Tình thế hiện tại của Thần Khí Phái có chút không tốt lắm, chỉ dựa vào hai sơ cấp Võ Tướng là Thần Chiến là Lý Ngô chống đỡ. Thần Chiến tiềm lực bạo phát, thần chùy đã thi triển được tới chùy thứ mười ba, cuối cùng đánh hòa với gã đệ tử có tu vi thấp nhất của Thiên Nhất Tông; nhưng Thần Chiến cũng bị trọng thương, thương thế vô cùng nghiêm trọng, trong vòng nửa năm không thể dụng võ được nữa, như vậy cũng có nghĩa, trong tỷ thí tiếp theo, Thần Chiến chỉ có thể nhìn mà không thể thượng đài tỷ thí được nữa. Còn Lý Ngô vốn cũng muốn liều mạng đấu với đệ tử của Thiên Nhất Tông một phen, nhưng sau khi thấy Thần Chiến trọng thương, hắn liền từ bỏ cuộc chiến với đệ tử Thiên Nhất Tông, tập trung tinh lực đối phó với người của các môn phái có khả năng uy hiếp khác.
Nhưng các môn phái khác cũng không phải tầm thường. Tranh đệ nhất bọn chúng không tranh được, nhưng đều muốn liều mạng tranh hạng hai. Hai đệ tử của Kiếm Trảm Phái và Huyền Băng Môn có sức uy hiếp với Lý Ngô nhất, Lý Ngô một mình chống đỡ, có vẻ lực bất tòng tâm.
Bởi vậy, trong lúc này, đệ tử của Thần Khí Phái, bao gồm cả nhị trưởng lão đi đầu dẫn đội đều vô cùng chờ đợi Lâm Vân sẽ tới, bởi dù sao ai cũng biết Lâm Vân lúc này đã là Võ Quân, hơn nữa còn có thể một mình giết chết bốn gã Võ Quân, thực lực như vậy, cho dù là tranh đệ nhất cũng có khả năn. Bọn chúng không biết rằng, thực lực hiện tại của Sở Nam đã tới một cảnh giới rất đáng sợ.
Nhưng các môn phái khác cũng sợ Lâm Vân mà tới, cục diện hiện tại thay đổi, do vậy bọn chúng cũng liều mạng tấn công Thần Khí Phái, một mặt hi vọng Lâm Vân vĩnh viễn biến mất, một mặt trước khi Lâm Vân tới cố gắng triệt để ép Thần Khí Phái xuống.
Lần Giao Lưu Đại Hội lần này rõ ràng khác với những lần khác, ngoài áp lực tới từ Lâm Vân của Thần Khí Phái, trong cuộc tỷ thí của những môn phái hạng ba cũng xuất hiện một con ngựa ô, con ngựa ô này đến từ Lạc Vân Môn không hề có tiếng tăm, tên là Tư Đồ Dật Tiêu, trong cuộc đấu của các môn phái hạng ba chưa hề thua trận nào, với tình hình như hiện tại, chỉ mấy ngày nữa Tư Đồ Dật Tiêu sẽ có thể đấu với đệ tử của các môn phái hạng hai. Nụ cười trên mặt của tông chủ Lạc Vân Tông cũng bởi vậy mà chưa hề dứt.
Còn Vu Đại Hải cũng giúp Vân La Môn mở mày mở mặt, Trần Hiểu Phong vốn không được các sư huynh đệ đánh giá cao cũng biểu hiện tuyệt vời, đã thắng được ba trận, tuy trận nào cũng thắng rất vất vả, dùng máu dùng tính mạng để đổi, nhưng dù sao vẫn là chiến thắng.
Lúc này, Lâm Vân mà Thần Khí Phái đang chờ đợi đang trên đường tới Thiên Nhất Tông. Sở Nam và Tử Mộng Nhi không phải trực tiếp từ căn cứ của Hải Lang Đoàn đi tới Thiên Nhất Tông, mà cưỡi San Hô Huyền Lam Kình đi tới Vân Thành, từ Vân Thành quay trở lại con đường cũ, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới Thiên Nhất Tông.
San Hô Huyền Lam Kình đương nhiên được giữ lại để giúp Hải Lang Đoàn mở rộng thế lực. Sở Nam cũng truyền không ít thủy nguyên lực cho San Hô Huyền Lam Kình, do vậy San Hô Huyền Lam Kình cũng đã khôi phục tới bảy tám trượng dài, thực lực không thể coi thường. Hải Lang Đoàn vẫn do Mã Quân quản lý, Sở Nam chỉ có một yêu cầu duy nhất, trong thời gian ngắn nhất phải nâng cao thực lực của Hải Lang Đoàn, cũng bởi Mã Quân đã bị sinh tử phù khống chế, Sở Nam còn để lại cho hắn ba tấm phù, dùng khi cấp thiết.
Còn Ngọc Chi San Hô Trùng, Sở Nam vốn không thể mang theo được, nhưng Mạc lão đưa cho hắn một cái túi, túi linh thú cấp thấp, tuy chỉ là cấp thấp nhưng vô cùng quý giá, bởi túi linh thú có thể chưa được vật sống mà trữ vật giới chỉ không thể chứa được.
Mạc lão sở dĩ làm như vậy, ngoài việc đánh giá cao Sở Nam thì chủ yếu là muốn đầu tư, hắn nhìn thấy tiềm lực đán sợ của Sở Nam, Mạc lão lúc này đã thầm chuyển hi vọng tấn thăng Võ Hoàng từ vị bạch y Võ Hoàng kia lên người Sở Nam. Trong chặng đường đi theo quan sát những hành động của Sở Nam, quả thực cũng có không ít cảm ngộ có ích đối với việc tu luyện.
Túi linh thú thấp cấp, không gian không lớn, linh vật có thể chứa được cũng có hạn, đương nhiên là không thể chứa nổi San Hô Huyền Lam Kình, nhưng còn Ngọc Chi San Hô Trùng thì có thể chứa được tới ba vạn con.
Đương nhiên, ba vạn con này đều là Ngọc Chi San Hô Trùng có thực lực cường đại nhất.
Còn mấy chục vạn Ngọc Chi San Hô Trùng còn lại đều ký sinh ở trong thân thể của San Hô Huyền Lam Kình, bởi vậy, với lực lượng hiện tại của Hải Lang Đoàn, cho dù là hai ba gã trung cấp Võ Vương có tới thì cũng khó mà chiến thắng nổi.
Vô Không Lão Tổ và Phù Chấn cũng rời khỏi Hải Lang Đoàn, đi tới Thiên Nhất Tông, nhưng tuyến đường bọn chúng đi không giống của Sở Nam, mà đi thẳng tới Thiên Nhất Tông. Mạc lão đương nhiên là âm thầm đi theo, đi cùng với Thiết Thương Hùng.
Chuyến đi tới Băng Viêm Đảo lần này Sở Nam thu hoạch được rất nhiều, San Hô Huyền Lam Kình và Ngọc Chi San Hô Trùng thì không cần nhắc tới, còn có Hàn Ngọc Lam Viêm Vương, Thủy nguyên bổn tinh cao cấp hơn cả dự tính, còn có tám viên nguyên hạch, trong đó có hai viên là nguyên hạch cao cấp, vô số Hàn Ngọc vạn năm, hai kiện hạ phẩm tông khí pháp bảo Phách Lịch, Hồn Kích, nhưng còn nguyên thạch, thú hạch, đan dược...thì đã bị đám Võ Vương kia khiến cho tiêu hao tại Băng Viêm Đảo hết rồi.
Còn có một thủ hạ tiềm lực vô cùng to lớn là Phù Chấn.
Quan trọng nhất là thực lực của Sở Nam đã tăng lên nhiều lần, Thảo Mộc Quyết, Sinh Tử Quyết, Thần Hành Bách Biến đều đã tu luyện tinh thông hơn nhiều, Liễm Tức Quyết cũng đã luyện thành.
Vừa vào Băng Viêm Đảo, hắn đấu cùng Khương Lập có tu vi trung cấp Võ Vương, phải liều mạng, bị trọng thương, suýt nữa bị chết mới có thể giết chết được Khương Lập, nhưng sau chuyến đi Băng Viêm Đảo này, Sở Nam giết trung cấp Võ Vương đã không chút khó khăn, cho dù là cao cấp Võ Vương thì cũng có thể đấu được, còn nếu gặp phải Võ Vương đỉnh phong thì cũng có thể tháo chạy, còn sơ cấp Võ Hoàng thì phải đánh mới biết được....
Mấy ngày vội vã tới Giao Lưu Đại Hội nhưng Sở Nam vẫn không ngừng tu luyện, bày Tụ Hỏa Trận ở trong cơ thể, dùng sơ cấp Phần Thiên Chi Hỏa để tôi luyện thân thể, tu luyện Thủy nguyên lực, Mộc nguyên lực để ngũ hành nguyên lực trong cơ thể không khác nhau nhiều lắm.
Ngoài ra, còn ngẫm nghĩ về vũ kỹ, Sở Nam lại có một ý nghĩ táo bạo, đó là tập trung tất cả vũ kỹ của hắn lại làm một, không chỉ có vũ kỹ, mà còn có pháp bảo, hắn muốn đem những pháp bảo hạng nhất như Long Nha, Cổ Kiếm, Phích Lịch, Hồn Kích... biến thành bộ phận của Trọng Kiếm.
Nhưng ý nghĩ này mới chỉ mới hình thành.
Nhưng các môn phái khác cũng không phải tầm thường. Tranh đệ nhất bọn chúng không tranh được, nhưng đều muốn liều mạng tranh hạng hai. Hai đệ tử của Kiếm Trảm Phái và Huyền Băng Môn có sức uy hiếp với Lý Ngô nhất, Lý Ngô một mình chống đỡ, có vẻ lực bất tòng tâm.
Bởi vậy, trong lúc này, đệ tử của Thần Khí Phái, bao gồm cả nhị trưởng lão đi đầu dẫn đội đều vô cùng chờ đợi Lâm Vân sẽ tới, bởi dù sao ai cũng biết Lâm Vân lúc này đã là Võ Quân, hơn nữa còn có thể một mình giết chết bốn gã Võ Quân, thực lực như vậy, cho dù là tranh đệ nhất cũng có khả năn. Bọn chúng không biết rằng, thực lực hiện tại của Sở Nam đã tới một cảnh giới rất đáng sợ.
Nhưng các môn phái khác cũng sợ Lâm Vân mà tới, cục diện hiện tại thay đổi, do vậy bọn chúng cũng liều mạng tấn công Thần Khí Phái, một mặt hi vọng Lâm Vân vĩnh viễn biến mất, một mặt trước khi Lâm Vân tới cố gắng triệt để ép Thần Khí Phái xuống.
Lần Giao Lưu Đại Hội lần này rõ ràng khác với những lần khác, ngoài áp lực tới từ Lâm Vân của Thần Khí Phái, trong cuộc tỷ thí của những môn phái hạng ba cũng xuất hiện một con ngựa ô, con ngựa ô này đến từ Lạc Vân Môn không hề có tiếng tăm, tên là Tư Đồ Dật Tiêu, trong cuộc đấu của các môn phái hạng ba chưa hề thua trận nào, với tình hình như hiện tại, chỉ mấy ngày nữa Tư Đồ Dật Tiêu sẽ có thể đấu với đệ tử của các môn phái hạng hai. Nụ cười trên mặt của tông chủ Lạc Vân Tông cũng bởi vậy mà chưa hề dứt.
Còn Vu Đại Hải cũng giúp Vân La Môn mở mày mở mặt, Trần Hiểu Phong vốn không được các sư huynh đệ đánh giá cao cũng biểu hiện tuyệt vời, đã thắng được ba trận, tuy trận nào cũng thắng rất vất vả, dùng máu dùng tính mạng để đổi, nhưng dù sao vẫn là chiến thắng.
Lúc này, Lâm Vân mà Thần Khí Phái đang chờ đợi đang trên đường tới Thiên Nhất Tông. Sở Nam và Tử Mộng Nhi không phải trực tiếp từ căn cứ của Hải Lang Đoàn đi tới Thiên Nhất Tông, mà cưỡi San Hô Huyền Lam Kình đi tới Vân Thành, từ Vân Thành quay trở lại con đường cũ, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới Thiên Nhất Tông.
San Hô Huyền Lam Kình đương nhiên được giữ lại để giúp Hải Lang Đoàn mở rộng thế lực. Sở Nam cũng truyền không ít thủy nguyên lực cho San Hô Huyền Lam Kình, do vậy San Hô Huyền Lam Kình cũng đã khôi phục tới bảy tám trượng dài, thực lực không thể coi thường. Hải Lang Đoàn vẫn do Mã Quân quản lý, Sở Nam chỉ có một yêu cầu duy nhất, trong thời gian ngắn nhất phải nâng cao thực lực của Hải Lang Đoàn, cũng bởi Mã Quân đã bị sinh tử phù khống chế, Sở Nam còn để lại cho hắn ba tấm phù, dùng khi cấp thiết.
Còn Ngọc Chi San Hô Trùng, Sở Nam vốn không thể mang theo được, nhưng Mạc lão đưa cho hắn một cái túi, túi linh thú cấp thấp, tuy chỉ là cấp thấp nhưng vô cùng quý giá, bởi túi linh thú có thể chưa được vật sống mà trữ vật giới chỉ không thể chứa được.
Mạc lão sở dĩ làm như vậy, ngoài việc đánh giá cao Sở Nam thì chủ yếu là muốn đầu tư, hắn nhìn thấy tiềm lực đán sợ của Sở Nam, Mạc lão lúc này đã thầm chuyển hi vọng tấn thăng Võ Hoàng từ vị bạch y Võ Hoàng kia lên người Sở Nam. Trong chặng đường đi theo quan sát những hành động của Sở Nam, quả thực cũng có không ít cảm ngộ có ích đối với việc tu luyện.
Túi linh thú thấp cấp, không gian không lớn, linh vật có thể chứa được cũng có hạn, đương nhiên là không thể chứa nổi San Hô Huyền Lam Kình, nhưng còn Ngọc Chi San Hô Trùng thì có thể chứa được tới ba vạn con.
Đương nhiên, ba vạn con này đều là Ngọc Chi San Hô Trùng có thực lực cường đại nhất.
Còn mấy chục vạn Ngọc Chi San Hô Trùng còn lại đều ký sinh ở trong thân thể của San Hô Huyền Lam Kình, bởi vậy, với lực lượng hiện tại của Hải Lang Đoàn, cho dù là hai ba gã trung cấp Võ Vương có tới thì cũng khó mà chiến thắng nổi.
Vô Không Lão Tổ và Phù Chấn cũng rời khỏi Hải Lang Đoàn, đi tới Thiên Nhất Tông, nhưng tuyến đường bọn chúng đi không giống của Sở Nam, mà đi thẳng tới Thiên Nhất Tông. Mạc lão đương nhiên là âm thầm đi theo, đi cùng với Thiết Thương Hùng.
Chuyến đi tới Băng Viêm Đảo lần này Sở Nam thu hoạch được rất nhiều, San Hô Huyền Lam Kình và Ngọc Chi San Hô Trùng thì không cần nhắc tới, còn có Hàn Ngọc Lam Viêm Vương, Thủy nguyên bổn tinh cao cấp hơn cả dự tính, còn có tám viên nguyên hạch, trong đó có hai viên là nguyên hạch cao cấp, vô số Hàn Ngọc vạn năm, hai kiện hạ phẩm tông khí pháp bảo Phách Lịch, Hồn Kích, nhưng còn nguyên thạch, thú hạch, đan dược...thì đã bị đám Võ Vương kia khiến cho tiêu hao tại Băng Viêm Đảo hết rồi.
Còn có một thủ hạ tiềm lực vô cùng to lớn là Phù Chấn.
Quan trọng nhất là thực lực của Sở Nam đã tăng lên nhiều lần, Thảo Mộc Quyết, Sinh Tử Quyết, Thần Hành Bách Biến đều đã tu luyện tinh thông hơn nhiều, Liễm Tức Quyết cũng đã luyện thành.
Vừa vào Băng Viêm Đảo, hắn đấu cùng Khương Lập có tu vi trung cấp Võ Vương, phải liều mạng, bị trọng thương, suýt nữa bị chết mới có thể giết chết được Khương Lập, nhưng sau chuyến đi Băng Viêm Đảo này, Sở Nam giết trung cấp Võ Vương đã không chút khó khăn, cho dù là cao cấp Võ Vương thì cũng có thể đấu được, còn nếu gặp phải Võ Vương đỉnh phong thì cũng có thể tháo chạy, còn sơ cấp Võ Hoàng thì phải đánh mới biết được....
Mấy ngày vội vã tới Giao Lưu Đại Hội nhưng Sở Nam vẫn không ngừng tu luyện, bày Tụ Hỏa Trận ở trong cơ thể, dùng sơ cấp Phần Thiên Chi Hỏa để tôi luyện thân thể, tu luyện Thủy nguyên lực, Mộc nguyên lực để ngũ hành nguyên lực trong cơ thể không khác nhau nhiều lắm.
Ngoài ra, còn ngẫm nghĩ về vũ kỹ, Sở Nam lại có một ý nghĩ táo bạo, đó là tập trung tất cả vũ kỹ của hắn lại làm một, không chỉ có vũ kỹ, mà còn có pháp bảo, hắn muốn đem những pháp bảo hạng nhất như Long Nha, Cổ Kiếm, Phích Lịch, Hồn Kích... biến thành bộ phận của Trọng Kiếm.
Nhưng ý nghĩ này mới chỉ mới hình thành.
/2163
|