Tiếng sói hú đó mọi người đều không thấy xa lạ gì.
Nếu nói rắn cũng biến thành động vật quần cư thì sói càng là động vật quần cư trong động vật quần cư rồi!
Quả nhiên, một tiếng hú vang lên, từ bốn phương tám hướng lập tức vang lên vô số tiếng hú khác, rồi đến những tiếng rầm rầm chạy trên mặt đất.
Lúc này muốn chạy là không thể nữa rồi. Trong bí cảnh rốt cuộc là thế nào chẳng ai biết được, chưa biết chừng chạy là càng rơi vào nguy hiểm hơn. Đó là lý do thứ nhất.
Thứ hai là bọn họ giờ đã mất đi trợ lực của sức mạnh Ngũ Hành, sao có thể chạy hơn được bầy sói?
Chỉ trong nháy mắt bầy sói đã vây kín lấy bọn Sở Nam. Nhìn bốn phía đều đen kịt, chỉ đếm quá cũng có đến năm sáu nghìn con. Đám sói này không khác gì với sói trên Thiên Võ Đại Lục, chỉ có điều lông của chúng tuyền một màu đen. Nhìn chúng chẳng có gì đặc biệt, nhưng có vụ rắn vừa rồi nên chẳng ai dám coi thường.
Sở Nam cũng từng gặp phải bầy sói, đó còn là mấy con Hỏa Giác Lang hắn gặp khi cùng Tử Mộng Nhi lén xuống Thần Khí Sơn vào Bách Uyên Tùng Lâm.
Con Hỏa Giác Lang đó so với năm sáu nghìn con sói này thì đúng là quá yếu.
- Cự Lực Viên, ngươi bảo vệ mọi người, ta ra gặp đám sói kia trước.
Sở Nam nói rồi tiến lên trước, sau một khoảng thời gian ở đây Sở Nam đã tỉnh lại khỏi sự kỳ dị của bí cảnh. Tuy không thể dùng được sức mạnh Ngũ Hành nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng nhiều tới Sở Nam. Nếu năng lượng Ngũ Hành bị phong bế thì còn nghiêm trọng, sức mạnh của hắn đến hiện nay phải mất rất nhiều thời gian mới hết, ngoài nhục thể cường hãn ra, nhân tố rất quan trọng nữa đó là Ngũ Hành Nguyên Dịch dồi dào.
Thậm chí, Sở Nam cho rằng đây là cơ hội lớn, chắc chắn trong bí cảnh sẽ có rủi ro, nhưng rủi ro sẽ đi cùng với cơ hội. Ngoài Cự Lực Viên ra, Sở Nam thực sự chưa từng nhìn thấy sức mạnh nào thuần túy như vậy, ngay Thiết Thương Hùng cũng phải dựa trên sức mạnh của Thổ.
- Có lẽ ở đây ta sẽ hiểu được sâu hơn về Lực Quyết.
Trong lúc Sở Nam nghĩ thì có mấy chục con sói lao tới. Chúng có thể nhảy lên, Sở Nam nhìn là hiểu ngay, hồi đó khi hắn nuốt Long Đan nhảy lên cũng tương tự. Đương nhiên Sở Nam hồi đó cũng không hiểu lại nhảy lên được cao như vậy.
Nhưng sau vài năm rèn luyện, lĩnh ngộ được thế nào là “Phong”, Sở Nam đã hiểu, đó là lợi dụng sức mạnh thay đổi dòng khí lưu ở xung quanh. Lúc này, mấy chục con soi kia đã tỏ hung uy lao tới Sở Nam.
Sở Nam không hề tránh né, mặc cho chúng nhảy lên người cắn xé.
Thân thể còn nặng hơn núi.
Mấy chục con sói nhảy lên người Sở Nam nhưng lại bị đánh bật ra ngoài, những chiếc răng nhọn hoắt của chúng cũng không thể cắm được vào người Sở Nam, mà ngược lại còn bị gãy hết, máu chảy đầy mõm.
Những con sói ngã ra đất thì sững sờ, những con khác thì nhìn Sở Nam gườm gươmg.
- Mỗi con sói này đều có khoảng mười vạn cân lực, hơn nữa khi răng cắn xuống cũng mang năng lượng tương đương với Thánh Khí thông thường.
Ngữ khí của Sở Nam đầy nặng nề
Không nói gì khác, chỉ riêng với kiến thức thông thường, sói không phải loài động vật đứng ở đỉnh chuỗi thức ăn, cùng lắm chỉ ở giữa. Chỉ ở giữa mà một nhát cắn tương đương với Thánh Khí thông thường, vậy nếu cao hơn thì sao?
Grào…
Lại một tiếng gầm nữa giống như mệnh lệnh, mấy chục con sói kia lùi về, rồi ba con sói lông đen đến nhức mắt lao tới Sở Nam. Hắn nhìn con sói vừa phát lệnh, màu lông của nó đen hơn, thể hình khá lớn, ngoài ra cũng không có gì đặc biệt.
- Không biết, Sinh Tử Quyết có tác dụng ở đây không!
Sở Nam nghĩ, rồi tung quyền đánh ba con sói kia tan thành bụi máu. Hắn nhảy lên không trung, Thiết Thương Hùng lập tức hô lên:
- Lão đại bay được?
- Không phải bay, chỉ là nhảy thôi.
Cửu Võ giải thích, trong đầu cũng có một suy nghĩ.
Trong lúc đó Sở Nam đã nhảy đến trước mặt con sói kia, hiển nhiên nó không nờ Sở Nam lại có thể làm vậy, nhưng khi Sở Nam tóm lấy cổ thì nó vẫn phát ra một đạo mệnh lệnh.
Việc khiến Sở Nam kinh ngạc đã xảy ra.
Không một con sói nào tới cứu viện cho con soi kia, năm sáu nghìn con sói toàn bộ lao về phía Cửu Võ, Cự Lực Viên gầm lên:
- Đến đúng lúc lắm!
Nói rồi hắn lại đấm từng con sói tan nát, sức mạnh của Cự Lực Viên quả nhiên không vừa.
Nhưng Cự Lực Viên chỉ có thể bảo vệ một hướng, còn công kích của bầy sói lại từ bốn phương tám hướng. Phong Vĩnh Thành thấy vậy, trong lòng kêu khổ, hắn chưa từng nghĩ, thân là Thiên Võ Thần mà lại có ngày trở thành đối tượng được bảo vệ!
Cửu Võ không chút do dự, bước ra, kiếm ý ngưng tụ chém bốn phía, miệng thì nói:
- Nhân cơ hội này rèn luyện kiếm ý để kiếm ý đại thành!
Tuy Cửu Võ có thể ngưng tụ kiếm ý để tấn công nhưng sự tiêu hao gấp trăm lần bên ngoài.
Thiết Thương Hùng cùng đi ra:
- Gia gia là Chiến Thần, lẽ nào mặc cho các ngươi ngông nghênh? Gia gia sẽ ăn thịt các ngươi!
Phong Vĩnh Thành thấy thế cũng bước ra.
Cực Tiên ánh mắt sắc lạnh, cũng bước ra.
Cốc Hy Đan lấy đan dược ra, nghĩ xem chúng nuốt phải đan dược sẽ ra sao.
Tiểu Nê Thu muốn hồi phục bản thể Tứ Trảo Hung Giao, ít ra cũng dọa được bọn sói này, nhưng rồi hắn bi ai nhận ra rằng mình không biến được.
Tiên Nguyệt không động đậy, nàng đang nghĩ:
- Bầy sói này nghe được âm thanh, chắc cũng sẽ bị tổn thương. Âm thanh, không chỉ có Thanh Âm Quy Tắc mới có khả năng công kích, năng lượng không dùng được thì không dùng nữa.
Rồi nàng đưa sáo lên miệng!
Sở Nam thấy thế, nói:
- Ta biết, nên làm vậy.
Rồi Sở Nam nghĩ đến Chiến Thần mà Thiết Thương Hùng nói, rồi lại nhớ lời Cửu Võ nói, không kìm được nghi hoặc:
- Côn Tử ở đâu? Trong tình hình này thì Thiết Thương Hùng làm sao hoàn thành sự biến đổi Chiến Thần được?
Con sói kia vẫn giãy giụa muốn thoát khỏi bàn tay Sở Nam, sức mạnh của nó không hề nhỏ, cựa mình cũng đến hai mươi vạn cân lực, nhưng đáng tiếc trước mặt Sở Nam thì quá kém.
- Vây Ngụy cứu Triêu, không ngờ các ngươi còn hiểu binh pháp!
Sở Nam quay lại nói, đồng thời nắm đấm giáng xuống con sói kia như vũ bão.
Hắn khống chế lực rất tốt, khiến con sói đau nhưng không khiến nó chết.
Ánh mắt con sói đó tràn ngập phẫn nộ.
- Sói, chắc cũng có tinh huyết nhỉ?
Sở Nam cười, rồi tiếp tục công kích, lấy tinh huyết của con sói đó
Nếu nói rắn cũng biến thành động vật quần cư thì sói càng là động vật quần cư trong động vật quần cư rồi!
Quả nhiên, một tiếng hú vang lên, từ bốn phương tám hướng lập tức vang lên vô số tiếng hú khác, rồi đến những tiếng rầm rầm chạy trên mặt đất.
Lúc này muốn chạy là không thể nữa rồi. Trong bí cảnh rốt cuộc là thế nào chẳng ai biết được, chưa biết chừng chạy là càng rơi vào nguy hiểm hơn. Đó là lý do thứ nhất.
Thứ hai là bọn họ giờ đã mất đi trợ lực của sức mạnh Ngũ Hành, sao có thể chạy hơn được bầy sói?
Chỉ trong nháy mắt bầy sói đã vây kín lấy bọn Sở Nam. Nhìn bốn phía đều đen kịt, chỉ đếm quá cũng có đến năm sáu nghìn con. Đám sói này không khác gì với sói trên Thiên Võ Đại Lục, chỉ có điều lông của chúng tuyền một màu đen. Nhìn chúng chẳng có gì đặc biệt, nhưng có vụ rắn vừa rồi nên chẳng ai dám coi thường.
Sở Nam cũng từng gặp phải bầy sói, đó còn là mấy con Hỏa Giác Lang hắn gặp khi cùng Tử Mộng Nhi lén xuống Thần Khí Sơn vào Bách Uyên Tùng Lâm.
Con Hỏa Giác Lang đó so với năm sáu nghìn con sói này thì đúng là quá yếu.
- Cự Lực Viên, ngươi bảo vệ mọi người, ta ra gặp đám sói kia trước.
Sở Nam nói rồi tiến lên trước, sau một khoảng thời gian ở đây Sở Nam đã tỉnh lại khỏi sự kỳ dị của bí cảnh. Tuy không thể dùng được sức mạnh Ngũ Hành nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng nhiều tới Sở Nam. Nếu năng lượng Ngũ Hành bị phong bế thì còn nghiêm trọng, sức mạnh của hắn đến hiện nay phải mất rất nhiều thời gian mới hết, ngoài nhục thể cường hãn ra, nhân tố rất quan trọng nữa đó là Ngũ Hành Nguyên Dịch dồi dào.
Thậm chí, Sở Nam cho rằng đây là cơ hội lớn, chắc chắn trong bí cảnh sẽ có rủi ro, nhưng rủi ro sẽ đi cùng với cơ hội. Ngoài Cự Lực Viên ra, Sở Nam thực sự chưa từng nhìn thấy sức mạnh nào thuần túy như vậy, ngay Thiết Thương Hùng cũng phải dựa trên sức mạnh của Thổ.
- Có lẽ ở đây ta sẽ hiểu được sâu hơn về Lực Quyết.
Trong lúc Sở Nam nghĩ thì có mấy chục con sói lao tới. Chúng có thể nhảy lên, Sở Nam nhìn là hiểu ngay, hồi đó khi hắn nuốt Long Đan nhảy lên cũng tương tự. Đương nhiên Sở Nam hồi đó cũng không hiểu lại nhảy lên được cao như vậy.
Nhưng sau vài năm rèn luyện, lĩnh ngộ được thế nào là “Phong”, Sở Nam đã hiểu, đó là lợi dụng sức mạnh thay đổi dòng khí lưu ở xung quanh. Lúc này, mấy chục con soi kia đã tỏ hung uy lao tới Sở Nam.
Sở Nam không hề tránh né, mặc cho chúng nhảy lên người cắn xé.
Thân thể còn nặng hơn núi.
Mấy chục con sói nhảy lên người Sở Nam nhưng lại bị đánh bật ra ngoài, những chiếc răng nhọn hoắt của chúng cũng không thể cắm được vào người Sở Nam, mà ngược lại còn bị gãy hết, máu chảy đầy mõm.
Những con sói ngã ra đất thì sững sờ, những con khác thì nhìn Sở Nam gườm gươmg.
- Mỗi con sói này đều có khoảng mười vạn cân lực, hơn nữa khi răng cắn xuống cũng mang năng lượng tương đương với Thánh Khí thông thường.
Ngữ khí của Sở Nam đầy nặng nề
Không nói gì khác, chỉ riêng với kiến thức thông thường, sói không phải loài động vật đứng ở đỉnh chuỗi thức ăn, cùng lắm chỉ ở giữa. Chỉ ở giữa mà một nhát cắn tương đương với Thánh Khí thông thường, vậy nếu cao hơn thì sao?
Grào…
Lại một tiếng gầm nữa giống như mệnh lệnh, mấy chục con sói kia lùi về, rồi ba con sói lông đen đến nhức mắt lao tới Sở Nam. Hắn nhìn con sói vừa phát lệnh, màu lông của nó đen hơn, thể hình khá lớn, ngoài ra cũng không có gì đặc biệt.
- Không biết, Sinh Tử Quyết có tác dụng ở đây không!
Sở Nam nghĩ, rồi tung quyền đánh ba con sói kia tan thành bụi máu. Hắn nhảy lên không trung, Thiết Thương Hùng lập tức hô lên:
- Lão đại bay được?
- Không phải bay, chỉ là nhảy thôi.
Cửu Võ giải thích, trong đầu cũng có một suy nghĩ.
Trong lúc đó Sở Nam đã nhảy đến trước mặt con sói kia, hiển nhiên nó không nờ Sở Nam lại có thể làm vậy, nhưng khi Sở Nam tóm lấy cổ thì nó vẫn phát ra một đạo mệnh lệnh.
Việc khiến Sở Nam kinh ngạc đã xảy ra.
Không một con sói nào tới cứu viện cho con soi kia, năm sáu nghìn con sói toàn bộ lao về phía Cửu Võ, Cự Lực Viên gầm lên:
- Đến đúng lúc lắm!
Nói rồi hắn lại đấm từng con sói tan nát, sức mạnh của Cự Lực Viên quả nhiên không vừa.
Nhưng Cự Lực Viên chỉ có thể bảo vệ một hướng, còn công kích của bầy sói lại từ bốn phương tám hướng. Phong Vĩnh Thành thấy vậy, trong lòng kêu khổ, hắn chưa từng nghĩ, thân là Thiên Võ Thần mà lại có ngày trở thành đối tượng được bảo vệ!
Cửu Võ không chút do dự, bước ra, kiếm ý ngưng tụ chém bốn phía, miệng thì nói:
- Nhân cơ hội này rèn luyện kiếm ý để kiếm ý đại thành!
Tuy Cửu Võ có thể ngưng tụ kiếm ý để tấn công nhưng sự tiêu hao gấp trăm lần bên ngoài.
Thiết Thương Hùng cùng đi ra:
- Gia gia là Chiến Thần, lẽ nào mặc cho các ngươi ngông nghênh? Gia gia sẽ ăn thịt các ngươi!
Phong Vĩnh Thành thấy thế cũng bước ra.
Cực Tiên ánh mắt sắc lạnh, cũng bước ra.
Cốc Hy Đan lấy đan dược ra, nghĩ xem chúng nuốt phải đan dược sẽ ra sao.
Tiểu Nê Thu muốn hồi phục bản thể Tứ Trảo Hung Giao, ít ra cũng dọa được bọn sói này, nhưng rồi hắn bi ai nhận ra rằng mình không biến được.
Tiên Nguyệt không động đậy, nàng đang nghĩ:
- Bầy sói này nghe được âm thanh, chắc cũng sẽ bị tổn thương. Âm thanh, không chỉ có Thanh Âm Quy Tắc mới có khả năng công kích, năng lượng không dùng được thì không dùng nữa.
Rồi nàng đưa sáo lên miệng!
Sở Nam thấy thế, nói:
- Ta biết, nên làm vậy.
Rồi Sở Nam nghĩ đến Chiến Thần mà Thiết Thương Hùng nói, rồi lại nhớ lời Cửu Võ nói, không kìm được nghi hoặc:
- Côn Tử ở đâu? Trong tình hình này thì Thiết Thương Hùng làm sao hoàn thành sự biến đổi Chiến Thần được?
Con sói kia vẫn giãy giụa muốn thoát khỏi bàn tay Sở Nam, sức mạnh của nó không hề nhỏ, cựa mình cũng đến hai mươi vạn cân lực, nhưng đáng tiếc trước mặt Sở Nam thì quá kém.
- Vây Ngụy cứu Triêu, không ngờ các ngươi còn hiểu binh pháp!
Sở Nam quay lại nói, đồng thời nắm đấm giáng xuống con sói kia như vũ bão.
Hắn khống chế lực rất tốt, khiến con sói đau nhưng không khiến nó chết.
Ánh mắt con sói đó tràn ngập phẫn nộ.
- Sói, chắc cũng có tinh huyết nhỉ?
Sở Nam cười, rồi tiếp tục công kích, lấy tinh huyết của con sói đó
/2163
|