Sau khi biết chấn động trong thông đạo truyền tống không phải do đệ tử môn hạ gây ra, Cam Lâm gần như phản ứng theo điều kiện nghĩ tới điều đáng sợ nhất, thông đạo này có vấn đề
Mà hậu quả của việc thông đạo có vấn đề thì Cam Lâm không dám nghĩ tới, đó mới là nơi chết không chốn chôn thây. Sắc mặt hắn trắng bệch, miệng không ngừng lầm bầm:
- Hết rồi, lần này hết thật rồi…
Đúng lúc thủ hạ Cam Lâm thấp thỏm thì đột nhiên hắn gầm lên như dã thú:
- Lão phu đã là gì? Bao nhiêu người như vậy không gặp mà cứ nhằm vào lão phu?
Gào thét chửi mới một lúc, không biết tại sao Cam Lâm lại nhớ đến mấy người điện chủ, Sở Nam. Rồi hắn càng thâm nộ hoả:
- Chắc chắn là bọn chúng đã giở trồ, nếu không việc này sao lại rơi vào người lão phu? Trà Lão là ngươi tốt? Tốt cái mẹ nó, lão phu…
Đám thủ hạ không hiểu gì, cùng nhìn về một hướng khác sợ mình bị liên luỵ. Khi một lần chấn động khác rung lên thì Cam Lâm gầm lên:
- Hôm nay lão phu mà không chết thì mặc kệ các ngươi cổ quái thế nào ta cũng chơi chết các ngươi!
Những người bên trong thông đạo không biết vầng mặt trăng trên bầu trời kia khác với bình thường, ánh trăng chiếu xuống hư không, dao động tạo nên cũng vô cùng kỳ quái.
Cam Lâm cứ thế tận hưởng những cơn chấn động trong sự thấp thỏm và tới nơi cần đến, nhưng thời gian thì kéo dài hơn. Khi đến được địa bàn của Chư Thần Điện thì hắn bò ra đất mà nôn điên cuồng ra máu ra thịt.
Sau khi nôn xong, Cam Lâm cười điên cuồng:
- Mạng lão phu vẫn chưa tới lúc tận, dị biến trong thông đạo cũng không lấy được mạng ta, còn kẻ nào làm được chứ? Tên họ Bàn kia, cứ đợi đấy!
Rồi Cam Lâm lấy đan dược ra uống, đưa mộ hạ đệ tử ưỡn ngực đi ra, vừa ra đến cử thì có một đệ tử của Chư Thiên Điện nói:
- Công tử, việc của công tử đại trưởng lão sắp xếp xong rồi, mời đi theo tiểu nhân.
Cam Lâm đúng là muốn đi tìm Cam Chí Thương bảo hắn sắp xếp cho Thiên Vũ Điện và Thiên Võ Điện tỷ thí trong cùng một lượt, nhưng không ngờ gia gia đã sắp xếp rồi. Cam Lâm sững người, không chút nghi ngờ gì, vì hắn biết rõ Cam gia ở Thiên Võ Điện có thế lực như thế nàp. Cam Lâm vẻ mặt mừng rỡ, rồi nói với đệ tử:
- Mau hồi phục trạng thái tốt nhất, lát nữa nhất định phải ngược đại chết bọn chúng!
- Chúng ta chỉ cần sáu phần công lực cũng đủ nghiền chết chúng rồi.
- Không sai, sát khí vừa ra là chúng tè ra quần rồi.
..
Cam Lâm nghe thế càng cười kinh hơn, nhưng không nhận ra sự cổ quái trên gương mặt người dẫn đường.
Lúc này trời đã sáng, Điệp Y cũng đã tỉnh lại đứng trước mặt Sở Nam. Tuy thần thái vẫn như trước đây nhưng Sở Nam biết Điệp Y đã thay đổi về bản chất, ít nhất về thân thể là vậy.
- Nàng thấy sao?
Sở Nam hỏi, nhưng Điệp Y không nói gì, chỉ ôm chặt lấy Sở Nam, hàng nghìn vạn lời nói đều gói gọn trong cái ôm này. Nàng nó:
- Giờ muội có thể ở bên huynh chưa? Tuy muội còn yếu nhưng muội sẽ đuổi kịp nhanh thôi.
- Đối thủ lần này rất mạnh, ta cũng không có nhiều chắc chắn đánh lại được hắn…
Điệp Y không cho Sở Nam nói hết, dùng môi chặn hắn lại, đúng lúc ấy thì có tiếng gõ cửa. Điệp Y như chú thỏ giật mình, nhảy sang một bên, mặt đỏ bừng.
Sở Nam biết không có việc quan trọng thì không ai gõ cửa phòng hắn. Mà người gõ cửa quá nửa không phải bọn Tiền Lỗi. Quả nhiên, vừa mở cửa thì Sở Nam thấy cha đứng ở đó.
- Cha, có việc gì vậy?
- À, Chư Thiên Điện chủ nói Cam Lâm trở về rồi, bảo các con chuẩn bị, tỷ thí Chư Thiên sắp bắt đầu.
- Ừm.
Nói xong thì Sở Thiên Phong đi luôn.
Sở Nam nghĩ:
- Cam Lâm trở về đây đúng là đại sự.
Tuy thực lực Cam Lâm với Sở Nam mà nói là quá yếu, nhưng lại có liên quan đến Cửu Thiên, nhìn từ góc độ này thì đó là đại sự. Cam Lâm lúc này đã đến cửa vào Hoàng Hôn bí cảnh, đến giờ này hắn cũng cảm nhận được không khí không bình thường, nhưng hắn vẫn không nghĩ nhiều.
Rất nhanh, những người ở các điện khác nhau cũng đến Hoàng Hôn bí cảnh. Cam Lâm nhìn quanh không thấy Thiên Võ Điện Chủ và Sở Nam, nhưng lại thấy ánh mắt của những người khác nhìn hắn có gì đó khác. Cam Lâm chau mày, hắn có vô tâm thế nào cũng nhận ra có lẽ Chư Thiên Điện đã xảy ra chuyện gì ahứn không biết. Cam Lâm nghĩ rất lâu nhưng không nghĩ tới gia tộc của mình, vì hắn nghĩ nó căn bản không thể xảy ra.
Dần dần các vị trưởng lão lão của Chư Thiên Điện cũng tới, Cam Lâm phát hiện trong số những người này không có gia gia, Cam Lâm không kìm được nghĩ:
- Gia gia là đại trưởng lão, không thể vắng mặt trong những sự kiến lớn thế này được, lẽ nào…
Cam Lâm từ lo lắng chuyển sang vui mừng, nghĩ:
- Lẽ nào gia gia chuẩn bị nhân cơ hội này ra tay? Giờ Chư Thiên Tam Đạo và gia gia đều không tới, gia gia tới cuối cùng mới thể hiện được oai phong.
Đang nghĩ thì một đệ tử nói:
- Sư tôn, sao không thấy người của Thiên Võ Điện nhỉ?
- Còn phải nói sao, chắc chắn là nhát gan, sợ không dám đến.
Đám đệ tử nói chyện tuy không liên quan những gì Cam Lâm nghĩ, nhưng khiến hắn vô cùng hưng phấn, khẳng định suy đoán của mình, rồi hắn nói:
- Chúng tưởng không tới sẽ giữ được mạng sao? Bản toạ đã nói là làm được!
Nghĩ kế hoạch thành công là thân phận của hắn sẽ có thay đổi lớn, ngữ khí của hắn có khí thế hơn hẳn, nhưng bỗng nhiên có một giọng nói lạnh băng truyền tới:
- Huyết thù còn chưa báo, sao bọn ta có thể không tới chứ?
Rồi Thiên Võ Điện chủ xuất hiện, Cửu Võ, Sở Nam, Tứ Quý theo sát phía sau. Cam Lâm thấy cười lớn:
- Ai chả nói được những lời to gan như vậy, nhưng giết người không phải dùng mồm mà nói, phải dùng thực lực chứng minh.
- Với ngươi thì mọi thứ sẽ là bất ngờ.
Thiên Võ Điện chủ nói xong, Chư Thiên Tam Đạo lên sàn đấu, nói mục đích cuộc tỷ thí, rồi phần thưởng, sau đó nói:
- Giờ mọi người chuẩn bị, khai khởi Hoàng Hôn bí cảnh!
- Đợi đã!
Cam Lâm hét lên, Chư Thiên Tam Đạo lạnh nhạt nói:
- Thiên Vũ Điện chủ có chuyện gì nghi vấn?
- Gia gia…
Cam Lâm vừa nói thì đổi lại xưng hô:
- Đại trưởng lão và tổng điện sứ còn chưa tới đã mở Hoàng Hôn bí cảnh sao?
Tuy có rất nhiều nghi vấn nhưng lời nói của hắn là rất chính đáng, vì hắn cho rằng mình đang phối hợp vào kế hoạch đó, thể hiện sự cường thế của Cam gia.
Chư Thiên Tam Đạo đáp:
- Đại trưởng lão và tổng điện sứ lát nữa sẽ tới, giờ tiến hành cuộc tỷ thí trước. Hoàng Hôn bí cảnh, mở!
Chư Thiên Tam Đạo vừa dứt lời thì có người vội chuẩn bị, Sở Nam nhìn chăm chú mọi việc, xem Hoàng Hôn bí cảnh và Tỏa Hải Không Bình bí cảnh có gì khác nhau.
Sở Nam nhìn thấy từ đầu đến cuối đều khác, khác biệt lớn nhất là Hoàng Hôn bí cảnh cần phải huyết tế, thứ dùng để huyết tế không phải bình thường, là chín vạn con hư thú, cảm giác khí tức đều không hề yếu.
- Bí cảnh dùng huyết tế? Đây lại là trò gì vậy?
Sở Nam lầm bầm.
Mà hậu quả của việc thông đạo có vấn đề thì Cam Lâm không dám nghĩ tới, đó mới là nơi chết không chốn chôn thây. Sắc mặt hắn trắng bệch, miệng không ngừng lầm bầm:
- Hết rồi, lần này hết thật rồi…
Đúng lúc thủ hạ Cam Lâm thấp thỏm thì đột nhiên hắn gầm lên như dã thú:
- Lão phu đã là gì? Bao nhiêu người như vậy không gặp mà cứ nhằm vào lão phu?
Gào thét chửi mới một lúc, không biết tại sao Cam Lâm lại nhớ đến mấy người điện chủ, Sở Nam. Rồi hắn càng thâm nộ hoả:
- Chắc chắn là bọn chúng đã giở trồ, nếu không việc này sao lại rơi vào người lão phu? Trà Lão là ngươi tốt? Tốt cái mẹ nó, lão phu…
Đám thủ hạ không hiểu gì, cùng nhìn về một hướng khác sợ mình bị liên luỵ. Khi một lần chấn động khác rung lên thì Cam Lâm gầm lên:
- Hôm nay lão phu mà không chết thì mặc kệ các ngươi cổ quái thế nào ta cũng chơi chết các ngươi!
Những người bên trong thông đạo không biết vầng mặt trăng trên bầu trời kia khác với bình thường, ánh trăng chiếu xuống hư không, dao động tạo nên cũng vô cùng kỳ quái.
Cam Lâm cứ thế tận hưởng những cơn chấn động trong sự thấp thỏm và tới nơi cần đến, nhưng thời gian thì kéo dài hơn. Khi đến được địa bàn của Chư Thần Điện thì hắn bò ra đất mà nôn điên cuồng ra máu ra thịt.
Sau khi nôn xong, Cam Lâm cười điên cuồng:
- Mạng lão phu vẫn chưa tới lúc tận, dị biến trong thông đạo cũng không lấy được mạng ta, còn kẻ nào làm được chứ? Tên họ Bàn kia, cứ đợi đấy!
Rồi Cam Lâm lấy đan dược ra uống, đưa mộ hạ đệ tử ưỡn ngực đi ra, vừa ra đến cử thì có một đệ tử của Chư Thiên Điện nói:
- Công tử, việc của công tử đại trưởng lão sắp xếp xong rồi, mời đi theo tiểu nhân.
Cam Lâm đúng là muốn đi tìm Cam Chí Thương bảo hắn sắp xếp cho Thiên Vũ Điện và Thiên Võ Điện tỷ thí trong cùng một lượt, nhưng không ngờ gia gia đã sắp xếp rồi. Cam Lâm sững người, không chút nghi ngờ gì, vì hắn biết rõ Cam gia ở Thiên Võ Điện có thế lực như thế nàp. Cam Lâm vẻ mặt mừng rỡ, rồi nói với đệ tử:
- Mau hồi phục trạng thái tốt nhất, lát nữa nhất định phải ngược đại chết bọn chúng!
- Chúng ta chỉ cần sáu phần công lực cũng đủ nghiền chết chúng rồi.
- Không sai, sát khí vừa ra là chúng tè ra quần rồi.
..
Cam Lâm nghe thế càng cười kinh hơn, nhưng không nhận ra sự cổ quái trên gương mặt người dẫn đường.
Lúc này trời đã sáng, Điệp Y cũng đã tỉnh lại đứng trước mặt Sở Nam. Tuy thần thái vẫn như trước đây nhưng Sở Nam biết Điệp Y đã thay đổi về bản chất, ít nhất về thân thể là vậy.
- Nàng thấy sao?
Sở Nam hỏi, nhưng Điệp Y không nói gì, chỉ ôm chặt lấy Sở Nam, hàng nghìn vạn lời nói đều gói gọn trong cái ôm này. Nàng nó:
- Giờ muội có thể ở bên huynh chưa? Tuy muội còn yếu nhưng muội sẽ đuổi kịp nhanh thôi.
- Đối thủ lần này rất mạnh, ta cũng không có nhiều chắc chắn đánh lại được hắn…
Điệp Y không cho Sở Nam nói hết, dùng môi chặn hắn lại, đúng lúc ấy thì có tiếng gõ cửa. Điệp Y như chú thỏ giật mình, nhảy sang một bên, mặt đỏ bừng.
Sở Nam biết không có việc quan trọng thì không ai gõ cửa phòng hắn. Mà người gõ cửa quá nửa không phải bọn Tiền Lỗi. Quả nhiên, vừa mở cửa thì Sở Nam thấy cha đứng ở đó.
- Cha, có việc gì vậy?
- À, Chư Thiên Điện chủ nói Cam Lâm trở về rồi, bảo các con chuẩn bị, tỷ thí Chư Thiên sắp bắt đầu.
- Ừm.
Nói xong thì Sở Thiên Phong đi luôn.
Sở Nam nghĩ:
- Cam Lâm trở về đây đúng là đại sự.
Tuy thực lực Cam Lâm với Sở Nam mà nói là quá yếu, nhưng lại có liên quan đến Cửu Thiên, nhìn từ góc độ này thì đó là đại sự. Cam Lâm lúc này đã đến cửa vào Hoàng Hôn bí cảnh, đến giờ này hắn cũng cảm nhận được không khí không bình thường, nhưng hắn vẫn không nghĩ nhiều.
Rất nhanh, những người ở các điện khác nhau cũng đến Hoàng Hôn bí cảnh. Cam Lâm nhìn quanh không thấy Thiên Võ Điện Chủ và Sở Nam, nhưng lại thấy ánh mắt của những người khác nhìn hắn có gì đó khác. Cam Lâm chau mày, hắn có vô tâm thế nào cũng nhận ra có lẽ Chư Thiên Điện đã xảy ra chuyện gì ahứn không biết. Cam Lâm nghĩ rất lâu nhưng không nghĩ tới gia tộc của mình, vì hắn nghĩ nó căn bản không thể xảy ra.
Dần dần các vị trưởng lão lão của Chư Thiên Điện cũng tới, Cam Lâm phát hiện trong số những người này không có gia gia, Cam Lâm không kìm được nghĩ:
- Gia gia là đại trưởng lão, không thể vắng mặt trong những sự kiến lớn thế này được, lẽ nào…
Cam Lâm từ lo lắng chuyển sang vui mừng, nghĩ:
- Lẽ nào gia gia chuẩn bị nhân cơ hội này ra tay? Giờ Chư Thiên Tam Đạo và gia gia đều không tới, gia gia tới cuối cùng mới thể hiện được oai phong.
Đang nghĩ thì một đệ tử nói:
- Sư tôn, sao không thấy người của Thiên Võ Điện nhỉ?
- Còn phải nói sao, chắc chắn là nhát gan, sợ không dám đến.
Đám đệ tử nói chyện tuy không liên quan những gì Cam Lâm nghĩ, nhưng khiến hắn vô cùng hưng phấn, khẳng định suy đoán của mình, rồi hắn nói:
- Chúng tưởng không tới sẽ giữ được mạng sao? Bản toạ đã nói là làm được!
Nghĩ kế hoạch thành công là thân phận của hắn sẽ có thay đổi lớn, ngữ khí của hắn có khí thế hơn hẳn, nhưng bỗng nhiên có một giọng nói lạnh băng truyền tới:
- Huyết thù còn chưa báo, sao bọn ta có thể không tới chứ?
Rồi Thiên Võ Điện chủ xuất hiện, Cửu Võ, Sở Nam, Tứ Quý theo sát phía sau. Cam Lâm thấy cười lớn:
- Ai chả nói được những lời to gan như vậy, nhưng giết người không phải dùng mồm mà nói, phải dùng thực lực chứng minh.
- Với ngươi thì mọi thứ sẽ là bất ngờ.
Thiên Võ Điện chủ nói xong, Chư Thiên Tam Đạo lên sàn đấu, nói mục đích cuộc tỷ thí, rồi phần thưởng, sau đó nói:
- Giờ mọi người chuẩn bị, khai khởi Hoàng Hôn bí cảnh!
- Đợi đã!
Cam Lâm hét lên, Chư Thiên Tam Đạo lạnh nhạt nói:
- Thiên Vũ Điện chủ có chuyện gì nghi vấn?
- Gia gia…
Cam Lâm vừa nói thì đổi lại xưng hô:
- Đại trưởng lão và tổng điện sứ còn chưa tới đã mở Hoàng Hôn bí cảnh sao?
Tuy có rất nhiều nghi vấn nhưng lời nói của hắn là rất chính đáng, vì hắn cho rằng mình đang phối hợp vào kế hoạch đó, thể hiện sự cường thế của Cam gia.
Chư Thiên Tam Đạo đáp:
- Đại trưởng lão và tổng điện sứ lát nữa sẽ tới, giờ tiến hành cuộc tỷ thí trước. Hoàng Hôn bí cảnh, mở!
Chư Thiên Tam Đạo vừa dứt lời thì có người vội chuẩn bị, Sở Nam nhìn chăm chú mọi việc, xem Hoàng Hôn bí cảnh và Tỏa Hải Không Bình bí cảnh có gì khác nhau.
Sở Nam nhìn thấy từ đầu đến cuối đều khác, khác biệt lớn nhất là Hoàng Hôn bí cảnh cần phải huyết tế, thứ dùng để huyết tế không phải bình thường, là chín vạn con hư thú, cảm giác khí tức đều không hề yếu.
- Bí cảnh dùng huyết tế? Đây lại là trò gì vậy?
Sở Nam lầm bầm.
/2163
|