Tân Nhất Chân quả nhiên bị một chiêu này hấp dẫn chú ý, hắn đương nhiên sẽ không lui lại nữa, Sở Nam liền liên tiếp thi triển ra Trảm Thanh Sát, đồng thời còn hướng Long Nha một bên quán chú lực lượng vào, từng đợt rồi từng đợt...
- Có vài phần tương tự với Trảm kỹ của Kiếm Trảm phái, bất quá so với Trảm kỹ còn lợi hại hơn, nhưng mà cái này trước mặt lão phu, cũng như chuyện cười mà thôi!
Nói xong, Tân Nhất Chân liền phất tay chém xuống, đem cái sóng âm uy năng được gia tăng sáu lần như sóng cao vạn trượng lập tức bổ đôi ra.
Sở Nam không chút do dự, lại một chiêu 'Dung kỹ' nữa xuất ra, chiêu này so với lúc trước còn uy mãnh gần gấp đôi!
Ngay sau đó, Sở Nam lại thi triển ra Hàn Ngọc Lam Viên, Thanh Tẫn Yêu Viêm, Thiên Cực Nguyên Hoả dung hợp lại thành một đoàn dị hoả tam sắc hạo hạo đãng đãng (cuồn cuộn) hướng Tân Nhất Chân cuốn tới.
Sâu trong hoả diễm ba màu, còn có Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ quay cuồng.
Mà ở trong một mảng lớn Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ này còn có một khoả dịch tích hoàn toàn bất đồng tồn tại!
Khoả dịch tích này, chính là khối Tử khí dịch tích kia!
- Hoả này, là dị hoả gì...
Tân Nhất Chân tuy quanh năm suốt tháng bế quan trong núi, không có đi du lịch khắp nơi trên đại lục, nhưng tu vi tự thân là Võ Đế tự nhiên phi thường tinh tường rất nhiều chuyện. Một võ giả, có được một loại dị hoả cũng đã là phi thường may mắn, nhưng cái loại may mắn này cơ bản là thuộc về một phần mười vạn!
Nếu như bản thân là song thuộc tính, tam thuộc tính như Cổ Cực Phong, bản thân là Kim Hoả Thổ tam thuộc tính, lại có được Lưu Bạch Dị Kim, Xích Tức Dị Thổ, Thiên Cực Nguyên Hoả, ba loại thuộc tính dị chủng là vô cùng hiếm có, thậm chí còn là có một không hai trên đời.
Thế nhưng hiện tại trước mặt hắn lúc này lại có một đoàn dị hoả ba màu, có thể đoàn dị hoả trước mặt thiên sinh (trời sinh) đã vậy, nhưng mà hắn lại thấy được trong đoàn dị hoả này rõ ràng có khí tức của Thiên Cực Nguyên hoả của Cổ Cực Phong!
Bởi vậy, dị hoả ba màu này không phải trời sinh như vậy, mà là bị người ta cải tạo mà thành.
Tân Nhất Chân kinh ngạc, hắn đã từng gặp qua không ít người có dị thuộc tính nhưng hắn lại chưa từng chứng kiến có người lại đem mấy loại dị thuộc tính cùng loại, ví dụ như hoả diễm dung hợp lại một chỗ, là bất đồng với nhận thức thế giới của hắn về dị hoả, một loại trong đó sẽ đánh tan loại còn lại hoặc là cả hai đều bị huỷ diệt, tuyệt đối không thể cùng tồn tại mà xuất hiện.
Dị hoả này có hàn âm thuần hoả, có dương hoả, âm dương tương khắc lại có thể tồn tại nhất thể!
Tân Nhất Chân vô cùng khiếp sợ, tiếp đó hắn lại thấy được đoàn Tử Tiêu Nguyệt Tuyền, còn có Lưu Bạch Dị Kim lúc trước, còn có tấm bia đá kia.
Bốn thuộc tính, đều là dị thuộc tính, trách không được tiểu tử này có thể phát triển nhanh như vậy, trách không được Hắc Quân lại muốn có được thân thể hắn như vậy. Nếu Hắc Quân sư đệ chiếm được thân thể hắn mà nói, chả khác cây khô gặp mùa xuân, vậy hắn...
Tân Nhất Chân không có tiếp tục đào sâu suy nghĩ nữa, chỉ hướng Sở Nam lạnh lùng nòi:
- Lão phu ngược lại muốn nhìn, ngươi còn có thể cho ta ngoài ý muốn bao nhiêu!
- Ngoài ý muốn? Rất nhiều đấy, chỉ sợ ngươi xem không nổi a.
Nói xong, hắn liền bắn dị hoả ba màu ra, Tân Nhất Chân cảm thấy một cỗ băng hàn chi lực tập kích toàn thân hắn, mà loại băng hàn chi lực này lại kèm theo một tia cực nhiệt thiêu đốt thân thể hắn, đem nguyên lực trong cơ thể hắn thiêu đốt lên, đem nguyên lực trong cơ thể hắn đông thành từng khối từng khối một, thậm chí còn có cảm giác như muốn thiêu đốt hắn thành tro bụi...
Hai chủng dị hoả trái ngược vốn không thể cùng tồn tại một chỗ nhưng hết lần này đến lần khác lại cùng tồn tại một thể, lại khiến cho uy năng đại tăng!
Mặc dù thế, điều này đối với Tân Nhất Chân mà nói vẫn còn chưa đủ tạo thành uy hiếp cho hắn, chỉ chém ra một chưởng, ánh sáng như trụ, hoả diễm thao thiên, trực tiếp bị chém thành hai nửa, giống như nước chảy mà lướt qua hai bên người hắn, không cách nào tiến lại gần thân hắn trong phạm vi mười mét được.
Ngay sau đó, Tân Nhất Chân phất tay một cái, như muốn dùng Thuỷ nguyên lực tinh khiết nhất đem dị hoả ba màu này dập tắt đi, nhưng mà mới đánh tới thì dị hoả ba màu đông lắc tây lượn, cũng không thể đem dị hoả ba màu dập tắt đi được.
Thấy cảnh này, Tân Nhất Chân nhíu mày lại.
Lúc này, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ lại công tới, Tân Nhất Chân sáng ngời con mắt.
Lấy thuỷ khắc hoả, xem hoả của ngươi sẽ như thế nào? Thuỷ Hoả Tuyền Qua? Lão phu cũng muốn nhìn xem nó thành hình như thế nào!
Nghĩ đến đây, Tân Nhất Chân liền đem chiêu cũ đánh lại, đem Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ cưỡng chế hướng dị hoả ba màu đánh tới.
Ngay lúc Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ chảy qua bên người hắn, cái khoả dịch tích khác biệt kia đột nhiên từ trong bắn ra, trực tiếp bắn tới hắn. Tân Nhất Chân hai mắt sinh nghi, bởi vì khoả dịch tích nhỏ này trên mặt lại có Sinh mệnh khí tức khổng lồ.
Nhưng đồng thời, trong nội tâm hắn chợt xuất hiện cảm giác kinh hoàng.
Loại cảm giác này, chỉ khi đối đầu với cái chưởng ấn kia mới từng xuất hiện qua, nhưng khoả dịch tích nhỏ bé này cư nhiên lại tạo thành như vậy, thậm chí còn có chút hít thở không thông!
Tân Nhất Chân ngưng trọng, thập phần đề phòng. Sau đó, hắn liền phóng xuất nguyên lực, đem đoàn dịch tích kia ngăn lại bên ngoài, hắn muốn dùng nguyên lực thăm dò một phen...
Kỳ thật, Sở Nam hi vọng nhất là hắn không có phòng bị chút nào, sau đó sẽ tiếp xúc với thân thể hắn, để Tử khí dịch tích tiến vào thân thể hắn. Tuy nhiên, trước giờ Sở Nam chưa hề chứng kiến qua uy lực của Tử khí, nhưng hắn đoán chắc rằng nó sẽ không yếu.
Nhưng khi nhìn thấy Tân Nhất Chân làm ra hành động như vậy, có lẽ không phải là xuất phát từ lòng hiếu kỳ với khối dịch tích này...
Làm sao mới có thể để cho khối Tử khí dịch tích này tiếp xúc với thân thể hắn? Nếu cứ như vậy cho nổ tung lên, với hắn mà nói sợ là sẽ không tạo thành bao nhiêu tổn thương a!
Sở Nam suy nghĩ sâu xa, thừa cơ không chế dị hoả ba màu cùng Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ xoáy tròn lại với nhau thành một vòng xoáy.
Tân Nhất Chân tuy đặt chú ý lên khối dịch tích khiến hắn vạn phần bất an kia, có thể khiến hắn xuất hiện loại cảm giác lúc trước nên hắn liền cho hai mắt phát sáng lên, đem vòng xoáy kia ép lại không chỉ khiến Sở Nam khống chế gian nan hơn mà cái ánh sáng kia còn giống như xe chỉ luồn kim, dẫn phát Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ kia cùng dị hoả ba màu công kích lẫn nhau.
Ánh sáng kia rốt cục là cái gì? Cũng là dị kim sao?
Sở Nam lại một lần nữa cảm thấy sự cường đại của trung giai Võ Đế, ngoại trừ đối phó cái chưởng ấn kia ra, Tân Nhất Chân một mực chỉ dùng loại ánh sáng quỷ dị kia không sai biệt lắm đem toàn bộ thủ đoạn công kích của hắn khắc chế hoàn toàn.
Đến gần hắn, cùng hắn cận chiến!
Sở Nam thầm nghĩ, trong đầu thoáng hiện lên dáng dấp bộ Long Cân (gân), Long Nha càng không ngừng chém ra 'Dung kỹ', 'Dung kỹ' dệt thành một tấm võng hướng Tân Nhất Chân ụp tới. Ngoài ra hắn còn kích phát ra Diệt Nguyên Minh Đằng, một cây Diệt Nguyên Minh Đằng vừa thô vừa dày thẳng tắp giống như cây đại thụ trăm năm trên Thập Vạn Đại Sơn không bị người đốn qua nhưng hết lần này đến lần khác lại mềm dẻo vô cùng, hướng Tân Nhất Chân cuốn tới!
Tân Nhất Chân thấy Diệt Nguyên Minh Đằng liền cảm giác được khí tức của nó phát ra, nhất thời cả kinh, quát to:
- Dị Ngũ hành?
Giờ khắc này, trong nội tâm hắn, Sở Nam thực sự là một tên quái thai rồi!
Mà Sở Nam sớm đã bắt đầu tụ tập Lôi đình thiểm điện trong đan điền, hơn nữa còn đem tất cả Lôi đình ngưng tụ thành một đạo. Thì ra, lần công kích này, Lôi đình thiểm điện trong đan điền hắn đã không còn tích trữ nữa rồi!
Sở Nam đã liều mạng.
Trong nháy mắt Tân Nhất Chân kinh ngạc khi thấy Sở Nam có được dị Ngũ hành thì hắn liền tế ra đạo Lôi đình thiểm điện kia, cùng lúc đó thân thể hắn cấp tốc lao về phía trước, hắn muốn cùng Tân Nhất Chân cận chiến!
Vạn dặm trời quang đột nhiên không hề báo trước bổ xuống một đạo thiểm điện khiến cho Tân Nhất Chân chấn động vô cùng!
Hơn nữa, Tân Nhất Chân thấy rõ ràng, đạo thiểm điện này chính là tiểu tử Lâm Vân kia thi triển ra.
Hắn đủ sức phóng thích Lôi đình thiểm điện? Lôi đình thiểm điện có thể khống chế?
Khiếp sợ, Tân Nhất Chân liền tranh thủ thời gian đi đối kháng với đạo Lôi đình thiểm điện kia mà không thèm để ý đến tấm võng do 'Dung kỹ' tạo thành kia, còn có Diệt Nguyên Minh Đằng, thậm chí là khối dịch tích ẩn chứa nguy hiểm kia nữa.
Dù sao, Lôi đình thiểm điện chính là đặc quyền sở hữu của Thượng thiên a, hôm nay xuất hiện trong tay một tên phàm nhân, quan trọng nhất là hắn cảm thấy được một cỗ cuồng bạo chi lực cường đại ẩn chứa trong đạo Lôi đình thiểm điện kia, phảng phất như Thượng thiên đang gào thét, muốn xoá đi sự hiện hữu của hắn.
Không chỉ Tân Nhất Chân chấn kinh mà những người bên dưới cũng chấn kinh rồi!
Lão phụ xấu xí kinh ngạc, Tử Võ Hoàng kinh ngạc, Tử Mộng Nhân và nhị nữ cũng kinh ngạc, Vô Không, Phù Chấn cũng kinh ngạc đồng thời còn một loại hưng phấn, Tư Đồ Dật Tiêu, ... cũng đều kinh ngạc, trong miệng nguyên một đám đệ từ đều thì thào nói:
- Lôi đình thiểm điện, Lôi đình thiểm điện...
Đặc biệt là đêm đó từng gặp qua tiếng rống của Sở Nam, rống một tiếng trăng hiện, lại rống thêm một tiếng, như thiên lang khiếu nguyệt, trong nháy mắt khi nhìn thấy Lôi đình thiểm điện xuất hiện, trong đầu bọn hắn không khỏi hiện lên ý niệm:
Chẳng lẽ hắn là sứ giả Thượng thiên sao?
Hơn nữa, đám người Lạc Đạo từng thấy cảnh Sở Nam bị Lôi đình thiểm điện bổ trúng, lại thấy một màn như vậy, cũng không khỏi thầm nghĩ:
Chẳng lẽ trưởng môn đã đem cái Lôi đình thiểm điện kia luyện hoá cho mình dùng?
Thân hình Tân Nhất Chân trong chốc lát liền khuếch trương cao đến ba trượng, kim quang tràn ngập, như một khoả mặt trời đồng thời còn ngủa mặt lên trời điên cuồng rống lên, nguyên lực như cuồng phong bạo vũ trong tiếng rống điên cuồng thì đạo Lôi đình thiểm điện kia đánh xuống.
Phích~ba một tiếng, Lôi đình thiểm điện thực sự bổ vào người Tân Nhất Chân chả khác gì bổ vào nội tâm mọi người!
Lôi đình thiểm điện công kích sắc bén đến cực điểm, trực tiếp đem kim quang toàn thân Tân Nhất Chân bổ ra, ngay sau đó liền đánh vào lên người hắn, điện xà màu tím tán loạn trên thân hắn, thân thể ba trượng cao của hắn rất nhanh rút xuống cón hai trượng, sau đó là một trượng, 2m...
Tuy thân hình hắn nhỏ đi nhưng Lôi đình chi lực kia cũng rất nhanh tiêu tán đi.
- Cơ hội!
Đang phóng như điên, Sở Nam thấy cảnh này lập tức đem Ngũ hành nguyên lực còn có Sinh mạng chi lực đang bao lấy khoả Tử khí dịch tích kia đẩy đến trên người Tân Nhất Chân, chợt Sinh mệnh lực tản ra, Ngũ hành nguyên lực tan đi lộ ra một khoả dịch tích đen kịt.
Một lần nữa đem y phục trên người Tân Nhất Chân ăn mòn đi, tiếp đó lại lấy thế sét đánh không kịp bưng tai thẩm thấu vào người hắn, vừa mới tiến vào liền nổ tung ra.
Chỉ một thoáng, Tử khí tràn ngập!
Bị Lôi đình bổ trúng, Tân Nhất Chân thoáng cái liền hồi phục chân thân, bất chấp đầu bị đốt cháy đen, làn da cũng đen xì một mảng lớn, da bong thịt tróc, bộ dáng vô cùng chật vật lại phải tranh thủ thời gian dùng nguyên lực hùng hậu khu trục Tử khí ra ngoài.
Trong đầu hắn lần nữa bốc lên khiếp sợ tràn ngập.
Đây là Tử khí, hắn như thế nào còn có thể dùng nó để công kích, tiểu tử này đến cùng là người nào? Có thể khống chế Lôi đình thiểm điện, lại còn khống chế được Tử khí!
Kỳ thật, Thiên Nhất tông đã từng nghiên cứu qua Tử khí, nhưng mà một là rất khó khăn để thu thập được, hai là khi tiếp xúc với Tử khí, không lập tức tử vong đi thì bản thân cũng bị trọng thương, rốt cục cũng không tu luyện được nữa, kết quả dù sao cũng thập phần thảm trọng.
Giáo huấn phía trước, Tân Nhất Chan không hề cố kỵ đem toàn bộ thực lực trung giai Võ Đế bộc phát ra, muốn đem những Tử khí này trục xuất ra khỏi thân thể, nhưng mà những Tử khí này tựa như mọc rễ trong người hắn, cùng huyết nhục của hắn dính liền một chỗ, hơn nữa nó vẫn còn đang dần dần khuếch tán trong kinh mạch của hắn, kinh mạch cứng cỏi kia, lập tức bắt đầu xuất hiện dấu hiệu hư thối...
Tân Chân Nhất lại kinh ngạc thêm một lần nữa, còn 'Dung kỹ' trông có vẻ tuỳ ý kia cư nhiên trảm lên người hắn liền mở ra vết thương thật sâu. Còn Diệt Nguyên Minh Đằng kia mãnh liệt va chạm với thân thể hắn rồi sau đó lại quấn chặt hắn lại rồi bắt đầu hấp thụ lấy nguyên lực của hắn...
Thậm chí, Sở Nam còn đang xáp lại gần hắn...
- Có vài phần tương tự với Trảm kỹ của Kiếm Trảm phái, bất quá so với Trảm kỹ còn lợi hại hơn, nhưng mà cái này trước mặt lão phu, cũng như chuyện cười mà thôi!
Nói xong, Tân Nhất Chân liền phất tay chém xuống, đem cái sóng âm uy năng được gia tăng sáu lần như sóng cao vạn trượng lập tức bổ đôi ra.
Sở Nam không chút do dự, lại một chiêu 'Dung kỹ' nữa xuất ra, chiêu này so với lúc trước còn uy mãnh gần gấp đôi!
Ngay sau đó, Sở Nam lại thi triển ra Hàn Ngọc Lam Viên, Thanh Tẫn Yêu Viêm, Thiên Cực Nguyên Hoả dung hợp lại thành một đoàn dị hoả tam sắc hạo hạo đãng đãng (cuồn cuộn) hướng Tân Nhất Chân cuốn tới.
Sâu trong hoả diễm ba màu, còn có Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ quay cuồng.
Mà ở trong một mảng lớn Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ này còn có một khoả dịch tích hoàn toàn bất đồng tồn tại!
Khoả dịch tích này, chính là khối Tử khí dịch tích kia!
- Hoả này, là dị hoả gì...
Tân Nhất Chân tuy quanh năm suốt tháng bế quan trong núi, không có đi du lịch khắp nơi trên đại lục, nhưng tu vi tự thân là Võ Đế tự nhiên phi thường tinh tường rất nhiều chuyện. Một võ giả, có được một loại dị hoả cũng đã là phi thường may mắn, nhưng cái loại may mắn này cơ bản là thuộc về một phần mười vạn!
Nếu như bản thân là song thuộc tính, tam thuộc tính như Cổ Cực Phong, bản thân là Kim Hoả Thổ tam thuộc tính, lại có được Lưu Bạch Dị Kim, Xích Tức Dị Thổ, Thiên Cực Nguyên Hoả, ba loại thuộc tính dị chủng là vô cùng hiếm có, thậm chí còn là có một không hai trên đời.
Thế nhưng hiện tại trước mặt hắn lúc này lại có một đoàn dị hoả ba màu, có thể đoàn dị hoả trước mặt thiên sinh (trời sinh) đã vậy, nhưng mà hắn lại thấy được trong đoàn dị hoả này rõ ràng có khí tức của Thiên Cực Nguyên hoả của Cổ Cực Phong!
Bởi vậy, dị hoả ba màu này không phải trời sinh như vậy, mà là bị người ta cải tạo mà thành.
Tân Nhất Chân kinh ngạc, hắn đã từng gặp qua không ít người có dị thuộc tính nhưng hắn lại chưa từng chứng kiến có người lại đem mấy loại dị thuộc tính cùng loại, ví dụ như hoả diễm dung hợp lại một chỗ, là bất đồng với nhận thức thế giới của hắn về dị hoả, một loại trong đó sẽ đánh tan loại còn lại hoặc là cả hai đều bị huỷ diệt, tuyệt đối không thể cùng tồn tại mà xuất hiện.
Dị hoả này có hàn âm thuần hoả, có dương hoả, âm dương tương khắc lại có thể tồn tại nhất thể!
Tân Nhất Chân vô cùng khiếp sợ, tiếp đó hắn lại thấy được đoàn Tử Tiêu Nguyệt Tuyền, còn có Lưu Bạch Dị Kim lúc trước, còn có tấm bia đá kia.
Bốn thuộc tính, đều là dị thuộc tính, trách không được tiểu tử này có thể phát triển nhanh như vậy, trách không được Hắc Quân lại muốn có được thân thể hắn như vậy. Nếu Hắc Quân sư đệ chiếm được thân thể hắn mà nói, chả khác cây khô gặp mùa xuân, vậy hắn...
Tân Nhất Chân không có tiếp tục đào sâu suy nghĩ nữa, chỉ hướng Sở Nam lạnh lùng nòi:
- Lão phu ngược lại muốn nhìn, ngươi còn có thể cho ta ngoài ý muốn bao nhiêu!
- Ngoài ý muốn? Rất nhiều đấy, chỉ sợ ngươi xem không nổi a.
Nói xong, hắn liền bắn dị hoả ba màu ra, Tân Nhất Chân cảm thấy một cỗ băng hàn chi lực tập kích toàn thân hắn, mà loại băng hàn chi lực này lại kèm theo một tia cực nhiệt thiêu đốt thân thể hắn, đem nguyên lực trong cơ thể hắn thiêu đốt lên, đem nguyên lực trong cơ thể hắn đông thành từng khối từng khối một, thậm chí còn có cảm giác như muốn thiêu đốt hắn thành tro bụi...
Hai chủng dị hoả trái ngược vốn không thể cùng tồn tại một chỗ nhưng hết lần này đến lần khác lại cùng tồn tại một thể, lại khiến cho uy năng đại tăng!
Mặc dù thế, điều này đối với Tân Nhất Chân mà nói vẫn còn chưa đủ tạo thành uy hiếp cho hắn, chỉ chém ra một chưởng, ánh sáng như trụ, hoả diễm thao thiên, trực tiếp bị chém thành hai nửa, giống như nước chảy mà lướt qua hai bên người hắn, không cách nào tiến lại gần thân hắn trong phạm vi mười mét được.
Ngay sau đó, Tân Nhất Chân phất tay một cái, như muốn dùng Thuỷ nguyên lực tinh khiết nhất đem dị hoả ba màu này dập tắt đi, nhưng mà mới đánh tới thì dị hoả ba màu đông lắc tây lượn, cũng không thể đem dị hoả ba màu dập tắt đi được.
Thấy cảnh này, Tân Nhất Chân nhíu mày lại.
Lúc này, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ lại công tới, Tân Nhất Chân sáng ngời con mắt.
Lấy thuỷ khắc hoả, xem hoả của ngươi sẽ như thế nào? Thuỷ Hoả Tuyền Qua? Lão phu cũng muốn nhìn xem nó thành hình như thế nào!
Nghĩ đến đây, Tân Nhất Chân liền đem chiêu cũ đánh lại, đem Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ cưỡng chế hướng dị hoả ba màu đánh tới.
Ngay lúc Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ chảy qua bên người hắn, cái khoả dịch tích khác biệt kia đột nhiên từ trong bắn ra, trực tiếp bắn tới hắn. Tân Nhất Chân hai mắt sinh nghi, bởi vì khoả dịch tích nhỏ này trên mặt lại có Sinh mệnh khí tức khổng lồ.
Nhưng đồng thời, trong nội tâm hắn chợt xuất hiện cảm giác kinh hoàng.
Loại cảm giác này, chỉ khi đối đầu với cái chưởng ấn kia mới từng xuất hiện qua, nhưng khoả dịch tích nhỏ bé này cư nhiên lại tạo thành như vậy, thậm chí còn có chút hít thở không thông!
Tân Nhất Chân ngưng trọng, thập phần đề phòng. Sau đó, hắn liền phóng xuất nguyên lực, đem đoàn dịch tích kia ngăn lại bên ngoài, hắn muốn dùng nguyên lực thăm dò một phen...
Kỳ thật, Sở Nam hi vọng nhất là hắn không có phòng bị chút nào, sau đó sẽ tiếp xúc với thân thể hắn, để Tử khí dịch tích tiến vào thân thể hắn. Tuy nhiên, trước giờ Sở Nam chưa hề chứng kiến qua uy lực của Tử khí, nhưng hắn đoán chắc rằng nó sẽ không yếu.
Nhưng khi nhìn thấy Tân Nhất Chân làm ra hành động như vậy, có lẽ không phải là xuất phát từ lòng hiếu kỳ với khối dịch tích này...
Làm sao mới có thể để cho khối Tử khí dịch tích này tiếp xúc với thân thể hắn? Nếu cứ như vậy cho nổ tung lên, với hắn mà nói sợ là sẽ không tạo thành bao nhiêu tổn thương a!
Sở Nam suy nghĩ sâu xa, thừa cơ không chế dị hoả ba màu cùng Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ xoáy tròn lại với nhau thành một vòng xoáy.
Tân Nhất Chân tuy đặt chú ý lên khối dịch tích khiến hắn vạn phần bất an kia, có thể khiến hắn xuất hiện loại cảm giác lúc trước nên hắn liền cho hai mắt phát sáng lên, đem vòng xoáy kia ép lại không chỉ khiến Sở Nam khống chế gian nan hơn mà cái ánh sáng kia còn giống như xe chỉ luồn kim, dẫn phát Tử Tiêu Nguyệt Tuyền thuỷ kia cùng dị hoả ba màu công kích lẫn nhau.
Ánh sáng kia rốt cục là cái gì? Cũng là dị kim sao?
Sở Nam lại một lần nữa cảm thấy sự cường đại của trung giai Võ Đế, ngoại trừ đối phó cái chưởng ấn kia ra, Tân Nhất Chân một mực chỉ dùng loại ánh sáng quỷ dị kia không sai biệt lắm đem toàn bộ thủ đoạn công kích của hắn khắc chế hoàn toàn.
Đến gần hắn, cùng hắn cận chiến!
Sở Nam thầm nghĩ, trong đầu thoáng hiện lên dáng dấp bộ Long Cân (gân), Long Nha càng không ngừng chém ra 'Dung kỹ', 'Dung kỹ' dệt thành một tấm võng hướng Tân Nhất Chân ụp tới. Ngoài ra hắn còn kích phát ra Diệt Nguyên Minh Đằng, một cây Diệt Nguyên Minh Đằng vừa thô vừa dày thẳng tắp giống như cây đại thụ trăm năm trên Thập Vạn Đại Sơn không bị người đốn qua nhưng hết lần này đến lần khác lại mềm dẻo vô cùng, hướng Tân Nhất Chân cuốn tới!
Tân Nhất Chân thấy Diệt Nguyên Minh Đằng liền cảm giác được khí tức của nó phát ra, nhất thời cả kinh, quát to:
- Dị Ngũ hành?
Giờ khắc này, trong nội tâm hắn, Sở Nam thực sự là một tên quái thai rồi!
Mà Sở Nam sớm đã bắt đầu tụ tập Lôi đình thiểm điện trong đan điền, hơn nữa còn đem tất cả Lôi đình ngưng tụ thành một đạo. Thì ra, lần công kích này, Lôi đình thiểm điện trong đan điền hắn đã không còn tích trữ nữa rồi!
Sở Nam đã liều mạng.
Trong nháy mắt Tân Nhất Chân kinh ngạc khi thấy Sở Nam có được dị Ngũ hành thì hắn liền tế ra đạo Lôi đình thiểm điện kia, cùng lúc đó thân thể hắn cấp tốc lao về phía trước, hắn muốn cùng Tân Nhất Chân cận chiến!
Vạn dặm trời quang đột nhiên không hề báo trước bổ xuống một đạo thiểm điện khiến cho Tân Nhất Chân chấn động vô cùng!
Hơn nữa, Tân Nhất Chân thấy rõ ràng, đạo thiểm điện này chính là tiểu tử Lâm Vân kia thi triển ra.
Hắn đủ sức phóng thích Lôi đình thiểm điện? Lôi đình thiểm điện có thể khống chế?
Khiếp sợ, Tân Nhất Chân liền tranh thủ thời gian đi đối kháng với đạo Lôi đình thiểm điện kia mà không thèm để ý đến tấm võng do 'Dung kỹ' tạo thành kia, còn có Diệt Nguyên Minh Đằng, thậm chí là khối dịch tích ẩn chứa nguy hiểm kia nữa.
Dù sao, Lôi đình thiểm điện chính là đặc quyền sở hữu của Thượng thiên a, hôm nay xuất hiện trong tay một tên phàm nhân, quan trọng nhất là hắn cảm thấy được một cỗ cuồng bạo chi lực cường đại ẩn chứa trong đạo Lôi đình thiểm điện kia, phảng phất như Thượng thiên đang gào thét, muốn xoá đi sự hiện hữu của hắn.
Không chỉ Tân Nhất Chân chấn kinh mà những người bên dưới cũng chấn kinh rồi!
Lão phụ xấu xí kinh ngạc, Tử Võ Hoàng kinh ngạc, Tử Mộng Nhân và nhị nữ cũng kinh ngạc, Vô Không, Phù Chấn cũng kinh ngạc đồng thời còn một loại hưng phấn, Tư Đồ Dật Tiêu, ... cũng đều kinh ngạc, trong miệng nguyên một đám đệ từ đều thì thào nói:
- Lôi đình thiểm điện, Lôi đình thiểm điện...
Đặc biệt là đêm đó từng gặp qua tiếng rống của Sở Nam, rống một tiếng trăng hiện, lại rống thêm một tiếng, như thiên lang khiếu nguyệt, trong nháy mắt khi nhìn thấy Lôi đình thiểm điện xuất hiện, trong đầu bọn hắn không khỏi hiện lên ý niệm:
Chẳng lẽ hắn là sứ giả Thượng thiên sao?
Hơn nữa, đám người Lạc Đạo từng thấy cảnh Sở Nam bị Lôi đình thiểm điện bổ trúng, lại thấy một màn như vậy, cũng không khỏi thầm nghĩ:
Chẳng lẽ trưởng môn đã đem cái Lôi đình thiểm điện kia luyện hoá cho mình dùng?
Thân hình Tân Nhất Chân trong chốc lát liền khuếch trương cao đến ba trượng, kim quang tràn ngập, như một khoả mặt trời đồng thời còn ngủa mặt lên trời điên cuồng rống lên, nguyên lực như cuồng phong bạo vũ trong tiếng rống điên cuồng thì đạo Lôi đình thiểm điện kia đánh xuống.
Phích~ba một tiếng, Lôi đình thiểm điện thực sự bổ vào người Tân Nhất Chân chả khác gì bổ vào nội tâm mọi người!
Lôi đình thiểm điện công kích sắc bén đến cực điểm, trực tiếp đem kim quang toàn thân Tân Nhất Chân bổ ra, ngay sau đó liền đánh vào lên người hắn, điện xà màu tím tán loạn trên thân hắn, thân thể ba trượng cao của hắn rất nhanh rút xuống cón hai trượng, sau đó là một trượng, 2m...
Tuy thân hình hắn nhỏ đi nhưng Lôi đình chi lực kia cũng rất nhanh tiêu tán đi.
- Cơ hội!
Đang phóng như điên, Sở Nam thấy cảnh này lập tức đem Ngũ hành nguyên lực còn có Sinh mạng chi lực đang bao lấy khoả Tử khí dịch tích kia đẩy đến trên người Tân Nhất Chân, chợt Sinh mệnh lực tản ra, Ngũ hành nguyên lực tan đi lộ ra một khoả dịch tích đen kịt.
Một lần nữa đem y phục trên người Tân Nhất Chân ăn mòn đi, tiếp đó lại lấy thế sét đánh không kịp bưng tai thẩm thấu vào người hắn, vừa mới tiến vào liền nổ tung ra.
Chỉ một thoáng, Tử khí tràn ngập!
Bị Lôi đình bổ trúng, Tân Nhất Chân thoáng cái liền hồi phục chân thân, bất chấp đầu bị đốt cháy đen, làn da cũng đen xì một mảng lớn, da bong thịt tróc, bộ dáng vô cùng chật vật lại phải tranh thủ thời gian dùng nguyên lực hùng hậu khu trục Tử khí ra ngoài.
Trong đầu hắn lần nữa bốc lên khiếp sợ tràn ngập.
Đây là Tử khí, hắn như thế nào còn có thể dùng nó để công kích, tiểu tử này đến cùng là người nào? Có thể khống chế Lôi đình thiểm điện, lại còn khống chế được Tử khí!
Kỳ thật, Thiên Nhất tông đã từng nghiên cứu qua Tử khí, nhưng mà một là rất khó khăn để thu thập được, hai là khi tiếp xúc với Tử khí, không lập tức tử vong đi thì bản thân cũng bị trọng thương, rốt cục cũng không tu luyện được nữa, kết quả dù sao cũng thập phần thảm trọng.
Giáo huấn phía trước, Tân Nhất Chan không hề cố kỵ đem toàn bộ thực lực trung giai Võ Đế bộc phát ra, muốn đem những Tử khí này trục xuất ra khỏi thân thể, nhưng mà những Tử khí này tựa như mọc rễ trong người hắn, cùng huyết nhục của hắn dính liền một chỗ, hơn nữa nó vẫn còn đang dần dần khuếch tán trong kinh mạch của hắn, kinh mạch cứng cỏi kia, lập tức bắt đầu xuất hiện dấu hiệu hư thối...
Tân Chân Nhất lại kinh ngạc thêm một lần nữa, còn 'Dung kỹ' trông có vẻ tuỳ ý kia cư nhiên trảm lên người hắn liền mở ra vết thương thật sâu. Còn Diệt Nguyên Minh Đằng kia mãnh liệt va chạm với thân thể hắn rồi sau đó lại quấn chặt hắn lại rồi bắt đầu hấp thụ lấy nguyên lực của hắn...
Thậm chí, Sở Nam còn đang xáp lại gần hắn...
/2163
|