Độc Cô Diễm ôm Độc Cô Hoa rời đi không lâu, Hướng Tiểu Vãn lúc này mới ngồi xuống, còn chưa có lấy hơi thì thanh âm bén nhọn của một đám nữ tử liền vang lên ở cửa.
“Thật không biết xấu hổ.”
“Đúng vậy, nàng ta nghĩ chỉ cần dựa vào khuôn mặt giống như phu nhân là có thể câu dẫn tướng quân sao, nàng ta cũng không tự soi gương, với xuất thân đê tiện của nàng ta, tướng quân làm sao có thể để ý nàng ta.”
“Như Hương, ngươi nói xem tất cả mọi người đều là nhũ mẫu nhưng nữ nhân này sao lại tốt số như vậy có thể chiếu cố ngũ công tử nhỏ nhất.”
“Hừ, tốt số? Chưa chắc đâu, ngươi không nhìn thấy vừa rồi tướng quân tức giận như thế nào sao? Tiện nhân này sẽ sớm bị đuổi ra khỏi phủ tướng quân mà thôi.”
Thanh âm trào phúng vang lên, bốn nữ nhân quần áo diễm lệ bước vào.
Dẫn đầu là một nữ nhân mặc váy dài màu đỏ, mặt như phù dung, thân như cành liễu, một đôi mắt hoa đào sắc bén trào phúng nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn vừa ngồi xuống, một tia cười lạnh theo khóe môi xuất hiện.
Hướng Tiểu Vãn hơi hơi nhíu mày, ngay tại thời điểm vừa nhìn thấy, nàng liền không thích nữ nhân này.
Nàng di chuyển ánh mắt, nhất nhất đánh giá ba nữ nhân còn lại. Đứng ở bên cạnh nữ nhân áo đỏ, là một nữ nhân áo vàng, tư sắc tuy rằng so ra kém hơn nữ nhân áo đỏ, nhưng lại hơn một phần xinh xắn, bất quá phần xinh xắn này khi nhìn thấy Hướng Tiểu Vãn thì liền biến thành oán hận, ánh mắt kia như hận không thể xé Hướng Tiểu Vãn ra ngay lập tức
Nữ nhân thứ ba, mặc váy lam, thân hình khéo léo cao gầy, cùng hai nữ nhân trước so sánh, dù có oán hận cũng không biểu hiện ra bên ngoài, bất quá trong ánh mắt liếc qua Hướng Tiểu Vãn vẫn dấu không được nụ cười lạnh ác độc và trào phúng.
Nữ nhân thứ tư trên người váy hồng phấn, tóc cũng không vén lên giống ba nữ nhân phía trước, mà là trực tiếp xõa xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào nhìn sơ phỏng đoán nhiều lắm là mười bảy mười tám tuổi, thế nào cũng không giống một nhũ mẫu.
Khi Hướng Tiểu Vãn đang đánh giá các nàng thì nữ nhân áo hồng nhạt cất bước đi tới Hướng Tiểu Vãn.
“Chát ——” Nữ nhân kia giơ tay lên, hung hăng tát Hướng Tiểu Vãn một cái.
Mặt Hướng Tiểu Vãn bị tát nghiêng sang một bên, trên mặt đau rát, sợi tóc trên trán rơi xuống, che đi ánh mắt phẫn nộ của Hướng Tiểu Vãn.
Má, nữ nhân này có phải có tật xấu hay không, nàng không trêu chọc nàng ta mà? Thế nhưng dám tát nàng? Có lầm hay không.
“Ngươi là ai? Dựa vào cái gì động thủ đối với ta?”Hướng Tiểu Vãn nâng mặt lên, ánh mắt lạnh thấu xương nhìn chằm chằm nữ nhân kia.
Nữ nhân kia hừ lạnh một tiếng, thái độ kiêu ngạo mười phần không ai bì nổi: “Tiện nhân, ít giả ngu đi, đừng cho là bọn ta không biết, ngươi đang muốn câu dẫn tướng quân, muốn bò lên vị trí tướng quân phu nhân chứ gì, nói cho ngươi biết đừng có mơ tưởng.” Hừ, nói thế nào thì tướng quân cũng là biểu tỷ phu của nàng, nàng tuyệt đối không thể để cho tiện nhân này bò lên vị trí tướng quân phu nhân trước nàng đâu.
“Đúng vậy, đừng mơ tưởng.” Ba nữ nhân còn lại, cũng đều phụ họa theo.
Hướng Tiểu Vãn nổi giận, má, câu dẫn tướng quân? Câu dẫn cái rắm, một đám nữ tử biến thái, thấy Hướng Tiểu Vãn nàng không lên tiếng nên tưởng rằng có thể khi dễ sao?
Hôm nay nếu không phản kích, để tùy ý đám đám nữ tử này khi dễ, tương lai nhất định không có ngày yên ổn.
Vì thế, Hướng Tiểu Vãn trước mặt đám nữ tử kiêu ngạo này, cong môi lạnh lùng cười.
Bốn nữ nhân thấy Hướng Tiểu Vãn bỗng nhiên cười, thầm nghĩ, tiện nhân này không phải là bị đánh đến trở nên ngu ngốc chứ? Sao lại cười với các nàng?
Bốn nữ nhân thần sắc kinh ngạc còn chưa hết, đã thấy thân thể Hướng Tiểu Vãn cực kỳ linh hoạt đi đến đối giữa các nàng, giơ tay lên, chân vừa nhấc, kéo qua bả vai nữ nhân vừa tát nàng, một cú ném qua vai xinh đẹp liền hoàn thành như vậy.
“Oành——”
Nữ nhân kia bị té ngã không hề có hình tượng, đau đến nỗi nàng ta kêu rên không thôi. “Ngươi, ngươi, ngươi...”
Nàng chỉ vào Hướng Tiểu Vãn, hai chữ tiện nhân còn chưa nói ra mồm, bị cảnh tượng nhìn thấy kế tiếp khiến lời nói mắc nơi cổ họng, ngón tay chỉ vào Hướng Tiểu Vãn cũng run run lên.
Chỉ thấy Hướng Tiểu Vãn dùng cùng một thủ pháp, nhất nhất đều đem ba nữ nhân kia ném ngã trên mặt đất, nhất thời, bốn nữ tử kiêu ngạo kia đều kêu thảm thành một đoàn, bộ dáng cực kỳ chật vật, nhìn thế nào cũng không còn dáng vẻ kiêu ngạo như vừa rồi.
“Thật không biết xấu hổ.”
“Đúng vậy, nàng ta nghĩ chỉ cần dựa vào khuôn mặt giống như phu nhân là có thể câu dẫn tướng quân sao, nàng ta cũng không tự soi gương, với xuất thân đê tiện của nàng ta, tướng quân làm sao có thể để ý nàng ta.”
“Như Hương, ngươi nói xem tất cả mọi người đều là nhũ mẫu nhưng nữ nhân này sao lại tốt số như vậy có thể chiếu cố ngũ công tử nhỏ nhất.”
“Hừ, tốt số? Chưa chắc đâu, ngươi không nhìn thấy vừa rồi tướng quân tức giận như thế nào sao? Tiện nhân này sẽ sớm bị đuổi ra khỏi phủ tướng quân mà thôi.”
Thanh âm trào phúng vang lên, bốn nữ nhân quần áo diễm lệ bước vào.
Dẫn đầu là một nữ nhân mặc váy dài màu đỏ, mặt như phù dung, thân như cành liễu, một đôi mắt hoa đào sắc bén trào phúng nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn vừa ngồi xuống, một tia cười lạnh theo khóe môi xuất hiện.
Hướng Tiểu Vãn hơi hơi nhíu mày, ngay tại thời điểm vừa nhìn thấy, nàng liền không thích nữ nhân này.
Nàng di chuyển ánh mắt, nhất nhất đánh giá ba nữ nhân còn lại. Đứng ở bên cạnh nữ nhân áo đỏ, là một nữ nhân áo vàng, tư sắc tuy rằng so ra kém hơn nữ nhân áo đỏ, nhưng lại hơn một phần xinh xắn, bất quá phần xinh xắn này khi nhìn thấy Hướng Tiểu Vãn thì liền biến thành oán hận, ánh mắt kia như hận không thể xé Hướng Tiểu Vãn ra ngay lập tức
Nữ nhân thứ ba, mặc váy lam, thân hình khéo léo cao gầy, cùng hai nữ nhân trước so sánh, dù có oán hận cũng không biểu hiện ra bên ngoài, bất quá trong ánh mắt liếc qua Hướng Tiểu Vãn vẫn dấu không được nụ cười lạnh ác độc và trào phúng.
Nữ nhân thứ tư trên người váy hồng phấn, tóc cũng không vén lên giống ba nữ nhân phía trước, mà là trực tiếp xõa xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào nhìn sơ phỏng đoán nhiều lắm là mười bảy mười tám tuổi, thế nào cũng không giống một nhũ mẫu.
Khi Hướng Tiểu Vãn đang đánh giá các nàng thì nữ nhân áo hồng nhạt cất bước đi tới Hướng Tiểu Vãn.
“Chát ——” Nữ nhân kia giơ tay lên, hung hăng tát Hướng Tiểu Vãn một cái.
Mặt Hướng Tiểu Vãn bị tát nghiêng sang một bên, trên mặt đau rát, sợi tóc trên trán rơi xuống, che đi ánh mắt phẫn nộ của Hướng Tiểu Vãn.
Má, nữ nhân này có phải có tật xấu hay không, nàng không trêu chọc nàng ta mà? Thế nhưng dám tát nàng? Có lầm hay không.
“Ngươi là ai? Dựa vào cái gì động thủ đối với ta?”Hướng Tiểu Vãn nâng mặt lên, ánh mắt lạnh thấu xương nhìn chằm chằm nữ nhân kia.
Nữ nhân kia hừ lạnh một tiếng, thái độ kiêu ngạo mười phần không ai bì nổi: “Tiện nhân, ít giả ngu đi, đừng cho là bọn ta không biết, ngươi đang muốn câu dẫn tướng quân, muốn bò lên vị trí tướng quân phu nhân chứ gì, nói cho ngươi biết đừng có mơ tưởng.” Hừ, nói thế nào thì tướng quân cũng là biểu tỷ phu của nàng, nàng tuyệt đối không thể để cho tiện nhân này bò lên vị trí tướng quân phu nhân trước nàng đâu.
“Đúng vậy, đừng mơ tưởng.” Ba nữ nhân còn lại, cũng đều phụ họa theo.
Hướng Tiểu Vãn nổi giận, má, câu dẫn tướng quân? Câu dẫn cái rắm, một đám nữ tử biến thái, thấy Hướng Tiểu Vãn nàng không lên tiếng nên tưởng rằng có thể khi dễ sao?
Hôm nay nếu không phản kích, để tùy ý đám đám nữ tử này khi dễ, tương lai nhất định không có ngày yên ổn.
Vì thế, Hướng Tiểu Vãn trước mặt đám nữ tử kiêu ngạo này, cong môi lạnh lùng cười.
Bốn nữ nhân thấy Hướng Tiểu Vãn bỗng nhiên cười, thầm nghĩ, tiện nhân này không phải là bị đánh đến trở nên ngu ngốc chứ? Sao lại cười với các nàng?
Bốn nữ nhân thần sắc kinh ngạc còn chưa hết, đã thấy thân thể Hướng Tiểu Vãn cực kỳ linh hoạt đi đến đối giữa các nàng, giơ tay lên, chân vừa nhấc, kéo qua bả vai nữ nhân vừa tát nàng, một cú ném qua vai xinh đẹp liền hoàn thành như vậy.
“Oành——”
Nữ nhân kia bị té ngã không hề có hình tượng, đau đến nỗi nàng ta kêu rên không thôi. “Ngươi, ngươi, ngươi...”
Nàng chỉ vào Hướng Tiểu Vãn, hai chữ tiện nhân còn chưa nói ra mồm, bị cảnh tượng nhìn thấy kế tiếp khiến lời nói mắc nơi cổ họng, ngón tay chỉ vào Hướng Tiểu Vãn cũng run run lên.
Chỉ thấy Hướng Tiểu Vãn dùng cùng một thủ pháp, nhất nhất đều đem ba nữ nhân kia ném ngã trên mặt đất, nhất thời, bốn nữ tử kiêu ngạo kia đều kêu thảm thành một đoàn, bộ dáng cực kỳ chật vật, nhìn thế nào cũng không còn dáng vẻ kiêu ngạo như vừa rồi.
/209
|