng, đọc một khẩu quyết liền hóa thành hình dạng con người, quả đúng là một cô gái thiên kiều bá mị.
Đừng nhìn này nàng ấy bình thường mở miệng ra nói bậy không chịu nổi, diện mạo lại vô cùng xinh đẹp, mặt như hoa đào da như phấn, so với hoa còn đẹp hơn, cặp mắt trong veo như nước tức giận trừng Hư Ngụy.
Hư Ngụy ôm chặt nàng vào trong ngực, còn cúi đầu cọ cọ cái trán của nàng muốn trấn an nàng. Nàng tránh cũng tránh không được, khó thở chỉ lo lấy móng tay làm móng vuốt muốn cào hắn. Hư Ngụy vừa vội vàng bắt yêu còn phải dỗ nàng, khuôn mặt tuấn lãng nhỏ nhắn bị nàng cào có đến mấy vệt cào đỏ sẫm.
Hắc bào yêu quái ở giữa đám yêu quái ăn liên tục, mà số lượng yêu quái thì cực nhiều, dày đặc. Cái tên này là đồ ngu ngốc không sợ chết, xông lên trước, bị bầy yêu nhất loạt xông tới, quần ẩu đánh cho răng rơi đầy đất.
Hồng hồ ly sao có thể để cho chân ái chết bởi những yêu quái khác trước, liền nhảy vào giữa đám yêu quái, cùng hắc bào yêu quái lưng dựa lưng, vai kề vai chiến đấu giữa bầy yêu như hổ rình mồi.
/101
|