Hai đại sát chiêu, hai đại tuyệt chiêu đồng thời đánh về phía Sở Nam, Sở Nam không ngờ vẫn bất động.
Sở Nam buông lỏng tâm thần, để Chân Dương chi hỏa được Tần Chiến sử dụng vũ kỹ Hỏa Phần nhập vào trong cơ thể, Hỏa nguyên lực vừa muốn càn quét thì đã bị Sở Nam tôi luyện hoàn toàn.
Kim Đắc Lợi nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo, chiêu Thiên Cân Trảm uy thế kinh người cứ như vậy bổ thẳng về phía đầu Sở Nam.
- Tiểu tử thối, ta xem ngươi trốn thế nào? Để mạng lại đây!
- Đúng vậy, ngươi nên để mạng lại!
Sở Nam đáp, bỗng nhiên vung kiếm lên, Kim Đắc Lợi muốn mạng hắn thì tất nhiên hắn không thể bỏ qua cho gã được.
Trọng kiếm không chút hoa mỹ cùng va chạm với Thiên Cân Trảm, đại đao lại lần nữa vỡ nát, Sở Nam dẫn Kim nguyên lực nhập vào bên trong thân thể, tùy ý để Kim nguyên lực tàn phá bừa bãi trong người, uy năng khôn cùng của trọng kiếm thì lại bổ lên người Kim Đắc Lợi.
- Không….
Kim Đắc Lợi nhìn thấy trọng kiếm chém tới, đột nhiên rống lớn một tiếng, giống như phát điên, bạo phát toàn bộ nguyên lực trong người, chữ “Không” vừa vang lên thì đã bị Sở Nam một trảm cắt thành hai nửa.
Mà Sở Nam chịu một kích cuối cùng của Kim Đắc Lợi thì trên thân thể lập tức xuất hiện vài chục đạo vết thương, thế nhưng Sở Nam lại phảng phất như không nhận ra vậy.
Đường đường là Đại Võ Sư lại bị một kiếm chém thành hai nửa, tình cảnh này quả thật không thể dùng hai chữ “sợ hãi” là có thể hình dung được. Võ Sư, Đại Võ Sư tại đương trường đều sửng sốt, Sở Nam bỗng thốt một câu:
- Đến lượt các ngươi rồi!
- A….
Toàn bộ mọi người ở đây đều đồng loạt hít một hơi thật sâu.
Sở Nam cũng không dài dòng nữa, cứ như vậy xách trọng kiếm nhảy vào đám võ giả, cùng triển khai cận chiến với bọn chúng.
Thoáng chốc, kiếm quang bắn ra bốn phía.
Hai gã sơ cấp Đại Võ Sư không kịp tránh đã bị cuốn vào trong Khai Thiên kiếm quang, lập tức máu tươi bắn đầy trời, ngay cả vũ kỹ cũng không kịp sử dụng.
- Ngăn hắn lại! Giết hắn đi!
Tần Chiến gầm lên hai tiếng, còn chính bản thân hắn thì lại quay đầu bỏ chạy.
Sắc mặt Tần Chiến trắng bệch, hắn và Kim Đắc Lợi thực lực tương đương, gã này có thể giết chết Kim Đắc Lợi thì chắc chắn cũng có thể giết hắn, mà lại còn là chỉ giết bằng một kiếm không có nguyên lực ba động, việc này tuyệt đối không có khả năng, nhưng dù sao đi nữa thì nó vẫn phát sinh trước mặt hắn.
Trừ phi kiếm này thật sự chính là Chân Khí.
- Đúng, nhất định là Chân Khí!
Tần Chiến càng thêm khẳng định suy nghĩ của hắn, chợt nghĩ:
- Nếu ta đoạt được….
- Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, há dễ vậy sao? Nếu như ngươi đã muốn giết ta thì ta sẽ lấy mạng các ngươi! Không ai có thể trốn được!
Sở Nam tiếp nhận công kích của hai gã trung cấp Đại Võ Sư, phun ra một ngụm máu, sau đó xuất ra một quyền.
Nắm quyền có thể đập nát cự thạch, một quyền này cứ như vậy đập nát ngực một tên Đại Võ Sư, đem hắn đánh bay, trọng kiếm cũng lấy mạng của tên còn lại.
Đột nhiên Sở Nam búng lên không trung, lúc đáp xuống đã ở trước mặt Tần Chiến.
Tần Chiến nhìn thấy Sở Nam từ trên không trung rơi xuông chắn đường bỏ chạy của hắn, sắc mặt lập tức đại biến, vội hét lớn:
- Bay trên không? Ngươi có thể bay trên không? Ngươi là cường giả Võ Quân ư? Làm sao có thể? Tuyệt đối không có khả năng!
Sở Nam hiển nhiên biết rõ lai lịch của mình, nào có là cường giả Võ Quân gì, chỉ là nhờ vào công lao của viên Long đan mà thôi.
Chỉ có điều Sở Nam cũng không giải thích, chỉ lạnh lùng thốt một câu:
- Ngươi hãy chết đi!
Tần Chiến quay người lại, trong miệng vẫn còn lẩm bẩm:
- Tuyệt đối không có khả năng, nếu như hắn là cường giả Võ Quân thì sao lại đến thành Hùng La nhỏ nhỏ này làm gì? Lại còn lập một cái tiểu bang phái, đây không phải là ăn no rỗi việc sao? Chẳng lẽ hắn có vũ kỹ đằng không?
Bất luận là Tần Chiến nghĩ gì cũng đều không thể tin nổi là Sở Nam có thể bay trên không là nhờ vào lực lượng cơ thể, mà lúc này, Tần Chiến đã dừng bước, nhanh chóng quay người lại, đột nhiên tấn công về phía Sở Nam.
- Đợi ngươi tấn công đây!
Sở Nam nhìn thấy Tần Chiến xuất thủ với hắn thì trái lại rút trọng kiếm trở về, chỉ dùng thân thể nghênh đón công kích của Tần Chiến.
Tần Chiến dưới sự uy hiếp của tử vong liền đánh ra một quyền, uy lực quả thực vô cùng lớn, vừa đánh trúng lập tức khiến khí huyết trong cơ thể Sở Nam nhộn nhạo, nhưng rất nhanh liền bị Sở Nam ép xuống, sau đó luyện hóa, trở thành một phần tôi luyện thân thể. Tần Chiến sau khi đánh xong một kích cũng mặc kệ kết quả ra sao, lập tức bỏ chạy, trong lòng có vô số điều nghĩ không thông, thầm nhủ:
- Thân thể sao có thể cường hãn như vậy được chứ? Vũ kỹ của ta là Hoàng cấp thượng phẩm, thậm chí ngay cả Chân Dương chi hỏa cũng không làm gì được hắn? Không biết hỏa diễm gì mới có thể đả thương được hắn, Tam Vị Chân Hỏa sao? Tiểu tử này đến tột cùng là từ đâu xuất hiện? Làm sao mới có thể trốn thoát từ trong tay tên quái vật này đây?
Nếu như một kích vừa rồi là từ cao cấp Võ Tướng thì triển thì ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Trung cấp Võ Tướng cũng có thể khiến ta trọng thương.
Sở Nam khẽ lẩm bẩm, lại chợt nói:
- Nhưng nếu như là Đại Võ Sư thì chỉ đủ để cung cấp bồi dưỡng năng lượng cho ta, xem ra, võ đạo tu hành của ta đúng là phải tu luyện trong chiến đấu.
Sở Nam lẩm bẩm xong liền nhìn thấy Tần Chiến nhanh chóng bỏ chạy, khẽ nói:
- Ngươi trốn không được đâu!
- Ngăn hắn lại, ai có thể ngắn hắn thì ta sẽ cho kẻ đó một quyển vũ kỹ Hoàng cấp thượng phẩm!
Tần Chiến lập tức xuất ra phần thưởng, thế nhưng không ai dám ngăn cản Sở Nam, ngay cả cao cấp Đại Võ Sư còn bị hắn dùng một kiếm bổ đôi, huống chi bọn hắn?
Tần Chiến thầy tình cảnh này chỉ muốn thổ huyết, trong lòng liên tục chửi bời bọn tiểu nhân chỉ biết dựa hơi mượn sức, nhưng bỗng nhiên cảm thấy nguy hiểm sau lưng càng lúc càng gần, quả thật là trốn không thoát, dù sao cũng chết, trong lòng Tần Chiến bỗng nhiên lóe lên một suy nghĩ độc ác:
- Cho dù ta chết thì cũng không để ngươi tiện nghi được, ta phải khiến ngươi chôn cùng ta!
Nghĩ vậy, nhưng Tần Chiến cũng không học theo Kim Đắc Lợi bạo phát nguyên lực toàn thân, trái lại ngửa mặt lên trời rống lớn:
- Nghịch Thiên Bang có một người có bảo kiếm cấp Chân Khí, còn có vũ kỹ đằng không….
- Bảo kiếm cấp Chân Khí, vũ kỹ đằng không!
Âm thanh cực lớn cứ như vậy phiêu tán khắp bốn phương tám hướng.
o0o
Một tên trung niên hán tử đang tu luyện bỗng nhiên mở bừng mắt ra, khẽ lẩm bẩm:
- Kẻ nào có bảo kiếm cấp Chân khí, lại còn có vũ kỹ đằng không? Nghịch Thiên Bang là cái gì? Nhanh, tra cho ta, xuất động toàn bộ bang chúng, phải nhanh chóng tra ra cho ta.
o0o
- Hôm nay chính là ngày đột phá Võ Tướng.
Một thanh y nhân thầm lẩm bẩm, đột nhiên nghe thấy âm thanh này, trong mắt lập tức bắn ra một tia tinh quang, khẽ quát:
- Mệnh lệnh Thanh Mộc Bang, toàn bộ xuất động, tra Nghịch Thiên Bang, tra bảo kiếm cấp Chân Khí, tra vũ kỹ đằng không, phải đem toàn bộ những thứ này đoạt hết!
Vừa dứt lời, thanh y nhân lập tức gác việc đột phá qua một bên, vội phóng ra ngoài.
o0o
- Hứa gia đúng là khinh người quá đáng, lần này yêu cầu nhiều như vậy, chúng ta phải đi đâu tìm đây? Còn uy hiếp nếu không đủ thì sẽ diệt bang, thế nhưng hơn vạn phạ hạ phẩm nguyên thạch, hơn ngàn trung phẩm nguyên thạch, lại còn trên trăm….
Bang chủ Lam Thiểm đang phẫn nộ đột nhiên nghe thấy âm thanh mơ hồ trong không trung truyền đến, trong lòng bỗng nhiên mừng rỡ, nếu như có bảo kiếm cấp chân khí, như vậy thì có thể vượt qua ải khó khăn lần này rồi, lập tức cuống quýt ra lệnh:
- Lập tức ra lệnh, bảo kiếm cấp Chân Khí, vũ kỹ đằng không, Lam Thiểm đã muốn, nếu như kẻ nào muốn cùng đối đầu với Lam Thiểm thì sẽ diệt toàn bang!
o0o
- Ồ? Bảo kiếm cấp Chân Khí? Không thể bỏ qua được! vũ kỹ đằng không ít nhất cũng là Huyền cấp trung phẩm, càng không thể bỏ qua được!
Bang chủ Hoành Vân nói xong liền quát:
- Lệnh toàn bộ trên dưới Hoành Vân Bang, giết người đoạt bảo, đoạt vũ kỹ, kẻ nào ngăn cản giết không tha!
o0o
- Có ý tứ, có ý tứ, không ngờ thành Hùng La này lại còn có bảo bối như thế, bảo bối của thành Hùng La chính là bảo bối của Hứa gia! Các ngươi cứ chém giết đi, bất luận là kẻ nào cướp được thì cuối cùng cũng phải nộp lên, nếu như không giao ra thì cứ chờ diệt môn đi, bất kể bang phái của các ngươi thế nào, Thiên Uy Bang chính là một ví dụ!
Thành chủ Hứa Mãn Dương của thành Hùng La ngạo nghễ nói:
- Trò hay lần này ta không thể bỏ qua được, phải đi xem mới được….
…..
Trong nhất thời, vân chuyển tứ phương….
Các lộ cường giả nghe thấy tiếng gào lớn của Tần Chiến thì toàn bộ đều phát động thủ hạ lao về phía âm thanh phát ra, một bảo kiếm cấp Chân Khí, một vũ kỹ đằng không đã đủ khiến toàn bộ những thế lực tại thành Hùng La xuất động, trong đó không thiếu những cường giả Võ Tướng.
Tần Chiến hét liền ba tiếng, sau đó quay người lại ôm chặt lấy Sở Nam, cười dữ tợn, quát:
- Chết cùng ta đi! Bạo bạo bạo….
- Bình….
Thân thể Tần Chiến nổ thành thịt vụn, bay tứ tán trên không trung.
Một đoàn hỏa diễm lập tức vây quanh Sở Nam….
Sở Nam buông lỏng tâm thần, để Chân Dương chi hỏa được Tần Chiến sử dụng vũ kỹ Hỏa Phần nhập vào trong cơ thể, Hỏa nguyên lực vừa muốn càn quét thì đã bị Sở Nam tôi luyện hoàn toàn.
Kim Đắc Lợi nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo, chiêu Thiên Cân Trảm uy thế kinh người cứ như vậy bổ thẳng về phía đầu Sở Nam.
- Tiểu tử thối, ta xem ngươi trốn thế nào? Để mạng lại đây!
- Đúng vậy, ngươi nên để mạng lại!
Sở Nam đáp, bỗng nhiên vung kiếm lên, Kim Đắc Lợi muốn mạng hắn thì tất nhiên hắn không thể bỏ qua cho gã được.
Trọng kiếm không chút hoa mỹ cùng va chạm với Thiên Cân Trảm, đại đao lại lần nữa vỡ nát, Sở Nam dẫn Kim nguyên lực nhập vào bên trong thân thể, tùy ý để Kim nguyên lực tàn phá bừa bãi trong người, uy năng khôn cùng của trọng kiếm thì lại bổ lên người Kim Đắc Lợi.
- Không….
Kim Đắc Lợi nhìn thấy trọng kiếm chém tới, đột nhiên rống lớn một tiếng, giống như phát điên, bạo phát toàn bộ nguyên lực trong người, chữ “Không” vừa vang lên thì đã bị Sở Nam một trảm cắt thành hai nửa.
Mà Sở Nam chịu một kích cuối cùng của Kim Đắc Lợi thì trên thân thể lập tức xuất hiện vài chục đạo vết thương, thế nhưng Sở Nam lại phảng phất như không nhận ra vậy.
Đường đường là Đại Võ Sư lại bị một kiếm chém thành hai nửa, tình cảnh này quả thật không thể dùng hai chữ “sợ hãi” là có thể hình dung được. Võ Sư, Đại Võ Sư tại đương trường đều sửng sốt, Sở Nam bỗng thốt một câu:
- Đến lượt các ngươi rồi!
- A….
Toàn bộ mọi người ở đây đều đồng loạt hít một hơi thật sâu.
Sở Nam cũng không dài dòng nữa, cứ như vậy xách trọng kiếm nhảy vào đám võ giả, cùng triển khai cận chiến với bọn chúng.
Thoáng chốc, kiếm quang bắn ra bốn phía.
Hai gã sơ cấp Đại Võ Sư không kịp tránh đã bị cuốn vào trong Khai Thiên kiếm quang, lập tức máu tươi bắn đầy trời, ngay cả vũ kỹ cũng không kịp sử dụng.
- Ngăn hắn lại! Giết hắn đi!
Tần Chiến gầm lên hai tiếng, còn chính bản thân hắn thì lại quay đầu bỏ chạy.
Sắc mặt Tần Chiến trắng bệch, hắn và Kim Đắc Lợi thực lực tương đương, gã này có thể giết chết Kim Đắc Lợi thì chắc chắn cũng có thể giết hắn, mà lại còn là chỉ giết bằng một kiếm không có nguyên lực ba động, việc này tuyệt đối không có khả năng, nhưng dù sao đi nữa thì nó vẫn phát sinh trước mặt hắn.
Trừ phi kiếm này thật sự chính là Chân Khí.
- Đúng, nhất định là Chân Khí!
Tần Chiến càng thêm khẳng định suy nghĩ của hắn, chợt nghĩ:
- Nếu ta đoạt được….
- Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, há dễ vậy sao? Nếu như ngươi đã muốn giết ta thì ta sẽ lấy mạng các ngươi! Không ai có thể trốn được!
Sở Nam tiếp nhận công kích của hai gã trung cấp Đại Võ Sư, phun ra một ngụm máu, sau đó xuất ra một quyền.
Nắm quyền có thể đập nát cự thạch, một quyền này cứ như vậy đập nát ngực một tên Đại Võ Sư, đem hắn đánh bay, trọng kiếm cũng lấy mạng của tên còn lại.
Đột nhiên Sở Nam búng lên không trung, lúc đáp xuống đã ở trước mặt Tần Chiến.
Tần Chiến nhìn thấy Sở Nam từ trên không trung rơi xuông chắn đường bỏ chạy của hắn, sắc mặt lập tức đại biến, vội hét lớn:
- Bay trên không? Ngươi có thể bay trên không? Ngươi là cường giả Võ Quân ư? Làm sao có thể? Tuyệt đối không có khả năng!
Sở Nam hiển nhiên biết rõ lai lịch của mình, nào có là cường giả Võ Quân gì, chỉ là nhờ vào công lao của viên Long đan mà thôi.
Chỉ có điều Sở Nam cũng không giải thích, chỉ lạnh lùng thốt một câu:
- Ngươi hãy chết đi!
Tần Chiến quay người lại, trong miệng vẫn còn lẩm bẩm:
- Tuyệt đối không có khả năng, nếu như hắn là cường giả Võ Quân thì sao lại đến thành Hùng La nhỏ nhỏ này làm gì? Lại còn lập một cái tiểu bang phái, đây không phải là ăn no rỗi việc sao? Chẳng lẽ hắn có vũ kỹ đằng không?
Bất luận là Tần Chiến nghĩ gì cũng đều không thể tin nổi là Sở Nam có thể bay trên không là nhờ vào lực lượng cơ thể, mà lúc này, Tần Chiến đã dừng bước, nhanh chóng quay người lại, đột nhiên tấn công về phía Sở Nam.
- Đợi ngươi tấn công đây!
Sở Nam nhìn thấy Tần Chiến xuất thủ với hắn thì trái lại rút trọng kiếm trở về, chỉ dùng thân thể nghênh đón công kích của Tần Chiến.
Tần Chiến dưới sự uy hiếp của tử vong liền đánh ra một quyền, uy lực quả thực vô cùng lớn, vừa đánh trúng lập tức khiến khí huyết trong cơ thể Sở Nam nhộn nhạo, nhưng rất nhanh liền bị Sở Nam ép xuống, sau đó luyện hóa, trở thành một phần tôi luyện thân thể. Tần Chiến sau khi đánh xong một kích cũng mặc kệ kết quả ra sao, lập tức bỏ chạy, trong lòng có vô số điều nghĩ không thông, thầm nhủ:
- Thân thể sao có thể cường hãn như vậy được chứ? Vũ kỹ của ta là Hoàng cấp thượng phẩm, thậm chí ngay cả Chân Dương chi hỏa cũng không làm gì được hắn? Không biết hỏa diễm gì mới có thể đả thương được hắn, Tam Vị Chân Hỏa sao? Tiểu tử này đến tột cùng là từ đâu xuất hiện? Làm sao mới có thể trốn thoát từ trong tay tên quái vật này đây?
Nếu như một kích vừa rồi là từ cao cấp Võ Tướng thì triển thì ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Trung cấp Võ Tướng cũng có thể khiến ta trọng thương.
Sở Nam khẽ lẩm bẩm, lại chợt nói:
- Nhưng nếu như là Đại Võ Sư thì chỉ đủ để cung cấp bồi dưỡng năng lượng cho ta, xem ra, võ đạo tu hành của ta đúng là phải tu luyện trong chiến đấu.
Sở Nam lẩm bẩm xong liền nhìn thấy Tần Chiến nhanh chóng bỏ chạy, khẽ nói:
- Ngươi trốn không được đâu!
- Ngăn hắn lại, ai có thể ngắn hắn thì ta sẽ cho kẻ đó một quyển vũ kỹ Hoàng cấp thượng phẩm!
Tần Chiến lập tức xuất ra phần thưởng, thế nhưng không ai dám ngăn cản Sở Nam, ngay cả cao cấp Đại Võ Sư còn bị hắn dùng một kiếm bổ đôi, huống chi bọn hắn?
Tần Chiến thầy tình cảnh này chỉ muốn thổ huyết, trong lòng liên tục chửi bời bọn tiểu nhân chỉ biết dựa hơi mượn sức, nhưng bỗng nhiên cảm thấy nguy hiểm sau lưng càng lúc càng gần, quả thật là trốn không thoát, dù sao cũng chết, trong lòng Tần Chiến bỗng nhiên lóe lên một suy nghĩ độc ác:
- Cho dù ta chết thì cũng không để ngươi tiện nghi được, ta phải khiến ngươi chôn cùng ta!
Nghĩ vậy, nhưng Tần Chiến cũng không học theo Kim Đắc Lợi bạo phát nguyên lực toàn thân, trái lại ngửa mặt lên trời rống lớn:
- Nghịch Thiên Bang có một người có bảo kiếm cấp Chân Khí, còn có vũ kỹ đằng không….
- Bảo kiếm cấp Chân Khí, vũ kỹ đằng không!
Âm thanh cực lớn cứ như vậy phiêu tán khắp bốn phương tám hướng.
o0o
Một tên trung niên hán tử đang tu luyện bỗng nhiên mở bừng mắt ra, khẽ lẩm bẩm:
- Kẻ nào có bảo kiếm cấp Chân khí, lại còn có vũ kỹ đằng không? Nghịch Thiên Bang là cái gì? Nhanh, tra cho ta, xuất động toàn bộ bang chúng, phải nhanh chóng tra ra cho ta.
o0o
- Hôm nay chính là ngày đột phá Võ Tướng.
Một thanh y nhân thầm lẩm bẩm, đột nhiên nghe thấy âm thanh này, trong mắt lập tức bắn ra một tia tinh quang, khẽ quát:
- Mệnh lệnh Thanh Mộc Bang, toàn bộ xuất động, tra Nghịch Thiên Bang, tra bảo kiếm cấp Chân Khí, tra vũ kỹ đằng không, phải đem toàn bộ những thứ này đoạt hết!
Vừa dứt lời, thanh y nhân lập tức gác việc đột phá qua một bên, vội phóng ra ngoài.
o0o
- Hứa gia đúng là khinh người quá đáng, lần này yêu cầu nhiều như vậy, chúng ta phải đi đâu tìm đây? Còn uy hiếp nếu không đủ thì sẽ diệt bang, thế nhưng hơn vạn phạ hạ phẩm nguyên thạch, hơn ngàn trung phẩm nguyên thạch, lại còn trên trăm….
Bang chủ Lam Thiểm đang phẫn nộ đột nhiên nghe thấy âm thanh mơ hồ trong không trung truyền đến, trong lòng bỗng nhiên mừng rỡ, nếu như có bảo kiếm cấp chân khí, như vậy thì có thể vượt qua ải khó khăn lần này rồi, lập tức cuống quýt ra lệnh:
- Lập tức ra lệnh, bảo kiếm cấp Chân Khí, vũ kỹ đằng không, Lam Thiểm đã muốn, nếu như kẻ nào muốn cùng đối đầu với Lam Thiểm thì sẽ diệt toàn bang!
o0o
- Ồ? Bảo kiếm cấp Chân Khí? Không thể bỏ qua được! vũ kỹ đằng không ít nhất cũng là Huyền cấp trung phẩm, càng không thể bỏ qua được!
Bang chủ Hoành Vân nói xong liền quát:
- Lệnh toàn bộ trên dưới Hoành Vân Bang, giết người đoạt bảo, đoạt vũ kỹ, kẻ nào ngăn cản giết không tha!
o0o
- Có ý tứ, có ý tứ, không ngờ thành Hùng La này lại còn có bảo bối như thế, bảo bối của thành Hùng La chính là bảo bối của Hứa gia! Các ngươi cứ chém giết đi, bất luận là kẻ nào cướp được thì cuối cùng cũng phải nộp lên, nếu như không giao ra thì cứ chờ diệt môn đi, bất kể bang phái của các ngươi thế nào, Thiên Uy Bang chính là một ví dụ!
Thành chủ Hứa Mãn Dương của thành Hùng La ngạo nghễ nói:
- Trò hay lần này ta không thể bỏ qua được, phải đi xem mới được….
…..
Trong nhất thời, vân chuyển tứ phương….
Các lộ cường giả nghe thấy tiếng gào lớn của Tần Chiến thì toàn bộ đều phát động thủ hạ lao về phía âm thanh phát ra, một bảo kiếm cấp Chân Khí, một vũ kỹ đằng không đã đủ khiến toàn bộ những thế lực tại thành Hùng La xuất động, trong đó không thiếu những cường giả Võ Tướng.
Tần Chiến hét liền ba tiếng, sau đó quay người lại ôm chặt lấy Sở Nam, cười dữ tợn, quát:
- Chết cùng ta đi! Bạo bạo bạo….
- Bình….
Thân thể Tần Chiến nổ thành thịt vụn, bay tứ tán trên không trung.
Một đoàn hỏa diễm lập tức vây quanh Sở Nam….
/2163
|