Linh hồn không còn bị thiêu đốt nữa, chuỗi hình ảnh định dạng ở bên trong đầu Sở Nam lại bắt đầu xoay tròn tuần hoàn. Lúc này, quy tắc của lửa thẩm thấu vào bên trong tháp, va vào huyết quang, nhưng bị chặn đứng ở bên ngoài!
Thần Thượng nhien nhìn thấy hình ảnh này, lại không hề phẫn nộ, ngược lại gương mặt phía sau tấm mặt nạ biến thành ngưng trọng.
- Ngũ hành chi Thần , có thể điều khiểm sấm sét lôi điện, Võtôn vực không giống người bình thường. Còn có pháp bảo như vậy? Toàn bộ những thứ này đại biểu cho điều gì? Thiên tư? Bối cảnh? Có lẽ hắn thực sự là người trong Thiên Vũ Điện? Không có khả năng, đây là hắn đang lừa dối ta, lừa dối ta....
Nghĩ xong, Thần Thượng dốc ra toàn bộ mười hai thành công lực, thi triển ra quy tắc của lửa va chạm với quang mang huyết sắc. Quang mang huyết sắc dần xuất hiện một cái khe nhỏ, quy tắc của lửa thừa cơ xâm nhập, sau đó đâm thẳng vào sau lưng Sở Nam
Phốc!
Sở Nam lại phun ra một búng máu lên khuôn mặt Thiên Nhiên, Thiên Nhiên vội vàng la lên.
- Sở Nam....
Cùng lúc đó, Thiên Nhiên đẩy nhanh tốc độ quán chú niết phong vào bê trong thân thể Sở Nam, muốn chia sẻ một phần áp lực cùng hắn.
Thần Thượng chứng kiến quang mang huyết sắc bị phá vỡ, nội tâm thở phào một hơi.
- Ta nói mà, hắn tuyệt đối không phải là người trong Thiên Vũ Điện. Bất quá có thể hỏi một chút hắn từ đâu biết được tin tức về Thiên Vũ Điện!
Đúng lúc này Sở Nam đột nhiên hét lớn.
- Thần Thượng có gan ngươi thử tấn công xem!
Hét lên một tiếng, Sở Nam vận chuyển quang mang huyết sắc đến cực hạn. Nó lập tức tỏa ra màu đỏ yêu dị, cùng với màu máu tươi không khác gì nhau. Thiên Nhiên kinh ngạc, nghĩ mãi mà vẫn không hiểu vì cái gì Sở Nam hét lớn như vậy, Thần Thượng sững sờ, lần đầu tiên dùng thanh âm diễu cợt nói.
- Đánh ngươi thì sao? Chẳng lẽ ngươi còn có thể đỡ nổi?
- Đánh đi... Đến đây!
Phốc!
Quy tắc của lửa một lần nữa phá vỡ quang mang huyết sắc đánh thẳng xuống lưng Sở Nam. Sở Nam thổ huyết, mặt mũi Thiên Nhiên đều là máu tươi, nàng nhìn Sở Nam chằm chằm, Sở Nam lại điên cuồng gào lên.
- Lại đến đi...!
Đồng thời, ánh mắt Sở Nam khẽ đảo qua miệng nàng, Thiên Nhiên lập tức minh bạch, vươn đầu lưỡi ra liếm hết toàn bộ máu tươi, nàng không hề có cảm giác buồn nôn, toàn bộ đều là cảm động.
Từng đạo từng đạo quy tắc của lửa đánh xuống thân thể Sở Nam. Sở dĩ Sở Nam làm như vậy là bởi vì thời điểm đạo thứ nhất quy tắc của lửa phá tan quang mang huyết sắc, Sở Nam giật mình, tựa hồ có cảm ngộ, chuỗi hình ảnh tuần hoàn trong ý nghĩ đột nhiên có hai bức chồng lên nhau hợp 2 thành 1.
VõThần đánh ra quy tắc, tuyệt đối vô cùng cường hãn, nếu như thật sự đánh trúng người hắn. Cho dù là nhục thân của Sở Nam mạnh mẽ đến mức nào đi chăng nữa, cũng sẽ hóa thành một đống thịt vụn, tan biến khỏi thế gian này. Bất quá, có vòng sáng màu máu ngăn cản, đại bộ phận uy năng ẩn chứa bên trong quy tắc đã bị triệt tiêu mất, chỉ còn lại một phần nhỏ đánh lên trên thân thể hắn. Tuy rằng vòng sáng màu máu bị xé rách một khe nhỏ, nhưng đây không phải là do bản thân ngọc bội tổ bảo có vấn đề, mà là Sở Nam không thể hoàn toàn xuất ra công hiệu của ngọc bội!
Chỉ là một phần nhỏ đó cũng đủ để khiến cho Sở Nam lãnh đủ rồi!
Cũng may Sở Nam liều mạng vẫn có thể tiếp nhận. Mà lúc hắn phải thừa nhận đau đớn kịch liệt, cảm ngộ đối với quy tắc của lửa lại càng sâu. Sở Nam cũng phát hiện, quy tắc mà Võthân thi triển ra cùng với quy tắc VõThánh thi triển ra, tuyệt đối khác xa nhau một trời một vực. Bởi vì Sở Nam điên cuồng gầm rống, từng đạo quy tắc đánh lên trên người hắn, nguy cơ tử vong càng ngày càng đậm, trùng điệp hình ảnh càng ngày càng nhiều. Những cảm ngộ trước kia giống như là ngàn vạn sợi dây leo chợt kết thành một sợi dây thừng. Loại cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, nội tâm Sở Nam càng ngày càng kích động....
Ngay tại lúc bức tranh cuối cùng biến mất, trong đầu Sở Nam đột nhiên xuất hiện một ý niệm.
- Những quy tắc mà VõThánh lĩnh ngộ ra kia đêu là lĩnh ngộ ra từ bên trong thiên địa, chính là thuận theo thiên địa. Nếu ta dựa vào kinh nghiệm của họ, tiếp bước con đường của bọn họ chẳng phải là cũng thuận theo thiên địa? Như vậy quy tắc cùng bản tâm của ta hoàn toàn đi ngược lại nhau, nếu như cả hai kết hợp, cho dù ta lĩnh ngộ ra quy tắc thiên địa, như vậy uy năng của quy tắc đó cũng sẽ vô cùng yếu nhược.
Lại thêm một đạo quy tắc đánh lên trên người, nhưng Sở Nam không cảm thấy chút đau đớn nào.
- Dung nhập bản thân vào lửa, hóa thành lửa, trở thành một phần tử của lửa, đây chẳng phải là vứt bỏ chính mình hay sao?
Câu hỏi này vừa xuất, cảm giác mãnh liệt, kích động kia tựa như thủy triều nhanh chóng thối lui, hình ảnh duy nhất còn lại trong tâm trí hắn cũng nổ tung, trong đầu Sở Nam hoàn toàn trống rỗng, toàn bộ lĩnh ngộ trước kia cùng với kinh nghiệm của những người khác đều đã biến mất!
- Sở Nam ngươi làm sao vậy?
Thiên Nhiên ngơ ngác nhìn Sở Nam, lo lắng hỏi. Thần Thượng cũng phát hiện ra Sở Nam khác thường, không khỏi thì thầm.
- Tiểu tử này đang giở trò quỷ gì? Nhìn dáng vẻ của hắn, hắn tựa hồ cũng không thiếu năng lượng. Hắn làm cách nào dung nhập được nhiều năng lượng như vậy vào bên trong cơ thể?
Nghi hoặc trùng trùng, nhưng mà Thần Thượng cũng không có dừng tay, tòa tháp kia đã cao đến trăm trượng!
Sở Nam còn đang suy tư:
- Như thế, quy tắc ta lĩnh ngỗ là cái gì? Quy tắc thiên địa, có rất nhiều thiên địa, đại lục Đồ Đằng có thiên địa, đại lục Thiên Võcó thiện địa, đại lục Thập Phương cũng có thiên địa.
- Hiện tại chẳng qua chỉ là quy tắc của lửa, thiên địa có ngũ hành, có thể ta còn muốn quy tắc sấm sét, quy tắc lực lượng, vậy thì như thế nào?
Sở Nam lâm vào mê mang.
- Quy tắc thuộc về ta, đến tột cùng là cái gì?
Trong lòng hắn xuất hiện nghi vấn này, trong đầu Sở Vâng thoáng hiện linh quang.
- Quy tắc của ta, đúng, quy tắc của ta, không phải là quy tắc thiên địa, chỉ có thể là quy tắc của ta, ta không nên dung nhập bất cứ thiên địa nguyên khí nào bên trong, trở thành một phần tử của lửa. Ta muốn lửa phải nghe hiệu lệnh của ta, không phải là dung nhâp vàolửa, điều động lửa, mà khiến cho lửa biến thành một bộ phận của ta, thành tựu quy tắc của lửa của riêng ta.
Thiên Nhiên chăm chú nhìn Sở Nam, đột nhiên cảm thấy trên người Sở Nam tràn ra vô cùng bá khí, mà bên trong bá khí này còn chứa đựng một loại vị đạo khác, cùng thiên địa không hòa hợp, hoặc nói là muốn giẫm đạp lên phiến thiên địa này.
- Bá khí?
Thần Thượng khiếp sợ, đồng thời minh bạch.
- Ngươi có được bá khí tuyệt đối không dễ dàng thu phục, xem ra chỉ còn cách luyện chế tên tiểu tử này thành khôi lỗi rồi. Tuy rằng hiện tại luyện chế thành khôi lỗi có chút thiệt thòi, nhưng không cần phải uổng phí khí lực, không thể tưởng tượng được tiểu tử này lại có được bá khí. Hắn có thể, vì sao ta lại không thể?
Giờ phút này, trong đầu Sở Nam vốn trống rống, đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa!
Một ngọn lửa nhỏ!
Khí tức Sở Nam bắt đầu phát sinh biến hóa!
Thần Thượng còn đang khiếp sợ vì bá khí, đột nhiên cảm thấy khí tức của Sở Nam xuất hiện biến hóa. Ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Sở Nam.
- Đột phá? Vậy mà hắn lại đột phá? Lĩnh ngộ quy tắc?
Thần Thượng nhien nhìn thấy hình ảnh này, lại không hề phẫn nộ, ngược lại gương mặt phía sau tấm mặt nạ biến thành ngưng trọng.
- Ngũ hành chi Thần , có thể điều khiểm sấm sét lôi điện, Võtôn vực không giống người bình thường. Còn có pháp bảo như vậy? Toàn bộ những thứ này đại biểu cho điều gì? Thiên tư? Bối cảnh? Có lẽ hắn thực sự là người trong Thiên Vũ Điện? Không có khả năng, đây là hắn đang lừa dối ta, lừa dối ta....
Nghĩ xong, Thần Thượng dốc ra toàn bộ mười hai thành công lực, thi triển ra quy tắc của lửa va chạm với quang mang huyết sắc. Quang mang huyết sắc dần xuất hiện một cái khe nhỏ, quy tắc của lửa thừa cơ xâm nhập, sau đó đâm thẳng vào sau lưng Sở Nam
Phốc!
Sở Nam lại phun ra một búng máu lên khuôn mặt Thiên Nhiên, Thiên Nhiên vội vàng la lên.
- Sở Nam....
Cùng lúc đó, Thiên Nhiên đẩy nhanh tốc độ quán chú niết phong vào bê trong thân thể Sở Nam, muốn chia sẻ một phần áp lực cùng hắn.
Thần Thượng chứng kiến quang mang huyết sắc bị phá vỡ, nội tâm thở phào một hơi.
- Ta nói mà, hắn tuyệt đối không phải là người trong Thiên Vũ Điện. Bất quá có thể hỏi một chút hắn từ đâu biết được tin tức về Thiên Vũ Điện!
Đúng lúc này Sở Nam đột nhiên hét lớn.
- Thần Thượng có gan ngươi thử tấn công xem!
Hét lên một tiếng, Sở Nam vận chuyển quang mang huyết sắc đến cực hạn. Nó lập tức tỏa ra màu đỏ yêu dị, cùng với màu máu tươi không khác gì nhau. Thiên Nhiên kinh ngạc, nghĩ mãi mà vẫn không hiểu vì cái gì Sở Nam hét lớn như vậy, Thần Thượng sững sờ, lần đầu tiên dùng thanh âm diễu cợt nói.
- Đánh ngươi thì sao? Chẳng lẽ ngươi còn có thể đỡ nổi?
- Đánh đi... Đến đây!
Phốc!
Quy tắc của lửa một lần nữa phá vỡ quang mang huyết sắc đánh thẳng xuống lưng Sở Nam. Sở Nam thổ huyết, mặt mũi Thiên Nhiên đều là máu tươi, nàng nhìn Sở Nam chằm chằm, Sở Nam lại điên cuồng gào lên.
- Lại đến đi...!
Đồng thời, ánh mắt Sở Nam khẽ đảo qua miệng nàng, Thiên Nhiên lập tức minh bạch, vươn đầu lưỡi ra liếm hết toàn bộ máu tươi, nàng không hề có cảm giác buồn nôn, toàn bộ đều là cảm động.
Từng đạo từng đạo quy tắc của lửa đánh xuống thân thể Sở Nam. Sở dĩ Sở Nam làm như vậy là bởi vì thời điểm đạo thứ nhất quy tắc của lửa phá tan quang mang huyết sắc, Sở Nam giật mình, tựa hồ có cảm ngộ, chuỗi hình ảnh tuần hoàn trong ý nghĩ đột nhiên có hai bức chồng lên nhau hợp 2 thành 1.
VõThần đánh ra quy tắc, tuyệt đối vô cùng cường hãn, nếu như thật sự đánh trúng người hắn. Cho dù là nhục thân của Sở Nam mạnh mẽ đến mức nào đi chăng nữa, cũng sẽ hóa thành một đống thịt vụn, tan biến khỏi thế gian này. Bất quá, có vòng sáng màu máu ngăn cản, đại bộ phận uy năng ẩn chứa bên trong quy tắc đã bị triệt tiêu mất, chỉ còn lại một phần nhỏ đánh lên trên thân thể hắn. Tuy rằng vòng sáng màu máu bị xé rách một khe nhỏ, nhưng đây không phải là do bản thân ngọc bội tổ bảo có vấn đề, mà là Sở Nam không thể hoàn toàn xuất ra công hiệu của ngọc bội!
Chỉ là một phần nhỏ đó cũng đủ để khiến cho Sở Nam lãnh đủ rồi!
Cũng may Sở Nam liều mạng vẫn có thể tiếp nhận. Mà lúc hắn phải thừa nhận đau đớn kịch liệt, cảm ngộ đối với quy tắc của lửa lại càng sâu. Sở Nam cũng phát hiện, quy tắc mà Võthân thi triển ra cùng với quy tắc VõThánh thi triển ra, tuyệt đối khác xa nhau một trời một vực. Bởi vì Sở Nam điên cuồng gầm rống, từng đạo quy tắc đánh lên trên người hắn, nguy cơ tử vong càng ngày càng đậm, trùng điệp hình ảnh càng ngày càng nhiều. Những cảm ngộ trước kia giống như là ngàn vạn sợi dây leo chợt kết thành một sợi dây thừng. Loại cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, nội tâm Sở Nam càng ngày càng kích động....
Ngay tại lúc bức tranh cuối cùng biến mất, trong đầu Sở Nam đột nhiên xuất hiện một ý niệm.
- Những quy tắc mà VõThánh lĩnh ngộ ra kia đêu là lĩnh ngộ ra từ bên trong thiên địa, chính là thuận theo thiên địa. Nếu ta dựa vào kinh nghiệm của họ, tiếp bước con đường của bọn họ chẳng phải là cũng thuận theo thiên địa? Như vậy quy tắc cùng bản tâm của ta hoàn toàn đi ngược lại nhau, nếu như cả hai kết hợp, cho dù ta lĩnh ngộ ra quy tắc thiên địa, như vậy uy năng của quy tắc đó cũng sẽ vô cùng yếu nhược.
Lại thêm một đạo quy tắc đánh lên trên người, nhưng Sở Nam không cảm thấy chút đau đớn nào.
- Dung nhập bản thân vào lửa, hóa thành lửa, trở thành một phần tử của lửa, đây chẳng phải là vứt bỏ chính mình hay sao?
Câu hỏi này vừa xuất, cảm giác mãnh liệt, kích động kia tựa như thủy triều nhanh chóng thối lui, hình ảnh duy nhất còn lại trong tâm trí hắn cũng nổ tung, trong đầu Sở Nam hoàn toàn trống rỗng, toàn bộ lĩnh ngộ trước kia cùng với kinh nghiệm của những người khác đều đã biến mất!
- Sở Nam ngươi làm sao vậy?
Thiên Nhiên ngơ ngác nhìn Sở Nam, lo lắng hỏi. Thần Thượng cũng phát hiện ra Sở Nam khác thường, không khỏi thì thầm.
- Tiểu tử này đang giở trò quỷ gì? Nhìn dáng vẻ của hắn, hắn tựa hồ cũng không thiếu năng lượng. Hắn làm cách nào dung nhập được nhiều năng lượng như vậy vào bên trong cơ thể?
Nghi hoặc trùng trùng, nhưng mà Thần Thượng cũng không có dừng tay, tòa tháp kia đã cao đến trăm trượng!
Sở Nam còn đang suy tư:
- Như thế, quy tắc ta lĩnh ngỗ là cái gì? Quy tắc thiên địa, có rất nhiều thiên địa, đại lục Đồ Đằng có thiên địa, đại lục Thiên Võcó thiện địa, đại lục Thập Phương cũng có thiên địa.
- Hiện tại chẳng qua chỉ là quy tắc của lửa, thiên địa có ngũ hành, có thể ta còn muốn quy tắc sấm sét, quy tắc lực lượng, vậy thì như thế nào?
Sở Nam lâm vào mê mang.
- Quy tắc thuộc về ta, đến tột cùng là cái gì?
Trong lòng hắn xuất hiện nghi vấn này, trong đầu Sở Vâng thoáng hiện linh quang.
- Quy tắc của ta, đúng, quy tắc của ta, không phải là quy tắc thiên địa, chỉ có thể là quy tắc của ta, ta không nên dung nhập bất cứ thiên địa nguyên khí nào bên trong, trở thành một phần tử của lửa. Ta muốn lửa phải nghe hiệu lệnh của ta, không phải là dung nhâp vàolửa, điều động lửa, mà khiến cho lửa biến thành một bộ phận của ta, thành tựu quy tắc của lửa của riêng ta.
Thiên Nhiên chăm chú nhìn Sở Nam, đột nhiên cảm thấy trên người Sở Nam tràn ra vô cùng bá khí, mà bên trong bá khí này còn chứa đựng một loại vị đạo khác, cùng thiên địa không hòa hợp, hoặc nói là muốn giẫm đạp lên phiến thiên địa này.
- Bá khí?
Thần Thượng khiếp sợ, đồng thời minh bạch.
- Ngươi có được bá khí tuyệt đối không dễ dàng thu phục, xem ra chỉ còn cách luyện chế tên tiểu tử này thành khôi lỗi rồi. Tuy rằng hiện tại luyện chế thành khôi lỗi có chút thiệt thòi, nhưng không cần phải uổng phí khí lực, không thể tưởng tượng được tiểu tử này lại có được bá khí. Hắn có thể, vì sao ta lại không thể?
Giờ phút này, trong đầu Sở Nam vốn trống rống, đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa!
Một ngọn lửa nhỏ!
Khí tức Sở Nam bắt đầu phát sinh biến hóa!
Thần Thượng còn đang khiếp sợ vì bá khí, đột nhiên cảm thấy khí tức của Sở Nam xuất hiện biến hóa. Ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Sở Nam.
- Đột phá? Vậy mà hắn lại đột phá? Lĩnh ngộ quy tắc?
/2163
|