Đợi gần qua nửa canh giờ mới thấy cửa phòng mở ra, Xuân Nhi liền ngay lập tức ánh mắt đảo qua. A Khờ lúc này mặt mày hớn hở, mà nhìn thánh nữ cả người thẹn thùng nép ở sau lưng hắn. Xuân Nhi còn chưa kịp nghĩ ngợi rõ ràng đã nghe thánh nữ giọng nói ngọt ngào như là đường mật nói ra:
- Công tử, ngay mai ngài lại đến giải độc cho ta chứ?
Nhìn ánh mắt chờ mong của nàng, Xuân Nhi hai mắt mở to như là không thể nào tin được vào sự thật trước mắt. Mồm nàng nghệch ra như một đứa ngốc. A Khờ lúc này cười rất vui vẻ gật đầu:
- Đương nhiên, tối mai ta nhất định sẽ đến! Khi nào độc của nàng được giải xong thì ta sẽ rời đi!
- Vâng, vậy hẹn gặp lại công tử vào ngày mai! Nhu nhi sẽ đợi ngài!
- Hà hà, nàng cứ yên tâm, ta sẽ không thất hứa đâu!
A Khờ cười lớn rồi phất tay tiêu sái rời đi.
- Rốt cục, rốt cục là chuyện gì đang xảy ra đây?
Thánh nữ nhìn nàng thở ra một hơi, tâm tình lúc này cũng vô cùng phức tạp. Lại nghĩ đến chuyện thân mật chữa thương vừa rồi, còn mấy lời nói như là tình nhân hẹn hò ở giữa. Mặt nàng so với quả gất còn muốn đỏ hơn.
- Xuân Nhi, muội đi về nghỉ trước đi! Ta phải đi nghỉ rồi!
Nàng xoay người mà vội vàng khóa lại cửa phòng. Xuân Nhi cả người đờ ra, đêm đó nàng không các nào mà ngủ được. A Khờ đi trở về khách sạn, thân hình hắn như một cái bóng ma rón rén đi vào. Thấy bên ngoài kết giới của ba căn phòng chữ thiên đều không có ai đụng đến, hắn lúc này mới yên tâm mà thu hồi lại trận pháp, mở cửa phòng của mình đi vô. Đột nhiên cảm híac sống lưng có chút mát lạnh, hắn mới kinh hãi vận khởi vô ảnh thuật mà biến mất. Đến khi hắn xuất hiện ở tại một khoảng cách mười trượng gần đó, thuật pháp mới thu hồi lại.
- Hì hì, ngươi vẫn là cẩn thận nha! Vậy mà vẫn còn chạy thoát được đấy!
- Ngươi rốt cục muốn gì?
A Khờ nhăn mặt nhìn nữ ma đứng ở trước mặt. Vừa rồi cũng may là hắn cảnh giác, nếu không thì đã bị cái đuôi của ả xuyên qua thân người rồi.
- Thế nào, ta đến đây để làm khách, ngươi lại không muốn mời ta vào phòng hay sao?
Thấy ánh mắt hắn do dự nhìn vào bên trong, miệng nữ ma che lên mà cười:
- Khanh khách, ngươi là lo cho hai ả sao? Yên tâm đi, ta còn không có hứng thú với hai ả đâu. Nếu không ngươi nghĩ là hai ả còn đến phiên ngươi hưởng thụ hay sao?
Nghe mấy lời quái dị của ả hắn có chút buồn bực nói không ra lời, đành phải bất đắc dĩ mà đem cửa phòng mở ra cho ả đi vào. Nhìn thấy hai tấm thân trắng nõn ôm cuộn vào nhau ngủ trên giường hắn nhìn không được mà thở ra:
- Ngươi nói đi, cuối cùng là như thế nào thì ngươi mới chịu buông tha cho ta?
- Hừ, ngươi liên tiếp làm hỏng mấy việc của ta, còn muốn ta buông tha cho ngươi hay sao? Vậy được thôi, ngươi bây giờ đền bù thiệt hại cho ta đi!
- Thiệt hại, thiệt hại gì? Ngươi lần đầu tiên là dùng hai nàng để hạ độc ta, làm ta suýt chút nữa là lở việc lớn. Lần thứ hai thì lại chiếm đoạt nữ nhân của ta. Ngươi nói xem, là ngươi đền bù thiệt hại cho ta hay là ta đền bù thiệt hại cho ngươi đây?
- Ai ui, nghe ngươi nói kìa? Người thì ngươi hưởng dụng, đồ thì cũng đã cướp lấy. Thậm chí còn chiếm được cả cảm tình của thánh nữ. Với lại nha, ta dù sao cũng là nữ nhân, ngươi nói thử xem ta chiếm đoạt nữ nhân của ngươi làm sao đây?
Ả vừa nói vừa ẻo lả đưa tay chạm lên ngực hắn, bộ ngực sữa cũng áp lên người mà phả ra một tia dụ hoạt. Hắn có ý muốn tránh né, nhưng ả đã kịp đem cái đuôi của ả quấn chặt lấy người hắn. Cái lưỡi vừa dài, vừa nhọn của ả liếm lên mặt hắn mà cười vũ mị:
- Thế nào, ngươi không dám ăn ta hay sao? Ta dù sao vẫn là nữ nhân đấy!
Hắn bị nàng vũ mị làm cho đầu óc có chút choáng ván, suýt chút nữa là gục ngã trong ngực của ả luôn rồi. Hắn xoay người đem cái đuôi của ả gỡ ra, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Ngươi cuối cùng là muốn gì ở ta? Ta với ngươi vốn không thù không oán, chuyện của ma tộc các ngươi ta cũng không có xen vào. Cớ sao lại hết lần này đến lần khác phá ta?
- Ngươi còn giả bộ cái gì? Cái đồ vật kia của ngươi chẳng phải đã sớm nhịn không được rồi hay sao?
Ả đưa tay chụp dưới khố quần của hắn. Động tác này rất nhanh gọn, dứt khoát hắn làm sao cũng tránh không kịp. Bị ả lần nữa áp sát lên người, hắn nhịn không được mà hung hăng đưa hai tay ra bóp cái mông căng đầy phía sau. Ả cả người giật thốt hô lên:
- Hự, ngươi muốn làm gì? Mau buông ta ra!
- Hừ, ngươi dám câu dẫn ta, còn sợ ta làm gì ngươi hay sao? Chẳng phải ngươi nói muốn ta đền bù thiệt hại cho ngươi hay sao? Vậy thì để ta bù đắp cho ngươi là được rồi!
Hắn miệng thì nói mà tay lại không ngừng đem mông của nàng bóp chặt. Cảm giác được sự săn chắc đàn hồi của nó, miệng hắn không khỏi cười lên:
- Thứ đồ tốt như vậy lại bị bỏ phí thì quá đáng tiếc! Ta hôm nay sẽ cho ngươi thấy thế nào mới là khoái hoạt thật sự.
Nói xong, miệng hắn cũng kê sát lên miệng nàng mà hôn xuống. Cái lưỡi của hắn rất nhanh đã đi vào đánh chiếm thành trì bên trong. Cảm nhận được sự thơm ngọt từ trong miệng của hắn truyền lại, nàng cũng không có kháng cự hắn mà nhanh chóng hôn đáp trả lại. Hắn đang lúc hưng phấn xông tới, cảm giác cái đuôi của nàng dựng thẳng lên, cương cứng như là ngọn giáo, miệng không khỏi khô khốc mà rời nhanh đi. Vừa mới cảm nhận được hương vị ngọt ngào từ nụ hôn của hắn, nàng làm sao cam chịu cho hắn rời đi. Liền rất nhanh chóng đè hắn xuống đất, đầu lưỡi không ngừng xông vô mà tìm kiếm mật ngọt. Hắn lúc này cũng đã nhìn thấy cái đuôi của nàng như vậy mà lại lên xuống theo nhịp điệu hô hấp của nàng, hình tượng rất là sống động. Lần này trong lòng hắn rất gian tà cười lên, liền nhanh chóng xoay người đem nàng lật xuống dưới. Cảm nhận được cái độ vật dưới khố quần của hắn chạm lên thân thể, nàng không khỏi liếc mắt nhìn hắn. Hắn thấy ánh mắt của nàng, liền đem quần áo thoát hết ra ngoài, mà quần của nàng cũng bị hắn xé rách. Nhìn thấy hai ngọn nhũ phong như hai tòa núi đồ sộ chễnh chệ trước mặt, hắn không khỏi cảm thán hô lên:
- Ma nữ các ngươi ai cũng có ngực bự như vậy sao?
Nàng liếc mắt lườm hắn:
- Cái gì mà ma nữ? Tên ta là Tân Cách Lệ Na, ngươi có thể gọi ta là Lệ Na thì được rồi!
- Ồ, hóa ra bọn ngươi cũng có tên hay sao?
- Hừ, ngươi còn dám nói chuyện kiểu đó với ta, thì lập tức đi xuống cho ta!
Nàng đột nhiên nổi giận, ánh mắt đặc biệt lộ ra một nét quyến rũ hiếm có. Hắn đang bị dục hỏa đốt chạy, nào có thể để cho nàng chạy đi được. Liền không nói thêm nữa, mà cúi đầu xuống cắn lên đầu v* của nàng. Cảm nhận một tia cảm xúc khác thường, cả người nàng như bị điện giật, cái đuôi cũng vì thế mà lao đến quấn chặt lấy người hắn. Hắn có chút giật mình hô lên:
- Cẩn thận đấy, ta không muốn bị thứ đó của ngươi đâm vào người đâu!
Nàng hừ lên một tiếng, ra điều đe dọa hắn:
- Ngươi mà không làm ta thỏa mãn, ta sẽ lấy cái đuôi này đâm chết ngươi!
Nghe lời này của nàng, máu nóng như xộc thẳng lên đầu hắn, miệng liền cười gằng:
- Khặc khặc, với bản lĩnh của ta, ta chỉ sợ là người không chịu nỗi đó thôi.
Nàng đưa lưỡi ra liếm lấy bờ môi:
- Vậy thì ngươi cứ thử xem!
Lời thácb thức của nàng làm hắn rất hăng hái, nhanh chóng trong phòng truyền ra thanh âm chùn chụt, kèm theo mấy tiếng ư ử vô cùng sống động. Không biết qua bao lâu, trong phòng lần nữa có tiếng kêu kinh hô của Tân Cách Lệ Á:
- Ngươi muốn làm gì?
- Hì hì, ngươi nói xem ta sẽ làm gì đây?
Hắn cúi xuống nhìn khu vườn mật ngọt đã tràn đầy nước dịch óng ánh, miệng hắn hôn lên nó, làm cả thân người của nàng uốn cong lại. Cái đuôi của nàng vì thế mà đem cánh tay phải của hắn quấn chặt. Lúc này nàng đã phải đưa mấy đầu ngón tay lên miệng cắn chặt, một cảm giác thứ sướng, nhột nhạt rất là khó chịu. Nàng nhịn không được, phải đưa tay lên đầu hắn mà ghì xuống. Hắn càng mạnh bạo đem đầu lưỡi của mình đánh nhanh. Nàng kinh hãi run run lên một hồi, một luồng chất lỏng vì thế mà bắn thẳng vào mặt hắn. Hắn lúc này mới ngước mặt lên mà nhìn nàng cười ta:
- Ngươi đã ra mấy lần rồi, cũng nên đến phiên ta mới được!
Thấy hắn cầm lên khúc thịt cứng rắn tiến sát vào vườn tư mật rậm rạp của mình, nàng hơi lo lắng nói ra:
- Ngươi... ngươi nên nhẹ tay một chút! Ta... ta đây là lần đầu đấy!
- Thật sao?
Thấy vẻ mặt nghi ngờ của hắn, nàng tức muốn ói máu. Biết nàng sẽ nổi giận, nên hắn rất nhanh đem hung khí của mình đây vào người nàng. Cả người nàng lại một lần nữa run lên. Hắn thấy nàng không phải giống như xử nữ, rõ ràng cũng chẳng có cái gì ngăn cản lại, nên một lần này đã đâm đến lút cán.
- Ngươi không thể nhẹ tay hơn một chút hay sao? Ta đã nói là lần đầu rồi mà...
Nhìn bộ mặt như đờ ra của hắn. Nàng mới tức giận đá bay hắn ra ngoài:
- Hừ, ta đây là lần đầu với nam nhân, ta không có lừa ngươi. Ngươi mà còn như vậy nữa thì cút đi cho ta!
Hắn chỉ bị nàng đá ngã ra sau một chút, rồi nhanh chóng bò dậy mà kéo chân nàng tuột xuống:
- Khốn kiếp, còm dám đa ta nữa sao? Ta phải cho ngươi biết lợi hại của ta mới được!
Hắn làm bộ tức giận mà hung hăng đâm vào lần nữa, lần này nàng cũng rất phối hợp mà kẹp chặt lấy thắt lưng của hắn. Hai tay lại vòng qua sau đầu hắn má kéo sát người lại. Miệng lưỡi hai người chạm nhau, còn bên dưới thì hắn không ngừng đánh phá. Trải qua mấy lần với sau, cuối cùng đến lần thứ ba hắn phún xuất đi ra, nàng mới thỏa mản ngả vào trong ngực hắn mà ngủ. Hắn nhìn thân thể đầy đã của nàng, luyến tiếc mà đánh lên mông của nàng vài cái. Nàng bị động tác của hắn làm cho khẽ rên lên, cái đuôi lại quấn chặt lên người hắn:
- Ngươi mà còn phá phách nữa, thì ta sẽ đâm chết ngươi đấy!
Hắn hung hăng ngắt lên người nàng mấy cái:
- Thế nào, ăn xong rồi muốn phủi tay sạch sẽ hay sao?
Nàng hai mắt mở ra trừng lên nhìn hắn:
- Ta phủi sạch thì sao? Chỉ được cái tiện nghi cho tên vô lại nhà ngươi.
- Tiện nghi sao? Ta còn chưa ăn xong tiện nghi đây này!
Nàng thấy tay hắn lại lần mò xuống dưới mà xoa nắn ngực của mình, vội đem tay mà chụp lại:
- Tha cho ta đi, lần sau ta lại đền bù cho ngươi!
- Thật sao?
Ánh mắt của hắn đầy xảo trá nhìn nàng, nàng tức khí đem cánh tay của hắn cắn mạnh một cái, máu tươi cũng chảy ra đầy một miệng. Nàng hài lòng liếm môi mà cười:
- Hừ, máu của ngươi rất thối, không giống như máu của đám nữ nhan kia!
Hắn vừa đau vừa tức, lại đánh lên người nàng mấy cái:
- Tiện nhân này, ngươi dám cắn ta sao?
Nàng bị hắn đánh chỉ cười lên khặc khặc, sau đó lại đứng bật dậy mà nhìn lên bầu trời bên ngoài.
- Không còn sớm nữa, ta phải đi rồi!
Nhìn nàng ánh mắt có chút lưu luyến không nỡ, hắn không biết làm sao lại đem nàng hôn xuống. Nàng cũng liền hôn đáp trả lại. Đến khi nàng theo không gian xung quanh biến mất, hắn mới liếm môi mà cười:
- Hừ, nữ nhân gian xảo! Ngươi muốn dùng phương pháp này để khống chế ta sao? Đáng tiếc, ngươi cả đời này e rằng là phải hối hận rồi!
- Công tử, ngay mai ngài lại đến giải độc cho ta chứ?
Nhìn ánh mắt chờ mong của nàng, Xuân Nhi hai mắt mở to như là không thể nào tin được vào sự thật trước mắt. Mồm nàng nghệch ra như một đứa ngốc. A Khờ lúc này cười rất vui vẻ gật đầu:
- Đương nhiên, tối mai ta nhất định sẽ đến! Khi nào độc của nàng được giải xong thì ta sẽ rời đi!
- Vâng, vậy hẹn gặp lại công tử vào ngày mai! Nhu nhi sẽ đợi ngài!
- Hà hà, nàng cứ yên tâm, ta sẽ không thất hứa đâu!
A Khờ cười lớn rồi phất tay tiêu sái rời đi.
- Rốt cục, rốt cục là chuyện gì đang xảy ra đây?
Thánh nữ nhìn nàng thở ra một hơi, tâm tình lúc này cũng vô cùng phức tạp. Lại nghĩ đến chuyện thân mật chữa thương vừa rồi, còn mấy lời nói như là tình nhân hẹn hò ở giữa. Mặt nàng so với quả gất còn muốn đỏ hơn.
- Xuân Nhi, muội đi về nghỉ trước đi! Ta phải đi nghỉ rồi!
Nàng xoay người mà vội vàng khóa lại cửa phòng. Xuân Nhi cả người đờ ra, đêm đó nàng không các nào mà ngủ được. A Khờ đi trở về khách sạn, thân hình hắn như một cái bóng ma rón rén đi vào. Thấy bên ngoài kết giới của ba căn phòng chữ thiên đều không có ai đụng đến, hắn lúc này mới yên tâm mà thu hồi lại trận pháp, mở cửa phòng của mình đi vô. Đột nhiên cảm híac sống lưng có chút mát lạnh, hắn mới kinh hãi vận khởi vô ảnh thuật mà biến mất. Đến khi hắn xuất hiện ở tại một khoảng cách mười trượng gần đó, thuật pháp mới thu hồi lại.
- Hì hì, ngươi vẫn là cẩn thận nha! Vậy mà vẫn còn chạy thoát được đấy!
- Ngươi rốt cục muốn gì?
A Khờ nhăn mặt nhìn nữ ma đứng ở trước mặt. Vừa rồi cũng may là hắn cảnh giác, nếu không thì đã bị cái đuôi của ả xuyên qua thân người rồi.
- Thế nào, ta đến đây để làm khách, ngươi lại không muốn mời ta vào phòng hay sao?
Thấy ánh mắt hắn do dự nhìn vào bên trong, miệng nữ ma che lên mà cười:
- Khanh khách, ngươi là lo cho hai ả sao? Yên tâm đi, ta còn không có hứng thú với hai ả đâu. Nếu không ngươi nghĩ là hai ả còn đến phiên ngươi hưởng thụ hay sao?
Nghe mấy lời quái dị của ả hắn có chút buồn bực nói không ra lời, đành phải bất đắc dĩ mà đem cửa phòng mở ra cho ả đi vào. Nhìn thấy hai tấm thân trắng nõn ôm cuộn vào nhau ngủ trên giường hắn nhìn không được mà thở ra:
- Ngươi nói đi, cuối cùng là như thế nào thì ngươi mới chịu buông tha cho ta?
- Hừ, ngươi liên tiếp làm hỏng mấy việc của ta, còn muốn ta buông tha cho ngươi hay sao? Vậy được thôi, ngươi bây giờ đền bù thiệt hại cho ta đi!
- Thiệt hại, thiệt hại gì? Ngươi lần đầu tiên là dùng hai nàng để hạ độc ta, làm ta suýt chút nữa là lở việc lớn. Lần thứ hai thì lại chiếm đoạt nữ nhân của ta. Ngươi nói xem, là ngươi đền bù thiệt hại cho ta hay là ta đền bù thiệt hại cho ngươi đây?
- Ai ui, nghe ngươi nói kìa? Người thì ngươi hưởng dụng, đồ thì cũng đã cướp lấy. Thậm chí còn chiếm được cả cảm tình của thánh nữ. Với lại nha, ta dù sao cũng là nữ nhân, ngươi nói thử xem ta chiếm đoạt nữ nhân của ngươi làm sao đây?
Ả vừa nói vừa ẻo lả đưa tay chạm lên ngực hắn, bộ ngực sữa cũng áp lên người mà phả ra một tia dụ hoạt. Hắn có ý muốn tránh né, nhưng ả đã kịp đem cái đuôi của ả quấn chặt lấy người hắn. Cái lưỡi vừa dài, vừa nhọn của ả liếm lên mặt hắn mà cười vũ mị:
- Thế nào, ngươi không dám ăn ta hay sao? Ta dù sao vẫn là nữ nhân đấy!
Hắn bị nàng vũ mị làm cho đầu óc có chút choáng ván, suýt chút nữa là gục ngã trong ngực của ả luôn rồi. Hắn xoay người đem cái đuôi của ả gỡ ra, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Ngươi cuối cùng là muốn gì ở ta? Ta với ngươi vốn không thù không oán, chuyện của ma tộc các ngươi ta cũng không có xen vào. Cớ sao lại hết lần này đến lần khác phá ta?
- Ngươi còn giả bộ cái gì? Cái đồ vật kia của ngươi chẳng phải đã sớm nhịn không được rồi hay sao?
Ả đưa tay chụp dưới khố quần của hắn. Động tác này rất nhanh gọn, dứt khoát hắn làm sao cũng tránh không kịp. Bị ả lần nữa áp sát lên người, hắn nhịn không được mà hung hăng đưa hai tay ra bóp cái mông căng đầy phía sau. Ả cả người giật thốt hô lên:
- Hự, ngươi muốn làm gì? Mau buông ta ra!
- Hừ, ngươi dám câu dẫn ta, còn sợ ta làm gì ngươi hay sao? Chẳng phải ngươi nói muốn ta đền bù thiệt hại cho ngươi hay sao? Vậy thì để ta bù đắp cho ngươi là được rồi!
Hắn miệng thì nói mà tay lại không ngừng đem mông của nàng bóp chặt. Cảm giác được sự săn chắc đàn hồi của nó, miệng hắn không khỏi cười lên:
- Thứ đồ tốt như vậy lại bị bỏ phí thì quá đáng tiếc! Ta hôm nay sẽ cho ngươi thấy thế nào mới là khoái hoạt thật sự.
Nói xong, miệng hắn cũng kê sát lên miệng nàng mà hôn xuống. Cái lưỡi của hắn rất nhanh đã đi vào đánh chiếm thành trì bên trong. Cảm nhận được sự thơm ngọt từ trong miệng của hắn truyền lại, nàng cũng không có kháng cự hắn mà nhanh chóng hôn đáp trả lại. Hắn đang lúc hưng phấn xông tới, cảm giác cái đuôi của nàng dựng thẳng lên, cương cứng như là ngọn giáo, miệng không khỏi khô khốc mà rời nhanh đi. Vừa mới cảm nhận được hương vị ngọt ngào từ nụ hôn của hắn, nàng làm sao cam chịu cho hắn rời đi. Liền rất nhanh chóng đè hắn xuống đất, đầu lưỡi không ngừng xông vô mà tìm kiếm mật ngọt. Hắn lúc này cũng đã nhìn thấy cái đuôi của nàng như vậy mà lại lên xuống theo nhịp điệu hô hấp của nàng, hình tượng rất là sống động. Lần này trong lòng hắn rất gian tà cười lên, liền nhanh chóng xoay người đem nàng lật xuống dưới. Cảm nhận được cái độ vật dưới khố quần của hắn chạm lên thân thể, nàng không khỏi liếc mắt nhìn hắn. Hắn thấy ánh mắt của nàng, liền đem quần áo thoát hết ra ngoài, mà quần của nàng cũng bị hắn xé rách. Nhìn thấy hai ngọn nhũ phong như hai tòa núi đồ sộ chễnh chệ trước mặt, hắn không khỏi cảm thán hô lên:
- Ma nữ các ngươi ai cũng có ngực bự như vậy sao?
Nàng liếc mắt lườm hắn:
- Cái gì mà ma nữ? Tên ta là Tân Cách Lệ Na, ngươi có thể gọi ta là Lệ Na thì được rồi!
- Ồ, hóa ra bọn ngươi cũng có tên hay sao?
- Hừ, ngươi còn dám nói chuyện kiểu đó với ta, thì lập tức đi xuống cho ta!
Nàng đột nhiên nổi giận, ánh mắt đặc biệt lộ ra một nét quyến rũ hiếm có. Hắn đang bị dục hỏa đốt chạy, nào có thể để cho nàng chạy đi được. Liền không nói thêm nữa, mà cúi đầu xuống cắn lên đầu v* của nàng. Cảm nhận một tia cảm xúc khác thường, cả người nàng như bị điện giật, cái đuôi cũng vì thế mà lao đến quấn chặt lấy người hắn. Hắn có chút giật mình hô lên:
- Cẩn thận đấy, ta không muốn bị thứ đó của ngươi đâm vào người đâu!
Nàng hừ lên một tiếng, ra điều đe dọa hắn:
- Ngươi mà không làm ta thỏa mãn, ta sẽ lấy cái đuôi này đâm chết ngươi!
Nghe lời này của nàng, máu nóng như xộc thẳng lên đầu hắn, miệng liền cười gằng:
- Khặc khặc, với bản lĩnh của ta, ta chỉ sợ là người không chịu nỗi đó thôi.
Nàng đưa lưỡi ra liếm lấy bờ môi:
- Vậy thì ngươi cứ thử xem!
Lời thácb thức của nàng làm hắn rất hăng hái, nhanh chóng trong phòng truyền ra thanh âm chùn chụt, kèm theo mấy tiếng ư ử vô cùng sống động. Không biết qua bao lâu, trong phòng lần nữa có tiếng kêu kinh hô của Tân Cách Lệ Á:
- Ngươi muốn làm gì?
- Hì hì, ngươi nói xem ta sẽ làm gì đây?
Hắn cúi xuống nhìn khu vườn mật ngọt đã tràn đầy nước dịch óng ánh, miệng hắn hôn lên nó, làm cả thân người của nàng uốn cong lại. Cái đuôi của nàng vì thế mà đem cánh tay phải của hắn quấn chặt. Lúc này nàng đã phải đưa mấy đầu ngón tay lên miệng cắn chặt, một cảm giác thứ sướng, nhột nhạt rất là khó chịu. Nàng nhịn không được, phải đưa tay lên đầu hắn mà ghì xuống. Hắn càng mạnh bạo đem đầu lưỡi của mình đánh nhanh. Nàng kinh hãi run run lên một hồi, một luồng chất lỏng vì thế mà bắn thẳng vào mặt hắn. Hắn lúc này mới ngước mặt lên mà nhìn nàng cười ta:
- Ngươi đã ra mấy lần rồi, cũng nên đến phiên ta mới được!
Thấy hắn cầm lên khúc thịt cứng rắn tiến sát vào vườn tư mật rậm rạp của mình, nàng hơi lo lắng nói ra:
- Ngươi... ngươi nên nhẹ tay một chút! Ta... ta đây là lần đầu đấy!
- Thật sao?
Thấy vẻ mặt nghi ngờ của hắn, nàng tức muốn ói máu. Biết nàng sẽ nổi giận, nên hắn rất nhanh đem hung khí của mình đây vào người nàng. Cả người nàng lại một lần nữa run lên. Hắn thấy nàng không phải giống như xử nữ, rõ ràng cũng chẳng có cái gì ngăn cản lại, nên một lần này đã đâm đến lút cán.
- Ngươi không thể nhẹ tay hơn một chút hay sao? Ta đã nói là lần đầu rồi mà...
Nhìn bộ mặt như đờ ra của hắn. Nàng mới tức giận đá bay hắn ra ngoài:
- Hừ, ta đây là lần đầu với nam nhân, ta không có lừa ngươi. Ngươi mà còn như vậy nữa thì cút đi cho ta!
Hắn chỉ bị nàng đá ngã ra sau một chút, rồi nhanh chóng bò dậy mà kéo chân nàng tuột xuống:
- Khốn kiếp, còm dám đa ta nữa sao? Ta phải cho ngươi biết lợi hại của ta mới được!
Hắn làm bộ tức giận mà hung hăng đâm vào lần nữa, lần này nàng cũng rất phối hợp mà kẹp chặt lấy thắt lưng của hắn. Hai tay lại vòng qua sau đầu hắn má kéo sát người lại. Miệng lưỡi hai người chạm nhau, còn bên dưới thì hắn không ngừng đánh phá. Trải qua mấy lần với sau, cuối cùng đến lần thứ ba hắn phún xuất đi ra, nàng mới thỏa mản ngả vào trong ngực hắn mà ngủ. Hắn nhìn thân thể đầy đã của nàng, luyến tiếc mà đánh lên mông của nàng vài cái. Nàng bị động tác của hắn làm cho khẽ rên lên, cái đuôi lại quấn chặt lên người hắn:
- Ngươi mà còn phá phách nữa, thì ta sẽ đâm chết ngươi đấy!
Hắn hung hăng ngắt lên người nàng mấy cái:
- Thế nào, ăn xong rồi muốn phủi tay sạch sẽ hay sao?
Nàng hai mắt mở ra trừng lên nhìn hắn:
- Ta phủi sạch thì sao? Chỉ được cái tiện nghi cho tên vô lại nhà ngươi.
- Tiện nghi sao? Ta còn chưa ăn xong tiện nghi đây này!
Nàng thấy tay hắn lại lần mò xuống dưới mà xoa nắn ngực của mình, vội đem tay mà chụp lại:
- Tha cho ta đi, lần sau ta lại đền bù cho ngươi!
- Thật sao?
Ánh mắt của hắn đầy xảo trá nhìn nàng, nàng tức khí đem cánh tay của hắn cắn mạnh một cái, máu tươi cũng chảy ra đầy một miệng. Nàng hài lòng liếm môi mà cười:
- Hừ, máu của ngươi rất thối, không giống như máu của đám nữ nhan kia!
Hắn vừa đau vừa tức, lại đánh lên người nàng mấy cái:
- Tiện nhân này, ngươi dám cắn ta sao?
Nàng bị hắn đánh chỉ cười lên khặc khặc, sau đó lại đứng bật dậy mà nhìn lên bầu trời bên ngoài.
- Không còn sớm nữa, ta phải đi rồi!
Nhìn nàng ánh mắt có chút lưu luyến không nỡ, hắn không biết làm sao lại đem nàng hôn xuống. Nàng cũng liền hôn đáp trả lại. Đến khi nàng theo không gian xung quanh biến mất, hắn mới liếm môi mà cười:
- Hừ, nữ nhân gian xảo! Ngươi muốn dùng phương pháp này để khống chế ta sao? Đáng tiếc, ngươi cả đời này e rằng là phải hối hận rồi!
/165
|