- Suy diễn kinh mạch đệ thất chuyển ngược lại có thể cần dùng đến Tinh Thần trận, đáng tiếc Tinh Thần trận chỉ có sáu mươi khoả, nếu nhiều một chút, đệ thất chuyển có lẽ sớm suy diễn ra. Chỉ là, Tinh Thần trận này bổ sung như thế nào đây? Đã tìm được hai khối thú bì (da thú), liền không còn gặp qua...
Sở Nam như phản xạ mà nghĩ tới hình ảnh ngày đó Tinh Thần đồ như ẩn như hiện, đúng lúc này có ba gã võ giả phân biệt từ ba phương hướng tới gần Sở Nam. Ba gã võ giả đều khoá ánh mắt lên người Sở Nam, cẩn thận từng ly từng tý một, còn có đề phòng thật sâu.
Đề phòng, tự nhiên là có Sở Nam, tự nhiên là còn có kẻ khác nữa.
Lại coi ta như rác rưởi rồi, không biết kim y nhân kia có hay không cũng bị kẻ khác nhắm vào!
Sở Nam nghĩ thế.
Ở phía đông, tên võ giả trông có vẻ thư sinh yếu nhược nhẹ giọng nói ra:
- Hai vị đồng đạo, chúng ta trước liên thủ thu thập người này, sau tính đến vấn đề chi chác, thế nào?
Hai người khác nhìn nhau một cái, đồng thời nhẹ gật đầu.
Ba người hình thành liên minh tạm thời mà vây công lấy Sở Nam. Lúc ba người bọn hắn tiến vào phạm vi 1000m liền chứng kiến Sở Nam không chút phản ứng, lúc 500m vẫn không có phản ứng, 100m vẫn không có động tĩnh, lúc này ba người gan càng lúc càng lớn, tâm thần lại càng trở nên buông lỏng. Nhưng mà, ba người không có buông lỏng cảnh giác.
Liếc nhau một cái, ba người chuẩn bị xuất thủ công kích...
Ngay lúc năng lượng mãnh liệt nhất, hướng Sở Nam phô thiên cái địa oanh kích xuống thì Sở Nam lại nói ra:
- Đem trữ vật yêu đái, giới chỉ, ... đều giao ra đây, sau đó, cút!
Thanh âm đột nhiên của Sở Nam khiến cho ba người sợ hãi kêu lên, một cỗ xúc động muốn quay người bỏ chạy từ trong nội tâm cuồn cuộn bốc lên. Bọn hắn tinh tường tràng chém giết lúc trước tạo ra oanh động như thế nào!
Bất quá, vừa mới chuyển thân thì tên võ giả văn nhược kia lại vừa cười vừa nói:
- Các hạ, chúng ta chỉ thuận đường mà đến, không khéo gặp nhau, không biết có cái gì có thể giúp các hạ được không? Xem thương thế của các hạ như thế, có lẽ là rất nặng a...
- Như lúc đầu, giờ bỏ lại thêm một cánh tay, liền có thể cút.
Thanh âm của tên kia trở nên trì trệ, lạnh nhạt nói:
- Các hạ, ngươi cho rằng chỉ bằng hai câu nói là có thể lường gạt được chúng ta sao?
- Lưu lại hai cánh tay!
Võ giả ở phía tây mạnh mẽ quát:
- Chớ cùng hắn nhiều lời, phải hay không thử một lần liền biết rồi!
- Hai tay hai chân!
- Đi chết đi!
Ba người lần nữa thi triển công kích, lúc này đây đều là đại sát chiêu của bọn hắn.
Thanh âm của Sở Nam lần nữa vang lên:
- Hảo tâm đề tỉnh các ngươi các ngươi lại không đi, vậy thì không trách ta được rồi, về sau, mạng của các ngươi là của ta.
- Muốn mạng của lão tử, ngươi còn chưa đủ tư cách!
Mãng hán ở phía bắc lớn tiếng quát lên, âm tiết cương mãnh rơi xuống hắn liền cảm giác được máu huyết của mình bắt đầu chấn động kịch liệt, phảng phất như muốn từ lỗ chân lông thoát ra vậy, không chỉ hắn mà còn hai tên còn lại cũng đồng dạng như thế.
Trong lòng ba người cảm thấy bất an, rất là chấn động, mãng hán gầm lên:
- Đây đến cùng là tà pháp gì, nói mau!
Võ giả văn nhược lại nhíu chặt mày lại, giống như nhớ tới điều gì đó.
- Các ngươi không đi, ta cũng không có biện pháp.
Thanh âm nhàn nhạt của Sở Nam vang lên, thân thể của hắn tuy không thể động đậy được nhưng mà khống chế huyết sắc tinh thể vẫn còn rất dễ dàng.
- Dùng thực lực của các ngươi lúc này, có thể phát huy ra được hai thành thực lực sao?
Vừa hỏi xong, võ giả văn nhược kia liền thét lên một tiếng kinh ngạc:
- Huyết Ma tộc, đây chính là thiên phú dị bẩm của Huyết Ma tộc...
Văn nhược võ giả rống lên như vậy khiến cho hai người khác phải giật mình, Sở Nam sinh lòng nghi hoặc:
Huyết Ma tộc co đầu rút cổ ở Huyết Ma đại lục, theo như lời bọn hắn, nếu không phải Thần Khí phái phát hiện ra đạo Không gian liệt phùng kia thì bọn hắn không có đi ra khỏi Huyết Ma đại lục. Nhưng mà, lại có nhiều người biết rõ như vậy, rõ ràng là lúc trước phi thường nổi danh...
Sở Nam nghĩ tới lời Pháp Phàm, Huyết Ma đại lục chính là một cái nhà tù.
Huyết Ma tộc có hay không tồn tại ở nhiều đại lục? Mà Huyết Ma đại lục chỉ là một cái trong số đó? Xem ra, phải sưu tầm tin tức về Huyết Ma tộc rồi.
Mãng hán kia lại hét lớn:
- Hai thành thực lực, hai thành cũng đã đủ bằm ngươi rồi, lão tử giết ngươi, xem ngươi còn có thể hay không khống chết máu huyết của ta!
Dứt lời, mãng hán đã tế ra pháp bảo, hai người còn lại cũng đồng dạng như thế, dùng pháp bảo đánh tới.
Sở Nam khống chế thần niệm, lập tức hoạ ra ba cái Bạo Phù Văn.
Ba gã võ giả chỉ cảm thấy một hồi thần niệm chấn động, theo sau đó là ba tiếng nổ liên tiếp truyền ra.
Ba người sững sờ, bất an trong nội tâm bộc phát lên, văn nhược võ giả quát:
- Cùng tiến lên, hắn chỉ là một người vô pháp cử động khẳng định không phải đối thủ của ba người chúng ta, hơn nữa hôm nay chúng ta đã động tới hắn, chờ hắn khôi phục lại chúng ta khẳng định trốn không thoát, nhất định thừa dịp hắn bệnh mà lấy mạng hắn, vậy mới có thể thu được bảo bối trên người hắn.
Hai người khác nghe xong liền thấy có lý, lập tức không thèm quan tâm mà vọt tới.
Sở Nam nhàn nhạt nói ra:
- Các ngươi đã không cam lòng vậy thì hưởng thụ một chầu đại tiệc đi a!
Theo tiếng nói, thần niệm phân ra ba đạo, đồng thời hoạ ra ba cái Bạo Phù Văn.
Rầm rầm rầm rầm rầm...
Tiếng nổ liên tiếp vang lên, ba người bị nổ tới một điểm phát cáu cũng không, nếu bọn hắn thực lực còn đầy đủ tự nhiên sẽ có biện pháp ứng phó tất cả, nhưng bây giờ dưới song trọng suy yếu, chỉ có thể liều mạng chống cự.
Sở Nam hoạ phù tới cao hứng, nhớ tới hình ảnh trước kia dùng Phân Niệm Quyết luyện đan hắn lập tức lấy ba người này ra làm chuột bạch, thần niệm theo ba đạo dần tăng lên, mấy chục lần hít thở sau liền gia tăng tới mười đạo!
Một phút đồng hồ sau, ba mươi đạo!
Một lần hoạ phù chính là ba mươi cái Bạo Phù Văn, bất quá đúng lúc này Sở Nam cảm thấy áp lực, một cái đến từ khống chế. Mặc dù có được kinh nghiệm một lúc luyện ra mấy trăm lô đan dược nhưng mà một lúc hoạ mấy cái Phù văn lại có chút cố hết sức. Tiếp đó chính là tinh thần lực, cùng một lúc vẽ ra ba mươi cái Bạo Phù Văn tinh thần lực tiêu hao so với vẽ từng cái một còn muốn lớn hơn gấp mười lần.
Tuy cảm giác có chút cố sức nhưng mà Sở Nam lại vui mừng vô cùng, bởi vì hắn tin tưởng đó chính phương pháp rèn luyện tinh thần lực. Trước giờ hắn vẫn chỉ dựa vào đủ loại kỳ ngộ giúp tăng trưởng tinh thần lực, nhưng mà kỳ ngộ không phải lúc nào cũng gặp được, hiện tại đã có được phương pháp rèn luyện, mà lại còn là tuỳ thời tuỳ chỗ đều dùng được.
Lực lượng, áp súc mười đợt lực lượng uy lực bạo tăng. Vậy ba mươi cái Bạo Phù Văn này nếu cùng chồng chất một chỗ, đồng thời bộc phát uy lực sẽ như thế nào?
Đúng lúc này Sở Nam lại chìm đắm vào thế giới riêng của mình, hắn hoàn toàn đã quên mất ba tên võ giả kia!
Sở Nam đem từng cái Bạo Phù Văn chồng chất một chỗ, thời điểm ba cái phù văn chồng chất liền dẫn tới khống chế không kịp mà phát nổ, mày kiếm Sở Nam nhướng lên.
Bài xích? Như thế nào mới có thể triệt tiêu bài xích giữa chúng đây?
Tại thời điểm Sở Nam suy tư thì tên võ giả kia lại kêu lên thảm thiết, cũng không còn cái gì ham muốt đoạt bảo, chuẩn bị trả đại giá mà lui lại. Đúng lúc này, cách đó không xa, một đạo thanh âm đầy lo lắng truyền đến:
- Lão đại, ta đến rồi!
Sở Nam như phản xạ mà nghĩ tới hình ảnh ngày đó Tinh Thần đồ như ẩn như hiện, đúng lúc này có ba gã võ giả phân biệt từ ba phương hướng tới gần Sở Nam. Ba gã võ giả đều khoá ánh mắt lên người Sở Nam, cẩn thận từng ly từng tý một, còn có đề phòng thật sâu.
Đề phòng, tự nhiên là có Sở Nam, tự nhiên là còn có kẻ khác nữa.
Lại coi ta như rác rưởi rồi, không biết kim y nhân kia có hay không cũng bị kẻ khác nhắm vào!
Sở Nam nghĩ thế.
Ở phía đông, tên võ giả trông có vẻ thư sinh yếu nhược nhẹ giọng nói ra:
- Hai vị đồng đạo, chúng ta trước liên thủ thu thập người này, sau tính đến vấn đề chi chác, thế nào?
Hai người khác nhìn nhau một cái, đồng thời nhẹ gật đầu.
Ba người hình thành liên minh tạm thời mà vây công lấy Sở Nam. Lúc ba người bọn hắn tiến vào phạm vi 1000m liền chứng kiến Sở Nam không chút phản ứng, lúc 500m vẫn không có phản ứng, 100m vẫn không có động tĩnh, lúc này ba người gan càng lúc càng lớn, tâm thần lại càng trở nên buông lỏng. Nhưng mà, ba người không có buông lỏng cảnh giác.
Liếc nhau một cái, ba người chuẩn bị xuất thủ công kích...
Ngay lúc năng lượng mãnh liệt nhất, hướng Sở Nam phô thiên cái địa oanh kích xuống thì Sở Nam lại nói ra:
- Đem trữ vật yêu đái, giới chỉ, ... đều giao ra đây, sau đó, cút!
Thanh âm đột nhiên của Sở Nam khiến cho ba người sợ hãi kêu lên, một cỗ xúc động muốn quay người bỏ chạy từ trong nội tâm cuồn cuộn bốc lên. Bọn hắn tinh tường tràng chém giết lúc trước tạo ra oanh động như thế nào!
Bất quá, vừa mới chuyển thân thì tên võ giả văn nhược kia lại vừa cười vừa nói:
- Các hạ, chúng ta chỉ thuận đường mà đến, không khéo gặp nhau, không biết có cái gì có thể giúp các hạ được không? Xem thương thế của các hạ như thế, có lẽ là rất nặng a...
- Như lúc đầu, giờ bỏ lại thêm một cánh tay, liền có thể cút.
Thanh âm của tên kia trở nên trì trệ, lạnh nhạt nói:
- Các hạ, ngươi cho rằng chỉ bằng hai câu nói là có thể lường gạt được chúng ta sao?
- Lưu lại hai cánh tay!
Võ giả ở phía tây mạnh mẽ quát:
- Chớ cùng hắn nhiều lời, phải hay không thử một lần liền biết rồi!
- Hai tay hai chân!
- Đi chết đi!
Ba người lần nữa thi triển công kích, lúc này đây đều là đại sát chiêu của bọn hắn.
Thanh âm của Sở Nam lần nữa vang lên:
- Hảo tâm đề tỉnh các ngươi các ngươi lại không đi, vậy thì không trách ta được rồi, về sau, mạng của các ngươi là của ta.
- Muốn mạng của lão tử, ngươi còn chưa đủ tư cách!
Mãng hán ở phía bắc lớn tiếng quát lên, âm tiết cương mãnh rơi xuống hắn liền cảm giác được máu huyết của mình bắt đầu chấn động kịch liệt, phảng phất như muốn từ lỗ chân lông thoát ra vậy, không chỉ hắn mà còn hai tên còn lại cũng đồng dạng như thế.
Trong lòng ba người cảm thấy bất an, rất là chấn động, mãng hán gầm lên:
- Đây đến cùng là tà pháp gì, nói mau!
Võ giả văn nhược lại nhíu chặt mày lại, giống như nhớ tới điều gì đó.
- Các ngươi không đi, ta cũng không có biện pháp.
Thanh âm nhàn nhạt của Sở Nam vang lên, thân thể của hắn tuy không thể động đậy được nhưng mà khống chế huyết sắc tinh thể vẫn còn rất dễ dàng.
- Dùng thực lực của các ngươi lúc này, có thể phát huy ra được hai thành thực lực sao?
Vừa hỏi xong, võ giả văn nhược kia liền thét lên một tiếng kinh ngạc:
- Huyết Ma tộc, đây chính là thiên phú dị bẩm của Huyết Ma tộc...
Văn nhược võ giả rống lên như vậy khiến cho hai người khác phải giật mình, Sở Nam sinh lòng nghi hoặc:
Huyết Ma tộc co đầu rút cổ ở Huyết Ma đại lục, theo như lời bọn hắn, nếu không phải Thần Khí phái phát hiện ra đạo Không gian liệt phùng kia thì bọn hắn không có đi ra khỏi Huyết Ma đại lục. Nhưng mà, lại có nhiều người biết rõ như vậy, rõ ràng là lúc trước phi thường nổi danh...
Sở Nam nghĩ tới lời Pháp Phàm, Huyết Ma đại lục chính là một cái nhà tù.
Huyết Ma tộc có hay không tồn tại ở nhiều đại lục? Mà Huyết Ma đại lục chỉ là một cái trong số đó? Xem ra, phải sưu tầm tin tức về Huyết Ma tộc rồi.
Mãng hán kia lại hét lớn:
- Hai thành thực lực, hai thành cũng đã đủ bằm ngươi rồi, lão tử giết ngươi, xem ngươi còn có thể hay không khống chết máu huyết của ta!
Dứt lời, mãng hán đã tế ra pháp bảo, hai người còn lại cũng đồng dạng như thế, dùng pháp bảo đánh tới.
Sở Nam khống chế thần niệm, lập tức hoạ ra ba cái Bạo Phù Văn.
Ba gã võ giả chỉ cảm thấy một hồi thần niệm chấn động, theo sau đó là ba tiếng nổ liên tiếp truyền ra.
Ba người sững sờ, bất an trong nội tâm bộc phát lên, văn nhược võ giả quát:
- Cùng tiến lên, hắn chỉ là một người vô pháp cử động khẳng định không phải đối thủ của ba người chúng ta, hơn nữa hôm nay chúng ta đã động tới hắn, chờ hắn khôi phục lại chúng ta khẳng định trốn không thoát, nhất định thừa dịp hắn bệnh mà lấy mạng hắn, vậy mới có thể thu được bảo bối trên người hắn.
Hai người khác nghe xong liền thấy có lý, lập tức không thèm quan tâm mà vọt tới.
Sở Nam nhàn nhạt nói ra:
- Các ngươi đã không cam lòng vậy thì hưởng thụ một chầu đại tiệc đi a!
Theo tiếng nói, thần niệm phân ra ba đạo, đồng thời hoạ ra ba cái Bạo Phù Văn.
Rầm rầm rầm rầm rầm...
Tiếng nổ liên tiếp vang lên, ba người bị nổ tới một điểm phát cáu cũng không, nếu bọn hắn thực lực còn đầy đủ tự nhiên sẽ có biện pháp ứng phó tất cả, nhưng bây giờ dưới song trọng suy yếu, chỉ có thể liều mạng chống cự.
Sở Nam hoạ phù tới cao hứng, nhớ tới hình ảnh trước kia dùng Phân Niệm Quyết luyện đan hắn lập tức lấy ba người này ra làm chuột bạch, thần niệm theo ba đạo dần tăng lên, mấy chục lần hít thở sau liền gia tăng tới mười đạo!
Một phút đồng hồ sau, ba mươi đạo!
Một lần hoạ phù chính là ba mươi cái Bạo Phù Văn, bất quá đúng lúc này Sở Nam cảm thấy áp lực, một cái đến từ khống chế. Mặc dù có được kinh nghiệm một lúc luyện ra mấy trăm lô đan dược nhưng mà một lúc hoạ mấy cái Phù văn lại có chút cố hết sức. Tiếp đó chính là tinh thần lực, cùng một lúc vẽ ra ba mươi cái Bạo Phù Văn tinh thần lực tiêu hao so với vẽ từng cái một còn muốn lớn hơn gấp mười lần.
Tuy cảm giác có chút cố sức nhưng mà Sở Nam lại vui mừng vô cùng, bởi vì hắn tin tưởng đó chính phương pháp rèn luyện tinh thần lực. Trước giờ hắn vẫn chỉ dựa vào đủ loại kỳ ngộ giúp tăng trưởng tinh thần lực, nhưng mà kỳ ngộ không phải lúc nào cũng gặp được, hiện tại đã có được phương pháp rèn luyện, mà lại còn là tuỳ thời tuỳ chỗ đều dùng được.
Lực lượng, áp súc mười đợt lực lượng uy lực bạo tăng. Vậy ba mươi cái Bạo Phù Văn này nếu cùng chồng chất một chỗ, đồng thời bộc phát uy lực sẽ như thế nào?
Đúng lúc này Sở Nam lại chìm đắm vào thế giới riêng của mình, hắn hoàn toàn đã quên mất ba tên võ giả kia!
Sở Nam đem từng cái Bạo Phù Văn chồng chất một chỗ, thời điểm ba cái phù văn chồng chất liền dẫn tới khống chế không kịp mà phát nổ, mày kiếm Sở Nam nhướng lên.
Bài xích? Như thế nào mới có thể triệt tiêu bài xích giữa chúng đây?
Tại thời điểm Sở Nam suy tư thì tên võ giả kia lại kêu lên thảm thiết, cũng không còn cái gì ham muốt đoạt bảo, chuẩn bị trả đại giá mà lui lại. Đúng lúc này, cách đó không xa, một đạo thanh âm đầy lo lắng truyền đến:
- Lão đại, ta đến rồi!
/2163
|