Vẻ mặt Tần Chân kinh hỉ nhanh chóng nghênh đón, mong muốn Cơ nhi có thể cho có thể cho một cái ôm thắm thiết, ai dè Cơ nhi dừng lại trước mặt hắn,chỉ vươn đôi tay cầm tay hắn, Tần Chân có hơi thất vọng, hắn thật hi vọng có thể ôm thân thể xinh đẹp lồi lõm có hứng thú này. Bỗng nhiên cảm giác bàn tay nàng hơi nhám lại càng hoảng sợ, vội vã cúi đầu vừa nhìn kinh ngạc nói “Cơ nhi, tay nàng làm sao vậy?”
” Ha ha, không có gì, bị thương lúc luyện cầm thôi, đã ổn rồi, không phải Tần đại ca đã trở lại kinh thành hả, sao quay lại nhanh thế, Cửu vương gia không đi cùng ngươi sao?” Cơ nhi nhìn thấy thị vệ cao to phía sau hắn, thầm nghĩ hắn cũng học nhanh gớm, biết mang theo một cao thủ bên mình.
” Cơ nhi, nàng còn nhớ tiểu Vương gia làm gì, hắn đang bận tuyển Vương phi rồi! Tần đại ca thế nhưng làm xong việc liền vội vã trở về nhìn Cơ nhi, Cơ nhi không hề nhớ thương Tần đại ca sao?” Sắc mặt Tần Chân chuyển sang u oán mà nhìn Cơ nhi.
Trong lòng Cơ nhi sửng sốt kéo tay Tần Chân tới ngồi tại bàn đá, nhân cơ hội rút ty về, nhìn hắn mỉm cười nói “Sao lại thế, Tần đại ca, Vương gia thật sự đang tuyển phi hả” Kỳ thật Cơ nhi một chút cũng cười không nổi, ngực như bị đánh một quyền thật khó chịu.
“Đương nhiên, tiểu Vương gia đã mười sáu tuổi là lúc tuyển cửu Vương phi, thái hậu đang giúp hắn thu xếp, Cơ nhi cũng đừng nhớ thương hắn nữa, hiện tại hắn làm sao nhớ tới nàng được, ngày mai Tần đại ca mang nàng đi du hồ nha?” Ánh mắt Tần Chân sáng quắc, nhìn gần Cơ nhi càng khiến tim hắn đập nhanh không thôi, chỉ thấy khuôn mặt Cơ nhi nhỏ nhắn trơn mềm, thanh thuần quyến rũ, cả người tỏa ra một loại hương vị đặc biệt dung hợp từ hai lọai phẩm chất hoàn toàn tương phản, vô cùng hấp dẫn hắn.
“Quốc cữu gia, tiểu Vương gia chắc là bị ép buộc” giọng nói băng lãnh của Liễu Tinh Kim vang lên cắt ngang hai người.
“Tinh Kim, ngươi chăm sóc Cơ nhi kiểu gì vậy, ngươi xem tay nàng vầy có đau lòng không chứ?” Tần Chân trừng mắt tức giận nhìn Liễu Tinh Kim, thuận tiện cầm lấy bàn tay Cơ nhi không muốn buông ra, “Cơ nhi, nàng luyện cầm vất vả vậy làm gì, trở lại với Tần đại ca đi, nàng muốn cái gì Tần đại ca đều mua cho nàng” Tần Chân biểu hiện ra động cơ bất lương muốn chiếm giữa của hắn.
“Tần đại ca, ngươi đang nói gì vậy, Cơ nhi không thích nghe đâu, Cơ nhi không thích dựa vào nam nhân, ngươi xem ngay cả Vương gia đã thề thốt cam đoan sẽ trở về gặp Cơ nhi, bây giờ cũng không cần Cơ nhi, Cơ nhi còn có thể dựa vào nam nhân sao sao? Tần đại ca đừng làm Cơ nhi khó xửa” Trong lòng Cơ nhi buồn bực hoảng hốt, tuy rằng lời Tần Chân cũng không chắc là thật, nhưng nghe loại chuyện này thì trong lòng không dễ chịu, dù gì lúc nàng không ngủ được thường cầm ngọc bội của Mộ Dung Linh Tuyền đưa cho nàng nhớ tới hắn.
“Tiểu thư, Vương gia sẽ không như vậy” Liễu Tinh Kim thấy ánh mắt Cơ nhi có vẻ thương tâm liền nói xen vào, hắn cũng không tin Vương gia là loại người này, nếu như không coi trọng Cơ nhi thì nhất quyết không để mình lại bảo vệ nàng.
“Ai, Tinh Kim ngươi không biết sao? Nữ nhân hay thay đổi, nam nhân lại càng dễ thay đổi hơn, nếu không sao mọi người đều ba vợ bốn nàng hầu, có mới nới cũ chứ” Lời này của Cơ nhi rõ ràng đang châm chọc Tần Chân, tuy rằng vẻ mặt nàng đầy oán hận.
Tần Chân có hơi xấu hổ, nhưng lập tức lại tươi cười nói ” Cơ nhi, nàng đừng nghi ngờ Tần đại ca, Tần đại ca biết nàng trễ hơn, nếu như sớm biết Cơ nhi thì Tần đại ca nhất định chỉ chuyên tâm một mình Cơ nhi” Dỗ ngon dỗ ngọt cộng với biểu tình chân thành thì nữ nhân đều bị hắn lừa hết, nhưng trong lòng Cơ nhi chỉ cười nhạt, nam nhân nếu như tin được thì heo mẹ đều leo cây được.
“Ha ha, Tần đại ca cũng là nếu như, nếu như biết trước kết quả thì Cơ nhi sẽ không lưu lạc tới đây, lại càng không biết Tần đại ca, mà cách đây mấy năm Cơ nhi vẫn là một con nhóc, không mông không ngực, Tần đại ca có thấy cũng chẳng thèm để ý đâu, ha ha” Cơ nhi cười duyên, thuận tiện rút tay về che lấy miệng.
“Cơ nhi…” Tần Chân nhìn vẻ hài lòng kia của Cơ nhi thì không hiểu vì sao chẳng cười nổi, chỉ cảm thấy thương xót, mà Liễu Tinh Kim bên cạnh bặm môi, trong lòng buồn bã.
Đêm nay Tần Chân rất có phong độ rời khỏi sớm, Cơ nhi ỉu xìu trở lại phòng của nàng, cầm lấy ngọc bội dưới gối ngồi nhìn ngẩn người.
“Thùng thùng” Tiếng đập cửa vang lên, Liễu Tinh Kim cầm thức ăn khuya đi vào, thấy Cơ nhi hai mắt đẫm lệ mà trái tim như vỡ vụn thành nhiều mảnh.
Tinh Kim cầm chén đặt lên bàn, đi tới trước mặt Cơ nhi, nhẹ nhàng ôm hai vai của nàng, Cơ nhi lập tức dựa vào lòng hắn khóc nức nở.
Một lúc lâu sau, Liễu Tinh Kim thở dài dịu dàng an ủi “Cơ nhi ngươi đừng tin lời Quốc cữu gia, Vương gia không phải loại người như vậy, hắn sẽ quay lại, ngươi phải tin tưởng hắn” Tim Tinh Kim như đang bị bóp chặt.
“Ta biết, nhưng lòng Cơ nhi vẫn rất đau, Tinh Kim, kỳ thật Cơ nhi không thể ôm bất cứ hy vọng xa vời gì đúng không? Cho dù trong lòng Vương gia nhớ tới Cơ nhi thì hắn vẫn là Vương gia, không thể lấy một vũ nương làm Vương phi đúng không?” Trong lòng Cơ nhi rất rõ ràng, nhưng nàng vẫn muốn hỏi lại, đây là cái ngốc của nữ nhân.
“Cái này, Cơ nhi có thể làm trắc Vương phi” Bàn tay Liễu Tinh Kim nắm chặt lại.
Ha ha, không phải là duy nhất thì dù là Vương phi Cơ nhi cũng không thèm, cho tới bây giờ Cơ nhi không nghĩ tới chia sẻ nam nhân của chính mình của mình với nữ nhân khác, kể cả hắn yêu mình nhất thì sao chứ, cảm tình không được có dù chỉ một hạt cát, Cơ nhi rất ích kỷ chỉ muốn tìm tình yêu chuyên nhất, Tinh Kim, cái này đưa cho ngươi” Cơ nhi cố gắng kiên cường hơn, nhét bạch ngọc trong tay vào tay Tinh Kim, nàng không nên tiếp tục tưởng tượng.
“Cơ nhi, ngươi, không phải ngươi rất thích Vương gia sao?” Liễu Tinh Kim kinh ngạc nhìn khuôn mặt đã khô nước mắt của nàng.
“Phải thì sao chứ, thích rất bình thường, mỹ nam ta đều thích, ha ha” Cơ nhi tự giễu.
Khóe miệng Liễu Tinh Kim giật giật, đem bạch ngọc trả lại cho nàng “Phải do tự ngươi trả lại” Nói xong tức giận đứng lên.
“Tinh Kim…” Cơ nhi đưa tay kéo hắn.
Liễu Tinh Kim sửng sốt, bởi vì giọng nói Cơ nhi bỗng trở nên ưu thương mềm dịu.
“Ngươi thích Cơ nhi sao?” Cơ nhi chăm chú nhìn đôi mắt u ám thâm thúy kia.
Khuôn mặt tuấn tú của Liễu Tinh Kim nóng lên, ánh mắt lóe lên, trong lòng nhảy dựng lên, không biết tiểu nữ nhân này lại muốn làm gì.
“Không vui sao? Ta biết không ai thích ta mà, ngày mai cùng Quốc cữu gia du, không bằng theo hắn cho xong” Cơ nhi buồn bã nói.
“Cơ nhi!” Liễu Tinh Kim nhất thời tức giận rống to.
“Làm gì lớn tiếng thế, Cơ nhi bây giờ rất buồn, làm nữ nhân sao lại khổ thế này, người thích mình toàn là sắc quỷ! Người mình thích lại không thích mình, ai, thật vô vị” Cơ nhi động kinh(抽风), nhưng mà nàng quả thật đang nghĩ/muốn động kinh đây.
Thân thể Liễu Tinh Kim cứng còng, hai bàn tay nắm chặt, hắn mới không phải là sắc quỷ!
“Tinh Kim…” Cơ nhi đi tới trước mặt hắn, bỗng nhiên dang hai tay nhanh chóng ôm lấy cổ hắn, vẻ mặt ưu thương nhìn hắn nói “Tinh Kim, ta có thể hôn ngươi không?”
” Ha ha, không có gì, bị thương lúc luyện cầm thôi, đã ổn rồi, không phải Tần đại ca đã trở lại kinh thành hả, sao quay lại nhanh thế, Cửu vương gia không đi cùng ngươi sao?” Cơ nhi nhìn thấy thị vệ cao to phía sau hắn, thầm nghĩ hắn cũng học nhanh gớm, biết mang theo một cao thủ bên mình.
” Cơ nhi, nàng còn nhớ tiểu Vương gia làm gì, hắn đang bận tuyển Vương phi rồi! Tần đại ca thế nhưng làm xong việc liền vội vã trở về nhìn Cơ nhi, Cơ nhi không hề nhớ thương Tần đại ca sao?” Sắc mặt Tần Chân chuyển sang u oán mà nhìn Cơ nhi.
Trong lòng Cơ nhi sửng sốt kéo tay Tần Chân tới ngồi tại bàn đá, nhân cơ hội rút ty về, nhìn hắn mỉm cười nói “Sao lại thế, Tần đại ca, Vương gia thật sự đang tuyển phi hả” Kỳ thật Cơ nhi một chút cũng cười không nổi, ngực như bị đánh một quyền thật khó chịu.
“Đương nhiên, tiểu Vương gia đã mười sáu tuổi là lúc tuyển cửu Vương phi, thái hậu đang giúp hắn thu xếp, Cơ nhi cũng đừng nhớ thương hắn nữa, hiện tại hắn làm sao nhớ tới nàng được, ngày mai Tần đại ca mang nàng đi du hồ nha?” Ánh mắt Tần Chân sáng quắc, nhìn gần Cơ nhi càng khiến tim hắn đập nhanh không thôi, chỉ thấy khuôn mặt Cơ nhi nhỏ nhắn trơn mềm, thanh thuần quyến rũ, cả người tỏa ra một loại hương vị đặc biệt dung hợp từ hai lọai phẩm chất hoàn toàn tương phản, vô cùng hấp dẫn hắn.
“Quốc cữu gia, tiểu Vương gia chắc là bị ép buộc” giọng nói băng lãnh của Liễu Tinh Kim vang lên cắt ngang hai người.
“Tinh Kim, ngươi chăm sóc Cơ nhi kiểu gì vậy, ngươi xem tay nàng vầy có đau lòng không chứ?” Tần Chân trừng mắt tức giận nhìn Liễu Tinh Kim, thuận tiện cầm lấy bàn tay Cơ nhi không muốn buông ra, “Cơ nhi, nàng luyện cầm vất vả vậy làm gì, trở lại với Tần đại ca đi, nàng muốn cái gì Tần đại ca đều mua cho nàng” Tần Chân biểu hiện ra động cơ bất lương muốn chiếm giữa của hắn.
“Tần đại ca, ngươi đang nói gì vậy, Cơ nhi không thích nghe đâu, Cơ nhi không thích dựa vào nam nhân, ngươi xem ngay cả Vương gia đã thề thốt cam đoan sẽ trở về gặp Cơ nhi, bây giờ cũng không cần Cơ nhi, Cơ nhi còn có thể dựa vào nam nhân sao sao? Tần đại ca đừng làm Cơ nhi khó xửa” Trong lòng Cơ nhi buồn bực hoảng hốt, tuy rằng lời Tần Chân cũng không chắc là thật, nhưng nghe loại chuyện này thì trong lòng không dễ chịu, dù gì lúc nàng không ngủ được thường cầm ngọc bội của Mộ Dung Linh Tuyền đưa cho nàng nhớ tới hắn.
“Tiểu thư, Vương gia sẽ không như vậy” Liễu Tinh Kim thấy ánh mắt Cơ nhi có vẻ thương tâm liền nói xen vào, hắn cũng không tin Vương gia là loại người này, nếu như không coi trọng Cơ nhi thì nhất quyết không để mình lại bảo vệ nàng.
“Ai, Tinh Kim ngươi không biết sao? Nữ nhân hay thay đổi, nam nhân lại càng dễ thay đổi hơn, nếu không sao mọi người đều ba vợ bốn nàng hầu, có mới nới cũ chứ” Lời này của Cơ nhi rõ ràng đang châm chọc Tần Chân, tuy rằng vẻ mặt nàng đầy oán hận.
Tần Chân có hơi xấu hổ, nhưng lập tức lại tươi cười nói ” Cơ nhi, nàng đừng nghi ngờ Tần đại ca, Tần đại ca biết nàng trễ hơn, nếu như sớm biết Cơ nhi thì Tần đại ca nhất định chỉ chuyên tâm một mình Cơ nhi” Dỗ ngon dỗ ngọt cộng với biểu tình chân thành thì nữ nhân đều bị hắn lừa hết, nhưng trong lòng Cơ nhi chỉ cười nhạt, nam nhân nếu như tin được thì heo mẹ đều leo cây được.
“Ha ha, Tần đại ca cũng là nếu như, nếu như biết trước kết quả thì Cơ nhi sẽ không lưu lạc tới đây, lại càng không biết Tần đại ca, mà cách đây mấy năm Cơ nhi vẫn là một con nhóc, không mông không ngực, Tần đại ca có thấy cũng chẳng thèm để ý đâu, ha ha” Cơ nhi cười duyên, thuận tiện rút tay về che lấy miệng.
“Cơ nhi…” Tần Chân nhìn vẻ hài lòng kia của Cơ nhi thì không hiểu vì sao chẳng cười nổi, chỉ cảm thấy thương xót, mà Liễu Tinh Kim bên cạnh bặm môi, trong lòng buồn bã.
Đêm nay Tần Chân rất có phong độ rời khỏi sớm, Cơ nhi ỉu xìu trở lại phòng của nàng, cầm lấy ngọc bội dưới gối ngồi nhìn ngẩn người.
“Thùng thùng” Tiếng đập cửa vang lên, Liễu Tinh Kim cầm thức ăn khuya đi vào, thấy Cơ nhi hai mắt đẫm lệ mà trái tim như vỡ vụn thành nhiều mảnh.
Tinh Kim cầm chén đặt lên bàn, đi tới trước mặt Cơ nhi, nhẹ nhàng ôm hai vai của nàng, Cơ nhi lập tức dựa vào lòng hắn khóc nức nở.
Một lúc lâu sau, Liễu Tinh Kim thở dài dịu dàng an ủi “Cơ nhi ngươi đừng tin lời Quốc cữu gia, Vương gia không phải loại người như vậy, hắn sẽ quay lại, ngươi phải tin tưởng hắn” Tim Tinh Kim như đang bị bóp chặt.
“Ta biết, nhưng lòng Cơ nhi vẫn rất đau, Tinh Kim, kỳ thật Cơ nhi không thể ôm bất cứ hy vọng xa vời gì đúng không? Cho dù trong lòng Vương gia nhớ tới Cơ nhi thì hắn vẫn là Vương gia, không thể lấy một vũ nương làm Vương phi đúng không?” Trong lòng Cơ nhi rất rõ ràng, nhưng nàng vẫn muốn hỏi lại, đây là cái ngốc của nữ nhân.
“Cái này, Cơ nhi có thể làm trắc Vương phi” Bàn tay Liễu Tinh Kim nắm chặt lại.
Ha ha, không phải là duy nhất thì dù là Vương phi Cơ nhi cũng không thèm, cho tới bây giờ Cơ nhi không nghĩ tới chia sẻ nam nhân của chính mình của mình với nữ nhân khác, kể cả hắn yêu mình nhất thì sao chứ, cảm tình không được có dù chỉ một hạt cát, Cơ nhi rất ích kỷ chỉ muốn tìm tình yêu chuyên nhất, Tinh Kim, cái này đưa cho ngươi” Cơ nhi cố gắng kiên cường hơn, nhét bạch ngọc trong tay vào tay Tinh Kim, nàng không nên tiếp tục tưởng tượng.
“Cơ nhi, ngươi, không phải ngươi rất thích Vương gia sao?” Liễu Tinh Kim kinh ngạc nhìn khuôn mặt đã khô nước mắt của nàng.
“Phải thì sao chứ, thích rất bình thường, mỹ nam ta đều thích, ha ha” Cơ nhi tự giễu.
Khóe miệng Liễu Tinh Kim giật giật, đem bạch ngọc trả lại cho nàng “Phải do tự ngươi trả lại” Nói xong tức giận đứng lên.
“Tinh Kim…” Cơ nhi đưa tay kéo hắn.
Liễu Tinh Kim sửng sốt, bởi vì giọng nói Cơ nhi bỗng trở nên ưu thương mềm dịu.
“Ngươi thích Cơ nhi sao?” Cơ nhi chăm chú nhìn đôi mắt u ám thâm thúy kia.
Khuôn mặt tuấn tú của Liễu Tinh Kim nóng lên, ánh mắt lóe lên, trong lòng nhảy dựng lên, không biết tiểu nữ nhân này lại muốn làm gì.
“Không vui sao? Ta biết không ai thích ta mà, ngày mai cùng Quốc cữu gia du, không bằng theo hắn cho xong” Cơ nhi buồn bã nói.
“Cơ nhi!” Liễu Tinh Kim nhất thời tức giận rống to.
“Làm gì lớn tiếng thế, Cơ nhi bây giờ rất buồn, làm nữ nhân sao lại khổ thế này, người thích mình toàn là sắc quỷ! Người mình thích lại không thích mình, ai, thật vô vị” Cơ nhi động kinh(抽风), nhưng mà nàng quả thật đang nghĩ/muốn động kinh đây.
Thân thể Liễu Tinh Kim cứng còng, hai bàn tay nắm chặt, hắn mới không phải là sắc quỷ!
“Tinh Kim…” Cơ nhi đi tới trước mặt hắn, bỗng nhiên dang hai tay nhanh chóng ôm lấy cổ hắn, vẻ mặt ưu thương nhìn hắn nói “Tinh Kim, ta có thể hôn ngươi không?”
/67
|