Lúc này, Ngũ Hành bổn tinh trong cơ thể Sở Nam đều tập trung tại một thể.
Ngay lập tức, Sở Nam liền cảm thấy Ngũ Hành nguyên lực trong cơ thể của hắn tràn ra, tiến vào huyết nhục, cốt cách, kinh mạch, tạng phủ, và cả thần niệm,… Không hề mang đến cho Sở Nam một chút cảm giác thống khổ nào, chỉ có sảng khoái, Sở Nam thậm chí có thể cảm giác được khí tức hoan hỉ của Ngũ Hành nguyên lực.
Tình huống như vậy trên con đường tu luyện của Sở Nam quả thật hiếm gặp đến đáng thương, sau mỗi lần trở nên mạnh mẽ, không phải chịu vạn phần thống khổ thì cũng là khổ tận cam lai, mới có thể Niết Bàn trọng sinh?
Mặc dù vậy, nhưng Sở Nam cũng không biểu lộ nửa phần khiếp sợ, trên người hắn tản mát năm loại hào quang, Ngũ Hành nguyên lực trong kinh mạch tạo thành chu thiên, điên cuồng tẩy rửa trùng kích, còn tản ra một loại tần suất, không ngừng cải biến huyết nhục, cốt cách của hắn, tần suất trùng kích này cũng khiến toàn thân Sở Nam có một loại cảm giác sảng khoái.
- Loại tần suất này…
-DG-: … sao giống matxa quá vậy
Trong lòng Sở Nam xuất hiện nghi vấn:
- Tần suất này thật không đơn giản.
Mặc dù không biết tần suất trùng kinh bao nhiêu lần, nhưng Sở Nam biết thân thể của hắn dưới sự trùng kích của Ngũ Hành nguyên lực, lại một lần nữa trở nên cường hãn, càng lúc càng cường hãn, thân thể Sở Nam so với pháp bảo hiện nay đã vượt qua ngụy Thánh Khí, có chút dấu hiện tiến vào cảnh giới sánh ngang Thánh Khí.
Sở Nam cảm giác sự biến hóa của Ngũ Hành nguyên lực, hắn có một loại cảm giác mãnh liệt rằng khi Ngũ Hành nguyên lực tề tụ thì sẽ phát sinh hiện tượng kỳ dị nào đó, loại cảm giác này muốn áp chế cũng không được, cho nên hắn rất chờ mong…
Dần dần, màu sắc của năm loại nguyên lực bắt đầu dung hợp, lấy Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, từ từ dung hợp lại, theo việc Ngũ Hành nguyên lực từ từ dung hợp, tần suất trùng kích cũng ngày càng quỷ dị.
Đột nhiên tần xuất trùng kích quỷ dị chợt thay đổi, cảm giác đau đớn như loạn thạch xuyên không hung mãnh ập đến, lập tức đem khiến gương mặt Sở Nam đau đến vặn vẹo, Sở Nam cắn răng tự giễu:
- Ta đã nói rồi, làm gì có chuyện tốt như vậy!
Thống khổ ập đến ngược lại khiến Sở Nam cảm thấy yên tâm hơn k ít, theo kinh nghiệm trải qua vô số lần thống khổ lúc trước, càng đau nhức thì về sau càng thu hoạch lớn.
Tuy nhiên Sở Nam trải qua vô số lần thống khổ cũng chưa từng gặp lần thống khổ nào như vậy, quả thực không phải là con người có thể chịu được, chỉ có đạt đến cấp bậc yêu nghiệt, đặc biệt là lúc đem Ngũ Hành nguyên lực dung hợp thì mới tạo thành loại tân suất ba động quỷ dị đến cực điểm này, nhanh đến cực điểm, đương nhiên đau nhức cũng cực điểm.
Dường như trong mỗi một hơi thở, huyết nhục, kinh mạch, cốt cách, thần niệm toàn thân đều trải qua vô số lần trùng kích…
Ngũ Hành nguyên lực chân chính hợp nhất.
Đợi tần suất ba động đạt đến đỉnh điểm.
Sở Nam cũng đau tới tột đỉnh.
Năm loại Ngũ Hành nguyên lực biến thành một loại nguyên lực, biến thành một loại màu sắc, màu sắc này rất kỳ quái, bao hàm năm màu trong đó, thế nhưng hết lần này đến lần khác khiến người ta nhìn vào cảm thấy chỉ có một màu, một loại màu sắc khó mà diễn tả được.
Năm loại màu sắc hoàn mỹ dung hợp lại cùng một chỗ.
Trên người Sở Nam hiện ra năm loại màu sắc, cùng màu sắc nguyên lực trong cơ thể giống như đúc.
Ngoài ra, đan châu trong đan điền Sở Nam cũng xuất hiện thêm một loại màu sắc kỳ dị, mà trên đan châu còn có những màu sắc khác, ví dụ như một mảnh tử sắc của lôi điện tử sắc, mặc dù rất nhỏ, nhưng quả thật tồn tại. Còn có lam sắc của Hàn Ngọc Lam Viêm Vương, còn có huyền sắc của Thiên Nguyệt Huyền Thủy,…
Tất nhiên, năm loại nguyên lực trong cơ thể cũng hình thành một dòng chất lỏng, vô cùng đặc dính, chất lỏng này không chỉ tồn tại trong kinh mạch mà còn có trong huyết nhục, có khắp toàn thân Sở Nam.
- Chất lỏng? Hẳn là dịch thể của Ngũ Hành nguyên lực? Ngũ Hành nguyên dịch?
Sở Nam cảm thấy cỗ Ngũ Hành nguyên dịch trong cơ thể này thoạt nhìn không có một gợn sóng, ngay cả một chút rung động cũng không có. Nhưng cẩn thận xâm nhập thăm dò thì lại ngạc nhiên phát hiện ra chất lỏng này mềm mại như nước, bên trong là dòng xoáy nhỏ, nhỏ như tế bào, tất cả Ngũ Hành nguyên dịch này đều do từng vòng xoáy nhỏ cấu tạo thành.
Năng lượng quỷ dị tồn tại dưới phương thức này, đây là lần đầu tiên Sở Nam nhìn thấy, không khỏi thầm nghĩ:
- Dòng xoáy Ngũ Hành nguyên dịch như vậy, đến cùng có bao nhiêu năng lượng?
Vì thí nghiệm, Sở Nam lúc này vận chuyển Ngũ Hành nguyên dịch, ngưng tụ thành kiếm, kiếm cương ngưng tụ từ Ngũ Hành nguyên dịch thoáng hiện bên trong “Trọng Khao thổ vực”, “Trọng Khao thổ vực” sáng rực không thôi, Bắc Thần Cung Chủ kinh hãi, trong lòng không khỏi thầm nghĩ:
- Hắn làm cái gì ở bên trong?
Thật ra, vừa rồi Bắc Thần Cung Chủ muốn mượn cơ hội này trảm sát Sở Nam, nhưng hắn vẫn nhịn được, trải qua một loạt sự tình vừa rồi, Bắc Thần Cung Chủ đã biết rõ Sở Nam có tâm trí như thế nào, người có tâm trí như vậy, chắc chắn sẽ không để lộ sơ hở lớn như vậy cho hắn.
Mà cái sơ hở này, Bắc Thần Cung Chủ thấy rất có thể là bẫy rập, có thể đẩy người khác vào chỗ chết. Sau khi nghe Sở Nam nói mười năm sau sẽ thả hắn, Bắc Thần Cung Chủ càng đoạn tuyệt ý niệm, do đó muốn phối hợp Sở Nam diễn tốt màn kịch này.
Bắc Thần Cung Chủ nhìn về phía xa, hắn cũng cảm thấy một cỗ khí tức hủy diệt càng lúc càng đến gần, mỗi một giây trôi qua đều cảm thấy cỗ khí tức này nồng hơn.
Lúc này, Sở Nam lại dùng hết toàn lực đem Ngũ Hành nguyên dịch kiếm chém xuống.
Không có tiếng vang nào, “Trọng Khao thổ vực” của Bắc Thần Cung Chủ không ngờ bị chém ra một khe nứt nhỏ, không khác gì thổi tóc thử đao, khe nứt này rất nhỏ, nhưng Võ Tôn chi Vực chỉ cần có một khe nứt thì đã không hoàn chỉnh nữa, lúc này, muốn phá Võ Tôn chi Vực thì nhẹ nhõm hơn nhiều, nói không chừng không cần dùng đến “Chí Quyền” và “Lực Quyền” nữa rồi.
Huống hồ, đây chỉ là một kiếm, nếu như vận dụng vũ kỹ vào đó, ví dụ như một thức Loạn Phong Cương Trảm, chém lên Võ Tôn chi Vực , tạo thành vô số khe nứt, vậy Võ Tôn chi Vực còn không phải bị phá hỏng sao?
Sở Nam thấy vậy, ngược lại hít một hơi khí lạnh, nói:
- Ngũ Hành nguyên dịch này đúng là lợi hại! Chống lại Vực của Võ Tôn trung cấp cũng được, không biết chống lại Vực của Võ Tôn cao cấp, hoặc đại viên mãn thì hiệu quả sẽ thế nào?
Công năng kỳ dị này là công năng mà Ngũ Hành hợp nhất sinh ra, mà Ngũ Hành nguyên lực tề tụ còn có một công năng tối cơ bản, giờ phút này, trong đầu Sở Nam đan nghĩ đến một câu:
- Thiên Địa Ngũ Hành, tương sinh tương khắc, Ngũ Hành tề tụ, sinh sinh bất tức (*).
(*) sinh sôi không ngừng.
- Hay cho một cái sinh sôi không ngừng, từ nay về sau chỉ cần ta không bị hủy, căn cơ vẫn còn, như vậy thì lúc cùng địch đối chiến cũng không cần vì nguyên lực khô kiệt mà phát sầu nữa, nguyên lực của ta sẽ sinh sôi không ngừng!
Thần sắc trên mặt Sở Nam hiện lên vẻ vui sướng, nhưng Sở Nam còn chưa mừng được đến ba giây thì đã nghĩ đến một vấn đề trọng yếu khác.
Thân thể dưới sự cải tạo của Ngũ Hành nguyên lực càng trở nên cường hãn, cường hãn đến mức có thể sánh ngang với Thánh Khí. Bởi vậy, Sở Nam nếu muốn đả thông kinh mạch thì lại càng thêm khó khăn rồi.
Mặc dù nói nguyên lực sinh sôi không ngừng, không cạn kiệt, sử dụng vô hạn, mặc dù Ngũ Hành nguyên dịch ẩn chứa uy năng khổng lồ, thế nhưng Ngũ Hành nguyên dịch vốn là để tôi luyện, cho nên thân thể Sở Nam đã hoàn toàn thích ứng với Ngũ Hành nguyên dịch, nếu dùng Ngũ Hành nguyên dịch đi đả thông thì thành công không quá nửa, nói không chừng còn có thể vô dụng, trừ phi phẩm cấp của Ngũ Hành nguyên dịch này lại tăng thêm lần nữa.
Cho nên, trước mắt, Sở Nam nhất định phải nhờ ngoại lực đả thông kinh mạch.
Lập tức không chần chờ nữa, Sở Nam đem vật tích trữ nguyên lực còn sót lại bên trong hai cái nhẫn, và cả nguyên hạch của Diệt Sát giả, chuyển hóa tất cả thành nguyên lực, những nguyên lực này vừa được rót vào cơ thể Sở Nam liền lập tức bị Ngũ Hành nguyên dịch vây quanh, chỉ trong nháy mắt, nguyên lực bị hấp thu vào liền có một bộ phận bị chuyển hóa thành Ngũ Hành nguyên dịch, một bộ phận thì bị bài trừ ra khỏi cơ thể, phần bị bài trừ ra khỏi nguyên lực, hiển nhiên chính là tạp chất bên trong nguyên lực.
Nhìn thấy loại tình huống này, Sở Nam vô cùng buồn bực, không khỏi lẩm bẩm:
- Nguyên lực vừa tiến vào cơ thể liền bị chuyển hóa thành Ngũ Hành nguyên dịch, vậy thì biết mượn năng lượng gì để đả thông kinh mạch đây?
Trong lúc phiền muộn, Sở Nam còn thầm nghĩ:
- Càng không ngừng thôn phệ nguyên lực, một lượng lớn nguyên lực bị thôn phệ chuyển hóa thành Ngũ Hành nguyên dịch, có phải sẽ khiến Ngũ Hành nguyên dịch tiến giai hay không?
Sở Nam không có đáp án, nhưng đồng thời cũng chuẩn bị cho sau này, sẽ dùng năm tháng để chứng minh.
- Ngoại trừ nguyên lực ra, còn gì có thể giúp ta đả thông kinh mạch?
Sở Nam chợt nghĩ đến năng lượng thần bí, thậm chí còn nghĩ đến Dương Hỏa Chi Độc, lúc “tử khí” xuất hiện trong đầu hắn, ánh mắt Sở Nam sáng lên, hắn chợt nghĩ tới tình cảnh lúc trước, khi tử khí tiến vào cơ thể có thể khiến nhục thể của hắn bị ăn mòn, nếu không có sinh mệnh lực là khắc tinh của “tử khí”, Sở Nam lần đó chắc chắn đã bị trọng thương.
- Nếu tử khí đã có thể ăn mòn thân thể, vậy có thể mượn lực hủ thực của nó để đả thông kinh mạch!
Nghĩ đến đây, Sở Nam liền hưng phấn, vội vàng đem toàn bộ sinh mệnh lực thu hồi, phóng thích ra một chút tử khí còn thừa lại không bao nhiêu.
Nhưng Sở Nam lại lần nữa thất vọng rồi, tử khí xuất hiện trong cơ thể Sở Nam, mặc dù vẫn còn uy năng hủ thực, nhưng uy năng đó nhỏ bé đến thương cảm, lực hủ thực so với thân thể cường hãn của Sở Nam giống như một con kiến nhỏ muốn gặm một cái bánh bao lớn vậy.
- Uy lực của những tử khí này quá nhỏ rồi, chẳng lẽ hôm nay ta không thể đả thông được đường kinh mạch thứ sáu của Thương Sơn Quyết sao? Nếu như có thể tìm được một chút tử khí có uy năng mạnh hơn, lúc đó mới có thể giúp ta đả thông kinh mạch!
Sở Nam nói đến đây, trong đầu chợt hiện lên bốn chữ “Hoành Đoạn sơn mạch”, toàn thân khẽ chấn động.
Trên không trung truyền đến một tiếng quát lạnh lùng:
- Kẻ bị vậy khốn trong Vực , chính là Lâm Vân sao?
Huyền Vô Kỳ chưa từng thấy mặt Sở Nam, bởi vậy hắn không biết được hình dạng và khí tức của Sở Nam, lúc này mới quát hỏi, Bắc Thần Cung Chủ hỏi ngược lại:
- Ngươi là người nào, tìm Lâm Vân làm gì?
- Lấy mạng của hắn!
- Lâm Vân là con mồi của bổn cung, đừng hòng kẻ nào cướp trên tay bổn cung, hơn nữa, Lâm Vân lúc này đã cách cái chết không xa, cũng không cần nhọc công ngươi động thủ.
Bắc Thần Cung Chủ vừa nói xong, Sở Nam cũng rất phối hợp mà hét thảm một tiếng.
Âm thầm, Sở Nam cũng tích súc từng lớp lực lượng, đồng thời còn thử đem Ngũ Hành nguyên dịch vừa tạo ra dung hợp cùng một chỗ, lúc trước Sở Nam đã hoàn toàn thích ứng việc dung hợp “dĩ kim ngự lực” và “dĩ hỏa ngự lực”, cho nên không hề có tình huống dị thường gì, nhưng lần này dung hợp lại bị cản trở.
Mà loại cản trở này lại đến từ Ngũ Hành nguyên dịch, hiển nhiên là muốn loại năng lượng lực lượng không phải nguyên lực này cũng hóa thành Ngũ Hành nguyên dịch, nhưng lực lượng này như thế nào có thể dễ dàng hóa như vậy, cả hai hoàn toàn không cách nào hợp vào nhau.
Sở Nam thấy vậy, muốn tách cả hai ra, nhưng vừa tách ra một phần liền phát hiện không thể tách ra, không chỉ không thể tách ra mà còn dẫn động tất cả lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch ẩn chứa trong cơ thể.
Ngay lập tức, Sở Nam liền cảm thấy Ngũ Hành nguyên lực trong cơ thể của hắn tràn ra, tiến vào huyết nhục, cốt cách, kinh mạch, tạng phủ, và cả thần niệm,… Không hề mang đến cho Sở Nam một chút cảm giác thống khổ nào, chỉ có sảng khoái, Sở Nam thậm chí có thể cảm giác được khí tức hoan hỉ của Ngũ Hành nguyên lực.
Tình huống như vậy trên con đường tu luyện của Sở Nam quả thật hiếm gặp đến đáng thương, sau mỗi lần trở nên mạnh mẽ, không phải chịu vạn phần thống khổ thì cũng là khổ tận cam lai, mới có thể Niết Bàn trọng sinh?
Mặc dù vậy, nhưng Sở Nam cũng không biểu lộ nửa phần khiếp sợ, trên người hắn tản mát năm loại hào quang, Ngũ Hành nguyên lực trong kinh mạch tạo thành chu thiên, điên cuồng tẩy rửa trùng kích, còn tản ra một loại tần suất, không ngừng cải biến huyết nhục, cốt cách của hắn, tần suất trùng kích này cũng khiến toàn thân Sở Nam có một loại cảm giác sảng khoái.
- Loại tần suất này…
-DG-: … sao giống matxa quá vậy
Trong lòng Sở Nam xuất hiện nghi vấn:
- Tần suất này thật không đơn giản.
Mặc dù không biết tần suất trùng kinh bao nhiêu lần, nhưng Sở Nam biết thân thể của hắn dưới sự trùng kích của Ngũ Hành nguyên lực, lại một lần nữa trở nên cường hãn, càng lúc càng cường hãn, thân thể Sở Nam so với pháp bảo hiện nay đã vượt qua ngụy Thánh Khí, có chút dấu hiện tiến vào cảnh giới sánh ngang Thánh Khí.
Sở Nam cảm giác sự biến hóa của Ngũ Hành nguyên lực, hắn có một loại cảm giác mãnh liệt rằng khi Ngũ Hành nguyên lực tề tụ thì sẽ phát sinh hiện tượng kỳ dị nào đó, loại cảm giác này muốn áp chế cũng không được, cho nên hắn rất chờ mong…
Dần dần, màu sắc của năm loại nguyên lực bắt đầu dung hợp, lấy Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, từ từ dung hợp lại, theo việc Ngũ Hành nguyên lực từ từ dung hợp, tần suất trùng kích cũng ngày càng quỷ dị.
Đột nhiên tần xuất trùng kích quỷ dị chợt thay đổi, cảm giác đau đớn như loạn thạch xuyên không hung mãnh ập đến, lập tức đem khiến gương mặt Sở Nam đau đến vặn vẹo, Sở Nam cắn răng tự giễu:
- Ta đã nói rồi, làm gì có chuyện tốt như vậy!
Thống khổ ập đến ngược lại khiến Sở Nam cảm thấy yên tâm hơn k ít, theo kinh nghiệm trải qua vô số lần thống khổ lúc trước, càng đau nhức thì về sau càng thu hoạch lớn.
Tuy nhiên Sở Nam trải qua vô số lần thống khổ cũng chưa từng gặp lần thống khổ nào như vậy, quả thực không phải là con người có thể chịu được, chỉ có đạt đến cấp bậc yêu nghiệt, đặc biệt là lúc đem Ngũ Hành nguyên lực dung hợp thì mới tạo thành loại tân suất ba động quỷ dị đến cực điểm này, nhanh đến cực điểm, đương nhiên đau nhức cũng cực điểm.
Dường như trong mỗi một hơi thở, huyết nhục, kinh mạch, cốt cách, thần niệm toàn thân đều trải qua vô số lần trùng kích…
Ngũ Hành nguyên lực chân chính hợp nhất.
Đợi tần suất ba động đạt đến đỉnh điểm.
Sở Nam cũng đau tới tột đỉnh.
Năm loại Ngũ Hành nguyên lực biến thành một loại nguyên lực, biến thành một loại màu sắc, màu sắc này rất kỳ quái, bao hàm năm màu trong đó, thế nhưng hết lần này đến lần khác khiến người ta nhìn vào cảm thấy chỉ có một màu, một loại màu sắc khó mà diễn tả được.
Năm loại màu sắc hoàn mỹ dung hợp lại cùng một chỗ.
Trên người Sở Nam hiện ra năm loại màu sắc, cùng màu sắc nguyên lực trong cơ thể giống như đúc.
Ngoài ra, đan châu trong đan điền Sở Nam cũng xuất hiện thêm một loại màu sắc kỳ dị, mà trên đan châu còn có những màu sắc khác, ví dụ như một mảnh tử sắc của lôi điện tử sắc, mặc dù rất nhỏ, nhưng quả thật tồn tại. Còn có lam sắc của Hàn Ngọc Lam Viêm Vương, còn có huyền sắc của Thiên Nguyệt Huyền Thủy,…
Tất nhiên, năm loại nguyên lực trong cơ thể cũng hình thành một dòng chất lỏng, vô cùng đặc dính, chất lỏng này không chỉ tồn tại trong kinh mạch mà còn có trong huyết nhục, có khắp toàn thân Sở Nam.
- Chất lỏng? Hẳn là dịch thể của Ngũ Hành nguyên lực? Ngũ Hành nguyên dịch?
Sở Nam cảm thấy cỗ Ngũ Hành nguyên dịch trong cơ thể này thoạt nhìn không có một gợn sóng, ngay cả một chút rung động cũng không có. Nhưng cẩn thận xâm nhập thăm dò thì lại ngạc nhiên phát hiện ra chất lỏng này mềm mại như nước, bên trong là dòng xoáy nhỏ, nhỏ như tế bào, tất cả Ngũ Hành nguyên dịch này đều do từng vòng xoáy nhỏ cấu tạo thành.
Năng lượng quỷ dị tồn tại dưới phương thức này, đây là lần đầu tiên Sở Nam nhìn thấy, không khỏi thầm nghĩ:
- Dòng xoáy Ngũ Hành nguyên dịch như vậy, đến cùng có bao nhiêu năng lượng?
Vì thí nghiệm, Sở Nam lúc này vận chuyển Ngũ Hành nguyên dịch, ngưng tụ thành kiếm, kiếm cương ngưng tụ từ Ngũ Hành nguyên dịch thoáng hiện bên trong “Trọng Khao thổ vực”, “Trọng Khao thổ vực” sáng rực không thôi, Bắc Thần Cung Chủ kinh hãi, trong lòng không khỏi thầm nghĩ:
- Hắn làm cái gì ở bên trong?
Thật ra, vừa rồi Bắc Thần Cung Chủ muốn mượn cơ hội này trảm sát Sở Nam, nhưng hắn vẫn nhịn được, trải qua một loạt sự tình vừa rồi, Bắc Thần Cung Chủ đã biết rõ Sở Nam có tâm trí như thế nào, người có tâm trí như vậy, chắc chắn sẽ không để lộ sơ hở lớn như vậy cho hắn.
Mà cái sơ hở này, Bắc Thần Cung Chủ thấy rất có thể là bẫy rập, có thể đẩy người khác vào chỗ chết. Sau khi nghe Sở Nam nói mười năm sau sẽ thả hắn, Bắc Thần Cung Chủ càng đoạn tuyệt ý niệm, do đó muốn phối hợp Sở Nam diễn tốt màn kịch này.
Bắc Thần Cung Chủ nhìn về phía xa, hắn cũng cảm thấy một cỗ khí tức hủy diệt càng lúc càng đến gần, mỗi một giây trôi qua đều cảm thấy cỗ khí tức này nồng hơn.
Lúc này, Sở Nam lại dùng hết toàn lực đem Ngũ Hành nguyên dịch kiếm chém xuống.
Không có tiếng vang nào, “Trọng Khao thổ vực” của Bắc Thần Cung Chủ không ngờ bị chém ra một khe nứt nhỏ, không khác gì thổi tóc thử đao, khe nứt này rất nhỏ, nhưng Võ Tôn chi Vực chỉ cần có một khe nứt thì đã không hoàn chỉnh nữa, lúc này, muốn phá Võ Tôn chi Vực thì nhẹ nhõm hơn nhiều, nói không chừng không cần dùng đến “Chí Quyền” và “Lực Quyền” nữa rồi.
Huống hồ, đây chỉ là một kiếm, nếu như vận dụng vũ kỹ vào đó, ví dụ như một thức Loạn Phong Cương Trảm, chém lên Võ Tôn chi Vực , tạo thành vô số khe nứt, vậy Võ Tôn chi Vực còn không phải bị phá hỏng sao?
Sở Nam thấy vậy, ngược lại hít một hơi khí lạnh, nói:
- Ngũ Hành nguyên dịch này đúng là lợi hại! Chống lại Vực của Võ Tôn trung cấp cũng được, không biết chống lại Vực của Võ Tôn cao cấp, hoặc đại viên mãn thì hiệu quả sẽ thế nào?
Công năng kỳ dị này là công năng mà Ngũ Hành hợp nhất sinh ra, mà Ngũ Hành nguyên lực tề tụ còn có một công năng tối cơ bản, giờ phút này, trong đầu Sở Nam đan nghĩ đến một câu:
- Thiên Địa Ngũ Hành, tương sinh tương khắc, Ngũ Hành tề tụ, sinh sinh bất tức (*).
(*) sinh sôi không ngừng.
- Hay cho một cái sinh sôi không ngừng, từ nay về sau chỉ cần ta không bị hủy, căn cơ vẫn còn, như vậy thì lúc cùng địch đối chiến cũng không cần vì nguyên lực khô kiệt mà phát sầu nữa, nguyên lực của ta sẽ sinh sôi không ngừng!
Thần sắc trên mặt Sở Nam hiện lên vẻ vui sướng, nhưng Sở Nam còn chưa mừng được đến ba giây thì đã nghĩ đến một vấn đề trọng yếu khác.
Thân thể dưới sự cải tạo của Ngũ Hành nguyên lực càng trở nên cường hãn, cường hãn đến mức có thể sánh ngang với Thánh Khí. Bởi vậy, Sở Nam nếu muốn đả thông kinh mạch thì lại càng thêm khó khăn rồi.
Mặc dù nói nguyên lực sinh sôi không ngừng, không cạn kiệt, sử dụng vô hạn, mặc dù Ngũ Hành nguyên dịch ẩn chứa uy năng khổng lồ, thế nhưng Ngũ Hành nguyên dịch vốn là để tôi luyện, cho nên thân thể Sở Nam đã hoàn toàn thích ứng với Ngũ Hành nguyên dịch, nếu dùng Ngũ Hành nguyên dịch đi đả thông thì thành công không quá nửa, nói không chừng còn có thể vô dụng, trừ phi phẩm cấp của Ngũ Hành nguyên dịch này lại tăng thêm lần nữa.
Cho nên, trước mắt, Sở Nam nhất định phải nhờ ngoại lực đả thông kinh mạch.
Lập tức không chần chờ nữa, Sở Nam đem vật tích trữ nguyên lực còn sót lại bên trong hai cái nhẫn, và cả nguyên hạch của Diệt Sát giả, chuyển hóa tất cả thành nguyên lực, những nguyên lực này vừa được rót vào cơ thể Sở Nam liền lập tức bị Ngũ Hành nguyên dịch vây quanh, chỉ trong nháy mắt, nguyên lực bị hấp thu vào liền có một bộ phận bị chuyển hóa thành Ngũ Hành nguyên dịch, một bộ phận thì bị bài trừ ra khỏi cơ thể, phần bị bài trừ ra khỏi nguyên lực, hiển nhiên chính là tạp chất bên trong nguyên lực.
Nhìn thấy loại tình huống này, Sở Nam vô cùng buồn bực, không khỏi lẩm bẩm:
- Nguyên lực vừa tiến vào cơ thể liền bị chuyển hóa thành Ngũ Hành nguyên dịch, vậy thì biết mượn năng lượng gì để đả thông kinh mạch đây?
Trong lúc phiền muộn, Sở Nam còn thầm nghĩ:
- Càng không ngừng thôn phệ nguyên lực, một lượng lớn nguyên lực bị thôn phệ chuyển hóa thành Ngũ Hành nguyên dịch, có phải sẽ khiến Ngũ Hành nguyên dịch tiến giai hay không?
Sở Nam không có đáp án, nhưng đồng thời cũng chuẩn bị cho sau này, sẽ dùng năm tháng để chứng minh.
- Ngoại trừ nguyên lực ra, còn gì có thể giúp ta đả thông kinh mạch?
Sở Nam chợt nghĩ đến năng lượng thần bí, thậm chí còn nghĩ đến Dương Hỏa Chi Độc, lúc “tử khí” xuất hiện trong đầu hắn, ánh mắt Sở Nam sáng lên, hắn chợt nghĩ tới tình cảnh lúc trước, khi tử khí tiến vào cơ thể có thể khiến nhục thể của hắn bị ăn mòn, nếu không có sinh mệnh lực là khắc tinh của “tử khí”, Sở Nam lần đó chắc chắn đã bị trọng thương.
- Nếu tử khí đã có thể ăn mòn thân thể, vậy có thể mượn lực hủ thực của nó để đả thông kinh mạch!
Nghĩ đến đây, Sở Nam liền hưng phấn, vội vàng đem toàn bộ sinh mệnh lực thu hồi, phóng thích ra một chút tử khí còn thừa lại không bao nhiêu.
Nhưng Sở Nam lại lần nữa thất vọng rồi, tử khí xuất hiện trong cơ thể Sở Nam, mặc dù vẫn còn uy năng hủ thực, nhưng uy năng đó nhỏ bé đến thương cảm, lực hủ thực so với thân thể cường hãn của Sở Nam giống như một con kiến nhỏ muốn gặm một cái bánh bao lớn vậy.
- Uy lực của những tử khí này quá nhỏ rồi, chẳng lẽ hôm nay ta không thể đả thông được đường kinh mạch thứ sáu của Thương Sơn Quyết sao? Nếu như có thể tìm được một chút tử khí có uy năng mạnh hơn, lúc đó mới có thể giúp ta đả thông kinh mạch!
Sở Nam nói đến đây, trong đầu chợt hiện lên bốn chữ “Hoành Đoạn sơn mạch”, toàn thân khẽ chấn động.
Trên không trung truyền đến một tiếng quát lạnh lùng:
- Kẻ bị vậy khốn trong Vực , chính là Lâm Vân sao?
Huyền Vô Kỳ chưa từng thấy mặt Sở Nam, bởi vậy hắn không biết được hình dạng và khí tức của Sở Nam, lúc này mới quát hỏi, Bắc Thần Cung Chủ hỏi ngược lại:
- Ngươi là người nào, tìm Lâm Vân làm gì?
- Lấy mạng của hắn!
- Lâm Vân là con mồi của bổn cung, đừng hòng kẻ nào cướp trên tay bổn cung, hơn nữa, Lâm Vân lúc này đã cách cái chết không xa, cũng không cần nhọc công ngươi động thủ.
Bắc Thần Cung Chủ vừa nói xong, Sở Nam cũng rất phối hợp mà hét thảm một tiếng.
Âm thầm, Sở Nam cũng tích súc từng lớp lực lượng, đồng thời còn thử đem Ngũ Hành nguyên dịch vừa tạo ra dung hợp cùng một chỗ, lúc trước Sở Nam đã hoàn toàn thích ứng việc dung hợp “dĩ kim ngự lực” và “dĩ hỏa ngự lực”, cho nên không hề có tình huống dị thường gì, nhưng lần này dung hợp lại bị cản trở.
Mà loại cản trở này lại đến từ Ngũ Hành nguyên dịch, hiển nhiên là muốn loại năng lượng lực lượng không phải nguyên lực này cũng hóa thành Ngũ Hành nguyên dịch, nhưng lực lượng này như thế nào có thể dễ dàng hóa như vậy, cả hai hoàn toàn không cách nào hợp vào nhau.
Sở Nam thấy vậy, muốn tách cả hai ra, nhưng vừa tách ra một phần liền phát hiện không thể tách ra, không chỉ không thể tách ra mà còn dẫn động tất cả lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch ẩn chứa trong cơ thể.
/2163
|