Hành động của Thiết Thương Hùng khiến mọi người chú ý, ngay Cửu Võ với Sở Nam đang đập quyền ăn thề làm huynh đệ sinh tử cũng phải nhìn sang. Nhưng khác với ánh mắt khó hiểu của mọi người, ánh mắt Sở Nam lại là sự ngưng trọng.
Từ trước tới giờ Sở Nam chưa bao giờ coi việc Thiết Thương Hùng nói mình là Chiến Thần là trò đùa. Không chỉ Thiết Thương Hùng, ngay Thiên Long Hồn đã mất đi ký ức từng nói một cách khó hiểu rằng hắn là Hoàng Giả, Sở Nam cũng đối xử với hắn rất nghiêm túc.
Huống hồ trước đó trong cuộc chiến với niệm chủng, niệm chủng cũng đã nói rõ ràng, hắn đến để ngăn cản việc Thiết Thương Hùng trở thành Chiến Thần, để Chiến Thần hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.
Thực tế tình hình rốt cuộc là sao, đợi đến khi Thiết Thương Hùng đi vào sẽ biết.
Chỉ còn một bước nữa là Thiết Thương Hùng bước vào đầm nước.
Đột nhiên Thiết Thương Hùng dừng lại, nhưng trên người hắn lại phát ra một luồng dao động truyền vào trong nước. Vẻ mặt Thiết Thương Hùng vô cùng nghiêm túc, có nhiều hơn là một thứ chiến ý mạnh mẽ.
Thiết Thương Hùng bỗng nhún người nhảy vào đầm nước, rồi một cảnh tượng khiến mọi người kinh ngạc xuất hiện. Khi Thiết Thương Hùng phi thân nhảy lên thì nước trong đầm bỗng bắn thẳng lên không trung, giống như Sở Nam ở bên ngoài Tỏa Hải Không Bình lệnh cho nước biển bắn lên vậy. Nước bắn vào trong sơn động, để lộ ra một cái hố sâu không đáy.
Bình thường thì thần niệm của mọi người đã bắn xuống đáy sâu để thăm dò tình hình, nhưng trong bí cảnh Tỏa Hải Không Bình thì thần niệm không dùng được, vì thế chẳng ai biết được trong hố đó có gì.
Nhưng Thiết Thương Hùng đã nhảy xuống không do dự.
Sở Nam cũng nhún người nhảy, nói với mọi người:
- Mọi người ở đây đợi ta, Cự Lực Viên, bảo vệ họ!
Cửu Võ vốn định nhảy xuống cùng nhưng nghĩ tới thực lực hiện nay, ngoài việc gây thêm rắc rối cho Sở Nam thì chẳng giúp được gì. Vậy là hắn ngồi xuống tu luyện. Trong đầu hắn nhớ đi nhớ lại khoảnh khắc kiếm ý bị hủy diệt hoàn toàn, tăng cường cảm giác đó, để nó ăn sâu vào xương tủy, vào linh hồn, vào kiếm đạo mà cả đời hắn theo đuổi. Miệng không ngừng nhắc lại câu của Sở Nam “dục hỏa trùng sinh, phá đi làm lại, từ bỏ mọi thứ có thể từ bỏ, Kiếm Kiếp…”
Hố đen kia cũng không quá sâu, không bằng một phần nhỏ của chín vạn dặm phá đất lúc trước của bọn Sở Nam. Chỉ là xung quanh hố lan tỏa một thứ năng lượng cuồng bạo như muốn xé tan mọi thứ rơi vào đây.
Sau khi máu thịt trùng sinh, Sở Nam căn bản không sợ thứ năng lượng này, nhưng Thiết Thương Hùng thì khác, thân thể hắn đầy vết thương sâu đến tận xương. Sở Nam định ra tay bảo vệ nhưng nhớ đến những cảnh đó lại thôi.
Tốc độ rơi xuống cũng nhanh, một lúc sau Sở Nam và Thiết Thương Hùng rơi xuống đất, tuy là mặt đất rất thực nhưng Sở Nam lại chau mày. Trong bí cảnh Tỏa Hải Không Bình, ngay mặt đất, khe suối, cây cỏ tất cả đều có sức mạnh, nhưng Sở Nam vẫn cảm nhận được khí tức của đại địa. Còn ở đây đại địa chẳng có một chút khí tức nào cả.
- Vậy nghĩa là…
Sở Nam nghĩ ngợi, rồi tinh quang lóe lên:
- Đại địa ở đây toàn bộ do sức mạnh hóa thành!
Sức mạnh chí thuần, sức mạnh trở thành thực thể!
Sở Nam thật sự kinh ngạc, tuy hiện tại một đòn của hắn là năm nghìn vạn cân lực nhưng vẫn không thể biến sức mạnh thành thực thể, chứ đừng nói hình thành nên cả vùng đại địa như thế này.
Một thứ xung động truy cầu sức mạnh, thứ xung động muốn biến vùng đại địa này thành sức mạnh của mình dấy lên trong Sở Nam. Có điều hắn vẫn cố gắng kìm nén nó lại.
Sở dĩ làm vậy một là vì hắn không hề quen thuộc với nơi này, ai biết được sẽ dẫn đến tai họa gì, hai là vì hiện tại quan trọng nhất là Thiết Thương Hùng, ba là hắn muốn nhân cơ hội này rèn luyện tâm cảnh của mình!
Sở Nam nhìn về phía trước, cây thiết côn dài chín trượng chín thước chín tấc, rộng một trượng một thước một tấc mà Cấm Vụ nói đang đứng sừng sững trên không trung, không phải lơ lửng mà được nắm trong một cánh tay xương khổng lồ. Nhìn hình dạng bộ xương này thì đó chính là xương của một con Thiết Thương Hùng. Chỉ có điều bộ xương rất to, to gấp hàng trăm lần so với bản thể của Thiết Thương Hùng, còn to hớn cả bức tượng băng Thiết Thương Hùng mà Sở Nam nhìn thấy dưới Huyền Băng Sơn.
Phía sau bộ xương Thiết Thương Hùng là một gian phòng, chỉ một cái nhìn đầu tiên Sở Nam đã có cảm giác như nhìn thấy đại địa. Điều đó có nghĩa là gian phòng kia cũng được hình thành từ sức mạnh thực thể.
Hắn nhìn sang Thiết Thương Hùng, Thiết Thương Hùng muốn biến thành Chiến Thần không phải là dễ. Cấm Vụ từng nói, Thiết Thương Hùng phải trải qua khảo nghiệm của thiết côn.
- Thiết côn sẽ khảo nghiệm thế nào?
Đúng lúc đó, Thiết Thương Hùng hai mắt đã đỏ quạch đột nhiên rống lên một tiếng, nhổ ra ba ngụm máu tươi lên bộ xương rồi xông tới tấn công.
Máu tươi vừa chạm vào bộ xương thì nó đột nhiên động đậy, chỉ một cái động nhẽ đã khiến đất trời rung chuyển, tâm thần Sở Nam suýt chút nữa đã bị chấn nhiếp. Sau đó hắn thấy cây thiết côn giáng xuống người Thiết Thương Hùng.
Uy năng như vậy,làm sao Thiết Thương Hùng có thể chống đỡ. Hắn bị giáng thẳng xuống đất, hơi thở mệt nhọc, bộ xương lên tiếng:
- Ngươi vẫn chưa đủ tư cách!
Nói rồi bộ xương dùng hốc mắt không có con mắt bên trong nhìn lướt qua Sở Nam, sau đó lại trở về tư thế cũ.
Ánh nhìn đó của bộ xương khiến Sở Nam lập tức có cảm giác bị hắc động bao vây. Cảm giác này khiến Sở Nam giật mình, nhưng nó kích thích chiến ý khiến hắn muốn quyết chiến một trận, nhưng hắn đã nhẫn nhịn, vì đây là trận chiến của Thiết Thương Hùng.
Sở Nam thi triển Diệt Nguyên Minh Đằng trị thương cho Thiết Thương Hùng, trong lòng nghĩ ngợi:
- Trong gian phòng kia có thể là gì nhỉ?
Chốc lát Thiết Thương Hùng lại đứng dậy, lại xông lên tấn công không chút do dự, kết quả vẫn vậy, lại bị thiết côn giáng xuống cận kề cái chết.
Sau đó là lặp đi lặp lại vòng tuần hoàn, trị thương, chiến đấu, lại trị thương!
Thiết Thương Hùng dường như không biết mệt là gì!
Trong mắt Sở Nam lóe tinh quang, mỗi lần bộ xương giáng gậy xuống Thiết Thương Hùng đều một tư thế giống nhau. Ban đầu hắn nghĩ bộ xương chỉ đánh tùy ý, nhưng càng về sau hắn càng cảm thấy chiêu đó không tầm thường, có chứa một thứ gì đó hắn chưa từng biết đến!
Đồng thời lúc này, bên kia của Tỏa Hải Không Bình đã có thêm rất nhiều người đến.
Từ trước tới giờ Sở Nam chưa bao giờ coi việc Thiết Thương Hùng nói mình là Chiến Thần là trò đùa. Không chỉ Thiết Thương Hùng, ngay Thiên Long Hồn đã mất đi ký ức từng nói một cách khó hiểu rằng hắn là Hoàng Giả, Sở Nam cũng đối xử với hắn rất nghiêm túc.
Huống hồ trước đó trong cuộc chiến với niệm chủng, niệm chủng cũng đã nói rõ ràng, hắn đến để ngăn cản việc Thiết Thương Hùng trở thành Chiến Thần, để Chiến Thần hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.
Thực tế tình hình rốt cuộc là sao, đợi đến khi Thiết Thương Hùng đi vào sẽ biết.
Chỉ còn một bước nữa là Thiết Thương Hùng bước vào đầm nước.
Đột nhiên Thiết Thương Hùng dừng lại, nhưng trên người hắn lại phát ra một luồng dao động truyền vào trong nước. Vẻ mặt Thiết Thương Hùng vô cùng nghiêm túc, có nhiều hơn là một thứ chiến ý mạnh mẽ.
Thiết Thương Hùng bỗng nhún người nhảy vào đầm nước, rồi một cảnh tượng khiến mọi người kinh ngạc xuất hiện. Khi Thiết Thương Hùng phi thân nhảy lên thì nước trong đầm bỗng bắn thẳng lên không trung, giống như Sở Nam ở bên ngoài Tỏa Hải Không Bình lệnh cho nước biển bắn lên vậy. Nước bắn vào trong sơn động, để lộ ra một cái hố sâu không đáy.
Bình thường thì thần niệm của mọi người đã bắn xuống đáy sâu để thăm dò tình hình, nhưng trong bí cảnh Tỏa Hải Không Bình thì thần niệm không dùng được, vì thế chẳng ai biết được trong hố đó có gì.
Nhưng Thiết Thương Hùng đã nhảy xuống không do dự.
Sở Nam cũng nhún người nhảy, nói với mọi người:
- Mọi người ở đây đợi ta, Cự Lực Viên, bảo vệ họ!
Cửu Võ vốn định nhảy xuống cùng nhưng nghĩ tới thực lực hiện nay, ngoài việc gây thêm rắc rối cho Sở Nam thì chẳng giúp được gì. Vậy là hắn ngồi xuống tu luyện. Trong đầu hắn nhớ đi nhớ lại khoảnh khắc kiếm ý bị hủy diệt hoàn toàn, tăng cường cảm giác đó, để nó ăn sâu vào xương tủy, vào linh hồn, vào kiếm đạo mà cả đời hắn theo đuổi. Miệng không ngừng nhắc lại câu của Sở Nam “dục hỏa trùng sinh, phá đi làm lại, từ bỏ mọi thứ có thể từ bỏ, Kiếm Kiếp…”
Hố đen kia cũng không quá sâu, không bằng một phần nhỏ của chín vạn dặm phá đất lúc trước của bọn Sở Nam. Chỉ là xung quanh hố lan tỏa một thứ năng lượng cuồng bạo như muốn xé tan mọi thứ rơi vào đây.
Sau khi máu thịt trùng sinh, Sở Nam căn bản không sợ thứ năng lượng này, nhưng Thiết Thương Hùng thì khác, thân thể hắn đầy vết thương sâu đến tận xương. Sở Nam định ra tay bảo vệ nhưng nhớ đến những cảnh đó lại thôi.
Tốc độ rơi xuống cũng nhanh, một lúc sau Sở Nam và Thiết Thương Hùng rơi xuống đất, tuy là mặt đất rất thực nhưng Sở Nam lại chau mày. Trong bí cảnh Tỏa Hải Không Bình, ngay mặt đất, khe suối, cây cỏ tất cả đều có sức mạnh, nhưng Sở Nam vẫn cảm nhận được khí tức của đại địa. Còn ở đây đại địa chẳng có một chút khí tức nào cả.
- Vậy nghĩa là…
Sở Nam nghĩ ngợi, rồi tinh quang lóe lên:
- Đại địa ở đây toàn bộ do sức mạnh hóa thành!
Sức mạnh chí thuần, sức mạnh trở thành thực thể!
Sở Nam thật sự kinh ngạc, tuy hiện tại một đòn của hắn là năm nghìn vạn cân lực nhưng vẫn không thể biến sức mạnh thành thực thể, chứ đừng nói hình thành nên cả vùng đại địa như thế này.
Một thứ xung động truy cầu sức mạnh, thứ xung động muốn biến vùng đại địa này thành sức mạnh của mình dấy lên trong Sở Nam. Có điều hắn vẫn cố gắng kìm nén nó lại.
Sở dĩ làm vậy một là vì hắn không hề quen thuộc với nơi này, ai biết được sẽ dẫn đến tai họa gì, hai là vì hiện tại quan trọng nhất là Thiết Thương Hùng, ba là hắn muốn nhân cơ hội này rèn luyện tâm cảnh của mình!
Sở Nam nhìn về phía trước, cây thiết côn dài chín trượng chín thước chín tấc, rộng một trượng một thước một tấc mà Cấm Vụ nói đang đứng sừng sững trên không trung, không phải lơ lửng mà được nắm trong một cánh tay xương khổng lồ. Nhìn hình dạng bộ xương này thì đó chính là xương của một con Thiết Thương Hùng. Chỉ có điều bộ xương rất to, to gấp hàng trăm lần so với bản thể của Thiết Thương Hùng, còn to hớn cả bức tượng băng Thiết Thương Hùng mà Sở Nam nhìn thấy dưới Huyền Băng Sơn.
Phía sau bộ xương Thiết Thương Hùng là một gian phòng, chỉ một cái nhìn đầu tiên Sở Nam đã có cảm giác như nhìn thấy đại địa. Điều đó có nghĩa là gian phòng kia cũng được hình thành từ sức mạnh thực thể.
Hắn nhìn sang Thiết Thương Hùng, Thiết Thương Hùng muốn biến thành Chiến Thần không phải là dễ. Cấm Vụ từng nói, Thiết Thương Hùng phải trải qua khảo nghiệm của thiết côn.
- Thiết côn sẽ khảo nghiệm thế nào?
Đúng lúc đó, Thiết Thương Hùng hai mắt đã đỏ quạch đột nhiên rống lên một tiếng, nhổ ra ba ngụm máu tươi lên bộ xương rồi xông tới tấn công.
Máu tươi vừa chạm vào bộ xương thì nó đột nhiên động đậy, chỉ một cái động nhẽ đã khiến đất trời rung chuyển, tâm thần Sở Nam suýt chút nữa đã bị chấn nhiếp. Sau đó hắn thấy cây thiết côn giáng xuống người Thiết Thương Hùng.
Uy năng như vậy,làm sao Thiết Thương Hùng có thể chống đỡ. Hắn bị giáng thẳng xuống đất, hơi thở mệt nhọc, bộ xương lên tiếng:
- Ngươi vẫn chưa đủ tư cách!
Nói rồi bộ xương dùng hốc mắt không có con mắt bên trong nhìn lướt qua Sở Nam, sau đó lại trở về tư thế cũ.
Ánh nhìn đó của bộ xương khiến Sở Nam lập tức có cảm giác bị hắc động bao vây. Cảm giác này khiến Sở Nam giật mình, nhưng nó kích thích chiến ý khiến hắn muốn quyết chiến một trận, nhưng hắn đã nhẫn nhịn, vì đây là trận chiến của Thiết Thương Hùng.
Sở Nam thi triển Diệt Nguyên Minh Đằng trị thương cho Thiết Thương Hùng, trong lòng nghĩ ngợi:
- Trong gian phòng kia có thể là gì nhỉ?
Chốc lát Thiết Thương Hùng lại đứng dậy, lại xông lên tấn công không chút do dự, kết quả vẫn vậy, lại bị thiết côn giáng xuống cận kề cái chết.
Sau đó là lặp đi lặp lại vòng tuần hoàn, trị thương, chiến đấu, lại trị thương!
Thiết Thương Hùng dường như không biết mệt là gì!
Trong mắt Sở Nam lóe tinh quang, mỗi lần bộ xương giáng gậy xuống Thiết Thương Hùng đều một tư thế giống nhau. Ban đầu hắn nghĩ bộ xương chỉ đánh tùy ý, nhưng càng về sau hắn càng cảm thấy chiêu đó không tầm thường, có chứa một thứ gì đó hắn chưa từng biết đến!
Đồng thời lúc này, bên kia của Tỏa Hải Không Bình đã có thêm rất nhiều người đến.
/2163
|