Tinh Thần trận dùng cốt đầu, Chân Vũ Trụ vân vân bố trí ra uy năng to lớn vô cùng. Tinh Thần trong đan điền có hay không có uy năng khủng bố như vậy Sở Nam thực không biết, cho nên, Sở Nam còn chuẩn bị một vài thủ đoạn khác, chính là Diệt Thiên Quyền, Hắc bạch ngư, Tu La Ngục cùng năng lượng thần bí kia dùng để công kích, một lần công kích là một lần làm Kim sắc thiểm điện suy yếu, từng bước từng bước đem nó mài cho đến chết.
Đương nhiên, cách làm như vậy phải bỏ ra một cái giá không nhỏ, đó chính là thương tổn do Thuỷ kiếp kia mang lại!
Bất quá, ngay lúc Sở Nam khởi động Tinh Thần trận thấy tinh quang loé lên, Sở Nam biết, trận đã thành, không cần phải bỏ ra đại giá gì nữa mà đủ sức từng bước từng bước mài chết Kim sắc thiểm điện rồi.
Quả nhiên, Tinh Thần trận phát ra uy năng khủng bố, Kim sắc thiểm điện trở thành khốn thú chờ ngày lên đĩa, bất luận là đánh trái hay phải đụng, tất cả đều không chút tác dụng, chỉ có thể thừa nhận công kích của Tinh Thần trận!
Kim sắc thiểm điện bắt đầu kịch liệt suy yếu, một phần năm biến thành một phần sáu. Kim sắc thiểm điện cảm giác được không ổn, sau đó nó cũng không vang lên tiếng ba ba hay xì xì gì nữa mà giống như tỉnh táo trước cái chết, hơi thở phát tán ra cũng băng hàn vô cùng!
Lôi âm trên bầu trời, cũng tạm thời biến mất.
Sở Nam biết Kim sắc thiểm điện sẽ không dễ dàng chịu thua như vậy, hắn cảm giác được trong cỗ băng hàn này chính là cừu hận thật sâu, Tinh Thần trận theo đó mà vận chuyển càng thêm nhanh hơn, thẳng muốn đem Kim sắc thiểm điện huỷ diệt. Mà cũng không hẳn vậy, hắn cảm giác được bộ phận Kim sắc thiểm điện bị Tinh Thần trận mài bớt đã bị đưa tới trong đan châu, bị Tử sắc thiển điện kia thôn phệ.
Hai lần hít thở sau.
Sau hai lần hít thở lạnh lẽo bầu trời đột nhiên oanh long long rền rĩ một trận, một trận rên rỉ, một trận tràn ngập tức giận, tràn ngập không cam lòng. Cùng lúc đó, Kim sắc thiểm điện trong Tinh Thần trận cũng mạnh mẽ bạo phát, điên cuồng va chạm với Tinh Thần trận mà phát ra chấn động không ngừng.
Dù như thế, Tinh Thần trận tịnh không có bị phá!
Kim sắc thiểm điện biến mất, tất thảy uy năng của nó đều bị Tử sắc thiểm điện thôn phệ, làm cho kích cỡ đám Tử sắc thiểm điện lớn ra xấp sỉ bằng ngón tay. Không cần nghi ngờ, Tử sắc thiểm điện đã mạnh hơn rồi!
Tử sắc thiểm điện trong đan điền Sở Nam du động không thôi, Sở Nam cảm giác được nó đang ăn mừng sau thắng lợi, có hưng phấn, có mừng rỡ...
Nhưng mà, thần sắc Sở Nam lại càng thêm ngưng trọng.
Đúng vậy, Kim sắc thiểm điện đã huỷ diệt nhưng mới chỉ là một đạo mà lại khiến hắn khổ cực như vậy, phải dùng tới toàn bộ bài tẩy cùng toàn lực mới có thể làm được như vậy, nếu như là hai đạo thì sao? Mười đạo thì thế nào? Một trăm một nghìn đạo?
Sở Nam mặc dù có xuất ra Thuỷ Tinh quan, chỉ sợ cũng khó tránh khỏi cái chết!
Lại nghĩ đến chuyện đã trải qua, cái thanh âm rống to kia, cái bàn tay khổng lồ kia, tại Đồ Đằng đại lục, Lôi Đình dùng tính mạng triệu hoán Lôi tổ, Sở Nam càng lúc càng tin tưởng, Lôi đình thiểm điện này hẳn là có thế giới thuộc riêng của mình. Sau lưng Tử sắc thiểm điện, sau lưng Kim sắc thiểm điện nói không chừng là một sinh mệnh gì đó, có khả năng là hung thú, cũng có khả năng là thực vật mà cũng có khả năng là người!
Bất kể là cái gì, những sinh mệnh này thả ra một đạo hay mười đạo tuyệt đối không phải là sự tình khó khăn, tựa như võ giả phóng thích ra nguyên lực của bản thân vậy. Sở Nam nhìn lên thương khung, hắn cảm giác được trong vô tận hư không kia có một địch nhân vô cùng cường đại đang chờ đợi hắn!
- Địch nhân?
Sở Nam nở một nụ cười.
- Xem ra ta không thể không trở nên mạnh mẽ hơn rồi! Ta muốn nhìn xem địch nhân là cái dạng gì đang đợi ta!
Sở Nam nói như thế là bởi vì hắn biết rõ, địch nhân ẩn trong hư không muốn tìm tới hắn hắn muốn tránh cũng tránh không được. Giống như Kim sắc thiểm điện thừa dịp Thuỷ kiếp mà đến, sau này hắn còn phải độ qua Kim kiếp, Thổ kiếp, Mộc kiếp thậm chí là các loại kiếp khác, những sự tình này đều là cơ hội.
Trừ phi, Sở Nam không độ kiếp nữa, như vậy hắn sẽ trầm luân, không thể tiến thêm một bước nào nữa, vậy mới có khả năng tránh né được. Nhưng mà, cái trừ phi này vĩnh viễn sẽ không có khả năng thành công, Sở Nam còn phải trở về cố hương, còn muốn tìm thấy hồng nhan, còn có ước hẹn kia nữa. Sở Nam không có lý do để trầm luân, mặc kệ áp lực bao nhiêu lớn, mặc kệ địch nhân cường đại tới nhường nào!
Nghịch ý, xông thẳng cửu thiên.
Cửu Võ chứng kiến đạo Kim sắc thiểm điện đánh lên thân hình Sở Nam xong, như phản xạ mà muốn ra tay nhưng hắn lại gắng nhịn xuống. Hắn biết rõ ít chuyện nhưng mà cũng không nhiều nhặn gì, là chỉ lờ mờ đoán ra được một điểm. Nhưng mà, một điểm này lại khiến hắn trở nên vô pháp bình tĩnh.
- Sở Nam, hết thảy phải xem chính ngươi rồi, ngươi sẽ không dễ dàng vẫn lạc đấy chứ?
Sau một lát Cửu Võ ngược lại muốn ra tay, nhưng hắn lại không dám ra tay, hắn đây không phải là trợ giúp Sở Nam mà là làm hại Sở Nam, chuyện này cùng với chuyện thả ra uy áp lúc trước là hoàn toàn bất đồng. Cửu Võ thầm nhủ trong lòng, một mực cho tới khi lôi âm biến mất, Sở Nam ngẩng đầu nhìn trời.
Chứng kiến cảnh này, Cửu Võ mặc dù không biết trong thể nội Sở Nam đã phát sinh chuyện gì nhưng hắn biết rõ, Sở Nam đã vượt qua rồi.
Sở Nam không có chết, vậy là đủ rồi.
Nhìn Sở Nam ngoại trừ Cửu Võ, Bạch Vô Nhan, Minh lão tổ cùng đám hung thú hoá hình ra thì còn có Cấm Vụ kia. Giờ phút này, hai cái vòng xoáy kia nhìn về phía Sở Nam một chút chuyển dời cũng không, giống như đang có một loại cảm xúc gì đó.
Nơi xa, đám người vây quanh khối thạch đầu có Cấm Vụ vờn quanh, chú ý lực của bọn hắn vẫn đặt lên phía trên khối thạch đầu, trên mặt nhìn không ra chút biểu lộ gì nhưng trong lòng lại đều chấn kinh, vậy mà lại có người dẫn hạ Thuỷ kiếp tại Vụ Cấm Hải, lại còn có Lôi đình thiểm điện. Đồng thời, trong nội tâm bọn hắn còn đủ loại bàn tính!
Người khác nghĩ như thế nào Sở Nam không biết, lúc này hắn chỉ đem chú ý lực đặt lên phía trên giọt nước Thuỷ kiếp kia. Lôi âm mặc dù biến mất nhưng mà hắc vân vẫn không có tán đi, vẫn còn bảo trì trạng thái vặn vẹo như lúc trước.
Ngay sát na Sở Nam huỷ diệt Kim sắc thiểm điện, Thuỷ kiếp đúng là run rẩy một trận. Sở Nam cười cười phát ra thanh âm:
- Bây giờ, không ai đến quấy nhiễu chúng ta rồi. Vậy ngươi nhìn xem, đến tột cùng là có thể hay không huỷ diệt ta, đem ta tịnh hoá!
Thuỷ kiếp cuồn cuộn mãnh liệt (giọt nước), Sở Nam ngoại trừ để Sinh mệnh lực liệu thương, để Ngũ Hành Nguyên Dịch cung cấp năng lượng ra thì không hề vận dụng tới loại năng lượng nào khác nữa, hắn chỉ tế ra Thuỷ pháp tắc của hắn mà hướng Thuỷ kiếp đánh tới.
Trên ý thức hải, giọt nước kia càng lúc càng nhỏ, nhưng bên trong đã xuất hiện gợn sóng.
Đã có kinh nghiệm độ quá Hoả kiếp, Sở Nam biết rõ đám gợn sóng này chính là hình thức hiển hiện của Thuỷ pháp tắc. Giờ phút này, Thuỷ kiếp đã chiếm được thượng phong, dù sao Sở Nam cùng với Kim sắc thiểm điện liều mạng, khiến cho hắn tiêu hao quá nhiều tinh lực.
Nhưng mà, Sở Nam chính là kẻ hung hãn không biết sợ chết, dùng nghịch thiên chi ý để Thuỷ pháp tắc gia tăng công kích. Mỗi một lần va chạm, giọt nước của hắn nhỏ đi một tia nhưng gợn sóng không chỉ nhiều thêm mà còn lộ xu thế càng thêm phức tạp.
- Ý bất tận, Thuỷ bất tận, Thuỷ kiếp, ngươi không diệt được ta, sớm muộn ngươi sẽ phải nghe lệnh ta. Cho nên, thần phục a!
Lời này của Sở Nam mười phần bá khí.
Cửu Võ nghe được Sở Nam nói vậy không khỏi cười khổ:
- Để Thuỷ kiếp thần phục, sợ là ngươi chính là đệ nhất nhân từ xưa đến nay rồi!
Đúng lúc này, Sở Nam đang ổn định thân hình lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hắc vân, chỉ thấy hắc vân kia lại bắt đầu trở nên vặn vẹo, tiếp đó lại một giọt Thuỷ kiếp rơi xuống...
Đương nhiên, cách làm như vậy phải bỏ ra một cái giá không nhỏ, đó chính là thương tổn do Thuỷ kiếp kia mang lại!
Bất quá, ngay lúc Sở Nam khởi động Tinh Thần trận thấy tinh quang loé lên, Sở Nam biết, trận đã thành, không cần phải bỏ ra đại giá gì nữa mà đủ sức từng bước từng bước mài chết Kim sắc thiểm điện rồi.
Quả nhiên, Tinh Thần trận phát ra uy năng khủng bố, Kim sắc thiểm điện trở thành khốn thú chờ ngày lên đĩa, bất luận là đánh trái hay phải đụng, tất cả đều không chút tác dụng, chỉ có thể thừa nhận công kích của Tinh Thần trận!
Kim sắc thiểm điện bắt đầu kịch liệt suy yếu, một phần năm biến thành một phần sáu. Kim sắc thiểm điện cảm giác được không ổn, sau đó nó cũng không vang lên tiếng ba ba hay xì xì gì nữa mà giống như tỉnh táo trước cái chết, hơi thở phát tán ra cũng băng hàn vô cùng!
Lôi âm trên bầu trời, cũng tạm thời biến mất.
Sở Nam biết Kim sắc thiểm điện sẽ không dễ dàng chịu thua như vậy, hắn cảm giác được trong cỗ băng hàn này chính là cừu hận thật sâu, Tinh Thần trận theo đó mà vận chuyển càng thêm nhanh hơn, thẳng muốn đem Kim sắc thiểm điện huỷ diệt. Mà cũng không hẳn vậy, hắn cảm giác được bộ phận Kim sắc thiểm điện bị Tinh Thần trận mài bớt đã bị đưa tới trong đan châu, bị Tử sắc thiển điện kia thôn phệ.
Hai lần hít thở sau.
Sau hai lần hít thở lạnh lẽo bầu trời đột nhiên oanh long long rền rĩ một trận, một trận rên rỉ, một trận tràn ngập tức giận, tràn ngập không cam lòng. Cùng lúc đó, Kim sắc thiểm điện trong Tinh Thần trận cũng mạnh mẽ bạo phát, điên cuồng va chạm với Tinh Thần trận mà phát ra chấn động không ngừng.
Dù như thế, Tinh Thần trận tịnh không có bị phá!
Kim sắc thiểm điện biến mất, tất thảy uy năng của nó đều bị Tử sắc thiểm điện thôn phệ, làm cho kích cỡ đám Tử sắc thiểm điện lớn ra xấp sỉ bằng ngón tay. Không cần nghi ngờ, Tử sắc thiểm điện đã mạnh hơn rồi!
Tử sắc thiểm điện trong đan điền Sở Nam du động không thôi, Sở Nam cảm giác được nó đang ăn mừng sau thắng lợi, có hưng phấn, có mừng rỡ...
Nhưng mà, thần sắc Sở Nam lại càng thêm ngưng trọng.
Đúng vậy, Kim sắc thiểm điện đã huỷ diệt nhưng mới chỉ là một đạo mà lại khiến hắn khổ cực như vậy, phải dùng tới toàn bộ bài tẩy cùng toàn lực mới có thể làm được như vậy, nếu như là hai đạo thì sao? Mười đạo thì thế nào? Một trăm một nghìn đạo?
Sở Nam mặc dù có xuất ra Thuỷ Tinh quan, chỉ sợ cũng khó tránh khỏi cái chết!
Lại nghĩ đến chuyện đã trải qua, cái thanh âm rống to kia, cái bàn tay khổng lồ kia, tại Đồ Đằng đại lục, Lôi Đình dùng tính mạng triệu hoán Lôi tổ, Sở Nam càng lúc càng tin tưởng, Lôi đình thiểm điện này hẳn là có thế giới thuộc riêng của mình. Sau lưng Tử sắc thiểm điện, sau lưng Kim sắc thiểm điện nói không chừng là một sinh mệnh gì đó, có khả năng là hung thú, cũng có khả năng là thực vật mà cũng có khả năng là người!
Bất kể là cái gì, những sinh mệnh này thả ra một đạo hay mười đạo tuyệt đối không phải là sự tình khó khăn, tựa như võ giả phóng thích ra nguyên lực của bản thân vậy. Sở Nam nhìn lên thương khung, hắn cảm giác được trong vô tận hư không kia có một địch nhân vô cùng cường đại đang chờ đợi hắn!
- Địch nhân?
Sở Nam nở một nụ cười.
- Xem ra ta không thể không trở nên mạnh mẽ hơn rồi! Ta muốn nhìn xem địch nhân là cái dạng gì đang đợi ta!
Sở Nam nói như thế là bởi vì hắn biết rõ, địch nhân ẩn trong hư không muốn tìm tới hắn hắn muốn tránh cũng tránh không được. Giống như Kim sắc thiểm điện thừa dịp Thuỷ kiếp mà đến, sau này hắn còn phải độ qua Kim kiếp, Thổ kiếp, Mộc kiếp thậm chí là các loại kiếp khác, những sự tình này đều là cơ hội.
Trừ phi, Sở Nam không độ kiếp nữa, như vậy hắn sẽ trầm luân, không thể tiến thêm một bước nào nữa, vậy mới có khả năng tránh né được. Nhưng mà, cái trừ phi này vĩnh viễn sẽ không có khả năng thành công, Sở Nam còn phải trở về cố hương, còn muốn tìm thấy hồng nhan, còn có ước hẹn kia nữa. Sở Nam không có lý do để trầm luân, mặc kệ áp lực bao nhiêu lớn, mặc kệ địch nhân cường đại tới nhường nào!
Nghịch ý, xông thẳng cửu thiên.
Cửu Võ chứng kiến đạo Kim sắc thiểm điện đánh lên thân hình Sở Nam xong, như phản xạ mà muốn ra tay nhưng hắn lại gắng nhịn xuống. Hắn biết rõ ít chuyện nhưng mà cũng không nhiều nhặn gì, là chỉ lờ mờ đoán ra được một điểm. Nhưng mà, một điểm này lại khiến hắn trở nên vô pháp bình tĩnh.
- Sở Nam, hết thảy phải xem chính ngươi rồi, ngươi sẽ không dễ dàng vẫn lạc đấy chứ?
Sau một lát Cửu Võ ngược lại muốn ra tay, nhưng hắn lại không dám ra tay, hắn đây không phải là trợ giúp Sở Nam mà là làm hại Sở Nam, chuyện này cùng với chuyện thả ra uy áp lúc trước là hoàn toàn bất đồng. Cửu Võ thầm nhủ trong lòng, một mực cho tới khi lôi âm biến mất, Sở Nam ngẩng đầu nhìn trời.
Chứng kiến cảnh này, Cửu Võ mặc dù không biết trong thể nội Sở Nam đã phát sinh chuyện gì nhưng hắn biết rõ, Sở Nam đã vượt qua rồi.
Sở Nam không có chết, vậy là đủ rồi.
Nhìn Sở Nam ngoại trừ Cửu Võ, Bạch Vô Nhan, Minh lão tổ cùng đám hung thú hoá hình ra thì còn có Cấm Vụ kia. Giờ phút này, hai cái vòng xoáy kia nhìn về phía Sở Nam một chút chuyển dời cũng không, giống như đang có một loại cảm xúc gì đó.
Nơi xa, đám người vây quanh khối thạch đầu có Cấm Vụ vờn quanh, chú ý lực của bọn hắn vẫn đặt lên phía trên khối thạch đầu, trên mặt nhìn không ra chút biểu lộ gì nhưng trong lòng lại đều chấn kinh, vậy mà lại có người dẫn hạ Thuỷ kiếp tại Vụ Cấm Hải, lại còn có Lôi đình thiểm điện. Đồng thời, trong nội tâm bọn hắn còn đủ loại bàn tính!
Người khác nghĩ như thế nào Sở Nam không biết, lúc này hắn chỉ đem chú ý lực đặt lên phía trên giọt nước Thuỷ kiếp kia. Lôi âm mặc dù biến mất nhưng mà hắc vân vẫn không có tán đi, vẫn còn bảo trì trạng thái vặn vẹo như lúc trước.
Ngay sát na Sở Nam huỷ diệt Kim sắc thiểm điện, Thuỷ kiếp đúng là run rẩy một trận. Sở Nam cười cười phát ra thanh âm:
- Bây giờ, không ai đến quấy nhiễu chúng ta rồi. Vậy ngươi nhìn xem, đến tột cùng là có thể hay không huỷ diệt ta, đem ta tịnh hoá!
Thuỷ kiếp cuồn cuộn mãnh liệt (giọt nước), Sở Nam ngoại trừ để Sinh mệnh lực liệu thương, để Ngũ Hành Nguyên Dịch cung cấp năng lượng ra thì không hề vận dụng tới loại năng lượng nào khác nữa, hắn chỉ tế ra Thuỷ pháp tắc của hắn mà hướng Thuỷ kiếp đánh tới.
Trên ý thức hải, giọt nước kia càng lúc càng nhỏ, nhưng bên trong đã xuất hiện gợn sóng.
Đã có kinh nghiệm độ quá Hoả kiếp, Sở Nam biết rõ đám gợn sóng này chính là hình thức hiển hiện của Thuỷ pháp tắc. Giờ phút này, Thuỷ kiếp đã chiếm được thượng phong, dù sao Sở Nam cùng với Kim sắc thiểm điện liều mạng, khiến cho hắn tiêu hao quá nhiều tinh lực.
Nhưng mà, Sở Nam chính là kẻ hung hãn không biết sợ chết, dùng nghịch thiên chi ý để Thuỷ pháp tắc gia tăng công kích. Mỗi một lần va chạm, giọt nước của hắn nhỏ đi một tia nhưng gợn sóng không chỉ nhiều thêm mà còn lộ xu thế càng thêm phức tạp.
- Ý bất tận, Thuỷ bất tận, Thuỷ kiếp, ngươi không diệt được ta, sớm muộn ngươi sẽ phải nghe lệnh ta. Cho nên, thần phục a!
Lời này của Sở Nam mười phần bá khí.
Cửu Võ nghe được Sở Nam nói vậy không khỏi cười khổ:
- Để Thuỷ kiếp thần phục, sợ là ngươi chính là đệ nhất nhân từ xưa đến nay rồi!
Đúng lúc này, Sở Nam đang ổn định thân hình lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hắc vân, chỉ thấy hắc vân kia lại bắt đầu trở nên vặn vẹo, tiếp đó lại một giọt Thuỷ kiếp rơi xuống...
/2163
|