Hắc động bị trì trệ, uy năng giảm xuống một cách sâu sắc, lại bị lưới năng lượng phần mộ bao phủ, chỉ có thể bị Trận chi nghịch hồn cắn nuốt. Tuy nhiên, hắc động lại kiệt lực giãy dụa, có lẽ bởi vì chín cái Hắc Ảnh cùng lưới năng lượng phần mộ quá mức cường hãn cho nên hắc động trở thành cá trên thớt, tuỳ ý để cho Trận chi nghịch hồn cắn xé.
Trận chi nghịch hồn rất nhanh trở nên mạnh mẽ, nó cắn nuốt đã không chỉ có hắc động mà còn có năng lượng của phần mộ!
Tiêu Thiên tháp phản kháng càng ngày càng yếu, thế cục thoạt nhìn chuyển biến có phần tốt đẹp nhưng Sở Nam lại không dám buông lỏng chút nào, trong tích tắc, sinh tử nghịch chuyển hắn đã kinh qua không ít lần. Đồng thời, cái hắc động kia lại mang đến cho Sở Nam khiếp sợ.
Trong nhận thức của hắn, hắc động chính là cường đại không gì sánh kịp, vô luận là Thương khung vô tận hắc động đều có thể xuyên qua, nhưng bây giờ hết thảy lại thuyết minh rằng, hắc động cũng không phải là vô địch.
Có lẽ trên đời này vĩnh viễn không có thứ gì tồn tại vô địch, một vật khắc một vật!
Lúc Sở Nam thầm nghĩ, bóng dáng của sợi vật chất cường đại kia chợt hiện lên trong suy nghĩ.
Không biết cái gì có thể khắc chế sợi vật chất cường đại kia...
Ý niệm chợt loé, Sở Nam tập trung tinh thần nghĩ đến phiến hư không đã chuyển hoá thành những loại thảo được kia, giống như lúc lấy được Huyết Tiên Tần Hoàn, Sở Nam muốn từ trong đó lấy ra được một ít thảo dược tương xứng với những thảo dược lấy được trong bảo tàng Trận tông.
Linh thảo, tự nhiên là dùng để luyện đan rồi.
Sở Nam có suy nghĩ lớn mật, đợi bản thân thoát khỏi nguy hiểm hắn liền luyện chế một ít đan dược, không chỉ đơn thuần tự phục dụng lấy mà như ý nghĩ lúc còn ở Thiên Võ điện, luyện ra đan dược có thể kích nổ như pháp bảo.
Tuy rằng đan dược có thể kích nổ hắn chưa nghiên cứu quá thuần thục nhưng bây giờ lại không còn biện pháp gì khác, mỗi loại khả năng đều là một tia hi vọng đều có thể giúp hắn gia tăng tỉ lệ tìm được đường sống trong chỗ chết.
Làm như thế, là vì Sở Nam muốn mở ra một con đường, không muốn rơi vào trong tay đám người kia!
Hắc động càng ngày càng nhỏ, chậm rãi Trận chi nghịch hồn truyền đến cho Sở Nam một tin tức có quan hệ tới Trận tông. Sở Nam đem tin tức ghi nhớ lại, hắn nghĩ tới một vấn đề:
Trận tông truyền thừa, đây là truyền cho Trận chi nghịch hồn hay là truyền cho ta?
Vấn đề này Sở Nam không có quá bận tâm, hắn mặc kệ truyền thừa sẽ giao cho hắn hay Trận chi nghịch hồn, xét cho cùng tất cả đều giống nhau, Trận chi nghịch hồn là hắn sáng tạo ra, hắn muốn dùng, tuỳ thời đều có thể.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, Tiêu Thiên tháp càng thêm yếu đi, Sở Nam càng cảm giác mãnh liệt được có cái gì đó muốn thoát ra.
Quả nhiên, ba lần hít thở sau, một cây thảo dược chợt xuất hiện trong tay hắn, đây là một sự tình kinh hỉ nhưng lông mày Sở Nam lại nhíu chặt lại. Bởi vì Tiêu Thiên tháp vẫn còn đang nằm trong Thuỷ Tinh quan, dược thảo có thể chạy ra khỏi Tiêu Thiên tháp không phải là vấn đề gì, nhưng như thế nào lại có thể xuyên qua Thuỷ Tinh quan mà hiện ra trong tay hắn đây?
Sau khi lấy ra được cây dược thảo thứ ba, hắc động đã gần như không còn tồn tại nữa rồi, lưới năng lượng phần mộ toàn bộ cũng quấn quanh trên Trận chi nghịch hồn, rậm rạp chằng chịt, mà lúc này tin tức Sở Nam lấy được về Trận tông cũng càng ngày càng nhiều.
Nhanh chóng, hắc động còn lại một tí tẹo kia đột nhiên biến thành một chữ trận , cùng chữ trận trong thư phòng kia hoàn toàn giống nhau như đúc!
Trận? Nghịch?
Một cỗ tin tức truyền đến, Sở Nam có chút kinh ngạc.
Vốn, hắn tưởng Trận chi nghịch hồn có thể nuốt được hắc động thì trợ lực lớn nhất lại đến từ lưới năng lượng phần mộ mới đúng, nhưng không ngờ lại cùng chữ nghịch nuốt mất chữ trận trên giấy kia còn có quan hệ.
Cái này gọi là cơ duyên sao? Hết thảy, đều là an bài sao?
Lông mày Sở Nam nhíu chặt lại, đúng lúc này chữ trận hoàn toàn biến mất, tiến vào trong Trận chi nghịch hồn thì trong đầu hắn lại phi thường đột ngột nhiều hơn một đạo quang mang, trong nháy mắt cảm giác được đạo quang mang này, Sở Nam trở nên kinh hãi.
Bởi vì khí tức đạo quang mang này phát ra, Sở Nam thậm chí có chút quen thuộc!
Cùng khí tức kiếm của Cửu Võ có phần tương tự, chỉ có điều so với kiếm của Cửu Võ có phần nồng hậu đậm đặc hơn nhiều.
Cỗ khí tức này tuyệt đối không phải là khí tức Pháp tắc!
Sở Nam phi thường khẳng định, tuy rằng đám người đại trưởng lão, Dương động chủ đã không còn chém giết nữa nhưng khí tức Pháp tắc vẫn còn sót lại trong không gian, hơn nữa chút Pháp tắc Sở Nam hút vào thân thể kia, so ra hoàn toàn không giống nhau.
Đây rốt cuộc là cái gì?
Sở Nam ẩn ẩn cảm giác được cỗ khí tức này, rất có thể so với Pháp tắc, phẩm giai còn muốn cao hơn!
Nhưng mà, không để Sở Nam tiếp tục kinh ngạc, không đợi Sở Nam suy tư dùng đạo quang mang này phá giải thế cục trước mắt thế nào thì một cái gương mặt lại đột nhiên hiện ra trong đầu hắn, ngay lập tức một đoạn tin tức dài truyền tới.
Tiêu hoá hết tin tức sau, Sở Nam biết rõ gương mặt này cừu nhân của chủ nhân Hắc Ảnh, người sáng lập ra Trận tông. Chỉ có điều, tin tức về cừu nhân lại không có nhiều, những thứ như danh tự, địa phương, tính cách, công pháp sở tu, tu vi võ đạo các loại toàn bộ đều không có.
Đầu mối duy nhất, cũng chỉ có một gương mặt!
Xem ra muốn báo thù, trước còn phải cần tìm chủ nhân của gương mặt này rồi.
Sở Nam đem gương mặt này khắc ghi lại, không tự chủ được mà nhớ tới chủ nhân của Niệm Chủng.
Là hắn sao?
Nghĩ tới tư liệu bản thân hắn thu được về Thiên Võ đại lục, Sở Nam cảm thấy khả năng không lớn, bởi vì Trận tông trước, tràng đại chiến sau.
Vừa mới tiêu trừ ý niệm này xong, mấy chữ Thần Hành Bách Biến lại thoáng hiện ra, hắn thầm nhủ:
Cũng không biết gương mặt này là thực hay giả...
Cũng đúng lúc này, Trận chi nghịch hồn Sở Nam một mực chú ý lại lần nữa hoá kén!
Lại hoá kén?
Sở Nam không khỏi cười khổ, tuy rằng hắn tin tường Trận chi nghịch hồn sau khi nuốt lưới năng lượng cùng Trận hồn, còn có Trận tông truyền thừa xong, tiếp đó là lột xác lần nữa, sau lột xác lại càng thêm mạnh mẽ.
Thế nhưng mà, lúc này lại quá không đúng lúc rồi, cũng không phải là theo ý muốn của hắn.
Dốc sức làm cho Trận chi nghịch hồn trở nên mạnh mẽ là để cho Trận chi nghịch hồn mang lại sự trợ giúp lớn hơn, dùng để ứng phó thế cục trước mắt, đem Tiêu Thiên tháp kéo vào trong đan điền, rồi sau đó chỉnh lý lại đám năng lượng hỗn loạn kia, lại để cho Càn Khôn Cửu Chuyển trở lại bình thường, hết thảy trở lại quỹ đạo.
Nhưng mà, lần lột xác này làm cho phương án của Sở Nam tất cả đều thất bại, có lẽ lúc Trận chi nghịch hồn lần nữa phá kén mà ra Sở Nam đã không còn tồn tại nữa rồi. Mặc dù như thế, Sở Nam đè xuống ý niệm thất vọng, tranh thủ thời gian nghĩ đến phương pháp khác, không thể ngồi chờ chết được.
Đúng lúc này, một cái thanh âm non nớt vang lên:
- Phụ thân.
Như phản xạ có điều kiện, Sở Nam tưởng rằng Tiểu Hắc tỉnh lại, dù sao gọi phụ thân cho tới giờ cũng chỉ có mỗi Tiểu Hắc, nhưng trong giây lát phát hiện không đúng, thanh âm của Tiểu Hắc, ngữ khí không phải như vậy.
Sở Nam theo thanh âm nhìn lại, thấy thanh âm từ trong kén truyền ra!
Kén, đang vỡ ra một đường nhỏ!
- Nhanh như vậy liền phá kén mà ra rồi hả?
Sở Nam kinh hỉ, ngay lập tức hắn liền nhớ lại thanh âm này là giọng nữ, nói rõ Trận chi nghịch hồn dựa theo nhân loại phân chia mà nói, thật đúng là nữ nhi rồi.
Chỉ là, vì cái gì cũng gọi ta là phụ thân đây?
Ý nghĩ này chợt loé lên thì Trận chi nghịch hồn lại truyền tới thanh âm:
- Phụ thân, ta có thể khống chế được tất cả trận pháp ở đây!
/2163
|