Kỳ thật, nếu có đủ thời gian cùng tài liệu, Sở Nam ngược lại còn muốn bố trí ra Sinh Tử Băng Hoả trận, bởi vì Sinh Tử Băng Hoả trận hắn đã nghiên cứu thấu triệt rồi, mà quan trọng nhất đó chính là ngay cả Vạn Trận lão tổ cũng bị trận này vây khốn, vậy thì làm sao không thể vây khốn nổi một đầu Phi thiên cửu hồ đây?
Nhưng ngay lúc này đây, Sở Nam cũng chỉ có thể bố trí ra tàn trận, Thú bì tàn trận, tàn trận ứng với tinh tú trên bầu!
Tại Vụ Cấm Hải, căn bản là không thể nhìn thấy tinh tú!
Nhưng mà Sở Nam lại nghĩ tới lúc trước ở sa mạc, cũng đồng dạng là không thể nhìn thấy tinh tú, tuy vậy hắn cũng vẫn có thể làm cho Sa đạo (sa mạc đạo tặc) biến thành mây khói.
Còn nữa, mặc dù hắn không thể bố trận không hoàn chỉnh, nhưng cũng mượn nó làm một cái sát chiêu!
Chuyện này, Sở Nam thực không lo lắng chút nào, ẩn tinh kinh lịch (kinh nghiệm đoán sao) hắn cũng đã nhất thanh nhị sở. Chỗ lo lắng duy nhất của hắn chính là, tinh tú ở phía trên Thiên Võ đại lục cùng Đồ Đằng đại lục không biết có giống nhau hay không, có hay không có thể dùng được.
Dùng được hay không, chỉ cần bố trận xong là lập tức có thể biết được rồi!
Trong nháy mắt Sở Nam đem tám căn Chân Vũ Trụ bày bố tốt, một cỗ áp lực quen thuộc từ trong cơ thể hắn phát ra, Sở Nam ngay lập tức hiểu được, cho dù là ở hai phiến đại lục khác nhau, nhưng mà tàn trận này vẫn có đại uy lực!
Phi thiên cửu hồ tự nhiên thấy rõ hành động của Sở Nam, nhưng hắn căn bản là không để Sở Nam vào trong mắt, ngược lại chỉ nhìn thật sâu tám căn Chân Vũ Trụ, cảm thấy chúng có chút không đơn giản. Bất quá, Phi thiên cửu hồ vẫn y nguyên không có ra tay, là hắn nghĩ, sau khi thu thập xong đầu Hung giao này, đám người còn lại chắc chắn như cá nằm trong chậu, trốn không thoát, đén lúc đó hắn muốn chơi trò gì cũng không được hay sao!
Sở Nam phi thường minh bạch tâm thái cao cao tại thượng này của hắn, cắn răng một cái, đem hai khối cốt đầu cùng hạt châu còn lại đặt vào từng vị trí tương ứng trong trận, ngay lập tức, miệng hắn liền tràn ngập máu tươi nhưng lại bị hắn mạnh mẽ nuốt trở về.
- Có chút ý tứ.
Thân hình Phi thiên cửu hồ hơi hơi chấn động, thần sắc sinh biến hoá mà nhìn Sở Nam thật sâu, nhưng cũng ngay lập tức hắn liền khôi phục lại vẻ bình thường, tiếp đó chỉ lên trời mà quát lên:
- Sinh!
Lập tức, phiến lá kia đột nhiên vô hạn lớn lên, không chỉ biến rộng cực đại mà còn hướng lên trên trương lên, đem đám giọt nước ẩn chứa Pháp tắc đầy trời kia bao lại, con có ngọn sóng, Hung giao bốn trảo kia nữa.
Sở Nam thấy bày trận đến bước này, căn bản vẫn chưa tạo thành thương hại gì đến Phi thiên cửu hồ cả, đoán rằng ngay cả tư cách gãi ngứa cũng chưa đủ, tâm hơi kinh sợ, ma thú hoá hình, thực lực quả nhiên không giống bình thường!
Lập tức, Hung giao bốn trảo bị phiến lá kia bao trùm, mà Sở Nam lúc này lại lấy ra một khối ngọc bội, không chút chần chờ hắn liền đặt nó vào một vị trí mà hắn đã diễn luyện vô số lần trong đầu.
Vừa bố trí xong, một tiếng phốc vang lên, Sở Nam thổ ra một ngụm máu tươi lớn.
Một cỗ năng lượng kinh khủng từ tàn trận phát ra, khiến cho phiến lá trên không kia cũng phải lay động run rẩy một trận, thậm chí ngay cả đám giọt nước cũng bị chấn ra khỏi phạm vi bao phủ của phiến lá. Còn hình tượng Phi thiên cửu hồ mỹ nam tử cũng bắt đầu phát sinh biến hoá, tay chân hắn trở nên cực kỳ khổng lồ, xương đầu nhô lên, móng vuốt kéo dài ra, trên thân thể cũng bắt đầu xuất hiện từng phiến lân giáp một, ngoài ra đỉnh đầu còn hai cái trường tu (râu dài)...
Duy nhất còn bảo trì lại là hai bên má của hắn, nhưng xung quanh đó cũng bị bao trùm bởi một tầng lông thật dày!
- Tiểu tử, không thể tưởng được bản Thánh lại khinh thường ngươi, ngươi rõ ràng còn có loại đồ vật này, chỉ tiếc, một điểm này của ngươi đối với bản Thánh mà nói, vẫn kém quá xa rồi.
Phi thiên cửu hồ nói xong thì chấn động thân hình một cái, cả người lan tràn ra hào quang màu lục, lân giáp, trường tu, lông mao các loại vừa mới xuất hiện liền biến đi, lần nữa khôi phục lại hình tượng mỹ nam tử lúc trước, mà ngay từng giọt nước thoát khỏi phiến lá kia cũng quay ngược trở lại, lần nữa bị phiến lá bao trọn lấy!
- Ngươi còn có cái gì, xuất ra cho bản Thánh nhìn một cái đi a!
Phi thiên cửu hồ mười phần tự tin nói ra.
Sở Nam quay đầu nhìn một cái, không thấy một cái thân ảnh Tiểu Hắc ở phía sau nữa thì lông mày chợt giãn ra.
Phi thiên cửu hồ thấy vậy liền cười nhạt một tiếng:
- Nếu ngươi không lấy ra được cái gì, vậy thì đến phiên bản Thánh xuất thủ.
Sở Nam đương nhiên không phải là không còn thủ đoạn gì, vừa thấy phiến lá kia là hắn đã biết đó chính là Pháp tắc mà Phi thiên cửu hồ lĩnh ngộ được, là Mộc pháp tắc, cho dù hắn xuất ra Ngũ hành Vực, hơn phân nửa sẽ là như trăng trong nước, chỉ cần chạm nhẹ liền phá, trừ phi lần nữa xuất hiện hào quang ngũ sắc cường đại kia nữa. Về phần Diệt Thiên Quyền, uy lực cũng không đủ khiến đối phương lay động, trừ phi nó có thể tăng thêm vài cấp độ nữa, Sinh Tử nhị khí cũng cần phải trưởng thành thêm...
Mọi thủ đoạn đều không đủ dùng, bất quá, hắn cũng không muốn kích bạo Ngũ hành Vực.
Ngay lúc Phi thiên cửu hồ vừa dứt lời, trong nháy mắt trong tay hắn liền xuất hiện khoả nhãn cầu, đúng là lúc ở Đồ Đằng đại lục, Sơn Lý Nhân tới tìm hắn, dùng khoả nhãn cầu này mà hướng hắn báo thú.
Sở Nam muốn dùng khoả nhãn cầu này bố trí ra vị trí thứ mười ba, đối ứng với mười ba khoả tinh tú.
Nhưng mà, hắn rất rõ ràng, lấy trạng thái bây giờ của hắn, thực lực của hắn còn xa mới đủ tiếp nhận cắn trả sau khi bố trí xong vị trí thứ mười ba này!
Ánh mắt biến lạnh, trong tay lại xuất hiện thêm một khoả đan dược.
Đúng là Phong Ma đan!
Nhưng ngay lúc này đây, Sở Nam cũng chỉ có thể bố trí ra tàn trận, Thú bì tàn trận, tàn trận ứng với tinh tú trên bầu!
Tại Vụ Cấm Hải, căn bản là không thể nhìn thấy tinh tú!
Nhưng mà Sở Nam lại nghĩ tới lúc trước ở sa mạc, cũng đồng dạng là không thể nhìn thấy tinh tú, tuy vậy hắn cũng vẫn có thể làm cho Sa đạo (sa mạc đạo tặc) biến thành mây khói.
Còn nữa, mặc dù hắn không thể bố trận không hoàn chỉnh, nhưng cũng mượn nó làm một cái sát chiêu!
Chuyện này, Sở Nam thực không lo lắng chút nào, ẩn tinh kinh lịch (kinh nghiệm đoán sao) hắn cũng đã nhất thanh nhị sở. Chỗ lo lắng duy nhất của hắn chính là, tinh tú ở phía trên Thiên Võ đại lục cùng Đồ Đằng đại lục không biết có giống nhau hay không, có hay không có thể dùng được.
Dùng được hay không, chỉ cần bố trận xong là lập tức có thể biết được rồi!
Trong nháy mắt Sở Nam đem tám căn Chân Vũ Trụ bày bố tốt, một cỗ áp lực quen thuộc từ trong cơ thể hắn phát ra, Sở Nam ngay lập tức hiểu được, cho dù là ở hai phiến đại lục khác nhau, nhưng mà tàn trận này vẫn có đại uy lực!
Phi thiên cửu hồ tự nhiên thấy rõ hành động của Sở Nam, nhưng hắn căn bản là không để Sở Nam vào trong mắt, ngược lại chỉ nhìn thật sâu tám căn Chân Vũ Trụ, cảm thấy chúng có chút không đơn giản. Bất quá, Phi thiên cửu hồ vẫn y nguyên không có ra tay, là hắn nghĩ, sau khi thu thập xong đầu Hung giao này, đám người còn lại chắc chắn như cá nằm trong chậu, trốn không thoát, đén lúc đó hắn muốn chơi trò gì cũng không được hay sao!
Sở Nam phi thường minh bạch tâm thái cao cao tại thượng này của hắn, cắn răng một cái, đem hai khối cốt đầu cùng hạt châu còn lại đặt vào từng vị trí tương ứng trong trận, ngay lập tức, miệng hắn liền tràn ngập máu tươi nhưng lại bị hắn mạnh mẽ nuốt trở về.
- Có chút ý tứ.
Thân hình Phi thiên cửu hồ hơi hơi chấn động, thần sắc sinh biến hoá mà nhìn Sở Nam thật sâu, nhưng cũng ngay lập tức hắn liền khôi phục lại vẻ bình thường, tiếp đó chỉ lên trời mà quát lên:
- Sinh!
Lập tức, phiến lá kia đột nhiên vô hạn lớn lên, không chỉ biến rộng cực đại mà còn hướng lên trên trương lên, đem đám giọt nước ẩn chứa Pháp tắc đầy trời kia bao lại, con có ngọn sóng, Hung giao bốn trảo kia nữa.
Sở Nam thấy bày trận đến bước này, căn bản vẫn chưa tạo thành thương hại gì đến Phi thiên cửu hồ cả, đoán rằng ngay cả tư cách gãi ngứa cũng chưa đủ, tâm hơi kinh sợ, ma thú hoá hình, thực lực quả nhiên không giống bình thường!
Lập tức, Hung giao bốn trảo bị phiến lá kia bao trùm, mà Sở Nam lúc này lại lấy ra một khối ngọc bội, không chút chần chờ hắn liền đặt nó vào một vị trí mà hắn đã diễn luyện vô số lần trong đầu.
Vừa bố trí xong, một tiếng phốc vang lên, Sở Nam thổ ra một ngụm máu tươi lớn.
Một cỗ năng lượng kinh khủng từ tàn trận phát ra, khiến cho phiến lá trên không kia cũng phải lay động run rẩy một trận, thậm chí ngay cả đám giọt nước cũng bị chấn ra khỏi phạm vi bao phủ của phiến lá. Còn hình tượng Phi thiên cửu hồ mỹ nam tử cũng bắt đầu phát sinh biến hoá, tay chân hắn trở nên cực kỳ khổng lồ, xương đầu nhô lên, móng vuốt kéo dài ra, trên thân thể cũng bắt đầu xuất hiện từng phiến lân giáp một, ngoài ra đỉnh đầu còn hai cái trường tu (râu dài)...
Duy nhất còn bảo trì lại là hai bên má của hắn, nhưng xung quanh đó cũng bị bao trùm bởi một tầng lông thật dày!
- Tiểu tử, không thể tưởng được bản Thánh lại khinh thường ngươi, ngươi rõ ràng còn có loại đồ vật này, chỉ tiếc, một điểm này của ngươi đối với bản Thánh mà nói, vẫn kém quá xa rồi.
Phi thiên cửu hồ nói xong thì chấn động thân hình một cái, cả người lan tràn ra hào quang màu lục, lân giáp, trường tu, lông mao các loại vừa mới xuất hiện liền biến đi, lần nữa khôi phục lại hình tượng mỹ nam tử lúc trước, mà ngay từng giọt nước thoát khỏi phiến lá kia cũng quay ngược trở lại, lần nữa bị phiến lá bao trọn lấy!
- Ngươi còn có cái gì, xuất ra cho bản Thánh nhìn một cái đi a!
Phi thiên cửu hồ mười phần tự tin nói ra.
Sở Nam quay đầu nhìn một cái, không thấy một cái thân ảnh Tiểu Hắc ở phía sau nữa thì lông mày chợt giãn ra.
Phi thiên cửu hồ thấy vậy liền cười nhạt một tiếng:
- Nếu ngươi không lấy ra được cái gì, vậy thì đến phiên bản Thánh xuất thủ.
Sở Nam đương nhiên không phải là không còn thủ đoạn gì, vừa thấy phiến lá kia là hắn đã biết đó chính là Pháp tắc mà Phi thiên cửu hồ lĩnh ngộ được, là Mộc pháp tắc, cho dù hắn xuất ra Ngũ hành Vực, hơn phân nửa sẽ là như trăng trong nước, chỉ cần chạm nhẹ liền phá, trừ phi lần nữa xuất hiện hào quang ngũ sắc cường đại kia nữa. Về phần Diệt Thiên Quyền, uy lực cũng không đủ khiến đối phương lay động, trừ phi nó có thể tăng thêm vài cấp độ nữa, Sinh Tử nhị khí cũng cần phải trưởng thành thêm...
Mọi thủ đoạn đều không đủ dùng, bất quá, hắn cũng không muốn kích bạo Ngũ hành Vực.
Ngay lúc Phi thiên cửu hồ vừa dứt lời, trong nháy mắt trong tay hắn liền xuất hiện khoả nhãn cầu, đúng là lúc ở Đồ Đằng đại lục, Sơn Lý Nhân tới tìm hắn, dùng khoả nhãn cầu này mà hướng hắn báo thú.
Sở Nam muốn dùng khoả nhãn cầu này bố trí ra vị trí thứ mười ba, đối ứng với mười ba khoả tinh tú.
Nhưng mà, hắn rất rõ ràng, lấy trạng thái bây giờ của hắn, thực lực của hắn còn xa mới đủ tiếp nhận cắn trả sau khi bố trí xong vị trí thứ mười ba này!
Ánh mắt biến lạnh, trong tay lại xuất hiện thêm một khoả đan dược.
Đúng là Phong Ma đan!
/2163
|