Dòng xoáy trong hai tay là do lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch tạo thành, cùng chỉ có hai loại uy năng này là tương đối nhiều, có thể duy trì thêm một thời gian.
Ngoại trừ lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch, tử khí trong cơn lốc cũng tương đối nhiều, thế nhưng Sở Nam không dám thôn hấp tòa bảo sơn tử khí này để sử dụng, tử khí quả thật quá nhiều, sinh mệnh lực của hắn mặc dù là khắc tinh của tử khí, nhưng ở một góc độ nào đó mà nói thì tử khí cũng là khắc tinh của sinh mệnh lực, đặc biệt là nơi tràn ngập tử khí như vậy. Sở Nam dùng sinh mệnh lực đối phó tử khí ập đến, cứ tiêu hao hết một chút tử khí thì sinh mệnh lực lại tiêu gao gấp mấy chục lần, thậm chí gấp trăm lần.
Có thể tưởng tượng, lúc tử khí tinh thuần ập đến thì không biết sinh mệnh lực sẽ tiêu hao gấp bao nhiêu lần. Mặc dù chỉ cần mầm mống của Diệt Nguyên Minh Đằng không bị hủy thì sinh mệnh lực sẽ không tiêu tán.
Thế nhưng, vạn nhất tốc độ tiêu hao của sinh mệnh lực vượt xa tốc độ thôi phát sinh mệnh lực, lúc đó tuyệt đối là bi kịch. Hoặc là nếu tử khí thật sự quá mãnh liệt, trực tiếp xâm nhập vào đan điền, đem mầm mống của Diệt Nguyên Minh Đằng ăn mòn, lúc đó mới gọi là tuyệt vọng.
Dòng xoáy lập tức biến lớn, cơn lốc dường như cũng cảm thấy bên trong mình có tồn tại nào khác, muốn đem tồn tại đó hủy diệt, Sở Nam tất nhiên sẽ không ngu ngốc mà cùng cơn lốc siêu cấp này đối kháng, ngược lại thu nhỏ dòng xoáy, sau đó di động theo cơn lốc, giống như trở thành một bộ phận của cơn lốc vậy.
Về phần Huyền Vô Kỳ, sau khi mượn lực bạo tạc của Thánh Khí, cơn lốc liền đặt mục tiêu trên người Sở Nam, Huyền Vô Kỳ đã chạy xa, tuy nhiên vẫn không thể thoát khỏi phạm vi của cơn lốc, chỉ có diều, Huyền Vô Kỳ đã biến mất trong tầm mắt của Sở Nam, nếu vậy thì Huyền Vô Kỳ cũng sẽ không cần lo lắng Sở Nam sẽ mượn lực cắt xé của cơn lốc giết hắn.
Hai kiện pháp bảo Thánh Khí, một kiện pháp bảo ngụy Thánh Khí, chấn động tạo thành quả không nhỏ, cơn lốc mặc dù không bị tán loạn nhưng cũng bắt đầu chấn động, chầm chậm nổi lên biến hóa.
Sở Nam hóa thành một phần của cơn lốc, không còn thấy bóng dáng của Huyền Vô Kỳ đâu nữa, thầm than một tiếng đáng tiếc, sau đó liền chuyên tâm nghiên cứu cơn lốc trước mắt, hắn muốn liều mạng sống, hắn không thể chết trong cơn lốc này. Sở Nam không để ý đến việc thần niệm bị hao tổn, đem thần niệm thăm dò cơn lốc, nghiên cứu bí mật của nó.
Thời gian trôi qua, sắc mặt Sở Nam bắt đầu trở nên tái nhợt, vì duy trì dòng xoáy cho nên lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch của hắn tiêu hao vô cùng khổng lồ, hơn nữa trong cơ thể của hắn còn lưu lại Pháp tắc của Huyền Vô Kỳ, tổn thương từ hai phía, thân thể Sở Nam bắt đầu xuất hiện vết nứt, đồng thời thần niệm cũng hao tổn tương đối nhiều.
Thế nhưng Sở Nam không chỉ không dừng lại mà còn phân tán ra một phần Ngũ Hành nguyên dịch, dung nhập một phần thần niệm vào trong, thăm dò cơn lốc, mới đầu, Ngũ Hành nguyên dịch vừa xuất hiện trong cơn lốc thì đã bị xay nát. Về sau, Sở Nam không ngừng điều chỉnh mức độ năng lượng, còn kiểm tra phương hướng, góc độ,… dần dần, Ngũ Hành nguyên dịch đã có thể tồn tại trong cơn lốc một thời gian ngắn, Sở Nam chú tâm nghiên cứu hướng chảy của Ngũ Hành nguyên dịch, còn có hình dạng, áp lực, độ biến hóa, nhiệt độ bên trong cơn lốc. Nghiên cứu xem biến hóa như thế nào, khi nào tan, tan như thế nào, có thay đổi gì…
Không biết trải qua bao lâu, trong lúc đem Ngũ Hành nguyên dịch thăm dò, khóe miệng của Sở Nam đã rướm máu tươi, nhưng trên mặt lại tràn đầy nụ cười, miệng khẽ lẩm bẩm:
- Thì ra là thế!
- Trung tâm của khí lưu chính là dòng xoáy, xung quanh luồng khí xoáy chính là lốc xoáy, lốc xoáy khiến gió lốc xoay tròn.
Sở Nam vừa lẩm bẩm xong, tiếng nổ vang ầm ầm, gió lốc không ngờ vỡ tan rồi tiêu tán, trước khi tiêu tán, Sở Nam còn bị gió lốc ném ra ngoài, cơ thể xuyên qua tử khí bạo loạn, sau đó quay cuồng trong đó.
Đồng thời, những tử khí bị bạo tạc nhập vào cơ thể Sở Nam ngày càng nhiều, nhiều đếu mức sắp không phóng thích sinh mệnh lực ra nổi, áp lực lên sinh mệnh lực ngày càng lớn, Sở Nam vẫn nghi vấn:
- Siêu cấp cuồng phong gặp cái gì? Tại sao đột nhiên bị hủy như vậy?
Lập tức, ánh mắt Sở Nam lóe lên, lẩm bẩm:
- Đã không thể bài trừ được thì ta sẽ đem ngươi sử dụng.
Lúc này Sở Nam vẫn còn đang quay cuồng trong tử khí, bắt đầu đả thông đường kinh mạch tầng thứ chín của Thương Sơn Quyết.
Bởi vì tử khí quá mức nồng đậm và tinh thuần, hơn nữa thân thể Sở Nam vừa rồi đã hao tổn rất nhiều trong cơn lốc, khiến cho việc đả thông đường kinh mạch tầng thứ chín của Thương Sơn Quyết vốn là khó khăn nhất, lại không tốn bao nhiêu thời gian. Thống khổ lần này vượt xa tất cả thống khổ khi đả thông kinh mạch trước đây cộng lại, ngay cả tinh thần vốn dẻo dai kiên cường của của Sở Nam cũng thiếu chút nữa bị đau đến hôn mê.
Đường kinh mạch tầng thứ chín vừa thông, thân thể Sở Nam lại bắt đầu phát sinh biến hóa, lực lượng khổng lồ từ trong cơ thể sinh ra, mà những huyết nhục, cốt cách,… Sở Nam vô cùng quen thuộc lại bắt đầu tổ hợp.
Chỉ có điều, Sở Nam còn không kịp cao hứng thì lại phát hiện dị thường, lúc này đây, tử khí bên ngoài vẫn điên cuồng tràn vào.
Sở Nam kinh hãi, điên cuồng vận chuyển sinh mệnh lực, phóng thích đến mỗi ngóc ngách trong cơ thể, muốn đem tử khí đang diệt sát các tế bào đang tổ hợp bài trừ ra ngoài.
Thế nhưng, chuyện Sở Nam lo lắng rốt cuộc cũng xảy ra, tử khí liên tục không ngừng, giống như diệt không bao giờ hết, đuổi không bao giờ dứt, giết hết đám này thì lập tức có một đám mới…
Tình huống ngày càng nghiêm trọng, thế cục ngày càng nguy hiểm.
Tuy nhiên Sở Nam lại tiếp tục dùng tử khí đả thông tám đường kinh mạch còn lại của Càn Khôn Nhất Chỉ để có thể tiêu hao một bộ phận tử khí, tám đường kinh mạch quả nhiên tiêu hao hết một lượng lớn tử khí. Thế nhưng, đối với tử khí ở cổ chiến trường này mà nói, chút tử khí đó quả thật không đáng là gì, chỉ như muối bỏ biển, căn bản không thể giải khát, càng không nói đến việc cứu hỏa.
Ngoại trừ lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch, tử khí trong cơn lốc cũng tương đối nhiều, thế nhưng Sở Nam không dám thôn hấp tòa bảo sơn tử khí này để sử dụng, tử khí quả thật quá nhiều, sinh mệnh lực của hắn mặc dù là khắc tinh của tử khí, nhưng ở một góc độ nào đó mà nói thì tử khí cũng là khắc tinh của sinh mệnh lực, đặc biệt là nơi tràn ngập tử khí như vậy. Sở Nam dùng sinh mệnh lực đối phó tử khí ập đến, cứ tiêu hao hết một chút tử khí thì sinh mệnh lực lại tiêu gao gấp mấy chục lần, thậm chí gấp trăm lần.
Có thể tưởng tượng, lúc tử khí tinh thuần ập đến thì không biết sinh mệnh lực sẽ tiêu hao gấp bao nhiêu lần. Mặc dù chỉ cần mầm mống của Diệt Nguyên Minh Đằng không bị hủy thì sinh mệnh lực sẽ không tiêu tán.
Thế nhưng, vạn nhất tốc độ tiêu hao của sinh mệnh lực vượt xa tốc độ thôi phát sinh mệnh lực, lúc đó tuyệt đối là bi kịch. Hoặc là nếu tử khí thật sự quá mãnh liệt, trực tiếp xâm nhập vào đan điền, đem mầm mống của Diệt Nguyên Minh Đằng ăn mòn, lúc đó mới gọi là tuyệt vọng.
Dòng xoáy lập tức biến lớn, cơn lốc dường như cũng cảm thấy bên trong mình có tồn tại nào khác, muốn đem tồn tại đó hủy diệt, Sở Nam tất nhiên sẽ không ngu ngốc mà cùng cơn lốc siêu cấp này đối kháng, ngược lại thu nhỏ dòng xoáy, sau đó di động theo cơn lốc, giống như trở thành một bộ phận của cơn lốc vậy.
Về phần Huyền Vô Kỳ, sau khi mượn lực bạo tạc của Thánh Khí, cơn lốc liền đặt mục tiêu trên người Sở Nam, Huyền Vô Kỳ đã chạy xa, tuy nhiên vẫn không thể thoát khỏi phạm vi của cơn lốc, chỉ có diều, Huyền Vô Kỳ đã biến mất trong tầm mắt của Sở Nam, nếu vậy thì Huyền Vô Kỳ cũng sẽ không cần lo lắng Sở Nam sẽ mượn lực cắt xé của cơn lốc giết hắn.
Hai kiện pháp bảo Thánh Khí, một kiện pháp bảo ngụy Thánh Khí, chấn động tạo thành quả không nhỏ, cơn lốc mặc dù không bị tán loạn nhưng cũng bắt đầu chấn động, chầm chậm nổi lên biến hóa.
Sở Nam hóa thành một phần của cơn lốc, không còn thấy bóng dáng của Huyền Vô Kỳ đâu nữa, thầm than một tiếng đáng tiếc, sau đó liền chuyên tâm nghiên cứu cơn lốc trước mắt, hắn muốn liều mạng sống, hắn không thể chết trong cơn lốc này. Sở Nam không để ý đến việc thần niệm bị hao tổn, đem thần niệm thăm dò cơn lốc, nghiên cứu bí mật của nó.
Thời gian trôi qua, sắc mặt Sở Nam bắt đầu trở nên tái nhợt, vì duy trì dòng xoáy cho nên lực lượng và Ngũ Hành nguyên dịch của hắn tiêu hao vô cùng khổng lồ, hơn nữa trong cơ thể của hắn còn lưu lại Pháp tắc của Huyền Vô Kỳ, tổn thương từ hai phía, thân thể Sở Nam bắt đầu xuất hiện vết nứt, đồng thời thần niệm cũng hao tổn tương đối nhiều.
Thế nhưng Sở Nam không chỉ không dừng lại mà còn phân tán ra một phần Ngũ Hành nguyên dịch, dung nhập một phần thần niệm vào trong, thăm dò cơn lốc, mới đầu, Ngũ Hành nguyên dịch vừa xuất hiện trong cơn lốc thì đã bị xay nát. Về sau, Sở Nam không ngừng điều chỉnh mức độ năng lượng, còn kiểm tra phương hướng, góc độ,… dần dần, Ngũ Hành nguyên dịch đã có thể tồn tại trong cơn lốc một thời gian ngắn, Sở Nam chú tâm nghiên cứu hướng chảy của Ngũ Hành nguyên dịch, còn có hình dạng, áp lực, độ biến hóa, nhiệt độ bên trong cơn lốc. Nghiên cứu xem biến hóa như thế nào, khi nào tan, tan như thế nào, có thay đổi gì…
Không biết trải qua bao lâu, trong lúc đem Ngũ Hành nguyên dịch thăm dò, khóe miệng của Sở Nam đã rướm máu tươi, nhưng trên mặt lại tràn đầy nụ cười, miệng khẽ lẩm bẩm:
- Thì ra là thế!
- Trung tâm của khí lưu chính là dòng xoáy, xung quanh luồng khí xoáy chính là lốc xoáy, lốc xoáy khiến gió lốc xoay tròn.
Sở Nam vừa lẩm bẩm xong, tiếng nổ vang ầm ầm, gió lốc không ngờ vỡ tan rồi tiêu tán, trước khi tiêu tán, Sở Nam còn bị gió lốc ném ra ngoài, cơ thể xuyên qua tử khí bạo loạn, sau đó quay cuồng trong đó.
Đồng thời, những tử khí bị bạo tạc nhập vào cơ thể Sở Nam ngày càng nhiều, nhiều đếu mức sắp không phóng thích sinh mệnh lực ra nổi, áp lực lên sinh mệnh lực ngày càng lớn, Sở Nam vẫn nghi vấn:
- Siêu cấp cuồng phong gặp cái gì? Tại sao đột nhiên bị hủy như vậy?
Lập tức, ánh mắt Sở Nam lóe lên, lẩm bẩm:
- Đã không thể bài trừ được thì ta sẽ đem ngươi sử dụng.
Lúc này Sở Nam vẫn còn đang quay cuồng trong tử khí, bắt đầu đả thông đường kinh mạch tầng thứ chín của Thương Sơn Quyết.
Bởi vì tử khí quá mức nồng đậm và tinh thuần, hơn nữa thân thể Sở Nam vừa rồi đã hao tổn rất nhiều trong cơn lốc, khiến cho việc đả thông đường kinh mạch tầng thứ chín của Thương Sơn Quyết vốn là khó khăn nhất, lại không tốn bao nhiêu thời gian. Thống khổ lần này vượt xa tất cả thống khổ khi đả thông kinh mạch trước đây cộng lại, ngay cả tinh thần vốn dẻo dai kiên cường của của Sở Nam cũng thiếu chút nữa bị đau đến hôn mê.
Đường kinh mạch tầng thứ chín vừa thông, thân thể Sở Nam lại bắt đầu phát sinh biến hóa, lực lượng khổng lồ từ trong cơ thể sinh ra, mà những huyết nhục, cốt cách,… Sở Nam vô cùng quen thuộc lại bắt đầu tổ hợp.
Chỉ có điều, Sở Nam còn không kịp cao hứng thì lại phát hiện dị thường, lúc này đây, tử khí bên ngoài vẫn điên cuồng tràn vào.
Sở Nam kinh hãi, điên cuồng vận chuyển sinh mệnh lực, phóng thích đến mỗi ngóc ngách trong cơ thể, muốn đem tử khí đang diệt sát các tế bào đang tổ hợp bài trừ ra ngoài.
Thế nhưng, chuyện Sở Nam lo lắng rốt cuộc cũng xảy ra, tử khí liên tục không ngừng, giống như diệt không bao giờ hết, đuổi không bao giờ dứt, giết hết đám này thì lập tức có một đám mới…
Tình huống ngày càng nghiêm trọng, thế cục ngày càng nguy hiểm.
Tuy nhiên Sở Nam lại tiếp tục dùng tử khí đả thông tám đường kinh mạch còn lại của Càn Khôn Nhất Chỉ để có thể tiêu hao một bộ phận tử khí, tám đường kinh mạch quả nhiên tiêu hao hết một lượng lớn tử khí. Thế nhưng, đối với tử khí ở cổ chiến trường này mà nói, chút tử khí đó quả thật không đáng là gì, chỉ như muối bỏ biển, căn bản không thể giải khát, càng không nói đến việc cứu hỏa.
/2163
|