Thân ảnh hỏi “Gió là gì”.
Không cần phải nói, tất nhiên chính là Hàn gia gia ở trong động Cương Phong lắng nghe ngôn luận của Sở Nam “gió tại sao không thuộc Ngũ Hành lại có thể tồn tại trong thiên địa”, khiến bị “đầu độc”, cuối cùng bị chìm trong trầm tư, không thể tự thoát ra được.
Hàn gia gia từ Thần Khí Phái đuổi theo, đám người Tả Cửu lại truy đuổi nhầm hướng, Hàn gia gia thì lại một mực theo sau bọn hắn.
Sau đó, với tốc độ nhanh nhất đuổi kịp bọn hắn, thế nhưng lão lại không hề hiện thân, chỉ ẩn nấp trong chỗ tối, chú ý đến hai người Tử Mộng Nhân trong phạm vi thần thức.
Trên đường đi, Hàn gia gia nhìn thấy Sở Nam giết Hỏa Giác Lang, thu phục Thiết Thương Hùng, tiến vào đầm lầy độc vụ, đấu với các loài Hung thú, sau đó lại bị một đám Hắc y nhân truy sát, huyết chiến với Hóa Phương tộc, còn có trận chém giết ở khe núi Tử Kinh, sau đó lại là một màn ở thành Sơn Hải….
Từ đó đến nay, Hàn gia gia vẫn chưa từng hiện thân giúp đỡ hai người Sở Nam.
Lần duy nhất ra tay chính là xóa xổ tên Hắc y nhân tu vi Võ Quân bị Sở Nam dùng trọng kiếm chém thương trong đầm lầy độc vụ.
Còn một lần nữa, Hàn gia gia muốn ra tay chính là lần bị tập kích trong đêm mưa, nhưng đợi đến khi lão chuẩn bị ra tay thì Sở Nam lại dẫn phát mưa trong thiên địa, tạo thành vòng xoáy, thấy tình huống kỳ dị như vậy cho nên Hàn gia gia lại lần nữa dừng tay.
Hàn gia gia không ra tay, tất nhiên là không muốn ảnh hưởng đến quá trình trưởng thành của hai người Sở Nam, thay đổi vận mệnh của bọn họ, từ lúc ở trong động Cương Phong, Sở Nam một mạch đi đến tầng bốn, Hàn gia gia liền biết Sở Nam chính là võ giả trưởng thành từ trong chiến đấu.
Cho nên Hàn gia gia mới dặn lão đầu kia không được tùy tiện ra tay, nhất định phải trong thời khắc “nguy cấp quan đầu” mới có thể xuất thủ cứu giúp.
Nhìn thấy Sở Nam chỉ gần nửa năm đã đạt đến cảnh giới Võ Quân, hơn nữa còn tự tạo vũ kỹ, uy lực càng ngày càng lớn, trong lòng Hàn gia gia vô cùng an ủi, cũng chính vì thế cho nên lão không thể để một tuyệt thế thiên tài như vậy chưa kịp hoàn toàn trưởng thành đã bị người khác tiêu diệt, Sở Nam chính là người sau này sẽ trùng hưng Thần Khí Phái.
Hơn nữa, trong lòng Hàn gia gia cũng xem Tử Mộng Nhân như con gái, đối với việc nảy tình cảm của nàng, Hàn gia gia lại càng không thể để Sở Nam xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Bởi vậy lão vẫn một mực âm thầm thủ hộ.
Thế nhưng đoạn thời gian này, Hàn gia gia bởi vì có việc gấp thể không thể không rời đi, một là lão cảm thấy mình đang sắp đột phá, mà thứ ngăn cản lão không thể thuận lợi đột phá chính là vấn đề “Gió là gì”, trong lòng có tạp niệm thì rất khó đột phá. Cho nên, lão muốn mau chóng giải quyết vấn đề này, mà Sở Nam cho đến nay vẫn không mang đến cho lão sự hỗ trợ nào, mà trong quá trình lão âm thầm thủ hộ, tiểu tử Sở Nam này dường như đã hoàn toàn quên mất vấn đề “Gió” này rồi vậy, mà lão lại không thể hiện thân để nhắc nhở, cứ để Sở Nam như vậy, đúng là nuốt vào không được mà nhổ ra cũng không xong, im lặng thì không có kết quả mà xuất hiện thì ảnh hưởng đến việc trưởng thành của bọn hắn, không còn lựa chọn nào khác, Hàn gia gia phải đi lịch luyện tứ phương, để xem xme có thể thu hoạch được gì không.
Cùng lúc đó, Hàn gia gia cũng phát hiện ra một cỗ thế lực thần bí, những người kia không chỉ thực lực không tệ mà mỗi người lại đều là những kẻ hung hãn không sợ chết, giống như muốn tiến hành một đại âm mưu kinh thiên. Hàn gia gia muốn nhân lúc lịch luyện mà điều tra thêm cỗ thế lực thần bí này, xem xme đến cùng có âm mưu gì.
Hàn gia gia cũng không yên tâm rời đi, liền tìm cho hai người Sở Nam một bảo tiêu, hơn nữa còn là bao tiểu cao cấp Võ Vương.
Nếu như không phải lão đầu nặn tượng xuất hiện thì Hàn gia gia vẫn phải âm thầm thủ hộ rồi.
Về phần Thương Sơn Quyết, Hàn gia gia biết rằng Sở Nam là người sở trường về lực lượng, có thể khiến lực lượng của Sở Nam cao thêm một tầng thì tất nhiên Hàn gia gia rất cao hứng.
Tuy nhiên những điều này thì hai người Sở Nam và Tử Mộng Nhân lại không hề biết.
Tử Mộng Nhân lúc này đang nhìn Sở Nam một cách thâm tình.
Còn Sở Nam thì quát với Hoa Minh:
- Ngươi, cũng muốn cản đường ta sao?
Lão già Hoa Minh bị quát giật mình, vốn đã bị thảm trạng của và câu nói “cẩn thận” của Nhâm Trùng dọa sợ, tiếp đó lại thấy Sở Nam cứ như vậy giết chết một người thì trong lòng càng dậy sóng.
Hoa Minh ở một bên thầm nghĩ:
- Người này tuyệt không đến hai mươi tuổi, nhưng Võ Quân hai mươi tuổi có thể đánh Nhâm Trùng thành thê thảm như vậy sao? Nhất định là hắn đã ăn linh đan diệu dược gì đó để có thể bảo trì được hình dạng này.
Đang nghĩ liền nghe thấy tiếng quát của Sở Nam.
Nếu biết như vậy, Hoa Minh sẽ không bao giờ cho rằng Sở Nam là loại người đại ngôn cuồng ngạo, không biết tự lượng sức mình, không biết sống chết, tuy nhiên một quyền có thể đem trung cấp Võ Quân đánh thành như vậy thì người ta có thực lực để phản bác.
Mặc dù Hoa Minh cũng rõ ràng Nhâm Trùng ra tay thất bại là bởi vì Nhâm Trùng quá coi thường người “bề ngoài trẻ tuổi” trước mặt, bị đánh cho không kịp trở tay, thế nhưng cho dù có cẩn thận thì thực lực của kẻ trước mặt cũng không thể xem thường được.
Hít sâu một hơi không khí, Hoa Minh ngang nhiên nói:
- Ta cũng muốn lĩnh giáo sự lợi hại của công tử!
Nói xong, Hoa Minh hét lớn một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh quang kiếm, kiếm quang bắn khắp bốn phái, thần sắc vạn phần ngưng trọng.
Sở Nam vẫn khoanh tay đứng, bình thản ung dung, nhàn nhạt nói:
- Mộc thuộc tính, không biết Kim thuộc tính của ta vừa vặn khắc vũ kỹ hệ Mộc của ngươi sao?
Nếu như đã quyết định chiến đấu, Sở Nam tất nhiên sẽ không nói nhảm nhiều như vậy, nhưng một khi đã nói thì hắn tất có thâm ý.
Quả nhiên, Hoa Minh nghe thấy lời này thì trong lòng lại càng thêm hoảng loạn, Nhâm Trùng là thể chất Thổ thuộc tính, bất kể là võ quyết hay là vũ kỹ, bản thân đều mang theo lực phòng ngự, thế nhưng mặc dù vậy, Nhâm Trùng bây giờ vẫn chưa hồi phục lại.
Thổ thuộc tính còn như vậy, Mộc bị Kim khắc sẽ là kết cục thế nào?
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Hoa Minh cũng không thể để bản thân rơi xuống hạ phong, lạnh giọng nói:
- Nếu như Kim khắc Mộc thì cũng phải dùng thực lực để chứng tỏ, thực lực không mạnh, cho dù đặc tính tương khắc thì đã làm sao? Bất quá chỉ là một trò cười.
- Trong lòng của ngươi đã có kẽ hở, chỉ là cố gắng giả vờ cứng mà thôi!
Lời của Sở Nam giống như đao nhọn xuyên thấu tâm trạng khủng hoảng trong lòng Hoa Minh, Hoa Minh không dám tiếp tục trì hoãn nữa, khí thế hắn yếu đi một phần thì lực chiến đấu cũng sẽ yếu đi một phần.
Thấy Hoa Minh vung kiếm chém, Sở Nam liền hét lớn một tiếng:
- Hôm nay ta phải để ngươi mở rộng tầm mắt, xem Kim khắc Mộc như thế nào!
- Dĩ kim ngự lực!
Trong tiếng hét, Sở Nam mạnh mẽ vung quyền, nắm tay trong phút chốc biến lớn.
Ở cách đó không xa, Nhâm Trùng mở bừng mắt, nhìn chằm chằm Sở Nam, trong mắt lóe lên thần sắc hung lệ.
Không cần phải nói, tất nhiên chính là Hàn gia gia ở trong động Cương Phong lắng nghe ngôn luận của Sở Nam “gió tại sao không thuộc Ngũ Hành lại có thể tồn tại trong thiên địa”, khiến bị “đầu độc”, cuối cùng bị chìm trong trầm tư, không thể tự thoát ra được.
Hàn gia gia từ Thần Khí Phái đuổi theo, đám người Tả Cửu lại truy đuổi nhầm hướng, Hàn gia gia thì lại một mực theo sau bọn hắn.
Sau đó, với tốc độ nhanh nhất đuổi kịp bọn hắn, thế nhưng lão lại không hề hiện thân, chỉ ẩn nấp trong chỗ tối, chú ý đến hai người Tử Mộng Nhân trong phạm vi thần thức.
Trên đường đi, Hàn gia gia nhìn thấy Sở Nam giết Hỏa Giác Lang, thu phục Thiết Thương Hùng, tiến vào đầm lầy độc vụ, đấu với các loài Hung thú, sau đó lại bị một đám Hắc y nhân truy sát, huyết chiến với Hóa Phương tộc, còn có trận chém giết ở khe núi Tử Kinh, sau đó lại là một màn ở thành Sơn Hải….
Từ đó đến nay, Hàn gia gia vẫn chưa từng hiện thân giúp đỡ hai người Sở Nam.
Lần duy nhất ra tay chính là xóa xổ tên Hắc y nhân tu vi Võ Quân bị Sở Nam dùng trọng kiếm chém thương trong đầm lầy độc vụ.
Còn một lần nữa, Hàn gia gia muốn ra tay chính là lần bị tập kích trong đêm mưa, nhưng đợi đến khi lão chuẩn bị ra tay thì Sở Nam lại dẫn phát mưa trong thiên địa, tạo thành vòng xoáy, thấy tình huống kỳ dị như vậy cho nên Hàn gia gia lại lần nữa dừng tay.
Hàn gia gia không ra tay, tất nhiên là không muốn ảnh hưởng đến quá trình trưởng thành của hai người Sở Nam, thay đổi vận mệnh của bọn họ, từ lúc ở trong động Cương Phong, Sở Nam một mạch đi đến tầng bốn, Hàn gia gia liền biết Sở Nam chính là võ giả trưởng thành từ trong chiến đấu.
Cho nên Hàn gia gia mới dặn lão đầu kia không được tùy tiện ra tay, nhất định phải trong thời khắc “nguy cấp quan đầu” mới có thể xuất thủ cứu giúp.
Nhìn thấy Sở Nam chỉ gần nửa năm đã đạt đến cảnh giới Võ Quân, hơn nữa còn tự tạo vũ kỹ, uy lực càng ngày càng lớn, trong lòng Hàn gia gia vô cùng an ủi, cũng chính vì thế cho nên lão không thể để một tuyệt thế thiên tài như vậy chưa kịp hoàn toàn trưởng thành đã bị người khác tiêu diệt, Sở Nam chính là người sau này sẽ trùng hưng Thần Khí Phái.
Hơn nữa, trong lòng Hàn gia gia cũng xem Tử Mộng Nhân như con gái, đối với việc nảy tình cảm của nàng, Hàn gia gia lại càng không thể để Sở Nam xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Bởi vậy lão vẫn một mực âm thầm thủ hộ.
Thế nhưng đoạn thời gian này, Hàn gia gia bởi vì có việc gấp thể không thể không rời đi, một là lão cảm thấy mình đang sắp đột phá, mà thứ ngăn cản lão không thể thuận lợi đột phá chính là vấn đề “Gió là gì”, trong lòng có tạp niệm thì rất khó đột phá. Cho nên, lão muốn mau chóng giải quyết vấn đề này, mà Sở Nam cho đến nay vẫn không mang đến cho lão sự hỗ trợ nào, mà trong quá trình lão âm thầm thủ hộ, tiểu tử Sở Nam này dường như đã hoàn toàn quên mất vấn đề “Gió” này rồi vậy, mà lão lại không thể hiện thân để nhắc nhở, cứ để Sở Nam như vậy, đúng là nuốt vào không được mà nhổ ra cũng không xong, im lặng thì không có kết quả mà xuất hiện thì ảnh hưởng đến việc trưởng thành của bọn hắn, không còn lựa chọn nào khác, Hàn gia gia phải đi lịch luyện tứ phương, để xem xme có thể thu hoạch được gì không.
Cùng lúc đó, Hàn gia gia cũng phát hiện ra một cỗ thế lực thần bí, những người kia không chỉ thực lực không tệ mà mỗi người lại đều là những kẻ hung hãn không sợ chết, giống như muốn tiến hành một đại âm mưu kinh thiên. Hàn gia gia muốn nhân lúc lịch luyện mà điều tra thêm cỗ thế lực thần bí này, xem xme đến cùng có âm mưu gì.
Hàn gia gia cũng không yên tâm rời đi, liền tìm cho hai người Sở Nam một bảo tiêu, hơn nữa còn là bao tiểu cao cấp Võ Vương.
Nếu như không phải lão đầu nặn tượng xuất hiện thì Hàn gia gia vẫn phải âm thầm thủ hộ rồi.
Về phần Thương Sơn Quyết, Hàn gia gia biết rằng Sở Nam là người sở trường về lực lượng, có thể khiến lực lượng của Sở Nam cao thêm một tầng thì tất nhiên Hàn gia gia rất cao hứng.
Tuy nhiên những điều này thì hai người Sở Nam và Tử Mộng Nhân lại không hề biết.
Tử Mộng Nhân lúc này đang nhìn Sở Nam một cách thâm tình.
Còn Sở Nam thì quát với Hoa Minh:
- Ngươi, cũng muốn cản đường ta sao?
Lão già Hoa Minh bị quát giật mình, vốn đã bị thảm trạng của và câu nói “cẩn thận” của Nhâm Trùng dọa sợ, tiếp đó lại thấy Sở Nam cứ như vậy giết chết một người thì trong lòng càng dậy sóng.
Hoa Minh ở một bên thầm nghĩ:
- Người này tuyệt không đến hai mươi tuổi, nhưng Võ Quân hai mươi tuổi có thể đánh Nhâm Trùng thành thê thảm như vậy sao? Nhất định là hắn đã ăn linh đan diệu dược gì đó để có thể bảo trì được hình dạng này.
Đang nghĩ liền nghe thấy tiếng quát của Sở Nam.
Nếu biết như vậy, Hoa Minh sẽ không bao giờ cho rằng Sở Nam là loại người đại ngôn cuồng ngạo, không biết tự lượng sức mình, không biết sống chết, tuy nhiên một quyền có thể đem trung cấp Võ Quân đánh thành như vậy thì người ta có thực lực để phản bác.
Mặc dù Hoa Minh cũng rõ ràng Nhâm Trùng ra tay thất bại là bởi vì Nhâm Trùng quá coi thường người “bề ngoài trẻ tuổi” trước mặt, bị đánh cho không kịp trở tay, thế nhưng cho dù có cẩn thận thì thực lực của kẻ trước mặt cũng không thể xem thường được.
Hít sâu một hơi không khí, Hoa Minh ngang nhiên nói:
- Ta cũng muốn lĩnh giáo sự lợi hại của công tử!
Nói xong, Hoa Minh hét lớn một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh quang kiếm, kiếm quang bắn khắp bốn phái, thần sắc vạn phần ngưng trọng.
Sở Nam vẫn khoanh tay đứng, bình thản ung dung, nhàn nhạt nói:
- Mộc thuộc tính, không biết Kim thuộc tính của ta vừa vặn khắc vũ kỹ hệ Mộc của ngươi sao?
Nếu như đã quyết định chiến đấu, Sở Nam tất nhiên sẽ không nói nhảm nhiều như vậy, nhưng một khi đã nói thì hắn tất có thâm ý.
Quả nhiên, Hoa Minh nghe thấy lời này thì trong lòng lại càng thêm hoảng loạn, Nhâm Trùng là thể chất Thổ thuộc tính, bất kể là võ quyết hay là vũ kỹ, bản thân đều mang theo lực phòng ngự, thế nhưng mặc dù vậy, Nhâm Trùng bây giờ vẫn chưa hồi phục lại.
Thổ thuộc tính còn như vậy, Mộc bị Kim khắc sẽ là kết cục thế nào?
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Hoa Minh cũng không thể để bản thân rơi xuống hạ phong, lạnh giọng nói:
- Nếu như Kim khắc Mộc thì cũng phải dùng thực lực để chứng tỏ, thực lực không mạnh, cho dù đặc tính tương khắc thì đã làm sao? Bất quá chỉ là một trò cười.
- Trong lòng của ngươi đã có kẽ hở, chỉ là cố gắng giả vờ cứng mà thôi!
Lời của Sở Nam giống như đao nhọn xuyên thấu tâm trạng khủng hoảng trong lòng Hoa Minh, Hoa Minh không dám tiếp tục trì hoãn nữa, khí thế hắn yếu đi một phần thì lực chiến đấu cũng sẽ yếu đi một phần.
Thấy Hoa Minh vung kiếm chém, Sở Nam liền hét lớn một tiếng:
- Hôm nay ta phải để ngươi mở rộng tầm mắt, xem Kim khắc Mộc như thế nào!
- Dĩ kim ngự lực!
Trong tiếng hét, Sở Nam mạnh mẽ vung quyền, nắm tay trong phút chốc biến lớn.
Ở cách đó không xa, Nhâm Trùng mở bừng mắt, nhìn chằm chằm Sở Nam, trong mắt lóe lên thần sắc hung lệ.
/2163
|