VŨ LUYỆN ĐIÊN PHONG

Chương 1819: Người từ bên ngoài đến

/2840


- Vốn dĩ linh khí của địa phương này mỏng manh. Dương Khai cười nhạt một cái, tinh tế cảm thụ chung quanh một cái, mày hơi nhíu lại.

- Không đúng chỗ nào sao? Quỷ Tổ nhìn thần sắc hắn có kỳ lạ, lên tiếng hỏi.

- Không phải a. Trên mặt của Dương Khai lộ ra vẻ hồ nghi:

- Linh khí của đại lục này không thể mỏng manh như hiện giờ a, đã qua lâu như vậy, phải trở nên nồng đậm rất nhiều mới phải. Thông Huyền đại lục trước kia sở dĩ linh khí mỏng manh, thứ nhất là bởi vì Đại Ma Thần phong ấn, khiến viên tinh tu luyện này cùng Tinh Vực ngăn cách, không thể chấp nhận linh khí từ bên ngoài rót vào. Thứ hai là bởi vì căn nguyên tinh tú của viên tinh tu luyện này như mặt trời sắp lặn. Nhưng sau khi tiểu sư tỷ luyện hóa lực lượng căn nguyên, trở thành Tinh Chủ của Thông Huyền đại lục, hẳn sẽ khiến nơi này xảy ra biến đổi. Thực lực của tiểu sư tỷ càng cường đại, Thông Huyền đại lục chiếm được phản hồi càng nhiều. Thời gian dài trôi qua như vậy, Thông Huyền đại lục dầu gì cũng không có khả năng vẫn như cũ chỉ có chút linh khí như thế.

- Nơi này cũng không phải linh sơn đại xuyên gì, khả năng vốn là linh khí không đủ.

Quỷ Tổ liếc mắt nhìn địa hình bốn phía, thuận miệng nói. Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu, nhận đồng quan điểm này của ông ta.

- Đi thôi, trở về một chuyến tông môn của ta trước. Dương Khai gọi một tiếng, phân biệt một chút phương hướng, dẫn Quỷ Tổ tiến đến phương hướng chỗ Cửu Thiên Thánh Địa. Hắn quyết định bố trí siêu cấp pháp trận không gian bên trong Cửu Thiên Thánh Địa, nơi đó có 9 ngọn núi hội tụ thiên nhiên đại trận, là linh khí chi địa của cả Thông Huyền đại lục ít có. Với thủ đoạn hiện giờ của hắn, chỉ cần ở phụ cận bố trí cấm chế kết giới, cũng đủ để che lại sự tồn tại của pháp trận không gian, tin rằng lấy trình độ của võ giả trên Thông Huyền đại lục cho bọn họ 10 ngàn năm cũng đừng mơ tưởng phá ra.

Thoáng qua một cái đã vài ba ngày. Ngự không phi hành Dương Khai cùng Quỷ Tổ đều khẽ nhíu mày, thỉnh thoảng lại quan sát xuống phí dưới.

- Trưởng lão, có phát hiện chỗ nào không đúng hay không? Dương Khai trầm giọng hỏi thăm.

- Cố thổ linh khí của ngươi trôi qua rất nghiêm trọng a, thật giống như một cái khí cầu phá động, nơi nơi bay hơi vậy.

- Ông cũng cảm thấy vậy sao? Sắc mặt của Dương Khai trầm xuống. Trước đã nhận ra linh khí của Thông Huyền đại lục mỏng manh, Dương Khai đã cảm thấy không đúng. Tuy nhiên địa phương lúc rơi xuống vốn cũng không phải là chỗ đẹp đẽ thanh tú gì, cho nên Dương Khai cũng không để ý. Nhưng giờ này thời gian phi hành vài ba ngày, chỗ đi qua, căn bản cũng không có địa phương linh khí sung doanh. Vô luận là núi cao nguy nga hay là sông lớn chảy xiết, đều có vẻ tử khí trầm trầm. Sự phát hiện này khiến trong lòng hắn bỗng nhiên nặng nề. Xuất hiện tình huống như vậy, không ngoại trừ có hai loại khả năng. Một loại khả năng là bản thân của Thông Huyền đại lục xảy ra trạng huống, loại thứ hai có thể là Tinh Chủ Hạ Ngưng Thường xảy ra ngoài ý muốn. Vô luận là một loại khả năng nào, đối với tiểu sư tỷ đều vô cùng bất lợi. Dương Khai bỗng nhiên hối hận tới nơi này một chuyến. Hắn hiện giờ không kịp chờ đợi muốn quay trở về U Ám Tinh, đi xem một chút tiểu sư tỷ có sao không. Tuy nhiên nghĩ lại, tiểu sư tỷ đợi bên trong Lăng Tiêu Tông cực kỳ an toàn, hẳn sẽ không xảy ra vấn đề, nói như thế là một mảnh đại lục này xảy ra chuyện sao? Nhưng rốt cuộc chuyện gì có thể làm cho cả đại lục đều có vẻ tử khí trầm trầm như vậy? Linh khí vốn dĩ không nồng đậm trở nên càng ngày càng mỏng manh sao?

- Hả? Đám người phía dưới đang giở trò quỷ gì thế? Quỷ Tổ chợt phát hiện cái gì, chỉ vào phía dưới lên tiếng nói. Dương Khai lập tức dừng lại thân hình, trên bầu trời vạn trượng nhìn xuống.

Chỉ thấy phía dưới có một sơn cốc to lớn, mà ở trong sơn cốc, có một pháp trận bộ dáng lục mang tinh sáng lên đang vận chuyển. Ở bốn phía pháp thân đó, vô số võ giả đứng rậm rạp chằng chịt. Mỗi một người đều tay bấm pháp quyết, gian khổ duy trì pháp trận vận chuyển. Thỉnh thoảng lại có võ giả không kiên trì nổi ngã xuống, nhưng lập tức có người khác thay thế. Bốn phía pháp trận còn có một ít võ giả thân mặc áo đen mắt lạnh coi khinh, ngẫu nhiên lớn tiếng quát mắng, thậm chí động thủ đánh người. Những hắc y nhân ấy mỗi một người đều có khí tức cuồn cuộn, nhưng không tham dự vào trong đám người duy trì pháp trận vận chuyển, ngược lại như là một dạng giám sát.

- Phản Hư Cảnh sao? Chân mày của Dương Khai giật giật, ngạc nhiên hỏi:

- Làm sao có thể? Nơi này làm sao có thể xuất hiện cường giả Phản Hư Cảnh chứ? Thông Huyền đại lục từ xưa đến nay, sinh ra võ giả cường đại nhất cũng là Đại Ma Thần. Nhưng mặc dù là Đại Ma Thần, cũng chỉ là chạm tới sự huyền bí của Thánh Vương Cảnh mà thôi. Từ sau lão ta, Thông Huyền đại lục võ giả điên phong chính là Nhập Thánh Cảnh! Tiểu sư tỷ luyện hóa căn nguyên tinh tú, mới cơ duyên xảo hợp tấn thăng đến tầng thứ của Phản Hư Cảnh. Nhưng bây giờ, Dương Khai khi đi ngang qua trong sơn cốc, lại đã nhận ra khí tức của hai tên võ giả Phản Hư Cảnh.

Mặc dù chỉ có trình độ nhất tầng cảnh, nhưng đúng là Phản Hư Cảnh không thể nghi ngờ.

- Cố thổ của ngài trước kia không có Phản Hư Cảnh hả? Quỷ Tổ hỏi.

- Trước kia lợi hại nhất chỉ có Nhập Thánh tam tầng cảnh!

- Nói như thế, vậy bọn họ chính là ngoại lai rồi! Quỷ Tổ chỉ vào phía dưới nói:

- Hơn nữa ngài nhìn một chút mặt trận pháp xem, vận chuyển dường như là cắn nuốt linh khí thiên địa chung quanh. Bọn họ hình như là đang lợi dụng trận pháp này luyện chế thứ gì!

- Ngoại lai... Tia dữ dằn trong mắt Dương Khai lóe lên một cái:

- Muốn chết chắc! Giờ khắc này, hắn bỗng nhiên hiểu rõ ra. Thông Huyền đại lục trước kia sở dĩ một mực bình yên vô sự, chưa bị Tinh Vực cường giả quấy nhiễu, hoàn toàn là bởi vì kết giới cấm chế của Đại Ma Thần bố trí năm đó. Đại Ma Thần thiên tài tuyệt thế, lấy căn bản của Thông Huyền đại lục bố trí ra kết giới, khiến cả viên tinh tu luyện này độn hóa từ trong Tinh Vực. Nhưng kết giới của lão ta lại cuối cùng bị Dương Khai đánh vỡ, khiến Thông Huyền đại lục lần nữa sáp nhập vào Tinh Vực. Qua mấy mươi năm, rốt cục có Tinh Vực cường giả phát hiện sự tồn tại của Thông Huyền đại lục, do đó xâm lược đến nơi này. Dương Khai năm đó rời khỏi Thông Huyền đại lục, thứ nhất là vì tìm Tô Nhan, hai là vì theo đuổi võ đạo cao hơn, tránh cho cố thổ bị người ăn mòn cũng không có lực phản kháng. Năm đó Cốt tộc xâm lấn chính là ví dụ tốt nhất, nếu không có Đại Ma Thần bản lãnh thông thiên, mảnh đại lục này sớm đã bị người nô dịch. Mà giờ này, chuyện như vậy thật lại một lần nữa đã xảy ra! Phía dưới những trận pháp do người bố trí ra, rút lấy chính là linh khí của Thông Huyền đại lục, chẳng khác nào là bóp chết con đường tu luyện của Hạ Ngưng Thường. Dương Khai lập tức trong cơn giận dữ, thân hình như sao băng rơi xuống phương hướng phía dưới, bao bọc vô tận hàn khí. Trong sơn cốc phía dưới, hội tụ ít nhất hơn một ngàn người. Trong đó chín mươi chín võ giả đều thần tình phẫn uất, gương mặt vẻ không cam lòng. Nhưng do sinh mạng bị uy hiếp, vẫn không thể không tham dự vào trong duy trì đại trận vận chuyển. Bọn họ khổ không thể tả, lại không dám có bất kỳ phản kháng, bởi vì người phản kháng, tất cả đều bị những tên mặc áo đen giết sạch rồi. Lai lịch của những người này không rõ, nhưng mỗi một tên đều có thực lực kinh người, căn bản không phải Thông Huyền đại lục võ giả có thể chống cự. Người áo đen chỉ có không được mười người mà thôi, tất cả đều khoanh tay đứng ở một bên, duy có một thanh niên ngồi ở một chiếc ghế thái sư. Bên cạnh còn có hai thiếu nữ dung mạo xinh đẹp ân cần hầu hạ. Hai thiếu nữ đó cũng không biết đã bị bắt từ nơi nào, lúc hầu hạ hắn thần sắc hết sức lo sợ, sợ sai lầm bị trách phạt.

Trên tay thanh niên đang cầm một cái ấm trà phong cách cổ xưa, nửa híp mắt, một bộ dáng nhàn nhã vô sự. Nhưng trong đôi mắt đó lại thỉnh thoảng nổ bắn ra từng luồng tinh quang, không ngừng lưu chuyển trong ngàn người đang bị nô dịch. Bất chợt, trước mắt y sáng ngời, đưa ra một ngón tay, chỉ về một phương hướng:

- Mang nữ nhân đó tới đây. Lời vừa nói ra, thân thể mềm mại của hai thiếu nữ đứng ở bên cạnh hắn run lên, đều toát ra vẻ kinh hoảng. Họ nhìn nhau một cái, trong hai con ngươi xinh đẹp là vẻ mặt lo lắng. Thanh niên sát ngôn quan sắc, liếc hai người thị nữ một cái, hừ lạnh hỏi:

- Xem ra các ngươi biết chút ít gì hả? Hai thiếu nữ lập tức kinh hãi, phù phù một tiếng quỳ sụp xuống trên đất. Thân thể mềm mại run lẩy bẩy, không dám lên tiếng nữa.

- Hừ, nữ nhân đó cố ý mặc quần áo rộng, dùng bụi đất lau trên mặt, là muốn che vóc người và dung mạo của mình đúng không? Bất quá cô ta nghĩ có thể trốn khỏi ánh mắt của bản thiếu sao? Bản thiếu duyệt nữ vô số, cực phẩm hay không liếc một cái thì có thể nhìn ra... Xem bộ dáng của các ngươi, cô gái kia trong Thiên Mạc Phủ các ngươi chỉ sợ thân phận không giống bình thường ha, bằng không các ngươi đang lo lắng cái gì? Thanh niên chậm rãi mà nói, khiến mồ hôi lạnh rơi xuống ròng ròng trên trán của hai thiếu nữ, trong đó một cô gái lấy can đảm nói:

- Thiếu gia, cô gái kia kỳ thực xấu xí vô cùng, không đạt chỉ tiêu. Thiếu gia cứ mặc kệ cô ta, để nô tỳ hầu hạ ngài thật tốt không được sao? Vừa nói, một bên nặn ra một tia nụ cười quyến rũ, bởi vì kinh sợ, nụ cười đó hơi có vẻ cứng đờ, lại càng khiến cho người ta nhìn thấy thương hơn. Khóe miệng của thanh niên dâng lên một tia mỉm cười dâm đãng, đưa ra một tay, kéo lấy cái cằm của thiếu nữ này. Thiếu nữ động cũng không dám động. Một tiếngbình, một bàn tay của thanh niên văng ra ngoài, cô gái kia lập tức kêu thảm, bay ra thật xa.

- Bản thiếu làm việc, cần ngươi tới quơ tay múa chân sao? Thanh niên hừ lạnh một tiếng, mặt lộ vẻ không vui.

Lập tức, tên này lại cười tủm tỉm nhìn về phía một thiếu nữ khác quỳ xuống trước mặt y, thản nhiên nói:

- Trước khi ngươi động thủ, ngươi cũng sẽ chết! Thân thể mềm mại của thiếu nữa thứ hai run lên, lực lượng âm thầm ngưng tụ chợt tán loạn, cũng không dám vọng động chút nào nữa. Nàng hiểu rõ, bản thân mình cùng thực lực của người thanh niên này chênh lêch rất nhiều, bằng không cả Thiên Mạc Phủ cũng sẽ không bị người diệt môn nô dịch mà không có lực phản kháng chút nào. Trong đôi mắt xinh đẹp của nàng hiện ra một chút thần sắc tuyệt vọng. Đúng lúc này, vốn là đợi nữ tử duy trì pháp trận vận chuyển trong pháp trận bị một người áo đen dẫn tới trước mặt thanh niên.

Nữ tử nọ mặc quần áo vô cùng rộng lớn, trên mặt một mảnh hỗn loạn, căn bản nhìn không ra đẹp xấu cùng vóc người cân đối hay không, nhưng đôi mắt kia lại sáng vô cùng có thần, phảng phất có thể nói một dạng, làm người khác chú ý.

- Buông ta ra, những tên khốn kiếp các ngươi! Nữ tử vẫn vùng vẫy không ngừng, có thể lấy tu vi cảnh giới Siêu Phàm Cảnh của nàng, làm sao có thể thoát khỏi được người áo đen Thánh Vương Cảnh trói buộc chứ? Thanh niên mỉm cười nhìn nữ tử, cẩn thận nhìn chằm chằm dung nhan của nàng, lại lưu chuyển trên người nàng. Ánh mắt kia tràn đầy tính xâm lược khiến cả người cô gái không thoải mái, không khỏi cắn răng căm tức nhìn đối phương.

- Được, rất tốt! Thanh niên cười ha hả:

- Cuối cùng đã tìm được một người khiến bản thiếu hơi chút nhìn vào mắt. Có muốn biết ngươi vì sao được bản thiếu để mắt tới hay không? Nữ tử không lên tiếng, trong đôi mắt đẹp tức giận gần như ngưng thành thật chất. Thanh niên không thèm để ý chút nào, thản nhiên nói:

- Bởi vì những đồng bạn ngu xuẩn kia của ngươi đã bán đứng ngươi. Tu vi của bọn họ rõ ràng cao một chút so với ngươi, nhưng không ngờ rất cung kính đối với ngươi. Nếu ta đoán không sai, ngươi hẳn có địa vị không thấp trong Thiên Mạc Phủ chứ gì? Hoặc là Phủ chủ thiên kim của các ngươi đúng không? Thanh âm của y không lớn, nhưng lại truyền đến trong tai tất cả mọi người, lập tức khiến một đám cao thủ của Thiên Mạc Phủ xấu hổ phẫn nộ, vạn không nghĩ tới không ngờ là bởi vì thái độ của đám người mình đối với tiểu thư mà dẫn tới nàng bị tên khốn kiếp này để mắt tới. Nếu sớm biết như thế, bọn họ làm sao không cẩn thận một chút chứ?

/2840

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status