Không ngoài dự liệu, mầm mống của Bát Nhã Dung Viêm biến mất, công năng của nó cũng theo đó chôn vùi ,biến thành một loại chức năng mới của Hàn Ngọc Lam Viêm Vương.
Đương nhiên, đây là kết quả nếu như thôn phệ thành công.
Còn nếu thôn phệ thất bại, vầy thứ biến mất rất có thể chính là Hàn Ngọc Lam Viêm Vương.
Mà Hàn Ngọc Lam Viêm Vương đồng thời thôn phệ năm loại mầm mống dị hỏa, còn đem cả lực lượng Hỏa pháp tắc nuốt sạch.
Lúc này Hàn Ngọc Lam Viêm Vương đang rơi vào tình huống thôn phệ vạn phần gian nan, Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng phía bên kia cũng xảy ra biến hóa lớn.
Theo suy nghĩ của Huyền Vô Kỳ, lực lượng của Hỏa pháp tắc tiến vào trong cơ thể Sở Nam, ngoại trừ lôi điện ra thì tất cả những thứ khác đều sẽ bị Hỏa pháp tắc bao phủ. Thế nhưng, lực lượng của Hỏa pháp tắc bao phủ Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng lại mất thời gian.
Lúc Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng đang muốn phá vỡ thân thể Sở Nam thì đột nhiên bạo phát, bạo phát đối với Hỏa pháp tắc, cảm giác giống như: “Chúng ta tranh đấu là chuyện của chúng ta, một kẻ ngoại lai như ngươi cũng dám ở trước mặt chúng ta làm càn”
Loại cảm giác này rất sâu sắc, thoáng cái xông thẳng lên đầu Sở Nam.
Ngay lập tức, Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng không còn tranh đấu nữa, ngược lại dung hợp, cùng phát khởi tiến công với Hỏa pháp tắc.
Lực lượng phát huy lực phá hoại sở trường của nó lúc trước, muốn đem Hỏa pháp tắc phá hủy.
Ngũ Hành nguyên dịch thì lại thực hiện công năng của nó lúc trước, muốn đem Hỏa pháp tắc cũng biến thành một bộ phận của Ngũ Hành nguyên dịch.
Thế công như thủy triều, chỉ trong giây lát đã giống như sóng lớn vỗ bờ, loạn thạch phá không, tấn công thẳng về phía Hỏa pháp tắc, Huyền Vô Kỳ cho rằng đại cục đã định thoáng sững sờ như thằng ngốc, hắn cảm giác Hỏa pháp tắc của mình không ngờ đang bị hao tổn.
Sau khi sững sờ chính là phẫn nộ, Huyền Vô Kỳ quát lên:
- Cho dù Hỏa pháp tắc của lão phu không hoàn chỉnh thì ngươi cũng không có khả năng ngăn cản.
Huyền Vô Kỳ nhấc tay vung xuống, quát:
- Mộc sinh Hỏa, Hỏa pháp tắc, luyện hóa cho ta!
Vừa dứt lời, cự mộc tươi tốt rậm rpaj trong Hỏa pháp tắc chỉ trong nháy mắt hóa thành hư vô, so với lúc trước Sở Nam thi triển Thảo Mộc Quyết tầng thứ ba thì lực phá hoài còn hơn gấp trăm ngàn lần.
Rừng rậm chỉ trong giây lát biến thành núi hoang.
Lực lượng của Hỏa pháp tắc lập tức tăng mạnh, thế công của Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng ngừng lại, thậm chí còn bị Hỏa pháp tắc đẩy lui về sau, tình cảnh của Hàn Ngọc Lam Viêm Vương càng thêm nguy hiểm.
Sở Nam đối với việc lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch có thể thoáng ngăn cản Hỏa pháp tắc, đã cảm thấy rất là thỏa mãn rồi, dù sao thì Huyền Vô Kỳ cũng đã lĩnh ngộ Hỏa pháp tắc, nếu như dễ dàng bị lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch của hắn chế trụ thì đã không cần phải chật vật như vậy.
Hơn nữa, bởi vì Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng không còn giao chiến nữa, ngược lại nắm tay giảng hòa, cùng nhau ngăn địch cho nên Sở Nam cũng có thể điều khiển được lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch, chỉ cần có thể vận hành được Ngũ Hành nguyên dịch thì có thể nhập vào đất, mà nhập vào đất thì có thể mượn một lượng lớn tử khí để đả thông kinh mạch…
Đồng thời, Sở Nam cũng có thể sử dụng lôi điện.
Mà lúc này, Huyền Vô Kỳ lại đích thân tấn công Sở Nam, miệng quát:
- Lâm Vân, lão phu sẽ thay sư phụ ngươi kiểm tra, xem vũ kỹ của ngươi học được đến đâu!
Dứt lời, Huyền Vô Kỳ liền xuất thủ, đệ nhất thức không ngờ lại là “Kình Thiên Nhất Chưởng”.
Nhìn “Kình Thiên Nhất Chưởng” vô cùng quen thuộc kia, hai mắt Sở Nam thoáng trở nên lạnh lẽo, trong lòng nổi lên trăm ngàn phẫn nộ, nhưng hắn không để lộ ra chút nào, vẫn khoanh chân ngồi, âm thầm tích súc lực lượng, dung nhập từng đợt, đồng thời cũng sáp nhập Ngũ Hành nguyên dịch vào đó.
Lôi điện cũng bị áp súc, đồng thời phân ra một bộ phận hỗ trợ Hàn Ngọc Lam Viêm Vương.
Đang lúc Kình Thiên Nhất Chưởng của Huyền Vô Kỳ cách Sở Nam không đến mười mét thì uy áp của liệt viêm hừng hực đã tràn vào lỗ chân lông Sở Nam, lúc Kình Thiên Nhất Chưởng nện sắp lên ngực mình, Sở Nam đình chỉ áp súc hai mươi ba lớp lực lượng, bật dậy, mạnh mẽ xuất quyền.
Đồng dạng cũng là Kình Thiên Nhất Chưởng.
Kình Thiên Nhất Chưởng đối Kình Thiên Nhất Chưởng, một là do Hỏa pháp tắc tạo thành, một là do lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch tạo thành.
Lúc thân hình Sở Nam bật dậy, miệng còn quát:
- Huyền Vô Kỳ, ngươi không có tư cách thay sư phụ ta kiểm nghiệm, ngươi càng không có tư cách dùng vũ kỹ của sư phụ ta, dùng vũ kỹ của sư phụ ta để giết ta, ngươi làm sao có thể giết được?
Vừa dứt lời, lại một tiếng “Đùng” vang lên, lôi điện bổ xuống.
Lúc này, uy năng của lôi điện kém hơn lúc trước, nhưng cũng khiến Huyền Vô Kỳ trì trệ một lát, Sở Nam vung quyền, chín chưởng ấn nhanh chóng dung nhập trong tay phải của Sở Nam.
Tiếp đó, một tiếng nổ ầm vang, Sở Nam thối lui hơn mười trượng, miệng thổ huyết, thân hình Huyền Vô Kỳ cũng bạo chấn, thối lui, máu tươi tràn đến khóe miệng lại bị hắn nuốt trở về. Đồng thời, Huyền Vô Kỳ cũng cảm giác được một cỗ lực lượng tiến vào trong cơ thể hắn, tùy ý tàn phá thể nội, ngoài ra còn có một cỗ dịch thể đang dây dưa với Hỏa pháp tắc của hắn.
- Không ngờ lực lượng mạnh như vậy, còn dịch thể này sao lại khiến lão phu đột nhiên có cảm giác tâm kinh? Năm đó cho dù lão phu đối mặt với Ma Đạo Tử cũng chưa từng xuất hiện cảm giác này.
Huyền Vô Kỳ chấn kinh, nhìn chằm chằm Sở Nam, quát:
- Ngươi không phải cạn kiệt nguyên lực rồi sao?
- Đúng vậy, nhờ ngươi, nhờ Hỏa pháp tắc của ngươi cho nên đã khiến nguyên lực của ta hồi phục.
- Là ý gì?
- Ý của nó là ngươi nhất định phải chết!
- Cuồng vọng.
- Cuồng vọng còn hơn người ti bỉ vô sỉ, âm thầm hại người.
Đương nhiên, đây là kết quả nếu như thôn phệ thành công.
Còn nếu thôn phệ thất bại, vầy thứ biến mất rất có thể chính là Hàn Ngọc Lam Viêm Vương.
Mà Hàn Ngọc Lam Viêm Vương đồng thời thôn phệ năm loại mầm mống dị hỏa, còn đem cả lực lượng Hỏa pháp tắc nuốt sạch.
Lúc này Hàn Ngọc Lam Viêm Vương đang rơi vào tình huống thôn phệ vạn phần gian nan, Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng phía bên kia cũng xảy ra biến hóa lớn.
Theo suy nghĩ của Huyền Vô Kỳ, lực lượng của Hỏa pháp tắc tiến vào trong cơ thể Sở Nam, ngoại trừ lôi điện ra thì tất cả những thứ khác đều sẽ bị Hỏa pháp tắc bao phủ. Thế nhưng, lực lượng của Hỏa pháp tắc bao phủ Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng lại mất thời gian.
Lúc Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng đang muốn phá vỡ thân thể Sở Nam thì đột nhiên bạo phát, bạo phát đối với Hỏa pháp tắc, cảm giác giống như: “Chúng ta tranh đấu là chuyện của chúng ta, một kẻ ngoại lai như ngươi cũng dám ở trước mặt chúng ta làm càn”
Loại cảm giác này rất sâu sắc, thoáng cái xông thẳng lên đầu Sở Nam.
Ngay lập tức, Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng không còn tranh đấu nữa, ngược lại dung hợp, cùng phát khởi tiến công với Hỏa pháp tắc.
Lực lượng phát huy lực phá hoại sở trường của nó lúc trước, muốn đem Hỏa pháp tắc phá hủy.
Ngũ Hành nguyên dịch thì lại thực hiện công năng của nó lúc trước, muốn đem Hỏa pháp tắc cũng biến thành một bộ phận của Ngũ Hành nguyên dịch.
Thế công như thủy triều, chỉ trong giây lát đã giống như sóng lớn vỗ bờ, loạn thạch phá không, tấn công thẳng về phía Hỏa pháp tắc, Huyền Vô Kỳ cho rằng đại cục đã định thoáng sững sờ như thằng ngốc, hắn cảm giác Hỏa pháp tắc của mình không ngờ đang bị hao tổn.
Sau khi sững sờ chính là phẫn nộ, Huyền Vô Kỳ quát lên:
- Cho dù Hỏa pháp tắc của lão phu không hoàn chỉnh thì ngươi cũng không có khả năng ngăn cản.
Huyền Vô Kỳ nhấc tay vung xuống, quát:
- Mộc sinh Hỏa, Hỏa pháp tắc, luyện hóa cho ta!
Vừa dứt lời, cự mộc tươi tốt rậm rpaj trong Hỏa pháp tắc chỉ trong nháy mắt hóa thành hư vô, so với lúc trước Sở Nam thi triển Thảo Mộc Quyết tầng thứ ba thì lực phá hoài còn hơn gấp trăm ngàn lần.
Rừng rậm chỉ trong giây lát biến thành núi hoang.
Lực lượng của Hỏa pháp tắc lập tức tăng mạnh, thế công của Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng ngừng lại, thậm chí còn bị Hỏa pháp tắc đẩy lui về sau, tình cảnh của Hàn Ngọc Lam Viêm Vương càng thêm nguy hiểm.
Sở Nam đối với việc lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch có thể thoáng ngăn cản Hỏa pháp tắc, đã cảm thấy rất là thỏa mãn rồi, dù sao thì Huyền Vô Kỳ cũng đã lĩnh ngộ Hỏa pháp tắc, nếu như dễ dàng bị lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch của hắn chế trụ thì đã không cần phải chật vật như vậy.
Hơn nữa, bởi vì Ngũ Hành nguyên dịch và lực lượng không còn giao chiến nữa, ngược lại nắm tay giảng hòa, cùng nhau ngăn địch cho nên Sở Nam cũng có thể điều khiển được lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch, chỉ cần có thể vận hành được Ngũ Hành nguyên dịch thì có thể nhập vào đất, mà nhập vào đất thì có thể mượn một lượng lớn tử khí để đả thông kinh mạch…
Đồng thời, Sở Nam cũng có thể sử dụng lôi điện.
Mà lúc này, Huyền Vô Kỳ lại đích thân tấn công Sở Nam, miệng quát:
- Lâm Vân, lão phu sẽ thay sư phụ ngươi kiểm tra, xem vũ kỹ của ngươi học được đến đâu!
Dứt lời, Huyền Vô Kỳ liền xuất thủ, đệ nhất thức không ngờ lại là “Kình Thiên Nhất Chưởng”.
Nhìn “Kình Thiên Nhất Chưởng” vô cùng quen thuộc kia, hai mắt Sở Nam thoáng trở nên lạnh lẽo, trong lòng nổi lên trăm ngàn phẫn nộ, nhưng hắn không để lộ ra chút nào, vẫn khoanh chân ngồi, âm thầm tích súc lực lượng, dung nhập từng đợt, đồng thời cũng sáp nhập Ngũ Hành nguyên dịch vào đó.
Lôi điện cũng bị áp súc, đồng thời phân ra một bộ phận hỗ trợ Hàn Ngọc Lam Viêm Vương.
Đang lúc Kình Thiên Nhất Chưởng của Huyền Vô Kỳ cách Sở Nam không đến mười mét thì uy áp của liệt viêm hừng hực đã tràn vào lỗ chân lông Sở Nam, lúc Kình Thiên Nhất Chưởng nện sắp lên ngực mình, Sở Nam đình chỉ áp súc hai mươi ba lớp lực lượng, bật dậy, mạnh mẽ xuất quyền.
Đồng dạng cũng là Kình Thiên Nhất Chưởng.
Kình Thiên Nhất Chưởng đối Kình Thiên Nhất Chưởng, một là do Hỏa pháp tắc tạo thành, một là do lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch tạo thành.
Lúc thân hình Sở Nam bật dậy, miệng còn quát:
- Huyền Vô Kỳ, ngươi không có tư cách thay sư phụ ta kiểm nghiệm, ngươi càng không có tư cách dùng vũ kỹ của sư phụ ta, dùng vũ kỹ của sư phụ ta để giết ta, ngươi làm sao có thể giết được?
Vừa dứt lời, lại một tiếng “Đùng” vang lên, lôi điện bổ xuống.
Lúc này, uy năng của lôi điện kém hơn lúc trước, nhưng cũng khiến Huyền Vô Kỳ trì trệ một lát, Sở Nam vung quyền, chín chưởng ấn nhanh chóng dung nhập trong tay phải của Sở Nam.
Tiếp đó, một tiếng nổ ầm vang, Sở Nam thối lui hơn mười trượng, miệng thổ huyết, thân hình Huyền Vô Kỳ cũng bạo chấn, thối lui, máu tươi tràn đến khóe miệng lại bị hắn nuốt trở về. Đồng thời, Huyền Vô Kỳ cũng cảm giác được một cỗ lực lượng tiến vào trong cơ thể hắn, tùy ý tàn phá thể nội, ngoài ra còn có một cỗ dịch thể đang dây dưa với Hỏa pháp tắc của hắn.
- Không ngờ lực lượng mạnh như vậy, còn dịch thể này sao lại khiến lão phu đột nhiên có cảm giác tâm kinh? Năm đó cho dù lão phu đối mặt với Ma Đạo Tử cũng chưa từng xuất hiện cảm giác này.
Huyền Vô Kỳ chấn kinh, nhìn chằm chằm Sở Nam, quát:
- Ngươi không phải cạn kiệt nguyên lực rồi sao?
- Đúng vậy, nhờ ngươi, nhờ Hỏa pháp tắc của ngươi cho nên đã khiến nguyên lực của ta hồi phục.
- Là ý gì?
- Ý của nó là ngươi nhất định phải chết!
- Cuồng vọng.
- Cuồng vọng còn hơn người ti bỉ vô sỉ, âm thầm hại người.
/2163
|