- Thời gian mười ngày còn chưa hết?
Nam tử áo trắng cười lạnh một tiếng.
- Dãy chết mà thôi, hữu dụng hay sao!
Ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng nam tử áo trắng lại đang âm thầm suy sét.
- Không thể tưởng tượng được, ngươi lại có thể nhìn ra vấn đề trong đó. Nhưng mà nhìn ra thì cũng có lợi ích gì? Chỉ còn lại ba ngày, ta cũng không tin trong thời gian ba ngày ngươi có thể tìm ra đan phương chân chính của Trường Thanh Đan! Ba ngày sau, nhất định sẽ là tử kỳ của ngươi, phải là tử kỳ của ngươi! Ta muốn ngươi phải chịu vô tận khuất nhục mà chết, dám cùng Long Vũ Thiên Quốc đối đầu, tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đẹp!
Tâm tư của nam tử áo trắng Sở Nam vô cùng rõ ràng. Bất quá, hắn ngay cả liếc mắt nhìn cũng không thèm, trực tiếp xuất ra thêm hỏa lô, trong nháy mắt đã đạt tới ba mươi cái. Nếu muốn từng bước từng bước phân tích, phục hồi lại đan phương chân thật của Trường Thanh Đan, xác thực là khả năng không lớn. Một lần đã tốn mất ba canh giờ, thời gian ba ngày tuyệt đối không đủ.
Cho nên Sở Nam hung ác, đồng thời phân tích cả ba mươi hỏa lô!
Sở Nam không thể bắt đầu phân tích từng loại dược liệu, hiện tại hắn còn chưa đạt tới cảnh giới đó, hơn nữa Sở Nam tin tưởng nam tử áo trắng cũng sẽ không giở trò quỷ tại phương diện dược liệu, dù sao thì làm như vậy cũng quá lộ liễu. Theo suy đoán của Sở Nam, phân nửa khả năng nam tử áo trắng giở trò quỷ trên phương diện số lượng dược liệu, một vài dược liệu ít đi, một vài dược liệu nhiều thêm, khác nhau có thể khá lớn.
Ba mươi sáu loại dược vật loại nào cũng có thể nhiều loại nào cũng có thể ít. Nếu tính theo khả năng nay có lẽ phải có tới vài ngàn trường hợp, phân tích như vậy so với bản thân vận dụng Tâm Luyện Quyết luyện chế đan dược càng thêm hao tâm tổn trí hơn. Đồng dạng đây cũng là một trong những nguyên nhân nam tử áo trắng nhận định Sở Nam hẳn phải chết. Độ khó xác thực tương đối lớn, vẻn vẹn trong nháy mắt, sắc mặt Sở Nam đã xám như tro, nam tử áo trắng nhìn thấy vậy, tiếng cười lạnh lại càng lớn, Sở Nam mặc kệ, nội tâm đang âm thầm nhắc nhở.
- Vài vạn, mấy chục vạn, mấy trăm vạn kinh mạch ta còn có thể suy diễn ra há lại sợ vài ngàn khả năng này?
Ý niệm này vừa xuất hiện, trong đầu Sở Nam linh quang chợt lóe.
- Sa Bàn có thể suy diễn kinh mạch, suy diễn trận pháp, thậm chí là suy diễn vũ kỹ, vì sao lại không thể suy diễn thành phần đan dược?
Lập tức trong đầu Sở Nam hiện lên một bộ Sa Bàn, coi mỗi chủng đan dược trở thành binh , coi Trường Thanh Đan là trận, bắt đầu bài binh bố trận!
Làm như vậy, áp lực lên Sở Nam càng lớn. Nhưng điểm này cũng có mặt tốt, một bên phân tích một bên suy diễn, kết hợp cả hai, một khi không đúng, Sở Nam lập tức đình chỉ ngưng đan, như vậy có thể khiến cho không lãng phí dược liệu, có thể một lần nữa dung luyện, một lần nữa lợi dụng phân tích.
Thời gian thấm thoát như thoi đưa, kỳ hạn mười ngày chỉ còn thừa lại có hai ngày. Khuôn mặt Sở Nam đã trở nên vô cùng tiều tụy, nhưng hắn đã phát hiện ra ba dược vị có vấn đều, nhưng số lượng ít nhiều của mỗi loại dược thảo như thế nào hắn vẫn chưa thể suy diễn ra. Nhãn thần Sở Nam trở nên lãnh lệ, mục quang như kiếm.
- 60 lô, hiện lên cho ta!
Thoáng chốc, sáu mươi lô mang theo sáu mươi phần dược lượng, chủ hỏa lô ở trung tâm chỉ còn lại có mười phân dược liệu!
Sáu mươi hỏa lô vừa xuất hiện, thần niệm phân chia, Sở Nam lập tức thổ huyết, máu tươi bắn vừa bắn tung tóe lên quy tắc hỏa diễm đã lập tức biến mất, cũng không phải là bị phần diệt, mà là giống như bị quy tắc hỏa diễm hấp thu. Nam tử áo trắng chứng kiến Sở Nam thổ huyết vốn nên cao hứng, bởi vì điều này chứng minh Sở Nam đã bị dồn vào bước đường cùng, không còn lối thoát. Thế nhưng không biết vì điều gì, nam tử áo trắng lại không cao hứng nổi, nội tâm dâng lên một loại cảm giác bất an.
- Ta không tin, hắn tuyệt đối không thể luyện thành!
Nam tử áo trắng cố gắng đè nén cảm giác bất an trong lòng xuống, hung hăng tự an ủi bản thân.
Mấy chục vạn võ giả, lúc bắt đầu vốn là đại bộ phận còn đang mải qua sát những vương quốc kia chém giết tỷ thí, nhưng hiện tại, ngoại trừ vương quốc tỷ thí bên ngoài ra, hầu hết tất cả mọi người đều tập trung chú ý lên đài cao trăm mét kia, ánh mắt đặt ở bên trên ngọn lửa hừng hực kia! Chứng kiến trên đài cao xuất hiện 90 hỏa lô, đột nhiên có người kinh hãi hô lên.
- Trời ạ, đến cùng ân nhân có bao nhiêu năng lượng. Những quy tắc hỏa diễm này đã duy trì suốt tám ngày, trong tám ngày chưa từng nghỉ ngơi qua một khắc, không ngờ vẫn còn có thể....
Bên trong lời nói của người này có hai tiếng ân nhân , hiển nhiên là biết ơn việc Sở Nam lúc trước cứu hắn khỏi vết nứt không gian. Thanh âm của hắn không lớn, nhưng bên trong khung cảnh yên tĩnh này lại cực kỳ vang dội, nam tử áo trắng vừa nghe xong lập tức nhất thanh nhị sở. Cảm giác bất an hắn vừa mới cố gắng đè nén xuống lập tức trỗi dậy.
- Đúng vậy, quy tắc hỏa diễm không tầm thương này đã được duy trì suốt tám ngày, rốt cục trong cơ thể hắn còn ẩn chứa bao nhiêu năng lượng?
Nam tử áo trắng chằm chằm vào ngọn lửa, hi vọng màu sắc của nó sẽ phai nhạt xuống, hoặc là bất chợt tắt một mảng lớn.
Nhưng mà chờ đợi hắn chỉ có thất vọng, bất quá trong lòng hắn vẫn vô cùng chắc chắn.
- Năng lượng nhiều hơn nữa thì có lợi ích gì? Năng lượng nhiều thì có thể luyện thành đan hay sao? Như vậy chẳng phải là sư tôn muốn luyện cái gì thì luyện hay sao?
Trong thể nội Sở Nam đến tột cùng có bao nhiêu năng lượng người biết không phải là đã bị chém giết thì cũng đã bị Sở Nam khống chế, hoặc giống như là Thần Thượng đã ẩn núp. Cho nên những tư liệu về hắn vẫn chưa bị lan truyền rộng rãi!
Một đầu tóc vàng không gió mà bay. Sở Nam ngồi bên trong ngọn lửa, chín mươi hỏa lô đồng thời phân tích, khóe miệng không ngừng rỉ máu. Một ngày sau đó, Sở Nam xác định có vấn đều chỉ có ba vị dược liệu.
Ngày cuối cùng....
Khi vầng thái dương bắt đầu nhô lên khỏi mặt biển tại đường chân trời phía xa xa, toàn bộ võ giả, bất kể là biết ơn Sở Nam hay là cừu hận Sở Nam đều bắt đầu đếm ngược, dùng canh giờ làm đơn vị!
Sở Nam nhìn thoáng qua vầng thái dương mọc lên từ phương đông, ánh mắt chăm chú, sau đó vùi đầu toàn tâm toàn ý vào việc phân tích!
Đã xác định được dược liệu, sư tình sẽ dễ làm hơn rất nhiều. Sa bàn trong đầu Sở Nam đã phân thành hai phương đối chiến, một bên là dược lượng nhiều, một bên là dược lượng ít, mỗi một phương lại có ba chi đội ngũ. Theo chém giết , ba vị dược trong hỏa lô kia cũng biến hóa kịch kiệt, không ngừng giảm bớt hoặc gia tăng, chín mươi hỏa lô cũng phân thành ba tổ, dược liệu từng lô cũng tăng dần hoặc giảm dần.
Mặt trời lên cao, ánh mắt trời nóng rát phủ xuống. Nam tử áo trắng đứng lên, khuôn mặt tràn ngập vẻ tươi cười, chỉ còn lại nửa này, hắn không cho rằng Sở Nam còn có cơ hội luyện chế thành công.
- Sư tôn, ngài xem đi. Xem ta như thế nào hung hăng dẫm nát người này dưới chân!
Trận chém giết thuộc về Sở Nam vô cùng thê thảm, nhưng bị thương không phải là hai bên đối chiến, mà chính là bản thân Sở Nam. Mái tóc Sở Nam càng thêm cuồng loạn, bất quá trận chiến đã tiếp cận đến bước cuối cùng.
Đêm tối phủ xuống, tiếng chuông giờ Tý đã từng bước từng bước đến gần!
Hầu như toàn bộ võ giả đều đã không ôm hi vọng. Nam tử áo trắng không chút nào che dầu ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, nhìn Sở Nam miệt thị.
- Trời tối, ngươi còn muốn dãy chết hay sao?
- Vội cái gì? Vẫn còn hơn hai canh giờ nữa cơ mà.
Sở Nam cười, 90 hỏa lô kéo theo tàn ảnh. Lập tức trong ngọn lửa chỉ còn lại có một!
Nam tử áo trắng cười lạnh một tiếng.
- Dãy chết mà thôi, hữu dụng hay sao!
Ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng nam tử áo trắng lại đang âm thầm suy sét.
- Không thể tưởng tượng được, ngươi lại có thể nhìn ra vấn đề trong đó. Nhưng mà nhìn ra thì cũng có lợi ích gì? Chỉ còn lại ba ngày, ta cũng không tin trong thời gian ba ngày ngươi có thể tìm ra đan phương chân chính của Trường Thanh Đan! Ba ngày sau, nhất định sẽ là tử kỳ của ngươi, phải là tử kỳ của ngươi! Ta muốn ngươi phải chịu vô tận khuất nhục mà chết, dám cùng Long Vũ Thiên Quốc đối đầu, tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đẹp!
Tâm tư của nam tử áo trắng Sở Nam vô cùng rõ ràng. Bất quá, hắn ngay cả liếc mắt nhìn cũng không thèm, trực tiếp xuất ra thêm hỏa lô, trong nháy mắt đã đạt tới ba mươi cái. Nếu muốn từng bước từng bước phân tích, phục hồi lại đan phương chân thật của Trường Thanh Đan, xác thực là khả năng không lớn. Một lần đã tốn mất ba canh giờ, thời gian ba ngày tuyệt đối không đủ.
Cho nên Sở Nam hung ác, đồng thời phân tích cả ba mươi hỏa lô!
Sở Nam không thể bắt đầu phân tích từng loại dược liệu, hiện tại hắn còn chưa đạt tới cảnh giới đó, hơn nữa Sở Nam tin tưởng nam tử áo trắng cũng sẽ không giở trò quỷ tại phương diện dược liệu, dù sao thì làm như vậy cũng quá lộ liễu. Theo suy đoán của Sở Nam, phân nửa khả năng nam tử áo trắng giở trò quỷ trên phương diện số lượng dược liệu, một vài dược liệu ít đi, một vài dược liệu nhiều thêm, khác nhau có thể khá lớn.
Ba mươi sáu loại dược vật loại nào cũng có thể nhiều loại nào cũng có thể ít. Nếu tính theo khả năng nay có lẽ phải có tới vài ngàn trường hợp, phân tích như vậy so với bản thân vận dụng Tâm Luyện Quyết luyện chế đan dược càng thêm hao tâm tổn trí hơn. Đồng dạng đây cũng là một trong những nguyên nhân nam tử áo trắng nhận định Sở Nam hẳn phải chết. Độ khó xác thực tương đối lớn, vẻn vẹn trong nháy mắt, sắc mặt Sở Nam đã xám như tro, nam tử áo trắng nhìn thấy vậy, tiếng cười lạnh lại càng lớn, Sở Nam mặc kệ, nội tâm đang âm thầm nhắc nhở.
- Vài vạn, mấy chục vạn, mấy trăm vạn kinh mạch ta còn có thể suy diễn ra há lại sợ vài ngàn khả năng này?
Ý niệm này vừa xuất hiện, trong đầu Sở Nam linh quang chợt lóe.
- Sa Bàn có thể suy diễn kinh mạch, suy diễn trận pháp, thậm chí là suy diễn vũ kỹ, vì sao lại không thể suy diễn thành phần đan dược?
Lập tức trong đầu Sở Nam hiện lên một bộ Sa Bàn, coi mỗi chủng đan dược trở thành binh , coi Trường Thanh Đan là trận, bắt đầu bài binh bố trận!
Làm như vậy, áp lực lên Sở Nam càng lớn. Nhưng điểm này cũng có mặt tốt, một bên phân tích một bên suy diễn, kết hợp cả hai, một khi không đúng, Sở Nam lập tức đình chỉ ngưng đan, như vậy có thể khiến cho không lãng phí dược liệu, có thể một lần nữa dung luyện, một lần nữa lợi dụng phân tích.
Thời gian thấm thoát như thoi đưa, kỳ hạn mười ngày chỉ còn thừa lại có hai ngày. Khuôn mặt Sở Nam đã trở nên vô cùng tiều tụy, nhưng hắn đã phát hiện ra ba dược vị có vấn đều, nhưng số lượng ít nhiều của mỗi loại dược thảo như thế nào hắn vẫn chưa thể suy diễn ra. Nhãn thần Sở Nam trở nên lãnh lệ, mục quang như kiếm.
- 60 lô, hiện lên cho ta!
Thoáng chốc, sáu mươi lô mang theo sáu mươi phần dược lượng, chủ hỏa lô ở trung tâm chỉ còn lại có mười phân dược liệu!
Sáu mươi hỏa lô vừa xuất hiện, thần niệm phân chia, Sở Nam lập tức thổ huyết, máu tươi bắn vừa bắn tung tóe lên quy tắc hỏa diễm đã lập tức biến mất, cũng không phải là bị phần diệt, mà là giống như bị quy tắc hỏa diễm hấp thu. Nam tử áo trắng chứng kiến Sở Nam thổ huyết vốn nên cao hứng, bởi vì điều này chứng minh Sở Nam đã bị dồn vào bước đường cùng, không còn lối thoát. Thế nhưng không biết vì điều gì, nam tử áo trắng lại không cao hứng nổi, nội tâm dâng lên một loại cảm giác bất an.
- Ta không tin, hắn tuyệt đối không thể luyện thành!
Nam tử áo trắng cố gắng đè nén cảm giác bất an trong lòng xuống, hung hăng tự an ủi bản thân.
Mấy chục vạn võ giả, lúc bắt đầu vốn là đại bộ phận còn đang mải qua sát những vương quốc kia chém giết tỷ thí, nhưng hiện tại, ngoại trừ vương quốc tỷ thí bên ngoài ra, hầu hết tất cả mọi người đều tập trung chú ý lên đài cao trăm mét kia, ánh mắt đặt ở bên trên ngọn lửa hừng hực kia! Chứng kiến trên đài cao xuất hiện 90 hỏa lô, đột nhiên có người kinh hãi hô lên.
- Trời ạ, đến cùng ân nhân có bao nhiêu năng lượng. Những quy tắc hỏa diễm này đã duy trì suốt tám ngày, trong tám ngày chưa từng nghỉ ngơi qua một khắc, không ngờ vẫn còn có thể....
Bên trong lời nói của người này có hai tiếng ân nhân , hiển nhiên là biết ơn việc Sở Nam lúc trước cứu hắn khỏi vết nứt không gian. Thanh âm của hắn không lớn, nhưng bên trong khung cảnh yên tĩnh này lại cực kỳ vang dội, nam tử áo trắng vừa nghe xong lập tức nhất thanh nhị sở. Cảm giác bất an hắn vừa mới cố gắng đè nén xuống lập tức trỗi dậy.
- Đúng vậy, quy tắc hỏa diễm không tầm thương này đã được duy trì suốt tám ngày, rốt cục trong cơ thể hắn còn ẩn chứa bao nhiêu năng lượng?
Nam tử áo trắng chằm chằm vào ngọn lửa, hi vọng màu sắc của nó sẽ phai nhạt xuống, hoặc là bất chợt tắt một mảng lớn.
Nhưng mà chờ đợi hắn chỉ có thất vọng, bất quá trong lòng hắn vẫn vô cùng chắc chắn.
- Năng lượng nhiều hơn nữa thì có lợi ích gì? Năng lượng nhiều thì có thể luyện thành đan hay sao? Như vậy chẳng phải là sư tôn muốn luyện cái gì thì luyện hay sao?
Trong thể nội Sở Nam đến tột cùng có bao nhiêu năng lượng người biết không phải là đã bị chém giết thì cũng đã bị Sở Nam khống chế, hoặc giống như là Thần Thượng đã ẩn núp. Cho nên những tư liệu về hắn vẫn chưa bị lan truyền rộng rãi!
Một đầu tóc vàng không gió mà bay. Sở Nam ngồi bên trong ngọn lửa, chín mươi hỏa lô đồng thời phân tích, khóe miệng không ngừng rỉ máu. Một ngày sau đó, Sở Nam xác định có vấn đều chỉ có ba vị dược liệu.
Ngày cuối cùng....
Khi vầng thái dương bắt đầu nhô lên khỏi mặt biển tại đường chân trời phía xa xa, toàn bộ võ giả, bất kể là biết ơn Sở Nam hay là cừu hận Sở Nam đều bắt đầu đếm ngược, dùng canh giờ làm đơn vị!
Sở Nam nhìn thoáng qua vầng thái dương mọc lên từ phương đông, ánh mắt chăm chú, sau đó vùi đầu toàn tâm toàn ý vào việc phân tích!
Đã xác định được dược liệu, sư tình sẽ dễ làm hơn rất nhiều. Sa bàn trong đầu Sở Nam đã phân thành hai phương đối chiến, một bên là dược lượng nhiều, một bên là dược lượng ít, mỗi một phương lại có ba chi đội ngũ. Theo chém giết , ba vị dược trong hỏa lô kia cũng biến hóa kịch kiệt, không ngừng giảm bớt hoặc gia tăng, chín mươi hỏa lô cũng phân thành ba tổ, dược liệu từng lô cũng tăng dần hoặc giảm dần.
Mặt trời lên cao, ánh mắt trời nóng rát phủ xuống. Nam tử áo trắng đứng lên, khuôn mặt tràn ngập vẻ tươi cười, chỉ còn lại nửa này, hắn không cho rằng Sở Nam còn có cơ hội luyện chế thành công.
- Sư tôn, ngài xem đi. Xem ta như thế nào hung hăng dẫm nát người này dưới chân!
Trận chém giết thuộc về Sở Nam vô cùng thê thảm, nhưng bị thương không phải là hai bên đối chiến, mà chính là bản thân Sở Nam. Mái tóc Sở Nam càng thêm cuồng loạn, bất quá trận chiến đã tiếp cận đến bước cuối cùng.
Đêm tối phủ xuống, tiếng chuông giờ Tý đã từng bước từng bước đến gần!
Hầu như toàn bộ võ giả đều đã không ôm hi vọng. Nam tử áo trắng không chút nào che dầu ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, nhìn Sở Nam miệt thị.
- Trời tối, ngươi còn muốn dãy chết hay sao?
- Vội cái gì? Vẫn còn hơn hai canh giờ nữa cơ mà.
Sở Nam cười, 90 hỏa lô kéo theo tàn ảnh. Lập tức trong ngọn lửa chỉ còn lại có một!
/2163
|