Vú Em Là Thú Nhân

Chương 15

/18


Sáng hôm sau, bệnh của Nhất Nhị Tam đã khỏi hẳn. Nhưng đáng buồn chính là, Nguyễn Nhu thế nhưng lại bị cảm.

Phong thủy luân chuyển, người lười biếng nằm trên giường không muốn động hôm nay chính là cô. Nhất Nhị Tam tới gọi cô dậy, cô không dậy nổi, Nhất Nhị Tam dùng lông đuôi ngoáy ngoáy lỗ mũi cô, cô hắt xì mấy cái, hắt xì xong cũng vẫn nằm im.

Nhất Nhị Tam đành phải thất thểu đi săn một mình, trước khi đi Nguyễn Nhu còn dặn hắn mang một chút vỏ cây gỗ cua về, Nhất Nhị Tam chỉ nhìn cô chằm chằm, không biết hắn nghe rõ chưa.

Nguyễn Nhu đành phải mở miệng hỏi: "Cậu nghe rõ chưa? . . . Nghe rõ thì lắc một cái đuôi, không nghe rõ thì lắc hai cái đuôi."

Lúc này Nhất Nhị Tam thành thành thật thật lắc một cái đuôi, Nguyễn Nhu thở phào nhẹ nhõm, thấy hắn ra khỏi động rồi mới nằm xuống tiếp tục ngủ.

Nguyễn Nhu nhắm mắt lại chưa đến mười phút thì nghe tiếng động phía sau, đó là tiếng bước chân của tam trường thú.

Tên này sao nhanh trở về thế?

Nguyễn Nhu buồn bực nghĩ, híp mắt quay đầu lại nhìn.

Đối diện cô chính là một tam trường thú đang chảy nước miếng, hai chân chống trên mặt đất giống như tùy thời có thể nhảy xổ tới, hai mắt lóe ra ánh sáng gian ác, nhìn cô như nhìn mỹ thực thèm khát đã lâu.

Kẻ tới không phải Nhất Nhị Tam, mà là tam trường thú lông đốm.

. . . . Đại ca, không phải chỉ nhìn trộm ca đánh dã chiến tí thôi sao, có tất yếu phải tìm tới tận cửa như vậy không.


/18

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status