Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 2027 - Không Gian Tìm Người

/2163




Trong lúc Sở Nam còn đang truy đuổi theo hành tung của Tiêu Tử Chân, thì người do huyết y nhân phái ra kia cũng đã đến được trong hư không. Hắn đi thẳng đến Đại Đạo Tông, cũng không có mạo muội động thủ, mà là trà trộn vào bên trong đội ngũ chiêu binh mãi mã của Đại Đạo Tông, trở thành một gã đệ tử ngoại vi của Đại Đạo Tông.

Cũng đồng thời trong lúc này, Lôi Nhị cũng chạy đến Đại Đạo Tông một chuyến.

Lôi Tộc, trong lôi trì kim sắc chỗ của Lôi Ngoan, đột nhiên bộc phát ra một tiếng nổ vang mãnh liệt kinh thiên động địa. Một đoàn lôi vân kim sắc bốc lên trên không trung, phá ra thanh âm ầm ầm đùng dùng loạn hưởng không ngừng. Mà khí tức do đoàn lôi vân kim sắc này tản mát ra, rõ ràng là khí tức của dấu hiệu bước vào Cổ Chi Cảnh.

Lôi Ngoan dưới sự trợ giúp của lôi trì kim sắc cùng với thứ mà gia gia hắn cấp cho, hiện tại đã trở thành cường giả Cổ Chi Cảnh.

- Phá rồi lại lập! Ta rốt cuộc cũng đã lập thành công rồi!

Lôi Ngoan hét lên một tiếng điên cuồng, bên trong tiếng hét điên cuồng này cũng ẩn chứa lực lượng lôi đình mạnh mẽ. Sau khoảnh khắc kinh hỉ, Lôi Ngoan lại khôi phục vẻ âm trầm, nói:

- Sở Nam, ngươi chờ đó, đại cừu mấy năm trước đây, đã đến lúc hồi báo lại toàn bộ rồi!

Thời điểm khi nói những lời này, thần tình Lôi Ngoan tràn ngập tự tin. Hắn tin tưởng rằng với tu vi hiện tại của chính mình, khẳng định có thể một phen đem Sở Nam đánh cho biến thành một con lợn chết. Nghĩ như vậy, thân ảnh Lôi Ngoan chợt lóe lên, phóng thẳng ra ngoài.

Thế nhưng đúng lúc này, ngoài cửa động đột nhiên xuất hiện một cái thân ảnh, đem Lôi Ngoan ngăn cản lại.

Lôi Ngoan vừa nhìn thấy, lập tức vui sướng nói:

- Gia gia, ta đã bước vào Cổ Chi Cảnh rồi! Chúng ta cũng không cần phải nhìn sắc mặt Lôi Chú Đỉnh mà làm việc nữa. Ngay hôm nay trước hết ta đi cướp nữ nhân của hắn, sau đó một lần nữa đem tên tiểu tử kia thu thập…

Nói xong, hắn liền xoay người muốn rời đi, nhưng gia gia của Lôi Ngoan cũng quát lên:

- Đứng lại!

- Gia gia…

Lôi Ngoan có chút khó hiểu, đang muốn tiếp tục nói gì đó, thì chợt nhìn thấy sắc mặt của gia gia hắn phi thường ngưng trọng, lúc này hắn mới nghĩ thấy có gì đó không ổn, không khỏi nhíu mày hỏi:

- Gia gia, chuyện gì vậy? Ta bước vào Cổ Chi Cảnh, ngài không vui hay sao?

- Trở về tiếp tục tu luyện, không đột phá được Hoang Chi Cảnh, vĩnh viễn không được phép rời khỏi lôi trì nửa bước!

Ngữ khí của gia gia Lôi Ngoan cực kỳ nghiêm khắc, căn bản không chừa lại nửa phần có thể thương lượng. Lôi Ngoan lại là có chút ngây ngốc cả người. Trong ký ức của hắn vốn dĩ không có khái niệm Hoang Chi Cảnh này, nhưng mà hắn có thể đoán được Hoang Chi Cảnh hơn phân nửa chính là cảnh giới cao hơn Cổ Chi Cảnh. Đoán thì là đoán vậy, nhưng mà Lôi Ngoan càng mơ hồ hơn, bởi vì hắn biết rõ ràng, ngay cả gia gia hắn cũng còn chưa có đạt đến tu vi Hoang Chi Cảnh, bằng không thì nhất mạch Kim Sắc Lôi Tộc đã sớm quật khởi rồi, làm gì còn đến phiên nhất mạch Tử Sắc Lôi Tộc cao cao tại thượng như vậy cơ chứ?

- Gia gia, Hoang Chi Cảnh… đây là vì cái gì?

- Không vì cái gì cả!

- Ngài không nói, ta sẽ không tu luyện nữa!

Trong mắt gia gia của Lôi Ngoan chợt hiện lên một tia sáng lạnh, trong lòng thầm nghĩ:

- Cũng được, sớm hay muộn gì hắn cũng sẽ biết, biết sớm dù sao vẫn tốt hơn biết trễ. Chỉ cần chống đỡ qua được thời khắc gian nan nhất, dưới áp lực cực đại, sự tiến bộ của hắn có thể sẽ nhanh hơn một chút.

Nghĩ như vậy, gia gia của Lôi Ngoan cũng đành thở dài nói:

- Sở Nam đã có thể đánh bại được cường giả Hoang Chi Cảnh!

- Cái gì?

Lôi Ngoan nhất thời không thể nào tỉnh thần lại được. Mãi nửa ngày sau hắn mới giật mình hoảng hốt thất thố hỏi ra một câu như vậy. Đồng thời trong lúc hỏi, trong lòng của Lôi Ngoan cũng đã là ba đào mãnh liệt một trận. Chờ đến khi gia gia của hắn dùng ngữ khí khẳng định nói lại một lần nữa, Lôi Ngoan đột nhiên oa lớn một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, sau đó lập tức lâm vào hôn mê.

Sau khi hôn mê suốt thời gian ba ngày, Lôi Ngoan mới chậm rãi tỉnh lại. Thế nhưng lúc này hắn đã có chút điên cuồng, miệng liên tục kêu to không thể tin được. Bởi vì hắn đã dùng vô số tài nguyên, khó khăn lắm mới bước vào được Cổ Chi Cảnh, nhưng mà cũng đồng dạng trong thời gian đó, Sở Nam không ngờ đã lớn dần đến mức có thể đánh bại được cả cường giả Hoang Chi Cảnh rồi. Điều này làm sao có thể khiến cho hắn tin được cơ chứ?

Kỳ thật, Lôi Ngoan còn có chút không biết chính là, khi gia gia của hắn nói lại, thật ra đã còn có chút nói giảm. Sở Nam cũng không phải là có thể đánh bại cường giả Hoang Chi Cảnh, mà là đã có thể chém giết cường giả Hoang Chi Cảnh!

Lôi Ngoan ở trong lôi trì không ngừng điên cuồng gào thét, nhưng gia gia của hắn cũng chẳng thèm quản đến, chỉ cần cam đoan hắn không có chạy ra ngoài là được:

- Hy vọng Lôi Ngoan có thể chống đỡ qua được đả kích này, nếu như chống đỡ qua được, đây chính là một bước ngoặc phi thường quan trạng trên con đường tu luyện của hắn.

o0o

Mà lúc này ở bên kia, Sở Nam cùng với đám người Cửu Vũ đã đi đến một địa phương nào đó trong hư không. Chỗ này cũng không thuộc về bất cứ đại lục nào cả, cũng giống như những gì mà lão nhân lưng gù nói vậy, chính là bên trong vô số không gian.

Sở Nam cùng đám người Thường Danh Ca muốn dung tiến vào bên trong không gian, cũng không phải là chuyện tình gì quá khó khăn, nhưng mà Pháp Phàn lại không thể được. Vốn dĩ muốn tu luyện Nghịch Càn Khôn cần phải trải qua vô số đau khổ, Sở Nam cũng chuẩn bị đợi sau khi Pháp Phàn hoàn thành việc thoát thai hoán cốt, mới cho hắn chạy ra ngoài xông xáo khắp nơi, nhưng mà hiện tại việc thoát thai hoán cốt vẫn chưa có hoàn toàn.

Hơn nữa Sở Nam lại nghĩ đến, những đau khổ để gia tăng thực lực này, bằng vào vô số những chuyện xưa của kẻ từng trải qua vô số năm tháng tuế nguyệt của Pháp Phàn, có lẽ tu luyện Nghịch Càn Khôn, so với hắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Nghĩ đến đây, Sở Nam liền đem Pháp Phàn thu vào trong không gian nội thể, cấp cho Pháp Phàn một cái mệnh lệnh, đó là cấm hấp thu năng lượng bên trong không gian nội thể kia. Đây thật ra cũng không phải là Sở Nam luyến tiếc một chút năng lượng, mà là muốn lấy điều này để rèn luyện Pháp Phàn.

Ngoài ra, Sở Nam còn để cho Tiểu Hắc đặc biệt tiến hành huấn luyện đối với Pháp Phàn.

Sau khi giải quyết xong vấn đề của Pháp Phàn, đám người Sở Nam lập tức dung nhập vào bên trong không gian, ở bên trong vô số không gian tìm kiếm đường đi. Sở Nam thật sự cũng không chỉ là tìm kiếm, mà lại còn đem tất cả những kết cấu không gian nhìn thấy qua hoàn toàn khắc sâu trong đầu. Tiểu Trận lúc này đang tiến hành nghiên cứu không gian, Truyền Tống Trận mà nàng đang nghiên cứu, hiện tại đã hoàn thành hơn sáu, bảy mươi phần trăm rồi.

- Những cái kết cấu này, thật ra lại giống như một cái tổ ong vậy, một cái chồng lên một cái, dày dày đặc đặc, hỗ trợ qua lại lẫn nhau…

Sở Nam không ngừng cân nhắc vì cái gì lại có kết cấu như vậy. Đồng thời, lúc này bọn họ đã tìm ra được một cái hành lang không gian. Dọc theo hành lang không gian này mà hành tẩu về phía trước, càng tiến xa hơn, Thường Danh Ca liền càng cảm thấy được một cỗ hương vị vừa lạ lẫm nhưng lại cũng rất quen thuộc. Sở Nam cũng xác định đây chính là nơi mình cần tìm.

Nhưng mà, đám người Sở Nam tìm kiếm suốt nửa ngày, lại không có bất cứ thu hoạch nào cả. Sở Nam đã đem trận hình không gian thi triển ra đến mức tận cùng, đuổi theo thứ hương vị kia. Nhưng mà đuổi theo suốt nửa ngày, cũng chỉ luôn xoay quanh một chỗ, chính là xoay quanh hành lang không gian kia!

- Muốn tìm một người trong không gian vô tận, so với tìm kiếm cây kim trong biển rộng còn khó khăn hơn nhiều. Một khi đã không gặp được chân diện mục, như vậy ta liền đem hành lang không gian này thôn phệ luôn, để xem có thu hoạch gì không?

Sở Nam một phen suy tư, sau đó cẩn cẩn thận thận đem hành lang không gian này thôn phệ luôn vào bên trong không gian nội thể. Mỗi khi thôn phệ thêm một chút, sự lý giải của Sở Nam đối với không gian cũng càng gia tăng thêm một chút. Trong trường hợp này, khoảng chừng hơn một canh giờ sau đó, Sở Nam đã đem toàn bộ hành lang không gian thôn phệ sạch sẽ, thế nhưng lại cũng chẳng phát hiện ra nơi hạ lạc của Tiêu Tử Chân cùng với Diệp Thương Minh.

- Chẳng lẽ ta đã thôi toán sai lầm?

Sở Nam vừa nảy sinh ý niệm này, liền ngay lập tức lắc đầu phủ định. Nhìn vẻ mặt của Thường Danh Ca liền biết được nơi này khẳng định là Diệp Thương Minh đã từng ở lại một đoạn thời gian:

- Chẳng lẽ một đoạn thời gian trước đây, hai người Tiêu Tử Chân quả thật đã ở lại nơi này?

- Hiện tại không có, trước kia từng có, hiện tại, trước kia…

Sở Nam khẽ lẩm bẩm mấy từ ngữ này vài lần, sau đó ánh mắt sáng lên, nói:

- Nếu như ta tiến hành thi triển Thời Gian Đảo Lưu đối với phiến không gian này, để cho hết thảy những thứ từng xuất hiện ở nơi này, một lần nữa xuất hiện trước mặt ta, như vậy chẳng phải liền biết rõ ràng rồi sao?

Biện pháp xác thực tốt nhất chính là bắt tay vào làm. Thế nhưng vấn đề hiện tại chính là lúc này Sở Nam cũng vẫn chưa có hoàn toàn nắm giữ được Thời Gian Đảo Lưu. Ngay lập tức hắn không chút trì hoãn, cùng với Tiểu Trận bắt tay vào nghiên cứu nó. Đồng thời trong lúc này, đám người Cửu Vũ, Thường Danh Ca cũng không có nhàn rỗi. Cửu Vũ thì quan sát từng cái từng cái không gian, tựa hồ lại có sở ngộ. Mà trong lòng Thường Danh Ca thì lại có chút gấp gáp, cố gắng điều tra cỗ khí tức lưu lại trong không gian. Về phần Chiến Thần và Địa Hoàng, cũng chỉ có một chữ, chiến! Bọn hắn liền cùng với vô số không gian chiến đấu!

Trong quá trình nghiên cứu Thời Gian Đảo Lưu, Sở Nam mơ hồ có thể nghĩ thấy, thời gian cùng với không gian cũng không phải giống như những gì mình bình thường chứng kiến vậy, nếu như phân tích một cách chi tiết, vậy thì mối liên hệ chặt chẽ giữa hai thứ này, cũng có điểm ý tứ tương quan mơ hồ nào đó.

Đảo mặt ba ngày sau, những thu hoạch của Sở Nam và Tiểu Trận cũng không lớn lắm, thủ đi thử lại trăm ngàn lần, cũng không thể nào hoàn toàn đem thời gian thật sự lui trở về. Nhưng thật ra phương diện Thời Gian Tĩnh Chỉ lại càng ngày càng có chút quen thuộc. Trong lúc đang lâm vào bế tắc, đột nhiên Tiểu Hắc lại truyền đến cho Sở Nam một cái ý thức ba động nhàn nhạt.

Tia ý thức ba động này nhất thời giống như vẹt ra sương mù, nhìn thấy ánh mặt trời vậy, Sở Nam cùng với Tiểu Trận nhất thời có phương hướng mới.

Nhưng mà, đối với việc vì sao Tiểu Hắc lại biến kiến thức trên phương diện này, Sở Nam vẫn là vô cùng nghi hoặc. Đặc biệt tiếng Long ngâm do Tiểu Hắc phát ra trong Diệt Chi Kiếp lần thứ hai kia, đã khiến cho Sở Nam càng thêm suy tư. Tiểu Hắc còn nói thêm:

- Phụ thân, đây là kiến thức ta nhận được từ trong truyền thừa…

Những lời nói này đã giải đáp không ít nghi vấn cho Sở Nam, đồng thời cũng khiến hắn càng khiếp sợ hơn:

- Cha mẹ của Tiểu Hắc là ai, có thể truyền thừa lại nhiều thứ lợi hại như vậy?

Sau khi cảm khái một trận, Sở Nam lại vùi đầu vào trong nghiên cứu, hơn nữa còn là ở bên trong Thời Gian Trận do Tiểu Trận bố trí ra mà nghiên cứu.

Với thực lực hiện tại của Tiểu Trận mà nói, Thời Gian Trận mà nàng bố trí ra, ngoài trận trôi qua một ngày, thì trong trận có thể đạt đến chín tháng trời!


/2163

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status